Thứ Hai, 24 tháng 12, 2018

Thơ tình còn mãi 257

XA NHAU RỒI ANH CÒN NHỚ EM KHÔNG?
Xa nhau rồi anh còn nhớ em không?
Ngọn lửa tình cháy hồng nay đã tắt
Chuyện ngày xưa nghĩ lại tim đau thắt
Bờ môi yêu ánh mắt thuở ban đầu
Có những đêm lặng lẽ đứng bên cầu
Ôn kỷ niệm đậm sâu ngày xưa ấy
Một bóng hình tìm hoài đâu chẳng thấy
Con tim khờ run rẩy kiếp tình tan
Gió thoảng đưa lạnh buốt vì đông sang
Bước lẻ loi lang thang về miền nhớ
Yêu thật nhiều xa nhau ai nào ngỡ
Chén tương sầu tan vỡ mộng ái ân
Bao năm qua thu đi đến bao lần
Biết trách ai duyên dần mờ phai nhạt
Chắc có lẽ cuộc tình là cánh Vạc
Con đường tình ta lạc mãi mất nhau.
Sưu tầm.
 vntst20184108_500
HOA TÀN PHAI HƯƠNG!
CHIỀU Đông ấy đôi ta mới gặp.
PHỐ thưa đèn một cặp uyên ương.
VẮNG xa luôn nhớ, luôn thương.
ĐƯỜNG đi muôn lối dặm trường đôi nơi.
ĐƠN phương ngóng người xa vời vợi.
LẺ gối chờ em đợi, em trông.
BƯỚC chân nặng trĩu tơ lòng.
GỢI bao kỷ niệm má hồng nhạt phai.
TÂM cứ mãi nhớ thương khắc khoải.
HỒN mỏi mòn mãi đợi hoài mong
MỘNG mơ nên mối duyên hồng
ƯỚC thề trọn kiếp mặn nồng bên nhau.

NGÀY chia ly chẳng nói một câu.
XƯA giã từ lòng đau quặn thắt.
NHỚ nhung giữ trật trong tim.
AI đi xa lắc, biết tìm ở đâu.
NGẤN sầu rơi tình đầu tan vỡ.
LỆ hoen mi người ở rồi đi.
BUÔNG lời ong bướm làm chi.
THỪA bao chua xót ôm ghì tái tê.
THÁNG đợi chờ lê thê dằng dặc.
NĂM dần trôi thức trắng đêm thâu.
CÁCH trở một chốn bể dâu.
BIỆT ly hai chữ, lụy sầu em đong.
NGỠ vạn kiếp vợ chồng nên nghĩa.
VỪA trao tình đã vội chia xa.
MỚI đây mình là của ta.
XA lìa én nhạn, HOA TÀN PHAI HƯƠNG.
CHIỀU PHỐ VẮNG ĐƯỜNG ĐƠN LẺ BƯỚC
GỢI TÂM HỒN MỘNG ƯỚC NGÀY XƯA
NHỚ AI NGẤN LỆ BUÔNG THỪA
THÁNG NĂM CÁCH BIỆT NGỠ VỪA MỚI XA!
Sưu tầm.

Riêng Mình Khổ Đau
Một khối ưu tình rất đậm sâu
Người mê gấm lụa với công hầu !?
Đành quên kỷ niệm lần yêu cuối
Nỡ phụ thời gian lúc hẹn đầu
Hạ vãn bao mùa rưng giọt tủi
Thu tàn mấy độ ứa dòng châu
Mà chưa xóa được niềm nhung nhớ
Đắng nghẹn mình tôi những khổ sầu
Sưu tầm.
 vntst20183556_500
CỐ GIỮ
Dẫu bụi thời gian có nhạt phai
Tìm yêu thổn thức vẫn đan cài
Niềm thương giữ vẹn ân tình ái
Nỗi nhớ trao đầy nghĩa Trúc Mai
Ước vọng hòa duyên nồng quánh lại
Lời thề quyện thắm rực tương lai
Người ơi ! kỷ niệm xanh dòng trãi
Đẹp ngát muôn đời dệt mộng trai .
Sưu tầm.

KHÓC PHẬN
Ngẫm cuộc phong trần nửa kiếp qua
Đời đau khóc phận bởi duyên nhòa
Ngâu tràn đẫm lệ cay viền mắt
Bão lộng nghiêng cành xót mảnh hoa
Mộng thắm ngày nao thèm nghĩa thả
Tình xanh thuở nọ muốn tơ hòa
Thương mình số khổ đành câm lặng
Khiến cảnh đơn phòng lạc lõng ta ...
Sưu tầm.

MỆNH BẠC
Thân tàn mệnh tủi sống ngày qua
Khổ não sầu vương ánh lệ nhòa
Mắt đỗ cay nhòe đau phận hẩm
Tâm ghì đắng ngập nẫu đời hoa
Nhưng hồn vẫn ủ niềm tin bện
Bởi dạ hoài ghim nỗi nhớ hòa
Quạnh bóng ôm tình đâu bỏ vỡ
Mơ tròn hạnh phúc thỏa lòng ta.
Sưu tầm.

HOA TÍM THÔI CÀI TRÊN ÁO EM
Từ khi xa cách chiều đông ấy
Hoa tím thôi cài trên áo em
Anh ngẩn ngơ lòng sau một dạo
Bài thơ dang dở chẳng thành tên
Nắng bên song cửa như vàng vọt
Gió thổi ven sông chất nỗi niềm
Bỏ áo thư sinh vào tiền tuyến
Thế là biền biệt mối lương duyên
Ngày về bến cũ con đò vắng
Thấp thoáng từ xa sắc tím phai
Có lẽ bởi chiều buông vạt nắng
Mang theo hư ảo bóng hình ai
Bỗng đâu cứ ngỡ như ngày ấy
Áo trắng thuở xưa tím hoa cài
Rồi chợt vụt tan theo giấc điệp
Sóng lòng lênh loáng mộng liêu trai
Sưu tầm.
 vntst20183450_500
ĐÔNG LẠNH
Anh biết không mùa đông này lạnh lắm
Gió bấc kề chẳng thắm mối tình quân
Em trở về níu với chút thanh xuân
Tô son môi đã vài lần nứt nẻ
Giấu giọt sầu vẫn âm thầm rơi khẽ
Tựa góc phòng vắng vẻ giữa màn đêm
Người đã đi mang giọt nắng qua thềm
Buồn lặng lẽ buông rèm trên mí mắt
Từng ngày trôi vẫn niềm đau quặn thắt
Như vô hình khoá chặt cửa con tim
Hạnh phúc nào sau chiếc bóng im lìm
Chỉ muốn buông cho ghim vào nỗi nhớ
Duyên hai ta giờ đây không còn nợ
Thôi em về, dang dở mảnh hồn hoang
Từ hôm nay trên đổ nát, điêu tàn
Em ươm lại những hàng cây ngày cũ
Chờ mùa xuân sẽ về mang thương đủ
Nảy chồi xanh giữa giấc ngủ miên man
Nay đông sang lòng lại thấy mơ màng
Em giữ lại một khoảng trời vô định
Nhật ký buồn thôi nhé đừng kết dính
Trả anh về với chính những yêu thương...!!!
Sưu tầm.

EM HÃY LÀ NGƯỜI ĐÀN BÀ VIẾT THƠ
Em hãy là người đàn bà viết thơ
Để hằng đêm anh thẫn thờ mong đợi
Câu vần đó sao mà xa vời vợi
Nắng đông tàn từng sợi cũng mong manh
Em hãy là cô gái của lòng anh
Đừng đắn đo chòng chành hay trăn trở
Bởi với thơ cũng là duyên là nợ
Tội tình gì cho nhung nhớ hanh hao
Em hãy là cô gái của khát khao
Như thủa ấy ngày nào ta hò hẹn
Em len lén cúi đầu như e thẹn
Giọt nắng vương thai ngén giấc mơ hồng
Em hãy là cô gái của mùa đông
Để gò má ửng hồng trong buốt giá
Trái tim anh thêm một lần nghiêng ngả
Anh say mèm tất cả với tình si
Người đàn bà em cứ viết thơ đi
Mùa xuân đến... Mang những gì... Mong mỏi!
Sưu tầm.
 vntst20183483_500
TIẾNG LÒNG MƯA ĐÔNG
Mưa đông lạnh cánh môi tươi
Bao ngày luyến nhớ đến người tha hương
Mưa rơi day dứt lòng ai
Miền sầu giăng kín đêm dài lệ rơi
Người đi mấy độ đông trôi
Quê nhà vẫn đợi mong người từng giây
Lời ca vẫn vẳng đâu đây
Chinh nhân ơi hỡi anh nay chớ buồn
Dù xa lưu luyến mãi còn
Nguyện lòng giữ vẹn môi hường cho anh
Mưa đông rơi suốt năm canh
Không vơi nỗi nhớ tình xa của người
Bao đêm ru giấc tuyệt vời
Ôm hình yêu dấu cả đời không quên
Mưa đông giá lạnh môi se
Nghĩ về nơi đó tái tê ngậm cười
Soi gương da mặt điểm mồi
Người đi xa mãi ta ngồi đợi trông
Trời cao hỏi thấu tâm lòng
Ban cho giá lạnh canh trường lẻ đơn
Biết người nơi đó còn vương
Đêm nay cũng lạnh vết buồn thấu tim
Vượt qua giông tố vững tin
Đông qua xuân đến đường tình nở hoa
 Xuân về tươi đẹp vẫy chào
Tình chung đường bước ngọt ngào ái ân
Uyên ương chung sống một nhà
Chẳng còn ngày tháng tình xa đợi chờ
Từ đây hết cảnh chơi vơi
Sợ chi giá lạnh chăn đôi đắp cùng
Tiếng mua giờ hết não nùng
Nay thành bản nhạc chúc mừng tình xa .
Sưu tầm.

HỒI TƯỞNG
Em ơi, cách xa tình vạn dặm
Nhớ thương chi nữa nặng ân nguyền
Ta ngồi đây hờn dỗi triền miên
Chiều cô lẽ tái tê xa xót.
Tình nồng mặn mà nay trắng bợt
Có còn chi túy lúy mơ hồng
Em bây giờ giữa khúc Vu sơn
Đâu có biết người xưa vỡ mộng.
Nhớ chiều nao nắng vàng thưa mỏng
Ta cùng nhau ngắm mây gió lượn lờ
Hai đứa mình dệt diễm vần thơ
Ngợi tình yêu lưu truyền vĩnh cữu.
Ta quờ quạng vùi trong chén tửu
Giữa mơ hoang chập choạng ai về
Tình yêu giờ cách biệt sơn khê
Nên tim lụn đêm sầu ly biệt.
Sưu tầm.
vntst20183549_500
NHAN HỒNG
Tri kỷ hồng nhan chẳng phước phần
Đâu còn nhung gấm mộng tình nhân
Vì sao đến nỗi co nguyền lại
Hay bởi là do nhạt ái dần
Cứ ngỡ trăng thề loang nẻo biếc
Ai dè lửa hẹn bặt lời ngân
Thì thôi ái cảm đà thay chuyến
Nuối mãi làm chi nặng kiếp trần
…………………..
Dỗi chi nặng kiếp xạm dương trần
Khiến cuộc đời này lặng tiếng ngân
Hãy tưới vui mừng cho thắm lại
Lãng quên sầu muộn để nguôi dần
Trầm hương lộng phả vào hoan mộng
Kỷ niệm chôn vùi giữa thế nhân
Cuộc sống ta bà luôn ngắn ngủi
Đừng mang tủi hận xuống âm phần
Sưu tầm.

MỘNG TRẦN
Tàn đêm ngả lặng liễu nghiêng phần
Vẳng bến tương hàn mộng cố nhân
Gió ngẩn ngơ thềm giăng mắc bận
Trăng thờ thẩn bóng cuộn co dần
Cung chờ quấn lại lời vang quẩn
Quãng đợi vo tròn khúc vọng ngân
Ngõ hẹn triền mơ trào lạnh ngấn
Còn ta vẫn tựa gốc dương trần
……………………..
Còn ta vẫn tựa gốc dương trần
Trải mướt câu tình thả lịm ngân
Dệt khúc bồng lai hòa quyện tấn
Đan lời viễn cảnh quấn quanh dần
Kề môi nói khẽ này duyên phận
Nép dạ thì thầm hỡi mộng nhân
Ngõ trúc chờ hương mùa cũ quẩn
Tàn đêm ngả lặng liễu nghiêng phần.
Sưu tầm.
 vntst20182956_500
ĐÃI NGHÊU
Em dặn tối này sẽ đãi nghêu
Làm Ta thắc thỏm muốn mau chiều
Tưởng là ngọc nữ thì luôn thật
Ai biết nhan hồng cũng dám trêu
Xắm xúi lữa lần mơ được thỏa
Lăng xăng ngọ nguậy ước mong khều
Trăng bồng khói lượn vầng mây lả
Quả đúng như lời chẳng tí điêu
………………..
Quả đúng như lời chẳng tí điêu
Ngào lâng rộn rã dậy tay khều
Đòng đưa trước giữa choàng thân ghẹo
Hé mở trong ngoài ẩn dáng trêu
Nếu đó bùi tâm là hiến tặng
Thì đây quyết chí sẽ nuông chiều
Ghi lòng buổi tiệc đầy hấp dẫn
Em dặn tối này sẽ đãi nghêu
Sưu tầm.

THÔI EM
Người à, lỗi nhịp câu thơ
Hẹn thề đến vậy mà xơ xác rồi
Thà đừng tính chuyện trầu vôi
Gieo chi mơ mộng để bôi bác này.
Người rằng, vạ gió tai bay
Hay là che chuyện để thay đổi tình
Có hoàng hôn, ắt bình minh
Lòng người đen trắng mãi rình rập nhau.
Thôi rồi vỡ mộng trầu cau
Sao không thương trọn lại nhàu nát yêu
Làm cho tình úa trong chiều
Một người đơn lẻ xót liêu xiêu đời.
Thôi đừng nhắc chuyện mù khơi
Qua sông sạch hết những lời lẽ thương…
Sưu tầm.
vntst20183518_500
BẠC NGUYỀN
Ta -mình đan dệt tứ thơ
Bấc lay giục giã thân xơ rã rồi
Ngọt bùi cau xẻ nồng vôi
Sợi tơ xiết chặt giáo bôi duyên này
Qua cầu tóc gió thôi bay
Triền thương dấy nhịp nào thay áo tình
Mai về rạng ánh tường minh
Mười câu chín ngỏ bóng hình đợi nhau
Ngày xưa ước hẹn trầu cau
Kèm vôi thắm đượm ấm màu tim yêu
Về đây dìu dắt những chiều
Xua miền lạnh giá tịch liêu bến đời
Đâu rồi cái buổi trùng khơi
Vàng câu hẹn ước bạc lời nguyền xưa.
Sưu tầm.

TÌNH SÔNG VÀ EM.
Tôi về qua  bến đò ngang
Chợt trong khóe mắt hai hàng lệ rơi
Xa quê ngần ấy năm trời
Nhớ thương con nước đầy vơi nỗi lòng
Sương chiều dáng mẹ cong cong
Áo nâu với nắng nhuộm dòng thời gian
Ngắm sông  nhớ ánh trăng ngần
Nhớ ai ngồi khóc mấy lần xa nhau.
Sông mang con nước đục ngầu
Ngấm trong lòng đất lẫn mầu mắt em
Bao năm cất giấu nỗi niềm
Tìm em với bóng con thuyền năm xưa.
Xa quê nhẩm đã mấy mùa
Nay về muộn chuyến đò trưa lúc nào
Sông buồn bọt nước lao xao
Ta buồn ta nhớ nôn nao bóng người!
Sưu tầm.
vntst20183499_500
PHỐ VẮNG
Gió về bấc buốt lạnh trái tim côi
Mưa xụt xùi trải sầu lên phố vắng
Như tiễn đưa mối tình trong câm lặng
Và một niềm tin hấp hối ..qua đời
Đã lâu rồi ..người chẳng còn tin tôi
Toàn thốt ra những lời đau xa xót
Được ngụy trang bằng những lời dịu ngọt
Mà khi nghe qua ta ngỡ chân tình
Đã từ lâu người ấy chỉ biết mình
Có còn đâu những phút giây..nông nổi
Giờ cũng chẳng còn phút giây bối rối
Tìm cho mình một chỗ nấp an yên
Ta tiễn đưa..chấp nhận những muộn phiền
Mưa vẫn rơi trên đường đời vội vã
Ta và em giờ người dưng xa lạ
Vắng em rồi...độc bước chỉ mình ta
Sưu tầm.

GẶP EM...CÔ GÁI THÁNG MƯỜI HAI
Ta gặp em ..cô gái tháng Mười hai
Khi thu vàng còn vấn vương trên tóc
Gió mơn man đôi mắt trong như ngọc
Thơm mùi hương trên mái tóc mây cài
Anh gặp em ..nắng nhảy nhót trên vai
Bông bách hợp ngập tràn mùi hương phố
Hoa xuyến chi bình dị căn phòng nhỏ
Mùa đã về trên cúc trắng họa mi
Gặp nhau rồi vội vã tiễn mùa đi
Khi hoa sữa chẳng còn vương vẫn nữa
Chặt đôi câu thơ chia thành hai nửa
Nửa xót xa.nửa luyến tiếc ngậm ngùi
Chẳng còn đâu những giây phút ngọt bùi
Có còn chăng những phút giây hoài niệm
Khi thời gian sắp nói lời tạm biệt
Ngậm ngùi cùng em cô gái của Mười hai
Sưu tầm.
 vntst20183046_500
LẺ BÓNG ĐƯỜNG ĐƠN
CHIỀU bóng ngã..trời thưa gió quyện
PHỐ cũ buồn..lưu luyến dáng thanh
VẮNG thềm gót ngọc trâm anh
ĐƯỜNG khuya lối tẻ..mong manh..thiếu nàng
ĐƠN phận bạc..ngổn ngang cõi dạ
LẺ đường  đời..giẫm HẠ  dầm ĐÔNG
  BƯỚC đi trĩu nặng tất lòng
GỢI về kí ức..dáng hồng ..ngát hương
TÂM khắc khoải..sầu vương vời vợi
HỒN mong chờ..tháng đợi hoài mong 
 MỘNG son ảo tưởng dệt hồng
ƯỚC nguyền nghĩa thắm..đượm nồng ..ái trao
NGÀY sánh bước ..hôm nao còn nhớ
XƯA trở về..bở ngỡ thềm mơ 
NHỚ nhung ấp ủ đợi chờ
AI về phố thị..hững hờ..kẻ trông
NGẤN rơi giọt..đò hồng tách bến
LỆ nhỏ dòng..tình đến vội đi
  BUÔNG rèm héo úa bờ mi
THỪA thương dư nhớ..tình si..não nề
THÁNG mòn mỏi..lê thê dạ buốt
NĂM lụn tàn..thắt ruột nhớ mong
CÁCH chia bến bắc đò đông
BIỆT mù thương nhớ..Khúc sông..cuộn dòng
NGỠ duyên thắm..trời đông chẳng buốt
VỪA mặn mà..dạ chuốt đắng cay
  MỚI trao thắm thiết tháng ngày
XA lìa vương vấn..đổi thay..tủi hờn
CHIỀU PHỐ VẮNG ĐƯỜNG ĐƠN LẺ BƯỚC
GỢI TÂM HỒN MỘNG ƯỚC NGÀY XƯA
  NHỚ  AI NGẤN LỆ BUÔNG THỪA 
THÁNG NĂM CÁCH BIỆT NGỠ VỪA MỚI XA.
Sưu tầm.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

sunrise.tqb@gmail.com