Chủ Nhật, 26 tháng 8, 2018

Thơ ngẫu hứng Nhật Trường 01

Tiếng hờn ai
Ngày qua lại lại ngày qua ngày
Mỏi mòn trông ngóng lại ngóng trông
Úa tàn phai xuân buồn xuân sắc
Rơi rụng đời buồn tiếng hờn ai

Ai hờn tiếng buồn đời rụng rơi
Sắc xuân buồn xuân phai tàn úa
Trông ngóng lại ngóng trông mòn mỏi
Ngày qua ngày lại lại qua ngày

Võ Nhật Trường
vntsthd00072_500

Nắng nhạt

Chiều nắng nhạt lang thang về với núi
Giọt nắng tàn rơi rụng cúc áo em
Anh quay  đi  chợt nghe lòng bối rối
Bước ngập ngừng bóng tối  vội vàng buông

Võ Nhật Trường
 vntst20183596_500
Say
Uống cho say những giọt rượu này
Đêm chông chênh bềnh bồng nỗi nhớ
Tình yêu xưa ta ngồi thầm nhớ
Tháng ngày dài hoang hoải đời đau

Giấc mộng nào nở vội trôi mau
Nỗi buồn lắng chìm vào đêm tối
Ánh đèn khuya hắt hiu lối nhỏ
Ngỡ em về nở đóa quỳnh hương
Nhật Trường
 vntst20183653_500
Giận
Đêm tối tăm nằm ngồi quay quắt
Dạ bồn chồn quặng thắt ruột gan
Giận ai dấu mảnh nguyệt tàn
Hoang mang hồn vỡ lệ tràn đâu hay
Nhật Trường
vntst20183576_500

Em đợi gì?
Em đợi gì xuân xanh trườn theo nắng
Chiều cuối ngày giọt đắng lặng lờ trôi
Chân trời xa mơ hồ làn mây trắng
Nắng cuối ngày tiễn biệt tháng ngày qua
Về đi em bên thềm hiên lộng gió
Có một người trộm ngó đợi mùa trăng
Sương giăng giăng mắc sầu len cõi mộng
Nhớ một người lẳng lặng mấy mùa qua
Võ Nhật Trường.
vntst20183275_500

Hay hay hên

Hay hay hên hỏi em có hay
Anh có em sao hên hay hay
Em cười anh yêu em nồng say
Say nồng em đêm đêm cuồng quay

Quay cuồng đêm đêm em nồng say
Say nồng em yêu anh cười em
Hay hay hên sao em có anh
Hay có em hỏi hên hay hay

Võ Nhật Trường.
vntsthd00307

Say cuồng quay
Say cuồng quay anh đâu có say
Em nắm tay anh có nào hay
Quay quay quay về đâu nồng say
Tay trong tay say đâu có say

Say có đâu say tay trong tay
Say nồng đâu về quay quay quay
Hay nào có anh tay nắm em
Say có đâu anh quay cuồng say

Võ Nhật Trường
vntsthd00254

Mộng mị
Đêm qua đêm lại lại qua đêm
Trộm nghĩ về em mộng môi mềm
Mơ màng mộng mị lay gối nệm
Bên thềm gió lộng giọt buồn lem

Lem buồn giọt lộng gió thềm bên
Nệm gối lay mi mộng màng mơ
Mềm môi mộng em về nghĩ trộm
Đêm qua lại lại đêm qua đêm.
Võ Nhật Trường
vntsthd00261
Đêm qua đêm
Đêm qua đêm lại lại qua đêm
Trộm nghĩ về em mọng môi mềm
Mơ màng mộng mị lay gối nệm
Gió lộng bên thềm rạo rực thêm

Thêm rực rạo thềm bên lộng gió
Nệm gối lay mi mộng màng mơ
Mềm môi mọng em về nghĩ trộm
Đêm qua lại lại đêm qua đêm.
Võ Nhật Trường
vntsthd00197

Ngày chủ nhật
Ngày chủ nhật dạo chơi loanh quanh
Bỗng nhớ ai trong lòng thoáng lạnh
Cái Computer mấy hôm rồi làm chảnh
Hoạch họe hoài đòi hỏi cái active
Võ Nhật Trường
ntst20171033_500

Ngày xưa.
Anh nhớ ngày xưa thích làm liều
Thấy em dạo bộ hay ngó điêu
Trược chân anh té đau muốn xỉu
Em ngó làm anh lại muốn liều
Anh nhớ ngày xưa đâu nói nhiều
Theo em dạo phố vui bao nhiêu
Gió chiều lồng lộng trong nắng chiếu
Thấp thoáng xa xa tiếng sáo diều
Anh nhớ ngày xưa nhớ rất nhiều
Em thường làm thơ lúc cô liêu
Những buổi hò hẹn bên gốc liễu
Em hứa mãi yêu anh thật nhiều.
Võ Nhật Trường.
vntsthd00243

Vui chút

Người ta chỉ thích khoe mông
Em đây chỉ thích khoe hông giữa đường
Khuya rồi mà anh chửa thương
Ngày mai em sẽ trừ lương anh nè.
(Hơ hơ...)
 vntst20183024_500
Võ Nhật Trường

Chút vui

Người ta chỉ thích khoe mông
Em đây chỉ thích khoe lông giữa đường
Khuya rồi mà chửa anh thương
Ngày mai em sẽ trừ lương anh nè.
(Hơ hơ hơ...)
 vntst20183024_500

Buồn.
Cảm thấy buồn khi ai nhắc đến
Tội tình gì em bỏ anh đi
Khi yêu em chỉ nói liều
Trọn đời trọn kiếp mãi yêu một người

Rồi ngày tháng anh chiều em hết
Tình mặn nồng em quên hết sao
Ra đi chẳng nói lời nào
Uyên ương chia nửa đêm trường quạnh hiu

Lửa tình yêu bao nhiêu cho đủ
Sống một đời ủ rũ mãi sao
Trăng mờ trăng tỏ khát khao
Hồn đau quặng thắt lao đao nghẹn ngào
Nhật Trường
 vntst20183604_500
Buồn xuân

Ngày qua ngày lại lại qua ngày
Mỏi mòn trông ngóng lại ngóng trông
Xuân xanh xuân sắc thêm xuân đến
Đến xuân xuân sắc lại phai xuân

Võ Nhật Trường.
vntst20182952_500

ĐÊM
Đêm lắng đọng cảnh khuya
Nghe từng nhịp hơi thở
Cơn gió ru khe khẽ
Chiếc lá vàng lao xao
Đêm nay chẳng ánh sao
Bầu trời khuya êm ắng
Buồn trong đêm sâu lắng
Hương ngọc lan thoảng qua
Đêm nay lại nhớ thương
Lời yêu đương viết vội
Trong đêm trường hiu quạnh
Cành hồng trổ trong sương
Đêm trống vắng vấn vương
Người xa thương mộng đẹp
Giấc nồng say êm ái
Duyên tình đẹp sớm mai
Đêm trôi qua rất nhanh
Gió lạnh luồn chóng vánh
Buồn xua trăng sầu lặng
Chàng cuội vẫn đợi Hằng.

Ngũ ngon nhé nàng ơi!!!
Võ Nhật Trường
2015nthd006_500

Cơm nhà- Cơm gà
Ngày xưa cơm nhà hàng tháng
Ăn hoài đến ngán chẳng la
Ngày nay lười biếng lân la
Ra đường làm đĩa cơm gà vẫn hơn
Ăn rồi lại muốn ăn luôn
Chiều chiều nhớ ghé cơm gà mà mua
Về nhà vợ cứ hơn thua
Cơm gà nó có để chùa cho đâu
Về nhà em nấu Diên Châu
Ăn vào to khỏe đêm thâu mà cày
Hii hii …
vntst20181482_500.

Chiều Sài Gòn
Chiều Sài gòn buồn lắm phải không em
NẮng có làm má hồng thêm thắm đỏ
Cơn mưa rào bất chợt giăng đầu ngỏ
Ướt môi mềm lỡ bước em ghé thăm
Anh nhớ nhiều nhớ lắm con phố quen
Chiều dạo bước bên hàng cây ghế đá
Tà áo trắng tung bay đời hối hả
Điệu nhạc buồn giọt đắng góc phố xưa
Võ Nhât Trường
vntst20181859

Về Quê Bình Định
Anh về Bình Định quê em
Ăn cơm rau muống uống đôi trái dừa
Nghêu sò ốc hến ăn no
Về với Cát Tiến lên chùa Linh Phong
Tây Sơn thăm võ Quang Trung
FLC Nhơn Hội đắm mình san hô
Trèo đèo trược cát nhấp nhô
Về với thành phố thăm nàng tiên sa.
Võ Nhật Trường
vntst20181409_500

Gậy như ý
Trời già cũng thích trêu ngươi
Sắm cho cây gậy vắt vèo ngang hông
Bình thường chỉ bé tóp teo
Gặp phải gái đẹp cứ vèo  gấp ba
Có cô em ở gần nhà
Ngỏng đầu thích quá la cà ngó qua
Nếu mà em thích cứ sang
Gậy thì chẳng lớn chớ mà dẻo dai
Ngoáy trái ngoáy phải rai rai
Ngoáy sâu ngoáy cạn miệt mài cũng vui
Trời thì cho có nhiêu thui
Chớ mà không ngoáy để lâu lại buồn
Võ Nhật Trường
vntst20181197_500

Hững hờ

Ơ hờ một chút duyên tơ
Gặp nhau dâu bể đò đưa mấy lần
Lối nào đi ngược thời gian
Tìm người tri kỷ tựa mình ngu ngơ
Gã hề buồn với vần thơ
Lệ tuông hờ hững buồn rơi hững hờ

Tg.Võ Nhật Trường
vntst20182042

Tiếng sét ái tình.
Bao lâu rồi không gặp
Em giờ đã khác xưa
Môi hồng xinh chúm chím
Mắt liếc rụng rơi tình
Nụ cười tươi rạng rỡ
Tóc mây bềnh bồng bay
Đôi bòng ươm nhụy nở
Khơi tình tuổi xuân thì
Bao dịu dàng đằm thắm
Nồng nàng trong nắng xinh
Hương tình bay theo gió
Ngất ngây phút giây này
Bao điều thầm chưa nói
Bỗng nghẹn lại trong tim
Ôi thẫn thờ giây phút
Lạc trôi nẻo mê hồn
Tình vang rền tia sét
Đốt cháy trái tim côi
Ngọn lửa rừng rực cháy
Giam hồn tôi đợi chờ
Võ Nhật Trường
 vntst20181389_500
Lỡ nhịp cung đàn.
Tình yêu trong sáng thật an nhàn
Giữa đời gian dối lắm trái ngang
Duyên tình mộng ảo nào đâu chán
Uống giọt sương đêm lại bất an
Cứ ngỡ yêu nhau chẳng lụi tàn
Nào hay trời sáng bỗng vỡ tan
Xót xa in vết hằng lên trán
Hoang mang để lỡ nhịp cung đàn.
Võ Nhật Trường
 vntst20183571_500
Tình phai phôi
Bao năm rồi em nhỉ
Từ ngày mình chia xa
Anh đi vào quân ngũ
Em ở lại quê nhà
Thấm thoắt đã ba năm
Lá thư tình anh viết
Nhớ thương em da diết
Đợi chờ mãi hồi âm
Ngỡ em đã sang sông
Quên rồi câu hẹn cũ
Anh đi vào quân ngũ
Đồng đội vài cô xinh
Rồi đến một ngày xuân
Hoa tình yêu lại nở
Anh quay về lối cũ
Tình giờ đã phai phôi
Chuyện chúng mình buông trôi
Em ơi xin hãy hiểu!!!
Võ Nhật Trường
 ntst20180012
Tình đợi chờ
Đợi chờ nhé! Dấu yêu ơi có mệt
Tháng ngày trôi, những cung bật thăng trầm
Trái tim hồng lặng lẽ mãi ngân nga
Cho tình mộng ngọt ngào câu ân ái
Anh sẽ đến khi trời đang nắng hạ
Đốt tim em rực lửa những ngày xanh
Cho thu sang đông đến chẳng chạnh lòng
Tình mãi đẹp suốt một đời em nhé
Võ Nhật Trường
 ntst20180156_500

Hạ về
Hè đến rồi nắng thiêu đổ lửa
Cành phượng vĩ đỏ thắm trời chiều
Tiếng ve buồn inh ỏi réo vang
Chùm hoa giấy mênh mang nỗi nhớ

Ngày nắng hạ oi nồng hương lửa
Ngọn gió lùa bỏng rát làn da
Giọt mồ hôi buông dài lưng đổ
Bờ cát mềm rộn tiếng sóng xô.

Ngày hạ về gợi bao niềm nhớ
Nhớ một thời lưu bút hoài mơ
Nhớ những chiều nô đùa sóng nước
Con phố quen rợp đỏ hoa cài
Nhật Trường
 vntst20181278

Kem??
Anh chỉ thich kem sôi
Với kem sồi kem ổi
Chưa từng biếtt kem Mit
Với một ít kem môi
Kem sửa cộng vú đôi
Chịu riêng sầu kem ngộ
Bao giờ mới gặp độ
Cho mình lại xơi kem
Võ Nhật Trường
 ntst20180131_500
Nét xuân xưa
Quen em từ thuở tuổi đôi mươi
Má thắm môi son đỏ điểm mười
Thấm thoát xuân qua bao mùa lá
Môi hồng còn đó nét xuân xưa
Người còn nhớ buổi ta đón đưa
Trao câu yêu thương mãi đợi chờ
Sao vội khép cửa tim thôi nhớ
Cho buồn theo mãi bước chân đi
Mở lòng em đón nắng xuân sang
Hâm nóng tim yêu rực lửa vàng
Thiêu rụi đêm tàn buồn lẻ bóng
Thắp lên ngọn nến mãi còn vang
Võ Nhật Trường
 ntst20180111_500
Đường về Quê em
Đường về quê em lượn quanh co
Có lá có hoa rợp bóng cò
Trời xanh mây trắng lưng đồi gió
Bóng nhỏ trang đài ca líu lo
Võ Nhật Trường

vntst20181855_500
Em yêu là nhất
Em ơi em à
Về nhà cùng anh
Hai mái đầu xanh
Chung chiếu chung chăn
Vui cùng con trẻ
Mình còn vui khỏe
TRanh thủ nha em
Tuổi ngày dần thêm
Đêm nằm gối chiếc
Nỗi buồn da diết
Đợi đến bao lâu
Khi đã bạc đầu
Vẫn hoài mong ngóng
Duyên tình đã thắm
Ừ nhé em yêu
Anh sẽ yêu chìu
Em yêu là nhất
Võ Nhật Trường
vntst20183002_500
Còn không
Bông hồng ngày trước có còn không
Sắc thắm trao duyên thuở mặn nồng
Hoa đến hoa đi theo làn gió
Người chờ người đợi người ngóng trông

Người ơi người có về lại không
Hay mãi ra đi theo ánh hồng
Đường xa lắc léo nhiều chông nhọn
Đường về còn đó rộng mênh mông

Về lại đi em ngôi nhà xưa
Còn đó kỉ niệm chưa xóa nhòa
Vườn rau ghế đá còn in dấu
Nồng nàng duyên thắm mình chung đôi
Võ Nhật Trường
ntst20180601_500
Ly rượu đắng
Em hỡi em cuộc đời sao vội vả
Sống bon chen vất vả từng ngày qua
Hiểu cho anh kinh tế khó khăn mà
Sao nỡ để lụy tình em vất vả

Anh đứt ruột ra đi không từ giã
Nhớ thương em chôn chặt đáy lòng ta
Cố vững bước nắng mưa không gục ngã
Vươn mình lên chẳng ngại phương trời xa

Rồi một ngày anh sẽ đón em qua
Haha... em có còn đợi nữa không ta
Võ Nhật Trường
vntst20181261

Tình đã hết
Thôi em nhé anh giờ tình đã hết
Lỡ người ta phụ bỏ rơi bên đời
Buồn lắm thôi quên giấc mộng chung đôi
Tâm an lạc nương của chùa kinh kệ
Trả cho em an lành trong nắng mới
Tiếng kinh cầu chúc phúc nhé bình an
Trên đường dài có phật luôn chở che
Em hạnh phúc vui nhiều nha em nhé
Võ Nhật Trường
 vntst20181262
Phụ tình
Anh biết em đã khổ
Tình đợi chờ mong manh
Dĩ vãng trôi quá nhanh
Tình xưa thôi  đã khép
Em đừng thêm níu kéo
Khơi lại vết thương đau
Giấc mơ  xưa đổi màu
Buồn dã tràng xe cát
Võ Nhật Trường
 vntst20183720_500

Hề hề hề
Bớt yêu đi tâm hồn đỡ khổ
Ăn lạt nhiều sẽ bổ tấm thân
Uống ca phê nằm nghe nhạc nhẹ
Vui nào bằng từ bỏ cõi mê
Vnt
 vntst20181365
Bái bai

Thôi chào nhé ôi buồn tê tái
Mùa học sang lớp học sắp khai
Đợi chờ chi nữa bái bai
Hẹn mùa Hạ tới rai rai viết bài

Tạm biệt nhé anh tài khắp nẻo
Nợ vần thơ những buổi gieo neo
Tháng ngày buồn chóng bay vèo
Đến hẹn ta sẽ chống chèo đuổi theo

Võ Nhật Trường
vntst20183411_500

Thứ Ba, 7 tháng 8, 2018

Thơ tình còn mãi 139

MƯA SÁNG
Sáng cuối tuần mưa giăng ngang nỗi nhớ
Thu vẫn còn trăn trở lắm người ơi
Em đi tìm ký ức cũ đánh rơi
Trĩu nặng suy tư nổi trôi vô vọng
Chiếc lá khô giữa dòng đời lóng ngóng
Mắc kẹt ngang trên võng ghế ven đường
Gió mùa sang nhòa nhạt nỗi vấn vương
Ô che nghiêng cũng dường như chẳng kín
Có phải đông vẫn còn đang bịn rịn
Kéo thu tàn nhường nhịn chẳng chịu qua
Để tóc mây bờ vai ướt buông xòa
Con đường vắng mùi hoa xưa thoang thoảng
Sáng cuối tuần bình minh còn nhập nhoạng
Sương mờ giăng thấp thoáng cuối trời xa
Cúc Họa Mi vừa mới hái đêm qua
Chờ góc phố tưởng như là lâu lắm
Cơn mưa sáng vẫn còn đang chìm đắm
Người xa rồi .... Muôn dặm .... Nẻo tình si !
Sưu tầm.
 vntst20183216_500
ĐỪNG GHÉT EM NGƯỜI ĐÀN BÀ ĐI LẠC
Đừng ghét em người đàn bà đi lạc
Trái tim cằn ngơ ngác giữa dòng trôi
Đã đôi lần nhặt nỗi nhớ đánh rơi
Vì ai đó chơi vơi niềm trăn trở
Đừng giận em người đàn bà lầm lỡ
Trót chênh chao vài câu nhớ lời thương
Trót vì ai mà vấn vấn vương vương
Lạc bước chân trên con đường tình ái
Đừng ghét em người đàn bà khờ dại
Nửa cuộc đời trót mê mải đắm say
Trót vì ai chịu trăm đắng ngàn cay
Bởi miệng lưỡi thế gian đầy chua xót
Đừng giận em người đàn bà đã trót
Sa bước chân trong mật ngọt ái tình
Lỡ một lần nào đâu dám biện minh
Đành cam chịu trách phận mình cay đắng
Đừng ghét em giữa cuộc đời trống vắng
Tấm thân gầy .... Nào thắng .... Được đam mê !
Sưu tầm.
 vntst20183155_500
GIÓ MÙA LẠNH ĐẤY
Gió hắt hiu mưa phùn giăng kín lối
Đông dường như đã vội ghé qua thềm
Chiếc ô che có khỏi ướt vai mềm
Trời lạnh đấy màn đêm buông ngõ vắng
Anh chẳng gần để bên em lo lắng
Thương thân gầy lệ thấm đắng bờ mi
Nhớ rất nhiều mà chẳng biết làm chi
Thân cô lữ đường đi đầy khốn khó
Anh giận mưa và ghét trời trở gió
Khiến môi em bớt đỏ tái tê lòng
Lối em về còn đầy rẫy đục trong
Cuộc đời vẫn long đong nhiều vất vả
Anh muốn được ghánh cho em tất cả
Những nhọc nhằn mà em đã trải qua
Để đông sang dẫu mưa gió nhạt nhòa
Bài thơ cũ vui hòa bên nốt nhạc
Trời trở lạnh lá vàng khô xơ xác
Gió hanh hao .... Lưu lạc .... Giữa dòng đời !
Sưu tầm.
 vntsthd00259
ANH BIẾT
Anh vẫn biết anh là người có lỗi
Kiếp phận nghèo trót mang tội vấn vương
Nửa đời rồi còn nhớ nhớ thương thương
Muốn cùng ai được chung đường luyến ái
Bởi vì yêu nên con tim khờ dại
Cứ vẩn vơ mê mải với câu vần
Cuối thu rồi từng giọt nắng phân vân
Đắng đót cả gót chân người xa vắng
Bản tình ca bỏ quên trong trầm lặng
Cung đàn xưa yên ắng đến nao lòng
Đời vậy mà ai thấu hết đục trong
Duyên số cứ long đong hoài trăn trở
Nhưng em ơi kiếp này xin mang nợ
Biết làm gì cho khỏi nhớ hanh hao
Để cuộc đời lãng tử hết khát khao
Được say đắm ngọt ngào bên ai đó
Đông sắp về trái tim hồng vẫn đỏ
Xin trọn đời ..... Vì ai đó .... Ngẩn ngơ !
Sưu tầm.
 vntst20183033_500
ĐÔNG BỀ BỘN
Nắng hanh hao cong chiều đông bề bộn
Gió ngả nghiêng lẩn trốn hắt hiu buồn
Em đi đâu để nỗi nhớ lách luồn
Xen vào những hạt mưa tuôn cuối phố
Mình quen nhau chẳng qua là duyên số
Trách ông trời sao đánh đố tình si
Để thu tàn em lặng lẽ quay đi
Đâu níu kéo được những gì xưa cũ
Chiều nhạt nắng hoàng hôn tìm chốn ngủ
Đêm co mình ấp ủ mối tình xa
Bao nhiêu điều em vừa nói hôm qua
Sao bỗng chốc nhạt nhòa như đông cuối
Ly rượu nhạt bỏ thêm đường hay muối
Tình xa rồi cũng nguội cả con tim
Còn chi đâu anh mải miết kiếm tìm
Cơn sóng xô lấn chìm đau bờ cát
Phút giao mùa vần thơ tình ngột ngạt
Biết tìm đâu .... Đắng chát .... Chén rượu sầu !
Sưu tầm.
 vntst20183031_500
BÂNG KHUÂNG
Nắng nũng nịu góp gom niềm trăn trở
Gió mơn man vờn nỗi nhớ nhạt nhòa
Tháng mười một dường như mới thoảng qua
Mà đã thấy như là đông đang đến
Chiều trĩu nặng con thuyền xưa nhớ bến
Sóng uốn cong hòa quyện giấc mơ hồng
Anh vô tình lạc giữa chốn hư không
Tìm đâu nữa mặn nồng ngày xưa ấy
Vòng tay xiết bờ vai trần run rẩy
Nụ hôn nồng còn bỏng giẫy đam mê
Hỡi tình si làm tim héo tái tê
Sao bỗng chốc tràn về hình bóng cũ
Chiều nhạt nắng hoàng hôn tìm chốn ngủ
Mặt hồ nghiêng ấp ủ những ân tình
Chút bâng khuâng nào đâu có dáng hình
Mà se sắt đinh linh câu thề hẹn
Phút giao mùa tìm vần thơ ứ nghẹn
Thu khẽ khàng .... Len lén .... Thoáng trôi qua !
Sưu tầm.
 vntst20182967_500
MONG MANH
Em cứ vậy mong manh như làn gió
Khiến tim anh ửng đỏ những khát khao
Anh muốn hôn bờ môi ấy ngọt ngào
Và đắm đuối chìm vào hương tình ái
Hỡi ái tình làm cho anh mê mải
Anh quay cuồng khờ dại với tình si
Bờ vai trần lạc bước kẻ sầu bi
Làn tóc rối ôm ghì miền hoang hoải
Này cô bé khiến tim anh khắc khoải
Em bồng bềnh hoang dại cháy đam mê
Em cuồng si cho tim héo tái tê
Anh như kẻ vụng về say trái cấm
Thiên đường yêu trải lụa là nhung gấm
Em mong manh mà thấm đẫm hương tình
Anh lần mò bóng tối đợi bình minh
Tìm cung cấm tưởng mình là hoàng đế
Này cô bé nếu một ngày có thể
Anh nguyện cầu .... Em cứ thế .... Mong manh !
Sưu tầm.
 vntst20183041_500
THÁNG MƯỜI MỘT
Tháng mười một đã về ngang qua cửa
Cây Bàng già nghiêng một nửa khẳng khiu
Lắt lay buồn gieo nỗi nhớ hắt hiu
Thu lặng lẽ tiêu điều xơ xác phố
Trời cuối thu thay áo mầu loang lổ
Phố rêu phong lỗ chỗ bụi giăng mờ
Đông vẫn còn chờ ai đó ngẩn ngơ
Heo hắt đợi vần thơ tình khắc khoải
Bởi vắng em nên câu thơ hoang hoải
Anh đi tìm chút khờ dại tàn thu
Ngõ xưa còn vang vọng mấy lời ru
Se se lạnh mây mù che lối cũ
Mối tình si tháng năm dài ấp ủ
Theo dòng đời lam lũ chợt chông chênh
Nắng cuối chiều từng sợi cũng cong vênh
Không hương sắc bồng bềnh theo hoài vọng
Tháng mười một người ơi còn trông ngóng
Chút hương thừa .... Vô vọng .... Buổi tàn thu !
Sưu tầm.
 vntst20182927_500
NGƯỜI DUY NHẤT
Em có biết em là người duy nhất
Người mà anh đã thật sự vấn vương
Cuối thu rồi giọt nắng vẫn ẩm ương
Xao xuyến cả con đường ta chung bước
Em ơi em làm sao em biết được
Bao nhiêu điều ao ước muốn gửi trao
Anh muốn đem cả thế giới ngọt ngào
Đến bên em đậu vào vành môi thắm
Anh muốn được từng phút giây nhìn ngắm
Được cùng em say đắm những khát khao
Tay cầm tay mà lòng thấy nôn nao
Hạnh phúc ấy tuôn trào theo ngày tháng
Cuối thu rồi mây mù giăng lãng đãng
Câu thơ tình quên lãng cũng mong manh
Hình bóng ai theo nỗi nhớ tròng trành
Se sắt cả con tim anh khờ dại
Em ơi em bao tháng ngày mê mải
Anh tìm hoài .... Trong luyến ái ... Đam mê !
Sưu tầm.
 vntst20183079_500
HỜN GHEN
Anh bỗng thấy con tim mình đau thắt
Khi trong lòng se sắt nhớ về em
Phải chăng là tại anh quá hờn ghen
Khi thấy em đi kèm bên người khác
Chiếc lá thu rơi bên thềm xơ xác
Câu thơ yêu ngơ ngác giữa dòng đời
Trái tim cằn bỗng chợt thấy chơi vơi
Bao luyến ái dã rời trong ghen tức
Có phải là vì yêu nên ấm ức
Hay chỉ là chút bực với người ta
Lời yêu thương em vừa nói hôm qua
Sao nay đã nhạt nhòa bay theo gió
Em bảo rằng tình em trao anh đó
Luôn nồng nàn ửng đỏ trái tim yêu
Mà chiều nay sợi nắng bỗng liêu xiêu
Anh hỏi em còn điều gì muốn nói
Thu cuối mùa gió hanh hao mời gọi
Chút tình si .... Mong mỏi .... Cũng xa rời !
Sưu tầm.
 vntst20182783_500
CÓ MỘT NGƯỜI
Có một người tôi luôn muốn kề bên
Muốn mãi được gọi tên vì rất nhớ
Bởi với tôi em chính là hơi thở
Trọn một đời trăn trở mãi người ơi
Thu sắp tàn nhặt hạt nắng đánh rơi
Đem xếp lại để rồi trao em hết
Cho em quên những tháng ngày mỏi mệt
Miệng người đời thêu dệt trắng thành đen
Có một người giữa cuộc sống bon chen
Giữa khốn khó lấn chèn vì duyên nợ
Tôi muốn viết vần thơ tình dang dở
Gửi đến em đem nỗi nhớ tỏ bày
Cuộc đời này còn đầy rẫy đắng cay
Tôi muốn em quên những ngày u ám
Những tủi hờn hằng đêm thường đeo bám
Hãy ngẩng đầu can đảm bước chân đi
Có một người làm tôi phải nghĩ suy
Muốn trao hết .... Những gì.... Tôi có thể !
Sưu tầm.
 vntst20183000_500
ĐÊM CUỐI TUẦN
Anh ngồi nhặt gom vần thơ nghiêng ngả
Thu sắp tàn hoa Sữa chả thèm thơm
Gió tủi thân vờn tán lá giận hờn
Trăng một mảnh chập chờn xa tít tắp
Mối tình si bao ngày ta vun đắp
Tưởng thu này cùng chắp chữ yêu thương
Nhưng ngờ đâu bỗng lạc khỏi cung đường
Chỉ còn lại vấn vương niềm mong nhớ
Ta và đêm hai kẻ cùng duyên nợ
Chẳng hẹn mà gặp gỡ vỗ về nhau
Cùng nhỏ to chia sẻ nỗi thương đau
Thời gian trôi nhạt màu mong trời sáng
Đêm cuối tuần đóa Quỳnh Hương lơ đãng
Tỏa hương nồng bảng lảng lúc sang canh
Dâng cho đời niềm hương sắc mong manh
Rồi lặng lẽ tàn nhanh như chưa có
Anh muốn gửi hồn thơ vào cơn gió
Đêm vô tình .... Ửng đỏ .... Phía hừng đông !
Sưu tầm.
 vntst20183029_500
ĐÊM MUỘN RỒI NƠI ẤY ĐÃ NGỦ CHƯA
Đêm muộn rồi nơi ấy đã ngủ chưa
Vầng trăng khuya treo nghiêng ngoài khung cửa
Trăng đầu tháng ai giấu đi một nửa
Nửa cong vênh nhớ một nửa đợi chờ
Anh nơi này ly rượu nhạt ngẩn ngơ
Làn khói thuốc thẫn thờ bay theo gió
Câu thơ viết giữa chừng đành bỏ ngỏ
Hình bóng ai mờ tỏ giữa đêm trường
Nửa cuộc đời bất chợt thấy vấn vương
Thấy xao xuyến nhớ thương người xa lạ
Trái tim cằn thêm một lần nghiêng ngả
Biết tìm đâu khi thật giả xoay vần
Ở nơi nào người có thấy phân vân
Thấy nhung nhớ một lần bài thơ cũ
Hay người đã say nồng trong giấc ngủ
Mặc cho ai ấp ủ giấc mơ sầu
Đêm muộn rồi thơ viết chẳng tròn câu
Vừng đông đã .... Ửng một mầu .... Tươi sáng !
Sưu tầm.
 vntst20182312
MÙA HOA CẢI
Em đừng hỏi vì sao thơ anh viết
Cứ nồng nàn da diết nhớ nhung ai
Thu qua rồi sợi nắng vẫn giằng giai
Bến sông xưa vàng hoài mầu hoa Cải
Anh vẫn nhớ thủa ấu thơ khờ dại
Cắm con sào mê mải khách qua sông
Mầu hoa kia vẫn rực rỡ ngập đồng
Em dứt áo theo chồng về xứ lạ
Đã bao mùa em đi không từ giã
Hoa Cải vàng nghiêng ngả vẫn đơm bông
Bến sông buồn năm tháng mãi chờ trông
Con đò cũ giấc mơ hồng mong ngóng
Có khi nào em thấy lòng trống vắng
Muốn tìm về nhặt hạt nắng ngày xưa
Hay đứng chờ nơi ấy đón cơn mưa
Như những buổi thu mới vừa thay áo
Mầu hoa Cải vẫn vàng trong mộng ảo
Đợi chờ ngày .... Đưa con Sáo ... Sang sông !
Sưu tầm.
 vntst20182977_500
DUYÊN và NỢ
Anh với em có duyên mà không nợ
Nên trọn đời trăn trở mãi không thôi
Cuối thu rồi từng giọt nắng rụng rơi
Thơ anh viết nổi trôi đầy trắc ẩn
Vẫn biết rằng đời em còn vướng bận
Chuyện ân tình lận đận lắm trái ngang
Vấn vương chi rồi hứng lấy bẽ bàng
Duyên kiếp ấy dở dang toàn cay đắng
Tình mong manh như một tờ giấy trắng
Chiều vô tình lẳng lặng cuối vườn thu
Muốn đi tìm đâu đó khúc hát ru
Mà chỉ thấy mây mù giăng kín lối
Dẫu vẫn biết tình yêu nào có lỗi
Chẳng qua là trót mang tội vấn vương
Để thu tàn đông vẫn cứ ẩm ương
Héo hắt cả quãng đường ta chung bước
Nhưng em ơi anh vẫn thầm ao ước
Trọn đời này .... Hai đứa được .... Bình an !
Sưu tầm.
 vntst20182353_500
NHẮN NHỦ 3
Cuối thu rồi trời lạnh đấy nghe em
Nếu ra đường nhớ mặc kèm áo ấm
Gió mùa sang mưa phùn vương lấm tấm
Chiếc khăn choàng ướt thấm lạnh bờ vai
Phút giao mùa mưa gió cứ giằng giai
Thân cô lẻ mệt nhoài vì cuộc sống
Đã khi nào trong lòng em lay động
Chợt thấy mình thiếu vắng một vòng tay
Cuối thu rồi trời đất cũng đang say
Se se lạnh tháng ngày dài trống vắng
Anh chẳng được gần bên em lo lắng
Xót thân gầy lệ ướt đắng vành môi
Chiếc lá vàng theo dòng nước nổi trôi
Lay lắt mãi để rồi thêm vương vấn
Chợt giật mình nửa đời còn lận đận
Chữ nợ duyên vướng bận đến bao giờ
Cuối thu rồi anh lại viết vần thơ
Gửi đến em ..... Đợi chờ .... Trong buốt giá !
Sưu tầm.
 vntst20183249_500
HẠT NẮNG LANG THANG
Có phải thu tàn hạt nắng lang thang
Đem nỗi nhớ giăng ngang chiều thứ bẩy
Chùm hoa Sữa ven đường như run rẩy
Đông sắp về chợt thấy nhớ vòng tay
Anh muốn hòa mình vào những cơn say
Cho quên hết những tháng ngày nhung nhớ
Để con tim thôi không còn trăn trở
Trả cho đời món nợ chẳng hề vay
Chiếc lá cuối cùng theo gió bay bay
Kiếp nhân sinh đọa đầy đời lưu lạc
Bỗng một ngày muốn rẽ sang lối khác
Nhưng nào đành ngơ ngác giữa dòng trôi
Dẫu vẫn biết rằng đông sẽ về thôi
Sao vẫn thấy bồi hồi như chia cắt
Hòn đá hư vô tay người sắp đặt
Tạo hình hài mang dấu vết thời gian
Quy luật thôi mà có hợp có tan
Ngày mai sẽ .... Ngập tràn ... Xuân hương sắc !
Sưu tầm.
 vntst20183064_500
ĐÊM TRĂN TRỞ
Anh giấu gió vào đêm dài trăn trở
Gom mây trời trả món nợ tàn thu
Góp vần thơ trĩu nặng những lời ru
Đong nhung nhớ xua mây mù u ám
Đêm giao mùa vầng trăng khuya ảm đạm
Lão thời gian đeo bám lững lờ trôi
Cành cây khô thương chiếc lá mồ côi
Heo hắt mãi để rồi trơ trụi nhớ
Bài thơ cũ anh viết còn dang dở
Bởi câu vần đâu nỡ cách xa nhau
Nét mực xanh theo năm tháng bạc màu
Rơi rớt lại một niềm đau khắc khoải
Mối tình si bao tháng ngày mê mải
Qua mất rồi chỉ còn lại vấn vương
Trái tim cằn một phút trót yêu thương
Nay bỗng chốc đôi đường chia đôi ngả
Đêm trăn trở hình bóng ai thật giả
Vẫn tỏ mờ ..... Buốt giá .... Buổi tàn thu !
Sưu tầm.
 vntst20182389_500
NÀY CÔ BÉ
Anh ghét em cứ gọi anh là chú
Ánh trăng thề tìm chốn cũ ngủ quên
Bài thơ tình viết vội chẳng đặt tên
Này cô bé ! anh bắt đền em đó
Này cô bé ! tóc mây vờn giỡn gió
Má ửng hồng môi hé đỏ chờ ai
Mắt xoe tròn đan sợi nhớ giằng giai
Chiều thu muộn anh chờ hoài lối cũ
Này cô bé ! hãy nghe lời nhắn nhủ
Trái tim anh ấp ủ đã bao ngày
Tưởng khô cằn bởi đời lắm đắng cay
Nay bất chợt vướng men say tình ái
Này cô bé ! mùa thu vàng khắc khoải
Vẫn nồng nàn hoang hoải giấc mơ yêu
Nắng buổi chiều từng giọt cứ liêu xiêu
Tương lai gói bao nhiêu điều phía trước
Này cô bé ! anh luôn thầm ao ước
Cho một ngày .... Hai đứa được .... Tròn duyên !
Sưu tầm.
 vntst20183252_500
MƯA CHIỀU 2
Hải Phòng ơi phố đã ngập trắng rồi
Con ngõ nhỏ nổi trôi đầy xác lá
Em tan tầm hãy nhớ lời anh nhá
Từ từ thôi kẻo ngã tội lòng anh
Cơn mưa chiều bỗng tràn xuống rất nhanh
Đường với phố cũng trở thành lầy lội
Thu cuối rồi dường như đang rất vội
Sợ đông về bối rối gió mùa sang
Dẫu biết rằng đời còn lắm trái ngang
Mưa với gió phũ phàng gieo buốt giá
Hãy vững lòng xin em đừng nghiêng ngả
Phía trước là tất cả của ngày mai
Cơn mưa buồn đem nỗi nhớ giằng giai
Xen gió lạnh đan cài trong trống vắng
Lối em về con đường xưa ngập trắng
Nghe lời anh đừng lo lắng nghe em
Cơn mưa chiều đem nỗi nhớ đan xen
Em có thấy ... Khát thèm .... Vòng tay ấm !
Sưu tầm.