Thứ Bảy, 30 tháng 6, 2018

Thơ tình còn mãi 106

G I Ọ T
Một giọt đắng, một giọt cay
Ai đành ghẹo gió, chòng mây tủi hờn
Đổ mưa rũ rượi bên đường
Gầy vai len lén lệ buồn ướt mi
.. của người con gái tôi si
Rịn lòng tôi tiễn em đi một chiều
Trái tim vương vấn thật nhiều
Mưa dầm phố thị, tuỵ tiều bước chân
Ngõ buồn lặng lẽ thinh câm
Nỗi niềm chạm xé, thâm tâm mủi lòng
Vắng hoe, côi cút lối mòn
Nhăn nheo, khúc khuỷu con đường xưa qua
Em đi héo hút thật xa
Rải nghìn giọt nhớ theo mưa lót thềm
Giọt hờn, giọt tủi, giọt thương
Giọt yêu, giọt ái, giọt buông tiếng sầu
Lẻ niềm giọt vẳng đêm thâu
Thời gian bước chậm, giấc đau dịu dàng
Thở than kia tiếng cung đàn
Vai kề to nhỏ huyên hàn cùng tôi
Nhắc về một thưở nguyên khôi
Mơ tìm ướm nụ vành môi với người
Ngoài hiên giọt vắn, giọt dài
Bao hồi mưa đổ như nài van ai
Em về cho nhớ nguôi ngoai
Em về dựa ấm góc vai tôi chờ
Sưu tầm.
vntst20182346_500 
G I Ọ T - Đ Ắ N G
Cafe quán vắng giờ mình tôi
Ngồi nghe thương nhớ nhỏ ngậm ngùi
Xem buồn đen đặc màu tiếc nuối
Nhiễu từng giọt đắng chát thâm môi
Góc bàn ngày nọ thưở còn đôi
Giờ đây vẫn thế chỉ một người
Tê ngấm ngụm sầu nơi chót lưỡi
Nuốt nhanh dĩ vãng của một thời
Sưu tầm.
 vntst20182350_500
N H É  M Ì N H  X A
Nụ nào ướt đọng viền khoé môi
Tay trườn níu chặt... ừ hôn nhé!
Mầm thương đã ươm trao từ thưở
...... tình em nhón bước yêu vào đời
Ta dường vội ngả rướn vòng tay
Dâng trao những dấu yêu thật đầy
Nghiêng đầu đón môi nồng ứa thẹn
Nhỏ ngước mi ngoan hiền ánh mắt
Nghe nhịp buồng tim thở réo rắt
Cửa lòng buông mở ánh trong veo
Có biết rồi đây đời xiêu vẹo
Nào biết tình treo tím vạt sầu
Lệ nào lem chiều vương mắt ngọc
"Ừ thôi anh nhé mình xa nhau... "
Lững thững vòm mây bồng dang dở
Buồn theo phiến lá xoay nghẹn ngào
Nẻo về trầm đưa cuộc tình lỡ
Trăn trở luỵ nào vướng trong mơ....
Sưu tầm.
 vntst20182386_500
N Ử A  K H U Y Ế T  V Ầ N G  T R Ă N G
Đục mờ nửa khuyết vầng trăng
Ai kia lỡ dại đem giăng góc trời
Để đêm gẫy gục nụ cười
Để khuya nấc nghẹn một lời chia phôi
Vắng hình thưa bóng khô môi
Vắng người sương đọng nhòa bôi dấu tình
Trăng kia côi cút một mình
Nơi đây cũng thế độc hành riêng ta
Con đường lẻ bước ai qua
Xóm buồn rồi thế lặng hoe bóng người
Cô đơn gõ nhịp bùi ngùi
Trăng côi vàng vọt nửa đời ngu nghê
Chẳng mong gì chữ phu-thê
Chỉ xin vẹn giấc thường-nghê với người
Chắng trăm năm thắt chặt đời
Chỉ nài nửa thước tình hời trú thân
Tri Kỷ... ai lỡ đặt tên
Thời xin giữ lại xâm lên cuộc đời
Nhợ duyên lỡ đứt ngang rồi
Xin người buộc đỡ nửa vời tim tôi
Vần thơ nhòa nhợt phai phôi
Vầng trăng nửa khuyết đãi bôi màn trời
Vòng tay mãi mãi xa vời
Lang thang góc biển đếm ngày đơn côi
Nếu rồi mai ngắt làn hơi
Kiếp sau vẫn mộng dệt đôi với người
Sưu tầm.
vntst20182351_500 
D Ư  Â M
Lật nghiêng phiến đá sầu
Soi nỗi niềm phong rêu
Quay lưng rũ cánh đậu
Chim che lòng ẩn náu
Chênh nửa góc nụ cười
Ẩn sầu nhớ phai phôi
Tim ơi đừng quá vội
Khép mạch yêu lần cuối
Phương kia ai hờ hững
Phố chiều lặng bước chân
Đường duyên leo dốc ngược
Nẻo thương thưa vóc hình
Thôi nhủ lòng riêng ta
Tìm quên trong phiến lá
Xơ xác giai điệu lạ
Rụng bên ánh chiều tà
Ta lui về góc tối
Ngại ngùng khúc dư âm
Vai dựa đàn vai tức tưởi
Đổ ngang nốt ngậm ngùi...
Sưu tầm.
 vntst20181889
Góc này...
Góc này một góc phai phôi
Nhòa trong ký ức...đơn côi bóng hình.
Góc này giờ chỉ riêng mình
Vùi chôn dĩ vãng giữa bình minh qua.
Nhưng ôi...Nỗi nhớ thật thà
Trêu gì ai đó...Ơi à chưa quên!
Góc này hoài những chênh vênh
Vẫn trôi nghiệt ngã buồn tênh theo dòng.
Góc này còn mãi lòng vòng
Vẫn nuôi cơn bão giữa lòng ngực sâu.
Ơi à...từ những mai sau
Giữa quên và nhớ...Niềm đau chưa nhòa.
Môi ngoan mỉm nét chan hòa
Dù sao chăng nữa đã là...có nhau!
Sưu tầm.
 vntst20182389_500
TÌNH LỠ
Tình đã lỡ sao còn nhung nhớ
Buổi ban đầu cứ ngỡ lãng quên
Tìm vui bên chén men nồng
Nụ cười héo hắt trong lòng xót xa. 
Còn một chút gì không anh hỡi
khi khơi dòng nhật ký lệ rơi.
Đêm đêm trong giấc  muộn màng
Gọi thầm nức nỡ nồng nàn tên anh.
Rồi ngày tháng lạnh lùng trôi mãi
Sao không mang đi nỗi hoài ưu
Để cho kỷ niệm lưu đầy
Nhớ thương biết mấy dạ lòng xót xa.
Sưu tầm.
 vntst20181550
D Ạ  K H Ú C  M Ộ T  T H Ờ I
Dạ khúc thưở lần em đã hát
Đêm trường anh bọc gối tìm mơ
Từng chữ kề bên như luồng thở
"... Nối em vào anh chiếc hôn nồng... "
Tóc mây thưở ấy rơi bềnh bồng
Má hồng lần chạm... cháy tê môi
Chiếc hôn vã vội... sao hành tội
Theo vướng chân anh suốt cả đời
Viền quanh môi nụ chúm chím cười
Quần jean áo trắng... mãi yêu thôi
Biếc xanh một thời si mái tóc
Người bảo anh quên... quá muộn rồi!
Yêu nồng yêu thắm... níu chẳng rời
Thương dại thương khờ... kéo chẳng lui
Thưở nối cung thơ, thêu huyền thoại
Làm sao quên được những hẹn lời
Dạ khúc yêu thương ấy một thời
Ai lỡ chôn vùi trong tiếc nuối...
Sưu tầm.
vntst20182384_500 
M Ộ T  M Ù I  T Ó C
Trở về tương tư... một mùi tóc
Hương thầm gió thoảng lốc chiều thơm
Áo hoa thưở lần ai đã mặc
Để thương, rồi nhớ ngây con đường
Sầu giăng ngả bóng xô chiều vàng
Khung trời tim tím một màu thương
Mùi tóc... nguyên khôi chừ vất vưởng
Yêu ai... yêu cả góc con đường
Trở mình một đêm mộng... mùi tóc
Nồng nàn hơi ấm ập ngang vai
Tóc xanh ai phủ hồn ngây dại
Sướt mướt nụ hôn đắp đoạ đầy
Sương chớm chợt lay giấc ngủ dài
Giật mình... còn đương say... mùi tóc...!
Sưu tầm.
 vntst20182334_500
TÌNH DUYÊN KHÔNG NỢ
Ngày mai này đường đời hai lối rẽ
Cách xa rồi ta vẫn bạn bè nhau?
Bước chân đi lòng vương vấn nghẹn ngào
Đường hai ngả giấu lệ sầu đếm bước.
Ngày mai này trên nẻo đời xuôi ngược
Giữa bộn bề tất bật những lo toan
Người có còn lưu lại chút tình son
Chút nhớ nhung một thời vương hoa nắng?
Mai xa rồi chỉ mình tôi thầm lặng
Nhìn rán chiều thêm trống vắng lẻ loi
Hoa thẫn thờ mây như chẳng muốn trôi
Trong sâu thẳm nặng nỗi buồn thương nhớ.
Ngày mai này hai phương trời cách trở
Giận ông trời xui gặp gỡ làm chi
Để ngậm ngùi khi phải cảnh phân kỳ
Cho lưu luyến chân người đi kẻ ở.
Đã xa rồi người ơi thôi đừng nhớ
Hãy cố quên một thuở đẹp chung đường
Từ bây giờ xếp lại những mến thương
Hãy xem như mối tình duyên không nợ!
Sưu tầm.
 vntst20182342_500
ĐƯỜNG TÌNH ĐÔI NGÃ
Em viết tặng anh giữa mùa xuân mới
Hoa mai vàng rực rở đón xuân sang
Vẫn màu hoa nồng nàn da diết nhớ
Xuân yêu thương sao nức nỡ nghẹn ngào.
Kỷ niệm xưa dạt dào từng hơi thở
Cứ dâng trào trong nỗi nhớ không tên
Khi bên nhau trong những lúc dỗi hờn
Từng câu nói yêu thương nhiều mọng đẹp.
Cánh cửa yêu bỏng e dè khép lại
Gió vô tình chia lối rẽ hai nơi
Anh phương đó, em nơi nầy thương nhớ
Rồi đêm về em sợ lúc cô đơn.
Sưu tầm.
 vntst20181245_500
NẮNG CHIỀU
     Nắng chiều lặng xuống bên hiên
Nghiêng nghiêng dáng nhỏ mắt buồn xa xôi.
     Bờ môi thương nhớ mong chờ
Nhạt nhòa hương sắc theo thời gian trôi.
     Tây Đô chiều xuống vội vàng
Ninh Kiều bến cũ có nàng đợi mong.
      Tình yêu cách trở ngăn sông
Em thương người lắm gió đông một mình.
       Dẫu tình yêu có muộn màng
Nhưng tình yêu vẫn nồng nàn đắm say.
       Mình luôn vun đắp đông đầy
Cho tình yêu mãi đẹp vầy nhe anh.
Sưu tầm.
 vntst20181294_500
LỠ THÍCH MẤT RỒI...!
Lỡ thích mất rồi thì biết phải làm sao
Chỉ muốn gặp thôi vì ngày nào cũng nhớ
Nhiều lúc ngẩn ngơ ngồi một mình lo sợ
Nếu biết được thì...người ta có vui không.
Lỡ thích mất rồi nên sáng nhớ chiều mong
Không được hỏi thăm...tự nhủ lòng...giận lắm
Thế mà vừa xem vài dòng người ta nhắn
Lại khẽ mỉm cười, quên cả giận người ta.
Lỡ thích mất rồi nên thường hát ngân nga
Rồi ngồi mộng mơ về ca từ trong đó
Rằng một ngày kia trên con đường bé nhỏ
Người ta với mình...cùng đón gió...nắm tay.
Lỡ thích mất rồi nên chỉ biết giờ đây
Thấy người ta buồn là cả ngày ủ rũ
Nhớ một nụ cười mà nhiều đêm mất ngủ
Đôi lúc chạnh lòng...người ta cứ vô tâm.
Lỡ thích mất rồi nên chỉ muốn quan tâm
Muốn bên người ta...gần...gần hơn chút nữa
Chờ đến một ngày tim người ta mở cửa
Để trái tim này bớt vô cớ lo âu.
Lỡ thích mất rồi...người ta có biết không...
Sưu tầm.
 vntst20181607_500
CHIA TAY
Anh chẳng về lối cũ nữa đâu em
Nơi ngày xưa chiều chiều anh đứng đợi
Em từ xa mỉm cười vẫy gọi
Em đây mà anh đến đã lâu chưa?
Anh chẳng về tìm kỷ niệm ngày xưa
Hãy cứ để nó vùi sâu trong cát
Và còn đây những câu em từng hát
Hãy bay đi bay đến tận cuối trời.
Có những gì ngày ấy hãy quên thôi
Xin giữ lại chút vui trong quá khứ
Thế là đủ đừng thêm gì nữa chứ?
Ta đã là dĩ vãng của nhau rồi.
Đã xa xăm xưa cũ của một thời
Nên cứ để trôi theo dòng nước chảy
Em sang thuyền còn anh về bến đỗ
Chia tay rồi không về lối cũ nữa đâu em.
Sưu tầm.
 vntst20182410_500
PHẬN BUỒN
Em cũng giống như loài hoa cỏ
Rất yếu mềm bé nhỏ anh ơi
Bướm ong bay đến lả lơi
Tìm hương hút mật rã rời xác thân
Anh có biết bao lần em khóc
Vì lời yêu trằn trọc thâu đêm
Em là hoa cỏ yếu mềm
Chẳng giống hoa nhựa êm đềm đâu anh
Khi mới yêu nói dành tất cả
Hoa mềm lòng buông thả sắc hương
Yêu lâu rồi họ chán chường
Bỏ hoa héo úa giữa đường xác xơ
Rồi một chiều bơ vơ tàn tạ
Hoa nát nhàu lòng dạ đắng cay
Thân em như kiếp đọa đày
Sắc huong héo úa lòng này nát tan!
Sưu tầm.
 vntst20181575
PHÔI PHA
Người đi rồi còn riêng ta ở lại
Xót xa gầy từng giọt nắng hanh hao
Mùa xa khuất thương về miền biên ải
Ta nghe lòng bỗng trống vắng chênh chao
Người đi rồi ta còn nghe hơi ấm
Phút mặn nồng yêu dấu ngọt bờ môi
Thu vàng võ cuốn lá rơi xa thẳm
Nghe phôi pha hình bóng ấy đâu rồi ?
Người hãy về cho riêng ta gửi lại
Hương trinh nguyên buổi ấy phút ban đầu
Ta còn nghe men nồng say hoang hoải
Lỡ trao người thương đến tận ngàn sau.
Sưu tầm.
 vntst20181597
Yêu Người
Đời ta trót mộng một nàng hoa
Mặc gió hay sương dẫu ngọc ngà
Kệ đó tình yêu là vực thẳm
Yêu người vẫn nguyện bước chân qua
Đợi gì đến những phút đê mê
Chỉ ước chung nhau một lối về
Chẳng muốn ai là hoa ẩn dụ
Để ta gọi nhé tiếng hiền thê
Trót lỡ lạc vào cõi nhớ thương
Thì sao tránh khỏi chữ vô thường
Thế gian có sắc màu gian dối
Nên giọt lệ sầu mãi vấn vương
Nguyện làm nắng ấm phủ triền non
Thiêu đốt trong ai những mỏi mòn
Hai chữ yêu thương xin giữ lại
Người đừng là gió kẻo cô đơn
Đâu cần phải kết mối tơ vương
Hãy sớt chia nhau những đoạn trường
Chỉ bấy nhiêu thôi là quá đủ
Lửa tình rực cháy giữa phong sương
Ta người nguyện lãnh án chung thân
Rồi sớm mai kia... cũng mộ phần
Suối lệ trăm năm từng có một
Nhưng giờ đâu phải? hỡi tình nhân
Còn yêu thì hãy cứ yêu thôi
Mặc nhé truân chuyên ở sự đời
Hạnh phúc bi ai cùng sẻ bớt
Đời này chỉ ước thế mà thôi
Hứa chi trăm năm với thủy chung
Đừng để ai trông luống tương phùng
Hãy cứ xem nhau là hơi thở
Chung tay chăm chút bức tương sinh
Sưu tầm.
 vntst20181449_500
EM TẬP CHO MÌNH
Em tập cho mình học cách quên anh
Để trái tim đau tự chữa lành vết xước
Bao yêu thương mà đôi mình có được
Lặng lẽ vùi chôn trong nước mắt ngậm ngùi.
Em tập cho mình tự tạo lấy niềm vui
Kể từ khi anh mang nụ cười em đi mất
Tập cho mình tự lau khô nước mắt
Tập tự đứng lên sau vấp ngã dập vùi.
Em tập quen dần với bóng tối đơn côi
Với những chơi vơi và khát khao rất thật
Tập sưởi ấm trái tim trong đêm dài se thắt
Tập dửng dưng cười lời mật ngọt môi ai.
Em tập cảm ơn đời vào mỗi buổi sớm mai
Khi vẫn vẹn nguyên một hình hài để sống
Tập mở rộng tấm lòng để không còn cô độc
Tập vững vàng khi cuộc sống không anh.
Sưu tầm.
 vntst20181613_500
DÕI MẮT
Bờ bên này em dõi mắt về anh
Gom thương nhớ gửi về một phương đó
Anh có nghe tình em trong mây giớ
Vẫn đượm nồng da diết tuổi yêu đuơng
Em hỏi lòng biết bao nỗi vấn vương
Không viết hết nên gửi vào đôi mắt
Biết chăng anh giữa đêm khuya vằng vặc
Ánh mắt này vẫn dõi về phương anh.
Không ân hận cũng chẳng tiếc ngày xanh
Chỉ thấy tiếc thời gian trôi nhanh quá
Ta bên nhau như dêm vào mùa hạ
Xa cách rồi thời gian hoá đêm đông.
Xa nhau rồi hỏi anh có nhớ không?
Những ngày tháng yêu thương sâu đáy mắt
Anh xa em ánh hoàng hôn chợt tắt
Đem nỗi sầu vào cắt trái tim non.
Vắng anh rồi còn đây nỗi héo hon
Nghe nhung nhớ dâng lên trên mắt biếc
Bóng người đi theo thời gian biền biệt
Đến khi nào ta hát khúc hoan ca.
Sưu tầm.
 vntst20181611_500
NẾU ĐÃ HẾT
Có lẽ chúng mình đã chẳng còn yêu
Chẳng còn quan tâm nhiều như trước nữa
Chẳng còn nhắc nhau ăn cho đúng bữa
Đêm khuya rồi ...đừng thức nữa ngủ ngoan
Có lẽ tình mình phai nhạt bởi thời gian
Chẳng thiết tha ra vào trông ngóng
Chẳng nóng lòng mong từng dòng tin nhắn
Nắng hay mưa ...cũng quên hẳn dặn dò
Hết yêu rồi ...nên việc ai nấy lo
Thôi hẹn hò ...thôi nói lời thương mến
Vui hay buồn cũng thôi không trò chuyện
Chẳng hàn huyên ...chẳng khuya sớm tâm tình
Hết yêu rồi ...nên mình cứ lặng thinh
Trái tim chẳng còn rung rinh thổn thức
Hết yêu rồi ...thôi từ nay dừng bước
Bước ngược đường ...nhường cho kẻ đến sau
Sưu tầm.

Thứ Sáu, 29 tháng 6, 2018

Những bài thơ đặc sắc 15

NGỌT NGÀO TÌNH MẸ
Mẹ như câu hát êm đềm
Ru cho con ngủ những đêm mùa hè
Bờ ao đom đóm lập lòe
Lưng còng dáng Mẹ chõng tre bên thềm. ..!!!
Trông xa đôi mắt sầu thêm
Mồ hôi rớt mặn , sương đêm lạnh lùng
Chiều bên bếp lửa bập bùng
Đèn khuya hiu hắt vui cùng nhịp xay...!!!
Gạo thơm Mẹ giã chày tay
Cho đàn con nhỏ từng ngày lớn khôn
Đồng xanh nước ngập bồn chồn
Bao nhiêu công sức vùi chôn theo dòng. ..!!!
Thân Cò lặn lội long đong
Mẹ là ngọn gió trong lòng đại dương
Dù con đi khắp bốn phương
Trở về bên Mẹ tình thương dạt dào. ..!!!
Mẹ như một khúc ca dao
Trong vòng tay Mẹ ngọt ngào bình yên. ...!!!
Sưu tầm.
 ntst20180949_500
PHÉP MÀU CUỘC SỐNG
Trong cuộc sống bon chen hối hả
Muốn tìm ra giây phút thảnh thơi
Trên môi mãi nở nụ cười
Từ Tâm hướng Phật mọi người bình an
Lúc nóng giận ngập tràn bờ giác
Nói những câu người khác đau lòng
Sao không Buông bỏ cho xong
Nổi chi sân hận để mong được gì. ?
Gieo Nhân lành gặt về Quả ngọt
Cội Bồ Đề như rót bên tai
Nhẫn nhịn dù đúng hay sai
Bình an vô sự chẳng ai phiền lòng
Cõi hồng trần chỉ mong có được
Tâm an lành dù trước khổ đau
Nhẹ nhàng để nói với nhau
Làm cho cuộc sống muôn màu đẹp tươi. ..!!!
Sưu tầm.
 ntst20171213
MẸ
Sáu mươi có lẻ. Mẹ già!
Nuôi con còm cõi sắp ba chục mùa
Dãi dầu nào quản nắng mưa
Cả trong suy nghĩ cũng chưa vì mình
Từ nào tả hết hi sinh
Chữ nào viết trọn nghĩa tình mẹ tôi
Mênh mông là giữa biển trời
Nhỏ nhoi là giữa cuộc đời chông chênh
Con đi để biết thác ghềnh
Hiểu gian lao, hiểu lênh đênh là gì
Để hay nhân thế bấc - chì
Mới thương xót thuở hàn vi nhọc nhằn
Con về nấu cháo mẹ ăn
Mẹ cười xô cả nếp nhăn xuống chiều
Cả đời mẹ sống cô liêu
Sợ con khổ với trăm điều lo toan
Tóc mai bạc trắng non ngàn
Đôi tay gầy guộc đôi bàn chân khô
Con về bắt vạ tuổi thơ
Trả xanh tóc mẹ, trả cò tiếng ru
Mẹ đừng về với thiên thu
Bỏ con lại giữa mịt mù bão giông.
Sưu tầm.
 vntst20181444_500
TẠM NGỪNG YÊU NHÉ NGƯỜI THƯƠNG
Mình tạm ngừng yêu nhau nhé người thương
Bởi sân cỏ đã đến mùa lăn bóng
Anh còn bận đóng vai người cổ động
Nên tạm thời ngưng yêu nhé, được không?
Bốn năm rồi trái bóng mới lăn vòng
Một tháng thôi, không nhiều đâu em ạ
Toàn thế giới đàn ông đều vậy cả
Có phải là chỉ riêng mỗi anh đâu.
Thời gian này tạm thời ngừng yêu nhau
Quả túc cầu đã làm anh quẫn trí
Ngày làm việc đêm về không được nghỉ
Em thương thì đừng bắt bí tội anh.
Một tháng thôi, mùa bóng sẽ trôi nhanh
Anh lại dễ thương, lại ngoan hiền như cũ
Bao trống vắng anh sẽ đền đáp đủ
Còn bây giờ, xin lỗi nhé, ngừng yêu.
Sưu tầm.
 anhdep003
VỌNG TIẾNG HÁT RU
Đêm đã vào khuya nghe câu hát
Giọng lời ru làm nát cõi lòng
" Cái cò lặn lội bờ sông
Gánh gạo cho chồng tiếng khóc nỉ non "...
Vọng tiếng hát gọi hồn non nước
Tiễn chồng đi tiếng khóc nỉ non
"...Nàng về nuôi cái cùng con
Để chàng chinh chiến nước non cao bằng "...
Phận Nàng dâu chờ ngày chiến thắng
Cố đảm đang váng lặng mộng màng
"...Anh đi trúc chửa mọc măng
Anh về trúc đã cao bằng ngọn tre "...
Một lời ru buồn riêng một lẽ
Động lòng ai muôn vẻ sầu riêng
Nước non, non nước thiêng liêng
Non cao, xa mãi nỗi niềm nhớ thương
Tiếng ai ru còn vọng muôn hướng
Hồn đớn đau khôn lượng đoái phiền
Ru con khuya khoát chiền miên
Chàng đi xa mãi nỗi niềm biết không..?
Nghĩ mà thương cõi lòng lay động
Phút bồi hồi trống rỗng trong đêm
Ru con giọng hát êm đềm
Ghi vào nỗi nhớ gửi miền xa khơi
Những tiếng ru vọng buồn rười rượi
Hồn đớn đau vẫn đợi người ơi
Bốn ngàn năm đất nước tôi
Chờ chồng hóa đá giữa trời vọng Phu...
Sưu tầm.
 vntst20181798
HÃY HƯ VỪA ĐỦ NGOAN
Em giờ mới thật là em
Mắt đa tình liếc anh thèm hôn môi
Ngực đầy căng đứng một đôi
Gái hư cũng chỉ cùng tôi là chồng
Đàn bà ngoan cố gánh gồng
Lo toan nội trợ hầu chồng chăm con
Đừng quên má điểm tô son
Gái ngoan chưa chắc chồng còn đam mê
Muốn chồng đi biết đường về
Đàn bà nên tỉnh nên mê thất thường
Cứ hư lúc ở trên giường
Cứ ngoan lúc ở ngoài đường phố đông
Muốn cho điêu đứng các ông
Trong ngoan cũng phải hoang đàng dại hư
Gái hư chồng giữ khư khư
Gái ngoan chồng cứ coi như bình thường
Đừng gì cũng cứ nhúng nhường
Đôi khi cũng phải biết cương đúng giờ
Hãy xinh như thể nàng thơ
Hãy hư như thể trong mơ anh tìm
Sưu tầm.
 vntst20181700_500
Trận Đức gặp Mexico World Cup 2018
Vào lúc Mười giờ tối qua
Thủ đô Mac côp ,nước Nga diệu kỳ
Tại sân vận động Lut Ni ki
Bạn Mê với bạn Đức thi trổ tài
Cổ động chật níc khán đài
Huấn luyện đội Đức là ngài Low Chim
Đức đang giữ cúp đương kim
Mê từ Châu Mỹ, chờ xem thế nào
Huấn luyện Carlos xin chào
Hai đội đều mạnh bước vào bảng chung
Đầu trận Đức đá rất hung
Mar -co Re ớt , tưng bừng Ozin
Kiêu ngạo cộng với tự tin
Đội Đức liên tục dâng lên trổ tài
Ép sân cầm bóng dài dài
Đột phá không được chỉ hoài công thôi
Khedire là kẻ đá tồi
Xe tăng tuột xích, chăm ngòi cho Mê
Phòng thủ chắc chắn khỏi chê
Dâng lên đột phá, rút về rất nhanh
Phút Ba lăm, Mê ép khung thành
Lozano sút tan mành Nêi Ơ
Bị thua quá sớm bất ngờ
Đức lên dồn dập, chỉ chờ tấn công
Mê phòng thủ chắc, toi xong
Đức như bế tắc, chỉ hòng ép sân
Ông Low thay lính mấy lần
Chỉ mười phút cuối, có phần đá hay
Thế nhưng Đức chẳng gặp may
Nhiều pha sút bổng, bóng bay lên trời
Sau chín mươi phút.... Tuyt còi
Xe tăng đổ gục, ngập trời cờ Mê
Đức thua thất bại ê chề
Làm em cũng mất .. CHẦU CHÈ phải chung
Cứ tưởng Đức mạnh anh hùng
Đức thua, em cũng bão bùng ...thua theo
Sưu tầm.
 logo007
NON NƯỚC HỮU TÌNH
Núi kia ai đắp mà cao
Sông kia tuy cạn ai đào mà sâu
Lời ai hỏi  ... còn lâu mới biết
Bởi trời sinh  ... ta chẳng biết đâu
Núi kia cao ngất đã lâu
Sông cạn nước chảy đục ngầu xa xưa
Dòng sông kia ... không mưa cỏ mọc
Cảnh núi đồi ... chim chóc mừng vui
Hữu tình non nước người ơi
Hoàng hôn ta ngắm tuyệt vời sắc xuân
Thấy núi cao ... xin đừng leo thử
Lên đỉnh rồi  ... không giữ được đâu
Dưới bờ nước chảy sông sâu
Chùn chân mỏi mệt thảm sầu cho ai
Nhìn non cao ... tưởng chừng hoa dại
Đến thử rồi ...hoa dại hóa khôn
Ngập ngừng chiều xuống hoàng hôn
Sông sâu núi thẳm ... ngợp hồn ai kia
Ai không sợ  ... hồn lìa khỏi xác
Thử một lần lên thác núi đồi
Lưng chừng chỉ một lần thôi
Ngất ngây chết lịm giữa đồi núi non
Đã lỡ trèo  ... thì con mắt nhắm
Núi hữu tình  ... say đắm lòng ai
Dòng sông rên siết miệt mài
Bên bờ cỏ thắm  ... ngày mai đượm tình
Hoàng hôn cho đến bình minh
Non xanh nước biếc  ... hữu tình ai ơi!!!
Sưu tầm.
 vntst20181520_500
QUÊ HƯƠNG
Làng tôi ở vốn làm nghề chài lưới
Nước bao vây cách biển nửa ngày sông
Khi trời trong , gió nhẹ sớm mai hồng
Dân trai tráng bơi thuyền đi đánh cá .
Chiếc thuyền nhẹ hăng như con tuấn mã
Phăng mái chèo mạnh mẽ vượt trường giang
Cánh bườm giương to như mảnh hồn làng
Rướn thân trắng bao la thân góp gió .
Ngày hôm sau ồn ào trên bến đỗ
Khắp dân làng lũ lượt kéo ghe về
Nhờ ơn trời biển lặng cá đầy ghe
Những con cá thơm ngon thân bạc trắng
Dân chài lưới làn da ngăn rám nắng
Cả thân hình nồng thở vị xa xăm
Chiếc thuyền im bến mỏi trở về nằm
Nghe chất muối thấm dần trong thớ vó .
Nay xa cách lòng tôi luôn tưởng nhớ
Mầu nước xanh , cá bạc , cánh buồm vôi
Thoảng con thuyền rẽ sóng chạy ra khơi
Tôi thấy nhớ cái mùi nồng mặn quá !
Sưu tầm.
 vntst20182114_500
GỢI NHỚ QUÊ HƯƠNG
Đồng khô phảng phất hương chiều
Gió nồm nâng bổng cánh diều tuổi thơ
Lưng trời mây tím giăng tơ
Nghé theo trâu mẹ qua bờ cỏ xanh
Vài tia nắng hạt long lanh
Nhuộm làn sương mỏng bức tranh thôn làng
Ầu ơ câu hát dịu dàng
Ru con giấc ngủ bên làn gió sông
Tiếng tiêu dìu  dặt trên đồng
Nhà ai lam bếp lửa hồng trong sương
Bông cau trắng rụng quanh vườn
Chùa văng vẳng tiếng chuông buồn ngân nga
Cánh cò lơi lả bay qua
Dáng cô thôn nữ mặn mà đường quê
Hai mùa mưa nắng bộn bề
Hồn quê trở giấc vọng về lòng ta
Đường làng nhớ bước chân xa
Bờ tre gợi bóng quê nhà chờ ai !
Đời nghèo nương náu đôi vai
Mà quên mất tuổi tháng ngày đem trao
Dòng đời lặng lẽ qua mau
Thời gian vội vã bước sau lưng mình
Cuối trời mây trắng lặng thinh
Theo ta từng bước chân in đường trần .
Sưu tầm.

vntst20182264
NHỚ QUÊ
Ta như nhỏ lại trước quê
Con đò bến đợi góc hè dậu thưa
Cổng ai chẳng khép bao giờ
Liếp tre mòn cả đợi chờ tháng năm
Ngôi nhà nhỏ , chiếc giường nằm
Ru đời êm ả tre ngân câu hò
Quê ơi ! Vẫn một con đò
Một khúc bến đợi đói no san cùng
Ngôi nhà ấm cả tình thương
Đêm ngày hàng xóm bên vườn sẻ chia
Lối xưa đưa đón ta về
Vòng tay âu yếm tình quê ngọt ngào
Bờ tre , giếng nước , cầu ao
Theo người một thuở đi vào lòng con
Trải bao khổ nhọc hao mòn
Tình quê dang rộng đón con lại về
Dù cho năm tháng dãi dề
Ta về tắm ngọt trong quê tình đời
Dù ai trăm ngả muôn nơi
Quê hương - hai tiếng người ơi tìm về !
Sưu tầm.
 vntst20182263_500
VỀ BẾN DUYÊN MƠ
Theo Anh nhé..! Về vườn vui Đoan Ngọ,
Ngọt nhãn lồng, thơm dịu đóa sầu riêng.
Hương vị quê xưa tay khéo Mẹ hiền
Canh rau dại, lọn lau xiên nướng lóc..
Bước theo Anh.. Chông chênh thuyền độc mộc,
Giữ vững tay chèo ngang dọc phù sa.
Mắc lá ô rô, trơn tuột hiên nhà
Tay nâng vai tựa là đà nếp rượu..
Bữa cơm quê.. Mâm bánh xèo bánh ú,
Gạo tẻ bưng biền, dưa củ đồng sâu.
Ta bóc cho nhau chín mộng vàng dâu
Đã chua hay ngọt nhìn vào mắt Mẹ..
Đoan Dương mùa tới lại về Em nhé..!
Nồng ấm thương yêu lời Mẹ nhắn hờ.
Mùa nước quay..Chòng trành bến duyên mơ
Cá lồng chim chậu mãi chờ đợi nhau..!
Sưu tầm.
 vntst20182059_500
D Ò N G  N H Ạ C D A N G  D Ở
Luyến lưu Dương-cầm van niệm khúc
Chỉ khổ cho lòng lệch bước thôi
Nốt khẻ buồng tim rời mấy nhịp
Nốt rũ vang thoi thóp một đời
Lòng đau... đàn hỏi... "Nàng đã xa?"
Phím La... trinh trắng... ngả xương ngà
Thật thà duyên thơ thời sa ngã
Tĩnh mịch pha sầu lặng nốt Fa
Tìm đâu đây bóng hồng tri kỷ
Chung vần, chạ ý thả hồn thi
Nốt Si réo lòng gieo ảo mị
Tỉnh mơ chợt héo cả xuân thì
Đêm về ai toả hừng Dạ-lý
Ta ngồi đong nửa xấp tình si
Nghe tiếng cung Mi lòng bí xị
Ai bảo ham yêu quá làm gì
Sương mù phủ muộn gót ai về
Nặng nề mưa nhỏ lệ lê thê
Ai nhấn nốt Rê ngồi kể lể...
Người dưng... quay bước ngoặt câu thề
Dốc tình ta biếu nửa hình dong
Tim buông, tay nắm ủ nhọc nhằn
Trót vì khoé son... đời gai cội
Hờn tủi, buồn ru ướt nốt Sol
Tình tôi riêng gửi gấm cho người
Dương cầm rã mộng đắng tê môi
Ai ngắt cung tơ dường quá vội
Bẻ nốt thương tang gẫy nụ cười
Dòng nhạc dang dở... chỉ còn tôi
Xám hối bên cửa tình tội lỗi
Sưu tầm.
 vntst20182353_500
CÓ MỘT NƠI
Có một nơi, sâu trong tiềm thức
Nơi tôi sinh, sống để làm người
Có ông, bà, cha, mẹ thân thương
Anh, chị, em thương nhau hoà thuận...
Có một nơi, sống thời thơ ấu
Mẹ dắt tôi, cặp sách đến trường
Đường phố nhỏ đi vào cõi nhớ
Hai bóng hình chung một lối đi...
Có một nơi, hai mùa mưa nắng
Cha còng lưng giữa nắng trưa hè
Giọt mồ hôi hoà lẩn trong mưa
Thân đen sạm, nuôi con khôn lớn...
Có một nơi, gà vừa gáy sáng
Mẹ thân gầy trằn trọc năm canh
Đôi quang gánh oằn trên vai mẹ
Tay dắt con đi giữa chợ đời...
Có một nơi, vui vầy sum họp
Mái nhà tranh toả khói lam chiều
Con đường thôn quanh co bụi đỏ
Tiếng mẹ cha gọi bửa cơm chiều...
Có một nơi, tình yêu gặp gỡ
Nắng sân trường vàng mái tóc ai
Mắt tròn xoe thay lời muốn nói
Người cho tôi muôn vạn yêu thương...
Có một nơi, đôi tim hoà hợp
Hát tình ca gọi nhớ để thương
Ngôi nhà nhỏ song đôi hình bóng
Ngày qua ngày, hai buổi đi về...
Có một nơi, sẽ về cát bụi
Trả lại đời thân xác hanh hao
Cười mãn nguyện nợ trần đã hết
Dắt tay nhau về cõi vĩnh hằng...
Có một nơi, nhuộm màu sương khói
Ngày và đêm lãng đãng mây trời
Dòng thời gian không còn hiện hữu
Người, mọi nhà hoà quyện yêu thương...
Sưu tầm.
 vntst20182022
TÌNH KHÚC BIỂN
Ta đi giữa đất trời
Mùa xuân về với biển
Tim vĩnh hằng của sóng
Muôn thưở của tình yêu .
Ta say giữa biếc trời
Rong rêu và ốc biển
Lung linh muôn sắc ngời
Sóng dâng lên vô tận .
Cành rong lùa theo nước
Như mười ngón tay em
Ngân lên mười cung nhạc
Bài hát thuở nào quên .
Em như loài ốc biển
Thầm lặng giữa làn rong
Ta tìm hoài chẳng thấy
Ngơ ngẩn giữa trời trong ...
Ôi biển bao lá quá !
Đẹp kỳ diệu làm sao
Ta đi cả tháng ngày
Bàn chân quên mỏi mệt .
Ta gom ngàn con sóng
Đựng hết sắc đại dương
Cả em trong màu tảo
Nhuộm lên ngàn tơ vương .
Sưu tầm.
 vntst20182382_500
SÓNG
Dữ dội và dịu êm
Ồn ào và lặng lẽ
Sông không hiểu nổi mình
Sóng tìm ra tận bể
Ôi con sóng ngày xưa
Và ngày sau vẫn thế
Nỗi khát vọng tình yêu
Bồi hồi trong ngực trẻ
Trước muôn trùng sóng bể
Em nghĩ về anh , em
Em nghĩ về biển lớn
Từ nơi nào sóng lên ?
Sóng bắt đầu từ gió
Gió bắt đầu từ đâu ?
Em cũng không biết nữa
Khi nào ta yêu nhau
Con sóng dưới lòng sâu
Con sóng trên mặt nước
Ôi con sóng nhớ bờ
Ngày đêm không ngủ được
Lòng em nhớ đến anh
Cả trong mơ còn thức
Dẫu xuôi về phương bắc
Dẫu xuôi về phương nam
Nơi nào em cũng nghĩ
Hướng về anh - một phương
Ở ngoài kia đại dương
Trăm nghìn con sóng đó
Con nào chẳng tới bờ
Dù muôn vời cách trở
Cuộc đời tuy dài thế
Năm tháng vẫn đi qua
Như biển kia dẫu rộng
Mây vẫn bay về xa
Làm sao được tan ra
Thành trăm con sóng nhỏ
Giữa biển lớn tình yêu
Để ngàn năm còn vỗ .
Sưu tầm.