Chủ Nhật, 23 tháng 12, 2018

Thơ tình còn mãi 255

EM ĐI RỒI
Em đi rồi phố vắng cũng mồ côi
Chiếc lá khô lạc trôi vào quên lãng
Hoàng hôn rơi chiều đông buồn nhập nhoạng
Phố thưa người lơ đãng ánh đèn đêm
Em đi rồi phố cũng thấy buồn thêm
Ly Cafe bên thềm đâu còn ngọt
Vắng tiếng cười và lời ai thẽ thọt
Thời gian như cũng trót nhạt câu thề
Em đi rồi nơi ấy thiếu đam mê
Chiếc ghế gỗ chờ người về nhắn nhủ
Cúc Họa Mi nhớ ai mà héo rũ
Mỏng manh chiều lối cũ bỗng cô đơn
Em đi rồi đông cũng nhạt nhoà hơn
Gió sắt se dỗi hờn thêm giá lạnh
Em đi rồi một mình tôi cô quạnh
Giọt mưa vương sóng sánh buổi giao mùa
Em đi rồi ai còn nhớ ngày xưa
Cây đàn cũ.... Dư thừa.... Quên nốt nhạc !
Sưu tầm.
 vntst20184169_500
EM CÓ VỀ 2
Em có về phố biển với anh không
Chiều Đồ Sơn nắng ửng hồng cánh sóng
Gió sắt se con Dã Tràng lóng ngóng
Bãi cát dài lạnh cóng rát bàn chân
Về đi em về để khỏi phân vân
Hoàng hôn xuống đếm bao lần sóng vỗ
Cánh Hải Âu chao nghiêng tìm về tổ
Chân trời xa loang lổ đám mây vờn
Về đi em mình được cạnh nhau hơn
Ngắm Hòn Dấu chập chờn đèn lấp loé
Từng cơn gió lay tóc thề nhè nhẹ
Thoảng bên tai khe khẽ sóng chòng chành
Về đi em về phố biển cùng anh
Đắp cuộc tình mong manh xa vời vợi
Để mẹ biển khỏi ngàn năm nghĩ ngợi
Quặn đau lòng chờ đợi nước trào dâng
Em hãy về chiều thu nhạt bâng khuâng
Từng con sóng... Xếp tầng.... Hôn bờ cát !
Sưu tầm.

TỪ BỮA ẤY
Từ bữa ấy ta trở về khờ dại
Em say nồng anh mê mải tình si
Giọt nắng chiều sao ai nỡ giấu đi
Để đông sang thầm thì câu thề hẹn
Bờ môi ấp, bờ môi đầy ứ nghẹn
Đôi vai trần len lén tóc mây vương
Ta quyện hòa trong luyến ái yêu đương
Mặc lá đổ con đường xưa trần trụi
Yêu đi em cho quên đi hờn tủi
Ngọn nến tàn cháy lụi phút đầu đông
Ta quay cuồng thỏa ngày tháng chờ trông
Thiên đường ấy đầy hoa hồng mật ngọt
Lời thì thầm bên vành tai thẽ thọt
Thời gian như rơi từng giọt xuống chiều
Gió sắt se hoàng hôn cũng liêu xiêu
Không gian gói bao nhiêu điều trăn trở
Từ bữa ấy ta lại thành duyên nợ
Câu thơ tình.... Viết dở... Mãi mong manh!
Sưu tầm.
 vntst20183722_500
ANH CHỈ LÀ
Anh chỉ là một người viết tình thơ
Chẳng mộng mơ chẳng đợi chờ chi cả
Bởi giữa cuộc đời còn nhiều thật giả
Góp chút ân tình vay trả mà thôi
Anh chỉ là một chiếc lá lạc trôi
Theo gió lênh đênh để rồi mê mải
Trót vướng suy tư tình si khờ dại
Nửa đời rồi còn khắc khoải nhớ nhung
Anh chỉ là một nốt nhạc lạc cung
Giữa đắng cay lạnh lùng đời muôn vẻ
Muốn được ngân lên một lần khẽ khẽ
Dâng hiến ân tình nhè nhẹ mong manh
Anh chỉ là giọt nước giữa biển xanh
Đại dương bao la chòng chành sóng vỗ
Con thuyền nhỏ tìm về nơi bến đỗ
Xoa bớt suy tư gian khổ đời thường
Anh chỉ là anh bất chợt giữa đường
Gom góp câu thơ.... Tình thương...Nhân loại!
Sưu tầm.

THU MUỘN
Chúng mình chẳng còn cái tuổi đôi mươi
Để giận vu vơ để hờn nông nổi
Bởi chúng ta hai người đều có tuổi
Yêu ghét gì hãy cứ nói nghe em
Chúng mình chẳng còn cái tuổi bon chen
Tuổi mộng mơ tuổi khát thèm khờ dại
Nhưng em ơi trái tim cằn khắc khoải
Vấn vương hoài rồi tê tái ngẩn ngơ
Chúng mình chẳng còn giận dỗi thờ ơ
Bởi yêu câu thơ thẫn thờ cùng con chữ
Thu cuối rồi hạt nắng còn tư lự
Gió sắt se như níu giữ câu thề
Chúng mình vẫn còn nặng trĩu đam mê
Bởi yêu thương thì đâu hề có tuổi
Muốn được bên nhau vỗ về ân ủi
Cho quên đi bao hờn tủi dòng đời
Chúng mình vẫn còn nặng nỗi chơi vơi
Hay yêu đi em... Xuân thì.... Đâu vội !
Sưu tầm.
 vntst20183797_500
THÔI EM
Người à, lỗi nhịp câu thơ
Hẹn thề đến vậy mà xơ xác rồi
Thà đừng tính chuyện trầu vôi
Gieo chi mơ mộng để bôi bác này.
Người rằng, vạ gió tai bay
Hay là che chuyện để thay đổi tình
Có hoàng hôn, ắt bình minh
Lòng người đen trắng mãi rình rập nhau.
Thôi rồi vỡ mộng trầu cau
Sao không thương trọn lại nhàu nát yêu
Làm cho tình úa trong chiều
Một người đơn lẻ xót liêu xiêu đời.
Thôi đừng nhắc mù khơi
Qua sông sạch hết những lời lẽ thương…
Sưu tầm.

THU LY BIỆT
Thôi đành giã biệt tình Thu
Biết bao nồng ái cũng mù mịt xa
Chiều nay mặc áo hoa cà
Dõi nhìn ai bước ... mình ta... xót lòng
Bây giờ trời đã vào Đông
Tàn đêm lẻ bóng loan phòng cô liêu
Lời xưa anh gửi mỹ miều
Bến ngàn năm đợi, thuyền phiêu xa bờ
Gửi hồn theo những vần thơ
Trùng dương cách biệt, vọng chờ cố nhân
Dù thương nhớ đến vạn lần
Giả vờ kẻ lạ chẳng thân sao người?
Nhạt màu môi, má kém tươi
Thâu canh trằn trọc, nụ cười héo hon
Tình xanh duyên thắm chỉ còn
Là niềm kí ức sắt son một thời
Đếm từng chiếc lá rụng rơi
Ngập vây phủ lối khung trời yêu xưa
Tai nghe gió thổi như vừa
Thầm thì cứ tưởng dáng xưa tìm về.
Sưu tầm.
 vntst20184041_500
TRĂNG NHỚ
Lầu vọng nguyệt ta nương cánh gió
Gởi về em niềm nhớ khôn nguôi
Chắp tay nguyện ước một lời
Dẫu xa cách mấy đổi dời cũng không.
Trường canh vắng nhủ lòng chung thủy
Đợi một mai song hỉ lâm môn
Trao nhau một đóa môi hôn
Khắc ghi xương cốt yêu thương mãi hoài.
Vẫn cứ nhớ thu phai thuở ấy
Ngọt ngào sao chiếc lá tình mơ
Xao lòng viết vội câu thơ
Gởi sang chốn ấy ngẩn ngơ sóng tình…
Sưu tầm.

ANH HÁT RU EM
Anh hát ru em buổi chiều nay
Lời ru theo gió ngút ngàn mây
Gió mưa lạnh giá lời tình tự
Em có nghe không nhớ dâng đầy.
Anh hát ru em cho ngày mai
Buồn riêng chớ trĩu xuống vai gầy
Lời ru như sóng ru bờ cát
Gửi hết niềm vui xoá đắng cay.
Cơn mưa giá rét mộng liêu trai
Thấp thoáng dáng em nét trang đài
Bơ vơ em đứng bên phố vắng
Hỏi gió chiều nay mưa phủ dày.
Anh sẽ ru em đến ngàn sau
Lời ru ngân nhẹ bạc mái đầu
Âm thanh theo gió trôi đi mãi
Anh vẫn ru hoài em có hay?
Sưu tầm.
 vntst20184067_500
XÓT XA
Song thưa gió bấc thổi vào
Ruột se từng khúc, nghẹn ngào con tim
Đợi người thao thức suốt đêm
Đèn khuya treo bóng nỗi niềm xót xa
Thầm yêu, trộm nhớ người ta
Mỏi mòn thân liễu như hoa sắp tàn
Xa xa văng vẳng tiếng đàn
Âm trầm, âm bỗng não lòng tơ vương
Sưu tầm.

ĐÔNG VỀ LẠC LÕ̉NG.......
Đông về lạc lõng chốn nơi nao
Điệp khúc tình yêu chẳng ngọt ngào
Giá tuyết giăng mùng cây lảo đảo
Trăng khuya trải thảm suối rì rào
Sau giờ hẹn cuối nhòa lời bảo
Trước phúc chia tay ngọt tiếng chào
Biết vậy, sao mà, lòng vẫn đáu
Ngồi chờ, rụng hết, ánh trăng sao
Sưu tầm.
 vntst20184021_500
Ôm....
Tay ôm 1 đoá tú cầu ....
Lòng ôm 1 mối tình sầu ngàn năm
Tim ôm một mối tình câm .....
Đông về gom nhặt âm thầm tìm quên .
Xin gọi tình ấy ko tên ....
Ghép vào kí ức bên nhau thuở nào
Còn lại một màu đau thương
Đâu rồi ánh mắt vấn vương đã lỡ ...
Vướng lại nửa hồn tan vỡ ....
Đêm tàn canh dang dở mối tình xưa
Đông về người có biết chưa ?
Mà sao mưa vẫn còn ôm kính đời..
Mưa là nước mắt của trời ...
Nỗi đau chôn giấu chẳng dám mở lời
Người dưng yêu lắm một thời ...
Ôm nỗi đau rao bán giữa chợ đời....
Sưu tầm.

TÌNH ANH TÌNH ĐẤT NƯỚC
Anh đứng gác là nơi tuyến trước
Tiết đông về rét mướt từng cơn
Đêm khuya giấc ngủ chập chờn
Mây giăng rừng cọ, gió vờn đồi tranh.
Nơi hải đảo muôn ngàn sóng dữ
Cứ xiêu lòng cộng sự cuồng phong.
Gây bao thảm cảnh đau lòng
Nước non nguy biến lòng son phải gìn
Nay đất nước hoà bình độc lập
Đón anh về xã tắc hà sơn
Không còn căm uất tủi hờn
Tình mình thắm đẹp còn hơn trăng rằm.
Tình đất nước cài trâm quyết giữ
Chí anh hào lượng thứ bao dung
Rừng xanh núi biếc điệp trùng
Tình anh em đợi tương phùng sánh duyên.
Sưu tầm.
 vntst20183972_500
HỒNG VỪA HÉ NỤ !
Mĩm môi cười đời ánh biếc lung linh
Rất thơ mộng hữu tình môi con gái
Nghiên e ấp ước mơ mai mãi mãi
Đời lên ngôi hương ái lã nồng nàn
Bước nhẹ nhàn qua ngày tháng mênh mang
Tim dào dạt niềm tin yêu trong sáng
Mơ bạch mã một chiều nao sáng lạn
Nói hẹn hò lai láng quá đáng yêu
Nụ hoa xinh loang biên biếc mĩ miều
Làm ngơ ngẫn nhiều anh chàng say ngắm
Khát tỏ bày nổi niềm vui chìm đắm
Để dại khờ được ngắm mắt đoan trinh
Thơm nưng nức lan tỏa đẹp gợi tình
Dáng ngà ngọc lung linh như nắng ấm
Vô tư quá nhởn nhơ khoe sắc thắm
Em ngọt ngào trái cấm của trời ban .
Sưu tầm.

MÙA ĐÔNG NHỚ NGƯỜI
Đông giá lạnh cây cành trụi lá
Theo gió mùa vội vã xuyến xao
Sương đêm giăng phủ nghẹn ngào
Chạnh lòng cô lẻ tình nao nỗi buồn
Bao cảm xúc trào tuôn buốt lạnh
Tuyết trắng ngần kiêu hãnh khẽ rơi
Trái tim thổn thức rối bời
Nghe sao tê dại người ơi đợi chờ
Đêm dần xuống tình thơ hòa quyện
Gửi đến chàng lưu luyến nhớ thương
Đông xa cách biệt đoạn đường
Vòng tay ôm lấy vấn vương trong lòng
Nhiều mơ ước chờ mong tâm sự
Nỗi nhớ anh cố giữ từng đêm
Mưa rơi tí tách bên thềm
Đông về giá rét lòng thêm bồi hồi
Ôm nỗi nhớ đơn côi biền biệt
Bên lửa hồng da diết khác khao
Nụ hôn ân ái ngọt ngào
Nồng nàn say đắm tình trao mặn mà.
Sưu tầm.
 vntst20183603_500
CHỈ LÀ MỘT MỐI TÌNH THƠ
SAO HOÀI MONG MỎI THẪN THỜ VẬY EM !
Nghe em nói mênh mông cỏi dạ
Ai mà đành hai ngã chia li
Dẫu rằng chưa có là gì
Mà sao tan nát rèm mi ứa nhòe
Xưa họa thơ muốn kè môi thắm
Để bây giờ có lắm tơ vương
Tuy rằng ta ở hai phương
Hồn mơ hình bóng đêm trường nhớ ai
Em rất đẹp mắt nai gợi cảm
Thương làm gì mây xám trời xa
Anh như cơn gió thoảng qua
Lượn vờn mái tóc mượt mà trâm anh
Gặn biết lòng không đành từ biệt
Nụ hoa môi nhung biếc nói thương
Mắt nhìn cuối nẽo xa phương
Để dòng lệ ứa miên trường khổ tâm
Biết Làm sao lòng ngầm thương nhớ
Một lời yêu chất chở hằng mơ
Em ơi là mối tình thơ
Lòng hoài mong mỏi thẫn thờ vậy ai !
Sưu tầm.

TÌNH ANH VẪY GỌI !
Ngày anh đến nói đã thương cô bé
Mỗi chiều về nhè nhẹ bước chân êm
Anh dõi theo mà lòng gợn êm đềm
Vì cảm thấy lòng mềm vì cô nhỏ
Ngày chưa quen chiều anh ra trước ngỏ
Giả vờ thôi đứng ngắm cỏ ven đường
Chờ đợi chờ một hình ảnh vấn vương
Tim dại khờ lời thương không dám nói
Tình cờ quá một hôm trời mưa xối
Ngang nhà anh em vội vã tránh mưa
Ôi vui mừng quá mức nói sao vừa
Vờ bắt chuyện mông lung trời mưa gió
Thế rồi quen để bắt đầu từ đó
Mỗi chiều buông cô nhỏ nhoẻn môi cười
Giữa chiều tà anh vẫn thấy hồng tươi
Màu lấp lánh cuộc đời muôn sắc biếc
Lấy can đảm anh giả vờ mải miết
Theo chân em nói có việc nhà bên
Trái tim em như rộn rã mông mênh
Lần đầu tiên đêm dập dềnh mơ bóng
Rồi cuộc đời xoay quần như chong chóng
Chia tay anh vì cuộc sống mưu sinh
Đêm nhớ thương rơi giọt lệ lung linh
Phải quay về vì tình anh réo gọi !....
Sưu tầm.
 vntst20184053_500
TÌNH YÊU NỒNG CHÁY
Ta dìu bước nhau đi
Gió thầm thì câu hát
Nghe du dương dào dạt
Trong bát ngát trời mây
Ta ươm tình ngất ngây
Dệt thêu đầy ân ái
Ghép con tim khờ dại
Đêm đan trải nồng say
Ta nối một vòng tay
Qua bao ngày vun đắp
Lòng khát khao tràn ngập
Tình e ấp gửi trao
Có khoảng trời xanh xao
Câu ngọt ngào say đắm
Nụ hôn trao sâu đậm
Vị hương ngấm hồn yêu
Có lúc tình cô liêu
Nhớ bao điều đã hứa
Bóng ai kia tựa cửa
Lòng chan chứa niềm thương
Có khi hoài vấn vương
Nhớ con đường chung lối
Chiều hoàng hôn tắt vội
Màn đêm tối dần mau
Ta thầm ước bên nhau
Giữ trọn màu thương nhớ
Dệt đan câu duyên nợ
Cho hoa nở tình xuân.
Sưu tầm.

EM MÃI CÒN GIỮ
Em còn nhớ mãi thuở vừa yêu
Hẹn ước cùng nhau những buổi chiều
Nguyện chẳng lìa xa dù nửa bước
Canh tàn gối mộng giấc mơ liêu
Em còn giữ mãi nghĩa yêu thương
Cách trở hoài mang mấy dặm đường
Dẫu biết người nay không mến tặng
Duyên lành đứt đoạn mảnh tơ vương
Em còn giữ mãi vị môi hôn
Mặn đắng sầu cay chết nửa hồn
Bởi mối tình đầu không bến đợi
Hương tàn cánh rũ nụ vùi chôn
Em còn nắm giữ ở trong tay
Để lúc đêm về tự giải bày
Nét chữ ngày xưa hoài để đó
Hương tình thắm thiết vẫn còn đây
Em còn nhớ mãi khúc ca ru
Khắc khoải sầu vươn phủ tuyết mù
Bóng liễu sương giăng trời lạnh vắng
Mưa buồn lá rụng lúc chiều thu
Em còn muốn giữ mãi không thôi
Đến lúc người đem dạ phản hồi
Tiếc nuối hằn sâu trong nghiệp thức
Canh tàn nuốt lệ xót trăng côi.
Sưu tầm.
 vntst20184170_500
GIỌT BUỒN
Em ngồi hứng giọt buồn rơi
Nghe tim thổn thức lòng đau rã rời
Xôn xao những tiếng gọi mời
Quên đi tất cả nhẹ lòng thảnh thơi
Giọt buồn rơi rớt khắp nơi
Tình xưa khép lại còn ta với đời
Xuân xanh khoe sắc một thời
Thôi ta đứng lại nỗi niềm chơi vơi
Ngày vui chỉ với một người
Còn ai ở lại hồn sầu tả tơi
Sao đành gió vẫn lả lơi
Người xưa còn nhớ làm chi hỡi người!
Thoảng nghe khúc nhạc không lời
Niềm đau khắc khoải dâng đầy muôn nơi
Hoàng hôn tím cả khung trời
Bể dâu một cuộc tình này xa khơi
Em về mưa vẫn rơi rơi
Giọt buồn tí tách ngoài hiên xa vời
Còn đâu một chút rạng ngời
Lửa tình đã tắt tháng ngày rong chơi
Lá vàng mưa gió tả tơi
Thân cây run rẩy liêu xiêu giữa đời
Hồn ai lơ lửng lưng trời
Chợt nghe trĩu nặng muộn phiền đầy vơi
Sưu tầm.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

sunrise.tqb@gmail.com