Thứ Ba, 4 tháng 12, 2018

Thơ tình còn mãi 238

LÊNH ĐÊNH
Tại anh không về nên ngỡ bến sông xưa
Đã cạn khô không còn con nước chảy
Từ độ anh đi dòng Thu buồn biết mấy
Mỏi mòn chờ con nước mới đầy vơi
Tại anh không về nên nỗi nhớ mồ côi
Chiều hoàng hôn cả bầu trời mây tím
Thương Hòn Kẽm đứng trơ tuế nguyệt
Khóc một người cứ biền biệt ly hương
Tại anh không về Cà Tang núi đầy sương
Phủ khăn tang liệm mối tình dang dở
Khóc người đi làm tim ai vụn vỡ
Suốt cuộc đời mãi mãi nợ em
Tại anh không về nỗi nhớ mới lênh đênh!
Sưu tầm.
 vntst20181244_500
NHƯ KHÚC TÌNH CA
Anh có về Đà Lạt buổi chiều đông
Cùng em nhé ngắm mây hồng cuối phố
Giữa hồ xanh thiên nga đùa mấy độ
Mặc tiết trời trở lạnh gió se se
Nỗi nhớ anh quay quắt cứ hiện về
Hoàng hôn xuống bộn bề nghe ngơ ngẩn
Như hình anh dạo bên hồ chẳng lẫn
Sợi nắng chiều vẫn rát bỏng đê mê
Gió thì thầm sương chiều xuống vỗ về
Như tiếng gọi anh sẽ kề vai ấm
Đồi Mộng Mơ in dấu chân kỷ niệm
Bên lửa hồng đêm xuống đẫm lối xưa
Thung lũng Tình Yêu đợi mình đã bao mùa
Vẫn còn đó như chưa hề thay đổi
Chị gió vẫn hờn ghen mình mấy đỗi
Hoa cỏ cười e thẹn dỗi đung đưa
Thác Cam Ly mơ cùng anh ngồi tựa
Sát hơi nồng lời anh hứa ... chung đôi
Như chỉ hồng đan cài thắm chẳng rời
Tuy xa cách ... cả đời sau vẫn đợi
Nơi phương xa có nghe lời em hỡi
Cứ vụng về chuyển nỗi nhớ chung chinh
Đi và về nồng hơi ấm đôi mình
Dào dạt cuộn khúc ca tình vang mãi
Sưu tầm.

BẾN ĐỢI CHỜ
Đếm đợi chờ trong mắt biếc long lanh
Xa thăm thẳm mộng lành mong gặp gỡ..
Bện chỉ thắm đan tình ta duyên nợ
Cuối phương trời ..ai nức nở gọi tên..
Người iu ơi! Em chẳng ngại sang hèn
Tim ấp ủ nhóm nhen niềm hạnh phúc
Anh đã đến...trải niềm mơ thúc giục
Nhóm lửa lòng điệp khúc vạn lời yêu...
Mình mãi xa ..em thương nhớ thật nhiều
Gửi ngàn gió...niềm yêu về bến mộng
Gom tất cả...tình anh làm lẽ sống...
Thắp niềm tin xây ước mộng trang đài...
Tiếng tơ lòng văng vẳng vọng bên tai
Dù Nam Bắc ...chiều dài xa cách trở...
Hương ái đượm lấp đầy tim nhung nhớ
Vạn quan san ..duyên nợ nghĩa vun bồi...
Bến đợi chờ...gọi niềm nhớ lên ngôi..
Tim nấc nghẹn bồi hồi dâng xao xuyến
Hẹn gìn giữ ghim lòng câu ước nguyện
Mãi bên nhau quyến luyến chẳng xa rời...
Sưu tầm.
 vntst20181245_500
MỘT TRỜI YÊU
Sao mà mãi nhớ nhau thôi
Lần đầu mới gặp bồi hồi trong tim
Bao năm mải miết kiếm tìm
Giờ tương tư biết thuyền chìm bến yêu
Tháng ngày quạnh quẽ cô liêu
Cuộc đời vốn dĩ quá nhiều thương đau
Dễ gì ta gặp được nhau
Đừng nên buông bỏ cho sầu mắt môi
Người ơi kề cận bên rồi
Yêu thương xây đắp cho đời thêm xuân
Nhân duyên xa cũng như gần
Chỉ yêu là đủ nào cần gì đâu
Mai sau mãi vẫn một màu
Tình em trao vẹn đậm sâu cùng người
Để duyên nở nụ cười tươi
Gia đình đầm ấm một trời yêu thương!!!
Sưu tầm.

NỖI NIỀM XÓT XA
VÀO kỉnh Phật nghe lòng vò võ
CHÙA uy nghiêm lại tỏ bi ai
EM thầm tủi.. Lệ lăn dài
QUÉT bao giờ sạch u hoài diết da
LÁ vẫn rụng đâu là đã tội
ĐA nỗi niềm mãi đợi người ơi
MÀ sao hụt hẫng đầy vơi
SAO cho nỗi khổ đừng khơi não nề
VẪN phải biết ê chề phủ trải
NHỚ người yêu cứ lại thẫn thờ
TÌNH xưa dù đã hững hờ
TA đây mãi nhớ thẩn thơ đêm ngày
ẤM mãi mãi hương đời ngào ngạt
NỒNG nàn đau kẻ bạc ngày qua
VÀO CHÙA EM QUÉT LÁ ĐA
MÀ SAO VẪN NHỚ TÌNH TA ẤM NỒNG
Sưu tầm.

ĐƯỢC TIN EM CÓ CHỒNG.
Bó hoa này, anh biết tặng ai đây ?
Bởi vì mưa, em giờ này chưa đến.
Anh bơ vơ như con thuyền lạc bến.
Sao nỡ đành không đến...để anh mong?
Trách thầm em sao nỡ vội lấy chồng !
Anh chết lặng dưới trời giông, mưa bão.
Cuộc tình ta, ai người gây sầu não ?
Đớn đau này, ai hiểu thấu lòng anh ?
Mưa cứ rơi...từng hạt vỡ tan tành.
Bôi xoá cuộc tình mong manh, nghiệt ngã !
Chồng giàu sang, đời em thôi buồn bã.
Anh nghẹn ngào, bởi đã quá yêu em !
Mua cứ rơi, làm hoa cũng úa mềm.
Như đánh dấu cuộc tình duyên gãy đỗ.
Dẫu biệt ly, vẫn yêu em muôn thuở.
Chúc êm đềm...mai làm vợ người ta !
Dẫu xa em, nhưng yêu vẫn đậm đà.
Vĩnh biệt nhé !Kiếp mai ta tương ngộ !
Sưu tầm.
 vntst20182967_500
NHỚ NGƯỜI XƯA
Lối về ngập trắng cơn mưa
Nhớ người con gái ngày xưa thắt lòng
Mang theo từng ngón xuân nồng
Em đi về phía bão giông mất rồi
Bây giờ chỉ có mình tôi
Bồi hồi ôm mảnh tình côi khóc thầm
Thanh xuân năm tháng thâm trầm
Xa em niềm nhớ âm thầm nỗi đau
Bao lần mình gặp lai nhau
Mắt buồn luyến tiếc tình nào xót xa
Dường như thu đã đi qua
Em ơi một thuở mơ hoa úa tàn./.
Sưu tầm.

NíU BÓNG HOÀNG HÔN
Đợi người hiu hắt níu vừng dương
Giữ chút hoàng hôn rải dặm trường
Nhờ gió mang theo từng nỗi nhớ
Mượn mưa chắt lại những niềm thương
Tình xưa mấy độ phai màu tóc
nghĩa cũ bao năm nhạt sắc hường
Lạc bước đò ai về bến ái
Mịt mờ lối mộng rối tơ vương
Sưu tầm.

Hoàng Hôn Biển
Biển vừa khuất lặng bóng tà dương
Trăng đã về soi sáng đêm trường
Gió hát rì rào lời huyễn mộng
Sóng lùa ì oạp khúc yêu thương
Sinh lòng giở sách đề thơ tím
Tức cảnh dòm song tựa má hường
Ngóng phía xa vời chờ cánh nhạn
Xuân về nối trọn sợi tình vương
Sưu tầm.
 vntst20182090
TUỔI THANH XUÂN.
Sáng ấy anh đi tỏa nắng vàng
Vượt rào rẽ lối em vội sang
Tay anh gỡ nhẹ trên làn tóc
Đầu còn vương vãi cánh hoa xoan.
Em tiễn anh đi dưới đường làng
Nô đùa nhảy nhót vệt nắng loang
Sân đình nhộn nhịp xanh màu lính
Giục giã lên đường tiếng trống vang.
Rưng rưng dòng lệ ta thề ước
Ngập ngừng e thẹn nụ hôn trao
Xa mờ màu áo đoàn quân bước
Cháy bỏng quê nhà nỗi khát khao.
Thư đi thư lại lúc ban đầu
Anh thường kể chuyện sống rừng sâu
Cơm vắt hành quân đêm giặc dã
Áo mỏng sờn vai chẳng người khâu.
Quê nhà em vẫn chạy đôi bên
Nắng hong vạt áo ướt vai mềm
Thóc lúa gạo ngô gửi tiền tuyến
Hai nhà hứa hẹn phải gắng thêm.
Cánh đồng lúa chín mấy vụ đông
Hồi âm Người lính lặng thinh không
Bạn bè trang lứa con ríu rít
Em vẫn chờ anh chẳng lấy chồng.
Nước nhà thống nhất cũng đã lâu
Đuôi sam ngày ấy ngả sang màu
Thu đến thu đi thu trở lại
Ngập ngừng tiếng cuốc gọi canh thâu.
Sưu tầm.

GỬI NHỚ
Anh muốn gửi đến em ngàn chữ nhớ
Vạn chữ thương còn nặng nợ ân tình
Mà chữ buồn sao lại chẳng phân minh
Cứ ngăn cách để chúng mình trăn trở
Chữ đợi chờ mong manh như hơi thở
Vẫn nồng nàn đâu lỡ cách xa nhau
Chữ yêu thương vướng bận bởi chữ đau
Nên chữ buồn lại nhuốm mầu u ám
Chữ duyên nợ cứ suốt đời đeo bám
Để đông về nắng rám chữ tình xa
Chữ hứa kia vì ai lại nhạt nhòa
Cơn mưa muộn vỡ òa trong chữ đắng
Chữ nhớ kia ai viết lên mầu trắng
Mà chiều nay trĩu nặng nỗi ưu tư
Cho chữ yêu ngày tháng mãi chần chừ
Chẳng vuông vắn giống như lời thề hẹn
Anh viết mãi mà sao còn ứ nghẹn
Biết khi nào ....Tròn vẹn ....Chữ chung đôi !
Sưu tầm.
 vntst20182954_500
TRONG TRẮNG CÚC HOẠ MI
Tháng mười một lại sắp sửa ra đi
Giữa mùa đông cúc họa mi nở rộ
Họa mi trắng âm thầm về trên phố
Mỏng manh nhẹ nhàng nỗi nhớ khôn nguôi
Bông hoa xinh như em hé môi cười
Nụ cười mỉm chi của người con gái
Giản dị đơn sơ như loài hoa dại
Tinh khiết cho đời nhớ mãi không quên
Họa mi ơi thương nhớ một cái tên
Một loài chim khi hót lên thánh thót
Giữa mùa đông cúc họa mi dịu ngọt
Sưởi ấm cho đời tan bớt giá băng
Cùng họa mi bước đi cuối chiều đông
Tà áo trắng má em hồng trong gió
Bó cúc họa mi em mang trong giỏ
Chợt giật mình anh đứng đó ngẩn ngơ
Họa mi trắng và em quá ngây thơ
Đã cho anh một ước mơ cháy bỏng
Được mãi bên em như hình với bóng
Một mối tình trong trắng cúc họa mi
Sưu tầm.

HƯƠNG XƯA
Đến cuối cùng thì anh cũng ra đi
Bỏ mặc em cùng mùa đông ở lại
Gió đã cuốn cuộc tình trôi xa mãi
Chút hương xưa tan thành khói sương rồi
Đến cuối cùng chỉ còn quá khứ thôi
Chỉ còn lại hồi ức đầy vị đắng
Giọt nước mắt chạm vào môi mằn mặn
Em khóc cho mình và khóc cả cho anh
Đến cuối cùng thì những chiếc lá xanh
Cũng héo úa và rụng rơi lả tả
Con đường cũ bỗng dưng chia hai ngả
Lời hẹn thề đành đem trả thời gian
Đến cuối cùng mọi thứ cũng vỡ tan
Và duyên nợ cũng dở dang , kết thúc
Trên hành trình đi kiếm tìm hạnh phúc
Lại thêm một lần em té ngã thật đau.....
Sưu tầm.
 vntst20182119
TÔI ĐÃ TỪNG YÊU
Tôi đã từng yêu thương một người
Một người phận bạc đời đơn côi
Nàng thường bảo rằng đời duyên phận
Có những chiều buồn lệ nàng rơi
Tôi đã từng yêu yêu lắm thôi
Một người con gái đã qua thời
Một lần giang dở tình tan vỡ
Một mình em sống trong đơn côi
Tôi biết rằng em giữa cuộc đời
Trong lòng sâu thẳm lệ tuôn rơi
Trái tim đơn lẻ trong hiu quạnh
Lẽ bóng cô đơn giữa bao người
Tôi sẽ bên em đến hết đời
Lau hàng nước mắt của em rơi
Nắm tay dìu dắt cùng nhau bước
Đến cuối tình yêu của cuộc đời
Sưu tầm.

MỘNG HỒI XUÂN
Tóc điểm sương chiều ngỡ Ngọc pha
Hương xuân quấn quýt hỏi sao già?
Gom sao cấy mộng hong tình ấm
Thả chữ gieo vần đón nghĩa xa
Em - gái khuê phòng miền Nguyệt tỏ
Anh - trai lữ khách chốn Dương tà
Quay cuồng biển ái hằng hy vọng
Chạm ngõ duyên nồng dạo khúc ca.
Sưu tầm.
 vntst20182118_500
GỬI ANH!
Đối với em Anh vẫn là như thế
Thuở ban đầu quen biết qua vần thơ
Vẫn ngọt ngào những lời trong giấc mơ
Nghe nồng nàn ấm áp với bao điều
Đối với em Anh vẫn là như thế
Có gặp đâu mà lòng luôn ước vọng
Mơ về nhau những giây phút gọi mời
Anh có thấy hôm nay trời se lạnh
Giữa khoảng trời hơi lạnh chớm sang đông
Màn sương tan em chờ chút nắng hồng
Như số phận đã an bài xa cách...
Sưu tầm.

NỖI NHỚ NHÂN ĐÔI..!
Em bây giờ... nỗi nhớ đã nhân đôi.
Vì đông về ko có anh trong đời.
Nên đêm về lòng luôn khắc khoải.
Trong giấc ngủ bóng hình luôn hiện hữu.
Em bây giờ... chẳng biết nói gì hơn.
Chỉ âm thầm lặng lẽ dõi theo ai
Trong tiềm thức luôn mong người bình an.
Để quên đi cay đắng trong lòng.
Em bây giờ... cũng có chút niềm tin.
Vì anh đã mang đến cho em
Một chút thôi em cảm thấy ấm lòng
Cảm ơn anh luôn bên cạnh em.
Sưu tầm.
 vntst20181250_500
ĐÔNG SẦU NHỚ AI
Anh mùa này nơi ấy có nắng ko
Hay đông cứ lạnh giăng đầy trong gió
Rét từng cơn sương phủ chiều qua ngõ
Giờ sang mùa buồn tận những cơn mơ
Những chiếc lá cuối rơi khỏi cành khô
Giòng sông buồn thả trôi vùng kỹ niệm
Đông trầm tư nhớ thương từng chiều tím
Cho ngày thêm dài thêm chút vấn vương
Mưa tái tê đường về ai chung lối
Bàn tay nào nắm chặt một bàn tay
Tình đam mê rồi vội vã thoáng bay
Lệ từng giọt ai hay sầu cô lẽ
Lửa yêu đương chưa sưởi ấm con tim
Nghe buốt giá đã chìm trong nỗi nhớ
Đêm hoang vu sao vòng tay bỡ ngỡ
Mai xa rồi mùa đông ấy vắng anh
Sưu tầm.

PHƯƠNG ĐÓ
Phương đó bây giờ đêm lạnh không
Làm sao sưởi ấm trái tim hồng
Người ơi! Trong mộng đầy thương nhớ
Hình bóng người về đêm cuối đông
Phương đó bây giờ đêm ngẩn ngơ
Vầng trăng nghiêng bóng ánh mong chờ
Ngày xưa tiếng hát còn vương vấn
Đường phố ngọt ngào đêm mộng mơ
Phương đó bây giờ đêm nhạt phai
Đường xa nhung nhớ bóng trang đài
Hoàng hôn nghe tiếng lòng hoang vắng
Thương lắm một người trong chiều say
Phương đó bây giờ đêm thật sâu
Buồn trong muôn kiếp bóng trăng sầu
Ngàn năm thương nhớ đêm nồng cháy
Thương bóng trăng gầy đang về đâu…
Sưu tầm.
 vntst20181251
THẤT TÌNH (tếu vui )
Thất tình treo cổ cây khoai
Buồn thương số phận phí hoài tuổi xuân
Bao giờ hết cảnh gian truân
Thôi đành tạm biệt trầm luân kiếp người
Chia tay em vẫn xinh tươi
Còn ai vẫn có tính lười ngại đi
Từ nay cách biệt chia ly
Kiếp sau liệu có duyên gì hay không?
Người ta vẫn cứ kén chồng
Người ta chọn kẻ làm ông quan giàu
Bây giờ chẳng biết đi đâu
Đành quên kỷ niệm đi chầu cõi âm .
Sưu tầm.

CÒN NHỚ EM KHÔNG
Chẳng biết ai còn nhớ em không
Cô gái Pleiku má rất hồng
Những chiều thơ mộng em thường viết
Bài thơ lãng mạn tình sang sông
Chẳng biết có ai còn ngóng trông
Một cô con gái không có chồng
Thường viết thơ tình rất thơ mộng
Đêm về cô lẻ giữa đêm đông
Có lẽ trong lòng chẳng có ai
Từng đêm cô bé hay thở dài
Cuộc đời phai sắc buồn như lá
Và tiếng lòng em ai nhớ ai....
Đêm nay một đêm của mùa đông
Bài thơ của kẻ không có chồng
Nghe như sâu thằm lòng ai oán
Nỗi buồn cô lẻ giữa đêm đông
Sưu tầm.
 vntst20182025_500
Ta không còn tình nhân
Mấy lâu giờ mới gặp
Anh ốm hơn rất nhiều
Ngược lại em thì mập
Nhờ anh đã hết yêu
Một điều em vừa biết
Xa anh tưởng bão giông
Ôi thế mà rất tuyệt
Nhẹ nhõm cả đáy lòng
Chắc nay anh hạnh phúc
Cô ấy có hơn em?
Hay quan tâm mọi lúc
Vắng nhau lệ ướt nhèm
Em thì chẳng hạnh phúc
"Người đến sau tệ hơn "
Chưa từng để hẫng hụt
Lo sợ khi em hờn
Yêu!.. yêu là vậy đó
Ta không còn tình nhân
Chia tay mới thấy rõ
Thứ mà chúng ta cần
" Đâu phụ thuộc ái ân "
Sưu tầm.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

sunrise.tqb@gmail.com