Thứ Ba, 31 tháng 7, 2018

Những bài thơ hay 142

MƯA
Mưa ơi ấm ức điều gì
Mà sao mưa cứ lâm li khóc hoài
Hàng cây lá ướt mệt nhoài
Ngả nghiêng tan tác đổ dài đẫm mưa
Từng dòng chảy ngược tàu dừa
Thương nhành phượng đỏ cuối mùa đang rơi
Về đâu? Nghiệt ngã dòng đời!
Mà nghe nhân thế khóc cười trái ngang!
Mưa hờn dỗi lại lang thang
Đem giọt lễ đẫm mà quàng mi cong
Phải chăng mưa chạy lòng vòng
Chợt đi chợt đến mà đong đếm sầu
Để rồi chẳng biết về đâu
Lênh đênh khắp chốn một màu hoa băng!
Hình như mưa thích dùng dằng
Lán nơi trần thế ngập băng bến bờ
Triền sông mưa rớt bơ vơ
Trút buồn nhân thế hững hờ…mưa rơi!
Sưu tầm.
 vntsthd00241
NÀNG TÔ THỊ
Vô tình tạo hóa lại nên thơ
Tảng đá vô tri tịnh khiết chờ
Cứ ngỡ muôn đời không sụp đổ
Đâu ngờ vạn kiếp chỉ còn mơ
Làm cơn bão tố dâng cuồn cuộn
Nổi trận cuồng phong cuốn mịt mờ
Để rước linh hồn về cõi lạc
Nàng Tô Thị mất… cảnh buồn ngơ
Sưu tầm.
 vntst20183093_500
TỔ QUỐC VIỆT NAM
Chữ S kiêu kì dáng việt nam
Trường sinh biển rộng với non ngàn
Trời đông Đất Mũi “vườn dâu” trải
Cực bắc Cao Bằng “ngọn thác” chan
Nhớ buổi khai thiên từng kế lược
Rồi khi lập địa những mưu bàn
Người Cha tóc bạc không chùn bước
“Hiệu triệu” con rồng giữ nước an.
Sưu tầm.
 vntsthd00073_500
LÃNG TỬ HỀ
Ngựa chứng không cương Lãng tử hề
Qua đồng cỏ mượt đắm hồn mê
Chân quê mộc mạc xao hồn luyến
Bản lạ  hoang sơ lạc ngõ về
Có phải bên đồng hương nhẹ nhõm
Hay là cảnh nội đá ngô nghê
Phồn hoa tráng lệ cuồng chân mỏi
Khiến dạ ai kia cứ bộn bề...
Sưu tầm.
 vntst20183063_500
NGẪM ĐỜI
Ngẫm hay cuộc sống khác chi hề
Điên đảo tâm hồn lạc chốn mê
Cứ mãi bon chen vào ngõ cụt
Mà quên ngoái lại dỗ tâm về
Tham lam tiền bạc như bầy sói
Giành giựt ngôi vì kiểu chó nghê
Nhắm mắt vùi thân mờ đạo nghĩa
Ta bà huyễn ảo khổ trăm bề
Sưu tầm.
 vntst20182556_500
MỘNG DU
Tim còn thổn thức nhịp tình yêu
Lạc cõi bồng tiên cảnh mỹ miều
Thưởng rượu lầu tiên sui dạ ngẩn
Say trà quán lữ ngã hồn phiêu
Bầu thu tĩnh mịch đôi bờ liễu
Chén nguyệt hoang sơ một nét kiều
Gió thổi ru mềm cơn nóng hạ
Mơ màng giấc điệp dỗ lòng xiêu…
Sưu tầm.
 vntst20183053_500
THU VÀNG
Thu vàng lộng lẫy đẹp mà kiêu
Gợi cảnh hoang sơ nảy khúc kiều
Lặng ngắm thiên nhiên ngơ ngẩn dạ
Im nhìn cây cỏ lãng hồn phiêu
Li trà lạc cõi còn ngây ngất
Chén rượu bồng tiên thổn thức nhiều
Lá rụng chao nghiêng hồ nốt nhạc
Hoa thơm dỗ mộng cuốn lòng xiêu..
Sưu tầm.
 vntst20182270_500
DUYÊN THƠ
Ngỡ nhỏ sao mà thật có duyên
Giàu sang hạnh đảm tiếng thơm truyền
Vần thơ rõ thấu êm đềm chuyển
Ngữ pháp thông tường nhỏ nhẹ khuyên
Vẫn rủ về chơi cùng thuộc quyến
Còn mong đến gặp sẽ chung thuyền
Ly trà bát tửu xin hầu chuyện
Cái nghĩa tao đàn phải vẹn nguyên.
Sưu tầm.
 vntst20181976_500
BẠN THƠ
Đến được tao đàn mới bén duyên
Hương thơm phẩm hạnh tiếng loan truyền
Bài thơ ý tứ đầy cung luyến
Xướng hoạ câu vần trỗi nhạc chuyên
Bạn ngỏ lời mời tình mãi xuyến
Ân cần  đáp lễ nghĩa tròn nguyên
Li trà đất  Thái đầu câu chuyện
Vĩnh Phúc hằng mơ sớm hội thuyền
Sưu tầm.
 tra_8
CHIỀU BÂNG KHUÂNG
Nghiêng chiều sáo bổng vọng lời ca
Đỏ rực vườn cam đã chín già
Đến lượt thu vàng ngơ ngẩn dõi
Theo mùa cái lạnh khẽ khàng qua
Nàng hương thẫn dạ nhìn sang bởi
Ả lý đầy bông quện lẫn mà
Nắng trải sông mờ chen lẫn bạc
Mơ màng sóng đuổi gợn đằng xa.
Sưu tầm.
 vntst20183005_500
HƯƠNG VỊ TÌNH YÊU
Ngồi đây dõi nắng ghẹo mây chiều
Rạo rực trong lòng một chữ yêu
Quẩn gió cầu sương bờ tĩnh mịch
Chao thuyền quán cỏ bến cô liêu
Hay vì sóng bạc xuôi dòng chảy
Phải bởi mây hồng dệt sắc khiêu
Chữ ái ru hồn nâng giấc điệp
Tình dâng vị ngọt đắm say nhiều.
Sưu tầm.
 vntst20181420_500
NGẤT NGÂY
Thoang thoảng mùi hương lộng sắc chiều
Như là thông điệp của mầm yêu
Làm tan sầu não triền hoang vắng
Cũng xóa u buồn cảnh tịch liêu
Ngõ nhớ bừng lên màu ái phả
Tim khờ trỗi dậy lửa tình khêu
Và bao mộng ước về thăm hỏi
Khiến nẻo cuồng si rộn rã nhiều
Sưu tầm.
 vntst20182292_500
HƯƠNG XUÂN
Khẽ chạm bầu xuân nảy búp tình
Đong đầy mật ái ủ hương trinh
Chiều hong đỏ má hồn chao đảo
Sớm nhuộm hồng môi nắng rập rình
Bỏng cháy men đời nghiêng bóng hạc
Nồng say hạnh phúc đẹp duyên mình
Hồng hoang cõi mộng ta chìm đắm
Chợt thấy trăng ngà nõn nuột xinh.
Sưu tầm.
 vntst20182083_500
TÌNH XUÂN
Gió nhẹ chồi xuân khẽ cựa mình
Non tơ ngó thẹn hé bình minh
Hoàng hôn sắc tím hồng đôi má
Toả ánh tôn màu đượm mắt xinh
Lắng dịu  men đời  say cánh én
Trào dâng phúc hạnh  ngả  yêu. tình
Hương nồng  thơm  mộng làn môi thắm
Trắng xoã trăng lên cuộn bóng hình
Sưu tầm.
 vntst20182281_500
THÀNH CỔ
Phủ cũ còn đây một bức thành
Xanh hồ liễu rủ đẹp như tranh
Vòm cong cổ kính phù tâm thiện
Tượng cũ rêu phong khởi đất lành
Dũng cảm bao đời tên rộn khắp
Anh hùng vạn kỷ tiếng lừng danh
Dòng tiên đá tạc bia đời khảm
Dỡ bỏ đền xưa liệu có đành?
Sưu tầm.

ĐÊM HOANG
Cuối nẻo đường xưa bóng nguyệt tà
Trông người lối nhỏ đã dần xa
Mà nghe cõi dạ hồn đau nhói
Lại thấy bờ môi lệ đắng nhòa
Tiếng vạc kêu dồn khuya khoắt gió
Trên lầu nến đỏ thẫn thờ hoa
Tàn đêm khắc khoải gầy thân hạc
Chỉ muốn cùng ai cạn chén…và…!
Sưu tầm.
 ntst20180722
MONG ĐỢI
Canh khuya thao thức bóng trăng tà
Tựa cửa thương mình mộng đã qua
Mặn chát bờ môi lòng ứa lệ
Cay xè khoé mắt dạ châu sa
Rung mành ngỡ tưởng ai tìm đến
Gió thoảng mơ hồ ấy gặp ta
Thấp thỏm vào ra hoài ngóng đợi
Tình ơi gật nhé sống chung nhà.
Sưu tầm.
 ntst20180730_500
CHIỀU BUỒN !
Hoàng hôn rớt xuống ngả chiều tà
Vẫn ngóng người đi khuất nẻo xa
Chợt thấy bờ mơ sương khói phủ
Còn nghe cõi mộng gió mưa nhoà
Nhà sau tấp nập xe dâu đón
Cửa trước tưng bừng rước kiệu hoa
Chỉ có mình ta sầu đặng mãi
Ngồi ôm cả nậm dốc say ngà...
Sưu tầm.
 ntst20180715_500
MƯA
Mưa chiều rả rích cảnh buồn tênh
Mưa hạ xôn xao đổ thác nghềnh
Mưa ngập nương đồi dòng xối xả
Mưa chìm ngõ phố nước lênh đênh
Mưa ơi vứt hết bao dang dở
Mưa hỡi dừng ngay những bập bềnh
Mưa hãy về nơi trời nắng lửa
Mưa hiền khỏa lấp mượt bờ kênh.
Sưu tầm.
 vntst20182974_500
ĐÊM …
Nửa khuyết rồi khi lại vạnh tròn
Chị Hằng chốn ấy bóng chon von
Mình đơn quạnh quẽ soi lầu vắng
Bóng chiếc im lìm rọi gác son
Ngắm cảnh bên song cùng tửu ngọt
Ghen hồng cạnh liễu với trà ngon
Quỳnh hương nhẹ thoảng lòng xao xuyến
Nệm ấm đêm nay... giấc mộng tròn...
Sưu tầm.
 vntst20183065_500
ĐÊM …(2)
Cớ sao lúc khuyết lại khi tròn
Chị Hằng chốn ấy có héo hon
Mình đơn quạnh quẽ soi lầu vắng
Bóng chiếc im lìm rọi gác son
Ngắm cảnh bên song cùng tửu ngọt
Ghen hồng cạnh liễu với trà ngon
Quỳnh hương nhẹ thoảng lòng vương vấn
Nệm ấm đêm nay... giấc mộng tròn...
Sưu tầm.
 vntst20181425
RỪNG XANH YÊU THƯƠNG
Nghe rừng gió thoảng trỗi lời yêu
Để nỗi lòng ta trải mấy điều
Đá ngổn ngang nằm thân bạc thẫm
Cây hờ hững ngả dáng hùng kiêu
Tìm hoa lũ bướm nghiêng mình mỏng
Kiếm mật bầy ong đảo cánh nhiều
Giữa cảnh non ngàn xao xuyến dạ
Nghe rừng gió thoảng trỗi lời yêu.
Sưu tầm.
 vntst20182458_500
HOANG LIÊU
Khoảng trống trong rừng một lán xiêu
Dừng chân nghỉ tạm lánh mưa chiều
Du dương gió thoảng ru hồn mộng
Lảnh lót chim hòa thỏa trí phiêu
Giữa cảnh non ngàn thư thái dạ
Vần thơ ý nhạc ngổn ngang điều
Không gian nhẹ lướt màn sương mỏng
Vạn vật yên bình chốn tịch liêu…
Sưu tầm.
 vntst20182560_500
MỘNG ƯỚC
Rượu đắng ngàn ly chẳng bớt sầu
Ta tình tự với những đêm thâu
Mà trông ánh nguyệt xa triền núi
Laị ngắm sao khuê bạc chóp đầu
Quốc khản buông lời không rõ ý 
Sương mờ nhỏ giọt chẳng thành câu 
Này ai lỡ để hồn lưu luyến
Hạnh phúc chung đôi dạ mãi cầu.
Sưu tầm.
 ntst20180756_500
HOA CỎ MÙA XUÂN
Tan mình lẫn với cỏ và hoa
Ngắm giọt sương mai trộn nắng hòa
Mặt đất muôn màu hương ngát tỏa
Khung trời vạn sắc ánh hồng pha
Nồng thơm nhụy thắm chờm bên lá
Biếc nõn mầm xinh rủ trước nhà
Rạo rực tâm hồn vung bút tả
Tan mình lẫn với cỏ và hoa!
Sưu tầm.
 vntst20182155_500
HƯƠNG RỪNG
Ven rừng chuối đỏ thẫm hòa chan
Vẫn nẻo đường xưa lộng gió ngàn
Vẽ cảnh xuân nồng đàn bướm dệt
Thêu hình hạ trắng lũ chuồn đan
Màu xanh biếc nõn tươi đồng cỏ
Suối nhỏ mờ trong rõ nhịp đàn
Rạng rỡ lưng đồi khoe sắc đỏ
Chung tình diễm lệ có nàng Ban.
Sưu tầm.
 vntst20182137_500
RỪNG XANH
Róc rách qua khe nước suối tràn
Rì rào gió thổi thắm giò lan
Rừng xanh chuối đỏ hồn thơ hát
Lá sẫm hồng  tươi  khúc nhạc đàn
Hạ đến bầy chim vào  cõi  mộng
Xuân đi lũ bướm   hết  thời gian
Lưng đồi rạng rỡ muôn màu sắc
Đẹp lắm xưa nay vẫn nhất ngàn
Sưu tầm.
 vntst20182130_500
MẦM THƯƠNG
Bữa rớt vần thơ ở cạnh đường
Xuân nhìn thấy nhặt nảy mầm thương
Chiều nay nhụy biếc trồi êm ả
Mấy cội đào tươi phả nõn nường
Để nhánh ân tình nho nhã mọc
Cho chồi hạnh phúc  rỡ ràng vương
Hồng tơ chẳng sợi mà neo vững
Nghĩa ủ nồng men ướp mộng hường.
Sưu tầm.
 vntst20181733
MẦM NHỚ
Vần thơ nặng nghĩa rớt bên đường
Cúi nhặt ươm mầm nghĩ lại thương
Nõn nà chồi  xuân  vừa nhú mọc
Mơn mởn lộc  tiết  thoáng  mùi hương
Cành vươn nảy nụ  ân tình trổ
Lá thắm  đơm hoa hạnh phúc nhường
Hạt tơ vô hình gieo   mộng  nhớ
Men say ướp quả ngọt mười phương
Sưu tầm.
 vntst20181714_500
TÌNH THƠ
Hứng giọt mưa chiều ủ chén thơ
Vần gieo khoảng lặng nghĩa không mờ
Vườn xuân én lượn đan dòng nhớ
Ngõ hạ mây luồn thả bút mơ
Xé vạt đồi hoang từng ý mở
Dồn chân núi thẳm những niêm hờ
Trào men ngẫu hứng ngàn câu nở
Thắm đượm ân tình hỏi có ngơ.
Sưu tầm.
 vntst20182217_500
MỘNG THƠ
Đêm khuya  khéo  ủ mộng tình thơ
Tảng sáng  tàn canh ái tỏ mờ
Gió nhẹ cành lay vần ấp nở
Mây trôi lá động. tứ ôm bờ
Gò cao xẻ dọc  từ khe mở
Đồi thấp xiên ngang ý khép hờ
Cảm xúc thăng hoa cầm bút vở
Nồng nàn thắm đượm vấn đường tơ
Sưu tầm.
 vntst20182015
NHẮN GỞI!
Mưa chiều hạ bút thảo vần thơ
Gởi đến cùng ai chốn mịt mờ
Ngõ nhộn xuân nồng nay thấy nhớ.?
Nhà vui hạ mát bữa thầm mơ
Con đường hạnh phúc đầy hoa nở
Khoảng rộng tương lai sáng chẳng ngờ
Nghĩa nặng ngàn năm còn để ngỏ
Ân tình trọn kiếp chớ làm ngơ...
Sưu tầm.
 vntst20182066_500
TIỀN...
Cũng giấy mà sao phải gọi  tiền
Bao người ủ mộng ước thành tiên
Lừa trên bởi chức  vờ chân thiện
Gạt dưới vì danh giả não hiền
Nghĩa cạn tham giàu không khiếp ải
Tâm mờ hám lợi chẳng chờn thiên
Đời nhân quả vẫn công bằng lắm
Bạc đống ngồi trên mãi tủi phiền.
Sưu tầm.

GIÁ TRỊ TIỀN
Hỏi bấy nhiêu anh thích giữ tiền
Sao mà dụng nó cứ như tiên
Người nghèo ước muốn tiêu cho đã
Tỷ phú cầu mong được chữ hiền
Nghĩa cạn là đây còn mãi đọng
Tình sâu chẳng được vẫn luôn thiên
Đời nhân quả thật công bằng lắm
Bạc đống ngồi ôm thực cũng phiền
Sưu tầm.
 ntst20180145_500
Tiền (2)
Xã hội từ lâu đã có tiền
Ngày nay khéo kiếm sánh hàng tiên
Trên  tay bạc mớ ngồi trong sảnh
Dưới  túi. đồng xèng đứng cạnh hiên
Bán chức thu ngân  chờ đến lượt
Mua quyền thả vốn ngóng lần phiên
Trời cao có mắt công bằng lắm
Hám  của đầu đau hoạ thấy  liền
Sưu tầm.
 ntst20180048_500
KIỀM TÂM
Mùa xuân lễ Phật chắp tay cầu
Nghĩa tận trong lòng chứ ở đâu
Thảo hiếu chưa tròn tâm trĩu hận
Hiền ngoan chửa vẹn não cay sầu
Kia đền Thánh Mẫu đông người phục
Nọ ngõ Tây Hồ khối kẻ châu
Hãy nhủ chân thành nhen phúc hậu
Từ bi giác ngộ nhẫn trong đầu.
Sưu tầm.
 vntst20182255_500
HẠNH PHÚC NHÀ NÔNG
Thuở mẹ mong trời thuận nắng mưa
Đồng cao nước đủ để cha bừa
Đàn ri đáp xuống vàng sân cỏ
Lũ sẻ trèo lên tận nõn dừa
Khéo sạ nương vừng nom bỗng thích
Tài gieo ruộng lúa thấy mà ưa 
Nhà nông vất vả từng hôm sớm
Vẫn ngọt câu hò nhẹ nhõm đưa
…………..
Vẫn ngọt câu hò nhẹ nhõm đưa
Tình thân lối ngõ kể sao vừa
Màu lam khói tỏa mùi cơm tối
Sắc nhạt sương vờn dậu trúc thưa
Lích rích đàn chim tranh chỗ ngủ
Bâng khuâng ánh nguyệt núp mây thừa
Làng quê tĩnh mịch yên bình quá
Xóm nhỏ chiều về thỏa nhãn chưa?
Sưu tầm.
vntst20182675_500

Thứ Năm, 26 tháng 7, 2018

Thơ tình còn mãi 123

Em - Tôi
Ngày chia tay mưa buồn không chút nắng
Hàng dương xanh cũng ngả bóng cúi đầu
Em lặng người chẳng nói được một câu
Mưa nhè nhẹ lẫn vào chung nước mắt.
Ngày chia tay tim anh như tan nát
Bởi sang giàu có kẻ khác hơn anh
Thiếu công danh tình yêu nào có cánh
Khi thứ em cần anh chưa thể cho em
Em chưa bao giờ cần chữ giàu sang
Cần một điều thôi, cần anh bên cạnh
Mà anh đi, bỏ lại em hiu quạnh
Anh đau buồn, đâu chắc đã hơn em.
Vậy tại sao.. không ai khác lại là em
Bước qua đời anh, không một lời từ biệt
Hạnh phúc trao anh là nhớ nhung da diết
Về người con gái từng nói rất cần anh
Là ai không cần mà buông bỏ những ngày xanh
Là ai bỏ đi mặc cho ai cố giữ
Là ai lạnh lùng mà không hề do dự
Giờ lại quay về trách móc, vì ai? ̣
Anh chẳng trách móc ai đúng ai sai
Chỉ tiếc hạnh phúc chưa kịp gõ cửa
Ta vội lãng quên đi những lời hứa
Bước qua nhau như kẻ lạ người dưng
Dù biết rằng có lúc mình đã từng
Sống vì nhau, yêu thương nhiều tha thiết
Chỉ là đoạn đường kia nhanh thôi ly biệt
Mình hai đường, hai hướng ngược chiều nhau!
Nếu cuộc tình mang dáng dấp thương đau
Hãy lạnh lùng bước qua nhau em nhé
Anh vẫn nguyện cầu mai này em sẽ
Có một người tốt hơn anh yêu em
Sưu tầm.
 vntst2018311_500
NGƯỜI CHUNG PHẬN SỐ
Em ức lắm ..rót môi vào mộng tưởng
Thưởng cho mình ..một nổi nhớ không tên
Em trách đời ! Em trách phận chông chênh
Chẳng trách anh...vì sao yêu hờ hửng
Em vẫn viết ...tình yêu dấu chấm lửng
Thổi hồn đêm.. vào nhung nhớ lang thang.
Nhưng em buồn.. khóc rưng rức tức ngang
Sao ông trời ..trớ trêu bày nghịch cảnh
Đắm đuối say ..kiếp phù du thơ thẩn
Anh cùng em..ngơ ngẩn nhớ nhung hoài
Mơ ước gì...làm sao có ngày mai
Ta khóc cười ..như người điên chung số phận
Thèm ru đêm ..phím nghiêng tình lận đận
Một lần yêu... để rồi mãi cách xa
Thở thoi thóp.. thương thời gian vội qua
Chợt vỡ òa ..biết ta là ảo ảnh
Day dứt lắm ..chuông lòng đêm cứ gõ
Mà nhớ nhung.. nhìn ngõ vắng lạnh lùng
Khao khát thèm ..một vệt sáng mông lung
Tay nắm chắc ..ngón thề không muốn thả
Cho trôi đi ..những giọt sầu tơi tả
Cảm thông nhau ..đời ảo mắt môi thầm
Yêu thương lắm.... vạn kiếp nhớ ái ân
Đêm đếm lá.. trách gió lùa hun hút.
Sưu tầm.
 ntst20180042_500
CHỈ NỖI BUỒN Ở LẠI
Sao mưa hoài mưa mãi
Tí tách trước hiên nhà
Từng giọt như nức nở
Trước một lần chia xa
Đêm nay ai còn thức
Thành phố đã ngủ say
Đèn khuya hiu hắt nhớ
Rọi sầu vương nơi này
Anh giờ xa xôi thế
Chắc ấm áp bên người
Chắc quên căn gác nhỏ
Âm thầm đếm mưa rơi
Chỉ nỗi buồn không ngủ
Nằm ôm em đêm mưa
Dỗ dành em đừng khóc
Hỏi tim đỡ đau chưa?
Chỉ nỗi buồn ở lại
Vuốt tóc em, thở dài
Nói rằng, mưa sẽ tạnh
Bình minh nhé...ngày mai
Sưu tầm.
 vntst20182865_500
TÌNH NHỚ
Phất phơ tha thướt vương tà áo.
Cánh tím bằng lăng quyện gót hài.
Chờ người con phố chiều thu nhạt.
Ai bảo thu về trong mắt em...
Long lanh âu yếm ru tình nhớ.
Chẳng phải bây giờ đã vấn vương.
Chiều thu góc phố người qua lại.
Chỉ muốn với em dạo phố chiều...
Sưu tầm.
 vntst20182210_500
Ngóng trông người về
Chiều mùa hè gió hiu hiu thổi
Rồi bỗng dưng trời nổi cơn giông
Hỏi ai còn nhớ hay không?
Ở đây em vẫn ngóng trông người về
Có những đêm lê thê suy nghĩ
Ở trên đời tri kỷ mấy ai
Lối  về hoa nở ban mai
Gợi bao nỗi nhớ miệt mài tháng năm
Kỷ niệm nào xa xăm thuở ấy
Ôm cuộc tình chẳng mấy khi vui
Chia tay lòng thấy bùi ngùi
Xót xa duyên phận dập vùi nỗi đau
Lòng nhủ lòng ngọt ngào quên hết
Sẽ cho vào đoạn kết tình yêu
Chẳng còn lệ đẫm mi kiều
Con tim cứ mãi nuông chìu khi yêu
Con đường vắng liêu xiêu chân bước
Lòng nguyện thầm ao ước bấy lâu
Sông sâu sẽ bắt nhịp cầu
Không còn ngăn cách vực sâu ái tình..
Sưu tầm.
 vntst20182365_500
MÙA HOANG DẠI
Anh và em ..đi vào mùa hoang dại
Gió ngược chiều.. vá víu những niềm đau
Em vờ đi ..cứ bảo nắng trên đầu
Anh mĩm cười ! Mình có nhau mãi mãi
Đằng sau lưng.. cả thân trần trống trãi
Nó đau hoài.. từ ngực cho tới tim
Vai bên kia ..chứa đầy gánh ưu phiền
Mắt cuốn buồn ! Miệng cười đau chua chát
Bờ thiên di ..vỡ cánh sầu bên cát
Ta gom chiều.. mà thắt cả ruột gan
Cài song yêu ..nước mắt cứ chảy tràn
Vén thêm nắng ..mà lòng tan nát hết
Mùa hoang dại ..không muốn đồng ly biệt
Ươm nắng hồng.. đốt nóng buổi hoàng hôn
Thì đời ơi ! Xin mây cứ vô hồn
Mùa cứ dại ! Cho tình say vất vưởng
Sưu tầm.
 vntst20183016_500
NHẠT PHÚT ĐIÊU LINH
Em chống nắng ..kéo thêm ngày dài
Chờ anh qua ..chiều sương ấm lại
Con phố nhạt ..hồn em tê tái
Tình anh về ..ngầy ngậy đường mây
Bóng anh đấy ..hơi tình thoáng vội
Đẩy thu qua.. ngược gió đổi mùa
Hương chưa nồng ..tim rơi lạnh cóng
Liễu buông mềm..rũ rượi đơn côi
Em hối hả ..ôm vòng tiếc nuối
Nụ hôn anh.. rớt rối tựa lòng
Tình em run.. thèm một chút nắng
Bản nhạc buồn ..rên điệu hư không
Em vẫn đứng ..gió lùa bến Hạnh
Gỡ tim giao.. chiều lạnh tàn chiều
Gót vô ưu ..nỗi đau trần thế
Môi ê chề ..nhạt phút điêu linh
Sưu tầm.
 vntst20182700_500
MƠ VỀ
Gió thổi qua miền cuộn những mây
Chiều nghe giọt nhớ chảy dâng đầy
Bên đường kỉ niệm che vòm lá
Cạnh ngõ duyên thầm phủ bóng cây
Kẻ hẹn chờ ôm làn tóc xõa
Người thương đợi giữ dáng vai gầy
Mơ về giữa khoảng trời hoa mộng
Nụ thắm môi người gởi mãi đây
Sưu tầm.
 vntst20182260
CHUYỆN TÌNH MÀU HOA TÍM....
Gửi vào mộng một bài thơ màu tím.
Màu của nhớ nhung. Chung thủy đợi chờ.
Anh oán trách sao Em dại Em khờ.
Lại thần tượng trong tim màu hoa tím.
Em ngu ngơ suốt đời yêu màu tím.
Bao Thu vàng bao Hạ đỏ đông sang.
Vẫn không quên màu tim tím miên man.
Màu yêu thương ghép vào trang vở trắng.
Nhớ tuổi học trò đuổi hoa bắt bướm.
Thuở hồn nhiên chơi trò trốn với tìm.
Em len lén chạy lên đồi sim tím.
Anh đi tìm ,,,,,,hái hoa tím tặng em.
Ngày ấu thơ dần trôi vào quên lãng.
Mình xa cách bao mùa rồi anh hởi..?
Vạn dặm nghìn trùng phôi pha dỉ vãng.
Ngày lấy chồng........Em mặc áo tím sang ngang.
Sưu tầm.
 vntst20182840_500
NHẮN TÌNH
Em cho Ta ngàn vạn niềm khơi
Từ thuở môi xinh chúm chím cười
Trao chùm mật ngọt thơm mùa mới
Rộn rã tim lòng đóa nõn tươi.
Những chiều thưa gió ở ven sông
Ta gởi về nhau chẹn  nắng hồng
Dõi người thương ấy nhiều mong ngóng
Cầu yêu thương mãi được an lòng.
Em hỡi, cho dù có cách xa
Tình yêu thắm mãi chẳng phai nhòa
Thương nhau một hướng về chung ngả
Nương gió ân tình vạn thiết tha.
Chim bay về tổ gọi lên chiều
Bỗng thấy tâm hồn thoáng quạnh liêu
Người nhé, tình thơ ngàn khúc điệu
Hạnh ngộ hoan mừng, rộn rã yêu…
Sưu tầm.
vntst20182919_500 
HỒNG NHAN BẠC PHẬN
          Lênh đênh như cánh lục bình
Hồng nhan bạc phận, biết mình về đâu
          Qua sông em phải lụy cầu
Nhìn con sóng vỗ ,nát nhàu con tim
          Sao lồng lại nỡ nhốt chim
Sông ơi sao nỡ, xoáy chìm cánh hoa
          Phận buồn cay đắng xót xa
Đời người con gái ,như hoa phai tàn
          Con tim đau xót vô vàn
Cuồng quay giữa chốn, bạt ngàn muôn hoa
          Sao người nợ phụ tình ta
Dày vò thân xác , cánh hoa nát nhàu
          Em nhìn lên mảnh trăng sầu
Than thân trách phận, cơ cầu tình duyên
          Xót xa cho kiếp thuyền quyên
Giờ đây hối tiếc, trinh nguyên thuở nào!
Sưu tầm.
 vntst20182859_500
THIÊN SỨ
Một chiều qua xóm Đạo
Chân nhói kỷ niệm xưa
Tượng Chúa trên thánh giá
Cô đơn màu nắng mưa
Ngọn gió đông gầy guộc
Lạnh tim ta cuối mùa.
Đâu sân trường Thiên Phước
Đâu lầu trường Đức Minh
Chuông nhà thờ chầm chậm
Vọng tiếng buồn tâm linh?
Chuông vang lời sương khói
Ta về tìm đức tin.
Em về đeo thánh giá
Dắt ta kẻ tội đồ
Sáng danh là Thiên Chúa
Tội danh là... làm thơ!
Bờ vai em tròn nhỏ
Đưa ta đến dại khờ!
Em bông hồng Thiên sứ
Xuống từ miền trăng sao
Bầu má đỏ hồng đào
Tà áo dài hồng phấn
Để hồn ta lận đận
Để tình ta lao đao.
Ta tín đồ ngoại đạo
Ngàn năm chỉ biết yêu
Theo em Thiên sứ nhỏ
Tóc xõa dáng yêu kiều
Câu kinh em truyền đọc
Ta nghe toàn rong rêu.
Em thiên thần hờn dỗi
Nụ cười hồng xinh xinh
Ta trái tim nông nổi
Lệ nửa đời phiêu linh
Trước em xin sám hối
Ngơ ngẩn một u tình.
Tìm trao lời vô tội
Nẻo nào nghẹn tương tư?
Bàn chân em bối rối
Bàn chân ta chần chừ
Nỗi đau dài không nói
Câu thơ hằn đá sỏi.
Em giờ mờ sương khói
Cành hồng vội gãy đôi
Tình ta màu bão táp
Hồn ta màu tuyết rơi
Mảnh trăng xưa vỡ khuyết
Thổn thức cuối chân trời.
Thiên sứ ơi, Thiên sứ
Ta còn em nơi đâu?
Lang thang chiều xóm Đạo
Bước chân buồn bể dâu
Chúa trên trời cũng khóc
Mưa pha lê xám màu.
Sưu tầm.
 vntst20182942_500
GHEN
Giận em đập nát câu thề
Nắng hồng rơi vỡ dầm dề mưa tuôn
Bão dông giăng kín mây buồn
Gió tan tác nhớ, sóng cuồn cuộn đau...
Bây giờ người ấy trầu cau
Dửng dưng qua bến sông sâu, xuống đò
Lơ ngơ tôi đứng trên bờ
Lời thương hóa đá... Hết chờ, hết mong!
Lội đò tiễn sáo sang sông
Câu thơ xưa thả bềnh bồng hoàng hôn
Vung tay bỏng lửa ghen hờn
Dở dang giờ nhặt cô đơn bốn mùa...
Sưu tầm.
 vntst20183057_500
THƠ TÌNH TRÊN BIỂN HỒ CỐC
Chỉ vì em Đôi mắt biếc xinh xinh
Ta lạc bước tới biển bờ Hồ Cốc
Bãi cát vắng mình ta buồn đơn độc
Em ở đâu, sao con sóng quá vô tình?
Rừng bạt ngàn. Còn biển lại lung linh
Biển gào thét còn ta thì đứng lặng
Chân trời ấy những cánh mây chiều xa lắm
Trôi dạt về đâu nghiêng ngả bóng con tàu?
Ta khắc tên mình nghe trên cát nỗi đau
Biển giận dữ xóa tan vào bọt sóng
Ta thảng thốt vốc nỗi buồn vô vọng
Chợt hiểu ra em - cô gái ấy Xa rồi...
Đá ngàn năm sao chẳng nói được thành lời
Để rơi rớt lệ suốt một đời trên cát
Ta vẫn yêu em như ngoài kia biển hát
Khúc hát yêu bờ vọng tím hoàng hôn...
Sưu tầm.
 vntst20182654_500
NÚI NGỌC
Đi tìm Núi Ngọc trong mơ
Thấy trăng với gió thẩn thờ chờ nhau
Hỏi thầm Núi Ngọc ở đâu?
Nụ tầm xuân bỗng cúi đầu lặng thinh.
Ta đi tìm nửa tim mình
Hành trang một mảnh chân tình lênh đênh
Theo em lên thác xuống ghềnh
Vượt qua năm tháng vẫn… mênh mông buồn!
Mịt mờ Núi Ngọc mưa tuôn
Cũng mong đi hết ngọn nguồn tìm ai
Nỗi đau lăn xuống đường dài
Câu thơ khắc khoải gọi hoài nhân duyên.
Em còn bỏ ngõ trái tim
Ta còn bỏ ngõ một miền cỏ hoa
Ngập ngừng ta chợt hỏi ta
Đi tìm Núi Ngọc hay là tìm em?
Sưu tầm.
 vntst20182886_500
TÌNH ĐÁ
Đừng khóc cho đá
Đá có khóc đâu?
Đừng đau với đá
Đá chẳng âu sầu.
Anh yêu nồng thắm
Em lại hững hờ
Bỏ anh hóa đá
Giữa trời bơ vơ.
Hãy nghe lời đá
Thầm thì cỏ sương
Hãy ngắm vân đá
Xanh tình đơn phương.
Dẫu tình hóa đá
Đá tạc vào đời
Dẫu lời hóa đá
Đá gào biển khơi.
Dẫu hồn hóa đá
Đá vọng trong chiều
Dẫu tim hóa đá
Đá hát lời yêu.
Lời yêu của gió
Lồng lộng ngất ngây
Lời yêu của mây
Bình minh rực đỏ.
Tình anh là gió
Tình anh là mây
Gió mây hóa đá
Tình còn hương bay.
Yêu anh em nhé
Sao đành xa xôi
Để anh hóa đá
Giữa trời đơn côi?
Sưu tầm.
 vntst20183018_500
LỠ... 
Em còn nguyên đó nụ cười
Áo dài tím Để một người ngẩn ngơ.
Lỡ quen Tím nhớ Tím chờ.
Lỡ yêu Tím hết dại khờ trăm năm...
Sưu tầm.
 vntst20182849_500
MÃI MÃI MỘT TÌNH YÊU...
Mưa rơi hoài  cho  lòng  thêm bối rối
Chiếc lá ngỡ ngàng theo gió nghiêng  chao
Ai vẫn chờ ai trên lối cũ hôm nào
Để  vấn vương  rơi bên thềm nhung nhớ
Ai trót gieo lên vần thơ dang dở
Để gió lật tung tóc rối cho nhau
Hỏi em rằng..em  có biết ta đau
Cho hoàng hôn ngả loang chiều thêm tím
Nhớ bóng dáng ai bên thềm bịn rịn
Ánh mắt nồng nàn ẩn chứa những khát khao
Bờ môi ai đem đến những ngọt ngào
Vòng tay ai đưa ai vào đắm đuối
Em hỡi em dẫu có là tình cuối
Thì nhé người mãi mãi là của nhau
Dù cho em nay đã bước sang cầu
Trong tim anh ..Em vẫn  là mãi mãi
Sưu tầm.
 vntst20182827_500
BẾN VẮNG
Nhớ  không anh...có còn nhớ hôm nào
Anh dìu em trong chiều vàng lá đổ
Nghe trong gió bản tình ca một thuở
Khắc khoải trong ta một khoảng trời
Biết không anh khi nhìn lá thu rơi
Em sợ tình mình cũng như mùa thay lá
Bởi trong em anh đã là tất cả
Dấu yêu ơi..xin chớ để em buồn
Heo may về để tình cứ vấn vương
Giọt nắng cuối ngày ngủ vùi trên mắt lá
Nỗi nhớ anh trong em là tất cả
Nên xa nhau, càng da diết mặn nồng.
Thu lại về..đêm dài lắm..biết không
Dạ khúc đêm nay em thấy dài vô tận
Giọt sương lặng buồn trên mi mắt
Bến vắng anh  rồi hoang vắng lúc chiều buông
Sưu tầm.