Chủ Nhật, 30 tháng 12, 2018

Thơ tình còn mãi 279

MÙA ĐÔNG CỦA ANH...
Đông về rồi ! anh có thấy lạnh không
Gió gào thét gió làm em bối rối
Để em sợ anh không về chung lối
Em dặn lòng...luôn nghỉ mãi về anh...
Đông lại về ! làm em nghỉ loanh quanh
Em là thế nghĩ về anh nhiều lắm
Sợ đông này anh lại không đủ ấm
Gió lạnh về... anh phải tựa vào ai...
Đông về kìa anh có thấy không anh
Đường phố cùng những tình nhân chung lối
Lời yêu thương em nào đâu dám nói
Chỉ biết chờ...nghe lời nói của anh...
Đông đã về ! và đông đã qua nhanh
Khúc tình xanh em dành cho anh đó
Chuỗi nhạc tình đã vượt qua gian khó
Để bây giờ vẫn đếm mãi mùa đông...
Đông đã về ! cho ai phải ngóng trông
Đếm xuân qua thế rồi mừng hạ đến
Thu xác xơ nỗi lòng nghe thương mến
Đông lại về ! em mãi nhớ về anh...
Sưu tầm.
 vntst20183216_500
NHỚ ANH MÙA ĐÔNG...
Cứ đông về lòng em buồn man mác
Bởi giọt mưa rơi lác đác bên nhà
Nhớ anh nhiều khi đang ở phương xa
Lòng cô quạnh nghĩ sao mà buồn tủi...
Biết yêu anh là một người lớn tuổi
Ta yêu người rong ruổi để làm chi
Và bây giờ lệ nhỏ xuống hàng mi
Khi nỗi nhớ mãi ghì theo cuộc sống...
Yêu người chi để cho tim rung động
Khi mà người đang sống ở nơi đâu
Nên đôi khi ta mang nỗi niềm đau
Và nỗi nhớ mang sầu trong cuộc sống...
Giữa trời xanh phương xa chiều gió lộng
Man mác buồn khi mình ở hai phương
Biết khi nao ta sẽ được chung đường
Xây hạnh phúc mãi hoài anh yêu nhé !
Sưu tầm.

KHÁT VỌNG YÊU EM
Anh âm thầm tích tụ vần thơ
Gửi tặng em ngày đông tháng giá
Những vần thơ sinh ra từ sỏi đá
Cũng xù xì sắc nhọn như anh
Anh viết lên trời xanh cát trắng
Những khát vọng được sống được yêu
Để chiều tàn không còn lo lắng
Đêm đông về giá lạnh con tim
Anh muốn yêu  yêu em rất nhiều
Từ mái tóc đôi môi ánh mắt
Nụ cười em lăn lóc tim anh
Nếu tình yêu chép lại sử sanh
Anh vẫn nguyện là người cầm bút
Tình yêu em là liều biệt dược
Xoa dịu anh khỏi những đắng cay
Một dạ yêu em thật chân thành !
Sưu tầm.
 vntst20183986_500
TÌNH RƠI
Cũng tại tình rơi phải khóc thầm
Nơi lòng chỉ đọng nỗi buồn thâm
Giờ đây chỗ dạ đau càng nhấm
Chính bởi ngày xưa đã bị nhầm
Lại thấy duyên hồng sao mãi hẩm
Chờ xem phận ngỏ hết giam cầm
Trông về nghĩa ái còn sâu đậm
Lặng lẽ đành thôi ruột tím bầm
Sưu tầm.

CÁCH NHÌN
Phận số trời ban chả nhẽ nhầm
Khi mà kết chặt mối tình thâm
Buồn vui nghiệt đắng càng thêm thấm
Nếu hiểu lòng nhau cả lúc thầm
Bởi lẽ ân tình luôn nghĩa đậm
An bài thấy nhẹ nhõm con tâm
Vì khi cách nhận càng hiu hẫm
Sẽ nặng trong lòng vạn mối đâm
Sưu tầm.

KHÁT VỌNG
Khắc khoải từng đêm vẫn gọi thầm
Trong lòng rộn rã mối tình thâm
Bao ngày nỗi mộng lòng đau nhấm
Suốt bữa niềm mơ dạ tủi nhầm
Tại lẽ tình duyên sầu héo hẩm
Vì chăng nghĩa ái tủi tan cầm
Mong về hạnh phúc trong sâu thẳm
Khát vọng mừng vui sẽ chẳng bầm
Sưu tầm.
 vntst20182805
NỔI BUỒN KHÔNG EM
Buồn nào hơn không em
Chiều vắng lá rơi thềm
Bóng ai qua ngõ vắng
Mơ màng tưởng bóng em .
Từ lúc em đi xa
Chiều tà anh ngồi nhớ
Xót xa lòng người ở
Mỏi mòn đợi dáng ai .
Tình anh nào có phai
Tháng ngày dài hiu hắt
Đêm đau thắt con tim
Mộng mơ giờ cũng tím .
Kỷ niệm xưa ngọt lịm
Em mang hết đi rồi
Giờ còn lại tim côi
Trắng đêm sầu vàng võ .
Đêm ngồi nghe tiếng gió
Nhìn ngõ vắng buồn tênh
Sầu tràn về mông mênh
Nhớ người bên xứ lạ .
Anh giờ tim hóa đá
Băng giá cả mộng mơ
Chỉ nhớ em thẩn thờ
Vẫn ngồi chờ người cũ .
Biết rằng em đã phụ
Tim trú ngụ người ta
Chiều vẫn ngóng em qua
Chưa phôi pha hình bóng .
Từ đây anh sẽ đóng
Khép hết mộng yêu đương
Để lòng không vấn vương
Cho đêm trường thổn thức .
Đêm nay buồn day dứt
Ngồi thức trắng bên thềm
Nghe tiếng cuốc kêu đêm
Gọi tên em chẳng dứt ...
Sưu tầm.

CHÚT LIÊU XIÊU
Chút liêu xiêu, ta buổi đầu gặp gỡ
Còn e ngại khi khoảng vỡ chưa lời
Đặt vào đêm bao nỗi nhớ niềm rơi
Để dỗ dành lúc cảnh ngời chới với
Tôi và em ... từ phương trời xa vợi
Nay vô hình kết nối bởi tiền duyên
Khiến hồn như mơ ảo giữa hai miền
Đến và đi...cho muộn phiền,ảo não
Nhờ lời yêu mà vượt qua giông bão
Khi cảnh mộng chao đảo dỗi hờn ta
Gợi trong tim bao nỗi niềm thiết tha
Rồi nhắc nhở...duyên tình xa là vậy
Khơi ước hẹn cho mùa xuân trỗi dậy
Người và duyên lại thỏa vẫy trời xanh
Cùng rong chơi nơi tình yêu kết thành
Hoàn ý nguyện,về bức tranh hạnh phúc.
Sưu tầm.
 vntst20182853_500
GIẤC MỘNG ĐÊM KHUYA!
Đêm khuya lơ lửng giấc nồng,
Giọt tình ai rót để lòng ta say?
Chìm trong giấc mộng liêu trai,
Đêm xuân chưa trọn, canh chầy vỡ tan!
Tay đan mười ngón bàng hoàng,
Cơn mơ còn đó, ngỡ ngàng làm sao?
Nửa hồn gởi giấc chiêm bao,
Thuyền yêu lạc bến ngõ vào thiên thai,
Nửa hồn vỡ vụn ai hay?
Đêm xuân khắc khoải vì ai lỡ làng?
Trở mình sương trắng giăng ngang,
Giấc mơ hoang hoải cũng tàn theo đêm!
Sầu kia rụng kín bên thềm,
Nhớ thương quay quắt biết tìm người đâu?
Nổi buồn càng lấp càng sâu,
Yêu thương càng giữ càng mau chia lìa!
Đêm nhìn nửa mảnh trăng khuya,
Như tim ta khuyết nửa kia mất rồi,
Còn đây chỉ một nửa thôi,
Cũng đành chôn kín cùng ngôi mộ tình!
Sưu tầm.

MỘNG UYÊN ƯƠNG
Hoàng hôn xuống đêm về rơi lệ
Rồi quạnh hiu như thê ́khóc nhiều
Mong ngọt bùi hạnh phúc tình yêu
Luôn dào dạt bao điều mơ ước
Người thương hỡi đầy đong sẽ được
Mãi nồng nàn chung bước cầm tay
Ở bên anh sớm tối mỗi ngày
Không than thở đổi thay lời hứa
Và bồi đắp vun đầy thêm nữa
Ta ngọt ngào chan chứa yêu thương
Mộng uyên ương hồ điệp nghê thường
Mình hòa quyện sắc hương nồng ấm
Rất nhung nhớ thật là sâu đậm
Vần thơ này sưởi ấm gởi trao
Bởi niềm vui xao xuyến dâng trào
Tình đan bện khát khao bền vững.
Sưu tầm.
 vntst20184068_500
MỘNG TÌNH CA
Ái hỡi lời thương hãy quyện vào
Cho thành khúc mộng đắm xôn xao
Vườn mơ quẫy cuộn như mây đảo
Ngõ ước ùa dâng tựa gió trào
Để những ngôn từ xuyên thắm đảo
Và từng nét chữ quyện nồng cao
Niềm hoan sẽ đượm lành thơm thảo
Lộng cánh hương yêu đẫm ngọt ngào.
Sưu tầm.

CÕI LỊM BỒNG LAI
Tình yêu dậy sóng phả hương vào
Khiến cả tâm hồn chợt xuyến xao
Cảnh vật dường như hoài rạng rỡ
Lòng tim giống thể mãi tuôn trào
Em là nữ chúa ngôi kiều diễm
Cũng chính ngô hoàng đấng tối cao
Giáng thế cùng ta vầy mộng mị
Bồng lai quyện quấn lịm thơm ngào
Sưu tầm.

SÔNG THƯƠNG
Bao ngày giã biệt bến sông thương
Đã mấy thu qua lạc phố phường
Bụi cát thành đô nhòa nhạt phấn
Rêu nền cố quán thiết tha hương
Ngân nga nỗi nhớ hồn muôn nẻo
Khắc khoải niềm mơ dạ vạn đường
Chốn ấy người ơi người có đợi
Em về tắm lại nước sông thương.
Sưu tầm.
 vntst20184813_500
BẾN TƯƠNG
Bao ngày giã biệt nửa yêu thương
Mấy thuở xuân qua lạc phố phường
Gió bụi đô thành chưa nhạt phấn
Hoa đèn tỉnh lỵ vẫn nguyên hương
Băng thanh chẳng vỡ hồn Thu Cúc
Ngọc khiết nào tan bóng Hải Đường
Chốn cũ mưa bay chàng có đợi
Em về tắm lại nước sông Tương.
Sưu tầm.

BỘI ƯỚC
Thế là con sáo sang sông
Thế là em đã theo chồng xa tôi
Thế là mật đắng bờ môi
Tình thư vụn vỡ rối bời duyên tơ
Thế là cạn kiệt nguồn thơ
Người đi lấp lối cỏi mơ ta về
Thế là thuyền đã xa bờ
Ai nơi bến mộng thẩn thờ sắc xuân
Người Vui pháo cưới tưng bừng
Đang say hạnh phúc muôn trùng bên ai
Hỏi rằng con tạo lá lai
Trêu chi nghịch cảnh ly khai mộng vàng
Đàn kêu tích tịch tình tang
Thề xưa nguyện cũ lỡ làng từ đây
Ai ơi! Tình cũ nghĩa dày
Đi là mất hết tháng ngày bên nhau
Sưu tầm.
vntst20183194_500
NHỚ EM THÊM MỘT LẦN
Có bao giờ em chợt nhớ đến anh
Nhớ tháng ngày mình hạnh phúc bến bờ
Anh nhớ em đôi môi cười rạng rỡ
Gọi thầm em trong tiếng mơ vọng về
Hỏi lòng mình sao yêu nhiều đến thế
Cứ trượt dài nỗi nhớ lệ hoen mi
Nước mắt rơi thấm nhòe dòng nhật ký
Yêu thương này anh giữ chỉ riêng mình
Nhớ những chiều ngồi đón ánh bình minh
Đôi mắt em đẹp lung linh huyền diệu
Em ơi em nơi đó em có hiểu
Trái tim anh vẫn cả một trời yêu
Vẫn ngất ngây như căng gió cánh diều
Luôn ấm áp như nắng chiều sáng tỏa
Phải không em xoay vần của tạo hóa
Hay bởi vì mộng xa hoa vật chất
Hay tại bởi lời yêu thương đường mật
Em theo ai anh đánh mất linh hồn
Anh không trách trái tim em dại dột
Nỡ theo người giết chết một tình yêu
Những trăn trở của em anh thấu hiểu
Có thể em vì chữ hiếu đưa thân
Anh giờ đây chỉ thương không thể giận
Mong phương trời em thật sự ấm êm
Đừng lo anh mải khắc khoải hằng đêm
Em cứ vui cứ êm đềm hạnh phúc
Nhớ em thôi không bao giờ ngã gục
Anh sẽ tìm niềm hạnh phúc riêng anh
Sưu tầm.

DÒNG SÔNG NHỚ
Lặng lẽ em ngồi ở mé sông
Chiều nay xóm nhỏ gió phiêu bồng
Thương mùa nắng cũ bên thềm đợi
Nhớ buổi mưa buồn cuối ngõ trông
Lũ én vào xuân tìm tổ mộng
Vườn cây đến vụ ấm nương đồng
Trăng thề thuở nọ chưa về bến
Để xác thu buồn lạnh giữa đông/
Sưu tầm.
vntst20183142_500
MỘNG BUỒN
Trăng vàng vọt neo trên đầu ngõ
Phủ đêm buồn lối nhỏ chờ mong
Lơ thơ nước chảy cuộn dòng
Cho bao sợi nhớ đẩy cong gió chiều
Trên bến đợi hắt hiu nỗi nhớ
Buổi không em bỡ ngỡ loang tình
Đêm mờ mịt ngóng bình minh
Cơn mê thấp thoáng mỗi hình bóng ai
Anh ghép mộng lầu đài trên cát
Sóng biển va cuốn dạt chân tiều
Thấy lòng tan tác phiêu diêu
Chỉ trong phút chốc như diều đứt dây
Đêm trăng mộng chưa đầy đã cạn
Cõi lòng như úa rạn nứt khô
Chôn theo kỷ niệm xuống mồ
Nào ai nỡ đẩy cuốn xô cuộc tình...!
Sưu tầm.

EM VỀ GIẤC NGỦ MÀN SƯƠNG.
Đợi mơ trả giấc ngủ êm
Cho tan đông giá ,bên thềm gió sâu
Vắng trăng ,cảnh cũ thêm sầu
Bến lòng cô quạnh, ngó đâu cũng buồn.
Gió trời dạo khúc thơ tuôn
Sao đêm nháy mộng, nhớ khuôn Nguyệt rằm
Đặt tay lên trán giấc nằm
Nhớ người nhớ cảnh ,dạ đằm đặm thương…
Em về, giấc ngủ màn sương
Cơn say bối rối,bến tương phập phồng
Tiếng yêu vỗ nhịp dòng sông
Tiếng lòng dào dạt,cánh đồng vấn vương.
Cơn mơ như bóng trên tường
Gọi không thấy tiếng ,thương không thấy người
Cơn mơ chốn ảo chẳng tươi
Giữa đêm đông giá ,nụ cười cũng vui.
Sưu tầm.

ĐÔNG CHỜ ĐỢI

Đông giá lạnh tim này buốt thắt.
Uống giọt sầu nước mắt tuôn rơi.
Hỏi sao người cứ xa vời?
Để cho héo úa một thời xuân xanh.
Đông rụng vỡ tan tành chuỗi mộng.
Tháng ngày dài mãi ngóng trông xa.
Yêu thương chẳng thể quyện hòa.
Từng đêm lệ đẫm nhạt nhòa khoé mi.
Phương trời ấy còn chi để nhớ?
Cho cõi lòng trăn trở buồn vương.
Từng đêm lạnh lẽo canh trường.
Dõi theo ngày tháng môi hường tim phai.
Những kỷ niệm ghim cài cất giấu.
Vẫn đợi chờ... có thấu hay không.
Mộng tình sưởi ấm mùa Đông.
Cho tan băng lạnh cõi lòng người ơi!...
Sưu tầm.
vntst20182828_500
SÂU TRĂNG VỠ
Thôi rồi khắc khoải nguyền trăng vỡ
Phủi hết ân tình tan rã nợ
Thức tỉnh ê chề giữa mộng mơ
Đìu hiu lạc lõng khi chèn trở
Nào hay ái cảm giật giông khờ
Chẳng liệu thương tình ran cõi nhớ
Lặng lẽ thu mình xám nẻo lơ
Mà sao giấc điệp hoài loang ngớ
…………………..
Mà sao nẻo điệp hoài loang ngớ
Ảm đạm tâm hồn luôn mãi nhớ
Sao đành đổi dạ xót tình lơ
Đến nỗi thay lòng gây mộng trở
Để khiến thi đàn lạc quãng thơ
Làm cho kiếp nữ ngùi duyên nợ
Từ nay vọng ước phải lu mờ
Thôi rồi khắc khoải nguyền trăng vỡ
Sưu tầm.

VỠ NIỀM TIN
Giả dối người gieo cũng đủ rồi
Bao lần nước mắt thảm hình côi
Từ nay nuốt lệ đành bôi xóa
Thuở ấy lùa mây cũng giấu bồi
Ngỡ tưởng câu thề luôn vững chắc
Đâu ngờ ước hẹn mãi lìa phôi
Thì thôi vĩnh biệt niềm tin vỡ
Hận kẻ lừa ta một chữ tồi...
Sưu tầm.

BẠC BẼO

Bạc bẽo duyên rồi có phải không?
Dường như kỷ niệm cũng xô dòng
Đôi lần dõi đợi bên thềm sóng
Những lúc đi tìm cạnh nẻo sông
Dáng nhỏ nay về vui đẫm mộng
Tình ta chợt vướng khổ xen lòng
Ân tình nhẽ lở tim này đóng
Bạc bẽo duyên rồi có phải không?
Sưu tầm.
 vntst20182823_500
ÂN NỒNG
Anh về bớt lạnh nỗi niềm không
Sưởi ấm hồn em tận cuối dòng
Nắng dỗi bao ngày khua bọt sóng
Mây hờn những buổi dạt bờ sông
Vườn loan mãi nhớ đêm tràn mộng
Cõi uyển hoài mơ nghĩa ngập lòng
Ván gỗ đinh ghìm tơ chặt đóng
Duyên trời nối phận ái tình đong.
Sưu tầm.

NGHẸN NGÀO
Âm thầm gối lạnh giữa phòng không
Nước mắt người ơi chảy ngược dòng
Nhớ mãi hôm nào ve cõi hạ
Ghi hoài thuở nọ nắng triền sông
Mà dâng kỷ niệm đầy tâm trí
Lại xót tình ân cháy dạ lòng
Mới đó xa rồi hương quá vãng
Bao giờ có lại phút chờ mong
Sưu tầm.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

sunrise.tqb@gmail.com