Thứ Sáu, 7 tháng 12, 2018

Thơ tình còn mãi 239

ANH CÒN NỢ EM
Anh nợ đời em một kiếp buồn
Vay tình rồi Trả nỗi cô đơn
Gót mòn giăng lệ hương tàn úa
Mặc dấu yêu xưa chất ngất hồn
Thuyền lướt dịu êm dòng suối mơ
Bàn tay nửa chặc nửa buông hờ
Kề vai mộng ảo thơm làn mắt
Hai mảnh tim sầu dạ ngẫn ngơ
Buổi ấy hồn tan trong mắt xanh
Yêu thương như vỡ nửa như lành
Giận hờn níu bước quên là nhớ
May vá lưới tình còn mỏng manh
Mây trời cỏ lạ ấm lòng thu
Hoàng hôn như bạn nửa như thù
Mang buồn du lãng tìm ân ái
Phai mờ vết dấu nhạt suy tư
Mài ánh sao khuya giết mặt trời
Để đem đầy nắng hạ muôn nơi
Mai đây thân xác là tro bụi
Cũng nguyện bên anh trọn kiếp người !!!
Sưu tầm.
 vntst20183382_500
LỊM NGƠ  [Ngũ độ]
Đã mộng thương nàng thuở bén thơ
Cùng bao ấp ủ dệt mong chờ
Triền miên dõi nhớ trong thầm lặng
Nhấp nhổm tìm yêu giữa mịt mờ
Hãy chuốc hoa tình thêm tỏa đượm
Và lâng nhịp ái phả say đờ
Nghê thường vũ điệu bồng lai nhé
Khiến nẻo dương trần cũng lịm ngơ
…………………….
Khiến nẻo dương trần cũng lịm ngơ
Mùa hoan rộn rã đến mê đờ
Trầm hương diệu bén êm đềm phả
Hạnh phúc ngời loang thỏa mãn chờ
Cũng lại lơi tình khi nắng tỏa
Rồi thêm lả mộng lúc sương mờ
Cùng vui vũ khúc vầy hoan lạc
Đã mộng thương nàng thuở bén thơ
Sưu tầm.

ĐẮM NGẨN
Mong hoài kẻ ghép đượm hồn thơ
Dệt mãi ngàn thương thảo luyến chờ
Ghép lại chung vần cho đẫm ngỏ
Chan vào lẫn ý để say đờ
Lời da diết quyện trong chiều vỡ
Điệu đắm nồng quay giữa gió mờ
Rát bỏng khung trời hương ngọt mở
Ơ này mộng hỡi chớ làm ngơ
……………………..
Ơ này mộng hỡi chớ làm ngơ
Hãy trải lời yêu ngọt thắm đờ
Dệt những câu tình say đắm mở
Đan từng điệu ái thỏa mê đờ
Và trao diễm mắt tràn hương nhớ
Sẽ gửi hường môi ngập sắc chờ
Để ánh mơ nồng êm nhịp thở
Mong về kẻ ghép đượm hồn thơ.
Sưu tầm.
 vntst20183929_500
TRĂN TRỞ..
Ngọt bùi cùng chia sẻ
Vốn dĩ rất bình thường
Đắng cay cùng chung gánh
Đấy mới là tình thương
Cuộc sống nhiều trăn trở
Mật ngọt vốn đậm đà
Khi mặn mòi như muối
Tình biết gần hay xa ?
Thế nên ai nếu hiểu
Chung tay sẻ nỗi niềm
Nếu gặp khi giông tố
Còn kiên trì cạnh bên?
Em không cần lời hứa
Cũng chẵng mộng sang giàu
Chỉ cần khi tay nắm
Đừng bao giờ buông nhau
Sưu tầm.

VÔ ĐỀ
Có những chiều thành phố mưa bay.
Để cho ta thêm dài nổi nhớ.
Dẫu xa nhưng chung từng nhịp thuở.
Vẫn tươi cười như thủa mới vừa yêu.
Có những hôm ngắm án mây chiều .
Tim thổn thức. có điều muốn nói .
Tại sao yêu ta cứ luôn hờn dỗi.
Nói những lời làm tan nát tim đau.
Có những chiều sắt nét muôn màu .
Sao vẫn thiếu người em yêu dấu.
Anh phương xa hỡi anh có hiểu thấu.
Em luôn mong chờ dù dẫu cách xa.
Sưu tầm.
 vntst20183383_500
Mãi là Anh
Bước đường đời có mệt mỏi không anh?
Tựa vào em cho vừa tròn giấc ngủ
Gửi tặng anh một giấc mơ vừa đủ
Hạnh phúc này em thấy cũng mong manh
Hạ đã về nóng bức phải không anh?
Chiều buông nắng níu chân người lữ khách
Gió là em từ ngàn trùng xa cách
Thổi hồn anh cho bớt nỗi nhọc nhằn.
Cuộc sống này có náo nhiệt không anh?
Một khoảng lặng - chắc anh cần như thế.
Chốn bình yên bên em đều có thể
Đón anh về xua hết những lo toan.
Dù cuộc sống có bộn bề trăm ngã
Phải gồng mình chống chọi với phong ba
Điều đơn giản thầm mong anh hãy nhớ
Cuối con đường- nơi ấy đã có em!"
Sưu tầm.

 ĐIỀU KHÔNG THỂ
Em vẫn ngỡ có những điều không thể
Nên nỗi buồn ứ đọng giữa con tim
Cứ tưởng tình như một cánh chim
Bay miên viễn tìm chân trời xa lạ
Em không phải vô tình như ngọn gió
Thổi qua đời anh lặng lẽ lãng quên
Em chẳng phải là bóng mây lênh đênh
Bay qua bầu trời để rồi tan loãng
Em đã trao linh hồn cho anh giữ
Nên thể xác nào cũng chẳng vẹn toàn
Đời muôn mặt đầy những nỗi trái ngang
Nhưng sâu thẳm tình yêu em đã có
Mưa hay nắng chỉ là mùa luân chuyển
Thời gian nào cũng ước lệ mà thôi
Em sẽ giữ tình anh trao muôn đời
Thì hệ lụy nhân sinh đều tan biến.
Sưu tầm.

PHIÊU DIÊU
Ngây thơ mắt liếc đã ưa
Làn da khẽ chạm tay đưa rón mình
Tim run trống đập ình ình
Dừng chân ngựa hí bất thình lại phi
Tình yêu bọ xít kể chi
Mấy hồi thu đến xuân đi nhẹ nhàng
Lời bay lá rụng trăng vàng
Sông thương nước chảy tình chàng phiêu diêu
Chín duyên ngọc ái mỹ miều
Mười duyên gác tía như Kiều thiết tha
Trăng ngà cuội nấp bóng đa
Rình hoa bẻ liễu chim sa cá liều
Đông sung lai vãn chợ chiều
Siêu lòng nguyệt nhả sa diều tuột dây
Tới ngày mộng ảo mặt ngây
Vo lòng tái dại giăng mây náu mình
Ba đào trải thấu nặng thinh
Phiêu lưu tình ái bóng hình đơn côi
Sưu tầm.
 vntst20183379_500
YÊU THƯƠNG
YÊU từ lúc đôi ta mới gặp
THƯƠNG mới mơ đi khắp thế gian
MỘT khi cuộc sống cơ hàn
PHÚT giây say đắm làm tan muộn phiền
CŨNG từ đó nên duyên giai ngẫu
ĐÀNH bỏ quê biết dẫu rất buồn
MIỄN mình kết chặc đừng buông
LÀ ảnh hai đứa chung khuông lộng vàng
PHÚT hội ngộ tình lang ơi hỡi
ĐÓ phải chăng nợ bởi do trời
CHÂN tình xin chớ lã lơi
THÀNH tâm thì sẽ suốt đời có nhau
MÀ chàng hãy thề sao mới được?
THÔI biết rồi mộng ước mong manh
YÊU THƯƠNG MỘT PHÚT CŨNG ĐÀNH
MIỄN LÀ PHÚT ĐÓ CHÂN THÀNH MÀ THÔI.
Sưu tầm.

KHÚC MƯA ĐÊM  [Thuận Nghịch độc]
Đêm tẻ nhạt tình lặng giữa mưa
Nếm đau hồn chạnh lửng lơ thừa
Mềm môi đợi mãi nhàu hương tựa
Điểm mắt trông hoài mỏi dáng đưa
Thêm lụy ý lời ngao ngán vữa
Đếm xiêu lòng dạ chán chê bừa
Thềm hoang hoải đoạn sầu chan chứa
Chêm đắng rượu đời não nhặt thưa
………………………..
Thưa nhặt não đời rượu đắng chêm
Chứa chan sầu đoạn hoải hoang thềm
Bừa chê chán dạ lòng xiêu đếm
Vữa ngán ngao lời ý lụy thêm
Đưa dáng mỏi hoài trông mắt điểm
Tựa hương nhàu mãi đợi môi mềm
Thừa lơ lửng chạnh hồn đau nếm
Mưa giữa lặng tình nhạt tẻ đêm
Sưu tầm.
 vntst20184062_500
MÙA ĐÔNG NÀY
Người bên đó mùa đông về có lạnh
Tôi bên này lòng canh cánh nhớ em
Trời hôm nay sương xuống đọng bên rèm
Tình giá buốt lấm lem đời hiu quạnh
Lòng vụn vỡ nỗi buồn như có cánh
Đêm ướt nhèm tìm kiếm mảnh trăng treo
Nhưng ngoài ao nước đọng giữa thân bèo
Viên sỏi trắng mốc meo nằm im lặng
Trên lối nhỏ thiếu em hồn hoa vắng
Mùa đông rồi không nắng cũng không mưa
Một vòng ôm đôi tay khép chẳng vừa
Duyên đã hết hay là chưa đủ nợ
Khoảng trống ấy một mình tôi đang ở
Yêu nhau nhiều nhưng lỡ chuyến tàu đi
Thuở ban sơ mộng ước đã phân kỳ
Rồi thơ thẩn đợi chim di xứ lạ.
Sưu tầm.

GIẤC MƠ TRƯA
Em lại mơ về một miền xa lắm
Ở nơi đó có cúc trâng họa mi
Và em mơ anh thủ thỉ những gì
Tựa như  những lời thầm thì của gió
Đông đã về trái tim em hé mở
Anh có vào sưởi ấm giấc mơ không
Hãy đến bên em .. ôm chặt em vào lòng
Để em thấy đêm về không hoang lạnh
Em ước mơ như Thiên thần có cánh
Bay mãi về phía mặt trời tìm anh
Để ban mai đón hạt nắng đầu cành
Sưởi ấm môi em đang khát khao vì ....nhớ
Như thấy anh về trong từng hơi thở
Hát ru em bằng khúc hát giao mùa
Đông đến rồi ..anh ơi ..đã về chưa?
Trong chiêm bao ...tên anh em thầm gọi
Sưu tầm.
vntst20183866_500
SỢI LÒNG
Sợi lòng nhuốm đẫm tình xưa
Heo may còn đó mà thưa thớt rồi
Ngẩn ngơ xao xác giữa đời
Ngàn thương trăm nhớ đã dời đổi nao.
Người đi vọng xót câu chào
Để người ở lại sẫm lao xao buồn
Thức  hoài chờ nối nhịp Ngâu
Mà bao năm tháng vẫn rầu rĩ tim.
Đau duyên - Ta mãi đi tìm
Đau lòng – gặm hết nỗi chìm nghỉm xưa
Người ơi, nhớ mấy cho vừa
Mà nghe chao chác giữa bừa bộn mơ.
Sợi lòng vắt lại thành thơ
Gởi hương quá vãng chút mưa móc tình…
Sưu tầm.

Trên Đỉnh Mùa Đông....
Năm nay gió bấc giao mùa sớm
Gió lạnh đêm tàn đã thoảng qua
Trong ánh đèn đêm, đêm ngà ngọc
Ngậm ngùi ta nhớ chuyện xưa xa…
Ta đã mơ say điệu nhạc buồn
Đàn lên người nhạc sĩ cô đơn
Hát lên tiếng hát buồn xưa cũ
Để gợi lòng người thương nhớ thương!
Vẫn ánh đèn đêm, đêm ngà ngọc
Ai dìu ai qua bước bolero
Đàn ai réo rắc từng cung bậc
Ai oán chi ai điệu giã từ!
Xin được mời em một bản này
Rồi mai hai ngã sẽ chia tay
Rồi mai trên nẻo đường sương gió
Kỷ niệm vơi đầy trong mắt say
Đà Lạt về khuya sương xuống lạnh
Vai gầy nghe thiếu một vòng tay
Bờ môi thèm được từng hơi ấm
Nỗi nhớ niềm thương chất thật đầy
Đà Lạt ngậm ngùi đêm tiễn biệt
Đàn ai vẫn réo rắt cung thương
Thế nhân đắm đuối trong luân vũ
Ai biết trong ta nỗi tủi hờn…!
Sưu tầm.
 vntst20183826_500
Bởi gì em
Ở đây sương toả như mây trắng
Người lang thang cổ tích bay về
Em chợt hiện sau bức rèm Trăng khuyết
Anh được lần đầu cảm quá yêu em?
Dây dưa nắng bên đồi không nỡ tắt
Người kiêu sa tóc phất  buổi ngang chiều
Mắt anh liếc, thơ tình anh lạc mất
Giữa bốn bề vi vút gió ngàn reo...
Em cứ lẫn trong sương huyền ảo thế
Vầng trăng non cong khuyết nhánh lông mày
Anh đứng sững bên đường chân bén rễ
Bởi gì em..vầng nguyệt rạng lòng  anh..
Sưu tầm.

Đà Lạt ta về
Đà Lạt ta về tìm trái thông
Tìm thông chợt thấy má em hồng!
Má em hồng quá thông không rụng
Rụng xuống hồn ta chút gió đông!
Đà Lạt ta về tìm trái mơ
Mơ chẳng tìm ra đến tận giờ!
Giận mình sao cứ lơ mơ mãi
Mơ nhiều đêm lạnh vẫn bơ vơ!
Đà Lạt ta về tìm trái tim
Tình yêu rơi rớt biết đâu tìm ?
Em nhặt được không thì trao lại
Thương giùm gã ấy mất trái tim!
Sưu tầm.

KỂ CŨNG LẠ..
Đã lâu rồi hai đứa cứ song song
Sâu trong tim...mà lòng còn trắc ẩn
Đôi lúc buồn cười...đôi lúc phấn chấn
Hình như ai đó cũng bận em sao?
Em vẫn thế...vẫn hương sắc ngọt ngào
Như loài sen...chẳng mời chào ai cả
Nhưng với anh mấy năm trời nấn ná
Là tình bạn hay em đã từng nghiêng
Anh có biết rằng phận gái thuyền quyên
Dễ chòng chành sợ thuyền quên bờ bến
Em nhỏ nhoi chỉ như một ngọn nến
Cháy lập lòa soi bển thấu hồn không...!?!
Em chỉ sợ chưa le lói...mùa đông
Như băng tuyết lạnh lùng rồi vô cảm
Em muốn lắm một ước mơ đằm thắm
Được chung tay và chặt nắm đời nhau
Như lá trầu có vôi quyện với cau
Vừa ngon ấm vừa lên màu đỏ thắm
Nguyện được không...sẻ chia đời mưa nắng
Để cùng xây...và cố gắng...vuông tròn...
Sưu tầm.
 vntst20183304_500
EM ...
Mai mốt rồi chẳng phải lâu đâu
Em ra đi, buông tóc qua cầu
Ngược nắng cũ khoe màu áo mới
Bỏ sau lưng ngày tháng bể dâu
Tôi ngồi lại thương lời hò hẹn
Theo cánh chuồn bay dạt dốc mơ
Làm một kẻ lang thang cuối phố
Ngắm quỳnh hoa nở lúc trăng mờ
Câu thơ tôi vẫn gói tình tôi
Gõ ly không hát khúc mồ côi
Quán bên đường uống mùa rượu cuối
Say não nùng ngồi dựa chơi vơi
Mai mốt rồi em rất xa xăm
Đêm mưa khuya lạnh một chỗ nằm
Người nhớ một người qua cửa khép
Mắt môi xưa sầu suốt trăm năm
Sẽ tiễn em mùa của lá vàng
Về qua sông như chiếc đò ngang
Nửa khoảng trời chao nghiêng tiếng sóng
Thu hết rồi rơi chút sương tan
Em không nhớ nhưng tôi rất nhớ
Những con đường ta đã đi qua
Sau mưa nắng vẫn vàng cơn gió
Thổi hanh hao trời cũ như là …
Sưu tầm.

CUỐI CON ĐƯỜNG VẮNG BÓNG EM
Ai gom hết nắng ngày đông
Để mây không mặc áo hồng thướt tha
Gió buồn chẳng muốn hát ca
Hàng cây trơ trụi xót xa nụ cười
Bâng khuâng phố vắng mình tôi
Nhìn về chốn ấy rối bời tâm can
Em đi cho nắng thu tàn
Hồn thơ thất lạc chứa chan nỗi niềm
Cuối con đường vắng bóng em
Băn khoăn khắc khoải lệ hoen đợi chờ
Tôi ngồi chắp nhặt vần thơ
Tủi hờn nghiên bút mộng mơ một thời
Chỉ là tại gió mưa thôi
Chứ em nào muốn xa rời tình tôi
Chữ duyên chữ phận do trời
Chứ em đâu có chê tôi nghèo hèn
Sưu tầm.
 vntst20183260_500
LỖI HẸN
CÓ đôi lúc tiếc chuỗi ngày xưa cũ
KHI cuộc tình sắp cư ngụ dài lâu
LỠ duyên gãy một nhịp cầu
HẸN thề ngày đó vì đâu tan rồi
MỘT lời hứa trái tim côi luôn giữ
GIỜ chia đường trách cứ lỗi do ai
LẦN chia tay lệ lăn dài
SAU khi chốn cũ chia hai lối mòn
MUỐN quay lại về thăm con đường nhỏ
GẶP gỡ nàng nơi đó trái tim rung
PHẢI chi hôm đó tương phùng
CHỜ ông Tơ đến cột chung với nàng
TRĂM ước mộng đài trang còn xao xuyến
NĂM canh dài hòa quyện dệt mộng mơ
CÓ KHI LỠ HẸN MỘT GIỜ
LẦN SAU MUỐN GẶP PHẢI CHỜ TRĂM NĂM
Sưu tầm.

VỀ VỚI ĐƯỜNG CHIỀU
Em tung tăng đường chiều thui thủi
Anh vẫn còn rong ruổi đâu đây?
Chim bay mỏi cánh chim bay
Mơ theo làn gió những ngày còn thơ
Trần gian còn kẻ chờ ,người đợi
Gốc cây kia già cỗi bao giờ?
Nghiêng nghiêng bóng nắng tình cờ
Dư âm hè phố xô bờ ai hay?
Đôi chân giẫm chông gai từ độ
Ngày ghen ngày gót nhỏ còn vương
Hỡi em trinh nữ ngậm sương!
Gởi cho nhớ nhớ thương thương mặn nồng
Mây trắng bay lòng vòng mây trắng
Nghìn năm sau vương vấn nghìn năm
Nhạc tình không chịu hòa âm
Ai còn chặt khúc tơ tằm hỡi ơi!
Sưu tầm.
vntst20183321_500

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

sunrise.tqb@gmail.com