Thứ Hai, 24 tháng 12, 2018

Thơ tình còn mãi 261

MUỘN MÀNG RỒI.
Ta buồn chỉ khóc một mình thôi
Lạc lỏng bơ vơ vạn nẻo đời
Một kiếp hoa tàn trong sớm tối
Hai lần nụ rửa úa đôi môi
Còn đây mảnh nát ân tình hối
Gởi lại người xưa chớ gọi tồi
Chấp nhận ra đi, là phản bội
Giờ đây đã hiểu, muộn màng rồi
Sưu tầm.
 vntst20182876_500
ANH CÓ VỀ KHÔNG
Thuở ấy đôi mình chung ước mong
Ngày sau tình thắm đẹp duyên nồng
Nhà tranh bên suối cùng hoa lá
Anh đón em về thỏa đợi trông
Nay đã xa rồi anh ở đâu
Mình em đơn lẻ giữa canh thâu
Còn không lời hứa ngày xưa ấy ?
Ta mãi bên nhau đến bạc đầu
Nhớ anh em ngó ngó lên trời
Ngắm ánh trăng tà nghiêng ngã rơi
Nặng hạt sương khuya sầu diệu vợi
Mắt nhòa lệ đẫm dạ chơi vơi
Thời gian con tạo cuốn trôi mau
Thu chết đông đi xuân úa màu
Cho hạ tìm sang trong lặng lẽ
Đợi chờ năm tháng khiến lòng đau
Anh có về không anh hỡi anh ?
Để bao mong nhớ chẳng quay quanh
Môi cười em nở vòng tay đón
Ôm trọn yêu thương đẹp mộng lành.
Sưu tầm.

NỖI NIỀM ĐÊM ĐÔNG..
TIẾNG. rơi chát mơ màng chợt thức
MƯA. Lốc giông lạnh nhứt hồn côi
GỢI. Khơi miền nhớ liên hồi
MỞ. Lòng sao thấy nát phôi mộng vàng.
NỖI. chua xót ngổn ngang kín dạ
SẦU. Dâng đầy đắm cả tim yêu
CÕI. Hồn khổ ải quá nhiều
HOANG. Tàn đêm vắng nát tiêu kiếp đời.
ẢO. ảnh bám không rời ngọn nhớ.
MỘNG. Mơ buồn tình ở phương xa
BỂ. Sầu chan chứa lệ là
DÂU. khô rể héo phôi pha giấc nồng.
LẠC. Loài chốn giường không buốt giá
HỒN. Vật vờ tàn tạ càng đau
TIẾNG MƯA GỢI MỞ NỖI SẦU
CÕI HOANG ẢO MỘNG BỂ DÂU LẠC HỒN ..
Sưu tầm.
 vntst20182963_500
NỔI LÒNG
TIẾNG vẫy gọi người trong tiềm thức
MƯA thấm dầm rạo rực tim côi
GỢI bao nhung nhớ bồi hồi
MỞ lòng đón nhận dệt phơi mộng vàng
NỖI u uất còn mang trong dạ
SẦU đẫm thêm vì đã thầm yêu
CÕI xưa mong ước đâu nhiều
HOANG tình lẻ bóng phiêu diêu một đời
ẢO giác hiện không vơi nỗi nhớ
MỘNG trang đài đâu nỡ rời xa
BỂ tình khắc đậm duyên là
DÂU hiền rể thảo hai ta mặn nồng
LẠC bước cõi chiều đông lạnh giá
HỒN thẩn thơ rệu rã tim đau
TIẾNG MƯA GỢI MỞ NỖI SẦU
CÕI HOANG ẢO MỘNG BỂ DÂU LẠC HỒN
Sưu tầm.

NGHÌN TRÙNG CÁCH XA
Phố nằm đợi ánh trăng lên
Còn ta nằm giữa chông chênh nỗi buồn
Ai kia dứt khoát bỏ buông
Sao ta khờ khạo điên cuồng nhớ mong ?
Nước đâu có chảy ngược dòng
Vì sao ta lại đau lòng bâng quơ ?
Ai kia lạnh nhạt hững hờ
Sao ta còn đợi, còn chờ mông lung ?
Đi ngang nỗi nhớ tận cùng
Mới hay người đã nghìn trùng cách xa
Ai kia đã lãng quên ta
Bao nhiêu kỷ niệm phôi pha thật rồi !
Vầng trăng ai xẻ làm đôi
Để cho ngọn gió bồi hồi , xuyến xao
Là khô rơi rụng xạc xào
Chợt nghe mộng đẹp tan vào hư vô....
Sưu tầm.
 vntst20182751_500
MUÔN MÀU TÌNH YÊU !
Lại nữa rồi lại cay đắng ngậm ngùi
Lời xa xôi làm rối bời tâm trí
Cớ vì sao hoài hờn ghen thế nhỉ
Vẫn nồng nàn yêu ...yêu chỉ em thôi
Lại đa nghi cho lòng đắng bồi hồi
Đã nói rồi vững niềm tin vững chải
Đã yêu nhau bên nhau cùng nếm trãi
Lắm buồn vui sao mãi nghỉ ngợi nhiều
Người kia ư đâu có phải là yêu
Chỉ là thơ nên bình nhiều như thế
Họa với nhau mục đích cũng chỉ để
Tìm niềm vui giữa thế sự này thôi
Em lại buồn buông nặng nhẹ nỉ nôi
Anh giải thích nhiều rồi còn lo lắng
Hỏi buồn chi môi mềm hoài theo gặng
Anh mệt rồi em cắn đắng thở than
Vẫn một lòng yêu em mãi nha nàng
Cười lên nhé nồng nàn vui lấp lánh
Hứa với em luôn trong lòng canh cánh
Một bóng hình mảnh khảnh mãi vì yêu
Cười lên đi rạng rỡ nét yêu kiều
Rồi chu môi như hàng ngày nũng nịu
Và nói rằng em bây giờ đã hiểu
Tại hơi buồn vờ nũng nịu với anh
Đêm nay ngồi bên nhau ngắm trời xanh
Em lại cười tựa vai anh nhõng nhẽo !
Sưu tầm.

Chẳng Thể Phôi Phai
Độc bước đơn hành ruỗi gió sương
Sầu pha tóc lệ đẫm môi hường
Rời con phố cũ tìm quên lãng
Trốn dãi trăng mòn bỏ vấn vương
Hạ khóc mùa xa vàng giấc mộng
Thu đưa lá rụng tím cung đường
Ngàn năm hỏi mấy hồ ai dễ
Xóa khỏi tim mình kẻ trót thương.
Sưu tầm.
vntst20183725_500
SAY TÌNH
Thẫm lặng chiều nghiêng mượt ánh tà
Chập chùng huyễn ảo mịt mờ xa
Này mây đượm lả vầng tinh khiết
Hỡi gió ngời thơm dáng ngọc ngà
Ngan ngát cung huyền ngan ngát dậy
Chứa chan sắc đượm chứa chan hòa
Vườn trăng lượn đến bừng mơ trỗi
Thắp lại mê tình khấp khởi ta
……………………..
Thắp lại mê tình khấp khởi ta
Tình xưa thoảng gió lộng hương hòa
Đàn ơi đắm lịm vàng thương nhớ
Phím hỡi cuồng mê đẫm ái ngà
Cánh mộng ru thề khăng khít lả
Khung trời nguyện ước dặt dìu xa
Mùa yêu lớt phớt hồn xao động
Thẫm lặng chiều nghiêng mượt ánh tà
Sưu tầm.

TAN HỢP !
Em hờn trách ,anh sao vô tình quá!
Biết bao chiều lá đổ gió thu phong,
Rồi đêm trôi trong sầu lắng mênh mông,
Anh biền biệt, để lòng buồn hoang dại!
Em giận dỗi, ngõ hồn thơ bốc cháy,
Bừng trong đêm, tan chảy cả yêu đương,
Sao bỗng dưng, lòng quá đổi chán chường,
Tình thơ cũ, nổi niềm xưa gấp lại!
Buồn xơ xác giữa tàn thu tháng bảy,
Nhìn trăng khuya, hoài niệm ánh chiều tà,
Mây giăng sầu trên đỉnh hận tha la,
Màu khăn trắng, trùm sương pha lạnh lẽo!
Hồn thi nhân, vóc ngọc gầy khô héo,
Hỏi ngàn xa, mây gió có còn xanh?
Hay tạ tàn rơi rớt suốt thâu canh?
Dòng lệ đổ, lá sầu cây ly biệt!
Chiều nay nhớ, đem tình thơ tuẫn tiết,
Theo trời buồn nắng chết rãi bên sông,
Người xưa ơi, nước đã rẽ đôi dòng,
Ngày tan hợp, bận lòng chi thêm nữa!
Sưu tầm.
vntst20183700_500
ĐIỆP KHÚC CHIỀU MƯA.
Qua rồi buổi hẹn lúc chiều mưa
Lặng lẽ chờ ai dưới rạng dừa
Bỗng thấy sương mờ trôi lối cũ
Âu là cảnh đẹp nhớ người xưa
Tình ca não nuột câu buồn tẻ
Khúc nhạc triền miên lệ đẫm bừa
Kỉ niệm còn đâu mà đợi nữa
Trăng thề lạc bước mộng dần thưa.
……………………
Nhẫn cỏ trao nàng dưới bụi mưa
Người đi bỏ lại chút hương dừa
Tình tôi bất chợt theo ngày tháng
Nghĩa bậu không còn nhuộm bước xưa
Đã tưởng như hồn đang gượng sống
Càng thương để dạ cứ vui bừa
Ôm chầm áo lụa mơ từng bữa
Nhật ký đôi dòng lệ chẳng thưa.
Sưu tầm.

TÌNH MỤC RỮA
Tình mục rữa còn gì đâu người hỡi
Đã hết rồi hơi ấm bởi vòng tay
Còn gì đâu vui vẻ những tháng ngày
Đành nuốt lệ ôm đắng cay tủi hận
Cuộc đời ơi đã bao phen lận đận
Cứ tưởng rằng mãi hưởng tận niềm vui
Có ngờ đâu giông tố lại dập vùi
Tình chia cắt đành ngậm ngùi nuốt lệ
Gió heo may giữa trời đông vẫn thế
Vẫn âm thầm đơn lẽ kệ gió mưa
Chuyện tình yêu đâu kẻ thắng người thua
Mà riêng em là người thừa đau khổ
Người ra đi tìm về nơi bến đỗ
Để mối tình đã hoen ố em mang
Đắng cay ôm phận số quá bẽ bàng
Đêm gối chiếc với hai hàng lệ chảy
Sưu tầm.
vntst20183579_500
THÔI ĐỪNG
Thôi đừng thơm nữa ơi hương
buốt lòng người ở..tận phương xa vời
Ngồi cầu..Mưa hạt..đừng rơi
để tôi..nhung nhớ ,đầy vơi..tím lòng..
Duyên mình..Kiếp trước..không xong ,
câu thề..xa lắc ,còn mong..nói gì..
Hãy dừng chân..xin đừng đi
Cho tôi ..giữ lại..những gì..hương xưa..
Ngoài trời những gió cùng mưa
xin người ở lại tôi đưa người về
Cho đời thỏa nỗi đam mê
để tình vẹn mãi câu thề nhé ai...
Sưu tầm.

SẼ CHẲNG BUÔNG TAY
Yêu em rồi anh nhớ nắm chặt tay
Đừng hờn giận mà một ngày lơi lỏng
Em dẫu lớn nhưng trái tim bé bỏng
Sẽ ngậm ngùi phấp phỏng âu lo.
Yêu em rồi anh hãy nhớ kĩ cho
Đừng nắm tay thêm o nào nữa nhé
Đừng mê say với những điều mới mẻ
Và mỗi ngày luôn vui vẻ bên nhau.
Em sẽ chẳng bao giờ buông tay đâu
Sẽ bên anh khi mái đầu bạc trắng
Chẳng quản ngại gió sương và mưa nắng
Chỉ cần người cứ lặng lẽ bên em.
Kệ gió mưa cuốn lá rụng trước thềm
Kệ bão dông... vẫn êm bàn tay ấm
Mình bên nhau hai bàn tay cùng nắm
Cùng mỉm cười và nhìn ngắm hoàng hôn.
Sưu tầm.
vntst20183011_500
ANH THẬT LÒNG?
Anh thật lòng muốn nắm lấy tay em
Để che chở suốt quãng đời còn lại?
Anh sẵn lòng dùng kiên trì nhẫn nại
Để bên em mãi mãi chẳng xa rời?
Hay chỉ là lời ong bướm lả lơi
Để an ủi mảnh đời bất hạnh
Đỡ buồn tủi những đêm dài cô quạnh
Sưởi ấm hồn khi gió lạnh vào đông?
Anh bằng lòng ở bên cạnh em không?
Cùng nắm tay và cùng đi đến cuối
Chẳng ngại ngần dù ngăn sông cách núi
Vẹn câu thề nghĩa muối mặn gừng cay.
Em sợ rồi lòng nhân thế đổi thay
Khi người nhận đủ đầy điều mong muốn
Trái tim em đã một lần vỡ vụn
Người thật lòng muốn vun vén tình em?
Sưu tầm.

HẸN ƯỚC NGÀY NAO.
MÙA Thu trước anh đi em ở
ĐÔNG đã sang lại nhớ đến chàng
CHẠM vào tim nhỏ xốn xang
NGÕ hồn ngơ ngẩn lại càng vấn vương
YÊU tha thiết môi hường nhạt sắc
THƯƠNG anh nhiều góp nhặt niềm mơ
ĐÓN ban mai lúc sương mờ
CHỜ trao khúc nhạc tình thơ ngọt ngào
ĐÔI đứa hẹn duyên trao nồng thắm
LỨA tuổi hồng hây ngắm trăng cao
DỆT hoa bổi hổi tim đào
ĐƯỜNG vào tình ái ôi xao xuyến lòng
MỘNG rồi cũng chìm trong bể ái
TRAO để mình hoang hoải sầu vương
MÙA ĐÔNG CHẠM NGÕ YÊU THƯƠNG
ĐÓN CHỜ ĐÔI LỨA DỆT ĐƯỜNG MỘNG TRAO.
Sưu tầm.
vntst20183030_500
TRỐNG VẮNG
Sóng vẫn vỗ ngàn năm xô bờ cát
Mây trắng buồn trôi dạt cuối trời xa
Hoàng hôn buông sương nhạt ánh chiều tà
Anh mong ngóng thiết tha chờ em tới
Bờ biển vắng lòng anh buồn vời vợi
Em lỡ rồi lời hẹn bởi vì đâu
Sóng cũng như đang biết dạ anh sầu
Từng cơn vỗ bạc đầu trong thương nhớ
Người xa hỡi tại sao lòng em nỡ
Quên thật rồi duyên nợ với biển khơi
Ngày xưa em đã hứa biết bao lời
Bên bờ biển ... em ơi ... giờ sao vắng
Em không đến lòng anh thêm trĩu nặng
Tuy anh buồn nhưng chẳng trách em đâu
Chắc giờ đây em đã bước qua cầu
Cùng người mới đẹp câu se chỉ thắm
Anh mãi ngóng trông về nơi xa thẳm
Vẫn yêu nhiều thương lắm một người xa
Dù em quên ... tình anh vẫn đậm đà
Chúc em mãi ... cùng người ta hạnh phúc
Sưu tầm.

TRÁCH NGƯỜI
Đã lỡ yêu rồi sao phụ nhau
Làm cho tim héo trái tim sầu
Trách người sao nỡ tình vong phụ
Gieo xuống lòng nhau trái tim đau
Đã bảo rằng yêu sao phụ nhau
Trăm năm tình nghĩa đã héo sầu
Trách người đem đến lời hẹn ước
Để đến bây giờ cách xa nhau
Đã hẹn trăm năm đến bạc đầu
Sao tình chưa vẹn ước bên nhau
Thuyền tình trên bến sông bến hẹn
Nhịp cầu ô thước lệ thắm màu
Đã hẹn nhau rồi giờ trách nhau
Tình yêu thắm đượm đã phai màu
Thôi đành đường tình mình hai ngả
Cuộc đời hai đứa mãi xa nhau
Sưu tầm.
 vntst20183550_500
EM LÀ ...
Em là con gái Chí Linh
Xinh tươi thùy mị biết mình biết ta
Giỏi việc nước đảm việc nhà
Tề gia nội trợ em đà học qua
Ấm thực, làm bánh, tỉa hoa ...
Bao nhiêu là việc em qua cả rồi
Giờ còn có mỗi việc thôi
Bố mẹ cứ bảo em người vô duyên
Bạn bè đến hẹn lại lên
Chồng nào vợ ấy uyên ương xum vầy
Giờ em có ước nguyện này
Tình yêu mau tới qua ngày đơn côi
Ước mơ chỉ có thế thôi
Anh nào thương tới...Đến lôi em về
Sưu tầm.

MEN ÁI NỒNG SAY
Môi mê đắm ôi thật là hạnh phúc
Nồng nàn đang thúc giục trái tim hồng
Mặn mà rằng ta không lạnh mùa đông
Hôn trìu mến bềnh bồng như ngây dại
Em rất tuyệt lòng say men ân ái
Ấm áp nhiều mình cứ mải bện đan
Dạ xuyến xao tình hương vị ngập tràn
Yêu nàng bởi thời gian luôn trao tặng
Thương sâu đậm khi xa thì thiếu vắng
Rồi nhớ nhung trầm lặng cả nụ cười
Mình chẳng buồn nhưng nét mặt kém tươi
Mãi dào dạt cùng người bao hẹn ước
Và khao khát ngọt ngào dâng hiến được
Sánh vai kề chung bước đã hoài mong
Chiều hoàng hôn ôm chặt cánh tay vòng
Đêm buông xuống đầy đong niềm vui vẻ
Sưu tầm.
vntst20183023_500
ĐÊM NHỚ NGƯỜI TÌNH...
Ta muốn xới, lật tung từng luống nhớ
Vốc yêu thương... cho hết những rã rời
Đêm khoả thân... buông lơi làn tóc rối
Thinh không lặng.... nghe một nụ tình rơi...
Ngoài hiên vắng , trăng nhìn qua cửa sổ
Gió miên man ...mơn trớn khuôn ngực gầy
Trăng cũng biết, người đàn bà bão nổi
Nhớ người tình ... khao khát một đêm say...
Giấc mơ hoang, ta thấy anh hiển hiện
Anh hôn ta... bờ môi ấm say nồng
Trong tay người, tất cả như tan biến
Ái ân nào... quên hết cả đêm đông
Ta dịu dàng, như một con mèo nhỏ
Anh nâng niu ...bằng tất cả nồng nàn
Đêm hồng hoang.... ta thấy mình thác đổ
Anh say tình .... trên đôi cánh tay ngoan...!
Sưu tầm.

EM BIẾT KHÔNG
Em biết không! Mình chỉ là cỏ dại
Ôm đời nhau qua năm tháng trôi dài
Ta bỗng thấy đường đi còn xa ngái
Cánh hoa nào sẽ rơi xuống nay mai
Em biết không! Mình chỉ là đá cuội
Bao ngàn năm nghe chim hót trên nguồn
Ta đã thấy nhiều mây mù quanh suối
Ai nghẹn ngào nghe gió réo mưa tuôn
Em biết không! Mình chỉ là hạt bụi
Đã từ lâu rơi trong quán trọ này
Ai đã khóc nhiều đêm buồn tiếc nuối
Vạn lý sầu treo trên đám mây bay
Em biết không! dù mình đến nơi nào
Hãy cùng vui sưởi ấm cuộc đời nhau
Đưa nhau lên trên đỉnh đồi xưa vắng
Ru ngậm ngùi quên hết nỗi niềm đau
Em biết không! Mình còn chút mơ này
Để còn mong còn nhớ những chiều say
Trong chiêm bao ta hóa thành đôi bướm
Bay chập chờn quay quắt sợ ngày mai…..
Sưu tầm.
vntst20182730_500
NGUỒN YÊU
Tinh sương mở mắt gặp em
Thả thơ gieo mộng bén duyên tơ hồng
Nụ cười đưa đẩy nhớ mong
Kéo dây ân ái khơi trong nỗi niềm
Bừng lên tia nắng thần tiên
Cỏ cây hoa lá dệt nên nồng nàn
Lần sang , ghé mắt , lần sang
Êm đềm nốt nhạc xốn xang eo trời
Đôi môi ,cháy đỏ ,đôi môi
Công viên , ghế đá ai ngồi chờ ai?
Ùa về vụng dại thơ ngây
Nghe ăm ắp , ở bên tai thì thầm
Đóa hoa ngày ấy em cầm
Giữ gìn kín kẽ xa xăm gọi về
Đi qua lí lẽ cơn mê
Mạch nguồn yêu khát vỗ về chân mây
Ngày em rón rén riêng tây
Khu vườn ân ái bay đầy bướm ong
Mở ra mát mẻ thong dong
Phơi bày cảm xúc neo dòng thời gian
Sưu tầm.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

sunrise.tqb@gmail.com