Thứ Hai, 24 tháng 12, 2018

Thơ tình còn mãi 263

GỬI LẠI CHO ANH
Nếu biết bây giờ Vĩnh Biệt nhau.
Một đời giá buốt những canh thâu.
Em sẽ không trao tình yêu ấy.
Để chuốc vào lòng vết thương sâu.
Rừng Thu lá rụng khóc tình nhau.
Tình yêu như lá chết phai màu.
Thôi nhé Tình ơi !Đành tan vỡ.
Gởi lại cho anh giọt lệ sầu.
Chiều Thu nắng ngả cũng phai màu.
Mây tím u buồn trải niềm đau.
Tình thư tha thiết còn đâu nữa.
Thơ viết lời thương cũng úa nhầu.
Vĩnh biệt tình anh.Cuối nẻo xa.
Trang thơ lệ rơi rớt nhạt nhòa.
Từ nay thôi nhé! Đời đôi ngả.
Xé nát Thơ Tình. Gởi gió xa.
Sưu tầm.
 vntst20183583_500
NGÀN THƯƠNG 2
ANH buồn bã niệm mối tình xa
DUỖI trọn bờ mi thổn thức phà
CÁNH cửa im lìm khua lỗi nhịp
TAY cầm rũ rượi nối nhầm pha
NHÈ day dứt ngọc..thờ ơ bước
NHẸ nhõm về..thêu gửi gắm là
ĐẨY giọt âu sầu Lưu luyến mãi
EM cười nét mặt khẽ khàng va.
Sưu tầm.

MÃI ĐỢI
Dù xa vẫn ước mộng chung đời
Lỡ hẹn nghìn trùng biệt dặm khơi
Liệu có mai ngày chung một lối
Hay là suốt kiếp cách phương trời
Hòa câu khát vọng hoài nhung nhớ
Dụng ngữ mơ cầu mãi chẳng vơi
Chẳng biết người ta còn đứng đợi
Không chừng gót ngọc đã xa vời.
Sưu tầm.

DUYÊN CHỜ
Nhắn bảo từ nay trọn kiếp đời
Cho dù bão tố ngập trùng khơi
Còn mơ giấc mộng về chung lối
Đã hẹn tình thơ vẹn hướng trời
Gió thổi bèo trôi tình mãi đượm
Mưa lùa nước đẩy ngãi nào vơi
Anh về nhắc mẹ thầy xin cưới
Vôi mặn trầu cay chẳng vẽ vời .
Sưu tầm.
 vntst20182836_500
TIẾNG LÒNG ĐÊM MƯA
   Thời gian ơi có bao giờ dừng lại
   Để ta về tìm lại dáng người thương
   Mưa vẫn rơi tí tách suốt đêm trường
   Buồn lạnh lẽo người thương ơi có biết
   Đêm hiu hắt gọi sầu hoen mắt biếc
   Từng giọt buồn đang tha thiết gọi tên
   Lệ hay mưa rơi đọng giọt môi mềm
   Nghe thấm mặn giữa hồn đang đơn lạnh
Sưu tầm.

Đông lại về
Đông lại về mưa buồn rơi lã chã
Lạnh không em khi gió đã giao mùa
Áo anh tặng nay em mặc có vừa
Khăn choàng cổ ngày xưa...em còn giữ?
Tình chúng ta tuy đã là quá khứ
Nhưng hình em anh vẫn giữ chẳng mờ
Không còn anh bên cạnh em nhắc nhở
Phải tự mình chăm sóc nhớ nghe em.
Gió đông về mang giá rét từng đêm
Anh ước được chia cùng em chút lạnh
Chân lạc bước giữa đêm dài cô quạnh
Mãi mơ về thuở hạnh phúc ấm êm.
Ngày chia tay trăn trở thức trọn đêm
Đôi dòng lệ ướt mềm trên gối nhỏ
Dù cách xa luôn nhớ về nơi đó
Tình dở dang nào có tại chúng mình.
Giấu thương đau chôn chặt một mối tình
Chân cố bước tỏ ra mình mạnh mẽ
Và em ơi xin hãy yên lòng nhé
Nỗi đau này thời gian sẽ phôi pha...
Sưu tầm.
 vntst20182895_500
THƠ TÌNH CUỐI MÙA THU
Bài thơ tình anh viết tặng riêng em
Gom yêu thương đem về từng cơn nhớ
Nhìn gió thu lòng anh còn bỡ ngỡ
Dặn lòng chờ, chờ đợi, đợi chờ ai.
Khi màu yêu đã đôi chút tàn phai
Những ngày mưa đêm dài không em hỡi
Đối với anh tình còn xa vời vợi
Vì trong em đâu còn đợi và mong.
Và môi hôn đã cạn hết lửa nồng
Anh không phải người em luôn trông ngóng
Tim thương nhớ mỏi mòn trong hi vọng
Đôi bàn tay vẫn đợi một dòng thư.
Tình phai dần theo những hạt lệ dư
Thơ buồn theo tháng năm từ dạo ấy
Em bé nhỏ... còn yêu anh không vậy
Yêu nhé em ! anh đang đợi nơi này…
Sưu tầm.

CÓ THỂ NÀO?
Có thể nào quên tất cả được sao?
Khi trong lòng nỗi đau chưa vội xóa
Thời gian trôi vết thương còn đau quá
Ở trên cành chiếc lá lạnh mồ côi
Có khi nào anh nhớ chuyện xa xôi
Mỗi đêm về tim côi như ai thắt
Duyên phận buồn nhiều khi chẳng muốn nhắc
Lời hẹn thề ghi khắc mãi trong tim
Giữa đêm khuya lạnh vắng cảnh im lìm
Ký ức xưa luôn   tìm vào cõi nhớ
Chuyện bể dâu khiến con tim tan vỡ
Xót cuộc tình dang dỡ đến ngẩn ngơ
Bước vào yêu ai đâu biết chữ ngờ
Dệt vần thơ mộng mơ đường chung lối
Nơi lồng ngực cơn đau như hấp hối
Hết thật rồi hai lối rẽ song song.
Sưu tầm.
 vntst20183659_500
ĐÊM VÀ NỖI NHỚ
Đêm một mình tôi ngồi với cô đơn
Nỗi nhớ em cứ ùa về từng đợt
Nghe xao xuyến cõi lòng bao kỉ niệm
Yêu em nhiều mà đâu thể bên em
Anh ước gì mình hoá thành đêm đen
Được ôm em trong mỗi khi em ngủ
Anh không biết yêu bao nhiêu là đủ
Đã dặn lòng thui đừng nhớ đừng thương
Anh biết rằng anh đã quá vấn vương
Gieo nỗi nhớ vào đêm dài vô vọng
Qua câu thơ anh thấy mình lạc lõng
Bước vô hồn như bao kẻ cuồng si
Dẫu cuộc đời còn lắm nỗi sân si
Tình ái sầu bi biết làm sao quên được
Anh đã cố không còn yêu em nữa
Biết làm gì để xoá nỗi tương tư
Dòng thơ này mang bao nỗi suy tư
Nỗi nhớ niềm thương giăng đầy khung cửa
Nơi bóng tối hay màn đêm bao phủ
Còn lại gì cho đủ thức năm canh
Đã bao lần anh khóc giữa tàn canh
Trong giấc ngủ đôi bờ mi ngấn lệ
Trong giấc mơ em đến lau dòng lệ
Nước mắt rơi đều ướt đẫm giọt sương đêm
Anh biết mình không thể nào quên
Hình bóng em hiện về trong tiềm thức
Anh cũng biết giữa hư và thực
Anh mất em rồi đâu thể giống trong mơ
Sưu tầm.


DẠI.. KHỜ..!
ÁI ngại xa lòng nên cách mặt
TÌNH trao nhau giữ chặt bên lòng
CÁCH chia sẽ nhớ hoài mong
BIỆT xa muôn nẻo ngóng trông ai về
ĐƯỜNG xưa nắng trải quê em đợi
TƠ lòng dâng dịu vợi có hay..
THUYỀN đi có nhớ đêm ngày
XA rồi xin hãy quay về đừng quên
BẾN đây buồn tênh vì thiếu vắng
VẪN cô đơn thầm lặng một mình
DẠI chi lòng cứ đinh ninh
KHỜ tin lời hứa trọn tình có nhau
NGÓNG chờ Người sao Người chẳng thấu
TRÔNG mỏi mòn mà bậu thờ ơ
ÁI TÌNH CÁCH BIỆT ĐƯỜNG TƠ
THUYỀN XA BẾN VẪN DẠI KHỜ NGÓNG TRÔNG
Sưu tầm.
vntst20183743_500
NẾU EM HIỂU......
Nếu em hiểu .vào một chiều .êm ả
Hồn dịu êm. thả theo áng. mây trôi
Bướm cùng hoa. đùa giỡn. ở trên đồi
Gió nhẹ thổi. mây hồng trôi .lơ đảng.
Nếu em hiểu. tình yêu là lãng mạn
Vầng trăng thu .trên biển vắng. dịu hiền
Bao nhớ nhung. như sóng dậy. triền miên
Chỉ chấm dứt. khi biển tình. khô cạn....
Nếu em hiểu. thật yêu. không thể chán
Mong thời gian....mãi nán lại..bên nhau
Ngàn vì sao. lấp lánh đủ sắc màu
Tình như chiếc ..lá xanh. đầy sức sống....
Em sẻ hiểu. ly tan. là khoảng trống
Lá thôi xanh. lá rũ chết .úa vàng
Em gieo sầu .tim anh sẽ. vỡ tan
Bao đau đớn .vết hằn sâu. tâm khảm
Em có hiểu.? xuân.tàn. trong ảm đạm
Bầu trời đen. mây u ám. bủa vây
Hồn ngẩn ngơ. lạc lỏng cỏi. đọa đày
Tình yêu chết.. tim nầy ..em cướp mất..
Tim đã chết .tình sau .không còn thật..
Chẳng còn rung..đúng cung bậc. yêu xưa....
Vẫn đập đây. nhưng nó .chỉ bằng thừa
Không tìm lại ..dư hương xưa ..được nữa!!......
Sưu tầm.

ĐÊM RỒI...
Đêm rồi...trăng vẫn lang thang ,
Nhấp nhô tình sóng mơ màng cùng mây
Nửa say nửa tỉnh ngất ngây
Trăng - mây hòa quyện đong đầy ái ân.
Đêm rồi... Sông vẫn bần thần,
Nhớ con thuyền nhỏ những lần cuồng si
Thuyền về, thuyền ở, thuyền đi
Suốt đời sông vẫn thầm thì tiếng yêu.
Đêm rồi... Gió vẫn liêu xiêu
Nụ hôn cháy bỏng dập dìu cùng cây
Gió - cây quấn quýt tháng ngày
Mặc cho mưa nắng đắm say cuộc tình.
Đêm rồi...sao sáng lung linh
Chiếu muôn ánh ngọc soi tình đôi ta
Trăm năm tình mãi đậm đà
Mặc cho giông bão, phong ba cuộc đời.
Sưu tầm.
vntst20182908_500
Dạ KHÚC TÌNH
Ôm chặt buồn xa bởi lạnh lùng
Nghe tình heó hắt giữa hư không,
Khói trầm tỏa giữa chừng đêm vắng,
Mưa ướt tàn canh...mưa viễn phương...
Thơ tình ma mị như tình đó
Giấu tận hồn đêm chẳng ngõ tìm .
Trời còn mưa mãi, mưa thêm nữa,
Chợt ngắm hình em...buồn xa xăm ...
Cô em gái nhỏ ngày xưa ấy
Lỡ bước lầm duyên...tội má hường !
Thu rồi, thu nữa, sang thu nữa
Thu đến hoài gieo nỗi nhớ thương...
Bao nhiêu ân ái thành mộng cả
Hồi tưởng, một vui tới chín buồn ...
Em còn chờ nữa, còn mong mãi
Tiếc nuối nào che được tủi hờn...?
Cuộc đời như thể trò chơi đố
Đố người, đố em và đố anh .
Nửa đời chưa tỏ câu duyên nợ
Ôm trọn lời thơ khóc nửa vời ..!
Sưu tầm.

NỤ CƯỜI CHUA CAY
Phải chi đừng nói lời yêu
Bây giờ cay đắng mọi điều thương đau
Tình giăng phủ kín một màu
Trái ngang ... ngang trái mất nhau thật rồi
Nụ cười luôn ở trên môi
Mà ôm trái đắng bồi hồi xót xa
Lệ tuôn từng giọt vỡ òa
Đêm tàn khắc khoải trải qua ngậm ngùi
Anh về phương ấy có vui
Riêng tôi thầm lặng chôn vùi chữ duyên
Do ta gánh nợ lời nguyền
Thôi đành chấp nhận thuyền quyên lỡ làng
Bởi nghèo nên chịu trái ngang
Anh tham phú quý bẽ bàng bước đi
Trái tim em ... cố níu ghì
Lặng thầm nước mắt chia ly ... thật buồn
Thương nhìn ... hoa tuyết rơi tuôn
Nhớ bao kỉ niệm theo nguồn mộng mơ
Tình yêu chết lịm hững hờ
Lời nguyền đã định ... ngu ngơ cuộc tình
Giọt sầu giọt nhớ lung linh
Nỗi đau duyên phận chúng mình chát chua
Thu Đông cũng đã chuyển mùa
Ôm hoài tình hận sớm trưa chạnh lòng
Một mình một bóng chờ mong
Hồn tôi ngơ ngẩn nên dòng sông xưa
Trần gian đong đếm lọc lừa
Bây giờ rỉ máu ... đẩy đưa nơi nào
Những lời ước hẹn người trao
Thương thương nhớ nhớ cho vào lãng quên
Lòng riêng gánh nặng ưu phiền
Thôi đành quên mãi oan khiêng cuộc tình./.
Sưu tầm.
vntst20183758_500
ANH SẼ VIẾT 4
Anh sẽ viết những vần thơ cháy bỏng
Khi ân tình đốt nóng ở trong tim
Chiều mùa đông mây lặng gió im lìm
Cho cảnh vật đắm chìm trong băng giá
Anh sẽ viết và trao em tất cả
Cuộc đời này anh đã ... tặng em yêu
Khi sương rơi phủ kín cả trời chiều
Em sẽ biết anh yêu nhiều hơn nữa
Anh sẽ viết những vần thơ chan chứa
Cho ân tình muôn thuở chẳng phôi phai
Dấu yêu ơi trong đêm vắng canh dài
Mơ về em cho ngày mai rực sáng
Anh sẽ viết những vần thơ lãng mạn
Cho mây hồng lảng vảng cuối trời xa
Nắng vàng tươi và gió mãi hiền hòa
Và ta sẽ đi qua miền hạnh phúc
Anh sẽ viết cho đêm trường đổ gục
Đón bình minh vào lúc ánh dương hồng
Hỏi em rằng em có muốn hay không
Cùng anh nhé mặn nồng chung muôn thuở
Sưu tầm.

EM CŨNG VIẾT ...
Em cũng viết vì lòng luôn thương nhớ
Bởi yêu người còn đang ở rất xa
Nhưng vững tin tình ấy mãi đậm đà
Nên hứa hẹn vượt qua miền nhớ ấy
Em cũng viết khi tim trào sóng dậy
Mơ nụ hôn khao khát cháy lên môi
Mong sớm cho đông lạnh bước qua rồi
Đón xuân đến cùng hoa tươi nở thắm
Em cũng viết cho không gian tĩnh lặng
Để tâm hồn sâu lắng vị men say
Mau vượt qua sóng gió để đến ngày
Mình gặp gỡ ngất ngây trong bể ái
Em cũng viết vì người yêu mang lại
Chỉ ngọt ngào... còn ngang trái xua đi
Và anh mang trao tặng cả những gì
Mà từ trước cả khi mơ chẳng dám
Em cũng viết về tình yêu lãng mạn
Nên ngại gì năm tháng đợi chờ nhau
Cùng vẽ thêm cho tình thắm tươi màu
Em yêu mãi ngàn đời sau không đổi
Sưu tầm.
vntst20183810_500
HUẾ MONG
Kỳ Đài nắng ngã bóng đang xiêu
Dạo cảnh Hương giang cuối một chiều
Bạch Mã mờ sương coi vắng vẻ
Hoàng Thành trống trải ngó cô liêu
Mây mờ Bến Ngự che hàng trúc
Gió thoảng Văn Lâu đẩy cánh diều
Huế đợi người xa ... chưa kịp đến
Tim hồng chứa đựng ... vạn lời yêu
Sưu tầm.

TÌNH MÌNH NHƯ NƯỚC HƯƠNG GIANG !
CHIỀU da diết nhớ về phương đó
BẾN ngày xưa em có nhớ không
NGỰ bình một buổi mùa đông
HƯƠNG tình e ấp trong ngần diết da
GIANG dòng chảy mượt mà năm tháng
SÓNG gợn mình lai láng niềm mơ
CUỘN vào nghiên nón bài thơ
CẦU mong nối nhịp bên bờ tương tư
TRƯỜNG miên trường hình như mình đã
TIỀN bước đầu hồn lã nhìn nhau
PHƠI phơi say đắm hồng màu
LUỐNG trong suy nghỉ hẹn nhau ước thề
TRÊN bến hẹn vai kề đôi lứa
SÔNG hương chiều mở cửa tim em
THU đi đông đến ai đem
VỀ bên thành nội đính kèm tim yêu
TA có nhau những chiều tha thiết
ĐÓN đưa nhau mãi miết đợi chờ
CÁI tình đẹp tựa vần thơ
ĐÔNG về ao ước phu thê duyên lành
BÊN nhau có ngày xanh mộng điệp
THỀM thỏa nguyền chàng thiếp uyên ương
GIÁ như hai đứa mãi thương
BUỐT lòng chi mãi hai phương rã rời
NGÓNG mắt ngóng xa vời năm tháng
TRÔNG còn trông lai láng thật nhiều
MỘT ngày giá buốt tiêu điều
NGƯỜI sang ngang bỏ những chiều lệ tuôn
CHIỀU BẾN NGỰ HƯƠNG GIANG SÓNG CUỘN
CẦU TRƯỜNG TIỀN PHƠI LUỐNG TRÊN SÔNG
THU VỀ TA ĐÓN CÁI ĐÔNG
BÊN THỀM GIÁ BUỐT NGÓNG TRÔNG MỘT NGƯỜI !
Sưu tầm.
vntst20182811_500
NẾU ...
Nếu cuộc tình là một thoáng đam mê
Anh xin trả ... lời thề ... cho em đó
Khi trong nắng không còn hương hoa cỏ
Thì em ơi anh chẳng ... có nghĩa gì ...
Nếu cuộc tình làm lệ đổ hoen mi
Quên em nhé ... có chi mà tiếc nuối
Anh đã biết bởi vì mình mê muội
Buồn riêng ôm phút cuối cuộc tình này
Nếu cuộc tình chỉ như thoáng mây bay
Xin em hãy quên đi ngày xưa ấy
Từ bây giờ đừng dùng lời đưa đẩy
Anh ngẩn ngơ cũng thấy ... đã xa vời
Nếu cuộc tình như gió thoảng buông lơi
Thì em ạ ... hãy rời xa em nhé ...
Anh biết rồi và từ nay anh sẽ
Yêu một mình ... như thế ... một mình thôi
Sưu tầm.
vntst20182927_500
ĐIỀU KHÔNG THỂ ...
Một buổi chiều bé đi học về qua
Tà áo trắng dịu dàng tha thướt quá
Nhìn ánh mắt sao mà thân thương lạ
Bé đi rồi ... tôi hóa ... ngẩn ngơ trông
Sáng hôm sau khi rực rỡ ánh hồng
Bình minh đến tôi chờ mong cô bé
Lòng thầm nghĩ chắc rằng là cô sẽ
Sớm trên đường nhè nhẹ bước đi ngang ...
Có ngờ đâu đến lúc nắng phai tàn
Trời sụp tối hoàng hôn chan sương ướt
ƠI cô bé sao mà tôi chẳng được
Nhìn thấy em như mộng ước ban đầu ...
Muốn đi tìm mà chẳng biết em đâu
Nhớ thương bé tôi u sầu canh vắng
Cô bé hỡi lòng tôi đang trĩu nặng
Yêu bé rồi nên mãi ... chẳng ... hề quên ...
Sưu tầm.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

sunrise.tqb@gmail.com