Chủ Nhật, 30 tháng 12, 2018

Thơ tình còn mãi 277

MỘT MÌNH EM TRƯỚC BIỂN
Một mình em đứng trước biển chiều đông
Sóng dịu êm mà trong lòng bão tố
Không có anh biển nhạt nhoà nắng gió
Biển thì thầm con sóng nhỏ lao xao
Một mình em đứng trước biển khát khao
Muốn ôm anh như ngày nào say đắm
Nụ hôn ngọt ngào ngất ngây nồng ấm
Biển dạt dào trong sâu thẳm tình ta
Một mình em đứng trước biển bao la
Giọt lệ rơi mắt nhạt nhoà mặn chát
Con còng còng cô đơn trên bờ cát
Có trách tình đời phận bạc như vôi
Một mình em đứng trước biển chơi vơi
Gió bấc lùa giữa bầu trời lạnh giá
Nhớ thương ai mà con tim hoá đá
Có nỗi buồn nhuộm tím cả hoàng hôn
Chiều mùa đông đứng trước biển cô đơn
Biết nói gì không lẽ hờn con sóng
Đưa tàu anh rời xa bờ cát trắng
Bỏ em một mình cay đắng tình xưa
Sưu tầm.
 vntst20182278_500
VẦN THƠ KHÔNG LỐI!
Anh mãi đợi em nơi cuối phố
Vẫn con đường một thuở bên nhau
Đã bao nhiêu lá thay màu
Đã bao mùa nở hoa cau rụng rời
Xuân đến vội người ơi có biết
Bướm ong về mải miết tìm hoa
Mà sao lối phủ sương nhoà
Thẹn câu thơ cũ người ta không về
Buồn khắc khoải lê thê chân bước
Ngã ba đường ai ngược ai xuôi
Mây bay thảng thốt ngậm ngùi
Nắng buông lỗi đợi lặng ngồi bên song
Hoàng hôn ngủ trên dòng lặng lẽ
Ánh trăng vàng ai xẻ làm hai
Xe hoa nâng gót chân hài
Pháo hồng đưa rước áo dài cô dâu
Nàng bỏ lại câu thơ ngày cũ
Gói nhiêu điều ấp ủ chàng trao
Mực loang nét chữ nghẹn ngào
Vần thơ vàng vọt xanh xao lối về!
Sưu tầm.

XIN ANH ĐỪNG TRÁCH.
Xin đừng trách câu thề đã nhạt,
Chia ly rồi xé nát con tim,
Em về bên ấy chiều nghiêng,
Bỏ anh ở lại nổi niềm đớn đau,
Duyên phận mỏng trầu cau rẽ lối,
Bước bên chồng trăm mối tơ vương,
Diết da sầu lắng đêm trường,
Tháng năm có ngớt nhớ thương một người,
Hai lối mộng , kẻ cười người khóc,
Giấc cô miên trằn trọc đợi chờ,
Đêm khua chiếc lá ngẩn ngơ,
Ngỡ rằng anh đã trong mơ lần về,
Mưa tí tách não nề hiên lạnh,
Gối tay người lòng chạnh niềm đau,
Tâm tư chết nửa nghẹn ngào,
Thả rơi hương tóc vờ trao cho người,
Chỉ còn lại khoảng trời thăm thẳm,
Những dòng thơ thấm đẫm nhớ nhung,
Đưa tay vẫy gọi tình chung,
Cánh chim băng gió lạnh lùng trăm năm,
Sưu tầm.
 vntst20182274_500
NỖI NHỚ..
Day dức chi hoài nỗi nhớ ơi
Người cũ ngày xưa đã xa vời
Ký ức đã vơi lòng đã cạn
Sóng vỗ bờ xa sóng cũng lơi.
Hạ huyền cong mãnh trăng đêm vắng
Vẩn tròn thương nhớ lã ngàn khơi
Tiễn một lần nhau câu chúc vội
Mà cứ nhớ ai suốt cả đời.
Sưu tầm.

ĐÀNH LẠC MẤT NHAU
Ta tiễn em một chiều nhạt nắng
Bên kia sông hoa cỏ xanh rì
Con đò ngang lạnh lùng tách bến
Về đi em! Đừng tiếc thương chi
Ta sẽ đi về miền lạnh vắng
Chốn hoang vu cát trắng điêu tàn
Núi đồi xưa không còn hoa tím
Ai nghẹn ngào hát khúc ly tan
Ta sẽ thăm rừng xanh biên tái
Xác anh hùng rải rác non cao
Và thăm những nấm mồ hoang lạnh
Bao năm rồi hồn nén thương đau
Ta sẽ ra ngoài khơi lồng lộng
Tìm xác tàu dưới đáy biển sâu
Để thấy được hờn căm uất nghẹn
Thân phận này rồi sẽ về đâu?
Ngày trở về không tìm gặp lại
Em giờ đây lưu lạc phương nào?
Đành thôi nhé! Đành thôi em nhé
Cõi hoang tàn đành lạc mất nhau…
Sưu tầm.
vntst20184232_500
XIN ĐỪNG NGOẢNH LẠI.
Cũng đành em đã bước đi
Xin đừng ngoảnh lại  còn gì nữa đâu.
Khác chi cuộc dạo qua cầu
Đắm say giấc mộng cho rầu rĩ thêm
Đã đành trong cõi thần tiên
Cuộc vui lạc giữa vào miền ái ân.
Một thời ta gọi tình nhân
Dẫu già nhân ngãi chớ đâu vợ chồng.
Gặp người phiên chợ còn đông
Chiều hoang rã hẹn má hồng cũng hoang.
Thì thôi đã hết thiếp chàng
Xin đừng nhớ thuở cuối đàng gặp nhau.
Sưu tầm.

VƯỜN MỘNG KHỞI SẮC
Thao thức nhung nhớ
Vì chở  niềm mơ
Giấc mộng vừa đẹp vừa thơ
Bởi tâm em đó từng giờ trông mong
Cõi lòng muốn ngỏ
Cháy đỏ hồn ngây
Bình minh nắng đẹp mê say
Em dang tay hứng nắng đầy cuối đông
Má hồng ửng sắc
Như rắc thiên thanh
Có anh thỏa ước mộng lành
Lung linh như ngọc xanh xanh...ấm nồng
Thấy không xa ngái
Vườn rải ngất ngây
Ong bướm dập dìu vui bầy
Hòa cùng hương sắc dậy đầy vườn yêu
Đượm chiều muôn hướng
Thi hưởng hương nồng
Lan tỏa vườn mộng thơm nồng
Ước mơ rực lửa thương chồng chất hơn
Tiếng đờn muôn khúc
Rạo rực ngời trong
Bao ngày vun vén thỏa lòng
Bây giờ  rũ mộng phiêu bồng thiên thai...
Sưu tầm.
vntst20182252
NẮNG CỦA EM TÔI
Đã lại về mây trắng ngày đông,
Mây đỡ nắng lên ... để thêm hồng,
Bẽn lẽn em cười ... đông cũng lạ,
Mưa phùn ... để nắng ... mãi chờ trông!
Đã thấy sương rồi ... sương long lanh,
Ai đã đặt sương ở đầu cành,
Để nắng khéo đùa ... soi lóng lánh,
Ngỡ ngàng mắt biếc ... những lộc xanh!
Rộn rã hôm nay ... lũ chích chòe,
Xòe đuôi vẫy cánh ... ý chừng khoe,
Bay lên, xà xuống bên hiên trước,
Như gọi Nắng lên ... Nắng vẫn dè!
Tôi biết Nắng rồi ... chẳng nói đâu,
Nắng đã thay tôi để tô màu,
Lên má em hồng ... em bối rối,
Đông giờ sắp hết ... chẳng còn lâu!
Tôi hiểu ra rồi ... đông sắp qua,
Em nhỉ, sao ta chẳng chung nhà,
Chung mẹ, chung thầy ... chung gối chiếc,
Em cười ... trách khéo ... “Hỏi người ta…!”.
Sưu tầm.

NHỚ THƯƠNG
NGƯỜI xa mãi ta còn lưu luyến
ĐÂU dễ quên thắm quyện tơ hồng
GẶP rồi dạ cứ ngóng trông
GỠ tơ tìm mối duyên nồng khó thay
LÀM sao để những ngày xa vắng
CHI nhớ bằng đã nặng lòng thương
TRĂM ngàn cách trở coi thường
NĂM qua tháng lại vấn vương một người
BIẾT em bởi nụ cười duyên dáng
CÓ núi sông ngăn cản cũng thừa
DUYÊN trời trang trải nắng mưa
GÌ chăng đi nữa cũng chừa ngày sau
HAY mây trắng một màu muôn thuở
KHÔNG còn chung nỗi nhớ thương thì ...
NGƯỜI ĐÂU GẶP GỠ LÀM CHI
TRĂM NĂM BIẾT CÓ DUYÊN GÌ HAY KHÔNG ?
Sưu tầm.
vntst20182206_500
DUYÊN NỢ!
Người xa vắng quan sang nghìn dặm
Đâu dễ quên ân ái mặn nồng
Gặp để lại bao nhớ mông
Gỡ nỗi nhớ bao tơ lòng thổn thức
Làm sao tỏ những gì trong ngực
Chi bằng nói thực những lời thương
Trăm sông ngàn núi coi thường
Năm qua tháng lại nhớ thương trong lòng
Biết đấy có chung lòng không nhỉ
Có được làm tri kỷ hay không
Duyên tơ nguyệt lão cầu mong
Gì chăng đi nữa cũng mong một ngày
Hay nỗi lòng nhung nhớ tràng đầy
Không ngăn được những gì em nhỉ
NGƯỜI ĐÂU GẶP GỠ LÀM CHI
TRĂM NĂM BIẾT CÓ DUYÊN GÌ HAY KHÔNG
Sưu tầm.

ĐỢI ...
ĐỢI ... nàng nhé ! Trong vài năm nữa
ANH sẽ tìm tận cửa nàng Kiều
SE tròn nỗi nhớ cô liêu
SỢI thương sợi nhớ bao điều ước mong
CHỈ muốn được làm chồng em mãi
HỒNG thắm môi bởi tại nhớ thương
BẮC Nam ngàn dặm xem thường
CẦU kia nối nhịp uyên ương chẳng rời
DUYÊN đã đến người ơi đừng ngại
SỐ định rồi ta phải bên nhau
QUA đi cưới Bậu bằng tàu
SÔNG dù chảy xiết cũng đâu xá gì
NGÂN sắm sẵn để chi sính lễ
HÀ cớ gì chẳng thể làm xong
ĐỢI ANH SE SỢI CHỈ HỒNG
BẮC CẦU DUYÊN SỐ QUA SÔNG NGÂN HÀ .
Sưu tầm.
vntst20182198_500
EM CÓ NHỚ ...
Em quên rồi có phải thế không em
Lời ước hẹn vào đêm trăng tròn sáng
Em đã nói mình không còn là bạn
Từ bây giờ chẳng cản trái tim yêu
Và em ơi hạnh phúc đến thật nhiều
Đêm hôm đó trăng liêu xiêu ngã bóng
Nụ hôn thắm trên môi nhau cháy bỏng
Lời yêu thương còn vọng suốt đêm dài ...
Sao bây giờ tình vội sớm phôi phai
Em xa vắng anh tìm hoài nỗi nhớ
Đêm không ngủ nghe lòng mình nức nở
Em quên rồi ... duyên nợ lạc đường mơ
Nhưng em ơi anh vẫn cứ đợi chờ
Dù không biết bao giờ em trở lại
Xin em nhớ tình anh là mãi mãi
Em muôn đời chiếm trọn trái tim anh
Một tình yêu tha thiết rất chân thành
Anh luôn giữ để dành trao em đó
Tim anh cháy lửa hồng lên rực đỏ
Hỏi em rằng còn có ... nhớ ... hay quên
Sưu tầm.

DÙ ĐÃ MUỘN MÀNG
Dù đã muộn màng, người đã đi rồi
Thương lắm phận người và cả phận tôi
Thương ai bơ vơ trên đường viễn xứ
Trong gió mưa chiều chỉ một mình thôi
Dù đã muộn màng, dù quá xa rồi
Tôi muốn đi tìm tạ lỗi người ơi
Chỉ mong người quên nữa đời đã mất
Chỉ mong người về tô lại màu môi
Dù đã muộn màng, mãi nhớ trong lòng
Nhớ hàng cau già, nhớ lá trầu không
Nhớ con sông quê có người mong ngóng
Nhớ tiếng ru hời trên bến chờ trông
Dù đã muộn màng, cũng nhớ con đường
Ta đưa nhau về ôm ấp tình thương
Trong chốn hoang vu cây đời vui sống
Vẫn nở hoa hồng thơm ngát mùi hương….
Sưu tầm.
vntst20184379_500
ĐÔI MẮT
(Đôi mắt em là vòng cung chứa góc
Cả bầu trời nội tiếp dưới hàng mi...)
Đôi mắt em... là vằng vặc ánh trăng khuya
Theo bước anh đi, rải mềm trên cây lá
Đôi mắt em là trùng dương biển cả
Cho anh đắm chìm...yêu nhé mãi ngàn năm
Đôi mắt em... là những vời vợi xa xăm
Khi vắng anh là cả trời thương nhớ
Đôi mắt em là lâm thâm mưa nhỏ
Giận anh rồi... ghét đấy, cứ mưa thôi
Đôi mắt em... là thăm thẳm mây trời
Soi bóng anh như hồ thu xanh biếc
Đôi mắt em là thiên đường diễm tuyệt
Say đắm nồng nàn... giây phút ái ân
Đôi mắt em... là hương sắc mùa xuân
Khi có anh là trăm hoa đua nở
Đôi mắt em là Tình yêu anh đó
Hiển hiện muôn đời.... trong mắt ấy... là Anh!
Sưu tầm.

BÊN LÂU...
Nếu mai này đường đời vạn lối
Thì em nguyện một mối...đi chung
Anh ơi có lẽ vô cùng
Cho đông ấm lại tưng bừng dấu yêu
Tiếng anh trầm ngọt ngào khác lạ
Đến bên em sóng cả chiều ru
Anh ơi thổn thức ngây ngù
Cho dù bão nổi thì thu tím nồng
Nắng hanh hao mộng hồng phấn chấn
Cuối con đường vương vấn đầy vơi
Anh ơi sắc thắm hoa cười
Mơ màng khúc hát cho đời bên lâu
Có lẽ nào mùa đông bát ngát
Mang cho đời mê mải vườn ươm
Anh ơi nếu có thương thương
Cùng em vun vén nồng hương bốn mùa
Nhờ nàng gió gửi lời tha thiết
Dấu trong tim bất diệt đồi sim
Ừ thì ước nguyện niềm tin
Ru chiều bóng đổ ghim tim nắng hồng
Sưu tầm.
vntst20182211_500
DUYÊN GẶP GỠ
Đường rộng rãi quanh co nhiều lối
Sao mà em muốn lối đi chung
Anh không phải đấng anh hùng
Nên bên người đẹp vô cùng khó đây
Nếu đi đứng thẳng ngay em ghét
Còn anh mà quậy quẹt em la
Thật là khó xử quá ta
Tự nhiên ngõ hẹp oan gia mất rồi
Thấy em rạng đôi môi xinh xắn
Khung trời hồng như nắng bừng lên
Đường đời lỡ bước lênh đênh
Anh còn chẳng biết phải nên làm gì
Anh chỉ thấy hàng mi chớp chớp
Thôi anh hùng bị hớp hồn đây
Lòng anh say những ngất ngây
Bên em thấy cả trời đầy bình yên
Thôi mình đã gặp duyên em nhé
Nép vào anh lặng lẽ trao tình
Nụ hôn thắm thiết đượm tình
Em ơi giờ hết một mình cô liêu
Sưu tầm.

ĐÊM NÔ EN
Tôi trở về Quy Nhơn
Đêm nô en yêu thương
Đèn hoa rực thành phố
Một mình đi đơn phương !
Đêm Quy Nhơn lạnh hơn
Trời mưa man mác buồn
Đèn sao lung linh vẫy
Tôi nhớ em nhiều hơn !
Bản thánh ca dạo đầu
Những lời kinh nguyện cầu
Chúa anh minh giáng thế
Sao mình xa cách nhau !
Mưa buồn mưa cứ rơi
Nhớ em lắm em ơi
Ngẩng đầu thưa kính chúa
Yêu em hoài em ơi !
Đêm nay chỉ mình tôi
Đi trong giữa dòng người
Bao lạnh buồn thương nhớ
Nô en buồn riêng tôi !
Sưu tầm.
 vntst20185114_500
Không đề
Ta chợt nhớ hình như người đã khóc
Khi heo may vời vợi gọi đông về
Kìa chiếc lá mới vàng nhưng đã rũ
Ta với người như cánh vạc phiêu du
Có lẽ đó chỉ là ôi .. có lẽ
Người dưng ơi sao thương quá đâu ngờ
Ta với người đã cược hết vu vơ
Đâu có thể... Ừ thật là đau đâu có thể
Đông đứng đó chờ mùa thay khuy áo
Xót xa xăm buốt giá hở vai gầy
Em đứng đó nghe mùa về nức nở
Có lẽ nào xa quá một vòng tay
Ta chỉ biết có mỗi mùa xưa cũ
Tóc em dài hương bưởi cứ rưng rưng
Mùi trinh nữ bay vào trong trí nhớ
Ta yêu người nên đôi lúc bâng khuâng
Có lẽ nào thôi nhỉ chỉ phù vân
Sưu tầm.

AI ĐÃ THAY LÒNG
Giam mình trong nỗi thờ ơ
Hoa khuê các đó bây giờ cũng trôi
Tình xưa sót lại hương rơi
Bước câu khuất nẻo, bóng đời xa xăm
Yêu chi vướng khổ âm thầm
Dây tơ mất hứng, cung cầm chia phôi
Giọt lòng càng hứng càng vơi
Duyên kia lỡ cỡ, mộng trời cũng không
Ai kia buông bỏ tấc lòng
Mà ra đẫm lệ bốn dòng quặn đau?
Sưu tầm.
vntst20182259_500
GỬI MỘNG TRỜI MÂY.!( Thơ song tứ lục bát )
Gửi mộng trời mây.
Đong đầy nỗi nhớ.
Ô Hay con nhên giăng tơ
Nhện kia giăng lối hồn ngơ ngẩn hồn.
Nụ hôn nồng thắm.
Đối ẩm ngọt ngào.
Nụ hôn nhuộm sắc, sắc màu.
Có hoa có bướm đón chào đôi ta
Thương hoa tiết ngọc
Da diết con tim
Tình yêu buột chặt lạt mền
Buông tay rạn nứt chiếc bình vỡ đôi.
Bẽ bàng giấc mộng.
Rung động ngàn năm
Bảo yêu em bảo rằng không
Bảo không em lại lòng vòng là yêu.
Trời chiều lệ đọng.
Gởi mộng trời mây
Tình anh như nước sông đầy
Ngàn năm nhớ mãi lòng này yêu em..
Sưu tầm.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

sunrise.tqb@gmail.com