Thứ Bảy, 8 tháng 12, 2018

Thơ tình còn mãi 245

TÌNH NHƯ BÓNG MÂY
Anh như bóng mây bay ngang sườn núi
Em hoa dại tự cài múi yêu đương
Xẻn bớt tim hiến dâng hết đêm trường
Khuya hoang vỡ bay mùi hương chua chát
Anh nói yêu lúc mây trời khao khát
Rồi một chiều xát muối mặn vào tim
Mới nửa quãng dìm tình chết im lìm
Vết miên lệ đem vùi nơi ngực trái
Em gọi anh phút thương tình tê dại
Môi ngọt ngào cào rách máu bầm đen
Tim thổn thức đan năm ngón ưu phiền
Anh ôm lỡ bên đường hoa nở muộn
Lốc xoáy rơi ..trăng theo miền gió cuốn
Mênh mang chiều lơ đãng phút nhớ nhung
Mây bay xa quên ước hẹn tình chung
Ru khuông mộng trùng trùng trong xa cách
Xé đam mê đêm gọi cung trầm mặc
Mỏng duyên chiều ôm tình thật ngàn sau
Cánh hoa dại nở nhầm gặp mùa đau
Ru tình sầu cho nhau tình sương khói
Sưu tầm.
 vntst20184285_500
HOÀI CẢM
Em xa anh từ mùa thu năm trước
Cánh buồm cô đơn lạc hướng mất rồi
Đêm đơn côi nghe trái sầu rụng chín
Giữa lưng trời biết tình đã chia phôi
Khói sương trong bóng lẻ cuối ngõ hồn
Mây màng bạc xa rồi còn tiếc nuối
Tình u mê chết đuối đành vùi chôn
Giấu vào lòng lịm tình yêu lần cuối
Đêm hoang vu ta đi tìm mộng ảo
Mảnh trăng tan nhão bạc hững hờ trôi
Đống tro tàn xếp buồn trang giấy hão
Hồn cô đơn bay khắp nẻo phương trời
Cơn mưa dầm đi tìm hoài giọt nắng
Khi ta yêu tim bỗng hóa dại khờ
Mảnh khăn sô để tang tình hoài vọng
Sương nắng mai đọng đêm trắng hững hờ
Hồn phiêu lạc rách tình buồn ly biệt
Vọng cố nhân đêm gọi khúc mê kiều
Ly rượu cạn chuốt tình say tắm nguyệt
Manh chiếu tàn run rẩy lạnh tường rêu
Sưu tầm.

DẤU XƯA
Muộn rồi anh hoàng hôn đã tắt nắng
Chuyện tình mình gát lại hẹn kiếp sau
Con hạc nhỏ bỏ quên đồng hoang vắng
Mây chiều trôi sắc tím cũng thay màu
Chia tay nhau cuối thu chiều lá rụng
Trời não lòng nhỏ lê khóc thương vay
Dấu yêu xưa xin vùi vào dĩ vãng
Tình chết rồi thôi vĩnh biệt từ đây
Kỷ niệm buồn tháng năm sẽ tàn phai
Em bây giờ đã thuộc về người khác
Vùng niệm hoài , nụ hôn xưa còn mãi
Mắt rưng buồn lệ đẫm triền sương bạc
Vòng tay xưa khắc giữ mãi trong tim
Mây lang thang trôi dạt về viễn xứ
Mộng trăm năm ! Lối cũ đâu dễ tìm
Thầm gọi tên ! Dấu xưa ! Thời quá khứ
Sưu tầm.
 vntst20184273_500
TÌNH KHÚC
Trả vui buồn trên ngôi cao nguyệt tận
Thoảng mặt hồ gió gợn sóng lăn tăn
Bình minh tắt ..mầm ươm thôi đã cũ.
Con đường mòn đã phủ lớp rong rêu.
Ngã bên đời bóng phố đổ liêu xiêu .
Bước khập khểng một tình yêu vội tắt .
Nỗi u hoài.. buồn vương lên khóe mắt
Trả về nhau ..đêm trắng thật lạ kỳ.
Con đường đó ..dẫu một lần bước đi
Đau bàn chân , nát lòng từng viên sỏi
Chiếc lá rơi cuối cùng đã mệt mỏi .
Bay cuối trời ! Hỡi khát vọng đam mê.
Sưu tầm.

TÌNH SƯƠNG KHÓI
Ta yêu nhau ngang làn khói sương mù
Lỡ nhầm vào lúc mùa thu đổ lá
Say đắm yêu ! Thiết tha như từng đã
Mơ bên nhau đi suốt cả cuộc đời
Trăn trở hoài từng đêm trắng chơi vơi
Mộng hoài trông về khung trời xa lắc
Bởi đường trần ! Vấp phải điều khúc mắc
An ủi nhau , lúc trái gió trở mùa
Lỡ yêu rồi lệ đẫm tựa cơn mưa
Thu hắt hiu đông tràn về lạnh lẽo
Ước bên nhau lau mắt sầu khô héo
Kể nhau nghe chuyện đây đó vui buồn
Đau khổ hoài duyên nợ chẳng tròn vuông
Găp ngang nhau sao yêu nhiều đến thế
Thuyền mơ ước hoàng hôn chiều đã trể
Chỉ thầm trao khi đêm trắng lạnh lùng
Sưu tầm.
 vntst20184271_500
ĐỪNG GIẬN NHAU NHÉ ANH
Em sợ nhất lúc mà anh giận dỗi
Cứ lặng im không nói một câu nào
Em rất buồn rất muốn hỏi vì sao
Máy nằm im ! Không một dòng tin nhắn
Nắm chặt tay anh nhớ đừng buông lỏng
Dù giận hờn đừng thế nữa nhé anh
Chỉ một câu là cơn gió mát lành
Làm xoa dịu ! Nhẹ nhàng bao nghi vấn
Nếu yêu nhau ! Đừng để tình lận đận
Phải chuyện trò để hiểu rõ nguồn cơn
Động một tý anh lại trách lại hờn
Em cô đơn ! Buồn lòng không thể tưởng
Con gái là bản nhạc tình giao hưởng
Lúc hờn ghen vớ vẩn chuyện linh tinh
Là người yêu anh phải hiểu nội tình
Quan tâm tý ! Để mình còn nhau mãi
Em yêu anh ! Biết anh người từng trãi
Tính hiền lành ! Chỉ phải tội hay ghen
Hiểu lầm nhau ! Đau khổ đã nhiều phen
Đều thấy mệt sau mỗi lần im lặng
Khi giận em ! Chớ gieo lời cay đắng
Mà hãy hôn ! Nụ hôn gió mặn nồng
Hãy nói rằng em có nhớ anh không ?
Giận bao nhiêu ! Trong lòng cũng tan hết
Sưu tầm.

MONG MỘT LẦN BÊN ANH
Em mong rằng một lần được thấy anh
Được anh nắm tay qua đồng xanh bát ngát
Dựa vào vai anh khe khẽ hát
Nghe lời yêu anh nói tự tim mình
Em muốn anh không phải bóng hay hình
Dắt em đi đừng ngại bao ánh mắt
Nói yêu em là điều anh rất thật
Yêu rất gần chứ phải là tình xa
Em không dám mộng mơ chung một nhà
Hơi cao xa điều ta chẳng với tới
Chỉ bên anh phút giây nào rảnh rỗi
Nhìn được nhau nỗi nhớ sẽ vơi dần
Ước mong em có lớn quá không anh
Sao đợi mãi điềm lành đâu chẳng thấy
Nếu nước mắt dỗi hờn vì giận lẫy
Anh dám lau thách thức với mọi người
Bao lâu rồi mộng tình ôm chơi bơi
Em lênh đênh trên biển đời sóng cả
Ước bên anh đến đi dù vội vã
Để một lần sống lại vì tình anh
Sưu tầm.
vntst20182939_500
SÓNG ĐÊM
Đêm nằm nghe sóng vỗ nhịp trầm khơi
Em chơi vơi giữa biển khuya màu trắng
Xung quanh em vạn vật đều tĩnh lặng
Em nhớ anh ! Người bóng ảo qua đường
Biết bây giờ anh say đắm yêu đương
Cùng với chị ! Đang thơm tình hương lụa
Em ngoài trời xếp giấc mơ đen đúa
Sương lùa về rớt lạnh ướt thịt da
Em thương em ! Kiếp góa phận đàn bà
Muốn mượn chị ! Một vòng tay ủ ấm
Muốn có anh lau nước mắt ướt đẫm
Xoa vết đau ! Đời gieo bủa đọa đày
Biết rằng đêm anh vòng tay ôm chị
Vẫn nhớ em ! Tình lập dị bên lề
Em chỉ là hương tỏa ngát si mê
Môi chẳng kề ! Lối về luôn ngược hướng
Mùa trắc nết .. bão lòng em ngang bướng
Sóng đêm về ! Thèm lắm một bờ môi
Chỉ ước mong ! Chỉ là mượn tạm thôi
Chị thứ lỗi ! Sóng êm rồi em trả
Sưu tầm.

KHI MÙA THU ĐI
Em khóc nữa đây mùa thu ơi
Mùa thu tàn úa giữa khung trời
Ru giấc hoàng hôn tình chới với
Âm thầm cố giấu lệ rơi rơi
Người về lối cũ buổi xa xôi
Để lại mùa thu rách tả tơi
Lệ sầu ướt đẫm chiều tức tưởi
Ai thấu tình em hỡi ông trời
Anh giết mùa thu mùa đơn côi
Giết bao mộng ước thuở mềm môi
Thương đau gánh nửa đời chìm nỗi
Đeo đẳng lòng em tháng năm rồi
Người về nơi ấy nhớ thu này
Tình riêng em đếm gió heo may
Tìm về hư ảo mùa thu ấy
Phảng phất hương yêu tình đong đầy
Gởi cánh thư bay hỏi trời mây
Yêu đương vỡ vụn nát tim này
Dư hương mùa cũ giờ đã sẩy
Ghép mảnh hồn thu mắt cay cay
Sưu tầm.
vntst20182944_500
BẠC MÀU VẪN THƯƠNG
Bà ơi tôi nói bà nghe
Bao năm ta vẫn đi về có nhau
Tôi ngồi trước, bà ngồi sau
Ngày nào cũng thế bà nào thở than
Vượt qua vất vả gian nan
Khó khăn nặng nhọc nhẹ nhàng có nhau
Tình đầu cũng là tình sau
Đến nay tóc đã bạc màu vẫn thương.
Sưu tầm.

MƠ HOANG
Nghiêng nghiêng một khoảng trời xanh
Du tình thơ mộng trong lành sớm mai
Ngắm Sen đua nở nhụy cài
Hương thơm lay động hồn ai sắc nồng
Bao mùa lá đổ bên sông
Mà sao chưa có tơ lòng vấn vương
Đẹp duyên đôi má em hường
Chờ trông ai ngỏ lời thương vào hồn
Cho em hết đợi đầu thôn
Bóng người quân tử công đồn ... trong mơ...
Sưu tầm.

GIÃI BÀY.
Ngẫm lại đường yêu đến nỗi nào
Bây giờ nhạt nhẽo hỏi vì sao
Nom làn tóc xõa còn xao xuyến
Ngắm cảnh mây giăng bỗng nghẹn ngào.
Bướm bỏ vườn thơ rầu lối cũ
Hoa tìm bến mộng nhớ thềm nao
Thôi đành những buổi không hờn dỗi
Gặp gỡ gì nhau chẳng muốn chào.
Sưu tầm.
vntst20182951_500
VỀ NGANG QUA NHAU.
Người đi tít tận ở phương nào
Cái nghĩa xưa giờ lỡ phủi sao
Thấm thoát bao ngày yêu ngọt đẫm
Êm đềm mấy nẻo ái thơm ngào
Cho hờn khắc khoải làm tim nhói
Để giận âm thầm khiến dạ nao
Bất chợt về qua đường thuở ấy
Mà nghe nghẹn đắng một câu chào
Sưu tầm.

TÌNH ÁI XẠO
Người đi đến tận những phương nào
Ái lạnh bây giờ lỡ bỏ sao
Những buổi êm đềm nghe ngọt thắm
Từng đêm hửng hứng lựng say ngào
Trông chờ Khắc khoải tâm lòng nhão
Lãng mỏi âm thầm dạ trí nao
Cái nghĩa tình kia hèn thả xạo
Hồn đau nghẹn đắng tiễn thôi chào
Sưu tầm.

ÁNH TRĂNG VÀNG
Đêm ấy không mưa có trăng vàng
Dưới trời sương lạnh khói mơ tan
Tôi ngồi gép lại bao mảnh vỡ
Một mối tình xưa đã điêu tàn
Thủa ấy lòng tôi còn sắt son
Tình yêu ngày ấy chẳng hao mòn
Lá thư lần đầu ta trao tăng
Là chữ tình yêu rất sắt son
Nhưng đâu biết được nắng trên non
Sông sâu nước chảy đá cũng mòn
Mỗi tình thơ mộng ngày xưa ấy
Chẳng còn vỡ vụn những sắt son
Tôi về đem ép mối tình đời
Đem ép trong lòng trái tim côi
Cuộc đời tôi biết rằng tôi nhớ
Nhớ mãi người xưa hết một đời
Hôm nay ở dưới ánh trăng vàng
Một thời thơ mộng giấc mơ tan
Người xưa có biết tôi còn nhớ
Một mối tình duyên đã phai tàn
Sưu tầm.
 vntst20184312_500
NÍU THU
Muốn níu giữ chút Thu sót lại
Để thấy mình không phải lạnh Đông
Đó đây vẫn áng mây hồng
Vương lên tà áo nhũ lòng ấm an
Nhành hoa Cúc dịu dàng trước ngõ
Rung rinh cành cùng gió mơn man
Thu ơi đừng vội mau tàn
Đợi ta gom ánh nắng vàng chút thôi
Mai về ủ ấm vành môi
Bởi Người xa lắc tình tôi nhuốm sầu
Rượi buồn ẩn ánh mắt nâu
Xin Thu chầm chậm kẻo nhàu vì Đông.
Sưu tầm.

LỠ CHUYẾN ĐÒ TÌNH
LỠ nhung nhớ giờ nên sầu khổ
RỒI đau buồn thổ lộ cùng ai
HAI năm chưa hẳn đủ dài
TIẾNG yêu khép lại tương lai mịt mờ
NỢ tình ấy nào ngờ chia biệt
DUYÊN ban đầu tha thiết còn đâu
TRÁCH ai sớm bước sang cầu
THAN thân tủi phận dòng châu nghẹn ngào
CHỈ thầm trách trời cao vội nỡ
CHUỐC trái ngang mộng dở từ đây
ƯU tư ủ rủ tim gầy
PHIỀN vương mắt ngọc đông đầy xót xa
NẶNG gánh bởi tình ta còn đó
SÂU ghìm vào vò võ triền miên
LỠ RỒI HAI TIẾNG NỢ DUYÊN
TRÁCH THAN CHỈ CHUỐC ƯU PHIỀN NẶNG SÂU
Sưu tầm.
vntst20182982_500
THUYỀN TÌNH
Tình tang trầu rượu hàng ngày
Đễ ươm cau thắm dậy say đăm lòng
Tình lang kề cận má hồng
Buông câu hò lả, trỗi nồng nàn thơ.
Chòng chành mấp mé lườn mơ
Xuôi dòng nước ngọt mộng vơ vẩn đời
Chèo lòng tới bến người ơi
Nhấp nhô sóng nước dẫu vời vợi xa.
Thỏa vui một tiếng cười khà
Ngàn năm gói lại vẫn tha thiết kìa
Giữ thề tránh chữ phân chia
Để hương ngày cũ nhớ lia thia nào.
Bềnh bồng khúc ái vờn chao
Ơi Em tiền kiếp khiến ngào ngạt đêm…
Sưu tầm.

VÙNG KỈ NIỆM RƠI
Em nhặt những cánh hoa vàng rơi rụng
Khúc giao mùa còn đỏng đảnh trên cao
Anh chưa tỏ tình sao em ấp úng?
Chút hồn nhiên về ghé ở môi nào?
Em ru mãi bài tình ca muôn thuở
Anh trở về gieo những hạt ngây ngô
Thương rất nhiều trong đêm sâu bỗng nhớ
Nụ cười tươi gợn chút bóng mơ hồ
Em xa lạ giữa hai bờ hư thực
Rồi có một ngày dốc đá cheo leo
Anh gom gió mây về miền kí ức
Lặn lội sông sâu gặt hái hiểm nghèo
Em đến bên đời tạ ơn trời đất
Chuyến đò tình chuyên chở nhánh thương đau
Bản hợp xướng chưa chi đã đánh mất?
Giai điệu liêu xiêu nghiêng ngả đuôi đầu
Em rũ mộng xếp vầng trăng tròn trĩnh
Chốn hư vô có mấy kẻ đi về?
Dứt áo phong trần vào trong xó xỉnh
Có lẽ cuộc đời dài những cơn mê
Sưu tầm.
 vntst20183760_500
MONG ƯỚC
Anh muốn em ở cạnh... nói lời thương
dựa vào vai anh bảo rằng rất nhớ
Em gục đầu vào ngực anh... nức nở
Bắt đền anh vì anh.. quá xa em
Cũng muốn lúc này em ở sát bên
Chắc là mùa đông thôi, không lạnh nữa
Vì có một người luôn quan tâm nhắc nhở
"Mặc thêm áo vào khi trời lạnh nghe không"
Muốn một lần mình khoác tay dưới phố đông
Thì anh biết không, em thích trời mưa đổ
Mình nắm tay nhau trong quán cafe phố
anh kể em nghe biết bao chuyện trên đời
Giá mà lúc này em ở cạnh anh thôi
anh sẽ nhắc không thức khuya vậy nữa
Khi có anh rồi, dù đông hoài gõ cửa
Em cũng ấm lòng vì biết có anh thương.
Anh chỉ mong em luôn đỏ má hường
trong đêm trường khi anh không về vỗ
chỉ mong em đêm dài đừng trăn trở
anh một lòng..sẽ nguyện mãi yêu em
Sưu tầm.

HẠNH PHÚC...
Em nghe thánh thót
Đang giót tim yêu
Bởi anh lan tỏa rất nhiều
Yêu thương cháy bỏng sớm chiều có nhau
Anh trao... em dệt
Mải miết bên lâu
Ôi đông anh đã bắc cầu
Em vui lắm đó quên sầu riêng mang
Nồng nàn quyến rũ
Ấp ủ tình dâng
Giờ em đang cảm...lâng lâng
Ôi niềm hạnh phúc tím nâng hút hồn
Khơi nguồn mãnh liệt
Mải miết quyện ghim
Vì anh đang ở trong tim
Em ôm ghì lấy đắm chìm men say
Bàn tay chặt nắm
Đỏ thắm lây lan
Đẹp duyên hợp ý thiếp chàng
Hai ta đang có mộng vàng...rung rinh..
Sưu tầm.
 vntst20183038_500
ÁO TÍM THỦY CHUNG.
Mầu tím ấy giờ em vẫn mặc
Theo bước anh qua vạn nẻo đường
Ôm chầm một bóng người thương
Giữa vườn sen nở tỏa hương ngọt ngào.
Mùa dãi nắng hanh hao nỗi nhớ
Con đường yêu duyên nợ câu chờ
Bến chiều ra ngẩn vào ngơ
Thương ngày anh đến thẫn thờ tim em.
Lời thệ ước bên thềm em gởi
Áo tím xưa chưa cởi một lần
Không mờ gối mộng cố nhân
Đợi ngày tao ngộ cởi luôn tặng người.
Tình chẳng đổi bên đời son sắt
Bởi yêu rồi thắt chặt lòng nhau
Người ơi dẫu chẳng sang giầu
Tím lòng em mãi thắm mầu thủy chung.
Sưu tầm.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

sunrise.tqb@gmail.com