Thứ Hai, 31 tháng 12, 2018

Những bài thơ hay 370

VƯƠNG SẦU
Sương còn trĩu nặng nhánh mầm tơ
Nhỏ thẫm nhành hoa bóng nguyệt mờ
Nhạt nhẽo tình sâu dìu cánh mở
Thơm nồng nghĩa đậm ủ niềm mơ
Mưa dào dạt đẩy ngày mong nhớ
Sóng lững lờ nghiêng buổi đợi chờ
Nỗi đoạn trường ngân hồn lẻ mớ
Vương sầu trở mộng chán vần thơ
Sưu tầm.

VỠ MỘNG
Sương mềm khẽ đọng cánh hồng tơ
Mãi đượm cành hoa cảnh sáng mờ
Lặng lẽ tình yêu xoè ước nở
Âm thầm nghĩa ái tỏ điều mơ
Từng đêm dạ vẫn mong và nhớ
Những buổi lòng luôn đợi với chờ
Chắc bởi xa lìa duyên bị lỡ
Nên sầu vỡ mộng viết thành thơ
Sưu tầm.
 vntst20182780_500
KHÔNG SỢ Ế
Ế là phong cách thời nay
Có gì phải sợ cho đày tấm thân
Tại em chưa thích chẳng cần
Nếu em nhẹ dạ trai cân lâu rồi
Do em thích ế vậy thôi
Đêm về ngon giấc đứng ngồi tự ta
Có chồng nghe khổ quá mà
Rượu chè đánh vợ.chửi la tối ngày
Trúng chồng sáng sĩn chiều say
Thà em ở giá khỏi đày thân ta
Mười hai bến nước luận mà
Nước đục thì lắm.trong xa hiếm rồi
Sợ lo nên sống đơn côi
Một mình cho sướng.chẳng đòi hỏi chi
Sống cho trai thấy hiếu kỳ
Van xin năn nỉ khác chi bà hoàng
Ế là phong cách thời trang
Em luôn quý phái.cho chàng thèm chơi
Sưu tầm.

HOÀNG HÔN LẶNG LẼ
Có phải nắng nhuộm hoàng hôn tím
Để khung trời đỏ lịm đằng tây
Phất phơ bóng liễu nghiêng gầy
Chút hương gió thoảng dịu ngây ngất lòng
Hồ gợn sóng từng vòng lan rộng
Tiếng chuông chùa nhẹ bổng âm.vang
Màn sương trắng đục mơ màng
Tiếng con Cuốc Cuốc bên đàng gọi ai!
Đêm nhập nhoạng gót hài lặng lẽ
Ta lạc loài như kẻ mộng du
Trăng khòng lưng níu mây đu
Ầu ơ vảng tiếng mẹ ru ngọt ngào...
Đêm đã xuống trời sao lấp lánh
Ngọn gió lùa thấu lạnh bờ vai
Một miền kỉ niệm chưa phai
Vẫn theo lối cũ nối dài mênh mang...
Sưu tầm.
 vntst20182722_500
NẮNG ĐÔNG - XUÂN VỀ !
Nắng giỡn Đông tràn gọi hỏi Xuân
Kìa hoa đã nở đượm trăng ngần
Êm đềm nhụy tỏa vương màu vấn
Rộn rã hương nồng xả sắc tân
Trắng ngả tàn phai chờ mộng vẫn
Hồng lay tỏ thắm gợi mơ vần
Giao mùa én thỏa vui mừng vận
Kỷ Hợi say lòng tiễn Tuất ngân...
Sưu tầm.

MÙA GIÁNG SINH RỰC RỠ
Đầy sao rực rỡ giáng sinh đường
Tỏa ánh đêm huyền lạnh lẽo sương
Khấp khởi vui hòa xem đẹp diễm
Màng mê hứng rộn ngưỡng thanh hường
Chuông hòa khẳng khái ngân chàn vọng
Nhạc trải êm đềm diễn ngát vương
Nhã nhạt rền vang kèn trống điểm
Mà thêm tấp lập cả canh trường...
Sưu tầm.

ĐÊM GIÁNG SINH
Rực rỡ ngàn sao tỏa giáo đường
Đêm về lạnh lẽo phủ mờ sương
Đèn hoa lộng lẫy đan màu thắm
Cõi Thánh trầm tư ủ mộng hường
Khắc khoải hang Lừa chuông mãi vọng
Êm đềm máng Cỏ nhạc còn vương
Cầu xin một chút hồng ân để
Sưởi ấm lòng ta mỗi dặm trường.
Sưu tầm.
 vntst20185075_500
HẠ THƠ
MỘT dáng mỹ miều ngỏ bên tai
KIẾP nay duyên ước mộng không phai
SAY giấc mộng vàng ta cùng đắm
TÌNH thắm duyên thơ đến bạc đầu
TƯƠNG hội làm chi hởi ai ơi!
TƯ riêng hai nẻo biệt phương trời
ĐỢI ai vàng vỏ từng đêm vắng
MỘT THỜI TRÔNG NGẮM MẢNG SƯƠNG RƠI
Sưu tầm.

HOÀI THU
Bóng người mãi luyến đượm sầu giăng
Nguyệt tỏa trường canh sót cũng dằn
Leo cánh hoa hồng thân giá lạnh
Song cành phượng vỹ kiếp Hàn băng
Sờ thương đông biển hờn cơn sóng
Sẩm nhớ tàn đông giận đất bằng
Gối mộng phai tàn cho liểu rủ
Gió thu lọt cửa cọ mài chăn
Sưu tầm.

ĐÔNG VỀ
Chút lạnh ngày đông lan vào gối
Tí ấm nồng xưa bước xa rồi
Lá khua ngoài ngõ rưng rức bấc
Mấy giọt thanh âm cũ khô chồi.
Trả lại góc đời câu thơ trước
Mây của trời mây sẽ bay thôi
Dạ ái từ trong nhau có ấm
Để hồn riêng qua bến luân hồi...
Sưu tầm.
 vntst20182720_500
MÁY BAY BÀ GIÀ
Tuyệt vọng rồi em hắn chót đùa
Bây chừ hối hận thẹn lòng chưa
Đem tiền đổi ái mơ đâu thấy
Bỏ của thay duyên mộng đã vừa
Bố mẹ sầu buồn từ mặt hếch
Chồng con tủi khổ chối mũi thừa
Gia đình phá vỡ phi công trẻ
Tổ ấm tan hoang máy hỏng… chừa.
Sưu tầm.

BÃO MÙA ĐÔNG
Trắng mưa,cơn bão đầu đông đến
Lạnh giá se da với buồn tênh
Nhớ bóng con đò xưa bỏ bến
Trôi mãi về xa trong lãng quên
Mưa Mưa giăng xám trời trở rét
Rét cả hồn đơn giửa mông mênh
Chỉ tình không đủ khi dệt mộng
Cố mãi đi tìm một dòng tên
Sưu tầm.

NGÀY ĐÓ...
Ngày đó ra đi với thanh xuân
Còn đâu ước mộng lửa mê trần
Chợt về bóng cũ trong mờ vọng
Từng gọi là nhau mòn Bâng khuâng
Ngày đó hè sang sơn sắc phượng
Giờ chớm lập đông tuổi lục tuần
Chút lưu diễm ái còn rung ý
Ngày đó ra đi với thanh xuân.
Sưu tầm.
vntst20184270_500
ÁI NIỆM MÙA ĐÔNG..
Đợi tiết lập đông, bất đã dồn
Đêm dần thấm lạnh những cô thôn
Vàng thu phai trắng màu sương giáng
Đông lướt nhẹ về... Dạ sầu chôn
Dẫu có an bài trong sắc lụa
Duyên hờ hửng đoạn chữ dại, khôn
Sáng, trưa, chiều đã hoàng hôn sớm
Ái niệm vài khi trĩu nặng hồn..
Sưu tầm.

TỰ TÌNH TỰ VẤN..
Phố không quen sao gọi là phố cũ
Người chưa gần sao đã phụ lời nhau
Mùa đông đến như từng Đã vậy
Tình thoáng qua người sẽ mãi đi qua...
Có những niềm vui và hạnh phúc hôm qua
Cũng hạn hữu như cuộc đời hạn hữu
Những hứa hẹn chưa bao giờ là đủ
Cho một tình yêu cho một kiếp người
Ta đã yêu người, ai đã yêu ta
Một câu chuyện của bao câu hỏi đợi.
Cứ đến bên nhau, cứ xa vợi vợi
Tìm lại chính mình, ai sẽ tìm nhau.
Một lúc se lòng, một lúc chênh chao
Đâu phải tình yêu mà mong mà nhớ
Có những nỗi niềm đến thăm vô cớ
Để lại dấu hằng bỏ ngỏ nhiều năm...
Những Ước mong những lỡ lầm
Hai đầu Gánh nặng Oằn hoài niệm..
Sưu tầm.

MƯA CHIỀU ĐÔNG..!!
Buồn gì mưa đổ vào Đông
Cho chiều Mây xám mênh mông lưng trời
Như màn sương trắng buông lơi
Lang thang phiêu bạt khắp nơi hồng trần
Đồng chiều Hoa tím buâng khuâng
Chẳng còn mấy buổi nắng gần bên hoa
Chiều Đông vạt nắng đâu mà..
Mưa rơi giọt nước vỡ òa hiên xưa
Nhớ hoài những buổi chiều mưa
Rào thưa Đậu Tía đong đưa đợi chờ
Chuồn Chuồn ớt đỏ như mơ
Rủ con Bướm Trắng bất ngờ về xuôi
Bỏ Bông Bí Nụ đâm chồi
Xoan Đâu ..tim tím bồi hồi mộng mơ
Cả hàng hoa Sữa non tơ
Lời ru đêm muộn bây giờ gởi đâu..??
Mưa rơi chiều  nắng úa màu
Đố ai đếm được nhịp cầu tương tư
Vườn Thơ đóng cửa tạ từ..
Xót xa đành để sầu tư..nửa chừng..
Sưu tầm.
 vntst20183440_500
HOÀNG HÔN
Ráng chiều rực hoàng hôn đỏ lịm
Trên hiên nhà màu tím khói lam
Không gian vang tiếng vĩ cầm
Đồng ca đàn Dế tưởng lầm đàn ai
Trên lối nhỏ mải mê chân bước
Tiếng chuông reo mộng ước trong ngần
Thì thầm hơi thở mùa xuân
Khiến ta rạo rực bao lần nữa đây?
Sưu tầm.

XÓM CŨ ĐÔNG BUỒN
Sương mù đã phủ lạnh rừng kia
Xóm cũ giờ đây tự bỏ lìa
Cảnh bến hoang tàn không lỡ đậu
Sông bờ vắng lặng phải rời chia
Nồng chan một thuở là nơi ấy
Mãn nguyện từng hôm ở đấy kìa
Lạnh giá đông về mây khỏa nẫu
Thêm buồn thấy nản những chồn gia
Sưu tầm.

ĐÔNG NGÀN THẪM NHẠT
Đẫy lạnh sương gầy ngóng nửa kia
Thềm xưa mộng cũ cảnh buông lìa
Con thuyền lỡ bến tìm phương đậu
Ngọn sóng len bờ thoả những chia
Tưởng phận chan nồng bên mãi ấy
Hoài duyên khoả thắm bạn đâu kìa
Đông ngàn giá phủ hồn vương nẫu
Khói bổng hương tàn thẫn nhạt gia.
Sưu tầm.
 vntst20183439_500
Nam Mô A Di Đà Phật
Đau già bệnh chết chẳng cầu
Thi nhau chúng tới rất mau cấp kỳ
Vô thường bản chất hữu vi
Vì sanh nên diệt không chi vững bền
Muôn loài vạn vật nhân thiên
Đều trong sinh diệt ưu phiền bất an
Mau tu thoát cảnh trần gian
Niệm giới định tuệ -niết bàn tịnh thanh
Cầu mong tất cả nhân sanh
Ngưng gieo oan trái làm lành thương nhau
Đạo vàng tỏa khắp năm châu
Thấm nhuần muôn hướng, vui cầu hiệp hoa..
Nam Mô A Di Đà Phật

Anh Nhớ Em
Anh Nhớ Em
Như con nít nhớ cà rem vậy mà
Như con dế trống đi xa
Một hôm nhớ đến quê nhà gáy chơi
Con dế thì gáy một hơi
Còn anh gáy hết một thời con trai
Cô bé ơi, anh nhớ em
Như má lúm nhớ đồng tiền đúng chưa
Như cà chớn nhớ cà chua
Như da em nhớ da-ua ngọt ngào
Cái nhớ nhảy qua hàng rào
Chẳng thèm đăng ký cứ nhào vô anh
Xô ra thì thấy không đành
Nên anh ôm lấy rồi canh giữ hoài
Con kiến còn nhớ củ khoai
Huống chi tóc ngắn tóc dài nhớ nhau
Nhớ em không biết để đâu
Nếu để trên đầu thì tóc che đi
Để trong túi áo cũng kỳ
Lỡ đi đường rớt lấy gì chứng minh
Thôi thì giả bộ làm thinh
Hét lên "nhớ quá" một mình nghe chơi
Sưu tầm.
 vntst20182718_500
CUỘC ĐỜI YÊU NHƯ VỢ CỦA TA ƠI.
Năm xưa ta đã nói cực kỳ và hết sức...
Tội nghiệp nhất là ta đã nói chân thành hết mực
Chưa biết rằng trời còn xanh hơn " trời xanh"
Ta thiếu đi sự trầm lắng đúc nên bởi nhiệt tình.
Ta cứ nghĩ đồng chí thì không ai xấu nữa
Trong hàng ngũ ta chỉ có chỗ của yêu thương
Đã chọn đường đi ,chẳng ai dừng ở giữa
Mạc Tư Khoa còn hơn cả thiên đường.
Ta nhất quyết đồng hồ Liên xô tốt hơn đồng hồ Thụy sĩ
Hình như đấy là niềm tin, ý chí tự hào
Mường tượng rằng trăng Trung quốc tròn hơn trăng nước Mỹ
Sự ngây thơ tuyệt vời và ngờ nghệch làm sao.
Một phần tư thế kỷ đã đi qua và bây giờ ta đã biết.
Thế nào là thương yêu, là chém giết
Ta đã thấy những chỗ lồi lõm trên mặt trăng sao
Những vết bùn trên đỉnh những tầng cao.
Sức ta tăng bội phần khi ta say trở thành rất tỉnh
Ta có thể nói với quân thù những lời bình tĩnh
Tất cả những gì xấu xa của tao là thuộc về mày
Tất cả những gì tốt đẹp của mày là thuộc về tao.
Năm xưa ta tô vẽ cuộc đời để mà tin
Nay ta càng thêm tin mà không cần tô gì nữa cả
Quen thuộc rồi mọi bất ngờ kỳ lạ
Ta đã trả giá đau và ta đã học nhìn .
Ta đã gặp những điều không hề chờ đợi gặp
Nào đâu phải chỉ là rắn phục giữa vườn hoa
Những kẻ tốt đến yếu mềm chỉ là đồ rẻ rách
Rắn còn nằm cuộn khúc giữa lòng ta .
Ta nhìn hết sự xấu xa và bỗng nở nụ cười
Mở đài địch như mở toang cánh cửa
Nghe nó chửi mà tin tưởng ở ngày mai
Ta đau lắm những nỗi đau sinh nở
Cuộc đời thân như hơi thở của ta ơi
Ta vui lắm những niềm vui cởi mở
Cuộc đời yêu như vợ của ta ơi.
1970 tác giả Việt Phương.

TÂY BẮC !
Xoáy lượn vòng cung thả lũng vàng
Buông chiều tỏa rạng bóng đồi hoang
Vờn mây báo cưỡi tung trời mảng
Thoảng gió luồng kêu giỡn địa đàng
Ngọn suối ươm màu tươi rãy ngả
Lời ca đượm sắc đẫm khèn vang
Sàn ngô bếp tỏa quanh vùng lạnh
Nhảy múa nồng say giữa bản làng.
Sưu tầm.
vntst20183237_500
MỜI ANH..
Mời anh ghé lại quán em
Nước dừa ngọt mát đan xen hương tình
Dừa này là của gái xinh
Đậm đà hương vị vừa nhìn đã mê
Nếu thích cứ rước em về
Xin đừng e ngại chỉ thuê thôi mà
Nấu cơm quét dọn cửa nhà
Sinh con đẻ cái gọi cha kêu chồng
Những khi trời trở gió đông
Cho nhau hơi ấm má hồng môi xinh
Sao anh vẫn mãi lặng thinh
Hay còn e ngại chút tình buông lơi
Sưu tầm.

OAN HỒN
Đồi hoang vắng lặng mây mù thẫm
Khắc khoải hồn trơ trọi khẽ thầm
Mẹ yếu đang chờ tin nghẹn nhẩm
Cha già vẫn đợi báo khàn nhâm…
Xương tàn quạnh quẽ rừng xa thậm
Xác rã tiêu điều suối lạ ngâm
Vợ nhớ mong chồng hoen lệ thảm
Năm mòn tháng mỏi chẳng sờn tâm
Sưu tầm.

CUỒNG
Cõi tạm bày phô lắm cảnh buồn
Tham giành chức vị dối lừa tuôn
Khòm lưng quị gối cầu yên ổn
Cúi mặt xoè tay hủy hoại hồn
Phó mặc dân nghèo vơ trọn ngốn
Cho dù nước khổ tóm thầu buôn
Tiền vay nợ khủng đời sau khốn
Giả điếc vờ câm nhục nhã luồn…
Sưu tầm.
vntst20183091_500
LỘNG…
Bám đuổi đời say giấc mộng cuồng
Mê lừa phỉnh gạt mỹ từ suôn
Nhà xe rực sáng đầu teo ruỗng
Áo mão rình rang mặt diễu tuồng
Thuế nặng dân tình thê thảm luống
Sưu dầy thế sự não nề chuông
Vòng xe lịch sử quay đều cuốn…
Nghiến vỡ tà gian bật khỏi guồng
Sưu tầm.

NÀNG DÂU SÔNG NƯỚC
Xe hoa, anh rước em về
Bờ tre rạch lúa, con đê cầu dừa.
Sớm chiều hai buổi nắng mưa
Anh cày em xới.. tiếng thừa ngặt mang..
Mẹ Cha úa lá thu vàng,
Gièm pha tin vội trách nàng vô sinh.
Xuôi anh đổi nợ sang tình
Cưới về dâu mới sớm sinh con giồng..
Hái chùm điên điển vàng bông,
Ngó về quê Mẹ lệ lòng tuôn rơi.
Ngày xưa chải tóc suông đời
Hiếu tâm lễ nghĩa.. vẳng lời Mẹ khuyên..!
Thương em dâu thảo ngoan hiền,
Tội chi hiếm muộn oan khiêng một thời?
Anh đâu hiếu nặng tình vơi
Em đừng buông bỏ mảnh đời đương xuân..!
Sưu tầm.
 vntst20183337_500
TẾT!
Tết lại nhanh về cũng thoảng qua…
Tàn Mai rỗng túi sạch tiêu là …
Ba ngày lãng phí tròn niên… chịu
Một bữa xài hoang trọn tháng…thà
Sáng chạy khòm lưng cày trả …hỉ
Đêm nằm nặn óc nghỉ tiền…ha
Thôi thì tiết kiệm qua ngày…hãy
Rán đợi lương tăng thỏa thích khà
Sưu tầm.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

sunrise.tqb@gmail.com