Thứ Ba, 4 tháng 12, 2018

Thơ tình còn mãi 237

LỠ BƯỚC
Một lần lỡ bước bước sang sông
Gãy gánh tàn phai má phai hồng
Thuyền quyên phận bạc ai có biết
Hoa tàn tím lịm cả dòng sông
Phận gái một thời đẹp như hoa
Chưa sắc thắm phai gặp chiều tà
Là rớt hoa tình phai bến mộng
Giờ còn đơn lạnh ta với ta
Cuộc đời ai biết được chữ ngờ
Hoa tàn lá rụng chiều phất phơ
Có ai thấu hiểu lòng thiếu phụ
Đơn lạnh trong đêm lệ xóa nhòa
Cuộc đời cứ thế mãi buông trôi
Ôm hận tình duyên của cuộc đời
Trời cao có hiểu lòng thiếu phụ
HẠNH phúc đêm tàn cảnh lẻ loi
Chỉ biết bây giờ sống thế thôi
Nhỏ lệ thành thơ khóc tình đời
Một lần lỡ bước tình hai ngả
Nước mắt vô tình lệ tràn rơi
Sưu tầm.
 vntst20182178
LỖI HẸN
Tâm hồn lắng đọng những lời yêu
Hẫng hụt vào ra suốt buổi chiều
Lẳng lặng âm thầm đem ý dỗi
Nghe chừng lơ đễnh ngỏ lòng xiêu
Mơ màng bởi ngại duyên tình thiếu
Ấp ủ vì lo phận nghĩa nhiều
Đã hẹn rồi…sao giờ chẳng tới
Canh dài một bóng lãng hồn phiêu
Sưu tầm.

EM CÒN NHỚ
Có phải là anh còn nhớ chưa nguôi
Khi chiều vắng tìm bóng người xưa cũ
Những năm tháng vẫn đong đầy ấp ủ
Dù xa rồi nhưng chẳng đủ quên mau.
Có phải là mình vẫn nhớ đến nhau
Để có lúc âu sầu trong lặng lẽ
Nhớ thương lắm khi phòng khuya bóng tẻ
Mà dằn lòng khe khẽ gọi con tim.
Đã bao năm người mải miết đi tìm
Rồi gặp gỡ giữa muôn nghìn giông bão
Em cứ ngỡ cuộc tình nay thay áo
Để trong lòng rạo rực những chiều mưa.
Anh có còn nhớ những buổi đón đưa
Dưới con phố khi ánh đèn vừa tắt
Sương buốt lạnh hai vòng tay siết chặt
Nụ hôn nồng đốt cháy những đam mê.
Giờ còn đâu ai buông bỏ câu thề
Chia hai ngả lối về mình em bước
Người gần đấy mà nẻo tình xuôi ngược
Để mai này nước mắt gọi tên nhau...
Sưu tầm.

MỘT NỬA ĐỜI TA ĐỢI MỘT NGƯỜI
"Em có buồn riêng mỗi sớm mai
Con đường có những đoạn chia phôi
Ngọn cây có những trời giông bão
Ta có nghìn năm đợi một người..."
Ta có đời ta, một nửa đời
Chờ mong, trông đợi một người thôi
Hoa kia tàn úa theo ngày tháng
Ta vẫn chờ mong gặp lại người...
"Em giấu bàn tay trong tóc mây
Những ngày mưa gió nắng trên cây
Đàn chim giấu những mùa di trú
Ta giấu hờn ghen góc trái này..."
Ta nhớ dáng em gầy thanh thoát
Cổ cao, tóc bím lọn hững hờ
Thướt tha tà áo chiều tan lớp
Bóng ngả, chiều nghiêng nắng hanh vàng...
"Em tiếc mầu xanh sớm úa vàng
Bông hồng tiếc thuở nụ đương non
Nhưng còn vương tiếc thời trong kén
Ta tiếc thiên đàng sớm lập xong..."
Ta tiếc đời ta một nửa đời
Tóc xanh đã nhuộm bụi thời gian
Thương yêu say đắm người xưa cũ
Một nửa đời ta đã trôi qua...
"Ai biết trần gian có thuở nào
Núi sông ai dựng giữa chiêm bao
Dung nhan ai lạnh trong chiều ấm
Ta thấy ta trong lối tuyệt mồ..."
Ta tiếc đời ta một nửa đời
Trần gian hiện hữu bóng hình em
Nợ duyên tìm đến ta xin được
Nửa đời thương nhớ, đợi người thôi...
Sưu tầm.
 vntst20181353_500
MỘNG ĐÀO NGUYÊN
Xuân tiêu hồn lạc cõi mê
Bẽ bàng tỉnh giấc tái tê nỗi sầu...
Mộng tan vỡ còn đâu mùa ái
Đêm thở dài hoang dại lời thơ
Cung thương đoản khúc thẫn thờ
Cung sầu ai oán ngẩn ngơ lối về.
Đường mấy nẻo sơn khê cách trở
Duyên tiên phàm dang dở từ đây
Còn đâu chốn cũ Bồng Lai
Lạc loài dư ảnh dấu hài rêu phong.
Tơ đã đứt khó mong nối lại
Tình đã xa ngây dại niềm đau
Vỡ tan thệ ước hôm nào
Ngàn năm cách biệt niềm đau đoạn trường.
Ôm nuối tiếc vấn vương ngày cũ
Mộng đào nguyên héo rủ còn say
Nhớ thương từng tháng từng ngày
Hồn hoang nửa mảnh lắc lay nỗi sầu.
Sưu tầm.

LỜI CỦA TRÁI TIM
Tình anh vẫn đến nhẹ bên đời
Mọi thứ đau buồn bỏ lại chơi
Bản nhạc trầm tư ngồi đệm tiếng
Vần thơ lãng mạn viết trao lời
Êm làn gió nhẹ từng hôm thoảng
Đẹp mảnh trăng vàng mỗi tối vơi
Nỗi nhớ vùi trong từng nét chữ
Lời yêu chỉ muốn gởi riêng người/
Sưu tầm.

HOÀI NIỆM
Ta ngồi đây nghe kỷ niệm tìm về
Man mác cõi hồn một dòng luyến nhớ
Nơi xa thẳm có còn không mắt đỏ
Khóc giữa chiều ân ái chợt vỡ tan.
Chiều nào Em - Ta ngắm ánh hôn hoàng
Cùng mơ một giấc ngập tràn hạnh phúc
Em gối đầu trên muôn ngàn háo hức
Ta mong cầu niềm hoan lạc bừng khơi...
Sao lòng này khắc khoải nhớ về Em
Dẫu biết cách chia đã là sự thật?
Cuối nẻo đường tình, niềm yêu vụt tắt
Ta lao đao trong ngỏ lối hoang mù.
Thôi thì thôi, tình chỉ thoáng phù du
Duyên phối ngẫu chỉ là niềm hoang tưởng
Hãy thật với nhau không còn ngường ngượng
Khi đường đời lỡ bước sát bên nhau…
Sưu tầm.
 vntst20182927_500
ĐÊM SẦU CÔ LIÊU
Ánh trăng thề nằm giữa ngàn sao
Trăng nhớ ai nức nỡ nghẹn ngào
Cớ sao trăng ẩn mình sau núi
Gió lùa mặt nước đẩy xôn xao
Hỡi trăng kia sao quá hững hờ
Không cùng gối mộng trải hồn thơ
Năm canh thao thức vì nhung nhớ
Rời bỏ ta đi chẳng đợi chờ
Gió đông về nỗi nhớ co ro
Nhớ đêm trăng thề soi đầu ngõ
Nhớ lá bàng rơi chiều ráng đỏ
Làm ưu tư ngơ ngẩn con đò
Mộng tan rồi nổi nhớ vu vơ
Nhân ảnh ngàn sương khói phai mờ
Phím nhạc đau khơi dòng dư lệ
Khắc khoải lòng ta cuộn rối tơ
Vương vấn mà chi lụy một đời
Bánh xe tình yêu chẳng đến nơi
Ngọn gió đông trải ngàn thiên lý
Nặng gánh đeo mang Ôi rã rời
Sưu tầm.

GIÓ NGÀN
Ngàn hoa sánh dạo bước bên hình
Gió trải hương lồng quyện gót xinh
Lan ấm mộng ngày say nhộn bóng
Tỏa nồng mơ buổi đắm hoan mình
Đàn phiêu lãng bổng ngân lời ái
Sáo dập dìu bay vọng khúc tình
Tràn ngập nhớ thương về nối nhịp
Đan niềm ước dịu thắm hồng minh
Minh hồng thắm dịu ước niềm đan
Nhịp nối về thương nhớ ngập tràn
Tình khúc vọng bay dìu dập sáo
Ái lời ngân bổng lãng phiêu đàn
Mình hoan đắm buổi mơ nồng tỏa
Bóng nhộn say ngày mộng ấm lan
Xinh gót quyện lồng hương gió trải
Hình bên bước dạo sánh hoa ngàn.
Sưu tầm.
 vntst20182125_500
TÌNH VƯƠNG
Đời vương vấn cảnh chiều thu
Lòng nghe da diết rối mù mây giăng
Âm thầm thương mối tơ tằm
Nỗi niềm hụt hẫng im nằm đợi xem
Để rồi gió thổi lay rèm
Nghe hương thấp thỏm vùng lên ngày mùa
Mây vờn chuyển động mưa lùa
Niềm vui trỗi dậy vui đùa xôn xao
Nghẹn ngào tủi phận lao đao
Bao nhiêu ước vọng biết bao mỏi mòn
Rồi đây khát vọng không còn
Lòng trong trắng ấy núi non rũ phèn
Giọt sầu xâu xé đời em
Bên đèn hiu hắt bóng đêm phủ đều
Chạnh lòng phận tủi hoài trêu
Xót xa cuộc sống lêu nghêu rụt rè
Âm thầm khắc khoải phòng the
Nỗi niềm trống vắng đâu dè rối ren
Tình duyên giễu cợt ương hèn
Cuộc đời đắng chát nên em tủi sầu
Người ơi giúp bắc nhịp cầu
Cho bao nỗi khổ nỗi sầu bay xa
Sưu tầm.

BỒNG BỀNH
Bồng bềnh nước lặng lờ trôi
Lung linh vờn sóng núi đôi chao hình
Trời đông sáng tỏa bình minh
Bướm bay chim lượn khúc tình ngân xa..
Thương em gái út duyên đưa
Mập mờ huyền ảo xa xa vỗ về
Thân hình giáng đẹp rất xinh
Ước gì em ấy chung tình đôi ta..!
Cùng chung mái ấm căn nhà
Đơn sơ là vậy nhưng mà dẫu yêu
Chung đôi mỗi sớm mỗi chiều
Buồn vui ngắm biển đáng yêu cuộc đời..!!!
Sưu tầm.

ĐÊM TẠ TỪ
Thôi về đi! Mình xa nhau thật rồi
Mai mốt này không còn đến thăm nhau
Đêm chia tay sao mưa còn rơi mãi
Người xa người làm nghiêng cả trời ngâu
Thôi về đi! Dòng sông xưa nghẹn ngào
Thương chúng mình ngậm ngùi lúc phân ly
Bao nhiêu năm sông nghe lời ai hứa
Bao nhiêu lần mình nói chuyện trầu cau
Thôi về đi! Đừng nói thêm lời nào
Ai sẽ còn nhớ lại những ngày qua?
Đường xa quá xin người về đi nhé
Sợ mưa dầm làm ướt áo kiêu sa
Thôi về đi! Còn chi đâu mà chờ
Quên mất rồi ngày cũ đã vời xa
Ta ra đi trong đêm tàn hiu hắt
Trên đường đời còn gặp chỉ trong mơ…..
Sưu tầm.
 vntst20182867_500
MONG CHỜ
Chờ Anh gửi ấm dịu môi hồng
Buốt lạnh đêm về chuyển lập đông
Gió giật lùm cây nằm lả tả
Mưa giăng ngọn cỏ thả bềnh bồng
Câu thề chốn cũ luôn gìn giữ
Chữ hẹn nơi này mãi ngóng trông
Ảo não từng canh sầu lệ ướt
Chờ Anh gửi ấm dịu môi hồng.
Sưu tầm.

CHẲNG CẦN MỐI MAI
Mỹ Đình có ẻm Thu Trần
Tuổi ten nay cũng mới gần đầu năm
Chăn đơn gối chiếc đêm nằm
Cũng nhiều chàng ghé hỏi thăm rồi về
Môi em tuy có hơi chề
Dưng mờ tính nết chả chê điểm nào
Em rằng cái số hơi cao
Cho nên mới ế, em nào kén đâu
Thân nhau từ thủa chăn trâu
Lúc thò lò mũi đã lâu lắm rồi
Xa nhau mỗi đứa mỗi nơi
Em đi từ lúc còn thời sinh viên
Giờ đây nghề nghiệp... MẸ HIỀN
Ý nhầm nghề nghiệp giáo viên đàng hoàng
Anh thì vẫn cứ làng nhàng
Ở quê buôn bán những hàng ...PHỤ DA
Ấy là cách nói văn hoa
Chứ còn thực tế ý là... ÁO CON
Còn zời, còn nước, còn non
Còn duyên còn phận mình còn tương lai
Chẳng cần bà mối ông mai
Gặp nhau luôn ở hội hài hôm xưa
Như là nắng hạn gặp mưa
Chẳng cần tán ngẫu cò cưa lòng vòng
Gựt đầu cái rụp thôi xong
Thu chề, Hoài hấp, ở trong... một TRÒNG !
Sưu tầm.
 vntst20182885_500
ĐÔNG VẮNG ANH
Đông về bấc gọi ngoài hiên
Niềm riêng trĩu nặng muộn phiền lời thơ
Vòng tay trống lạnh đêm mơ
Nỉ non gió khóc bên bờ hồng hoang
Không nhau mùa cũng lỡ làng
Bể dâu nửa cuộc bẽ bàng lời yêu
Thềm trăng gối mộng cô liêu
Đường xưa hoang phế tiêu điều cỏ hoa.
Khẽ khàng níu cuộc tình xa
Giọt sầu nát vỡ nhạt nhòa khóe mi
Ấp ôm một mảnh tình si
Để nghe nỗi nhớ thầm thì gọi tên.
Sưu tầm.

GIẤU TÌNH
Giấu giếm tình yêu vào lá
Nghe thời gian gọi nơi xa
Góc trời một thời êm ả
Kìa em nắng núp hiên nhà
Chim kêu tròn câu hẹn ước
Một bờ tóc rối vấn vương
Cái nhìn nét riêng quen thuộc
Về đâu mái tóc người thương?
Neo hồn trong đôi mắt biếc
Gừng cay muối mặn còn đây
Ngày xưa , ngày xưa thích liếc
Tò mò khoan khoái đan tay
Tương tư gối đầu giấc ngủ
Đong đưa mấy nhánh thơ tình
Mộng mơ bao giờ mới cũ?
Sự sống vội vàng tái sinh
Ta ngắt bông hoa năm trước
Tặng đời đôi chút yêu thương
Đâu phải trò chơi hài hước!
Chạy trong tiềm thức đời thường
Gió mỏi chân chiều ngơi nghỉ
Một triều lệ đổ ngoài khơi
Trăm năm đó là thế kỉ
Thôi thôi sợ tiếng ru hời!
Sưu tầm.

KHẮC KHOẢI
Đêm buồn khắc khoải tại vì mơ
Để lại ngày sau thẫn với thờ
Cúc dỗ cành mai nhờ đại nở
Đào sui rặng liễu rủ lan vờ
Lòng sâu ngỡ tưởng mây còn nhớ
Dạ nổi mừng rơn gió vẫn chờ
Vướng phải tình duyên là chỗ nợ
Sao nàng chỉ biết những vần thơ
Sưu tầm.
 vntst20182043_500
ĐÊM HOANG
Đêm dài lẻ bóng gửi vào mơ
Cảnh vắng mình ta lại thẫn thờ
Bóng nguyệt ru hồng hoa khẽ nở
Vầng trăng dỗ cúc nụ khoe vờ
Mây vờn bụi liễu trong lòng nhớ
Gió thổi bờ tre cõi dạ chờ
Phải lẽ vào yêu là vướng nợ
Nên rằng mãi thả cái hồn thơ
Sưu tầm.

Biết Anh Còn Nhớ Hay Quên...
Bước trong chiều nắng nhạt một mình đơn
Lê đôi gót chân mòn qua phố cũ
Chiều không anh cơn gió buồn trú ngụ
Chẳng thèm vờn ấp ủ áp vai thon
Biết bây giờ nơi gác tía lầu son
Anh có còn nhớ về người con gái
Luôn bên anh giữa trùng khơi biển ải
Lúc sóng vờn mùa mưa bão giăng ngang
Trang thơ tình, buồn rũ rượi mênh mang
Vắng tên anh ngày càng thêm heo hắt
Phố lay lắt giữa trời đông cuối mặt
...Sắt se lòng thầm nhắt kỷ niệm xưa !
Loan dấu lòng câu hát vọng xa đưa
Hai nổi nhớ hai đầu vừa thăm thẫm
Viết đôi câu vội vàng cho lòng ấm
Biết cuối trời người còn nhớ hay quên !!!
Sưu tầm.
 vntst20182046_500
Chờ Người
Trong lòng muôn nỗi tơ vương
Mà sao anh hỡi lạc đường yến oanh
Phải chăng tình quá mong manh
Sầu vương liễu rủ buông mành buồn hiu
Bao đông em vẫn cô liêu
Tình duyên lỡ nhịp tiếng yêu xa vời
Trái tim em trót trao người
Chưa tròn giấc mộng nụ cười héo hon
Để em trông ngóng mỏi mòn
Tình luôn tha thiết lòng son đợi chờ
Hỏi người biết đến bao giờ
Mãi luôn chung thuỷ tim khờ khắc ghi...
Sưu tầm.

THẾ LÀ
Thế là con sáo sang sông
Thế là hoa nở vườn hồng mồ côi
Thế là nắng rụng sau đồi
Thế là môi lại xa môi nghìn trùng
Thế là chân bước ung dung
Thế là tình héo lùng bùng lỗ tai
Thế là trúc vội xa mai
Thế là chiếc lá xa bầy cô đơn
Thế là run rẩy dây đờn
Thế là đứt quãng chập chờn cơn đau
Thế là trầu bỏ duyên cau
Thế là con cá bờ ao mơ màng
Thế là lùa nắng đi hoang
Thế là mưa gió xếp hàng thở than
Thế là in dấu địa đàng
Thế là nuối tiếc lá vàng rơi rơi
Thế là chuyện cũ xa xôi
Thế là sóng biếc trôi trôi ngập ngừng
Thế là nước mắt rưng rưng
Thế là sỏi đá đã dừng ngày yêu
Sưu tầm.
 vntst20182024_500
KẺ ĂN MÀY MỘNG MƠ
Cho Tôi một chút mộng mơ
Để Tôi tìm lại ngày thơ mộng vàng.
Chẳng màng mỗi độ Thu sang
Đông về rét mướt có chàng hay không.
Cho Tôi một chút tình nồng
Để Tôi ấp ủ những dòng thơ yêu.
Mặc cho ong bướm nói điêu
Vần thơ cứu rỗi những điều Tôi mơ.
Cho Tôi một chút đợi chờ
Để Tôi gặm nhấm hững hờ người dưng.
Mặc cho thiên hạ tưng bừng
Tình yêu trọn vẹn Tôi ưng phận mình.
Cho Tôi một chút lặng thinh
Để Tôi tìm lại chính mình hôm qua.
Bao giờ cây hết trổ hoa.
Thì Tôi từ biệt cái là tình yêu...
Sưu tầm.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

sunrise.tqb@gmail.com