Ngộ Hồn Ơ
Ngộ ngộ nhỡ thời ngộ ngộ thơ
Thơ thơ thẩn thẩn ngẫn ngơ chờ
Chờ thi bằng hữu chung tay trợ
Trợ giúp khai tâm giải nước cờ
Cờ đương thế bí bao trăn trở
Trở qua trở lại khó vô bờ
Bờ xa trông ngóng mong tin thợ
Thợ giỏi cao cơ tớ được nhờ.
Thợ giỏi cao cơ tớ được nhờ.
Nhờ thi bằng hữu buông đường cơ
Cơ khuya vất vả ta cùng thở
Thở hồi trông dáng đã phật phờ
Phờ phạt suốt đêm tìm kẻ hở
Hở hang lắm chỗ ngộ vẫn vơ
Vơ vét bao phen tìm lối mở
Mở cờ trong dạ thỏa rồi ơ.
Võ NHật Trường
(25.10.2018)
Chiều nhớ
Tớ buồn miên man trong chiều nhớ
Nhớ dáng ai đùa bên đồi thơ
Thơ êm ái lộng đầy trang vở
Vỡ òa khúc hát xuyến xao chờ
Chờ đã bao mùa tình thắm nở
Nở cánh hoa lòng ủ mộng mơ
Mơ niềm hạnh phúc tràn duyên nợ
Nợ mãi trăm năm một bến bờ.
Nợ mãi trăm năm một bến bờ
Bờ xưa che dấu mối tình tơ
Tơ lòng ẩn chứa bao trăn trở
Trở về nhớ buổi vẫn ngóng chờ
Chờ ai nôn nao lòng hớn hở
Hở nụ hoa hồng ủ mộng mơ
Mơ màng lân bổng từng nhịp thở
Thở tràn khát khao bóng lửng lờ
Võ Nhật Trường.
(23.10.2018)
Đàn ông khổ
Cái tật đàn ông hay thích nhòm
Gái đẹp gái xinh lại muốn ôm
Ra đường thấy phở là nhảy nhỏm
Tối về nhà lại muốn đòi cơm
Khổ nỗi nhin quanh thấy dị hợm
Bà con dè bỉu mặt tối ôm
Thôi thì ráng nhịn chớ thèm mớm
An phận thủ thường được tiếng thơm
Võ Nhật Trường.
(23.10.2018)
Nhé dấu yêu
Một phút tiêu dao rã rượi đào
Đâu ngờ ươm mộng một chồi nao
Chín tháng cưu mang bao hoài bảo
Hạ hồi nảy nở một vì sao
Thảo thơm lo lắng cho tròn đạo
Êm ấm trong ngoài mặc gió lao
Hạnh phúc tương lai chung tay tạo
Yêu ơi nhớ nhé những ngọt ngào.
Võ Nhật Trường.
(22.10.2018)
Tình Anh
Thơ tình muôn thuở vẫn còn xanh
Biết đến khi nao giấc mộng lành
Xa em anh buồn trông trăng lạnh
Em à giữ nhé mối tình anh
Anh viết cho em trong hiu quạnh
Đêm buồn nhớ dáng người trong tranh
Xót xa muốn em luôn bên cạnh
Sao đời cô quạnh chẳng xây thành.
Võ Nhật Trường.
(21.10.2018)
Thơ chiếc tự
V iết thơ chiếc tự khó đôi đường
N ghĩ hoài chẳng ghép nổi vần ương
T ối thức thâu đêm tìm phương hướng
R ồi ngày chấp vá đắp muôn phương
Ư ng ý xoay vần cho đủ sướng
Ơ n đời nghĩ mãi vẫn còn thương
N ối bước đàn anh đâu có sượng
G ối đầu mơ giấc mộng thiên trường.
Võ Nhật Trường.
(20.10.2018)
Hạnh Ngộ
Hạnh phúc nhé em vui nương ngô
Ngộ thời chín quả vàng cả lô
Nàng mê hạt chắc niềm vui lộ
Thơ đem bán hết được mấy tô
Bên này duyên dáng chàng ngưỡng mộ
Nương nhờ ấy nhé chụp mấy bô
Ngô râu xõa tóc vui nở rộ
Thả bút rong chơi cùng với bồ
Võ Nhật Trường
(20.10.2018)
Đồng quê
Bồng bềnh sóng vỗ bên bến sông
Sông sâu cá lội vẫy tung lồng
Lồng lộng con nước tuông vào cống
Cống thông xuôi chảy đến quanh đồng
Đồng xanh lúa trổ mùa gió lộng
Lộng ánh dương xanh phả mênh mông
Mông lung cánh én chao về động
Động cõi thanh tâm nhớ vụ trồng.
Võ Nhật Trường.
(20.10.2018)
Nhớ thương
Ôi nhớ thương thôi chiều mờ tối
Tối nằm neo nẻo bên chiếc nôi
Nôi lạnh đượm sương mờ phủ lối
Lối quạnh hiu bóng nép sau đồi
Đồi xa lấp loáng trăng vừa trỗi
Trỗi áng hương đêm xiết đơn côi
Côi cút trẻ thơ buông hờn dỗi
Dỗi hờn vang vọng tiếng xa trôi
Trôi xa tiếng vọng vang hờn dỗi
Dỗi hờn buông thơ trẻ cút côi
Côi đơn xiết đêm hương áng trỗi
Trỗi vừa trăng loáng lấp xa đồi
Đồi sau nép bóng hiu quạnh lối
Lối phủ mờ sương đượm lạnh nôi
Nôi chiếc bên nẻo neo nằm tối
Tối mờ chiều thôi thương nhớ ội
Ôi nhớ thương thôi chiều mờ tối
Tối nằm neo nẻo bên chiếc nôi
Nôi lạnh đượm sương mờ phủ lối
Lối quạnh hiu bóng nép sau đồi
Đồi xa lấp loáng trăng vừa trỗi
Trỗi áng hương đêm xiết đơn côi
Côi cút trẻ thơ buông hờn dỗi
Dỗi hờn vang vọng tiếng xa trôi
Võ Nhật Trường.
(19.10.2018)
Nội tôi
Nội nhớ thương tôi chiều mờ tối
Tối nằm vắt vẻo bên chiếc nôi
Nôi lạnh hơi sương mờ phủ lối
Lối vắng quạnh hiu phía sau đồi
Đồi xa thấp thoáng trăng vừa trỗi
Trỗi ánh hương đêm chút đơn côi
Côi cút cháu thơ như hờn dỗi
Dỗi hờn vang vọng tiếng xa xôi
Võ Nhật Trường.
(19.10.2018)
U uất trời thu
U uất mưa rơi tối mịt mù
Mù trời trắng tóa ngả trời thu
Thu mang bao nỗi buồn cư trú
Trú giữa mênh mông gió thét rù
Rù rì mây xám đan một lũ
Lũ tràn cuốn trôi cánh phù du
Du hí nhân gian trời đất rú
Rú hồi lặng lẽ lá vàng đu.
Võ Nhật Trường.
Nhớ
Đệ về nhớ thuở đến mùa ve
Ve ngân rộn rã những trưa hè
Hè oi trãi nắng luồn qua kẻ
Kẻ ở người đi lặng lối về
Về ngang đương buổi trưa bóng xế
Xế ngã nghiêng rơi bóng bên lề
Lề lưa thưa cỏ che lối rẽ
Rẽ vào lối nhỏ kỉ niệm kề.
Võ Nhật Trường.
(16.10.2018)
Lỡ lầm
Khi yêu lầm lỡ buổi xuân thì
Thì thương thắm thiết bóng người đi
Đi xa người có còn nhớ Tí
Tí mới đôi mươi trẻ biết gì
Gì thương tình mãi luôn bền bỉ
Bỉ tận cam lai nặng ước mi
Mi mọng mong manh châu rời mí
Mí buồn mí giận dạ sầu bi.
Võ NHật Trường
(17.10.2018)