Thứ Hai, 24 tháng 12, 2018

Thơ tình còn mãi 260

NỖI NHỚ CHIỀU ĐÔNG
Chiều hôm nay trời trở lạnh anh à
Từng con gió cứ rít qua lồng ngực
Em thầm gọi tên mình trong thổn thức
Bao dỗi hờn cứ chờ chực tuôn rơi
Thèm có nhau ủ ấm giấc mơ đời
Để nổi nhớ không còn chơi vơi nữa
Hoàng hôn xuống có anh vui đón cửa
Bước dừng xe trao thêm nữa ân tình
Dấu yêu à ao ước mỗi bình minh
Hay chiều muộn có đôi mình thủ thỉ
Ta cùng viết những vần thơ thi vị
Tô rạng ngời tuyệt mỹ mộng hương yêu.
Sưu tầm.
 vntst20184927_500
HOÀNG HÔN CHIỀU TÍM
Chiều hôm nay gió lạnh chuyển đông vào
Nghe trong dạ bỗng nao nao ký ức
Người nơi ấy nhớ đắp chăn kín ngực
Kẻo nơi này thao thức mảnh hồn côi
Miền nhớ thương đã gọi trái tim rồi
Gom ước mộng ngày chung đôi sánh bước
Vườn ái nghĩa gieo mầm thương nãy tược
Rượu ái tình cùng đính ước bên nhau
Dấu yêu ơi cuộc sống vốn muôn màu
Nhưng sự tích trầu cau luôn thế mãi
Về anh nhé để duyên mình thắm lại
Chẳng u buồn tê tái suốt canh thâu
Cho tình ta nồng ấm thuở ban đầu
Khơi kỷ niệm vẫn hằn sâu ký ức
Con tim nhỏ lại khát khao rạo rực
Trao ấm nồng hạnh phúc mãi nghe anh .
Sưu tầm.

ĐÔNG NHỚ
Đông về nỗi nhớ lại đầy thêm
Thánh thót mưa rơi buốt lạnh thềm
Ngõ vắng đợi người thêm vắng ngõ
Đêm dài ngóng bạn mãi dài đêm
Cửa trăng ngại khép bâng khuâng cửa
Rèm gió quên buông khắc khoải rèm
Sao nỡ đi hoài không trở lại
Để tình tựa cửa Nhớ! Càng thêm...
Sưu tầm.
 vntst20184955_500
NHỚ....
Mùa NOEN mình phải chia tay
Nỗi nhớ anh ngọt ngào, thấm đẫm
Nhớ bàn tay vẫn còn hơi ấm?
E thẹn bên nhau chưa nói thành lời?
Đêm đông về lạnh quá anh ơi?
Ở bên ấy tuyết rơi rơi anh nhỉ?
Dư âm bên em lời anh thủ thỉ
Xa em rồi. Nhớ kỷ niệm nơi đây.
Trời Long Hải xanh ngắt là mây
Bãi biển kia dạt dào sống vỗ
Sóng trong tim âm thầm nhung nhớ
Gió, mây ơi? Lưu luyến đợi chờ...
Đời là thực? Hay chỉ là mơ?
Là nhung nhớ? Hay là quên lãng?
Se se lạnh cho lòng ta lãng đãng
Ngọt. Đắng, cay. Day dứt. Ai hay?
Sưu tầm.

MONG
Vườn cây quả ngọt ấp iu cành
Một tấm chân thành dưới mái tranh
Bởi trái tim hồng đang thắm đỏ
Nên nguồn nước ngọt cũng trong xanh
Thuyền về mỗi sáng cho vui bến
Em đợi từng đêm kết mộng lành
Khắc khoải chờ trông ngày hội ngộ
Mong hoài được mãi sống bên anh
Sưu tầm.

XẺ ĐÔI
Thỏa dạ đâu cần nghĩ đến tôi
Giờ ngay chốn nọ đã yên rồi
Âm thầm lẻ bạn mà đơn chiếc
Lặng lẽ riêng mình phải cúc côi
Tủi phận thâm tình không chỗ đắp
Sầu thân nặng nghĩa chẳng nơi bồi
Thuyền xuôi lạc hướng nào mong rỗi
Bến đỗ đau lòng. . bậu xẻ đôi
Sưu tầm.
vntst20183367_500
THƠ THẨN...
Đêm nay em mất ngủ
Em ủ rũ quá trời
Giọt lệ sắp tuôn rơi
Vì nhớ...người xa ấy
Không biết người nơi ấy
Có thấy nhớ em không?
Người có biết em mong...
Em lồng đông...buốt giá..
Người mau về mà trả
Làm ấm cả mùa đông
Đừng để em nặng lòng...
Em mong người hiểu nhé
Đêm nay em quạnh quẽ
Em vẽ bóng hình người
Nhưng lại thấy chơi vơi...
Trời ơi em rất nhớ ...!!!
Sưu tầm.

THỦA ẤY
Thủa ấy tôi còn rất ngây thơ
Lòng tôi trong trắng những ước mơ
Những chiều thơ mộng tôi thường ngắm
Cánh bướm chiều xuân bay lượn lờ
Thủa ấy lòng tôi chưa hiểu gì
Bảo rằng hoa rụng dưới chiều khi
Là cảnh hoa buồn hoa rơi rụng
Một cánh hoa tàn cảnh biệt ly
Thế rồi ngày tháng cũng trôi đi
Tuổi tôi cũng vào buổi xuân thì
Tôi thường mơ mộng trong im lặng
Thường hay ngắm cánh hoa lưu ly
Một hôm trời đẹp nắng xuân sang
Hoa xinh Bướm lượn gió nồng nàn
Anh mang tình ái anh trao tặng
Lòng tôi như thế có xuân sang
Thế rồi tình yêu theo dòng đời
Mây ngàn thấm đượm trái tim tôi
Nhưng biết đâu rằng tình thơ mộng
Mà phải xa nhau hết kiếp người
Từ đó lòng tôi rất là buồn
Hương tình như có giọt mưa tuôn
Đêm tàn tôi ngắm trăng thơ mộng
Mà vết thương lòng mãi không tan
Tôi buồn tôi viết một khoảng đời
Bài thơ ngày ấy mãi không phai
Có phải tình yêu thời xưa ấy
Mang mãi trong tôi hết một đời
Sưu tầm.
vntst20183458_500
ĐÔI MẮT CÒN VƯƠNG
Đôi mắt vương tơ hồn thơ thẩn
Chân trời bừng sáng nét hồn nhiên
Môi còn hương vị đời son phấn
Len nhẹ không gian chút ngoan hiền
Đôi mắt mở ra vần thơ lạ
Ta về gieo hạt nẩy mầm yêu
Vun vén cho nhau là tất cả
Hạnh phúc ùa về mộng phiêu diêu
Đôi mắt tươi non như lá cỏ
Liếc mắt đưa tình trắng trong veo
Từ lúc áo em hay khép mở
Trái ngọt căng đầy nợ ai gieo?
Đôi mắt thật thà đâu giấu giếm
Cho nhận tự nhiên vốn lẽ đời
Thương đóa hoa kèn vừa ẩn hiện
Gói ghém ngàn năm những lả lơi
Đôi mắt tựa như ngôi sao sáng
Soi bóng hình nhau trong đêm hồng
Đất trời rộng hơn và thoáng đãng
Rớt vào lòng nhau những mênh mông
Sưu tầm.

VẼ LẠI HÌNH CỐ NHÂN
Mài nỗi nhớ vẽ hình em hư ảo
Gỡ sợi thương gói chặt giấc mơ phiêu
Mặc cho gió làm loang khói lam chiều
Ép cô lẻ trong tim hờn vừa chớm
Thả sợi nắng trên vườn hồng buổi sớm
Kệ..! hồn trôi ẻo lả chốn hư vô
Tìm bóng em lả lớn tận cõi mơ
Nhưng tìm mãi chỉ thấy mờ phai nhạt
Sợi gió thoảng se lạnh làn môi khát
Hương nực mùi làm ngơ ngác sương đêm
Những ngọt ngào vẫn ẩn cánh hoa đêm
Chẳng e thẹn giữa hai thềm sáng tối
Trong đơn lẻ ép tim si lạc lối
Giấc phiêu du đành tạm gối hư vô
Sóng lang thang từng bước vẫn bơ vơ
Rồi chập chững trước đôi bờ tim ngỏ
Hồn nhẹ bước oằn mình trên lưng gió
Cõng đơn côi xé toạc nắng phai chiều
Chẳng nhập nhèm khỏa bút chốn Cô liêu
Cho nét vẽ thêm yêu kiều dáng ngọc.
Sưu tầm.
vntst20183554_500
EM HẾT GIẬN RỒI MÌNH YÊU MÃI NHÉ ANH !
Này Tình yêu, em hết giận rồi nhé
Em nhận rồi, lời xin lỗi của anh
Những ngày qua bao u ám vây quanh
Em buồn lắm, cả đêm dài không ngủ
Giận trong lòng, mà sao càng thấy nhớ
Thương thật nhiều, nhưng ghét đấy, lại thôi
Em cứ hờn, để mặc nước mắt rơi
Không nhìn anh, không trả lời tin nhắn
Biết anh chờ cả đêm dài đằng đẵng
Nhưng giận rồi, cứ khóc một mình em
Kệ anh buồn, em vẫn cứ lặng im
Mặc cho anh, cả ngàn lời xin lỗi
Tình yêu ơi, hãy nghe nè em nói
Thương rất nhiều và yêu lắm biết không
Đừng để em phải mưa ướt trong lòng
Đừng làm em phải sầu vương trên mắt
Hai chúng ta đã qua bao ghềnh thác
Mất mát nhiều, cần lắm một vòng tay
Tình chúng mình đang tha thiết đắm say
Hà cớ chi ? phải giận hờn mưa nắng
Nào đưa đây? bàn tay cho em nắm
Xích lại gần, ghé sát để em hôn
Có nhau rồi, ta sẽ hết cô đơn
Ngôi nhà xinh và tiếng cười con trẻ
Anh từng ước, hai chúng mình như thế
Khu vườn tình, cô chủ nhỏ là em
Hết mưa rồi thì nắng sẽ lại lên
Vòng tay ngoan, môi mềm của anh đó
Này dấu yêu, lại gần em nói nhỏ
Em hết giận rồi mình thương mãi nhé anh !!
Sưu tầm.

CÓ LẼ
Có lẽ tóc em bay vội
Ru ta lãng đãng hoàng hôn
Ta như con gà chân rối
Loay hoay ngõ hẹp vô hồn
Có lẽ thèm yêu , khát sống
Mọc trong môi mỏng dịu êm
Ta uống thương yêu bé bỏng
Run run cung bậc trăm miền
Có lẽ ta say tà áo
Mong manh mấy thuở học trò?
Trái tim lăn tròn đi dạo
Mắt ghi cảm xúc đầy kho
Có lẽ cành vàng lá ngọc
Ta thời ong bướm bâng khuâng
Trần gian lắm người châm chọc
Ngọt bùi , cay đắng ...lâng lâng
Có lẽ trời cao , đất thấp
Em còn lặng lẽ nơi này
Ta gõ mùa yêu vồ vập
Bao giờ tỉnh tỉnh , say say
Sưu tầm.
vntst20183507_500
NỬA HỒN ĐAU
Gió lạnh đông về tuyết trắng rơi
Sợi thương sợi nhớ khắp bầu trời
Đợi chờ hình bóng nào đâu tới
Mắt buồn cố nén giọt lệ rơi
Muốn quên lại nhớ lắm người ơi
Tình yêu say đắm thuở đầu đời
Nhớ nhung giờ đã xa tầm với
Tủi mình duyên phận đã xa khơi
Khi yêu ai biết được ngày sau
Luôn ước tình ta mãi đậm màu
Nào ngờ vỡ mộng tình ngang trái
Đêm dài khắc khoải nửa hồn đau.
Sưu tầm.

HOA BẠC
Em chỉ là một loài hoa thấp hèn
Nở vào đêm nhờ bóng đen khoe sắc
Nên ạnh yêu em không hề dám chắc
Yêu thật lòng hay giả dối anh ơi?
Em chỉ là kiếp hoa mọc giữa trời
Thân khô héo bị người đời vứt bỏ
Em mơ anh sẽ làm đêm trăng tỏ
Soi sáng đời lối nhỏ em dệt yêu
Em đơn sơ không biết nói mỹ miều
Thêu sa hoa trên những vần thi phú
Chỉ yêu anh bằng lời thương nhắn nhủ
Nên câu vần không đủ để anh si
Biết yêu anh khổ nhiều vì mộng mị
Mơ ước chi khi tình đã không còn
Ngộ nhận rồi khắc khoải giữa mênh mông
Là khoảng không những đêm đông trống rỗng
Em là hoa đứng trơ trọi hương đồng
Vẫn thèm lắm một vòng tay sưởi ấm
Gạt nước mắt lệ tràn tình ướt đẫm.
Bạc cuộc đời tối sẫm cánh hoa rơi
Sưu tầm.
vntst20183548_500
TIỄN EM
Ta tiễn em một ngày hiu quạnh
Nơi em về còn gió mưa không?
Chia tay nhau một lần bất hạnh
Để ai buồn trên bến long đong
Ta hỏi em chừng nào quay lại
Bến thương sầu ai nhớ ai mong
Đêm cô liêu một mình ngây dại
Ai ngậm ngùi hôm ấy bên sông
Ta cũng mơ người em sầu mộng
Đôi mắt buồn sương lạnh mi cong
Bên kia sông một chiều gió lộng
Ai thẩn thờ ngồi dưới mưa giông
Ta cũng mơ thuyền về cố quận
Trái tim còn bao vết thương đau
Bao nhiêu năm một đời lận đận
Ta nghẹn ngào say với trăng sao…
Sưu tầm.

RỒI XUÂN ĐẾN 2
Anh gặp lại em trong giấc mộng
Rồi bước vào chung cổng thiên thai
Bên nhau sánh bước đường dài
Đắm say hạnh phúc mãi hoài yêu thương
Nụ hôn thắm má hường em đỏ
Nắng tươi hồng và gió lao xao
Chim ca cất tiếng vui chào
Đường hoa sớm vẹn ước ao vuông tròn ...
Cùng vững dạ sắt son em nhé
Đến một ngày ta sẽ bên nhau
Chẳng mơ ước cảnh sang giàu
Mà mong chung thủy trước sau chẳng rời ...
Anh thầm gọi em ơi anh nhớ
Bóng hình em ngự ở trong tim
Xa xôi anh vẫn đi tìm
Về nhau như thể cánh chim về bầy
Rồi xuân đến ... về đây ta sẽ
Đón mây hồng nhè nhẹ êm trôi
Thời gian xa cách qua rồi
Bên nhau hạnh phúc trên môi ngọt ngào
Sưu tầm.
vntst20183513_500
TƠ DUYÊN
Em thầm vẫn ước ao trong dạ
Về bên anh vì đã quá yêu
Lời thương gởi áng mây chiều
Anh ơi ngọn lửa như thiêu tim gầy
Nên cứ mãi nơi đây trông ngóng
Người thương về mở rộng vòng tay
Nụ hôn chờ đợi bao ngày
Ngọt ngào cháy bỏng lâu nay thỏa lòng
Em chẳng phải ước mong chi nữa
Tình bén rồi ngọn lửa tơ duyên
Không còn cách trở hai miền
Đèn hoa đã kết trên thuyền ước mơ
Mình đã cập bến bờ hạnh phúc
Sẽ cùng nhau gạn đục khơi trong
Anh là lửa ấm sưởi lòng
Đời em chẳng muốn ước mong thêm gì
Ta dệt mộng một khi xuân đến
Cho cau trầu thắm bện cùng vôi
Nỗi đau xa cách qua rồi
Bên nhau ta sẽ sánh đôi tuyệt vời
Sưu tầm.


THẮM LỊM MÔI CƯỜI
Rộn rã ngày sang đắm nụ cười
Hương tình nở rộ ấm tràn nơi
Lời thương quyện thắm vào hơi thở
Điệu nhớ chan nồng giữa sóng môi
Khúc ngọt ngào say hòa đẫm mắt
Làn êm thảo lịm quấn mê trời
Thì câu mộng hỡi dài muôn thuở
Vẫn trải ngân nga vọng suốt đời
……………………..
Vẫn trải ngân nga suốt cuộc đời
Hòa theo nhịp gió quyện mây trời
Và xây ái đượm cho ngời mắt
Sẽ trải duyên nồng để rạng môi
Tỏa lộng màu mơ bừng thắm nẻo
Chan ngời ánh mộng sáng hồng nơi
Lời thơ tiếng nhạc êm đềm vút
Rộn rã ngày sang đắm nụ cười.
Sưu tầm.
vntst20183509_500
BÊN BẾN SÔNG BUỒN
Đêm qua bên bến sông buồn
Có người con gái lệ tuôn tình sầu
Cuộc đời Chẳng biết về đâu
Mà sao mang mãi nỗi sầu trăm năm
Hỏi trăng có biết không trăng
Mà sao trăng rớt trăng rằm xuống chuông
Chắc rằng trăng có nỗi buồn
Nên trăng đánh rớt tình buồn đó thôi
Sao trăng cũng giống như tôi
Đêm nay cũng có mưa rơi trong lòng
Ước chi một tối trời trong
Không mang một mối tơ lòng trăng ơi
Cũng là duyên kiếp mà thôi
Đêm nay tôi ngắm trăng rơi xuống hồ
Nước buồn rớt bóng trăng thu
Lặng im dưới tán mù u tôi buồn
Sưu tầm.

TÌNH HOÀI XÓT XA
Dẫu là một phút nhớ mong
Thì niềm mơ đó đẫm lòng, người ơi
Nếu không trao gởi những lời
Thì đâu xa xót cả đời tình si.
Đã thương biết mấy hẹn thề
Đã yêu biết mấy tình mê cháy lòng
Trầu cau giờ đã hỏng không
Thì xin hiệp lại muộn màng… thì xin…
Duyên trần tiền kiếp mà nên
Tình nồng gói trọn, môi mềm đã trao
Chỉ là chậm bước qua cầu
Chứ tin yêu ấy mai sau vẫn dài.
Sang đò một chuyến cùng ai
Xót xa niềm nhớ tình hoài… xót xa.
Sưu tầm.
 vntst20183080_500
TÌNH CHẾT
Tình đã chết, trôi dần qua ngày tháng
Tổn thương nhiều,chai sạn trái tim tôi
Không đợi trông tin nhắn vào tối-sáng
Cảm giác buồn đau chán nản qua rồi
Tình đã chết, vào mùa đông năm ngoái
Bao u sầu hoang hoải xoá mờ phai
Người đó ta đây mấy khi trở lại
Mỗi đứa một nơi chẳng ngại...đau dài
Tình đã chết, từ khi em cất bước
Lòng dạ nguời sao biết được phải không
Bao kỷ niệm, yêu thương nhau ngày trước
Như lục bình trôi theo nước bềnh bồng
Tình đã chết, duyên mình như chấm hết
Bởi do nhiều điều chênh lệch nghịch nhau
Cuộc vui nào cũng vào giai đoạn kết
Lưu luyến chi, nỗi ngờ nghệch ngày nào.
Sưu tầm.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

sunrise.tqb@gmail.com