CÒN ĐÓ HƯƠNG XƯA
Người vẫn còn mơ
Trong cõi xa nào
Không thấy bến bờ
Lòng mãi nôn nao
Hồn thấy chơi vơi
Mộng tưởng bên trời
Tìm mãi một đời
Chỉ thấy mù khơi
Rồi có một đêm
Ai đứng bên thềm
Dáng ngọc vai mềm
Nhẹ bước êm êm
Còn đó hương xưa
Giữ lại cho người
Chút phấn hồng thừa
Ai nhớ không nguôi
Đàn khúc tình ca
Ru người say mộng
Mặc gió mưa buồn
Tuôn đổ ngoài xa…..
Sưu tầm.

TRƯỜNG EM !
HANH MÙA phượng vĩ đỏ MÙA HANH
CÀNH TỎA bờ vai lộng TỎA CÀNH
HẠNH PHẨM hành ngay rèn PHẨM HẠNH
DANH TÀI học tới luyện TÀI DANH
CẢNH MƠ sẽ đọng luôn MƠ CẢNH
LÀNH MỘNG còn mang mãi MỘNG LÀNH
CÁNH LƯỢN tà bay cùng LƯỢN CÁNH
THANH NGỜI trí huệ đức NGỜI THANH.
Sưu tầm.
EM MƠ
Hanh gió sân trường trở gió hanh
Cành tươi phượng vĩ cũng tươi cành
Hạnh thơm giáo dưỡng hoài thơm hạnh
Danh sáng tôi rèn mãi sáng danh
Cảnh họa rừng vàng vui họa cảnh
Tranh đồ biển bạc thích đồ tranh
Cánh hồng hiếu mẹ hoa hồng cánh
Lành phúc non sông nở phúc lành .
Sưu tầm.
SẮC XUÂN
Hanh nắng vàng tươi giọt nắng hanh
Cành vươn tỏa rộng lại vươn cành
Hạnh mai tươi tốt chen mai hạnh
Danh rạng lý đào tỏa rạng danh
Cảnh vọng sơn khê vui vọng cảnh
Tranh khuôn thủy mặc ghép khuôn tranh
Cánh vờn biển rông chim vờn cánh
Lành mộng thiên thai ước mộng lành.
Sưu tầm.

TRANH ĐỜI
Hanh chiều ngã bóng nắng chiều hanh
Cành đỏ thêu bông phượng đỏ cành
Hạnh đức vung bồi luôn đức hạnh
Danh tài đắp dưỡng mãi tài danh
Cảnh tươi vẽ mượt cho tươi cảnh
Tranh đẹp tô hồng để đẹp tranh
Cánh vẫy duyên nồng nên vẫy cánh
Lành tâm tạo phúc giữ tâm lành.
Sưu tầm.
GIẤC LÀNH
Hanh đến, thu tàn đã đến hanh
Cành khô lá rụng, úa khô cành
Hạnh ngời cũng bởi tâm ngời hạnh
Danh trọng do vì dạ trọng danh
Cảnh chiều xế bóng ai chiều cảnh
Tranh hoạ đông về kẻ hoạ tranh
Cánh lượn chim vờn vui lượn cánh
Lành mơ ắt thoả giấc mơ lành
Sưu tầm.
TRĂNG NON ĐẦU ĐÔNG !
Lạnh lẽo chòm sao đốm lửa rừng
Trăng ngời ánh bạc thẫm đồi lưng
Đàn vang vạn tiếng ngân còn ngỡ
Suối vọng ngàn câu hỏi đã từng ?
Quạnh quẽ thuyền quyên chờ bóng ngỏ
Âu sầu lãng tử ngóng đèn rưng
Ô kìa đám cỏ kêu xào xạc
Vội vã dồn chân cửa đón mừng !
Sưu tầm.

Y ĐỀ
Vầng trăng lẻ bóng cạnh sau rừng
Gió lộng mây vờn thổi giữa lưng
Rộn rã mưa trào tuôn trút xả
Đìu hiu suối chảy cuộn không ngừng
Mong cầu lẽ đẹp nên đừng khổ
Ước nguyện đời tươi sẽ chẳng rưng
Lả lướt cô nàng vui rỡn mộng
Vần thơ cảm vội đã không từng.
Sưu tầm.
TĨNH
Trí sáng tâm khai giác ngộ thường
Sân si mạo vũ đáo trần , dương
Ngân nga róc rách âm nguồn nước
Thanh tao đắc đạo tỏa trầm hương
Sưu tầm.
ẤN TƯỢNG VÙNG CAO
Non ngàn tiếng lá gọi lao xao
Mạch suối hòa theo nước cuộn trào
Bỡ ngỡ hoa rừng khoe cánh vẫy
Êm đềm bóng nhạn thả mình chao
Hương lồng chén rượu thi nhân rót
Khói đượm ly trà thục nữ khao
Sóng sánh men nồng hồn ngơ ngẩn
Vần thơ theo mạch chảy thơm ngào...
Sưu tầm.

XỨ QUẢNG THÂN THƯƠNG
Mảnh đất hiền trong tiếng hát mẹ ru
Từng nốt nhạc vọng câu từ êm ái
Ai xa cũng.. Hẹn ngày quay trở lại
Mảnh đất yêu thương, ngự mãi tim mình
Mảnh đất lành ghi dấu ấn hiền linh
Dòng Sông Vệ chứa đậm tình non nước
Ba-Tơ đó nơi ngàn binh thao lược
Quế Trà Bồng.. Thơm nức bước hành quân
Biển Mỹ Khê cuộn sóng lúc xa gần
Người Quảng Ngãi sống đơn chân mộc mạc
Cô gái Quảng dung dị mà chất phác
Rất được lòng cô bác khắp gần xa
Tính dễ thương cái nết cũng thật thà
Mỗi cô gái một bông hoa khác biệt
Sống nhân hậu.. tình cảm nồng tha thiết
Nên các chàng ..nói thiệt ..ai cũng mê
Mong kết duyên để sớm tối cận kề
Trai miền bắc hăm he về Xứ Quảng
Trai Nam cũng không thể nào lơ đãng
Xếp hàng chờ mộng được dáng người thương
Chẳng nói điêu.. Chuyện vốn rất bình thường
Nhìn thấy cảnh.. đứng phơi sương, nắng, gió ..
Vẫn kiên nhẫn không anh nào từ bỏ
Mới thấy rằng các ảnh có quyết tâm
Gái Quảng ơi.. Chọn kỹ nhé.. Kẻo.. Nhầm..
Sưu tầm.
MỜI ANH VỀ THĂM QUÊ HƯƠNG EM...
Mình về quê Thái đi anh
Nge tiếng sóng biển đêm thanh vọng về
Làn mây xanh biếc triền đê
Đàn bò gặm cỏ mải mê sớm chiều
Vi vu nge tiếng sáo diều
Thơm lừng canh cá ,liêu xiêu điệu chèo
Cầu sông Trà Lý đã treo
Cồn Đen cảnh đẹp chân theo nhịp nhàng
Khu sinh thái thật rộn ràng
Đường đi cây cối hai hàng ngát xanh
Mình về quê Thái đi anh
Con người chân chất hiền lành đắm say
Cánh đồng thẳng cánh cò bay
Mùi hương lúa ngọt đắm say lòng người
Quê hương em đó tuyệt vời
Đồng vàng biển bạc con người mến yêu
Thành phố đổi mới rất nhiều
Phố mới đi bộ mỗi chiều... quá chân
Cầu Trắng chợ cũng rất gần
Chị em mua bán tình thân dạt dào
Hưng Hà tươi tốt hoa đào
Vincom nhộn nhịp khách vào khách ra
Đường đi cũng chẳng bao xa
Khu đô thị mới mở ra đón chào
THăng Long tấp nập ồn ào
Chung cư tuyệt đẹp đã vào không ra
Cầu Bo cũ cũng bắc qua
Cầu Bo mới đó đã vài chục năm
Về rồi anh nhớ gé thăm
Làng em dệt chiếu tay chăm sợi vàng
Bánh Cáy làng nguyễn giòn tan
Hội quê vẫn mở đình làng mỗi đêm
Chùa Keo soi bóng bên thềm
Trăm năm vẫn đứng êm đềm bên sông
Quê em ..anh có về không
THÁI BÌNH với những bông hồng đợi anh
Sưu tầm.

TA GIÀ ...
Trên đồng thoáng một bóng hình xa
Cứ ngỡ rằng tiên ghé đến nhà
Mắt biếc mi dày trông đẹp hẳn
Quần là áo lượt ngắm xinh ra
Đôi thằng mãi ngó mơ hoài trẻ
Khối kẻ mê coi ước chớ già
Tóc bạc răng long mình chẳng thiết
Đi về đến ở mặc người ta
Sưu tầm.
NÍU MÙA PHAI
Bấc lạnh may lùa tiết chuyển đông
Còn đâu cái buổi nắng tươi hồng
Tình tha thiết nặng cung đàn bổng
Nghĩa mặn mà vương nhịp phách trông
Cảnh mộng sương mờ giăng khắp ngả
Tình thơ khói nhạt phủ loang đồng
Thuyền quyên lãng tử duyên hò hẹn
Cánh nhạn đâu rồi giữa tầng không.
Sưu tầm.
NGÀY ẤY TÔI VỀ
Tôi về đòi lại nụ hôn
Ngày xưa bé dại hớp hồn đời nhau
Thời gian gồng gánh đi mau
Bóng tình lủi thủi nghìn sau còn buồn
Tôi về bẻ nhánh tình buông
Một thời áo trắng điên cuồng yêu em
Đôi khi thao thức trắng đêm
Ngậm dòng lưu bút chợt thèm môi ai?
Tôi về tắt nắng phôi phai
Mấy người còn nhớ trúc mai mặn nồng?
Con cua chẳng nhớ con còng
Thôi thì lá rụng ngoài sông thôi thì
Tôi về nhơ nhớ rèm mi
Tình yêu đội nón ra đi bao giờ?
Giấc mơ giẫm nát giấc mơ
Cung đàn năm cũ sang bờ tóc tơ
Tôi về đốt cháy mùa thơ
Trái sầu rơi rụng bơ vơ chân trời
Trăm năm vật đổi sao dời
Ai còn rảnh rỗi ngồi phơi môi mềm?
Sưu tầm.

CỎ ...GIỜI .....
Lất phất lơ thơ đám cỏ trời
Hương chiều ánh vọng rõ muôn nơi
Khe kia sóng biển đang vờn nước
Để mảnh vườn hoang nhuốm bụi đời
Gió bão bao lần đã tả tơi
Trồng gieo mấy vụ ngỡ êm rồi
Gò cao khó bảo còn phau trắng
Chỉ muốn xuân về thoả mộng khơi
Sưu tầm.
ĐẮM NGỜI
Dệt áng thơ xuân mãi rạng ngời
Đơm nồng ánh lửa diễm lòng ơi
Hòa thương để mộng tràn phơi phới
Quyện nhớ cho tình đẫm lả lơi
Trải nữa êm lời say đắm cội
Bồi thêm ngọt ý mẩn mê đời
Niềm mơ tỏa lộng tiền miên dội
Quãng dạ mừng vui thỏa chí cười.
Sưu tầm.
BÁC ƠI !
Một đời vì nước vì dân
Hy sinh hết thảy trong ngần tự do
Gian lao vất vả lắng lo
Vạch đường chỉ lối ơn to cứu Nhà
Núi rừng Việt Bắc bao xa
Đêm ngày rau cháo ngân nga suối đàn
Chông chênh tảng đá làm bàn
Nghĩ suy việc lớn Giang San diệt thù
Màn trời sương giá mù u
Lá cây thảm chiếu êm du giấc nồng
Trăn trở đẹp giấc mơ hồng
Sao Vàng năm cánh tang bồng núi sông
Bác ơi Bác có nghe không?
Tim con gọi Bác mênh mông đất trời
Muôn năm Bác mãi sáng ngời
Ghi lòng tạc dạ ngàn đời không phai
Sưu tầm.

CẦM - ĐỜI
Thiên cầm ảo não vọng thê lương
Phủ kín trần ai luống đoạn trường
Ẩn giá đông phong sầu ly biệt
Tương phùng hải lý vạn trùng dương
Đoàn viên nguyện mãn nàng bền trí
Bể mộng cung tơ..... ý tự cường
Núi ngút công cha tràn nghĩa mẹ
Thay nàng chữ hiếu vẹn mười phương
Sưu tầm.
TẠM BIỆT MÙA THU
Muốn giữ thời gian để muộn rồi
Thu hờ hững bỏ một mình tôi
Thời xuân nhẹ lướt đường mưa thổi
Tuổi hạ thầm qua bãi gió bồi
Những bận ơ thờ con nước nổi
Bao lần lặng lẽ bóng hình côi
Mùa đông lá đỏ xa cành vội
Lạnh giá tràn nhanh buổi vãn hồi
Sưu tầm.
THU QUA
Mùa thu lặng lẽ chuyển đông rồi
Giá lạnh như tìm chỉ mỗi tôi
Mảnh lá buồn thiu nhành vẫy biệt
Bài thơ vắng vẻ mực loang bồi
Nom chiều lại thấy mây lờ lững
Hỏi dạ nỡ đành nỗi cút côi
Cõi nhớ từ tim màu ảm đạm
Người đi chắc cũng chẳng thư hồi.
Sưu tầm.

TRÚT TÌNH SƯƠNG LẠNH
Lảng vảng đông mành phủ giá sương,
Kìa ai lạc bước giữa vô thường?
Tình nghi lãng tử xưa mòn lối
Lặng lẽ quay về với cố hương..
Bình minh vẳng tiếng vạc kêu sương,
Bỡ ngỡ niềm thương cảm lạ thường!
Ảnh ảo bên đàng xưa rẽ lối
Tia hồng vẫn rọi bóng khuê hương..
Xuân thì muộn trổ đóa hoa sương,
Kí ức vùi sâu giấc mộng thường.
Kỷ niệm trào dâng bừng tỏa lối
Se lòng lại ấm cảnh quê hương..!
Sưu tầm.
NHÂN GIAN THẾ SỰ
Thế sự gian trần có thịnh suy
Nhân sinh sướng khổ cũng duyên tùy
Người kia phấn đấu thời bưng bí
Kẻ nọ an nhàn vận phát huy
Lỡ bước sang ngang đời tắc tị
Mang thân nghiệp chướng kiếp sầu bi
Thời gian ngảnh lại còn hoang phí
Tổng kết chưa làm được cái chi .
Sưu tầm.
NGẪM THẾ SỰ
Xoay vần phát đạt nghĩ mà suy
Số phận cuồng quay cũng phải tùy
Đói khổ vào ai thường bị bí
An nhàn có kẻ thịnh hoàng huy
Không màng vẫn hận đời thân oán
Thất sủng mang sầu cõi kiếp bi
Những đoạn hành trang làm bỏ phí
Dân nghèo thẳng thắn liệu hề chi
Sưu tầm.

LẠ GHÊ ANH NHỈ
Ồ lạ thế tình yêu như bài hát
Có nốt trầm nốt bổng quyện hòa nhau
Khi ngọt ngào thắm thiết cuộn dâng cao
Khi chùng chão rã rời như sương loãng
Mà anh nhỉ ... kỳ ghê từng nốt nhạc
Cứ rộn ràng tha thiết những nồng say
Xuyến đảo hồn như đợt gió cuồng quay
Say đắm mộng giữa muôn ngàn nốt diệu
Rồi khi xa nhớ dâng trào loãng điệu
Có khi gần rưng rửng giữa chừng vơi
Nè anh ơi... ơ thấy lạ quá trời
Bao thổn thức rối bời lâng dạ ấy.
Sưu tầm.
ĐIỀU EM MUỐN
Em cũng muốn...thả hồn trong gió
Và cùng mây đây đó rong chơi...
Cho quên đi cái sự đời
Sân si ganh ghét...cùng lời thị phi...!
Em chẳng muốn...ôm ghì sầu khổ
Là con người ...hỉ ..nộ...vương mang...
Duyên tình cũng lắm phủ phàng
Lòng người đen bạc...đá vàng nhạt phai...!
Em muốn một...tương lai ngời sáng
Mãi vui cười tươi rạng như hoa...
Chẳng cho mắt lệ nhạt nhoà
Bước chân mạnh mẽ...đường xa ngại gì...!
Em muốn xoá..quên đi tất cả
Những sầu cay người đã trao ban...
Để tâm thanh thản nhẹ nhàng
Không sầu không oán...chẳng màng hơn thua..!
Em chẳng muốn... ganh đua giành giựt
Cái sự đời ra sức bon chen
Mưu mô thủ đoạn đê hèn
Bày công tính kế...nhuốm nhen lọc lừa....!
Em chỉ muốn...sớm trưa vui vẻ
Được an bình mạnh khoẻ hôm nay
Mà lo đời trẻ sau này
No đầy hạnh phúc....đong đày yêu thương !
Sưu tầm.

HOA HỒNG QUẾ
BÊN đường lẻ bóng nhành hoa
EM thầm ủ nết dung hòa thiên nhiên
VÙI trong mưa bão chẳng phiền
GIẤC mơ để lại bình yên tặng đời
SAY sưa uống giọt sương trời
NỒNG nàn hương tỏa diệu vời tuyết nhung
SẮC tuy giản dị vô cùng
DUYÊN thì đắm đuối anh hùng tứ phương
PHỦ bao cát bụi vô thường
ĐẮP ngàn thử thách vẫn cương quyết lòng
ĐAN từng ước nguyện sáng trong
LỒNG muôn cảm xúc trải dòng tâm tư
MẾN ai hoa chẳng chần chừ
THƯƠNG ai hoa gửi bức thư ngỏ tình
NGOÀI thì hoa cứ lặng thinh
KIA lòng đã nguyện chỉ mình chúa công
BÃO dày xéo_tội tình không ?
TỐ oan thấu cảnh cùm gông xích xiềng
VÔ tình dẫm mảnh sầu riêng
DƯỜNG như sắp đặt khó kiềng trái ngang
BÊN là vực, phía bão ràng
EM thì sức mọn đành mang tủi hờn
SÓNG dồn dập phủ nguồn cơn
LẶNG tàn phá cảnh còn mơn trớn đài
NGỜI ngời vóc hạc xương mai
HƯƠNG ngây ngất đượm, chẳng phai nhạt màu
NGÁT đời dẫu vạn thương đau
TÌNH luôn chất chứa, nghĩa giàu mênh mông
BÊN EM VÙI GIẤC SAY NỒNG
SẮC DUYÊN PHỦ ĐẮP ĐAN LỒNG MẾN THƯƠNG
NGOÀI KIA BÃO TỐ VÔ DƯỜNG
BÊN EM SÓNG LẶNG NGỜI HƯƠNG NGÁT TÌNH.
Sưu tầm.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
sunrise.tqb@gmail.com