Thứ Bảy, 29 tháng 12, 2018

Thơ tình còn mãi 274

PHŨ PHÀNG [Điệp âm]
Chạnh lòng đứt đoạn chạnh lòng ơi
Tất cả giờ đây tất cả rời
Hoang hoải chia lìa hoang hoải dậy
Chất chồng nhão nhoẹt chất chồng khơi
Nào khi hương lửa nào khi mộng
Hết sạch nguyền ân hết sạch lời
Ôi cuộc sống này ôi cuộc ảo
Thuở nào kỷ niệm thuở nào vơi
…………………………
Thuở nào kỷ niệm thuở nào vơi
Giã biệt tình nao giã biệt lời
Thôi chẳng mơ cùng thôi chẳng trọn
Biệt mù mộng cũ biệt mù khơi
Mà thêm đợi ngóng mà thêm mỏi
Đã hết chờ mong đã hết rồi
Tim rạn ân tình tim rạn vỡ 
Chạnh lòng đứt đoạn chạnh lòng ơi
Sưu tầm.
vntst20184305_500
CÁM ƠN TÌNH CHUNG
Duyên trời run rủi mà thành
Mặn nồng cau trắng, trầu xanh biếc lòng
Hỡi người con gái màu son
Thương nhau môi mắt mãi ngòn ngọt mơ.
Trao người ảo diệu vần thơ
Nương tình trong gió mong chờ đợi ai
Biết Em thương, vẫn van nài
Thương thêm chút nữa để mài miệt yêu.
Ngẩn ngơ trước vẻ diễm kiều
Xuyến xao trước nỗi dậy liêu xiêu kèm
Bâng khuâng dạo khúc trước thềm
Trông người thương đến, dịu êm ả lòng.
Cảm vì một mối tình trong
Gởi trao cho thỏa những mong ngóng nào
Còn giây phút giữa ngàn sao
Thì xin đền đáp phút giao cảm nồng…
Sưu tầm.
 vntst20184275_500
GIÁNG SINH NHỚ NGƯỜI
Tơ hồng quyện một năm trôi
Gió se se lạnh đông rồi phải chăng
Ngước lên nào thấy chị Hằng
Đèn hoa rực rỡ vây giăng phố phường.
Chuông vang vọng phía lễ đường
Nghe câu kinh Thánh lòng vương vấn tình
Chắp tay mừng Chúa Giáng Sinh
Người đem phúc trải yên bình nhân gian.
Đêm nay nỗi nhớ vô vàng
Ước chi người đứng cạnh nàng là ta
Muộn màng duyên gọi tình xa
Luống trong tâm tưởng đã là của nhau.
Ngẫm đời thật gợn chút đau
Hương mơ hưởng trọn ngọt ngào đắm say
Bên lề hai tiếng tương lai
Mộng đêm xây đắp lâu đài yêu xa.
Chúa ban phước đến muôn nhà
Chúa mang em đến làm quà tặng anh.
Sưu tầm.

MÙA GIÁNG SINH
Giáng sinh vừa tới
Anh đợi em không
Hôm nay đi dưới phố đông
Nghe bài kinh thánh thầm mong một người
Nụ cười ai đó
Muốn tỏ cùng em
Nhuộm vàng chiếc lá sau rèm
Noel người đã vội quên thuở nào
Xuyến xao đáy dạ
Người đã quên rồi
Nghẹn ngào nức nở trên môi
Tiếng chuông ngân đổ bồi hồi trong tim
Lục tìm kí ước
Muốn được bên nhau
Vườn cau xanh mãi một màu
Yêu nhau chẳng ngại nguyện cầu bình an
Bên làn tóc rối
Mà vội thế sao
Mải nghe tiếng hát hôm nao
Dấu niềm tin nhỏ quyện vào lời ca
Từ xa vọng lại
Yêu mãi một thời
Noel buồn lắm chẳng vơi
Bao lời tâm sự có người vội quên
Sưu tầm.
 vntst20185090_500
EM ĐI

Em đi Hoa lá lặng im
Em đi trăng rủ Im lìm Tương tư
Em đi Trời toả sương mù
Em đi..xuân ..hạ Đông thu Thở dài
Em đi Bóng đổ trăng cài
Em đi nhạt nắng Ban mai Cuối vườn
Em đi Lệ cứ trào tuôn
Em đi gió lặng Nỗi buồn Trào dâng
Sưu tầm.

NOEL KHÔNG LẠNH
Em hỏi anh - Noel có lạnh,
Có em rồi ... giá lạnh là bao
Lửa tình đáy mắt em trao
Cho anh hơi ấm ... ngọt ngào đam mê!
Ngoài kia đã tràn về gió bắc,
Tuyết ai đem lối rắc hoa bay,
Em trao hơi ấm ngất ngây,
Mặc cho giá lạnh ... ta say mộng tình.
Tiếng chuông ngân cầu kinh trầm bổng,
Chúa hào quang chiếu lộng nơi xa,
Véo von tiếng nhạc Thánh ca,
Trong anh ... em mãi mãi là Cô Tiên!
E thẹn cười đồng tiền má đỏ,
Vẫn ấm nồng đêm gió tuyết bay,
“Thiên Thần” em nhé từ nay,
Bên nhau hai đứa đắp xây tình mình!
Kể từ đây như hình với bóng,
Chuông đổ dài chứng vọng hai ta,
Hai ta em nhé đồng ca,
Du dương nhạc Thánh ... sương sà ... hé môi.
Hơi thở gấp để rồi hai đứa,
Kể từ đây hai nửa của nhau,
Tuyết bay ... tuyết chỉ một màu,
Noel không lạnh ... thêm màu thủy chung!
Sưu tầm.
 vntst20185071_500
GIÁNG SINH NÀY NHỚ GIÁNG SINH XƯA
Mừng đêm Chúa Giáng Sinh trần
Đèn hoa rực rỡ chuông ngân tháp ngà
Leng keng đồng vọng từ xa
Belem Máng cỏ ngợi ca thái hòa
Phố phường nhộn nhịp vào ra
Từng đôi trai gái chiều tà sánh vai
Rạng tươi trên quãng đường dài
Lòng vui lại nhớ chuyện hai chúng mình
Cũng vào đêm Chúa Giáng Sinh
Em Anh lặng lẽ đắm tình trao duyên
Đẹp thay giấc mộng mơ huyền
Ba sinh vẹn nghĩa môi liền môi ngoan
Bàn tay năm ngón dịu dàng
Ấp e nóng hổi nhẹ nhàng bờ yêu
Trăng thanh gió mát dặt dìu
Bên chàng có thiếp mỹ miều ngất say
Đêm nay khấn nguyện tâm này
Cầu mong Thiên Chúa rộng dày Hồng ân
Tình yêu vẫn thế thật gần
Bình an khắp lối đường trần mãi yên.
Sưu tầm.
 vntst20185044_500
NHỚ MỘT NGƯỜI
Nhớ một người ... Người đã chẳng cạnh bên
Đêm hàng đêm ... Vẫn gọi tên miền nhớ,
Thầm trách trời ... Đâ để duyên không nợ,
Lại trách đời... Mãi méo mó cong vênh.
Nhớ một người ... Thuyền tình mãi lênh đênh,
Đêm hàng đêm ... Bồng bềnh mơ môi ấm,
Phút lâng lâng ... Giật mình hương trái cấm,
Tay gối dưới đầu ... Mơ ấy tay xa!
Nhớ một người ... Nhớ mãi tháng ngày qua,
Mơ có lần xóa nhòa đi khoảng cách,
Môi run run ... Thì thầm em khẽ trách,
"Yêu lắm nhưng mà ... Vẫn ghét nghe Cưng!"
Nhớ một người ... Lạ nhỉ chỉ người dưng,
Đã bao lần bảo đừng nhớ nữa,
Nhưng tiếng yêu ... Lại thêm lần gõ cửa,
Lăng lắng gió chiều ... Gió có môi trao!
Nhớ một người ... Những đêm trắng hư hao,
Mơ thầm tay ... Đặt ngực trào xuân sắc,
Chợt tỉnh ra ... Lòng thấy buồn hiu hắt,
Nén tiếng thở dài ... Muộn lắm duyên thơ!?
Nhớ một người … Chung xây những ước mơ,
Chung góc riêng … Đơn sơ miền thương nhớ,
Bóng nắng chiều … Nụ hôn che bỡ ngỡ,
Trải hết tiếng lòng … Trải hết yêu thương…!
Sưu tầm.

HOÀI NIỆM.. MÙA ĐÔNG
Saigon phố đông chiều trời se lạnh
Hoàng hôn buông tắt vội ánh nắng gầy
Gió hiu hiu từng chiếc lá me bay
Mây lơ đảng trôi dài sao tím ngắt
Bài thánh ca buồn nghe lòng quặn thắt
Mi khép hờ nước mắt chợt rụng rơi
Nhớ góc phố xưa một thuở bên người
Trăng non mọc tình khơi bao nỗi nhớ
Khóc duyên tơ vì cuộc tình dang dở
Kỉ niệm yêu trăn trở đêm giăng sầu
Để nữa hồn rơi tận đáy vực sâu
Còn chi đâu tim đau trong khoảng lặng
Nhớ bóng hình vì cách ngăn cay đắng
Người đi rồi con đường vắng chiều hoang
Trái tim yêu tha thiết bổng ngỡ ngàng
Tình mộng ảo vương mang nhiều khổ lụy
Thôi cứ để nợ duyên trời định vị
Tiếc nuối hoài cũng chỉ càng đau thêm
Hãy mở lòng cho giấc ngủ êm đềm
Bình minh tỏa nắng bên thềm ngắm hoa
Sưu tầm.
 vntst20184279_500
ĐÊM HUYỀN THOẠI
đêm hãy lặng như là đêm huyền thoại
thả lên trăng dòng tóc rối bềnh bồng
tay ôm em, anh nghe đời nóng hổi
lấy sương mềm khoác nhẹ một mảnh chăn...
chạm thật khẽ bằng vành môi khao khát
khơi từ em dòng mật ngọt tràn bờ
linh hồn chợt theo ngàn mây cao vút
thiên đường tình đâu phải chỉ trong mơ...
thở đi em, nhịp yêu đương cuống quít
trao cho nhau, trao cho hết đêm này
rừng xôn xao dậy lên cành lá biếc
suối uốn mình róc rách chảy quanh đây...
em nhắm mắt theo anh vào cõi mộng
mang ái ân xuyên qua những cánh đồng
ngàn hoa nở, gió ngựa phi bất tận
tay vươn dài ôm trời đất mênh mông...
đêm trổi dậy khúc nghê thường muôn thuở
lâng lâng say, lâng lâng gió trở mình
đêm khép lại nghìn trùng sau cánh cửa
thiên cổ nào vừa thức giấc, hồi sinh...
thả theo trăng, buông lơi dòng tóc rối
em thì thầm trong tiếng nói yêu anh
hôn lên trăng, hôn lên vùng huyền thoại
uống đời nhau say khướt một đêm rằm...
Sưu tầm.

MỘT NOEN BUỒN
Noen kề cặp bên chồng
Em quên tình cũ xếp trồng tiễn đưa
Còn đâu tình đẹp thuở xưa
Hơi nồng vứt bỏ mây mưa chẳng chờ
Quên rồi quên hết kẻ mơ
Bên chồng em chẳng bơ vơ một mình
Người xưa bội bạc mối Tình
Còn chi để nhớ bóng hình từng thương
Noen gặp lại chẳng vương
Ngơ đi bỏ lại bên đường lánh lui
Tình đầu lặng lẽ ngậm ngùi
Âu là số phận sập sùi bỏ rơi
Kỷ niệm thôi để trong đời
Chia ly ai phải ngậm lời biệt đi
Noen năm trước tình si
Năm nay lại phải biệt ly với người...
Đông lạnh lẽo ru hồn tê tái,
Noel về hoang hoải sầu vương,
Ấm êm một thuở tình trường,
Giờ tan theo bóng về phương trời nào ?
Anh vẫn nhớ cũng vào Đông trước,
Bên giáo đường, quỳ trước anh linh,
Cầu xin Đức Chúa thương tình
Ban cho ân đức, chúng mình chung đôi.
Khao khát chỉ vậy thôi, mãn nguyện,
Được bên nhau nguyên vẹn trọn đời,
Dù cho vật đổi sao dời,
Nguyện thề trước Chúa, sánh đôi cuối đường.
Nhưng lòng dạ nào gương soi tỏ
Để lời thề theo gió bay đi.
Trách người lỡ ngoảnh mặt đi
Để em ôm khúc sầu bi ngậm ngùi...?
Chuông đã đổ từng hồi day dứt,
Thánh ca ngân, ruột đứt dạ đau.
Nuốt vào miệng đắng tim đau,
Giáng sinh về, lỡ nát nhàu tim côi...!
Sưu tầm.
 vntst20184924_500
VÔ TÌNH !
Vô tình ta bỏ lại con tim ,
Bỏ lại hồn ta với nỗi niềm
Bỏ ngàn ước vọng về phương ấy!
Gãy cánh - Lòng đau xót dõi tìm .
Vô tình ta trót yêu ngất ngây ,
Ngàn thông xứ lạnh phủ mù mây ,
Và yêu dáng nhỏ ai xinh quá ...
Về lại Trường chưa hết đắm say...
Vô tình ta không hỏi tên em .
Để đợi ngày mau , Chủ nhật lên...
Để trên con dốc hoài công đợi ,
Và ngơ ngẫn buồn không tuổi tên
Vô tình! Theo dòng xoáy cuộc đời
Trôi ta thăm thẳm một góc trời .
Vẫn mơ vẫn nhớ chân ai nhẹ..,
Sương lạnh mờ hư ảnh chơi vơi
Vô tình! Bạc sương trắng chiều về
Thoáng đời qua như một cơn mê .
Ta đi tìm lại ta ngày đó?
Hun hút đường xa hút lê thê !
VÔ TÌNH ! Thời gian đã VÔ TÌNH
Vô tình chôn dấu một bóng hình
Vô tình giết cả thời hoa mộng
Để mãi ngàn sau ...nhớ một mình!
Sưu tầm.


LẠNH NHẠT TÌNH XƯA
Ân tình hẫng biệt bỏ rời tôi
Đã biết người đi trả vọng lời
Lẳng lặng nhìn nhau rồi miễn nói
Âm thầm nghĩ bụng chẳng thèm coi
Vì đâu đến nỗi mà ghen lại
Để mất niềm tin nhiễu ngại hồi
Giả bộ như là ngơ lánh dỗi
Bao lần tẻ nhạt trắng thành vôi
Sưu tầm.

BẠC BẼO
Nếu đã không tình nghĩa với tôi
Đừng nên xát mắm dậm thêm lời
Quay lưng chớ để người khinh miệt
Ngoảnh mặt đừng làm kẻ khó coi
Tiếng ước câu nguyền xin gửi lại
Lời chung chữ thủy chẳng mong hồi
Lầu son gác tía ai nào cưỡng
Bởi gặp đen lòng dạ trắng vôi.
Sưu tầm.
 vntst20184050_500
GIÁNG SINH RỒI, ANH CÓ VỀ CÙNG EM ?...
Giáng sinh rồi anh về với em không ?
Em vẫn chờ, mong anh nhiều lắm đấy
Hạt mưa phùn gió đông về lạnh tấy
Lá cuối mùa run rẩy, thật đơn côi ...
Anh vắng xa , xa em quá lâu rồi
Đôi vai em chờ đợi người ủ ấm
Ngoài phố đông, họ nói cười vui lắm
Em lặng thầm chỉ nhìn phía... xa xôi ...
Noel rồi về nhé anh , anh ơi
Cho em nở nụ cười tươi rạng rỡ
Bớt chông chênh những đêm dài trăn trở
Tựa vai mình hạnh phúc ngỡ nhân đôi
Noel rồi về với em đi thôi
Em thiếu anh như bầu trời thiếu nắng
Mắt môi hờn muốn ngủ vùi im lặng
Thơ nát nhàu hồn bước lạc chênh vênh
Sưu tầm.

BUỒN...
Đặt tên cho một nỗi buồn
Đêm về ru cả hoàng hôn cuộc tình
Biết giờ ai nhớ ai quên
Mưa còn ướt tiếng chuông ngân thuở nào...
Đời như một giấc chiêm bao
Chữ tình sao mãi vận vào tháng năm
Mưa rơi ướt những đường quen
Để cho nỗi nhớ hoài ôm nỗi buồn...
Vì sao cứ phải là em ,
Vì sao cứ phải là đêm thật dài...?
À ơi...ru cạn tình này
Ta về cát bụi cho say giấc nồng.
Sưu tầm.
 vntst20184096_500
BẠC PHẬN
Đêm đông lạnh nghe lòng buồn quá đỗi
Gió mây sầu che chắn lối đường mơ
Người xa ơi khuất cuối nẻo sương mờ
Hỏi có biết tình vương tơ sầu héo ...
Vì đã biết cuộc đời muôn vạn nẻo
Chuyện đã qua níu kéo khó lại gần
Chỉ mong người nơi ấy chớ phân vân
Và cuộc sống muôn ngàn lần hạnh phúc ...
Em quay gót trái tim anh đổ gục
Chết lịm hồn nhưng ráng chúc em vui
Hẹn thề xưa xin em hãy chôn vùi
Vào dĩ vãng ... ngậm ngùi làm chi nữa ...
Hãy quên hết một tình yêu chan chứa
Từng nguyện cầu muôn thuở chẳng xa nhau
Chúc cho em cuộc sống thắm tươi màu
Anh bạc phận ... nỗi đau ... đành cam chịu
Sưu tầm.

QUAY VÒNG KỈ NIỆM
Thời đi học vụt bay rồi nhỉ?
Dưới sân trường hú hí với ai?
Năm năm , tháng tháng , ngày ngày
Anh còn ghé mắt nhìn say ngại ngần
Mặt thời gian vết nhăn trú ngụ
Anh ung dung trao nụ hoa hồng
Nhánh tình tàn hết mùa đông
Trường xưa cũ kĩ mưa giông xa mờ
Vạt tóc bay nửa chờ, nửa đợi
Ai bắn tin hè tới mùa thi?
Xa nhau nào nói câu gì?
Âu là bóng nắng sù sì hồn cây?
Chiếc xe đạp đi mây về gió
Những ngọn nguồn lấp ló đâu đây
Xa xôi nhung nhớ đan cài
Gam màu kỉ niệm đắng cay bội phần
Em nhớ anh trăm phần trăm nhé!
Anh nỡ nào lại bẻ dây yêu?
Tương tư sớm sớm chiều chiều
Ấp ôm gói ghém trăm điều vu vơ
Sưu tầm.
 vntst20182201_500
GIAI NHÂN THÁN
Người về nẻo ấy hỏi giùm tôi
Có phải tình xưa đã nhạt rồi?
Trắng xóa khung trời sương tuyết phủ
Chờ hoài buốt tận trái tim côi...
Vách núi âm vang một điệu tuồng
Hồng trần mải miết mấy tơ suôn
Giai nhân gửi nhớ vào ưu nhạc
Giữa ải quan san,lãng khách buồn...
Ai đem chưng cất mộng vào thơ?
Ai khuấy ly tan với rượu chờ?
Nửa chén...sao lòng cay đắng vậy?
Ồ đời khéo giả thực thành mơ!
Ngựa vó hải hồ...thôi khóc chi?
Đâu nào hứa hẹn lúc phân ly!
Đêm trôi gió vọng lời ai oán
Ngộ kiếp lai sinh hữu mộng thì...
Sưu tầm.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

sunrise.tqb@gmail.com