Thứ Hai, 31 tháng 12, 2018

Những bài thơ hay 359

Mong Manh Giọt Đời
Trở mình nghe tiếng mưa đêm
Mắt ngân ngấn giọt cho mềm môi cay
Đông gầy thấm lạnh bờ vai
Tóc hờn khua sóng bạc ngày héo hon
Trần gian bấy nỗi roi đòn
Tình ai như sợi tơ còn tương tư...
Sưu tầm.

CỤ NON
Bạn bè trêu bảo
Bà lão cụ non
Cứng nhắc như hòn
Còn son mà lại
Tối ngày lải nhải
Ế mãi mà coi
Rồi nói thiệt thòi
Lẻ loi một bóng
Sao không mềm mỏng?
Tánh nóng cọc cằn
Hở chút là nhăn
Chả thằng nào rước
Bao giờ kiếm được?
Người bước chung đường
Chẳng một ai thương
Má hường thui thủi
Hoa tàn trơ trụi
May rủi do trời
Này các anh ơi
Yêu thời bày tỏ
Để thôi chúng nó
Xiên xỏ lắm điều
Chẳng có người yêu
Khó chiều nên ế.
Sưu tầm.
 vntst20182448_500
Gieo Gió Gặt Bão
Cũng tại con người quá bạo tham
Nên đầy nghiệp báo cõi nhân phàm
Nhiều cơn bệnh hiểm cùn tay chịu
Lắm đợt đau nghèo túng dạ cam
Tạo ác nào lo đời ố mực
Gầy hung chẳng ngại tuổi hoen chàm
Thường gieo hạt đắng giờ châm quả
Rốt nạn âm tì biệt tống giam
Sưu tầm.

LẠNH LÒNG
Trơ lòng lửa tắt nguội về đêm
Gió nhẹ vờn nghiêng rủ liễu thềm
Chờ đợi dáng xưa hồn tủi mãi
Ngóng trông người cũ cảnh sầu thêm
Tơ hồng rã vội phai màu nhớ
Chỉ thắm tàn mau nhạt nghĩa mềm
Thờ thẫn bóng riêng trời chuyển lạnh
Mơ lần thoả mộng gối từng êm
……………………
Êm từng gối mộng thoả lần mơ
Lạnh chuyển trời riêng bóng thẫn thờ
Mềm nghĩa nhạt mau tàn thắm chỉ
Nhớ màu phai vội rã hồng tơ
Thêm sầu cảnh cũ người trông ngóng
Mãi tủi hồn xưa dáng đợi chờ
Thềm liễu rủ nghiêng vờn nhẹ gió
Đêm về nguội tắt lửa lòng trơ
Sưu tầm.
 vntst20182412_500
TỰ DO NGẪM
BỒNG tang một cõi thanh nhàn
LAI dai sóng nước quện đan sắc trời
LÀ dòng cát bụi thế thôi
CHỐN này chốn khác cũng đời nhân sinh
BỒNG tang một cõi yên bình
LAI dai tửu đế trung trinh rạng cười
TỰ mình chỉ lối mình chơi
DO mình lạc lối trí thời ngổn ngang
TIÊN vui tiên dạo mấy nàng
CẢNH vui sông núi tựa đang hát mừng
DUỖI chân nằm ngẫm chung chung
DÀI tay thử ướm lưng chừng bắc nam
NGẮM qua một góc địa đàng
MÂY đen cuồn cuộn gió đang rít dài
BỒNG LAI LÀ CHỐN BỒNG LAI
TỰ DO TIÊN CẢNH DUỖI DÀI NGẮM MÂY.
Sưu tầm.

CHIỀU PHƯỢNG BAY   [Thuận nghịch độc]
Vương chiều hạ nắng thuở tình ngơ
Phượng thắm vờn bay gió bủa chờ
Trường mãi nhớ xưa thời ướp mộng
Bạn mơ hoài cũ dáng in bờ
Thương ngùi quãng lộng mây trời xám
Dỗi nuối lòng chao cảnh bóng mờ
Hương diễm tuyệt nồng thơ vẫy gọi
Đường quen ái cảm khép mi hờ
…………………….
Hờ mi khép cảm ái quen đường
Gọi vẫy thơ nồng tuyệt diễm hương
Mờ bóng cảnh chao lòng nuối dỗi
Xám trời mây lộng quãng ngùi thương
Bờ in dáng cũ hoài mơ bạn
Mộng ướp thời xưa nhớ mãi trường
Chờ bủa gió bay vờn thắm phượng
Ngơ tình thuở nắng hạ chiều vương
Sưu tầm.
 vntst20183790_500
PHÔI PHA
Vương xõa tím chiều dáng ngẩn ngơ
Gió đong tay để tóc buông chờ
Trường sân sắc nắng phôi pha hạ
Lớp sóng triền sông ẵm ủ bờ
Thương mãi biển vời mây ráng thẳm
Luyến lưu trời gợi khói sương mờ
Hương quỳnh ngát tỏa đêm tình nhớ
Đường đỏ phượng ca khúc sáo hờ.
………………………
Hờ sáo khúc ca phượng đỏ đường
Nhớ tình đêm tỏa ngát quỳnh hương
Mờ sương khói gợi trời lưu luyến
Thẳm ráng mây vời biển mãi thương
Bờ ủ ẵm sông triền sóng lớp
Hạ pha phôi nắng sắc sân trường
Chờ buông tóc để tay đong gió
Ngơ ngẩn dáng chiều tím xõa vương.
Sưu tầm.

CÒN ĐÂU!
Vương chiều nhạt ánh thả hồn ngơ
Vướng những buồn reo tím đợi chờ
Trường ấy đậm in hình dã biệt
Cổng đây nhoà khắc cảnh chia bờ
Thương về buổi cũ ôm tình nhạt
Tiếc lại ngày xưa ủ nghĩa mờ
Hương mãi toả ngào thơm ngát dạ
Đường xưa thoảng bóng dáng ai.. hờ
…………………………..
Hờ.. ai dáng bóng thoảng xưa đường
Dạ ngát thơm ngào toả mãi hương
Mờ nghĩa ủ xưa giờ lại tiếc
Nhạt tình ôm cũ buổi còn thương
Bờ chia cảnh khắc nhoà đây cổng
Lối biệt hình in đậm cũ trường
Chờ đợi tím reo buồn những vướng
Ngơ hồn thả ánh nhạt chiều vương
Sưu tầm.
 vntst20183691_500
DUYÊN TƠ
Kết nghĩa hồng tơ chỉ buộc ràng
Cau trầu lễ mọn tính mời sang
Mong ngày hợp cẩn bên người ngọc
Đợi buổi thành hôn với nhẫn vàng
Nguyệt lão an bài muôn thử thách
Ông trời sắp đặt mỗi tầng thang
Chiều Đông gió lạnh về trăm ngả
Cánh nhạn đìu hiu phải nhỡ nhàng
Sưu tầm.

THƠ CHƠI
Vén cửa tinh mơ thật rộn ràng
Hiên nhà dọn ấm tiếp đông sang
Đường thi hứng bút sương khai ngọc
Cảnh họa tùy duyên nắng điểm vàng
Lấy động nơi thanh lòng rộng rãi
Tìm yên giữa tục ý thênh thang
Hỏi tâm thiền định là chi nhỉ?
Một giấc muôn thu rõ nhẹ nhàng?
Sưu tầm.

XƯỚNG HỌA VUI ĐỜI
Cốt chỗ mầm thơ được rỡ ràng
Đâu cần gấm lụa lẫn giàu sang
Kim bằng cũng giống tình huynh đệ
Ngọc nữ gần như nghĩa đá vàng
Để trí mơ màng câu nhật nguyệt
Cho hồn thoải mái bước vân thang
Cùng nhau xướng họa nồng miên viễn
Tứ vận chuyền trao gõ nhịp nhàng
Sưu tầm.
 vntst20184194_500
TRÒ ĐÁNH THẦY NHẬP VIỆN
Thời nay giáo dục lộn tùng phèo
Lắm chuyện trong trường thật quá eo
Mới bữa cô kia cho bạn tát
Giờ đây kẻ nọ quất sư hèo
Lớp không đáng trọng nên trò bỏ
Thầy chẳng ra gì khiến chúng leo
Nhất tự vi sư đà xuống dốc
Nghĩa ân đạo đức giống tuồng chèo
Sưu tầm.

TRUNG VỚI NƯỚC HIẾU VỚI DÂN
Khoác trên mình sứ mệnh của cha ông
Con Nam Việt máu Lạc Hồng tuôn chảy
Ngoài Hải Đảo chốn Trường Sa vùng vẫy
Chí anh hùng luôn trỗi dậy trong tim
Dù gian truân bão táp muốn nhấn chìm
Vì Tổ Quốc quyết phải ghìm trí vững
Đêm buốt lạnh biển khơi anh cứ đứng
Mắt sáng ngời tay súng chắc nào lơi
Chỉ ước mong khoảng lặng giữa đất trời
Bình yên mãi muôn nơi hoài tươi đẹp
Yêu nhân loại nung gan bền sắt thép
Gìn quê nhà đánh dẹp bọn cuồng bang
Dẫu khó khăn tiếp bước mọi nẻo đàng
Tâm người lính vẫn nặng mang hoài bão
Nếm sóng dữ chưa một lần chao đảo
Trải phong sương vẫn hiếu báo non sông.
Sưu tầm.

THÓI ĐỜI  (Tập danh Rau quả)
Cải tính dèm pha khỏi đẫm tròng
Nên hành xử khéo giữ hồn trong
Cà kê giấu giếm rồi tan cửa
Lả lướt dây dưa để địu bòng
Mãi chọn tâm hiền vun dạ ngót
Luôn cần nghĩa thiện nắn lời cong
Bình yên sẽ đậu bền muôn thuở
Má vẫn hồng tươi chẳng chạnh lòng .
Sưu tầm.
vntst20184121_500
VỊNH NÉT LÁY
Chễm chệ êm đềm thổn thức ơi
Đìu hiu miết mải khát khao đời
Mơ màng lặng lẽ âm thầm khởi
Nũng nịu bồn chồn hớn hở khơi
Hóm hỉnh e dè khi nghĩ ngợi
Đành hanh ái ngại lúc di dời
Bơ phờ thất thểu âu sầu nới
Nhã nhặn tinh tường rực rỡ nơi
Sưu tầm.

KHÔNG NGỜ
Không ngờ đọng mãi được vần hay
Ở lại trong tim khoảng khắc này
Ngỏ thắm lời yêu vì nghĩa mộng
Ghim nồng tiếng vọng bởi tình say
Bao ngày ngóng đợi tràn tâm ủ
Những buổi chờ trông ngập trí bày
Dõi mắt tìm trăng tàn cảnh nẫu
Mơ hoài trọn kiếp chẳng hề thay .
Sưu tầm.
vntst20183699_500
HỒN THƠ
Dẫu viết thơ tình chẳng được hay
Mà sao cảm xúc đượm tim này
Từng đêm khắc chữ tàn cơn mộng
Những buổi ghi vần vỡ giấc say
Dõi bóng người thương dòng lệ ủ
Nhìn trăng kẻ nhớ giọt sương bày
Buồn vui cuộc sống ghì tâm nẫu
Mượn ngữ trao lời ngỏ ý thay.
Sưu tầm.

D Ặ N L Ò N G
Có lẽ từ nay phải dặn mình
Chôn vùi mộng ảo giữ màu trinh
Chiều Xuân kỷ niệm quên lời đính
Cửa Hạ thời gian khép chữ bình
Chạm khẽ hồ Thu đà thức tỉnh
Chan vừa giấc điệp sẽ làm thinh
Chờ đông tuyết phủ duyên trời định
Chẵn chục niềm riêng gửi bến tình .
Sưu tầm.

TÂM TỰ TẠI
Màu áo đạo tinh thông vạn cõi
Gỡ tư thù buộc trói tham tranh
Người ơi hành niệm giữ dành
Phúc phần bám níu tịnh thanh du ngần
Hiền lương sống đền ân đáp nghĩa
Lòng chân thành tròn trịa trước sau
Nụ buông thắm đượm sắc màu
Từ bi ban trải cùng nhau hưởng nhàn .
Sưu tầm.

KỶ NIỆM NGÀY 22/12/2018
Đến ngày quân đội nhân dân
Mỗi năm chỉ có một lần mà thôi
Hai hai cũng đã đến rồi
Mười hai tháng ấy dạt trôi nơi nào
Nhớ ngày kỷ niệm xuyến xao
Bây giờ giữ trọn đi vào nước non
Ngày xưa thuở ấy mãi còn
Bởi đời vẫn đẹp tựa non núi ngàn
Giữ gìn truyền thống chứa chan
Dựng xây đất nước an nhàn tiến lên
Dù đi khắp nẻo mọi miền
Nhớ về lúc đó ghi tên sổ vàng
Nay giờ đổi mới khang trang
Ấm no hạnh phúc ngày càng vươn xa
Tình thương vẫn mãi đậm đà
Vui mừng chào đón thiết tha rạng ngời...
Sưu tầm.
 vntst20183701_500
CÕI LÒNG THEO GIÓ CUỐN
Trong giây phút... Cõi lòng theo gió cuốn
Ngẫm đời người nhiều ước muốn mênh mông
Gắn lên tim một chớm nụ hoa hồng
Ngàn vết sướt... Giấc mơ nồng vụn vỡ
Cuộc sống trần ai buộc ràng hơi thở
Lá về nguồn mà rừng ngỡ chưa yên
Phải bão cuồng giông khuấy động muộn phiền
Cội xa vắng sau mọi miền thinh lặng
Cánh giao tâm rơi trên làn mặn đắng
Tàn cây già trĩu nặng nhánh suy tư
Rừng xác xơ, lạnh sương khói hoang hư
Thân gió bụi cũng dường như... Ảo ảnh
Trời vô biên, sóng mắt chiều hiu quạnh
Ngọn cỏ xanh lần từng rãnh mỏi tìm
Góc rễ cằn, khô chết tận đáy tim
Tấm hy vọng soi lạc niềm nhân ái.
SƯU TẦM.

KỶ NIỆM 22-12
Mừng ngày quân đội năm nay
Ngồi ôn những chuyện dạn dày năm xưa
Thời gian thấp thoáng thoi đưa
Mấy chục năm đó vẫn chưa nguôi lòng
Nghĩ trong cuộc sống mênh mông
Ngồi ôn chuyện cũ, ai không bồi hồi
Bạn bè xưa cũ đâu rồi
Bao nhiêu đã mất, khúc nôi đoạn trường
Nỗi tình yêu mến thân thương
Đêm ngày luôn cứ vấn vương trong người
Bao năm lặn lội với đời
Cuộc đời quân ngũ là nơi luyện người
Nói sao cho hết muôn lời
Để ta có được cuộc đời ngày nay
Bao niềm ao ước chất đầy
Bao nhiêu thắng lợi, những ngày chờ mong
Tuy rằng cuộc sống mênh mông
Nhưng đời quân ngũ vẫn không xa rời
Mỗi lần kỷ niệm đến nơi
Bồi hồi xúc động một thời vẻ vang
Một thời sôi động, sẵn sàng
Cái thời lừng lẫy, vinh quang chói ngời…
Sưu tầm.
 vntst20183689_500
BÔNG HỒNG MÙA XUÂN
"Bán cho tôi một bông hồng đi, cô bé!
Đoá nào tươi còn búp nụ mịn màng."
Tôi ngước lên: "Xin ông chờ tôi lựa.
Một bông hồng vừa ý nghĩa, vừa sang!"
Khách mỉm cười: "Cô thật tài quảng cáo!
Thế... hoa hồng mang ý nghĩa sao, cô?"
Tôi bối rối: "Hình như người ta bảo
Nó tượng trưng tình nồng thắm vô bờ."
"Cám ơn cô! Giá bao nhiêu đấy nhỉ?"
Tôi lắc đầu: "Thôi, xin biếu không ông,
Một đoá hoa không đáng bao nhiêu cả
Rất mong ông làm người đẹp vừa lòng."
Khách bỗng nhìn tôi, mắt như xoáy lốc.
"Cô bé lầm! Tôi không tặng người yêu.
Thằng bạn thân chiều qua vào nghĩa địa
Một bông hồng cho nó bớt quạnh hiu.
Nhưng cô bé phải nhận tiền tôi chứ!
Hoa cho không, rồi mẹ mắng làm sao?"
Tôi cúi mặt: "Xin gửi người xấu số,
Chuyện của ông làm tôi bỗng nghẹn ngào!"
Khách quay đi, áo hoa rừng đã bạc,
Dáng cao gầy khuất hẳn bóng chiều nghiêng.
Tôi bất chợt đưa tay làm dấu thánh
Mẹ giữ gìn cho người ấy bình yên!
Trời đầu xuân còn vương vương sắc lạnh,
Nắng vàng mơ, má con gái thêm hồng.
Tôi bâng khuâng nhớ đến người khách lạ.
Mình nhớ Người, Người có nhớ mình không?
Chiều hai chín phố phường sao tấp nập
Người ta vui từng cặp đẹp bên nhau.
Mắt tôi lạc... rồi bỗng dưng bừng sáng
"Phải anh không? Người khách của hôm nào?"
Tim đập mạnh sau áo hàng lụa mỏng,
Anh đến gần, lời nói cũng reo vui:
"...Sao cô bé... hàng hôm nay đắt chứ?
Còn nhớ tôi... hay cô đã quên rồi!
Hành quân xong, tôi vừa về hậu cứ,
Ghé ngang đây xin cô một bông hồng
Và mong cô cho tôi xin lời chúc:
"Rất mong ông làm người đẹp vừa lòng."
Tôi bỗng nghe như tim mình thắt lại,
Gượng tìm hoa, rồi trao tặng tay Người.
Khách nhìn tôi, mắt bỗng dưng dịu xuống,
Đầy đăm chiêu và nghiêm lại nụ cười:
"- Xin lỗi cô, nếu lời tôi đường đột,
Nhưng thật tình tôi không thể nào quên
Người con gái trong một lần gặp gỡ,
Nhớ thật nhiều... dù chưa được biết tên
Một bông hồng - như hôm nào cô nói:
Là tượng trưng tình nồng thắm vô bờ."
Tôi run tay, nhận hoa hồng Người tặng
Sự thật rồi... mà cứ ngỡ đang mơ.
Sưu tầm.

BỘ ĐỘI
Đát nước yên bình đã khá lâu
Đời vui bất kể dẫu nơi đâu
Em thơ học tập dầu mưa nắng
Lớn tuổi việc làm chẳng sợ sâu
Phải biết nguyên do đâu có được
Xem như Bộ đội bước công đầu
Hai từ Bộ đội sâu tha thiết
Vật đổi, sao dời nết giữ lâu
Sưu tầm.
 vntst20183706_500
TÂM SỰ NỬA ĐÊM
Nửa đêm đọc lá thư tình
Gà gáy thình lình tiếng vọng ngân xa
Ai ngờ chia bảy xẻ ba?
Giây phút mặn mà mọc cánh vời bay
Nửa đêm ôm đống đắng cay
Chim sáo xa bầy dáng điệu tung tăng
Thuở xưa tập thói dùng dằng
Thương phận thằn lằn núp bóng sớm hôm
Nửa đêm mảnh vỡ linh hồn
Mỏi gối chân chồn nheo nhéo dòng yêu
Bạc vôi nức nở một chiêu
Đời lắm kẻ liều như con thiêu thân
Nửa đêm thích ngắm chị Hằng
Ghé mắt vườn trần lơi lả , lả lơi
Nỗi niềm tâm sự chưa vơi
Đôi tiếng hợt hời bèo giạt hoa trôi
Nửa đêm nhơ nhớ đôi môi
Em rớt xuống đời để ý anh thương
Bay đi cánh nhạn muôn phương
Bẻ nhánh hoa hường một chút cuồng si
Sưu tầm.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

sunrise.tqb@gmail.com