Thứ Tư, 12 tháng 12, 2018

Những bài thơ hay 311

BẾN ĐỢI !!!
Ưng ửng nắng thềm Tây nhàn nhạt
Ánh dương tà bàng bạc bến sông
Loang loáng nước mênh mông bờ cát
Sóng vỗ về như hát như mong
Ai đã đến gieo lòng hoài cảm
Đan thuyền tình dệt thảm màu son
Lời hẹn ước thề non khắc chạm
Dẫu bão giông nắng rám mãi còn
Chiều hoang biếc đâu giòn vạt nắng
Ngày tạ tàn sâu lắng vào đêm
Và cứ thế im lìm phẳng lặng
Tháng năm trôi chát đắng nỗi niềm
Chiều bến vắng buồn chìm trăn trở
Ngóng trông hoài nức nở cô liêu
Câu tình ái mỹ miều ai nhớ ?
Khúc tương phùng hơi thở ấp yêu !
Sưu tầm.
 vntst20184015_500
MƯA CHIỀU
Lời theo gió thoảng vạt mây chiều
Phố cũ chân người bỏ mộng yêu
Bởi thấy khung trời điên loạn bão
Làm cho sóng biển cuộn dâng triều
Âm thầm một cõi mang lòng tủi
Lặng lẽ bên đời đổ bước xiêu
Chỉ ước yên bình nơi cõi tục
Cùng thơ dệt thảm mối duyên kiều
Sưu tầm.

NHẮN GIÓ LỜI YÊU
Những hạt buồn rơi ướt buổi chiều
Cho lòng lãng khách chạnh niềm yêu
Nghìn cơn bão cuộn chao hồn sóng
Tám ngã cuồng phong sục biển triều
Gửi luyến lưu về phương mộng cũ
Mang chờ đợi với quãng tình xiêu
Thầm mong giữa cảnh tơi bời gió
Thoảng vọng lời thương dáng diễm kiều
Sưu tầm.

BÃO LÒNG
Bão tố cuồng phong đổ bộ chiều
Đô Thành gió thổi lạnh người yêu
Trời mưa ướt rượt nhành tơ liễu
Ngõ lộ điều hiu nước thủy triều
Cõi nẻo thôn làng mong nguyệt chiếu
Nam miền lãng tử đợi nàng xiêu
Hoài trông thục nữ đường thơ hiểu
Mãi vọng nhìn xem dáng vẻ kiều
Sưu tầm.

MƠ KIỀU
Vần thơ ngọt thắm cưỡi sương chiều
Gió nhả hương nồng duỗi nhịp yêu
Nắng rủ đêm vào phiêu lãng điệu
Trăng vờn tối lại bổng lay triều
Lời say đắm dạ trào lâng uyển
Ý lịm mê hồn đảo huyễn xiêu
Đã nhủ lòng ơi dù lắm kiểu
Thì môi mãi cứ dệt mơ kiều.
Sưu tầm.

CHƯA ĐẶT TÊN
Gió vẫn đùa mây dệt thảm chiều
Lay bờ kỷ niệm vắng lời yêu
Dòng sông nước vỗ êm đềm đợi
Chảy khẽ khàng ru ngọn sóng triều
Dẫu chỉ là mơ vờn ái dậy
Nên nào phải thẹn đổ tình xiêu
Từ lâu đã dặn bên đời nhớ
Sẽ chẳng còn ai giống chuyện kiều.
Sưu tầm.
 vntst20182744_500
NHẮN NHỦ
Giữa tiết thu phân nhạt nắng chiều
Mơ màng chợt tưởng dáng người yêu
Xa xôi nỗi nhớ như giông bão
Cách trở niềm thương tựa sóng triều
Chỉ muốn em ơi lòng phải vững
Mong rằng nàng hỡi dạ đừng xiêu
Ai về nhắn nhủ tình trong mộng
Hai chữ thuỷ trung thoả mộng Kiều
Sưu tầm.

MỘT CHIỀU THU
Phố nhỏ hoàng hôn lặng lẽ chiều
Chân người bước mỏi cõi vườn yêu
Tìm khung cảnh cũ thời niên thiếu
Thấy quãng trời xanh ngọn hải triều
Mộng vẫn quay về cho mắt đỏ
Tim dường nghẹt thở khiến hồn xiêu
Lần theo kỷ niệm mình quên lãng
Ngỡ tưởng còn đây một dáng kiều
Sưu tầm.

TUYẾT LẠNH
Môt mình lặng lẽ bước đơn côi
Thơ thẩn về đâu giữa tuyết trời
Buồn lên ánh mắt sầu tê tái
Một mảnh tình ta chết thật rồi
Âm thầm rảo bước trời mưa tuyết
Lạnh lẽo tâm tư quá nửa đời
Tri âm ngày cũ hồn vương vấn
Biết tỏ cùng ai cạn hết lời..
Sưu tầm.

BỨC HỌA HOÀNG HÔN
Lãng đãng mây chiều chở nắng qua
Mong manh trước gió ánh dương tà
Con thuyền lạc bến âm thầm dạo
Tiếng nhạn xa bầy réo rắt ca
Chợt xót thân cò năm tháng tủi
Rồi thương kiếp vạc gió mưa hòa
Khung trời tím lịm hoàng hôn lắng
Bức họa muôn màu cảm xúc pha.
Sưu tầm.

THƠM NẮNG CUỐI CHIỀU
Nghiêng chiều giọt nắng thoảng dần qua
Chậm rãi màn sương níu rặng tà
Lặng lẽ bừng loang vài ngọn lá
Êm đềm vút bổng khúc cầm ca
Mà nghe nỗi ước lòng thanh thỏa
Lại thấy niềm mơ gió thuận hòa
Cảnh sắc ru hồn sao ngát lạ
Xin đừng xáo động kẻo phôi pha
Sưu tầm.
 vntst20183834_500
HÃY NHỚ ĐI...
Đừng ngắm cảnh,hãy tìm ký ức
Cố tìm trong thao thức màn đêm
Lang thang giấc mộng êm đềm
Chắc là cũng được bên thềm vu vơ
Hãy tìm nhé ngày thơ bé nhỏ
Tay trong tay một ngỏ đi về
Dập dìu bướm lượn đường quê
Anh lùa bắt vội...em chê không mầu
Hãy nhớ lúc qua cầu gió thổi
Em run run hờn dỗi trách ai...?
Sao chẳng cho vịn bờ vai...
Em mà ngã xuống,ngày dài cách chia
Cũng một thủa dạo kìa đã lớn ?
Anh suốt ngày lởn vởn sau hè
Rủ em trèo tuốt nhánh me
Hái được chùm quả,chua lè anh ơi...
Còn nhiều lắm,chuyện đời vô kể
Con tim nào...không dễ từ ly ?
Hồi em cất bước ra đi
Lòng anh chua xót,dạ thì tái tê
Sưu tầm.

TÙY DUYÊN !
DUYÊN tới trời ban hãy kết chơi !
Nồng DUYÊN thỏa nguyện cứ vui cười
Dù xa DUYÊN thuận vẫn vòng tới
Dẫu cận DUYÊN buồn sẽ lại rơi
Mới ngỡ tưởng mình DUYÊN mãi vợi
Lâu nhìn ngẫm bạn thật DUYÊN vời
Bồng DUYÊN phận số say tình hỡi
Trọn kiếp cùng DUYÊN đẹp với đời.
Sưu tầm.

DUYÊN ĐỜI
Đẹp đời DUYÊN Kết đến mình chơi
Cái thú là đây DUYÊN chẳng rời
DUYÊN nghĩa xây tình đâu chới với
DUYÊN tâm mãi nở vững nhân khơi
Lời DUYÊN thêm ý len mơ đẹp
Nhạt cảnh không DUYÊN lối chẳng vời
Cuộc sống lên DUYÊN tâm mãi nguyện
DUYÊN Trời đã định đấy lòng ơi
Sưu tầm.

GẠT NỖI SẦU TƯ
Gạt hết ưu phiền chẳng nỡ bôi
Đừng đem lấp cạn biển ân bồi
Đau ngày bão phủ sầu trên mắt
Giận lúc sương lùa tủi giữa môi
Nắng rủ mùa xưa tình nghĩa lại
Chiều xua niệm cũ gió mây hồi
Đông tìm rã gót chân mòn mỏi
Nặng trĩu tim mình hẩm giấc côi.
Sưu tầm.
hoa_dep_6_500
TUÔN TRÀO.
Xám xịt chân trời...đầy u ám
Vần vũ trên cao...uất hận trào
Vầng dương trốn mất...nhường đen tối
Trút xuống nhân gian...tỷ giọt buồn !
Sưu tầm.

HỎI NGƯỜI
Tình duyên nửa cuộc bỗng phai tàn
Vỡ phím dây chùng dậy oán than
Có phải mầm yêu là giới hạn
Thành ra nuộc ái thiếu lan tràn
Vì đâu hiệp cẩn cam đành hoãn
Đến nỗi tơ hồng chẳng hợp hoan
Hãy mở vầng trăng ngời sáng rạng
Làm cho hạ giới giống thiên đàng
Sưu tầm.

XẾ TÀ !
Hoàng hôn tỏa bóng rộn chân trời
Chuyển sắc đa mầu lặng lẽ chơi
Cỏ ngát bên dòng sông gợn rã
Đồng loang cạnh biển sóng ngân vời
Êm đềm dõi bước theo bò mộng
Quạnh quẽ nhìn trông ngắm "tử" đời
Địa rỡn thiên vờn say ngóng bảo
Nhân hòa hãy thỏa mãi đừng vơi...
Sưu tầm.

CHIỀU TĨNH LẶNG
Rộn rã ngàn xa ửng góc trời
Tây vàng toả rạng sóng ngoài khơi
Cày trâu ruộng trũng đồng reo hát
Cuộn lưới chài sâu biển vẫy mời
Nõn cỏ xanh rờn tươi cuộc sống
Hồng mây đỏ tím đẹp trong đời
Thanh bình tĩnh lặng vui cày cấy
Mấy chỗ diều bay cảnh tuyệt vời.
Sưu tầm.

KHOAN THAI.
Ngẫm nghĩ mà chi...cái sự đời
Vinh rồi nhục đó...tựa mù khơi
Mặc ai gieo rắc...u sầu khổ
Một cõi thiên thai...một góc trời!
Sưu tầm.

Bơ vơ.
Trẻ thơ như búp trên cành
Xa cha xa mẹ mong manh giữa đời
Đói ăn từng miếng cơm rơi
Ước sao đủ ấm giữa trời gió sương
Chiếu manh áo mỏng vệ đường
Đêm nằm ho rét mà thương xót lòng
Lệ em , em nuốt vào trong
Mới hai , ba tuổi thân hong giữa đàng
Ngoài kia lắm kẻ giàu sang
Cơm ăn chẳng hết nhà hàng bia ôm
Gà ,tôm, heo, chó ngập mồm
Chẳng chút đồng cảm rả rôm nói cười
No nê đàn,điếm vui tươi
Thân em bé nhỏ khắp người nhuốc nhem
Vô tâm vô đức pha rèm
Ngỡ mình sang trọng chẳng thèm quan tâm
Cảnh em côi cút than lầm
Tương lai mờ mịt môi thâm mắt bầm
Đêm nay mưa rít gió gầm
Chân em run rẩy miệng câm buốt hàn
Trong lạnh ngoài sốt nóng ran
Hai hàm lập cập họng khan bụng gào
Thân em như nhánh que rào
Gió mưa lay lắt bờ ao đông về
Da non thịt mỏng tái tê
Cơm không đủ miếng ngủ mê no mòng
Em giờ đi đứng không xong
Ôm em gái nhỏ vào lòng anh thương
Nhỏ ơi em quá kiên cường
Một tay gạt mắt một tay gượng gồng
Anh em phố chật người đông
Mong đời công đức vài đồng ấm no
Máu em theo những cơn ho
Vì bệnh phong lạnh co ro đông về
Những hôm bụng mốc ruột khê
Cơn đói òng ọc như thể nước sôi
Thèm ăn cơm nóng cái hồi
Còn cha còn mẹ còn ngồi ngâm nga
Thèm chăm cha, mẹ về già
Nhưng với em mãi chỉ là khát khao
Nhìn em ai cũng tự hào
Nhỏ thôi trí lớn ai nào bằng em
Sưu tầm.
vntst20182747_500
RÙNG RỢN.
Vắt vẻo lưng trời...sầu nửa tấm
Rung rinh đọt gió...đôi phận người
Run rẩy mười phương...chờ giông tố
Đau đớn muôn nơi...mãi đoạ đày !
Sưu tầm.

ĐA MANG...
Lòng thấu hiểu...sẽ về cát bụi
Nhưng vẫn đau...hờn tủi mãi thôi
Kiếp duyên trời đã định rồi
Cũng đành chấp nhận...mồ côi một mình
Ba mẹ vắng...đăng trình mờ mịt
Nay trở về...đầu chít khăn tang
Hoàng thiên tạo cảnh bẽ bàng
Khổ đau ngang trái...đa mang vào người
Đây cõi tạm...chơi vơi chân bước
Suối lệ nhòa...dội ngược vào trong
Nỗi sầu ai đếm...ai đong
Để ta xóa hết theo dòng thời gian...
Đời là thế...vô vàn trắc trở
Phận nữ nhi...hơi thở mong manh
Trằn trọc...thao thức...năm canh
Vách tường in bóng như cành liễu khô
Mai một nọ...sóng xô...thuyền rã
Cô quạnh rồi...nghiêng ngả...về đâu ?
Đôi vai gánh nặng thương sầu
Khi buông xuống được...bạc đầu còn chi
Sưu tầm.

NHỚ MÙA ÁO TRẮNG..
Mùa đông về ngậm ngùi từng giọt nhớ
Đêm hẹn hò ước đẫm cả trang thơ
Cánh phượng hồng theo chiều gió bơ vơ
Từng chiếc lá tấp vào bờ bến lạ
Tiếng ve sầu gọi mùa sang rỉ rả
Nhật kí buồn hối hả phượng từ ly
Áo học trò màu mực tím khắc ghi
Từng kỷ niệm đi vào trang lưu bút
Ngày xa trường tim bồi hồi thúc dục
Cầm tay em trong giờ phút chia ly
Anh bôn ba giữa phố thị quê người
Em bước tiếp vào khung trời đại học
Áo thư sinh xếp vào ngăn một góc
Cầm tay nhau em khóc ở sân trường
Một tuần sau anh bước tiếp lên đường
Rời quê hương sang phương trời đất khách
Bặt tin nhau kể từ ngày xa cách..
Rồi thời gian thắm thoát cũng qua mau
Hơn mười năm mà cứ ngỡ hôm nào
Giờ gặp lại nghẹn ngào dòng dư lệ..
Sưu tầm.
vntst20184025_500
VỀ ĐI MẸ...
Mẹ đã xa...chắc không về được nữa...?
Đốt nén nhang...xin mẹ dựa vào đây
Hãy nhìn con...đang nhỏ lệ đêm ngày...
Khóc thương mẹ,xót mình nay...đơn độc
Ba chẳng còn...con gái thân...gầy gộc...
Mẹ quên sao mà phút chốc vụt đi...?
Chẳng lưu luyến,chẳng răn dạy điều gì
Để lại đó...nỗi sầu bi...tuyệt vọng...
Mẹ đâu rồi...không thấy chi hình bóng
Con dõi theo...làn khói mỏng...xót xa...
Về mẹ ơi...con đưa mẹ về nhà
Nơi ấm áp...nơi quê cha đất tổ
Về mẹ ơi...đường đời còn giông tố...
Nhưng có mẹ con sẽ cố vượt thôi
Con giờ đây cũng muốn gục ngã rồi...
Đừng đi nữa...con mồ côi mà mẹ
Sưu tầm.

RU TÌNH ĐÊM THU
Chiều thu rám nắng hoàng hôn
Nhớ ai đêm lạnh cả hồn chiêm bao
Đêm nay không giọt rượu đào
Không châm điếu thuốc không khao khát tình
Đêm nay chỉ có một mình
Lắng nghe con mọt ái tình gậm thơ
Thương anh chỉ biết mong chờ
Cách nhau vạn dặm làm thơ gởi tình
Tình ơi ! Sầu đọng giọt tình
Tình ơi ? Tình có một mình nhớ ai
Đêm thu trăng rũ hình hài
Để cho bóng đổ trần ai lạnh hồn
Bao giờ " trăng " gởi nụ hôn
Bằng môi của gió , bằng hồn của tim
Cho em gợi chút ưu phiền
Để cho em thấy con tim lụy tình !!!
Sưu tầm.

GIẬN DỖI
Xuân nầy lục ngũ hỏi buồn không
Dạo cõi  trần  gian  tức  tưởi  lòng
Tháng tận đùa hoa người bảo lão
Năm tàn  giỡn  nguyệt  kẻ kìa ông
Ngày sang cạnh mũi nhầy son đỏ
Buổi  lại  kề  vai  đẫm  phấn  hồng
Mãi  tiếc, đầu xanh nhiều  ẻm  đợi
Luôn hờn tóc bạc chả nàng mong
Sưu tầm.

NHẬN DIỆN
Ngâm mãi xem mình trẻ đẹp không
Bà con chắc hẳn đã yên lòng
Thêm vài tuổi nữa thành ra cụ
Cộng tám xuân liền sẽ phải ông
Mắt mũi  bơ phờ râu bạc đỏ
Đầu tai rũ rượi má phai hồng
Mai là  sắc diện còn thêm vẻ...
Mặc sức tung hoành thỏa những mong
Sưu tầm.
vntst20183686_500
CÁCH NGĂN.
Ân tình chẳng vẹn chuỗi ngày qua
Quạnh quẽ sầu cơi bóng đổ già
Xóm đạo lâu rồi im tiếng guốc
Phòng trà chợt thấy vẳng lời ca
Người xuôi phố thị ham lầu tía
Kẻ ngược thành đô tiếc mái nhà
Cách mặt ngăn lòng ai thấu hiểu
Ân tình chẳng vẹn chuỗi ngày qua.
Sưu tầm.

ÔNG LÁI ĐÒ
Chiều đông lạnh lẽo cảnh buồn teo
Gió thổi đìu hiu gợn sóng chèo
Run rẩy thân già, sào cắm trẹo
Dưng dưng lệ đổ chợt  buồn theo
Bờ bên, tiếng vọng chuông thỉnh réo
Kiếp phận hẩm hưu số lão nghèo
Tư lự ông ngồi, chân vắt vẻo
Đậm tô cảnh kiếp, phận gieo neo
Sưu tầm.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

sunrise.tqb@gmail.com