Chủ Nhật, 30 tháng 12, 2018

Thơ tình còn mãi 278

NGÀN NĂM CÒN NHỚ.!!!
Ngày xưa xa lắc.
Dìu dắt cung tơ.
Bên anh em dệt vần thơ.
Rộn ràng hoa lá hồn ngơ ngẩn hồn.
Nụ hôn ngày ấy.
Vụng dại trao nhau.
Long lanh rực rỡ sắc màu.
Hàng ngàn tinh tú trên cao thẫn thờ.
Mộng mơ khúc hát.
Dào dạt ân tình.
Ngỡ rằng hy vọng màu xanh.
Nào đâu hoa úa chiếc bình vỡ tan.
Bẽ bàng giấc mộng.
Lệ đọng khóe mi.
Buồn nào hơn phút chia ly.
Mỗi người mỗi ngả còn gì đợi mong.
Nỗi lòng tan tác.
Gởi hạt mưa rơi.
Mênh mông sông nước trùng khơi.
Ngàn năm còn nhớ đến lời hẹn xưa...
Sưu tầm.
 vntst20182228_500
NHỚ KỶ NIỆM XƯA
Lòng anh lại nhớ
Bóng dáng ngày xưa
Hai đứa dìu nhau dưới mưa
Tay trong tay nắm hương xưa đợi chờ
Có lần em giận
Em lại thờ ơ
Anh liền làm một bài thơ
Cho em hết giận nào ngờ đi luông
Có lẽ em buồn
Lệ tuông má ngọc
Giận hờn một góc kêu sa
Bỗng dưng anh thấy đậm đà yêu hơn
Em đừng hờn dỗi
Là lỗi do anh
Lòng anh tha thiết chân thành
Yêu em mãi mãi chỉ giành em thôi
Một cõi nhớ mong
Một lòng chờ đợi
Trùng dương nhắn gửi đôi lời
Ngàn năm sau vẫn ghi lời yêu em.
Sưu tầm.

KHÁT VONG ..
Đông về lạnh buốt hồn ta
Lẻ loi một bóng nghĩ mà nhói đau
Tơ duyên sao mãi bạc màu
Nỗi niềm chan chứa buồn đau chất chồng
Trải qua ngày tháng chờ trông
Ngọn tình ấm lại để lòng thêm vui
Xoá vơi cay đắng ngậm ngùi
Ngờ đâu vẫn thế.. lui cui một mình
Giờ thì chỉ biết lặng thinh
Sớm hôm một cõi thân hình chiều rơi
Nén lòng trong cảnh chơi vơi
Vùi chôn nghĩa ái ở nơi suối ngàn.
Trách thân sao nỡ vội vàng
Yêu lầm vướng phải sầu đan đêm ngày
Biết ai hiểu được toả bày
Con tim khởi săc đắm say lại tình..
Sưu tầm.
 vntst20182231_500
TÌNH YÊU CỦA EM LÀ ANH
Anh Gửi lại cho em niềm thương nhớ
Gửi lại cho em nức nở tình anh
Cũng giấc mơ ngày xưa mộng trong lành
Khoảng trời ấy mênh mông xanh hoa thắm
Đừng đi em đừng lạnh lùng nín lặng
Đừng ngất ngư trong tríu nặng ngậm ngùi
Suốt cuộc đời sẽ chẳng có niềm vui.
Nhớ thương nhau sao bồi hồi trong dạ
Gửi về em phương trời nơi xứ lạ
Bao nỗi lòng ngày tháng mãi bên nhau
Dù Trải qua bao nỗi nhớ buồn đau
Ta lại bên nhau dạt dào ân ái
Đừng đi em tình mình xin ở lại.
Đừng bỏ bờ yêu bóng mãi đợi chờ.
Chuyến đò chiều như đưa tiển người xa.
Khách sang sông như lỡ đã chuyến đò .
Gửi lại cho em không còn khốn khó
Mùa xuân nồng sẽ lắp hết khoảng không
Nắm chặt tay đi lòng hỏi dặn lòng
Rồi ngây ngất bản tình ca hạnh phúc
Gửi lại cho em tình yêu đích thực
Xóa bao giận hờn ngờ vực với nhau
Cho lá trầu xanh thắm đượm nghĩa tình
Duyên chúng mình vẫn yêu nhau mãi mải,
Sưu tầm.

HÃY Ở LẠI BÊN EM ANH HỠI!
Đừng đi anh đừng lạnh lùng vô cảm
Đừng ngất ngư trong bóng tối đọa đầy.
Suốt cuộc đời sẽ chẳng có niềm vui.
Nhớ thương anh một lần rơi bờ mộng.
Đừng đi anh em van anh ở lại.
Đừng bỏ bờ yêu rũ bóng đợi chờ.
Chuyến đò chiều đưa anh về chốn xa.
Buồn nghĩa trang ôm niềm đau thầm lặng.
Đừng đi anh em yêu anh tha thiết.
Sao lỡ đành buông lệ bước ra đi.
Trời hỡi trời sao cản được bước chân .
Thôi đành nghe nhịp trái tim giẫy chết.
Mất anh rồi một trái tim hẹn ước.
Còn lại gì theo ngày tháng tương tư.
Bao năm yêu ôm biển nhớ cuồng si.
Chừ thiếu anh làm sao yên anh hỡi.
Nên xót xa bồng bềnh thương kỷ niệm.
Ôm niềm đau ôi định mệnh cuộc tình.
Ngậm ngùi buồn tim không trọn yêu đương.
Đắng tâm hồn từng giọt nồng rượu nhớ.
Em vẫn đợi cho dù là tiền kiếp.
Trái tim này yêu mãi chỉ anh thôi.
Làm sao quên giết được người trong mộng.
Đắm đuối tình ôi nhớ quá anh ơi!......
Sưu tầm.
 vntst20182244_500
ĐỊNH MỆNH
Anh sẽ không bao giờ rời xa nữa
Sẽ bên em để đốt lửa hương tình
Sẽ dìu em dạo bước dưới bình minh
Xây đắp một cuộc tình đầy thơ mộng
Anh sẽ không thể bỏ một hình bóng
Đó là em người trong mộng của anh
Anh nâng niu như hoa ở trên cành
Như vật báu mà anh luông cất giữ
Nhưng ở đời sao qua được sinh tử
Là kiếp người nam nữ điều trải qua
Nghĩa trang buồn mà anh đã đi xa
Bỏ em lại khóc òa niềm thương nhớ
Hai chúng ta duyên tình nay đã lỡ
Xin em đừng mãi nhớ chỉ mình anh
Cuộc đời này ôi thật quá mong manh
Em yêu hỡi xin dành lìa hai lối
Kiếp lai sinh hẹn nhau mình sẽ nối
Đoạn duyên tình đã lỗi nhịp yêu đương
Bước bên nhau sống trọn kiếp miên trường
Tình duyên thấm uyên ương cùng sánh bước.
Sưu tầm.

NHỚ AI
ĐÊM ủ rũ BAO ngày tỉnh lặng
BUỒN cô đơn NĂM tháng chán chê
ĐẾM đong NỖI khổ ê chề
GIỌT cay mãi NHỚ phu thê thở dài
MƯA tầm tả U hoài ảm đạm
RƠI từng cơn SẦU thảm không gian
BÊN trong tổ ấm CON đàn
MÀNH che khép kín TIM càng đớn đau
CỬA rộng mở KHẮC màu chung thủy
SỔ lòng rồi KHỔ lụy tan thương
NGHE câu cổ nhạc CANH trường
LỜI ai quyến rũ THÂU hương ái tình
HÁT những khúc BẢO bình cuộc sống
RU trải lòng BÙNG mộng duyên sâu
BAO NĂM NỖI NHỚ U SẦU
CON TIM KHẮC KHỔ CANH THÂU BÃO BÙNG
Sưu tầm.
vntst20182279_500
ANH YÊU EM !!!
Anh yêu em bằng con tim nồng cháy
Giữa dòng đời nhiều nghiệt ngã đắng cay
Anh Không muốn đâu..những giọt lệ rơi
Lăn trên má làm em buồn..em tuổi.
Giữa chúng mình là hai đầu nỗi nhớ
Thương nhau rồi mà phải chịu cách xa
Em muốn anh từ những điều thật nhỏ
Nhớ nhung ơi từng giây phút mặn mà
Anh biết anh làm em buồn nhung nhớ
Anh cũng sầu nào có được gì đâu
Gắng nghe em sẽ qua hết muộn sầu
Tình chung lối không bao lâu..tươi sáng.
Anh yêu em..yêu trong từng nhịp thở
Đã thương rồi xin đừng lỡ tơ duyên
Nhớ nhé em..xin chờ đợi đừng phiền
Yêu mãi em..bởi em là yêu dấu...!
Sưu tầm.

NHÁNH TƯƠNG TƯ
Chiều tàn Đông nắng vệt loang màu tím
Ta lim dim nhắm mắt ngước lên trời
Trong veo ấy... gợn đám mây xa lắc
Dáng hình em người con gái đôi mươi!
Ta mộng du giữa cuộc đời rất thật
Sự sống đang từng giây phút diễn ra
Em hiện hữu như cánh hoa lơi lả
Trói bùa yêu di trú nhánh tâm già!
Ta thả khơi cánh buồm căng lộng gió
Lướt thiên thai níu gió đuổi kịp em
Ráng chiều nghiêng, sương trắng giục buông rèm
Pha lên tóc, lót tàn tro điểm xuyết.
Em trong ta mộng ngàn năm diễm tuyệt
Gói mềm hoa ta quyết ruổi cuộc tình
Hòa nhịp ái bung nở thức niềm tin
Đêm huyền tích ru mình vui hội ngộ!
Sưu tầm.
vntst20184104_500
GIÂY PHÚT CHIA TAY
Lưu Luyến cầm tay phút tiễn đưa
Niềm riêng không thể nói cho vừa
Em đi anh ở hai phương nhớ
Trời cũng Chạnh lòng lất phất mưa
Không biết bao giờ mình gặp lại
Để được cùng nhau chuyện sớm trưa
Ta cùng ngắm ánh bình sớm
Cùng dắt tay nhau dưới bóng dừa
Bốn mắt nhìn nhau phút chia tay
Tâm tư trĩu nặng phút giây này
Người đi mang nửa hồn tôi giấu
Nửa hồn còn lại theo gió mây
Thời gian xin hãy trôi chậm lại
Để lau khóe mắt lệ dâng đầy
Còi tàu cắt đức dòng lưu Luyến
Em đã đi rồi anh đứng ngây
Sưu tầm.

SÂU LY BIỆT
Trời hởi chắp cho một cánh bay
Về nơi ai vọng tưởng đêm ngày
Nói với nhân tình tôi đang khóc
Nhìn đoạn tơ chùng ngỡ ngàng thay
Người trách tình ta giữa trời ngâu
Ta xót tình ta những giòng châu
Thôi xin nghẹn nuốt tình ly biệt
Xin chết trong em một khối sầu
Sưu tầm.

SÂU TRĂNG VỠ
Thôi rồi khắc khoải nguyền trăng vỡ
Phủi hết ân tình tan rã nợ
Thức tỉnh ê chề giữa mộng mơ
Đìu hiu lạc lõng khi chèn trở
Nào hay ái cảm giật giông khờ
Chẳng liệu thương tình ran cõi nhớ
Lặng lẽ thu mình xám nẻo lơ
Mà sao giấc điệp hoài loang ngớ
………………………..
Mà sao nẻo điệp hoài loang ngớ
Ảm đạm tâm hồn luôn mãi nhớ
Sao đành đổi dạ xót tình lơ
Đến nỗi thay lòng gây mộng trở
Để khiến thi đàn lạc quãng thơ
Làm cho kiếp nữ ngùi duyên nợ
Từ nay vọng ước phải lu mờ
Thôi rồi khắc khoải nguyền trăng vỡ
Sưu tầm.
vntst20184277_500
ÚA PHAI  [Giao cổ]
Tình yêu thuở ấy đã thay dời
Kỷ niệm hoan tình nuối tiếc ơi
Thề cũ lặng bâng khuâng xót dạ
Cồn cào đợi bóng ước nào vơi
Tưởng là hiệp bước phòng hoan ngộ
Đâu biết sai nguyền lệ thảm rơi
Thơ thẩn một mình trong quá vãng
Sâm Thương cách trở biệt tăm lời
……………………..
Sâm Thương cách trở biệt tăm lời
Níu mấy chỉ chồng bất hạnh rơi
Cứ tưởng lòng chân thì vĩnh viễn
Ai dè ái bạc khiến vời vơi
Chia nguyền hỡi gối chăn choàng hận
Mây nước tích hờn biệt mộng ơi
Bóng đổ chiều nghiêng sầu quạnh hắt
Tình yêu thuở ấy đã thay dời
Sưu tầm.

THẮM ĐƯỢM
Mãi một tình yêu chẳng muốn dời
Tim này đã nguyện thắm người ơi
Niềm đau khắc khoải hồn mơ vợi
Nỗi nhớ âm thầm tuổi mộng vơi
Ngả bóng dương tà se sẽ đợi
Nghiêng chiều lá nhỏ nhẹ nhàng rơi
Từng thu lãng mạn từ đâu tới
Gió gọi thầm tên khẽ nhủ lời
…………………….
Gió gọi thầm tên khẽ nhủ lời
Cho mình bớt tủi lệ đừng rơi
Châu về hợp phố đang bừng khởi
Nước chảy sơn mòn sẽ vợi vơi
Có phải mơ cầu mong bậu hỡi
Nên là mộng ước thoả lòng ơi
Duyên trời định sẵn hoà chung với
Mãi một tình yêu chẳng muốn dời
Sưu tầm.
 vntst20182271_500
CÒN ĐÂU?
Trời buồn nhỏ giọt mưa ngâu
Em buồn thức suốt canh thâu nơi này
Cuộc tình bỗng hóa đắng cay
Ngồi ôm kỷ niệm những ngày bên nhau
Tự nhiên lòng thấy nhói đau
Con tim như có vết cào thật sâu
Một thời hứa hẹn bền lâu
Cùng nhau đưa đón qua cầu gió bay
Còn đâu những chuỗi đắm say
Nhớ thương, thương nhớ tình này chẳng quên
Chập chờn giấc mộng gọi tên
Bóng hình xưa cũ bên thềm ngày xưa
Thoảng qua như mới chợt vừa
Tìm về một thuở xa xưa tình nồng
Yêu nhau hết cả tim hồng
Hứa rằng suốt kiếp một lòng với nhau
Vậy mà người đã quên mau
Hoàng hôn gợi nhớ xót đau phận mình
Ngẫm đời như cánh Lục Bình
Trôi theo dòng nước lặng thinh tháng ngày
Tình duyên kiếp nợ trả vay
Nỗi buồn xin gởi áng mây cuối trời.
Sưu tầm.

DÃ TRÀNG SE CÁT
Trời đông biển rộng sóng trào
Sóng ơi sao cứ cồn cào trong anh
Dáng em trước biển mong manh
Trăng soi lẻ bóng làm anh thẫn thờ
Nỗi buồn sao đến bất ngờ
Dã tràng se cát bao giờ hết se?
Thả lòng em hãy lắng nghe
Ngàn đời biển vẫn chở che cánh buồm
Em ơi xin chớ có buồn
Đông qua xuân tới hãy luôn yêu đời .
Sưu tầm.
 vntst20184232_500
MỘ TÌNH
Ngôi mộ tình hoang vu buồn tẻ
Nằm một mình lặng lẽ từ lâu
Tiếc thương cho mối tình đầu
Bây giờ nằm đó đêm thâu lạnh đầy
Như cung đàn đứt dây lỡ nhịp
Tình yêu ơi tắt lịm từ đây
Buồn đau theo những tháng ngày
Giờ nằm yên đó ai hay kiếm tìm
Đêm cô quạnh chìm trong hoang vắng
Người đi rồi chẳng đặng đoái trông
Xót thương duyên mỏng má hồng
Lỡ làng mang hết tình nồng chôn sâu
Để đêm về lệ sầu thấm gối
Trách phận đời sao tối như bưng
Thuyền quyên gẫy gánh giữa chừng
Tình ơi yên nghĩ xin đừng oán than
Sưu tầm.

NHÂN PHẨM CỦA EM   ( ngũ độ thanh,  lộc lư ngũ bộ )
NIỀM ĐAU ĐÃ GÓI LẠI TRONG NÀNG
Đất mẹ như còn vẫn chuyển sang
Cái thuở tình yêu truyền dẫn dạng
Thời xưa nghĩa mến để quên làng
Cho dù có khổ đâu sờn dọc
Cứ đọng thương ngầm chẳng rẽ ngang
Hạnh phúc tuy rằng không thỏa mãn
Mà luôn giữ phẩm chất son vàng
……………………..
Chẳng kết duyên lành bỗng sểnh xang
NIỀM ĐAU ĐÃ GÓI LẠI TRONG NÀNG
Chân tình vẫn đẹp tròn nhân phẩm
Mến nghĩa luôn ngời nguyện cửa trang
Giữ phận an bài tâm chẳng chát
Gìn thân nhẫn ý dạ đâu màng
Nhiều đêm nghĩ gợi buồn cho dáng
Hẫng hụt đâm sầu phải buốt lang...
……………………….
Vùi chôn ước nguyện lỡ xa đàng
Phải lặng đi rồi vẫn hát vang
Nỗi nhớ luôn thầm in ở mộng
NIỀM ĐAU ĐÃ GÓI LẠI TRONG NÀNG
Thôi đành khuất hẳn quên điền địa.
Miễn cắt chia lìa ngậm quả tang
Bái biệt cần chi hồn thỏa mãn
Gò thêm chuốc khổ rã căng tràng
……………………
Bật gảy cung sầu dẫu chán mang
Còn cay phải dấu gợi thêm càng
Hồn tâm cố giữ không thèm luộc
Trí dạ soi truyền trả nhẽ rang
Nỗi xót ghi ngầm in ở sách
NIỀM ĐAU ĐÃ GÓI LẠI TRONG NÀNG
Đêm về khấn phật nguyền tê quãng
Lĩnh hội mê trùng thỉnh sáng quang..
…………………………
Về thăm bỗng lệ nhỏ hai hàng
Mãi nhẩm than cầu một nén nhang
Cảnh vẫn êm đềm thêm sáng rạng
Nhà như phẳng lặng sớm xuôi ngàng
Hồn cay thủa ấy buông ngoài dạ
Nỗi hận bây giờ thả xuống thang
Cặp mắt nhìn nhau thầm nhẫn thoảng
NIỀM ĐAU ĐÃ GÓI LẠI TRONG NÀNG
Sưu tầm.
 vntst20182219_500
CÒN ĐÂU?
Trời buồn nhỏ giọt mưa ngâu
Em buồn thức suốt canh thâu nơi này
Cuộc tình bỗng hóa đắng cay
Ngồi ôm kỷ niệm những ngày bên nhau
Tự nhiên lòng thấy nhói đau
Con tim như có vết cào thật sâu
Một thời hứa hẹn bền lâu
Cùng nhau đưa đón qua cầu gió bay
Còn đâu những chuỗi đắm say
Nhớ thương, thương nhớ tình này chẳng quên
Chập chờn giấc mộng gọi tên
Bóng hình xưa cũ bên thềm ngày xưa
Thoảng qua như mới chợt vừa
Tìm về một thuở xa xưa tình nồng
Yêu nhau hết cả tim hồng
Hứa rằng suốt kiếp một lòng với nhau
Vậy mà người đã quên mau
Hoàng hôn gợi nhớ xót đau phận mình
Ngẫm đời như cánh Lục Bình
Trôi theo dòng nước lặng thinh tháng ngày
Tình duyên kiếp nợ trả vay
Nỗi buồn xin gởi áng mây cuối trời
Sưu tầm.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

sunrise.tqb@gmail.com