Thứ Tư, 12 tháng 12, 2018

Những bài thơ hay 317

SÔNG THU ÊM ĐỀM
S ao Người vẫn ngại nắm bàn tay
Ô m lấy bờ vai mệt mỏi này
N ắng sưởi tim gầy trao giọt ấm
G a chờ dáng nhỏ gợi hồn say
T hêm lời ước nguyện bình an ghé
H ẹn bữa đoàn viên hạnh phúc bày
U ẩn không còn tâm nhẹ nhõm
ÊM ĐỀM trải lối gột sầu cay.
Sưu tầm.
 vntst20183915_500
KHÔNG HIỂU......
Mắt xanh em chớp chớp
Môi hồng em đỏ tươi
Trái tim em ẩn kín
Thầm che dấu nụ cười.....
Tóc nhung huyền buông xỏa
Vai trần lộ sắc ngà
Má ửng hồng lơi lã
Hồng gai.. đang nỡ hoa....
Điều khiến anh ngưỡng mộ
Ngơ ngẫn chẳng đoán ra
Tim em trò ảo thuật....
Anh nghĩ mãi không ra..
Sưu tầm.

CHƠI CỜ
Bàn cờ Con nhớ có tốt, xe,
Thiên hạ đứng nhìn ... cũng hai phe,
Con nhé khi cần... xe cũng thí,
Là tốt hay xe... cũng phải dè!
Hãy nhớ rằng Con ... lũ sĩ điều,
Cận kề miệng tướng ... dễ thành điêu,
Khi đã lỡ thời ... banh mặt tướng,
Tướng không phòng bị ... tướng liêu xiêu!
Chân tượng Con ơi nhớ tránh xa,
Hậm hực sinh ra ... chỉ giữ nhà,
Lỡ bước chân nhầm vô cửa nó,
Thẳng chân tượng ép ... phải lòi ra!
Đừng tưởng pháo kia chỉ dẹp đường,
Tàn cờ núp bóng ... đạn nó tương,
Bao kẻ khốn cùng ... khi sĩ vén,
Tưởng rằng ... thịt nuốt ... hóa thành xương!
Lắt léo chi bằng đám ngựa hoang,
Giằng díu cho nên nó sẵn sàng
Đá vỗ mặt người ... xong thế chỗ,
Cờ tàn là lúc ... chúng giầu sang!
Đừng hỏi Con ơi ... tướng làm gì?
Vạch đường chỉ lối cái chi chi,
Khốn khổ bao người lo nát óc,
Mất tướng Con ơi ... sẽ lại quỳ!
Thế đấy Con ơi ... chuyện chơi cờ,
Thoạt nhìn Con tưởng rất đơn sơ,
Lỡ bước trận đồ ... thôi đành phí,
Thua vì chiến lược ... thắng thời cơ!
Sưu tầm.

CẤY CÀY
RUỘNG đất cằn cỗi bao ngày
NHÀ cửa quạnh vắng đêm dài chờ ông
ÍT cày nên nhớ đêm mong
NƯỚC kém cỏ mọc queo cong xoăn dài
KHÔ như nắng hạn bao ngày
KHAN cạn kém nước hổm rày chờ trông
ÔNG cày bừa xới ruộng trong
QUA tới chỗ kiếm còn không chịu về
HÀNG hoá tồn đọng lê thê
XÓM làng công việc bộn bề đảm đang
ĐẤT nầy màu mỡ nên sang
HOANG vu rừng rậm đuờng ngang lối vào
CẤY nhanh lúc chậm khi nào
CÀY cho thẳng luống nước trào chứa chan
RUỘNG NHÀ ÍT NƯỚC KHÔ KHAN
ÔNG QUA HÀNG XÓM ĐẤT HOANG CẤY CÀY.
Sưu tầm.
 vntst20183649_500
THIÊN THAI
Bên ngàn thác đổ cõi thiên thai
Thả nhẹ chân đưa đẫm gót hài
Gió thoảng đầu sông hồn tự tại
Mây vờn đỉnh núi cảnh bồng lai
Huyền mơ ảnh hạc hình bay sải
Ảo thực nàng tiên bóng ngả dài
Sực tỉnh cơn mê lòng luyến mãi
Còn thơm ngát lịm suối hoa cài
Sưu tầm.

RU BUỒN
Ẵm buồn cất tiếng ru hời
Giọt thương giăng mắc nhỏ lời rưng rưng
Chữ yêu tạm gửi người dưng
Mà sao héo hắt ngập ngừng… xót thay
Ru buồn quá nửa vòng tay
Dỗ, nâng, níu giữ đọng ngày vơi đêm
Long đong hoan ái ngọt mềm
Sao rưng rức mãi chẳng nêm mà đầy.
Sưu tầm.

Nỗi niềm ... ai hay
Là em cô bé hợt hời
Mua sầu điệp khúc để rồi rức rưng
Đông kề trước ngõ dững dưng
Mây lùa điểm dáng hoa hừng ... xiêu thay
Thi hào ghẹo khách mơ say
Khóc tình quá hảo ... khéo bày dỗ thêm
Cầm xuân rủ bóng loan thềm
Khép vần khơi điệu nỗi niềm ... ai hay ?!
Sưu tầm.

Tiếng ru
Tiếng ru thấm tựa mưa dầm.
Từng trong câu chữ như thầm trách ai?
Phận buồn thân gái nặng vai,
Tình trao hờ hững, giờ phai má hồng.
Vượt qua sầu uất nỗi lòng,
Cố lên, đời sẽ sáng trong thôi mà.
Chinh nhân rồi cũng hiện ra,
Say bên tình mới đậm Đà đời vui.
Sưu tầm.
 vntst20184000_500
MÙA ĐÔNG LẠI ĐẾN
Gió chuyển đông về lạnh lẽo đan
Trời nhanh sẫm tối vạt mây ngàn
Theo đường lữ khách vào thôn bản
Luyến cảnh bàn tay dạo quãng đàn
Ngõ vắng buồn tênh bờ sỏi rạn
Sương mù ướt đẫm cỏ gà lan
Lòng dâng kỷ niệm từng năm tháng
Tưởng tượng vừa đây nỗi nhớ tràn
Sưu tầm.

MÙA ĐÔNG CỦA ANH
Đông về gió lạnh trở mùa lan
Lữ khách còn mê mải dặm ngàn
Lũ vạc kêu chiều như khúc nhạc
Hồi chuông tụng tối ngỡ cung đàn
Lưng trời sẫm tím màn sương tản
Giữa núi pha hồng ánh nguyệt đan
Khắc khoải u hoài thương nhớ bạn
Âm thầm lệ ứa đẫm mi tràn...
Sưu tầm.

GỬI GIÓ MÙA THU
Nguyệt ẩn theo đường gió khẽ lan
Mờ sương cảnh muộn lối trên ngàn
Cung trầm nhẹ nhõm từng khuông bản
Điệu bổng bình yên mỗi tiếng đàn
Muốn gửi lời yêu buồn sẽ cạn
Mong chờ buổi hẹn nhớ còn đan
Tình đi mãi tiếc hoài thương bạn
Lá mỏng vào thu đã ngập tràn
Sưu tầm.

NGÕ QUÊ !
Cửa ngõ vàng hoe cánh rụng tàn
Xanh ngời nhụy rã sắc trời ban
Đường xưa lối cũ vương ngào ngạt
Lũy bụt cành tre tỏa ngút ngàn
Thoảng gió vờn mây đời rộn rã
Tàn sương gọi nắng cảnh tràn lan
Tường bao gạch đỏ cong vời uốn
Mõ thỉnh chùa vang mộng tiếng đàn.
Sưu tầm.

CỐ NHÂN
Cũng bởi trăng buồn vọng cố nhân
Chờ ai bến hẹn đã bao lần
Nhưng rồi nguyệt mãi vờn theo gió
Để liễu bông đùa cợt áng vân
Vẫn luyến nên nhờ thơ gửi vận
Hoài lưu mượn phú trải đôi vần
Vương sầu kỷ niệm đời chua xót
Thổn thức đêm dài lệ tủi thân
Sưu tầm.
vntst20183984_500
CÂY BỒ ĐỀ
Điện ngọc cung vàng với thiếp thê
Chia tay Phật đến gốc Bồ Đề
Lao tâm vạch lối dò chân lý
Khổ não tìm phương hỏi lối về
Nhân loại đắm chìm trong bể khổ
Thân Ngài mệt nhọc dưới trời mê
Luân hồi - nhân quả nay nhìn thấy
Vũ trụ mơ cầu : thiện ; ác : chê .
Sưu tầm.

TỰ CỨU MÌNH
Loài người ở khắp trần gian
Mỗi phương một cảnh cơ hàn khác nhau
Người thì sung sướng sang giầu
Kẻ nghèo chẳng biết đi đâu bây giờ
Khôn ngoan nắm được huyền cơ
Tùy duyên nghiệp chướng ngọn cờ cầm tay
Cuộc đời có trả có vay
Nếu bị đọa đày kiếp trước làm sai
Tự mình chuốc vạ tam tai
Tu nhân tích đức chính bài giải nguy
Vòng tròn thế sự thịnh suy
Căn nguyên thấu hiểu thử truy đến cùng
Vài người tới phút lâm chung
Vẫn không biết được nội dung cơ mầu.
Thần thông quảng đại đến đâu
Cũng không độ hết cái đầu người ta
Xưa kia Đức Phật kiết già
Tham  sân si  nó đúng là căn nguyên
Người ta như kẻ chèo thuyền
Xuôi chiều mát mái đầu uyên bác rồi.
Sưu tầm.

SỐNG THIỆN TÂM
An nhiên tự tại mở lòng
Bao nhiêu cám dỗ đừng tròng vào thân
Vô thường vốn cõi phù vân
Đời người thử thách hồng trần được bao
Sinh ra tay trắng phận đào
Mai kia tay trắng đi vào thiên thu
Đừng nên đi học vũ phu
Đừng nên đi chuốc hận thù trần ai
Thức lâu mới biết đêm dài
Trời cao sắp đặt nào tài cán chi
Chấm vào lá số tử vi
Con đường đi tới ta thì chông gai
Bao nhiêu thử thách an bài
Đường tu chẳng hiểu sinh hoài phí thân
Mai này tàn hoại tấm thân
Linh hồn gặp cõi cao nhân thở dài
Đâu ngờ xuống chốn trần ai
Là nơi thử thách chỉ vài ngày thôi
Tưởng khôn lại hóa ra tồi
Đường tu chẳng hiểu muốn ngồi mâm cao
Suốt ngày chém gió tào lao
Hết bia lại rượu ngấm vào tưởng oai
Làm cho đau khổ muôn loài
Bao nhiêu kiếp nạn trong ngoài sát sinh
Lại còn tranh cướp hư vinh
So kè địa vị cái tình cạn luôn
Gây ra thảm cảnh đau buồn
Hóa thành quỷ sứ lại luồn cao ngôi
Ngu dân hậu quả sẽ tồi
Bao nhiêu hậu quả bại đồi sinh ra
Còn đâu yên ổn bình hòa
Bao giờ thấy cõi Ta bà quang minh
Người ta nên chọn hiếu sinh
Thân ai cũng giống thân mình khác chi
Tâm hồn mở rộng từ bi
Chung tay xây dựng còn gì đẹp hơn
Bỏ đi vị kỷ căm hờn
Quang minh chính đại nguồn cơn thiện tài .
Sưu tầm.

MỘT CHIỀU
Lao xao gió trong chiều yên ả
Nắng hanh vàng trên lá trên hoa
Mến yêu những buổi dương tà
Mát dìu dịu mát làn da ửng hồng
Xa xa tít thong dong én nhỏ
Xoải nghiêng mình trông thỏa thích say
Chú chuồn cũng đó cùng đây
Lên cao xuống thấp bay bay từng đàn
Ngọc Lan trắng hương ngan ngát tỏa
Bên hiên thềm theo gió bay xa
Giản đơn đâu sánh ngọc ngà
Cũng làm bao kẻ diết da ngóng chờ
Đôi mắt biếc ơ hờ bỗng rũ
Ánh chiều tàn giăng phủ màu sương
Nhớ người còn ở muôn phương
Màn Đông loi lẻ đêm trường lạnh băng.
Sưu tầm.
 vntst20182738_500
CON MUỐN LÀM NGƯỜI
Con muốn được làm người lắm Mẹ ơi,
Thấy nắng, thấy mưa, đò đưa câu hát,
Để thấy cánh cò bay trong điệu nhạc,
Hôn tay Cha chai sạn ... xám lưng trần!
Được giúp Mẹ chăm sóc Nội ân cần,
Mẹ hãy để con ... một lần được sống,
Nhìn thấy biển trời quê hương cao rộng
Cười đón bình minh ... đêm hứng trắng tà!
Mẹ hãy để con ... tiếng khóc vỡ òa,
Tiếng khóc của con ... lệ mi Mẹ chảy,
Hãy để cho con ... đôi chân biết chạy,
Con biết thêm phần ... nặng gánh Cha con!
Dù là sinh linh ... con vẫn mỏi mòn,
Ước được làm người ... vươn mình trước gió,
Được thấy mây chiều ... hoàng hôn nhuộm đỏ,
Uống sữa ngọt lành ... con lớn ... Mẹ ơi!
Muốn được tự tay ... nét chữ đầu đời,
Hai chữ Mẹ – Cha ... để con nắn nót,
Cây ổi trước nhà ... chân con nhón gót,
Trái mộng đầu cành ... cung kính mẹ, cha!
Mẹ đừng để con ... ngã bẩy ngã ba,
Lạnh lắm mẹ ơi ... mưa phùn gió bấc,
Đừng để chân con ... đường dài lê tấc,
Lạnh lẽo đêm dài ... hun hút trăng khuya.
Con muốn làm người ... đừng để cách chia...!
Sưu tầm.

TA VẪN LÀ TA
Ta vẫn là ta giữa dòng đời
Vẫn yêu hoa sắc lá thu rơi
Thường gép tình thơ vào bến mộng
Gửi gắm tình yêu với người đời
Ta vẫn là ta vẫn thế thôi
Yêu trăng yêu những đám mây trôi
Yêu những cánh chim về bến đậu
Thương nhớ tình yêu suốt cuộc đời
Ta vẫn là ta suốt chặng đời
Ghép cành Hoa liễu áng mây trôi
Nhỏ dòng nước mắt thành dư lệ
Nhỏ xuống thành thơ cho cuộc đời
Ta vẫn là ta sống giữa đời
Yêu thương cuộc sống vẫn thế thôi
Ngày mai trên con đường xa ấy
Gửi gắm tình ta với đất trời
Sưu tầm.

ĐÀ LẠT ƠI...
Đà Lạt buồn ai liễu úa màu
Hỡi người Lữ Quán mộng về đâu
Bao đời Than Thở hồn vơi cạn
Vạn kiếp Cam Ly dạ trĩu sầu
Nhớ đỉnh Bi Ang chàng rướm lệ
Thương nguồn Suối Bạc thiếp đan châu
Sương giăng Hai Mộ..Ơi buồn quá
Tuyết phủ Đồi Thông bạc mái lầu.
Sưu tầm.
vntst20183607_500
Nhỡ HẸN
Đành thôi can hết nếu buông lời
Chẳng lẽ lòng riêng dấu để chơi
Buổi xế , trà thơm chờ ban đến
Đêm tàn,Rượu đế ước ai mời
Bài thơ bạn gửi nghe Hồn vợi
Bản nhạc ai nâng lặng khúc vơi
Lỗi nhịp buồn tênh day dứt mãi
Tình ơi đợi mãi biết chăng người
Sưu tầm.

NỖI NHỚ
Nỗi nhớ ô kìa thật quái thai
Làm cho cứ ngớ ngẩn hình hài
Hồn luôn thổn thức vùng duyên hải
Dạ mãi cồn cào chốn mộng lai
Những đợt quay cuồng đan xiết trải
Từng cơn quặn xé cuộn lăn dài
Toàn thân liệt cứng nằm ngây dại
Nhịp thở lòng ơi hổn hển cài.
Sưu tầm.

VẺ ĐẸP CAO SANG (song điệp, nghịch)
Cao đẹp tâm hồn sống đẹp cao
Nào ai thua kém với ai nào
Ngọc màu lấp lánh khoe màu ngọc
Sao sáng lung linh tỏa sáng sao
Nguyệt ảnh tôn vinh nền ảnh nguyệt
Đào hoa trang điểm sắc hoa đào
Trọng sang nào cũng là sang trọng
Cao đỉnh huy hoàng chốn đỉnh cao
Sưu tầm.

XUYẾN XAO
Cao thấp ân nguyền lượn thấp cao
Nào nơi diễm lạc viếng nơi nào
Đảo tình lả lướt mê tình đảo
Sao ái tưng bừng quyện ái sao
Táo mận thơm hoài thơm mận táo
Đào lan ngát mãi ngát lan đào
Ảo mờ quấn quyện bao mờ ảo
Xao xuyến tim lòng dậy xuyến xao
Sưu tầm.
 vntst20183592_500
CHUYỆN NHÀ NÔNG
Đông nầy mãi nắng,chỉ vừa mưa
Mấy trận rồi nhưng cũng chẳng thừa
Ở ruộng nhà em còn muốn nữa
Trong vườn của chị hết cần chưa ?
Nhiều nơi chuẩn bị thuê người cuốc
Lắm chỗ đà lo mượn kẻ bừa
Chỉ sợ gieo rồi ông cứ lũ ?
Anh còn lưỡng lự để đùng đưa
Sưu tầm.

MỘT NẮNG HAI SƯƠNG
Giữ nghiệp căng dùi bởi nắng mưa
Nhiều khi nước trổ lại dư thừa
Đầu phiên nắng hạn nào mong nữa
Cuối buổi sương về thật đã chưa
Lỡ dở hài bi mùa vụ hứa
Hòm hem uổng phí lực trâu bừa
Nhiều khi khúc khuỷu nên lần lữa
Chỉ tội thân già mãi đón đưa
Sưu tầm.

VẪN NGON
Cân lên sáu chục đã trừ bì
Phải nhịn ăn vào có cách chi
Chạy bộ chiều hôm cho đỡ béo
Chơi gim sáng sớm để không phì
Nhìn gương hú vía còn ngon nhỉ
Ngó ảnh may mà vẫn chuẩn đi
Luyện tập, kiêng khem cho dáng đẹp
Còn hơn cái lúc tuổi xuân thì
Sưu tầm.

NHƯ GIỌT SƯƠNG KHUYA..
Mưa về xóm đạo cảnh hoang vu
Lá rụng thềm xưa gió thoảng vù
Tựa ánh sao gầy giăng mấy ngã
Như làn sóng bạc gợn hồ thu
Đâu còn phiếm đá trăng ngồi mộng
Đã hết ngành sương lệ thẫm mù
Gác lạnh đêm buồn mơ khói tỏa
Môi nồng chợt nhớ giọng hò ru.
Sưu tầm.
vntst20184043_500
HỒI TƯỞNG
Nghiêng chiều thoảng vọng tiếng vi vu
Vạt nắng chùng chao diễm mộng vù
Ấy chứa chan bừng như khúc vũ
Kia ngào ngạt trỗi tựa tình thu
Người ơi nhớ lại hôm bù khú
Ái hỡi sầu tuôn nẻo mịt mù
Gác vắng thương về trao nhắn nhủ
Nghe hoài kỷ niệm vẳng lời ru.
Sưu tầm.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

sunrise.tqb@gmail.com