Thứ Năm, 13 tháng 12, 2018

Những bài thơ hay 321

GÌN  ÂN  VẠN  KIẾP  CÒN  CHƯA  ĐỦ
PHỤ NGHĨA VÀI GIÂY ĐÃ QUÁ THỪA
GÌN  đức  hiền cho dạ mãi vừa
ÂN  tình chẳng nhạt dẫu lời đưa
VẠN  câu dịu ấm buông niềm hận
KIẾP phận bền lâu hủy tiếng lừa
CÒN ước duyên lành khi bữa muộn
CHƯA sầu cảnh khó giữa lều thưa
ĐỦ  trong hạnh phúc lòng luôn hiểu
PHỤ NGHĨA VÀI GIÂY ĐÃ QUÁ THỪA
Sưu tầm.

GÌN ÂN VẠN KIẾP CÒN CHƯA ĐỦ
MONG TÌNH CẢ THÁNG LẼ SAO THỪA
GÌN thân để dạ thích cho vừa
ÂN nghĩa chung lòng khúc nhạc đưa
VẠN lý câu thề luôn chẳng hứa
KIẾP lời chữ thẹn có đâu lừa
CÒN lo khó phận mê hồn dựa
CHƯA để yên mình được tiếng thưa
ĐỦ đẹp êm đời vui phải lứa
MONG TÌNH CẢ THÁNG LẼ SAO THỪA .
Sưu tầm.
 vntst20182715_500
VẪN LÀ EM
Em vẫn là em của mỗi ngày
Vẫn cười trong nắng vẫn mê say
Vẫn luôn đong đầy đôi mắt ấy
Một chút hương yêu đượm tháng ngày
Em vẫn là em giữa đời thường
Đêm đêm vẫn giấc mộng quê hương
Bao năm cách biệt ngoài viễn xứ
Chỉ ước một lần trở cố hương
Em vẫn là em của ngày mai
Dẫu bao gian khó trãi đường dài
Vững vàng chân bước không nao núng
Vẫn một lòng trung hướng tương lai
Em vẫn là em vẫn bình yên
Vui tươi ca hát mãi hồn nhiên
Thế thái nhân sinh đời có hạn
Chỉ vui với bạn chốn điền viên.
Sưu tầm.

Bạn Xưa
Quen nhau từ thuở còn thơ
Biết nhau từ thuở i tờ bi bô
Mình cùng chung một thầy cô
Rồi cùng học tập xưng hô bạn bè.
Bao năm xa cách làng quê
Đã lâu chẳng thấy bạn về quê hương
Cùng ta thăm lại mái trường
Cùng đi trên những nẻo đường thân quen.
Bạn là cô gái có duyên
Yêu chàng trai trẻ nơi miền xa xăm
Quê hương xa cách bao năm
Mà sao chẳng thấy về thăm một lần.
Giờ đay tuổi đã cao dần
Lòng ta vẫn nhớ bạn thân ngày nào
Bao ngày ta chỉ ước ao
Chúng mình gặp lại thì thào đôi câu.
Bạn bè xa cách đã lâu
Mong sao mình được cùng nhau hỏi chào
Đông sang gió thổi rì rào
Khiến cho ta lại xuyến xao trong lòng.
Giờ đây ta chỉ ước mong
Bạn luôn hạnh phúc thì lòng mới vui
Và đừng buồn bã bạn ơi...
Vì mình xa cách trọn đời quê hương.
Sưu tầm.
 vntst20182719_500
TÌNH  EM...DÃ QUÌ
Chẳng đẹp kiêu sa vẫn mặn mà
Âm thầm e ấp một loài hoa
Phong ba bão táp cùng giông tố
Mộc mạc là em giữa phong ba
Ngày đêm âm thầm tận non xa
Cùng những loại hoa rất thật thà
Kìa nàng trinh nữ đang mắc cỡ
Thủy chung sim tím thật đượm đà
Hỏi người quân tử có ghé qua
Cùng em trao hết những thật thà
Đừng để em thành hoa tim vỡ
Đừng để giống loài Mi mô xa
Biết bao mùa yêu đã lướt qua
Để lại vương vấn những cánh hoa
Để lại trong em mùa..giông bão
Âm thầm tình em....Dã quỳ mà....
Sưu tầm.

MONG MANH GIỌT NẮNG
Thu vừa lướt nhẹ dưới thềm song
Nắng đã mờ loang tắt cả nồng
Chẳng thấy bên chiều khoe rỡ thắm
Không còn nẻo tối thả tươi hồng
Đìu hiu gió thổi từng cơn rỗng
Héo hắt mưa tuôn những đợt ròng
Ngã dậu hoàng hôn thềm úa lạnh
Bờ lau cũng ngả khép nằm cong./.
Sưu tầm.

SÀI GÒN VÀO ĐÊM
Tiếng quen lốc cốc ngang thềm,
Chiếc xe hủ tiếu dạo đêm qua rồi.
Lắng nghe trong dạ bồi hồi
Thương em thân gái mồ côi nhà nghèo..
Canh trường một bóng cheo veo,
Tuổi xuân tươi thắm ngặt nghèo vì đâu?
Thay Cha đỡ Mẹ dãi dầu
Cho em thơ dại đẹp màu tuổi xanh..
Chén cơm manh áo ngọt lành,
Bút nghiên sách vở học hành tu thân.
Khách quen ve vãn ân cần
Bâng quơ em bảo nghĩa ân chưa tròn..!
Đông vui phố xá Sài Gòn,
Hoa đèn rực rỡ em còn gian truân.
Biên hiên có kẻ ngại ngần
Tiếng quen lốc cốc bao lần khuất xa..
Sưu tầm.
 vntst20182909_500
LẶNG THẦM CHIỀU
Sông nước chiều quê không có nhau
Thuyền ai lơ lửng nhịp chèo đau
Ngược xuôi nỗi nhớ về trong mắt
Bến cũ còn đây em nơi đâu
Còn trong con mắt một mùa hoa
Gửi gắm nỗi buồn tới phương xa
Dốc đời chân bước ngày lưu lạc
Quê người ru mãi khúc tình ca
Ngút ngàn tóc gió thuở qua sông
Tháng ngày ngăn cách một mênh mông
Diêu bông em hái từ dâu bể
Bỏ mặc đầu đời một ngóng trông
Khéo tay em gõ nhịp đời vui
Xa mấy mươi năm nỗi ngậm ngùi
Tóc trắng ngược xuôi dài nỗi nhớ
Muối mặn gừng cay chạm ngọt bùi
Chợt nhớ ngày khăn áo tìm về
Chiều hôm nắng nhạt bến sông quê
Hẹn lòng níu giữ màu hoa nhớ
Cúi mặt bên nhau một nguyện thề.
Sưu tầm.

CẦM CA!
Trỗi bổng cung đàn vọng tiếng ngân
Hồn thơ ủ rũ đến hoen vần
Sương mờ liễu rủ xa tình ái
Gió thổi hoa tàn nẫu mộng ân
Cảnh cũ còn đây nhoà cát bụi
Đường xưa cách biệt tủi phong trần
Trăng tàn khuyết mảnh âm thầm ngỡ
Nửa khúc ca cầm dõi lệ xuân..
Sưu tầm.
vntst20183605_500
NHẠT MÀU XUÂN
Cung sầu lả lướt nhịp đàn ngân
Gió trải hồn thơ loãng nhạt vần
Để vạt sương tàn heo hắt bãi
Cho vùng mắt tủi thẫn thờ ân
Tình neo bến mộng buồn duyên ảo
Nghĩa phủ đời đen nhuốm bụi trần
Chợt mõ ban chiều xa thảnh thốt
Hoa vườn chớm nụ chẳng bừng xuân.
Sưu tầm.

TÌNH LÀ DÂY OAN
Trời sao lỡ cách cuộc duyên đầu
Lạc nẻo con thuyền đỗ bến đâu
Mấy dặm đường xa ghìm cửa ngõ
Ngàn con sóng dữ chặn lưng cầu
Tâm buồn chán nản vì mong vợi
Trí não u hoài bởi đợi lâu
Cuộc sống nhiều khi thành huyễn ảo
Cho lòng khắc khoải mệt chìm sâu
Sưu tầm.

ĐỜI LÀ BỂ KHỔ
Bể khổ mênh mông sóng ngập đầu
Tay chèo rã cánh hỏi về đâu
Còn thơ học tập tầm chân lý
Buổi lớn kinh doanh động não cầu
Bè bạn , vợ chồng mong hạnh phúc
Họ hàng , con cháu ước dài lâu
Quanh năm tất tả đời xuôi ngược
Một cõi gian trần ngỡ biển sâu ...!
Sưu tầm.
ntst20180302
THOÁT KHỔ
Áo mặc làm sao quá khỏi đầu
Vô thường giữa thế chẳng lùi đâu
Bình yên cuộc sống nhiều mơ mộng
Mát ngọt tình thâm lắm ước cầu
Phước thiện tâm hồn thêm ngọt mãi
Tâm lành hạnh phúc sẽ tồn lâu
Dù cho quỷ sứ thường ru dỗ
Hãy nghĩ canh đời nghĩa thật sâu
Sưu tầm.

CANH DÀI(Ngũ độ, thủ vị ngâm)
Vẫn chỉ âm thầm một bóng em
Đời bao mộng ảo giấu sau rèm
Lơi tàng lá mỏng như còn thẹn
Lỏng cánh tay mềm hãy lẹ xem
Lãng tử chờ lâu lòng muốn hẹn
Tình nhân nhớ vội kẻ ham thèm
Trông về nẻo cũ người xa mến
Vẫn chỉ âm thầm một bóng em
Sưu tầm.
vntst20182910_500
ĐÊM TÀN
Đêm trường lạnh lẽo nhớ về em
Khổ hạnh sầu lo mãi đến kèm
Những bận tim nhàu đem ảnh cất
Đôi lần ruột nẫu lấy hình xem
Bày ly tửu ngọt nhìn không thích
Dọn đĩa mồi ngon thấy chẳng thèm
Ảo não canh tàn sương hạ xuống
Đêm trường lạnh lẽo nhớ về em
Sưu tầm.

SÓNG LÒNG
Đời người
đang lúc thong dong
ngẩng lên..mới thấy..
cơn giông giữa đời..
Liều mình ư..
Muộn mất rồi..
Phía sau..phía trước
bời bời..mây giăng..
Sấm rung..
gió giật..mưa mành
Đời người tan nát..
chẳng lành..vỡ tan..
Giữa dòng..
Nào dám..đa đoan
Đành theo..con nước
băng tràn..nông sâu..
Cầm lòng..
nuốt lấy cơn sầu
mong cho đẹp mãi
để mau..lành lòng
Buông tay
thả nổi giữa dòng
lấy ai bấu víu
lấy ai trông chờ
sóng lòng
nổi cộm thẫn thờ
giật mình tỉnh giấc
tình thơ ..bay vèo
Sưu tầm.

THẾ SỰ
THÙ nhà nợ nước vẫn còn đây
TRẢ kiếm lìa cung uất hận đầy
CHƯA trọn câu thề ơn biển lớn
XONG đâu ước nguyện nghĩa non dày
ĐẦU sương gió phủ lòng chua xót
ĐÃ tóc mây nhàu dạ đắng cay
BẠC trắng đêm dài trăn trở nghĩ...
GƯƠM MÀI BÓNG NGUYỆT BIẾT BAO RÀY
Sưu tầm.
hoadep757_500
CON ĐƯỜNG TRỞ LẠI
Con đường trở lại nắng thời gian
Cỏ úa khóc cười chuyện hợp tan
Kỉ niệm xô bồ đùn đẩy mãi
Than thân trách phận cũng muộn màng
Con đường trở lại bụi vướng chân
Phong trần gồng gánh những phong trần
Nắng đã chia đôi hai lối rẽ
Xốn xang tim óc cứ bần thần
Con đường trở lại chỉ mình em
Tóc tình chưa chải mộng êm đềm
Gốc rễ ăn sâu vào tiềm thức
Mịt mờ lặng lẽ những bóng chim
Con đường trở lại ai với ai?
Lệ đá hờn ghen vết thương dài
Lưng trời ai vẽ màu sương khói?
Thoảng nghe đau đáu những bi hài
Con đường trở lại tuổi chông chênh
Rũ bóng hoàng hôn muôn gập ghềnh
Lãng đãng suy tư về gieo nhớ
Tình vốn xa đưa nổi lềnh bềnh
Con đường trở lại mộng héo hon
Người đi năm tháng giẫm tủi hờn
Lờ đờ thơ thẩn miền cỏ úa
Dày vò chôn giấu thời vàng son
Sưu tầm.

HÀ NỘI MÙA ĐÔNG
Hà nội vắng em , con đường vắng
Người xe qua, thưa thớt âm thầm
Cơn gió mùa , se buốt lạnh căm
Lá bàng đỏ trên cây nhung nhớ ?
Sương mù giăng , lãng đãng mặt hồ
Tháp Rùa xưa , uy nghiêm trầm mặc
Tháp Bút vươn trời xanh thầm nhắc...
Tượng vua Lê , một sáng xuân nào ?
Nhớ không anh , kỷ niệm xôn xang
Hà nội xuân , hồ Tây lộng gió
Gương mặt người , yêu thương rạng rỡ...
Đi bên nhau , môi thắm nụ cười ?
Hà nội ba sáu phố phường ơi
Thăng long một nghìn năm văn hiến
Ánh mắt em , tự hào xao xuyến...
Một tình yêu , chung thủy trọn đời ?
Hà nội xuân , đi dưới mưa rơi
Em nhìn anh , mắt ngời hạnh phúc
Nắm tay nhau , bồi hồi rạo rực...
Vững niềm tin , đi tới chân trời !
Sưu tầm.
vntst20183638_500
MẸ ƠI [Ngũ độ]
Thương hoài dáng Mẹ giữa chiều đông
Tất tả mù sương sũng lịm lòng
Kĩu kịt vai gầy thân rát bỏng
Âm thầm dạ héo tuổi mờ trông
Đời con rỡ nghiệp ơn chèo chống
Phận trẻ ngời tên nghĩa gánh gồng
Nẻo hiếu chưa đền lơ lễ trọng
Nên giờ ước nguyện mãi thành không
……………………
Nên giờ ước nguyện mãi thành không
Dẫu muốn nào đâu được sẻ gồng
Mỗi tối con hằng theo ủ mộng
Bao chiều dạ vẫn ngước mù trông
Im lìm dáng mẫu bên ngoài cổng
Khắc khoải hồn thơ chạnh giữa lòng
Chỉ có mưa buồn âm xõa vọng
Thương hoài dáng Mẹ giữa chiều đông
Sưu tầm.

THƯƠNG MẸ HIỀN
Nhớ Mẹ âm thầm giữa buổi đông
Dường nghe tiếng gọi khẽ nơi lòng
Bao ngày rã rượi chờ tim ngóng
Những tối tiêu điều ủ dạ trông
Thuở ấu thơ thường đôi sọt cõng
Thời niên thiếu vẫn một vai gồng
Đời bươn trải nhọc nhằn vương bóng
Cũng bởi con còn dại biết không
……………………….
Cũng bởi con còn dại biết không
Vì thương lũ trẻ cố lên gồng
Thân nghèo quá vãng nào mơ mộng
Tuổi xế bây giờ lại dõi trông
Mãi khắc tình sâu thầm gửi giọng
Hoài mang nghĩa cả chặt ghi lòng
Chân trời góc bể xa vời vọng
Nhớ Mẹ âm thầm giữa buổi đông
Sưu tầm.

CHÚ BÉ !
Lượn xoáy vồng cong giữa chỏm đầu
Trông hồn thái tĩnh gợi trầm sâu
Cằm xuôn mũi thẳng lông mày nhọn
Cổ vững ngài sang gióng hậu bầu
Nở miệng tai đầy nghe rõ thính
Căng bờ mắt nhãn lặng hoài lâu
Hồng da trán tỏa khuôn ngời địa
Khởi trí bền gan mạnh mẽ cầu.
Sưu tầm.
ntst20171256_500
CÁ VOI GIỠN SÓNG !
Sóng vỗ tràn dâng cuộn biển trào
Tung ngời cá vẫy nhảy guồng lao
Bờ reo gió lộng rồi trông bảo
Núi gọi trời nghiêng sẽ ngả vào ?
Thổn thức bồng mây lòng sợ bão
Êm đềm cõng nắng cảnh chờ sao
Bừng vui phấn khởi say hồn dạo
Chẳng ngại ngần trăng hãy cứ chào !
Sưu tầm.

BIỂN ĐỘNG
Ngoài khơi sóng biển đã dâng trào
Cá vẫy tưng bừng tưởng ngọn lao
Gió lộng ghê hồn như diễn khảo
Rừng reo khiếp đảm ngỡ đang gào
Thanh Bình cuộc sống thường ê bão
Tĩnh lặng duyên tình vẫn ngán lao
Muốn nỗi nhân hòa luôn phải đạo
Trần gian hạnh phúc khỏa tay chào
Sưu tầm.

XỰC BÁNH XÈO  [Sắc-Tập danh]
Diệu Huyền Ngũ vị ngọt ngào chưa
Bột gạo xay đêu Trắng đốp ưa
Bếp Đỏ rền vang ngùn ngụt chứa
Môi Hồng liến thoắng miệt mài đưa
Ngời Xanh Diếp cá bao lần lựa
Thẫm Biếc Ngò gai mấy điệu vừa
Tím rịm Bạn bè chung một bữa
Bánh Xèo Vàng rộm buổi trời mưa
………………………
Bánh Xèo Vàng rộm buổi trời mưa
Giá Trắng tinh khôi xực mấy vừa
Đỏ rực Ớt cay mồm cọ cứa
Xanh dờn Rau húng cọng đùng đưa
Tôm Hồng hào ngọt nghe mồn ứa
Mắm Tía lia nồng dậy món ưa
Mời Bạn xơi cùng Thanh thản nữa
Diệu Huyền Ngũ vị ngọt ngào chưa
Sưu tầm.
vntst20183678_500
QUÁ MUỘN
Lực không não bé lại cương liều
Tiền sắm đồng hồ chả mấy nhiêu
Phạm luật nhưng mà hơn lắm kiểu
Ra ân sẽ được nhận bao điều
Bầy hầy thuở nọ nên nhào xiếu
Tin tưởng hôm nào bị ngã xiêu
Ân hận muộn màng thôi biệt kiếu
NUÔI ONG TAY ÁO chớ than nhiều
Sưu tầm.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

sunrise.tqb@gmail.com