Thứ Hai, 31 tháng 12, 2018

Thơ tình còn mãi 285

NHỚ NGƯỜI DƯNG
Nhớ hồi vừa mới gặp
Nhịp tim đập thình thình
Em thẹn thùng e ấp
Anh khe khẽ tỏ tình.
Yêu anh từ thuở ấy
Hây bảo Nhỏ cười xinh
Em ngượng ngùng ve vẫy
Ánh mắt biếc nghiêng nhìn
Rồi chúng mình hứa hẹn
Xuân đến sẽ cau trầu
Nghĩa ân nồng vun vén
Cho đẹp mối duyên đầu
Hoa đang chào nắng mới
Nhị toả ngát hương say
Ta không còn ngóng đợi
Thương nhớ trộm bao ngày
Nhớ hồi vừa mới gặp
Nhịp tim đập thình thình
Em thẹn thùng e ấp
Anh khe khẽ tỏ tình.
Sưu tầm.
 ntst20180052_500
XUÂN VỀ RỒI ĐÓ
Xuân về rồi đó
Anh có hay chưa?
Tình yêu biết nói sao vừa
Nhớ thương, thương nhớ song thưa đợi chờ
Người mơ nào thấy
Đã mấy xuân qua
Bây giờ anh có người ta
Tình em luôn mãi thiết tha một người
Nụ cười vụt tắt
Nước mắt hoen mi
Khi tình vỗ cánh bay đi
Chuyện xưa quá khứ khắc ghi tim hồng
Chẳng mong gặp lại
Tình mãi xa xôi
Ươm bao mộng ước tan rồi
Đường chia lối rẽ bồi hồi nhớ thương
Vấn vương hoài vọng
Giấc mộng chung đôi
Hương yêu một thuở lên ngôi
Bây giờ lẻ bóng đơn côi một mình
Chuyện tình xưa cũ
Vần vũ buồng tim
Bao nhiêu ký ức kiếm tìm
Ngày qua, tháng lại sóng chìm xa khơi.
Sưu tầm.

SẦU ĐÔNG
Phố buồn vắng bước chân qua
Loang màu nhung nhớ lòng ta trĩu sầu
Hồn vờn lạc lõng về đâu
Trăng khua dạ khúc nát nhàu tâm can
Biển ôm bờ cát mơ màng
Ta ôm nẻo vắng đa đoan nữa đời
Làm sao kể hết người ơi
Tiếng yêu động mãi trên môi thuở nào
Bên thềm Gió khẽ lao xao
Nhành hoa tím muốt dạt dào ngát hương
Cuộn mình ve vuốt giọt sương
Ngỡ trong giây phút hoang đường ngang qua
Trăng đêm đỗ bóng ngoài xa
Anh ơi em nhớ... nhớ "đa" vô cùng
Bỗng nghe hoang vắng lạnh lùng
Từ trong huyết quãng rưng rưng giọt sầu
Vì đâu anh... bởi vì đâu
Để ta lạc lối nhịp cầu sông Thương
Tình đây ... người cách ngàn phương
Sầu đông nỗi nhớ dặm trường tim đau !
Sưu tầm.
 ntst20171007
BẾN CHIỀU
Hoàng hôn lặng lẽ nơi này
Mây trời lãng đãng cứ bay
Se lạnh từng cơn gió thổi
Chiều Đông đã thế những ngày
Một người dáng nhỏ bơ vơ
Ngồi bên bến vắng bao giờ
Có lẽ hoài trông ai đó
Và rồi hoàn lại ngẩn ngơ
Thôi Em hãy bước quay về
Đường dài biết lắm lê thê
Hãy để mắt rơi giọt lệ
Cho trôi những hứa hẹn thề.
Sưu tầm.

NHỚ
ĐÔNG đã chạm tiết trời buốt lạnh
VỀ tháng ngày nhặt mảnh tình rơi
GIÁ mình dung đắp mộng đời
LẠNH choàng khăn phủ người ơi ấm lòng
HỒN vương vấn ghìm trong nỗi nhớ
THƠ hoạ vần như thuở gặp nhau
SÁNG dòng lưu bút tuôn trào
MONG ngàn tinh tú trên cao chứng lòng
CHIỀU loang tím bên dòng sông nhỏ
ĐỢI bóng người vò võ canh thâu
TỐI tràn nguyệt lẫn sông cầu
CHỜ trong dáng bạn ở đâu chẳng về
BÓNG trăng đã hẹn thề cùng gió
AI quên lời bỏ ....Nhỏ vu vơ
ĐÔNG VỀ GIÁ LẠNH HỒN THƠ
SÁNG MONG CHIỀU ĐỢI TỐI CHỜ BÓNG AI.
Sưu tầm.

TÌNH NỒNG
Xuân thì một thuở đắm hồn mê
Nắng Hạ mưa Thu vẫn cận kề
Gió bụi đầu Đông pha tuyết trắng
Dương tà chậm rãi ngắm triền đê
Ngày qua tháng lại sờn vai áo
Gió trải sương giăng bạc tóc thề
Mãi nóng con tim gìn giữ đạo
Bên chiều tuổi xế ấm phu thê.
Sưu tầm.
ntst20171252_500
BỔNG PHIÊU
Đêm huyền diễm lộng thắm mùa yêu
Bến ngọt ngào say đắm nữa nhiều
Têm sắc đượm lành cung mộng liễu
Điểm hương nồng mặn khúc mơ kiều
Triền mây với cảnh mừng vui điệu
Biển gió cùng trăng rã rộn điều
Thềm ngõ rạng thương mềm mại chiếu
Xuyên hồng ngọn lửa ánh bồng phiêu
……………………
Phiêu bồng ánh lửa ngọn hồng xuyên
Chiếu mại mềm thương rạng ngõ thềm
Điều rộn rã trăng cùng gió biển
Điệu vui mừng cảnh với mây triền
Kiều mơ khúc mặn nồng hương điểm
Liễu mộng cung lành đượm sắc têm
Nhiều nữa đắm say ngào ngọt bến
Yêu thùa thắm lộng diễm huyền đêm.
Sưu tầm.

CHIỀU PHAI
Cho dù cũng muốn được bằng ai
Tủi cứ còn vương mãi phận hài
Tưởng rủ xuân về mây lặng đến
Giăng tìm hạ vãn nắng chùng lai
Mồi da nghĩa thắm không hề dại
Bạc tóc tình xanh ngỡ chẳng dài
Ngõ mộng chia lìa đôi hướng trải
Trăng thề vụn vỡ bóng chiều phai
Nghĩa nặng ân nồng trả với ai
Nào ham giữ được gót chân hài
Sương mờ ngập kín làn mây trải
Cỏ nhạt vương đầy bãi nắng lai
Gác nhỏ chong đèn đêm hận rã
Lều con hứng bão ngọn đau dài
Xin người góp cả ngàn thương lại
Đợi buổi xuân hồng sẽ chóng phai
Sưu tầm.
 ntst20180022_500
KỶ NIỆM ...
Chuyến xe buýt cuối cùng chiều thứ bảy
Cô nữ sinh nghèo vừa kịp bước lên
Ghế đã hết, thì thôi đành đứng vậy
Đường còn xa... ôi chắc sẽ say mềm
" Này cô bé, lại đây ngồi xuống ghế
Tôi đứng cho, kẻo lại té bây giờ
Cô cảm ơn và mỉm cười lấy lệ
Khẽ liếc nhìn... gặp ánh mắt hiền khô
Xe đông quá, họ lao xao cười nói
Ai cũng vui vì ngày nghỉ cuối tuần
Bỗng xe ngừng, chàng trai liền xuống vội
Vẫy tay chào, gửi ánh mắt bâng khuâng
Rồi cô gái vẫn đi về như thế
Bao chuyến xe, vẫn lặng lẽ một mình
Và hình như có nét buồn chẳng kể
Có khi nào... gặp lại chàng thư sinh
Bỗng một hôm, chuyến xe vào thành phố
Chàng trai hôm nào, bất chợt bước lên
Cùng nắm tay , dắt một cô gái nhỏ
Họ nói cười.... chẳng để ý... cạnh bên
Cô gái khẽ quay đi về cửa sổ
Mái tóc nghiêng che ánh mắt chợt buồn
Nhìn thấy họ , thật đẹp đôi đấy nhỉ
Đường tới trường, hình như cứ xa hơn
Xe vào bến, cô bước nhanh vội vã
Bỗng sau lưng giọng nói ấy hôm nào
"Này cô bé , cô quên tôi rồi hả ? "
Vẫn nụ cười... nhưng tinh nghịch làm sao
" À, chào anh! tôi không quên, vẫn nhớ
Thấy anh vui nên chẳng dám hỏi gì
Chúc mừng anh, cô ấy xinh đẹp thế
Chàng trai cười... " Cô chúc lộn rồi nghe
Cô gái ấy là em của tôi đó
Tôi Bách khoa, năm cuối sắp ra trường
Bé tên gì, học nơi nào thế nhỉ
Để cuối tuần, tôi đón bé về chung... "
Hình như có chút gì vui trong mắt
Mái tóc bay che khuôn má ửng hồng
Nơi trái tim, hình như sai nhịp đập
Có lẽ nào.... yêu là thế... phải không ???
Sưu tầm.

NẾU ĐÃ YÊU !
Trở trăn chi cho đời tối u màu
Nếu đã yêu tim thấy đau thường trực
Khát bên nhau nụ môi hôn thơm phức
Mới ấm lòng không nhức nhối buồn tim
Đã biết yêu cảm xúc luôn đi tìm
Cùng đồng cảm với niềm tin trìu mến
Đã yêu rồi hai trái tim thấm bện
Mong ngọt ngào rồi tìm đến bên nhau
Suy nghỉ nhiều sẽ làm trái tim đau
Hãy cảm nhận mới thấy màu nắng ấm
Xa cách nhau tâm hồn luôn suy ngẫm
Ước thỏa lòng được thấm đẹp màu yêu
Nhoẻn cười tươi lóng lánh biếc yêu kiều
Lữa đam mê để mỗi chiều thấy nhớ
Sẽ tìm nhau bởi nặng lòng chất chở
Vì yêu rồi không để lỡ lương duyên
Buồn làm chi mang nặng nổi ưu phiền
Tay nắm tay vượt qua miền sóng gió
Bầu trời xanh trái tim hồng mở ngỏ
Bến đợi thuyền pháo đỏ lộng hoa bay !
Sưu tầm.
ntst20180003_500
NGƯỜI ƠI
Thu tàn đón gió heo may
Có nàng thiếu nữ đắm say vì tình
Hoa vàng trong nắng lung linh
Thả hồn theo gió tìm hình bóng xưa
Tình ơi sao chẳng thấy thưa
Mà sao tình lỡ ghẹo đùa trong mơ
Giá đừng trao những vần thơ
Cho nhau nhung nhớ bây giờ bớt đau
Người đi chẳng nói một câu
Để Ta ở lại nỗi đau xé lòng
Sông quê giờ vẫn cứ trong
Người ơi! Ta vẫn đợi mong người về
Sưu tầm.

CÕI TIÊN
Ngày sau thoả ước được yêu nàng
Mỗi nẻo phong trần dội tiếng vang
Sính lễ đang tìm thương thảo bạc
Hồi môn chuẩn bị sắm sanh vàng
Hồng duyên một kiếp xinh ròn đủ
Diễm phúc đôi mình trẻ đẹp sang
Giữa chốn bồng lai ngào ngọt tửu
Cùng say hạnh phúc để lên đàng.
Sưu tầm.

NÓI VỚI TÌNH YÊU
Thỏ thẻ bên tai nói với nàng
Từng lời hứa hẹn khẽ ngân vang
Dù cho rụng tóc hàm răng hỏng
Sẽ mãi trao em giấc mộng vàng
Để lãng quên dần tâm khổ cực
Rồi cùng ước nguyện cảnh giàu sang
Mở ra trước mắt tương lai sáng
Hạnh phúc bền lâu ngõ địa đàng.
Sưu tầm.
ntst20171000_500_01
TÚY TÌNH
Trăm năm ước nguyện sánh bên nàng
Khúc nhạc xuân tình mãi ấm vang
Yến phượng đan vành trao thiếp đỏ
Uyên ương kết cỏ dệt tơ vàng
Say miền huyễn cảnh môi chờ đợi
Lạc chốn tiên bồng rượu dẫn sang
Hợp cẩn lâng lâng ngàn hạnh phúc
Thuyền hoa vừa cập bến thiên đàng
Sưu tầm.

TUÝ ĐA TÌNH
Lão Tuý nhà ta phải mấy nàng
Tin đồn họ Sở đã rền vang
Rồi hôm tán nhỏ đôi chân ngắn
Có buổi lừa em não cá vàng
Nếu nói tâm hồn e cũng đểu
Nhưng nhìn tướng mạo rất là sang
Mà thôi mặc kệ: hơi đâu rỗi
Chuyện của người ta chả vướng đàng.
Sưu tầm.

NGỘ CẢNH BỒNG LAI
Hằng mơ dạo bước cạnh thân nàng
Chắc hẳn tim này rất vẻ vang
Thỏa ái triền miên làn biếc rạng
Bừng duyên rộn rã nắng hanh vàng
Và luôn giữ đẹp tình trong sáng
Nguyện mãi trau ngời nét quý sang
Ngộ cảnh bồng lai đời mỹ mãn
Cùng nhau quấn quyện giữa thiên đàng
Sưu tầm.
 ntst20180040_500
NHỚ ANH NGÀY MƯA BÃO
Hạt mưa ùa ướt đẫm chốn yêu đương
Lòng canh cánh nghê thường thôi trầm mặc
Tình nhân hỡi nồng nàn chưa vụt tắt
Tại vì đâu cách mặt để đau buồn
Bão giông à... Sao cứ mãi trào tuôn?
Làm trôi mất bể nguồn đêm khát vọng
Còn sót lại vết thương lòng khô nóng
Nửa ngọt ngào, nửa rát bỏng buồng tim
Nước tràn lên thể xác được nhấn chìm
Em vội níu hồn ghim vào trái ngực
Đêm khép lại biển tình dâng háo hức
Lắng nghe đời rạo rực giữa dương âm
Cưỡng bờ môi nồng vị biết sai lầm
Không hối hận dẫu tâm can giằng xé
Này ánh mắt đưa một lần thật khẽ
Trói đời nhau, người nhé! Ái ân về...
Sưu tầm.

GIÓ BẤC ĐÊM ĐÔNG
Gió về thêm lạnh tái tê
Thổi vào tim nhỏ ê trề nỗi đau
Tình ơi sao nỡ xa nhau
Mắc giăng sợi nhớ nát nhàu đêm đông
Ai mang đi sợi chỉ hồng
Trả nhau ly biệt ngóng trông người về
Canh trường lẻ bóng buồn tê
Một thân gối tủi tràn trề đắng cay
Ra đi ước hẹn ngày về
Càng mong càng mất lối về hư không
Chỉ mành ai kết duyên nồng
Người từng buộc thắt nhau trông mỏi chờ
Đông này chịu cảnh bơ vơ
Người đi có nhớ đường về năm xưa
Hay lời gian dối nói bừa
Cho đau nuốt đắng mới vừa lòng ai !
Sưu tầm.
ntst20180013_500
NỒNG ẤM
Bao kỷ niệm hai ta gìn giữ
Và ân tình luôn ngự trong tim
Gởi bao ước hẹn mãi ghìm
Ghi lòng khắc dạ mãi ghim bóng hình
Ôi Đà Lạt lung linh hương thắm
Ở nơi này in đặm thương yêu
Rằng trao nồng ấm thật nhiều
Niềm vui dào dạt bao nhiêu đậm đà
Bên anh bởi thiết tha bện kết
Để vần thơ thêu dệt hữu tình
Xuân về khung cảnh đẹp xinh
Ngọt ngào ái mặn chúng mình có nhau
Luôn hạnh phúc sắc màu tô điểm
Bước sánh đôi kiều diễm tay vòng
Con đường chung lối như mong
Không còn chờ đợi thỏa lòng xuyến xao.
Sưu tầm.

ĐỢI TA NGƯỜI NHÉ
Anh về theo những câu thơ
Ru em say lịm giấc  bờ bến thương
Tình nương ơi, hỡi tình nương
Gần nhau thắp sáng muôn đường mật lan.
Ở đây lồng lộng gió ngàn
Trăng thanh đơn lẻ, lòng than vãn hoài
Nhiều đêm thức trắng canh dài
Thơ ba bốn đoạn khiến cay xót đời.
Em ơi, vàng đá một lời
Gìn vàng giữ ngọc trọn mỏi mọc yêu
Đợi Ta tương ngợ trong chiều
Hai lòng hòa một, trộn liêu xiêu tình.
Đêm dài rồi tới bình minh
Đừng cho gió gột mưa tình giảm mơ
Tình ta sóng vỗ vô bờ
Ngày sau sum hiệp giữa thơ thẩn nồng…
Sưu tầm.
ntst20171040_01
TRỜI TRỞ LẠNH
Trời trở lạnh vần thơ tình run rẩy
Ở nơi nào em có thấy cô đơn
Có tủi hờn và nhung nhớ nhiều hơn
Hình bóng ai có chập chờn mộng mị
Biết không em nơi này anh luôn nghĩ
Gió sắt se bì tị gõ ngoài hiên
Giọt mưa rơi nặng trĩu nỗi ưu phiền
Đêm mỏng manh triền miên đầy buốt giá
Dấu yêu ơi nhớ nghe lời anh nhá
Cuối năm rồi quên tất cả đắng cay
Những tủi hờn những trăn trở không hay
Xuân sẽ đến tháng ngày còn dài lắm
Hãy vui lên cho má hồng luôn thắm
Cho nụ cười say đắm nở trên môi
Những gian nan tất cả đã qua rồi
Hạnh phúc sẽ lên ngôi chờ em đó
Trời trở lạnh vần thơ tình để ngỏ
Gửi cho người...Ửng đỏ...Sắc hồng xuân !
Sưu tầm.

ĐỢI TA VỀ NHÉ
Anh về theo những câu thơ
Ru em say lịm giấc bờ bến thương
Tình nương ơi, hỡi tình nương
Gần nhau thắp sáng muôn đường mật lan.
Ở đây lồng lộng gió ngàn
Trăng thanh đơn lẻ, lòng than vãn hoài
Nhiều đêm thức trắng canh dài
Thơ ba bốn đoạn khiến cay xót đời.
Em ơi, vàng đá một lời
Gìn vàng giữ ngọc trọn mỏi mọc yêu
Đợi Ta tương ngợ trong chiều
Hai lòng hòa một, trộn liêu xiêu tình.
Đêm dài rồi tới bình minh
Đừng cho gió gột mưa tình giảm mơ
Tình ta sóng vỗ vô bờ
Ngày sau sum hiệp giữa thơ thẩn nồng…
Sưu tầm.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

sunrise.tqb@gmail.com