Thứ Sáu, 7 tháng 12, 2018

Thơ tình còn mãi 241

GỬI NẮNG GIỮA MÙA ĐÔNG
Mùa đông ơi ! Nơi ấy nhiều giá lạnh
Đem dùm tôi tia nắng cuối chân trời
Gởi đến Người nơi tuyết gió đang rơi
Chúc nắng hồng cho tim Người thêm ấm.
Cuối trời Nam có nụ hoa nồng thắm
Đợi xuân về trên cây cỏ xôn xao
Bài tình ca tôi  viết tự thu nào
Mùa đông đến dạo đàn trong nỗi nhớ.
Đông đã lạnh nơi xa anh đừng sợ
Vì tim anh luôn có ánh Mặt Trời
Lời em hát như giọt rượu nồng hơi
Sẽ nhỏ xuống ấm lòng Người ngây ngất.
Con tim nhớ nói lời yêu rất thật
Hòa bản đàn theo giấc mộng thần tiên
Đông có lạnh cũng chẳng thấy u phiền
Tim vẫn ấm.. Có bóng Thuyền ĐẤT MŨI ....
Sưu tầm.
 vntst20183317_500
NỖI NIỀM ...
Mấy năm trời không thể chung được nữa
Đành ngậm ngùi chọn lựa cách chia ly
Bởi người ấy đã gieo giắc sầu bi
Em trăn trở...lâm li đầy nước mắt
Em tiếc thời... hết lòng em góp nhặt
Để mong rằng sẽ gặt hái...tương lai
Cũng say đắm và vun vén mỗi ngày
Không biết hưởng mà còn hay ngạo mạn
Nghĩ mà buồn thời gian càng ngao ngán
Đau đớn nhiều sao ráng nữa được đây
Giữa được mất...đành chấp nhận cảnh này...
Còn hơn sống những tháng ngày khốn khổ
Lí trí mách bảo...thà rằng đổ vỡ...
Còn hơn chung...sớm đào mộ chôn mình
Giờ  nghĩ lại tháng ngày sống điêu linh
Mắt lại ứa...và thương mình nhiều lắm ...
Từ bây giờ...em không còn cắng đắng
Yêu thân mình và gắng sống thảnh thơi
Buông bỏ hết những ám ảnh cuộc đời
Yêu tự do...nở nụ cười...mãn nguyện ...!?!
Sưu tầm.

NHỚ ĐÔNG XƯA
Ta về gom vạt nắng đông
Rải mây ngũ sắc tô hồng má ai
Xua đi ngày tháng năm dài
Xa em bé nhỏ mắt nai đa tình
Đâu rồi cái thuở học sinh
Nghiêng tà áo trắng rập rình đường hoa
Tay em vuốt nhẹ tóc xòa
Tiếc con bướm đẹp xuýt xoa môi hồng
Bây giờ ai nhớ ta không
Người xưa chắc đã lấy chồng mấy con
Vấn vương thèm tiếng cười giòn
Của cô bắt bướm gót son điệu đà
Biết rằng người cũ đã xa
Bồi hồi kỷ niệm như là mới nguyên
Ván xưa giờ đã đóng thuyền
Buồn nghe gió lạnh thổi xuyên tim mình.
Sưu tầm.
 vntst20183928_500
MƯA VỀ RU NỖI NHỚ ANH
Lạc bước phiêu bồng, anh biền biệt nơi đâu?
Để thành phố của em thấm âu sầu... sũng ướt
Và cả nỗi nhớ anh, cũng kéo dài thườn thượt
Em lạc lõng giữa Sài Gòn... đất chật, người đông!
Ngần ấy ngày rồi!... Anh có nhớ em không?
Hay lời hẹn trước chỉ bông đùa theo gió?
Ừ thì... tình yêu, muôn đời chẳng tỏ
Xa cách muôn trùng... kẻ vò võ... người quên...
Sài Gòn mưa chiều...
lạnh lùng nhắc... một cái tên
Chỉ vụt thoáng qua chẳng thể quên... lại nhớ
Chắc người nơi ấy... cũng nhớ như ta...
... nhưng đường xa trắc trở
Phố đẫm ướt trong mưa tự cắc cớ, sinh buồn...
Mưa tạnh rồi... cảm xúc vẫn trào tuôn
Sao anh nỡ buông tay em... khi lòng còn đầy thương nhớ?!!!
Về đi anh, ta nối lại ký ức tình dang dở
Nước chảy mãi đá cũng mòn...
... để người khóc mãi... nỡ không anh???
Sưu tầm.

NGƯỜI MONG HOÀI KHÔNG ĐẾN
Đếm thời gian ngược dòng về dĩ vãng
Gát tay hoài lên trán nghĩ miên man
Cuộc đời là bể khổ ở trần gian
Muốn quên đi muôn vàn điều cay đắng
Trời vào đông mây mù hoang lạnh vắng
Con đường xưa tìm chẳng thấy bóng hình
Bước đơn côi chỉ có mỗi một mình
Cơn gió thoảng vô tình rơi chiếc lá
Xưa anh nói yêu em là tất cả
Rồi bỗng dưng hai ngã rẽ song song
Để giờ đây ôm nỗi nhớ mênh mông
Tình tan rồi người mong hoài không đến
Giữa dòng đời như con thuyền không bến
Kỷ niệm nào nghĩ đến lại nhói đau
Bởi cuộc đời ta sống có là bao
Vùi chôn hết cho vào trong quên lãng.
Sưu tầm.
 vntst20183943_500
XUÂN VỀ TRƯỚC NGÕ
Giỏ xe chở đầy hoa
Xuân đã về trước ngõ
Nàng mai vàng lấp ló
Cùng làn gió mơn man
Cành đào mãi trên ngàn
Cùng thi nhau đua nở
Đàn trẻ thơ hơn hở
Chạy nô đùa khắp nơi
Riêng em cứ bồi hồi
Chờ anh nơi đầu lối
Nhớ nụ hôn trao vội
Đến bây giờ chưa phai
Trên tay nhành hoa mai
Trên đường về bước vội
Em vui mừng lao tới
Hơi ấm vòng tay ôm
Sưu tầm.

TỰ TÌNH
Em hỏi chàng bên ấy có vui không?
Có áo mùa đông ủ ấm lòng?
Ngoài sông bến cũ còn khách đến?
Con đò qua lại, khách còn đông?
Em ở bên nay, rất nhớ mong
Trời đông giá rét buốt tê lòng
Nhà vắng không người buồn vô kể
Đành ngồi trông… đợi chút nắng hồng
Chủ nhật cuối tuần hẹn anh sang
Vườn hoa vừa hé nụ bông hồng
Có lẽ xuân này hoa nở rộ
Anh về nhớ ghé… hái vài bông
Sưu tầm.
 vntst20183315_500
HOÀI NIỆM BUỒN
Em vẫn biết chúng mình không duyên nợ
Đêm trăng tàn dang dỡ cuộc tình đau
Mộng ngày xưa như nước chảy qua cầu
Cơn Sóng giữ vùi cát sâu đáy biển
Lòng đau nhói lệ rơi chiều đưa tiễn
Kỉ niệm buồn từng chuyện cũ trôi qua
Dẫu trong tim hình bóng ấy chưa nhòa
Gạt nước mắt tháng ngày qua cay đắng
Anh nào biết ân tình em sâu nặng
Bởi em buồn chỉ thinh lặng mà thôi
Tự dối lòng trái tim hóa mồ côi
Rồi gục ngã giữa đôi dòng lệ đổ
Em lê bước chân buồn về cuối phố
Cành hoa vàng mấy độ đã tàn bông
Con đường xưa bia đá phủ rêu phong
Mưa rơi rớt nghe lòng đau tan vỡ
Thầm an ủi thôi từ đây đừng nhớ
Gửi u buồn hoang hoải với vần thơ
Bước qua nhau trên lối nhỏ tình cờ
Đành thinh lặng giấu giọt sầu li biệt .
Sưu tầm.

ANH CÒN NỢ EM
Anh còn nợ em lời yêu chưa ngõ
Em dận hờn không thèm ngó trang thơ
Cứ để em thổn thức mỏi mòn chờ
Em im lặng ném chỏng chơ một góc
Hơn một lần em ngồi ôm gối khóc
Than phận mình luôn ôm bọc thương đau
Anh nơi đâu để tim đã úa nhàu
Ghét anh rồi không mau về em giận
Cuộc đời em đã bao phen lận đận
Dẫu biết rằng không tận hưởng niềm vui
Đêm từng đêm nước mắt cứ rụt rùi
Bao buồn đau nuốt trôi cùng tủi hận
Cuộc đời em đã bao phen lận đận
Lời hứa xưa giờ bay tận nơi đâu
Lá trên cây bao lần đổi thay màu
Món nợ kia làm nát nhàu tim nhỏ
Sưu tầm.
 vntst20183278_500
ẢO ẢNH (Thuận nghịch độc)
Vương vấn dạ tình biệt cuối đêm
Cưỡng sao làm khổ nét môi mềm
Trường cơn mộng ảo thờ ơ đếm
Lưỡng đoạn sông dài mệt mỏi thêm
Hương lửa sáng ngời trăng dưới hẻm
Trướng hoa hồng cũ lối sau thềm
Đường xa bước mỏi mòn chân đệm
Sương khói mịt mờ nấp bóng em
……………………
Em bóng nấp mờ mịt khói sương
Đệm chân mòn mỏi bước xa đường
Thềm sau lối cũ hồng hoa trướng
Hẻm dưới trăng ngời sáng lửa hương
Thêm mỏi mệt dài sông đoạn lưỡng
Đếm ơ thờ ảo mộng cơn trường
Mềm môi nét khổ làm sao cưỡng
Đêm cuối biệt tình dạ vấn vương
Sưu tầm.

LỖI HẸN TRĂNG THỀ
Vương thề nặng nhớ mỏi mòn đêm
Cưỡng khó sầu hoen lệ tủi mềm
Trường nẻo mộng hoa mùa lặng đếm
Lưỡng bờ chia ái giọt buồn thêm
Hương bời gió lịm trăng tràn hẻm
Trướng lạnh màn thưa bóng đổ thềm
Đường thẳm cách xa rời gót đệm
Sương mờ khuất lối lạc hoài em
………………………..
Em hoài lạc lối khuất mờ sương
Đệm gót rời xa cách thẳm đường
Thềm đổ bóng thưa màn lạnh trướng
Hẻm tràn trăng lịm gió bời hương
Thêm buồn giọt ái chia bờ lưỡng
Đếm lặng mùa hoa mộng nẻo trường
Mềm tủi lệ hoen sầu khó cưỡng
Đêm mòn mỏi nhớ nặng thề vương
Sưu tầm.
vntst20183801_500
KÝ ỨC
Vương giọt lệ buồn thả xuống đêm
Lạnh mưa cài tóc lọn buông mềm
Trường canh giấc ngủ thầm mơ mãi
Đoản khúc thơ tình tiếc nuối thêm
Hương đắm ngọt nồng hôm gặp ngõ
Sắc mê cuồng dại phút trao thềm
Đường chia cách hợt hời ân nghĩa
Sương trắng phủ tràn ngập bước em
…………………………
Em bước ngập tràn phủ trắng sương
Nghĩa ân hời hợt cách chia đường
Thềm trao phút dại cuồng mê sắc
Ngõ gặp hôm nồng ngọt đắm hương
Thêm nuối tiếc tình thơ khúc đoản
Mãi mơ thầm ngủ giấc canh trường
Mềm buông lọn tóc cài mưa lạnh
Đêm xuống thả buồn lệ giọt vương
Sưu tầm.

ĐÊM VÀ EM
Vương sầu nhuốm lệ thẫn thờ đêm
Phủ lạnh hồn đau nhói dạ mềm
Trường mộng giấc hoang tình lạc mãi
Đoản thề hôm cuối nghĩa đày thêm
Hương nhòa ủ quạnh gieo buồn lối
Cửa vắng lùa thơ tủi buốt thềm
Đường rẽ lối xưa người thấu hiểu?
Sương dầm nguyệt nhớ gửi về em
…………………………..
Em về gửi nhớ nguyệt dầm sương
Hiểu thấu người xưa lối rẽ đường
Thềm buốt tủi thơ lùa vắng cửa
Lối buồn gieo quạnh ủ nhoà hương
Thêm dày nghĩa cuối hôm thề đoản
Mãi lạc tình hoang giấc mộng trường
Mềm dạ nhói đau hồn lạnh phủ
Đêm thờ thẫn lệ nhuốm sầu vương
Sưu tầm.
 vntst20183791_500
NHẠN CHIỀU.. ĐƠN CÔI.. !
Hai phương trời em đây gắng viết
Lời không tròn cay nghiệt xé lòng
Đã bao ngày mòn mỏi mong
Hai giọt lệ .. lưng tròng bao trăn trở
Có lẽ ta có duyên không nợ
Nên tình tan vỡ chẳng tròn đôi
Gối chăn kia đổi thay rồi
Thương với nhớ chia đôi ai có thấu
Giữa bầu trời Nhạn tìm chổ đậu
Nơi an lành chôn dấu niềm riêng
Nhưng sao cứ vướng ưu phiền ?
Mãi ôm ấp chữ duyên với khắc khoải
Tim mang vết xướt đau quằn quại
Môi cố cười dù mãi đớn đau
Nước mắt kia dù chẳng màu
Nhưng tê tái nát nhàu trong kí ức
Hỡi tình yêu vội rơi đáy vực
Em ngậm ngùi dai dứt áng thơ
Hoàng hôn .. về em ngẫn ngơ
Tình lẳng lặng em bơ vơ bên biển
Sưu tầm.

ANH VỀ
Thơ anh viết gửi về phương ấy
Xa nhau rồi biết mấy nhớ thương
Ngày em tiễn anh lên đường
Kể từ dạo đó mãi vương vấn tình
Ngồi mơ tưởng bóng hình yêu dấu
Lòng thẫn thờ dạ nẫu hồn phiêu
Nơi đây những sớm những chiều
Núi rừng quạnh vắng buồn hiu hắt lòng
Cơn gió bấc đêm đông buốt lạnh
Khẩu súng dài gần cạnh ba lô
Bập bùng ánh lửa nhấp nhô
Ngổn ngang tâm sự nghĩ vô số điều
Khi mơ mộng người yêu bé nhỏ
Ở quê nhà vò võ nhớ trông
Bao giờ nghĩa vụ đã xong
Hè qua thu tới sang đông anh về.
Sưu tầm.

TÌNH EM ĐỂ GIÓ CUỐN ĐI
Em mãi trông theo anh bước nẻo đường
Tình Non Nước nặng vương theo ngày tháng
Qua đêm tối là bình minh ló dạng
Đất nước mình sẽ tươi sáng thôi anh
Dòng thời gian mòn mỏi qua rất nhanh
Đem công sức của mình ra đặt cược
Để gửi trọn trong bao điều mơ ước
Vui hay buồn chấp nhận nước mắt rơi
Em biết anh theo gió mưa cuộc đời
Qua bão táp thời gian trôi lặng lẽ
Trong góc khuất ôm mảnh tình nhỏ bé
Đã trao cùng với tình của non sông
Nhưng với em tình thương vẫn ngọt nồng
Dù trao gửi mà không mong đáp lại
Đành cất giữ vào trong tim mãi mãi
Cuộc tình mình ngang trái nửa hồn đau
Quê hương mình còn đó đẫm lệ sầu
Em sẽ gửi cho nhau vào thơ ngỏ
Tình mình nhỏ nhưng tình mình đã có
Đành để cuốn theo làn gió mây bay
Anh hỡi anh...hôm nay người có hay ?
Em yêu người... yêu nhất trái đất này...
Sưu tầm.
 vntst20183286_500
BÓNG ĐÊM
Bóng đêm về dày vò thân xác
Mảnh tình tan rời rạc nhánh thương
Ta tìm hơi ấm tư tương
Cuộc đời chật hẹp tơ vương héo gầy
Bóng đêm đã xa bầy thềm vắng
Ai đi tìm dấu lặng thời gian?
Dứt cơn mê muội than van
Tình còn rách rưới hỏi han bao giờ?
Bóng đêm ngủ dật dờ chết mộng
Gieo neo sầu chiếc bóng hư không
Đánh rơi thánh thót má hồng
Mùa đông băng giá lông bông nửa vời
Bóng đêm ủ rã rời len nhớ
Những con cờ vụn vỡ ai hay?
Khóc chi những cuộc tàn phai
Mẹo ai đã đố chia hai phương trời?
Bóng đêm lạnh hết ngồi lại đứng
Ngõ sâu dài lững thững ai qua?
Xót xa ôm gối xót xa
Bóng đêm ủ dột la đà sầu đeo
Sưu tầm.

MỘNG XANH
Mãi nhớ thương hoài buổi tóc xanh
Hương yêu dịu mát trải êm mành
Lời thơ diễm thắm trao nồng cảnh
Ý mộng xuân ngời gửi ngọt thanh
Tháng trở còn nguyên màu ước hạnh
Ngày qua vẫn trọn nét mơ lành
Thời gian dẫu gió đời xô mạnh
Giữ sắc hoa tình đượm nhé anh.
Sưu tầm.
 vntst20183353_500
SANG NGANG
Có phải chờ nhau đã muộn rồi
Em đành phụ nghĩa bỏ tình tôi
Còn gieo chữ khổ thời xưa dối
Lại khiến mình đau thuở cũ tồi
Để giấc yên bình theo gió thổi
Cho niềm hạnh phúc rẽ làn trôi
Mai này dẫu gặp hồn trăng trối
Sẽ nặng lòng thêm bởi khó hồi .
Sưu tầm.

YÊU XA
Hương gió nhẹ hãy gửi ngàn nỗi nhớ
Dù xa xôi cách trở vẫn bên lòng
Trái tim này chỉ có một ước mong
Là người đó ... mối tình nồng em đợi
Sáng thức dậy ... đón chào thêm ngày mới
Lời nhắn đầu anh chúc trẻ đôi mươi
Đọc tin xong môi liền nở nụ cười
Hạnh phúc thật thắm tươi em hoài giữ
Lúc hờn dỗi ghét anh nhiều lắm chứ
Ngồi lặng buồn một chữ chẳng buông ra
Anh buồn thiu năn nỉ để làm hòa
Em giả bộ không tha rồi nũng nịu
Không điện thoại, nhắn tin là thấy thiếu
Tự hỏi lòng chắc yêu quá phải không?
Cầu tơ ông nguyệt lão kết chỉ hồng
Tình mãi đẹp dù ngăn sông cách núi.
Sưu tầm.
 vntst20183469_500
BẢN TÌNH CA MÙA THU..
Mùa thu rồi lắng đọng ở trong em
Ngọn gió may vẫn lã mềm trên tóc
Khuất trong sương ảo mờ bên dáng ngọc
Bước độc hành đi dọc cuối đường thu
Tiếng lá khua nhỏ từng giọt sương mù
Em trở lại..cùng mùa thu ngày ấy
Đã từ lâu trái tim kia vẫn vậy...
Rời xa quê khắc khoải một nỗi niềm
Ở phương này lòng vẫn cố lặng im
Nơi bến đợi buồn riêng con đò nhỏ
Tiển người đi một chiều thu gợn gió
Nắng bên thềm vướng ngõ bước ai đi
Cầm tay em sao chẳng nói câu gì
Chỉ nhìn nhau rồi ôm ghì thật chặc
Những nhớ thương đong đầy trong ánh mắt
Nén vào lòng quặn thắt bước chân mau
Bao ngày trôi tình cảm chẳng úa màu
Cho kỷ niệm cuộn vào thêm thắm thiết
Em trở lại cùng thu anh có biết
Hai chúng mình viết trọn bản tình ca..
Sưu tầm.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

sunrise.tqb@gmail.com