Thứ Bảy, 8 tháng 12, 2018

Thơ tình còn mãi 249

NGẬM NGÙI...
Mình lặng lẽ tìm quên trong góc khuất
Cuộc tình buồn rưng rức nhớ về nhau
Yêu thương ơi sao nỡ vội úa màu
Tim thổn thức lòng chênh chao vạn nẻo
Ngày tiễn biệt sầu giăng thêm úa héo
Tiết Đông về cho lạnh lẽo riêng ai
Quãng đường xưa tưởng chừng quá đổi dài
Chân mỏi bước trong u hoài quạnh quẽ
Tà dương xuống nắng vàng rơi nhè nhẹ
Lá lìa cành khe khẽ chạm bờ vai
Bóng hình kia như nguyên vẹn hình hài
Ánh mắt ấy giữa chiều phai một thuở
Ngậm ngùi tiếc kiếp này không duyên nợ
Lối không cùng rạn vỡ cả trời yêu
Đành thế thôi dẫu thương mến còn nhiều
Môi mím chặt bến cô liêu nức nở.
Sưu tầm.
 vntst20184387_500
LỠ CHIA XA
Còn đâu kỷ niệm giữa đôi mình
Nẻo vắng ta về vỡ mộng xinh
Họ đã theo người buông ái cảm
Lòng quên mặc kẻ giữ ân tình
Là duyên nhạt nhẽo phai mầu nắng
Bởi phận ơ hờ rũ sắc minh
Chỉ những lời suông đừng nhắc lại
Rằng yêu chỉ một bóng như hình
Sưu tầm.

XA VẮNG
Đã nguyện mùa thu của chúng mình
Nhưng rồi lỗi hẹn với nàng xinh
Đông về giá lạnh lòng trăn trở
Gió thoảng buồn hiu cõi tự tình
Gửi chuỗi thời gian tìm giấc mộng
Ôm dòng kỉ niệm ngắm bình minh
Người ơi giã biệt càng nhung nhớ
Bởi vẫn còn yêu một bóng hình
Sưu tầm.

MỘT MÌNH
Bãi vắng còn ta chỉ một mình
Xa rồi dáng nhỏ nụ cười xinh
Thầm nghe sóng vỗ lời ân ái
Lặng dõi triều dâng khúc tỏ tình
Cứ tưởng em về trong cõi mộng
Đâu ngờ bóng lịm giữa trời minh
Tà dương phủ xuống dần yên tịnh
Quạnh quẽ vầng trăng khuyết nửa hình
Sưu tầm.
 vntst20184069_500
HÒA QUYỆN
Ơ kìa gió bảo sát gần hơn
Để lấp che đi những lúc hờn
Mộng sẽ êm đềm tươi ngát mởn
Duyên thì ấm dịu thắm man mơn
Làn môi ngọt đẫm hương bày gợn
Điệu mắt thơm đằm sắc trải đơm
Dạo bước ta mình say đắm giỡn
Lời ca vút bổng lướt cung đờn.
Sưu tầm.

TỰ TÌNH
Người đừng nói những điều không thể
Tan nát lòng suối lệ tuôn rơi
Dẫu đời có bạc như vôi
Trong tim em vẫn trọn đời thủy chung
Núi mây hồng ung dung tự tại
Hay ngân hà một dải phủ quanh
Chỉ cần mãi mãi bên anh
Với em là đủ mong anh hiểu lòng...
Dẫu kiếp này tình không trọn vẹn
Xin một lần ước hẹn kiếp sau
Còn yêu ta mãi còn nhau
Lá lay nghịch cảnh ra sao chẳng màn
Em không mong giàu sang phú quý
Cũng không cần những thứ xa hoa
Bên nhau chung một mái nhà
Cơm canh đạm bạc ê a tiếng cười ...
Hãy vững tin cuộc đời anh nhé
Đừng cô đơn lặng lẽ cùng khuya
Con tim rỉ máu đầm đìa
Xin cho em được sẽ chia cùng người ...
Sưu tầm.
vntst20182851_500
SAO ANH KHÔNG VỀ
Thả hồn đi chợt gặp tình phiêu lãng
Yêu biển chiều yêu cát ẩm dịu êm
Anh đã đến ta yêu ngày yêu tháng
Yêu đông sang yêu nắng ấm dịu hiền
Anh đã đi lịm tình chết trong tim
Sương mùa thu im lìm không buồn nhỏ
Sợ mưa qua lấm chân hoàng hôn tím
Anh không về xa vời những ước mơ
Em nán đợi bên vườn đông lạnh giá
Rồi xuân qua hạ đến lá thu tàn
Nhặt lời buồn khói sương chiều xứ lạ
Dang díu đời thơ ướt đẫm từng trang
Anh không về bóng chiều xuống bờ vai
Tóc phai sương sắc hương đà muốn nhạt
Ôm tật nguyền vết thương còn đọng lại
Vọng bên đời khóc tình biệt bi ai
Sưu tầm.

TÂM SỰ CHIỀU ĐÔNG
Nghe chừng thoảng lạnh giữa chiều đông
Dỗi nhé làm ta nhạt má hồng
Nắng đẹp hôm nào ôi mãi tiếc
Thơ ngào thuở nọ cứ hoài mong
Tình ơi đừng nữa trời ly biệt
Ái hỡi gần nha khúc đượm nồng
Đã hẹn nhau rồi đâu thể lãng
Ân nguyền thắm đẫm kể gì giông
Sưu tầm.
vntst20183980_500
VƯƠNG KỈ NIỆM BUỒN .
Kỉ niệm ngày xưa hằn đó
Chằm lên lối nhỏ thưa người
Để nắng chiều thu vàng võ
Soi màu lá chẳng còn tươi
Gió vẫn liên hồi thổi lại
Hận khi chót dại yêu rồi
Tìm đâu nụ cười diệu ái
Xua lòng trống trải tình côi
Tiếng nhạn lưng trời kêu nhớ
Còn đâu một thuở thương thầm
Cả mối tình thâm rạn vỡ
Nay nhìn bến lở trầm ngâm
Đàn khai nốt trầm nhạc cũ
Dần tan nỗi khổ quên buồn
Trời cao mãi còn tinh tú
Gạt sầu ngăn lệ đừng tuôn .
Sưu tầm.

OÁN  TÌNH
Tri kỷ hồng nhan chẳng phước phần
Đâu còn nhung gấm mộng tình nhân
Vì sao đến nỗi co nguyền lại
Hay bởi là do nhạt ái dần
Cứ ngỡ trăng thề loang nẻo biếc
Ai dè lửa hẹn bặt lời ngân
Thì thôi ái cảm đà thay chuyến
Nuối mãi làm chi nặng kiếp trần
……………………..
Dỗi chi nặng kiếp xạm dương trần
Khiến cuộc đời này lặng tiếng ngân
Hãy tưới vui mừng cho thắm lại
Lãng quên sầu muộn để nguôi dần
Trầm hương lộng phả vào hoan mộng
Kỷ niệm chôn vùi giữa thế nhân
Cuộc sống ta bà luôn ngắn ngủi
Đừng mang tủi hận xuống âm phần
Sưu tầm.
vntst20182844_500
NĂN NỈ
Hờn tri kỷ trách tội muôn phần
Ngậm tủi đau lòng hỡi ái nhân
Để mỗi đêm sầu xa xót lại
Làm bao cảnh ngọt đớn đau dần
Cung đàn lặng tiếng không còn khởi
Quãng nhạc im lời chẳng thiết ngân
Ngẫm đến thời gian đầy kỷ niệm
Trời cao có hiểu dạ phân trần
………………………..
Có hiểu tình em nặng cõi trần
Chuông chiều vỡ tiếng giọt sầu ngân
Nguyền xưa vẫn khắc nào quên được
Mộng cũ còn vương để luyến dần
Khắc khoải mong chờ ơi thục nữ
Bơ phờ ngóng đợi hỡi hiền nhân
Xin làm cát bụi vào quên lãng
Phủ mãi thời gian xuống mộ phần
Sưu tầm.

NHỚ
Gió hỡi,phiêu du tận chốn nào?
Có qua nơi ấy nẻo rừng cao?
Có thấy người em đang ngóng đợi?
Gửi giùm câu ước một chiêm bao!
Nhắn với người ta : em nhớ nhiều!
Áo mùa chưa ấm giấc cô liêu
Bơ vơ em khóc vì đơn lạnh
Tóc xõa buông lơi giữa ánh chiều.
Gió này,người đó có yêu em?
Có nhớ vành môi thắm ngọt mềm?
Hay như bèo nước tan và hợp
Với bóng trăng khuya lịm góc thềm?
Hôm kia em viết mấy vần thơ
Người nhận rồi im đến tận giờ!
Em ví nỗi buồn như phím nhạc
Gửi sầu theo gió,gió thờ ơ...
Mai mốt người ta về tìm lại
Lối cũ chênh vênh một dấu hài
Gọi em,chỉ thấy trời hiu quạnh
Một lần gặp để một đời xa...
Sưu tầm.
vntst20183981_500
CHỜ YÊU
Chờ yêu cho đến bao giờ?
Bâng quơ sợi tóc phất phơ mấy mùa?
Mảnh tình rách rưới lưa thưa
Bò ngang chi hỡi con cua bực mình?
Chờ yêu anh cứ vô tình
Môi hồng chưa héo dáng xinh vẫn còn
Anh đi lấp biển , trèo non
Lẽ nào ủ dột phấn son lẽ nào?
Chờ yêu sầu rụng hanh hao
Khoanh tay , bó gối mà đau đớn lòng
Gió ru ở chốn hư không
Bờ vai mòn mỏi lưng ong phai màu
Chờ yêu mận chẳng hỏi đào?
Mắt lim dim mắt cồn cào ruột gan
Mới hay câu chuyện dối gian
Tắt tia hi vọng lang bang đất trời
Chờ yêu qui luật muôn đời
Tình đà trốn chạy ra khơi thuở nào?
Bánh xe ân ái lăn mau
Quay vòng tích tắc buồn vào thiên thu
Sưu tầm.

CẢM ĐỀ
Đọc thơ như đã thấy người
Nghe lòng đồng cảm dậy mời đón nhau
Ước là mộng thấy trầu cau
Thơ vài khổ viết để trau chuốt tình.
Đêm dài tưởng nhớ nàng xinh
Chờ thơ người gởi dậy bình minh reo
Có khi vượt suối băng đèo
Tim người tri kỷ giữa cheo leo đời.
Mong cầu ướp mộng người ơi
Cùng ai xướng họa thỏa chơi vơi nồng
Chúc nàng hết cảnh phòng không
Cùng Ta hiệp cẩn khúc đồng điệu nha…
Rồi đây Mai-Trúc chung nhà
Bồng lai hiển hiện đẫm mà mượt hương…
Sưu tầm.
vntst20182846_500
THƯƠNG...
Em thương yêu ơi, năm rộng tháng dài
Hai ta luyến lưu đong đầy nỗi nhớ
Ngày hiệp cẩn sánh đôi chiều lộng gió
Mắt môi cười, lấp lánh bóng tình mơ...
Em thương yêu ơi, ghép lại trang thơ
Ghi từng bước mối tình luôn nồng thắm
Có Em, có Ta, cùng hương mê lộng
Của hôm nào bừng cháy giữa tin yêu.
Em dõi ai theo nỗi nhớ trong chiều
Thương trái tim côi xót xa lẻ bóng
Vò võ cô phòng đêm dài mong ngóng
Thức mỏi mòn vì trót nhận hình ai.
Ta thương Em da diết chẳng hề phai
Nhớ về mãi, dáng ngọc ngà tơ lụa
Vét hết tim yêu dõi tìm thương yêu cũ
Ấp ủ chan lòng nỗi nhớ khôn nguôi...
Sưu tầm.

THÚ TIÊU DAO
Má thắm giao duyên với yếm vàng
Không màng kết bạn với người sang
Hương đồng gió nội mà trong sáng
Đã mấy xuân qua vẫn nhẹ nhàng
Cả thẹn, thơ ngây, lòng sáng láng
Phong trần, lãng tử, dạ xôn xang
Cau trầu dạm ngõ đừng lơ đãng
Kết tóc xe duyên mãi với chàng.
Sưu tầm.
vntst20184316_500
TIẾNG VỌNG... XA ĐƯA..!
TIẾNG Vạt Sành kêu trong đêm vắng
ĐÀN ngân nga lẳng lặng đêm buồn
VANG lên nỗi nhớ lệ tuôn
VỌNG xa ai hỡi.. tình buông mất rồi
CANH dài có ai ngồi trằn trọc
THÂU đêm nhìn trăng mọc đầu non
BIẾT không em đợi mỏi mòn
NGƯỜI đành nghoảnh mặt có còn vấn vương?
TRI âm con đường ta hò hẹn
KỶ niệm này vẹn giữ bên mình
NƠI đây lòng mãi đinh ninh
ĐÂU câu chung thủy.. chúng mình có nhau
MÀ ai xiếc chặt đau tim thắt ?
TÌM bóng hình mãi khắc in sâu
TIẾNG ĐÀN VANG VỌNG CANH THÂU
BIẾT NGƯỜI TRI KỈ NƠI ĐÂU MÀ TÌM ?
Sưu tầm.

MIỀN KHÁT
Anh đưa em về miền khát
Sột soạt gió trêu áo hời
Trời vào cơn mê dịu mát
Tóc dài em lại chia đôi
Trái tim lên men rạo rực
Cháy lên giai điệu dân ca
Ngân nga muôn đời chưa dứt
Mơn man vai mỏng nõn nà
Anh đưa em về miền khát
Môi hồng ngọn gió phất phơ
Sóng tình mau mau ào ạt
Hôn đi , hôn lại đâu ngờ?
Hòa âm ru đời muôn thuở
Hồn anh ngập lụt hồn em
Dường như về đây đòi nợ
Té ra ai cũng thòm thèm?
Anh đưa em về miền khát
Giọt tình rơi nhẹ trong veo
Trần gian vạn người ngơ ngác
Thích ghê thế giới mỡ mèo
Em cứ buông lơi mơn mởn
Thôi thì tắm mát đời nhau
Đào sâu nghĩ suy cho trọn
Lắng nghe dư vị sắc màu
Sưu tầm.
vntst20184044_500
BUỒN...
Đông qua...lạnh lẽo
Bạc bẽo tình phai
Chỉ còn lại nỗi đắng cay
Càng nghĩ càng tủi càng lay lứt buồn
Mưa tuôn...suối lệ
Chẳng dễ quên tình
Nhớ xưa duyên thắm lung linh
Ai ngờ không biệt...một mình tôi đau
Còn câu...đính ước
Sánh bước...nay đâu
Sao nỡ gieo rắc u sầu
Người ơi trả lại tình đầu tôi say
Bao ngày ngóng đợi
Diệu vợi...không hồi
Người đã làm nát tim tôi
Bao giờ tôi lấy nụ cười khi xưa
Ôi xưa..kỉ niệm
Nó quyện...tình tan
Rưng rưng đẫm lệ mi tràn
Tình là chi hỡi...lỡ làng thanh xuân
Sưu tầm.

THUỞ LÀM THƠ YÊU EM
Thủa làm thơ yêu em
Trời mưa chưa ướt áo
Hoa cúc vàng chân thềm
Gió mây lưng bờ dậu...
Chiều sương đầy bốn phía
Lòng anh mấy cách xa
Tiếng đời đi rất nhẹ
Nhịp sầu lên thiết tha...
Thủa làm thơ yêu em
Cả dòng sông thương nhớ
Cả vai cầu tay nghiêng
Tương tư trời thành phố...
Anh đi rồi lại đến
Bài thơ không hết lời
Bao nhiêu lần hò hẹn
Sớm chiều sao xa xôi...
Mười bảy năm chợt thức
Bây giờ là bao giờ
Bàn tay trên mái tóc
Nghìn sau còn bâng quơ...
Sưu tầm.
vntst20182834_500
MÙA HOA CẢI
Có một mùa hoa cải
Nở vàng bên bến sông
Em đương thì con gái
Ðợi anh chưa lấy chồng...
Anh rụt rè không dám
Hái một bông cải ngồng
Sợ làm con bướm trắng
Giật mình bay sang sông...
Qua bao mùa hoa cải
Chỉ mình anh biết thôi
Mình anh không dám hái
Hoa cải bay về trời...
Bâng khuâng chiều làng bãi
Không còn hoa cải ngồng
Ai xui anh trở lại
Ngày em đi lấy chồng...
Anh lại gieo hạt cải
Lại âm thầm đợi mong
Có một người con gái
Ðợi anh chưa lấy chồng...
Sưu tầm.
vntst20184238_500
VỀ THĂM LẠI HUẾ...
Huế của em và Huế của riêng anh
Em có chờ anh trở về thăm Huế ?
Vẫn còn Huế vấn vương bao kỷ niệm
Hay Huế đổi thay theo năm tháng mất rồi...
Mười sáu năm, chưa lần về thăm Huế
Anh về thôi, thăm lại Huế và em
Huế đổi thay hay vẫn như thuở ấy ?
Thuở Huế mộng mơ, đẹp thật dịu dàng...
Huế vẫn còn dáng vẽ như năm xưa ?
Huế thật đẹp trong trầm tư, lặng lẽ
Em rất Huế, em đẹp trong thầm lặng
Nên muôn đời Huế là nhạc, là thơ...
Huế ngày xưa mưa dầm không dứt hạt
Chiều mưa rơi trắng xóa ngập Nội Thành
Anh mong ước Huế ơi, đừng mưa nữa
Huế bây giờ còn mưa nữa không em ?
Hoàng Thành xưa cũ được tôn tạo lại
Vẫn uy nghiêm, sừng sửng giống như xưa
Em kể tích Cung Phi đêm nhận lửa
Vua ngự ban để sưởi ấm cõi lòng...
Phu Văn Lâu rộn ràng mùa thi Hội
Sĩ tử lai kinh, ứng thí hội Đình
Vua ngự ban cho cân đai, áo mão
Bái tổ, xênh xang mũ áo về làng...
Núi Ngự Bình còn mờ sương giăng phũ ?
Điệu Nam Ai nghe xao xuyến lòng anh
Dòng Hương Giang soi mình đêm trăng tỏa
Thuyền ngang xuôi dòng, khoan nhặt mái chèo...
Chuông Thiên Mụ âm vang hồi trầm mặc
Bến Kim Long đò đưa khách sang sông
Cô gái Kim Long đẹp xinh rất Huế
Nên ngày xưa được vua chọn tuyển Phi...
Đường vào lăng, ngang vườn ai xanh mướt
"Lá trúc còn che ngang mặt chữ điền..."
Thôn Vĩ Dạ một lần anh dạo bước
Nhớ ánh trăng Hàn Mặc Tử làm thơ...
Cầu Tràng Tiền vẫn dài mười hai nhịp
Anh hay gọi là nhịp nhớ, nhịp thương...
Mười sáu năm, cầu vẫn mười hai nhịp
Biết có còn nhịp nhớ để mà thương ?
Chợ Đông Ba em che nghiêng vành nón
Áo trắng thướt tha dạo bước cùng anh
Theo dòng thời gian chợ đời vẫn thế
Sáng, trưa, chiều vẫn kẻ bán, người mua...
Trường Đồng Khánh ngày xưa anh đón đợi
Bóng dáng ai tha thướt vạt nắng chiều
Ôm cặp sách, mặt trái xoan nghiêm nghị
Nét đài trang pha lẩn chút kiêu sa...
Huế của em và Huế của riêng anh
Em có chờ anh trở về thăm Huế ?
Vẫn còn Huế vấn vương bao kỷ niệm
Hay Huế đổi thay theo năm tháng mất rồi...
Sưu tầm.
vntst20182845_500

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

sunrise.tqb@gmail.com