Thứ Bảy, 15 tháng 12, 2018

Những bài thơ hay 327

ĐÊM PLEIKU
PLEIKU phố lạnh trở về đêm
Phố vắng đêm khuya rất êm đềm
Nghe trong im lặng như tiếng gió
Và tiếng mưa buồn rớt hàng đêm
Pleiku phố của những loài hoa
Sương lạnh phủ trên những nóc nhà
Đây đỉnh hàm rồng rất là đẹp
Biển hồ như giọt nước kiêu xa
Pleiku phố của những tình yêu
Phố thương phố vắng những buổi chiều
Những cặp nhân tình đi dưới phố
Hàng thông lặng lẽ gió hiu hiu
Pleiku nhớ lắm những hàng thông
Những cô gái đẹp chưa lấy chồng
Đôi mắt mơ buồn ôi diễm lệ
Phố buồn phố đẹp giữa đêm đông
Sưu tầm.
 vntst20182966_500
CAO NGUYÊN MÙA CÚC TRẮNG .
Hoa kia mọc ở ven đường
Mỏnh manh sương khói mà dường như không
Thả hồn giữa chốn đục trong
Khô cằn đá sỏi mà không nản lòng
Tên hoa cúc dại ai trồng
Bàn tay em đón buổi đông mang về
Thản nhiên trong gió tứ bề
Vô tư hứng giọt sương kề tự do
Dòng người còn đó ai ơi
Nhưng hoa cúc dại bên đời mãi tươi
Nụ hoa tinh khiết rạng ngời
Cao Nguyên hoa ấy dưới trời tinh khôi
Nhìn hoa cúc nở bên đời
Sắc không tứ trụ chẳng khơi lửa hồng
Cởi mây nhìn cảnh thong dong
Chẳng đua chen với cúc hồng tím mơ
Hoa bay theo gió lững lơ
Quện vào cái lạnh vần thơ tỏ lòng
Cùng đùa với gió mùa đông
Điểm tô cuộc sống thêm nồng sắc xuân..
Sưu tầm.

NẾM TRẢI VỊ ĐỜI
Khi có dịp nếm trải những vị đời
Người ta có thể lãng quên vị ngọt
Còn những dư âm của vị đắng đót
Hỏi mấy ai dám khẳng định dễ quên ?
Có những vị chẳng thể gọi tên
Cứ quấn lấy tâm hồn người cô độc
Dẫu trải qua biết bao phen gió lốc
Mà đời chẳng xoá nổi chênh vênh
Gom góp lại thành nỗi niềm buồn tênh
Người đến rồi đi sao vô tình thế?
Một mình trong đêm thì đâu có thể
Tự tặng mình vi ngọt ngào cùng ai?
Hãy uống cạn mùi sóng sánh của trăng
Để thấy đời vẫn còn bình yên lắm
Phá lớp vỏ từng bao bọc đăng đắng
Cho lòng mình vơi dần vị cay
Cứ uống và trải lòng hết đêm nay
Sưu tầm.
 vntst20183291_500
SẦU ĐÔNG
Đông sầu lặng lẽ mối sầu Đông
Lòng quặn niềm đau xót quặn lòng
Ngóng đợi quay về ôm đợi ngóng
Trông chờ trở lại gánh chờ mong
Mộng mơ vỡ nát tàn mơ mộng
Nồng ước tàn phai lịm ước nồng
Vọng hướng trời quê thầm hướng vọng
Mong hoài đất Mẹ mãi hoài mong!
Sưu tầm.

TỊNH TÂM
Chiều thu rảo bước trên ngàn
Bàn chân dẩm nhẹ trần gian muộn phiền
Sương giăng đưa mộng giấc thiền
Xua mây xuống đậu ngoài hiên ta bà
Vừng hồng thấp thoáng ngoài xa
Nghe trong thinh lặng ngân nga chuông chùa
Vàng thu chiếc lá sang mùa
Theo dòng quy luật cũng vừa rụng rơi
Nghiêng che nắng lụa bên đời
Chiều qua thiền chậm bóng thời gian phai
Nhìn xa cát bụi miệt mài
Dỗ tâm yên tỉnh trần ai phiêu bồng
Thoáng trông đã mỏi giấc nồng
Cỏi hồng có ngọn tứ phong vỗ về
Nhân gian nguyện một câu thề
Sớm mai trở gót Bồ Đề Nở Hoa
Trần tâm sương khói nhạt nhòa
Vén màn sinh tử bước qua ngậm ngùi
Sưu tầm.

QUÊ HƯƠNG
Quê hương là một màu xanh
Là đồng cỏ lúa nhà tranh tràn về
Thơ ai da diết làng quê
Câu ru nổi nhớ tràn về trong tim
Vi vu tiếng sáo lắng chìm
Cho em xao động lặng ghìm môi son
Tình yêu thuở ấy như còn
Con tim vẫn nhớ mỏi mòn chờ ai ....
Quê hương hai tiếng đắm say
Lời ru của mẹ gọi ai ơi à
Dòng sông uốn lượn la đà
Sáo diều cò trắng bay xa cao trời
Quê hương ta đó là nơi
Chôn rau cất rốn người ơi nhớ về
Anh ơi! hẹn ở làng quê
Trao duyên mình ước ủ mê tình hồng
Sưu tầm.
 vntst20183417_500
RA ĐI LÀ HẾT RỒI.
Nào biết ra đi là hết rồi!
Là tan vỡ hết mộng một thời,
Là khi ngoảnh lại rừng thông khuất...
Bóng tối tràn theo phủ cuộc đời.
Nào biết ra đi mất hết rồi!
Mất đồi mất núi mất em tôi,
Đèn xe mờ nhạt trong sương tối,
Chân bước hồn tan nát rã rời.
Nào biết ra đi chẳng trở về!
Chẳng còn chủ nhật của đam mê,
Chẳng còn dốc phố chờ ai đó,
Nào biết từ đây lỡ hẹn thề.
Nào biết ra đi mãi mãi xa...
Lâm-Viên đã biền biệt quan hà,
Cam ly cố nén câu Than thở,
Chim vỡ tổ vào bão tố phong ba!
Nào biết ra đi hết thật rồi?
Hết rồi tay súng gác lưng đồi,
Hết đêm trăng chếch ngang đồi Bắc...
Vàng nhạt rừng thông đẹp tuyệt vời!
Nào biết ra đi...bạc tóc chờ!
Chờ tan sương lạnh nối đôi bờ,
Chờ thông reo khúc ca tao ngộ...
Chờ bóng em về trọn ước mơ!
Sưu tầm.

MỘNG TAN RỒI!
Trường xưa phố cũ mộng tan rồi
Lặng lẽ sương mờ điểm tóc tôi
Khói tỏa triền thông mù mịt lối
Mây nhòa đỉnh núi lạc loài ngôi
Người xa vạn nẻo đời dong ruỗi
Kẻ rẽ muôn đường kiếp ngược xuôi
Khúc nhạc năm nào văng vẳng trỗi
Dư âm thuở ấy vọng vang đồi..
Sưu tầm.

TÀ DƯƠNG YÊN BÌNH
Yên bình nhạt nắng một chiều sang
Vệt tím màu mây phớt nhẹ nhàng
Mặt nước soi gương còn óng ả
Chân trời chạng vạng gió mênh mang
Phương này én nhạn đã về ngang
Xoải cánh chao nghiêng chẳng vội vàng
Xuống thấp lên cao hòa điệu vũ
Tung trời đẹp lắm giữa thênh thang
Êm đềm lắng đọng chút mơ hoang
Một thoáng hương đưa thật dịu dàng
Gợi chút mùa xưa màu dĩ vãng
Vai kề má đỏ với môi ngoan
Chậm rãi mà trôi khoảnh khắc này
Ta hoài muốn nhớ buổi chiều phai
Khung trời ấm áp hoàng hôn muộn
Nắng đã thôi vàng vẫn ngắm say.
Sưu tầm.
 vntst20183393_500
QUÁN NỬA KHUYA.
Quán khuya vắng khách mình ta đợi...
Xa thẳm đường ga biệt bóng người,
Rượu uống mềm môi sầu chưa vợi,
Cố nhân hun hút bóng chim trời?
Quán khuya trống vắng giữa thềm Xuân...
Người đưa kẻ đón lệ tương phùng,
Vàng tay khói thuốc buồn hờ hững,
Buốt lạnh sân ga gió lạnh lùng.
Quán khuya lữ khách đợi ai đây?
Bạc áo đường sương gió dạn dày,
Phố đã say hồn trong giấc ngủ...
Ta còn chờ mãi một cơn say.
Quán nửa khuya heo hắt ánh đèn,
Giao thừa lại đến gọi sầu lên...
Gọi người thương nhớ sao chẳng đến?
Lạc lõng ta chờ trong bóng đêm...
Sưu tầm.

VỀ ĐI EM NHÉ
Về đi nhé! Hỡi người yêu dấu
Em về đi! Bến lạ đang chờ
Ở đó có nhiều chim bướm đậu
Có hoa đèn dưới ánh trăng mơ
Xin em đừng nói lời than thở
Và cũng đừng rơi giọt lệ nào
Bỏ mặc con đường hoa phượng đỏ
Có người mang nặng trái tim đau
Tôi nhớ có lần em bước nhỏ
Tóc mây hờ hững phủ vai gầy
Có sợi tóc nào rơi theo gió
Vướng tà áo trắng em thơ ngây
Ngày đó chúng mình ngây ngô quá
Chỉ biết nhìn nhau mĩm nụ cười
Chỉ biết băn khoăn từng chiếc lá
Vàng rơi tan tác dưới mưa rơi
Tôi về gom lại tình thơ cũ
Gởi trả cho em những hẹn hò
Chỉ một bóng hình xin ấp ủ
Áo trắng ngày xưa tuổi học trò….
Sưu tầm.
vntst20183675_500
SỐ ĐỜI
Mỏi bước chùn chân bệt giữa đường
Người qua kẻ lại có lòng thương
Ngày thơ đã lạc loài muôn hướng
Tuổi mộng đang lầm lủi tứ phương
Khản giọng rao mời ai đoái tưởng?
Mòn hơi níu gọi kẻ đâu tường
Đời tăm tối mãi làm sao lượng
Vẫn cứ hoài mơ được đến trường
Sưu tầm.

GIÃI BÀY.
Ngẫm lại đường yêu đến nỗi nào
Bây giờ nhạt nhẽo hỏi vì sao
Nom làn tóc xõa còn xao xuyến
Ngắm cảnh mây giăng bỗng nghẹn ngào.
Bướm bỏ vườn thơ rầu lối cũ
Hoa tìm bến mộng nhớ thềm nao
Thôi đành những buổi không hờn dỗi
Gặp gỡ gì nhau chẳng muốn chào.
Sưu tầm.

MỘNG TIÊN BỒNG
Giấc trở còn vương vấn mộng đào,
Tiên đoàn ngộ lãm chốn non cao.
Thầm lưu nét nguyệt mây tung mão
Mãi luyến đường tơ gió lượn bào.
Hứng khởi tâm vùi say huyễn ảo
Điềm nhiên ý chợt tỉnh chiêm bao.
Bon chen mạc thế đời xa đạo
Chợp mắt thèm mơ chút ngọt ngào..
Sưu tầm.

NỖI NIỀM
Những buổi ta mình họa xướng thơ
Người sao nhãng hẹn khiến ai chờ
Ôm dòng kỷ niệm rồi thương nhớ
Thả quãng chân tình lại ước mơ
Lắm bữa đìu hiu ngoài nẻo chợ
Nhiều hôm vội vã dưới hiên bờ
Âu sầu tím quặn ngào hơi thở
Lệ chảy hai hàng rũ phất phơ
…………………………
Lệ chảy hai hàng rũ phất phơ
Tràn làn đỏ quặn ngấm đôi bờ
Xiêu người nức nở vào canh sợ
Ngóng cõi âm thầm trải giọt mơ
Tưởng tượng vì phai ngàn nỗi nhớ
Hàn huyên bởi nhuộm mấy câu chờ
Không màng đến cảnh trầm ngâm vỡ
Nhõng nhẹo than rồi chẳng xướng thơ..
Sưu tầm.
vntst20182748_500
MÙA ĐÔNG ĐÃ VỀ
Đông về cảnh sắc đìu hiu
Ngồi trong giá lạnh khấn điều ước mơ
Thấy người tri kỷ làm thơ
Bỗng đâu dạ cứ ngẩn ngơ bẽ bàng
Mộng đời cũng lắm trái ngang
Ngậm hoài giọt đắng tan hoang nỗi lòng
Duyên thì lẫn lộn đục trong
Đi không vững bước lệ tròng khóe môi
Hồng trần nhuốm mãi đơn côi
Sầu giăng kín cả một đời thế nhân..!
Sưu tầm.

THẾ THƯỢNG PHONG
Rồi xem bán kết hãy còn dài
Chiến thuật kèm người phải lộ khai
Phi líp còn cay mình chẳng ngại
Việt Nam bình tĩnh họ căn chài
Chuyền chơi dưỡng sức quân ta  lái
Đảo giãn xoay hình đối thủ sai
Chiến thắng oai hùng coi cũng khoái
Lượt về ở thế thượng phong đài
Sưu tầm.

BẢN LĨNH
Chả ngán thằng tây nó cẳng dài
Công đều lưỡng cánh bịt ngòi khai
Nhanh chuyền dưỡng sức không thèm giữ
Nhuyễn đá bình tâm nỏ muốn chài
Giãn lực lo bài xoay lối đúng
Khoanh vùng đảo hướng chặn đường sai
Mình tuy nhỏ bé nhưng nào dại
Thỏa trí hùng anh lúc thượng đài .
Sưu tầm.

NGƯỜI TỐT
Người tốt quanh ta cũng khá nhiều
Nhìn đời thấy muôn kiểu đáng yêu
Nhưng đến với mình nhiều không nhỉ
Cái tốt đâu là chỉ bấy nhiêu
Người tốt, thưa rằng kiểu nghe qua
Chắc gì hiểu hết cả sâu xa
Họ tốt với mình là quan trọng
Đừng vờn theo bóng hỏng người ra
Cái tốt bên mình cả mà thôi
Việc nào cũng có mỗi khúc nôi
Mọi thứ chắc gì rồi tốt cả
Nên đời, mong chớ quá săm soi
Người tốt, thời nay nói cũng nhiều
Phô bày hình như thiếu, khó tiêu
Làm sao nắm bắt điều ghi nhận
Dẫu gì, đời cũng vẫn đáng yêu
Cuộc sống tuy còn kiểu đong cân
Đời luôn mong mãi vẫn là xuân
Để cho đời chút phần mơ tưởng
Thiên hạ đổi thay, sướng vô ngần...
Sưu tầm.
vntst20181210_500
KHIẾM KHUYẾT
Mỗi lần gặp chẳng gì may
Người ta viện cở nọ này mà ra
Nhiều khi ngẫm nghĩ sâu xa
Sự không thành đạt chẳng qua kém người
Lắm lúc thấy cũng buồn cười
Chờ cho hoàn hảo tính đời làm ăn
Cơ hội lỡ bước băn khoăn
Tiếc rằng buông nhịp, khó dằn trong tâm
Đời ai chẳng muốn vươn tầm
Con người yếu kém nên đâm tính liều
Làm cho sai trái đến nhiều
Do mình nào phải mọi điều trời ban
Nhìn ra khắp cả thế gian
Ở đâu mà chẳng xoay vần đổi thay
Việc nào cũng có dở hay
Mong đừng suy nghĩ, cầu may, so bì
Thật ra cũng có đôi khi
Tính cho chê chán để đi sai đường
Muốn quay về lại thông thường
Gian nan vất vả và dường như không
Đừng ngồi suy tưởng viễn vông
Con người khiếm khuyết sao mong vẹn toàn
Theo đời thực tế lo toan
Cân nhắc tính toán, bình an hàng đầu
Mong trời, trời chẳng cho đâu
Còn như thiên hạ, còn lâu lượt mình
Con đường tự lực cánh sinh
Xưa nay thắng lợi phân minh rõ ràng
Bao nhiêu công việc ngổn ngang
Khó khăn, thuận lợi đôi đàng ngẫm suy
Khiếm khuyết đành chịu, nghĩ chi
Tăng cường học hỏi những gì quanh ta
Tự ti chỉ khổ thân ra
Làm đời kém cỏi, người ta chê cười
Nhắc nhau nhỏ nhẹ đôi lời
Mong tầm vươn kịp để đời sang trang…
Sưu tầm.

Nam Mô A Di Đà Phật
Ta ơi đừng buồn nữa
Sáng nay nắng lên rồi
Như hoa sen vẫn nở
Giữa đầm lầy tinh khôi
Tất cả sẽ chìm trôi
Niềm vui hay nỗi buồn
Hãy lắng nghe để hiểu
Hãy nhìn lại để thương
Trên vai là nhật nguyệt
Dưới chân là con đường
Trong tim là kho báu
Mỉm cười hiểu và thương..
Nam Mô A Di Đà Phật
Sưu tầm.
vntst20181263_500
TỨ MÙA HÒA THƠ
( nhất thủ xuân, hạ, thu, đông, thủ vĩ ngâm)
    Đông về ta vẫn muốn thân
Xuân sang bạn hữu xa gần hòa vui
    Hạ còn nóng nực nắng vùi
Thu chơi thi họa cùng tui sum vầy... 
Xuân tới bao người khoái rộn lay
Xuân về gặp gỡ chuyện vui bày
Xuân tình khấp khởi lòng khơi dậy
Xuân nghĩa tưng bừng dạ hởi say
Xuân được giao hòa mê chuyện ấy
Xuân mừng chúc tụng uống trưa ngày
Xuân mời kết bạn tâm hồn nẩy
Xuân tới bao người khoái rộn lay
Hạ phải lam làm nhọc cánh vai
Hạ còn nóng nực  suốt canh dài
Hạ về chẳng thích cho tìm gái
Hạ đến không màng để khó trai
Hạ khiến bao người thêm oải mãi
Hạ đầy khối kẻ ngấm tê hoài
Hạ ơi mệt lắm ta ngần ngại
Hạ phải lam làm nhọc cánh vai
Thu được chan hòa đẹp nét tây
Thu về quả ngọt chín ăn ngày
Thu còn mát mẻ trời xanh thoáng
Thu vẫn êm đềm dạ thắm  say
Thu đượm hương vườn hoa với cảnh
Thu huyền bóng nguyệt gió cùng mây
Thu ơi diễm nhé cho tình ái
Thu được chan hòa đẹp nét tây
Đông đến gieo hàn lạnh giá ôi
Đông vừa đỏ lá héo hanh rồi
Đông ơi hạn hán đừng quay lại
Đông hỡi khô nghèo hãy cứ trôi
Đông rã rời nhanh sầu nỗi nhớ
Đông tàn tã hẳn buốt tình phôi
Đông về có lẽ không thèm đợi
Đông đến gieo hàn lạnh giá ôi
Sưu tầm.
vntst20182691_500

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

sunrise.tqb@gmail.com