Thứ Hai, 24 tháng 12, 2018

Thơ tình còn mãi 265

EM CÓ BIẾT...!
Em CÓ BIẾT anh mang nhiều Tâm sự
Nén vào lòng không dám tỏ cùng ai
Nỗi niềm đau theo suốt tháng năm dài
Tim thổn thức một mình trong cô quạnh.
EM CÓ BIẾT giữa mùa đông giá lạnh
Gối chiếc chăn đơn vò võ đêm trường
Ngồi âm thầm đếm hết những giọt sương
Rơi nhè nhẹ đâu lên từng chiếc lá.
EM CÓ BIẾT giữa nắng trưa mùa hạ
Cánh phượng hồng đốt lửa cháy lòng đau
Trong không gian rả rích tiếng ve sâu
Như vết cứa vào tim nhức nhối
EM CÓ BIẾT khi mùa thu đang tới
Ngắm cúc vàng vời vợi nỗi chờ mong
Kỷ niệm xưa loang loáng cưa trong lòng
Như những thước phim môt thời để nhớ.
EM CÓ BIẾT mùa xuân về hoa nở
Nắng lung linh chim ríu rít chuyền cành
Có một người ôm trái tim nức nở
Bởi cuộc đời tan chảy ước mơ xanh...
Sưu tầm.
 vntst20182852_500
ANH CÓ THẤY...
Anh có thấy mùa thu
Thì thầm con ngõ nhỏ
Lá vàng bay theo gió
Heo may ngó hanh hao
Anh có thấy chênh chao
Tiếng lòng em thổn thức
Chân trời đen như mực
Nỗi nhớ xa ngàn trùng
Anh có thấy mắt nhung
Thẳm sâu buồn man mác
Nụ cười vương phờ phạc
Ở hai đầu thương yêu
Anh có thấy cô liêu
Thu nghiêng ngó xế chiều
Sương giăng giăng nhành liễu
Gọi nhau trong chiêm bao
Anh có thấy nao nao
Hạ gầy trong nhốn nháo
Mưa từng cơn trệu trạo
Xác ve già xanh xao
Anh có thấy lao đao
Tình hai ta chao đảo
Vầng nguyệt dương trong bão
Nhuốm vàng màu thu phai
Anh có thấy có hay...?
Sưu tầm.

MÙA ĐÔNG NHỚ NGƯỜI
Đông giá lạnh cây cành trụi lá
Theo gió mùa vội vã xuyến xao
Sương đêm giăng phủ nghẹn ngào
Chạnh lòng cô lẻ tình nao nỗi buồn
Bao cảm xúc trào tuôn buốt lạnh
Tuyết trắng ngần kiêu hãnh khẽ rơi
Trái tim thổn thức rối bời
Nghe sao tê dại người ơi đợi chờ
Đêm dần xuống tình thơ hòa quyện
Gửi đến chàng lưu luyến nhớ thương
Đông xa cách biệt đoạn đường
Vòng tay ôm lấy vấn vương trong lòng
Nhiều mơ ước chờ mong tâm sự
Nỗi nhớ anh cố giữ từng đêm
Mưa rơi tí tách bên thềm
Đông về giá rét lòng thêm bồi hồi
Ôm nỗi nhớ đơn côi biền biệt
Bên lửa hồng da diết khác khao
Nụ hôn ân ái ngọt ngào
Nồng nàn say đắm tình trao mặn mà.
Sưu tầm.
 vntst20182943_500
SÀI GÒN MƯA PHẢI KHÔNG EM
Ngoài hiên tí tách mưa rơi
Giọt thương giọt nhớ em ơi có buồn
Giọt sầu má ướt lệ tuôn
Nghẹn thầm cay đắng nỗi buồn con tim
Giọt thương nhớ mãi lắng chìm
Giọt buồn nức nở trong tim dỗi hờn
Mưa nhiều làm ngõ nhà trơn
Giọt reo thương nhớ khóc hờn tim anh
Vì tình duyên quá mỏng manh
Thương em thương lắm lòng anh cũng buồn
Ngoài trời mưa chẳng ngừng tuôn
Nhìn mưa ngỡ lệ khóc buồn em ơi
Sài Gòn trong ấy mưa rơi
Nơi anh Miền Bắc buồn trời đổ mưa
Nhớ thương lòng gửi gió đưa
Mây tan mưa tạnh cho vừa lòng em......!...?....
Sưu tầm.

ĐÔNG VỀ ANH CÓ EM!
Đông về rồi anh có biết hay không?
Người co lạnh tim thì đang băng giá.
Cây Noel đang oằn mình nghiêng ngả
Nghĩ mà thương anh nơi xa tắp chân trời.
Em gởi cho anh ít nắng vàng tươi.
Để sưởi ấm tâm hồn luôn rạng rỡ.
Cho nụ hồng mãi ấm lòng hơi thở.
Mình dắt nhau đi vui vẻ với đời.
Tình nhạt nhoà....cũng bởi cách hai nơi
Có đôi lúc giận hờn rồi trách móc.
Giọt lệ sầu nhỏ rơi rồi hằn học.
Cũng lặng trầm khi chỉ có đôi mình.
Nắng lên rồi le lói ánh bình minh
Hạnh phúc đến có buồn , vui có khổ
Mình cùng nhau vùi chôn sâu huyệt mộ.
Yêu thương kia mãi mãi chẳng vương sầu.
Đông qua đi lại rả rích mưa ngâu
Nối tiếp mãi cho cuộc tình thắm đậm
Giọt mồ hôi lại lăn dài thấm đẫm
Hạnh phúc ngọt ngào trao ân ái mùa Đông
Sưu tầm.
 vntst20182790_500
RIÊNG MỘT GÓC TRỜI
Ta chơi vơi thầm lặng một góc trời
Nơi phương ấy là xa vời cách biệt
Bao khắc khoải gửi gió ngàn da diết
Mây hững hờ sương biền biệt sơn khê
Gió vẫn ru bản tình khúc não nề
Đêm gió trở mắt lệ buồn xa xót
Trăng lặng lẽ thu mình vào đắng đót
Cõi ảo huyền đời mặn ngọt nồng cay
Hỏi cao xanh bao giờ hết đọa đày
Vợi khao khát và bao ngày trăn trở
Đêm mưa lạnh thu mình trong nỗi nhớ
Gửi về người tình dang dở nơi đâu
Ủ niềm đau trong từng giọt lệ sầu
Thân cô lẻ thoắt bóng câu trước ngõ
Ta thổn thức khi chiều tàn lọ mọ
Chợt giật mình sao gió chở mùa đi!
Sưu tầm.

XUÂN CHỜ
Hoa xuân nở bên bờ suối cạn
Em ngóng chờ đợi bạn tình xa
Xuân về sắc thắm mặn mà
Tình xuân nỗi nhớ mùa hoa em chờ
Vàng chút nắng reo tơ sườn núi
Chút phấn hồng mưa bụi lung linh
Trời xanh lời hẹn chung tình
Trong lòng nghẹn lời thương chưa ngỏ
Gió mây buồn em tỏ lời trao
Nhớ thương lòng mãi nghẹn ngào
Dưới vườn đào nở lời trao đợi chờ
Anh còn nhớ lời thơ năm ấy
Cứ ngọt ngào sống dậy trong tim
Lời thương nghèn nghẹn lắng chìm
Xuân về hoa nở con tim đợi chờ.......!....?...
Sưu tầm.
vntst20183807_500
LẠNH
Sáng hôm nay đông bất chợt trở mình
Vài xác lá lặng thinh trên lối cỏ
Làn hơi lạnh len vào từng góc nhỏ
Chạnh lòng thương nơi đó có một người.
Sương đầu cành rét buốt chẳng buồn rơi
Ngàn mây xám chơi vơi khung trời nhớ
Thoáng bên tai bài tình ca dang dở
Lời bi thương nức nở sớm đông sầu.
Những nỗi niềm ấp ủ tự mùa ngâu
Như đá sỏi chìm sâu vào đáy nước
Đường nhân sinh lặng thầm bàn chânbước
Bạc thời gian nguyện ước mãi xa mờ.
Đông trở mình giá buốt quyện hồn thơ
Hoen mắt lệ đợi chờ trong vô vọng
Tiếng gió ru hay tiếng lòng xao động
Năm tháng tàn ươm mộng để mà mơ.
Một sáng đông buồn lòng lạc lõng chơ vơ...
Sưu tầm.

BẢN TÌNH CA MÙA XUÂN
Đông sầu chưa dứt hồn tôi
Xuân về thêm xót lẻ đôi chỉ buồn
Chiều nay nhận thiệp lệ tuôn
Người thương đổi dạ đầu xuân lấy chồng
Hết rồi những ước mơ hồng
Cùng em sánh bước mặn nồng từ đây
Bao ngày ươm mộng tình xây
Giờ đây tan vỡ khói mây mất rồi
Thế là em đã phụ tôi
Sang thuyền người lạ xa xôi xứ người
Tình đầu chưa trọn niềm vui
Nữa chừng em đã chôn vùi tình xưa
Từ đây người lạ đón đưa
Mặc cho tôi đứng dưới mưa lệ trào
Người ta hạnh phúc duyên đào
Tôi nhìn đau đớn cồn cào tận tim
Nhớ em giờ biết đâu tìm
Chỉ còn hình bóng đã chìm vào mơ
Chiều tàn nhận thiệp ngẩn ngơ
Tinh ca viết dở tình hờ sang trang
Thiệp hồng nhận lấy tình tan
Nữa tình ca tiếp lệ chan ướt nhòa
Xuân về tôi hát bài ca
Tiễn người tình bước xứ xa theo chồng ...
Sưu tầm.
vntst2018311_500
EM XIN ANH
Anh vẫn biết phía đông còn tỏa rạng
Vết cứa nào năm tháng cũng mờ phai
Sao làm em cứ đau khổ mãi hoài
Xong vẫn vậy lại sai rồi xin lỗi
Em yêu mãi .. giữ hương đồng gió nội
Mà tối ngày chịu nỗi khổ cùng anh
Anh làm cho cơm chẳng ngọt canh lành
Cứ như vậy xuân xanh đi mấy nỗi
Em yếu đuối chứ lẽ nào nông nổi
Vẫn một lòng giám hờn dỗi chi đâu
Anh cứ gieo cho tim úa nhạt màu
Tình em vẫn đậm sâu và tha thiết
Anh đã hứa không làm em mỏi mệt
Nhưng quên rồi câu kết lỗi lại xin
Lần này thôi anh ơi nếu còn tình
Thì đừng để em môi xinh đẫm lệ
Em cũng hiểu sống trên đời đâu dễ
Hoa héo rồi thì không thể nở tươi
Sớm anh ơi đừng làm mất tiếng cười
Xuân sắp đến hong phơi tình cho ấm
Tình em đó ngàn năm còn sâu đậm
Không phai màu mà ngấm mãi vô tim
Và hôm nay em chẳng thể đứng nhìn
Tha thứ đó ... nhớ ghim ... vào trong dạ.
Sưu tầm.

CẢM ƠN EM
Em tha thứ anh nghe mừng vui quá
Anh yêu nhiều tất cả chỉ em thôi
Lỗi lầm kia em đã bỏ qua rồi
Tươi thắm lại đôi môi hồng em nhé
Anh xin hứa là từ nay anh sẽ
Không lỗi lầm rồi nhỏ nhẹ xin tha
Anh giống như một ngọn gió hiền hòa
Cùng với nắng đi qua vùng tối sáng
Tình ta mãi không gì mà ngăn cản
Như bình minh luôn rạng ánh dương hồng
Mừng vui này em có biết hay không
Tình ta đó mặn nồng hơn nhiều nữa
Bởi trong tim lửa tình yêu chan chứa
Luôn ấm nồng muôn thuở chẳng phôi phai
Ta bên nhau hạnh phúc cứ trải dài
Vì phía trước tương lai đang chờ đợi
Anh như thấy tâm hồn vui phơi phới
Hết u buồn vì bởi có em yêu
Sương có rơi về cuối buổi trời chiều
Anh cũng chẳng cô liêu khi em vắng
Vì anh biết tình yêu luôn sâu nặng
Đến ngàn đời ta cũng chẳng quên nhau
Luôn long lanh tỏa sáng mọi sắc màu
Yêu nhau mãi đến ngàn sau không đổi
Sưu tầm.
 vntst20182890_500
HƯƠNG TÌNH PHAI NHẠT
Tàn thu nỡ tơ duyên phai nhạt
Nỗi lòng buồn khao khát niềm yêu
Heo may nhè nhẹ mỗi chiều
Duyên tình nỡ nghẹn hương yêu chạnh lòng
Hương thoang thoảng bên song chờ đợi
Gió thu buồn chấp chới tim yêu
Lời thương hò hẹn mỗi chiều
Thoảng bay trong gió thu yêu hôm nào
Vòng tay ấm ai trao thu ấy
Lúc thu tàn nghẹn mấy bước chân
Anh đi khuất bóng xa dần
Để con tim nhỏ độ xuân mơ màng
Lời thề hẹn cắt ngang nỗi nhớ
Trái tim buồn nức nở lời yêu
Nồng nàn thu ấy bao nhiêu
Chiều nay thu lạnh gió chiều nguôi ngoai
Tơ duyên nỡ vương ngoài song cửa
Nắng thu tàn hương sữa phôi phai
Heo may réo rắt reo hoài
Tình nồng ai lỡ phơi ngoài thu sương
Lòng thầm nhớ lời thương hò hẹn
Trái tim nồng còn nén tim yêu
Lời thương muốn nói thật nhiều
Duyên tình phai nhạt hương yêu thu tàn....
Sưu tầm.

MỘ ĐÁ BIỆT LY
Đêm nay mưa ngàn người xa mộng vỡ,
Đã cách xa rồi kiếp lỡ người ơi,
Mưa rơi gọt buồn tim sa lệ đá,
Buốt giá tâm hồn mộ đá biệt ly,
Chia ly không lời người đi thầm kín,
Nhẫn tín hoa tàn đắp kín nợ duyên,
Tơ duyên không tròn người ơi mộng ảo,
Bách lão quên lời đã hứa cùng nhau,
Tim đau rã rời ruột sa vạn khúc,
Đã lúc chia lìa hẹn phút phùng lai,
Tim ai từng dòng mưa sa gục ngã,
Người đã xa rồi tất cả vào mơ...
Sưu tầm.
cay_dep043
AN LÒNG NGỦ ĐI EM !
Ngủ đi em hãy ngủ giấc thật sâu
Buông bỏ hết những âu sầu ngày cũ
Hãy ngủ đi mơ màng hồn ấp ủ
Anh đây này dang đủ một vòng tay
Ngủ đi em nắng ấm chiếu loang rèm
Xua giá lạnh nắng đem về hơi ấm
Anh vẫn bên vì tình mình sâu đậm
Không buồn lòng lẩm cẩm chuyện hôm qua
Anh ngồi bên ngắm mái tóc mượt mà
Bờ mi khép dâng tin yêu đến lạ
Dẫu hôm qua đời còn xao xác lã
Chuyện qua rồi hãy để nó trôi đi
Ngủ đi em đừng lo sợ điều chi
Có anh rồi còn gì mà trăn trở
Suốt cuộc đời đố ai không lầm lỡ
Anh sẵn sàng nâng đỡ bước chân em
Hãy ngủ ngoan đừng để nước mắt hoen
Anh nguyện lau giọt buồn rơi nấc nghẹn
Đôi má hồng không còn điều e thẹn
Chuyện qua rồi đen trắng chả đổi thay
Anh bên em tay cùng nắm bàn tay
Rồi mình có những ngày vui rộn rã
Ta bên mình dẫu ngược xuôi muôn ngã
Vững niềm tin sắt đá nặng ân tình !
Sưu tầm.

NỖI BUỒN MÙA ĐÔNG
EM vẫn đi về qua thôn vắng
GIỜ nắng hoe vàng nắng có đưa
LÀ tôi cái thủa chiều mưa
GÁI ngoan mấy độ gió vừa sang đông
KHÔNG còn ngóng còn trông đầu ngõ
CHỒNG xa quê vàng võ thân cau
TÔI chờ sương bạc mái đầu
VỀ nơi mình đã cho nhau mượn tình
BÁN quê cũ môi xinh bậm xót
LẺ loi chiều lê gót cô liêu
MÙA qua thân gái tiêu điều
ĐÔNG về gom nhặt bao nhiêu nỗi niềm
ĐÊM trở gió từng đêm buồn lắm
CHỜ trông người thăm thẳm chờ trông
EM GIỜ LÀ GÁI KHÔNG CHỒNG
TÔI VỀ BÁN LẺ MÙA ĐÔNG ĐÊM CHỜ..
Sưu tầm.
 vntst20182916_500
KHI VẮNG ANH..
Khi vắng anh em thấy mình lạc lõng,
Bờ môi hồng nóng bỏng khát bờ môi .
Đông đã về gió bắc lạnh xa xôi
Con tim lạc bồi hồi mong nhịp thở.
Khi vắng Anh đêm thở dài trăn trở
Trăng dường như khó ở trốn vào mây.
Tấm thân gầy run rẩy nhớ vòng tay ,
Sương thấu hiểu phủ giăng đầy trước ngõ .
Khi Vắng Anh đèn mờ nhạt con phố
Ngực căng đầy nức nở gọi tiếng yêu
Tiếng rế kêu rền rỉ gác đìu hiu
Lệ mặn chat ...nhớ nhiều anh có biết ?.
Khi vắng anh tình cuộn dâng da diết ,
Giấc mơ say thắm thiết thỏa cơn mê .
Khi vắng anh đêm giá lạnh lê thê ,
Nhớ ...nhớ quá tái tê lòng vẫn nhớ ....
Sưu tầm.

BẾN MƠ
ĐÊM nào ta HẸN cùng nhau
QUA bao sóng gió BỀN màu sắc son
TRỌN đời LÒNG dạ vuông tròn
GIẤC mộng tình ái VƯỢT non băng rừng
MƠ kia TRÁI cấm thơm lừng
HỒNG đào sắc thắm NGANG chừng tầng mây
ANH đưa em ĐẾN một ngày
DÌU nàng KHI những đắng cay dâng trào
EM luôn tụ HỘI ̣ ngọt ngào
BƯỚC ai NGỘ nghĩnh dành trao riêng mình
NHẸ cùng ̣ SAY đón bình minh
TRONG bao âu yếm duyên tình CÀNG sâu
NẮNG buông mê ĐẮM sắc màu
VÀNG theo nhung nhớ SAY câu mặn nồng
ĐÊM QUA TRỌN GIẤC MƠ HỒNG
ANH DÌU EM BƯỚC NHẸ TRONG NẮNG VÀNG
HẸN BỀN LÒNG VƯỢT TRÁI NGANG
ĐẾN KHI HỘI TỤ SAY CÀNG ĐẮM SAY
Sưu tầm.
 vntst20182882_500
TÌNH SAY ĐẮM  (Lộc lư ngũ bộ)
CÕI MỘNG EM LÀM ĐẮM CẢ ANH
Vần thơ huyễn ảo kết duyên lành
Bên dòng nhược thủy hoà âm sánh
Giữa bến ngân hà phả giọng thanh
Diễm lệ sen bừng hoa nở cánh
Thờ ơ liễu rủ nắng buông mành
Vườn yêu chỉ có đôi mình cạnh
Duỗi gót chân hồng dệt tuổi xanh
Tình yêu nguyện sẽ để riêng dành
CÕI MỘNG EM LÀM ĐẮM CẢ ANH
Mượn chữ thêu vần lan tỏa gánh
Nhờ mây dệt nắng gửi sang thành
Mà sao ghét kẻ còn kiêu hãnh
Vẫn chỉ thương người đến bạc xanh
Đã bện nhau rồi chi cứ chảnh
Từng đêm lệ chảy ướt mi vành
Lặng hỏi tâm hồn nhớ mỗi canh
Vì đâu xáo động chẳng yên lành
Lòng mơ ái gọi chìm muôn cảnh
CÕI MỘNG EM LÀM ĐẮM CẢ ANH
Để xuyến xao hoài tim khẽ chạnh
Và lưu luyến mãi dạ êm dành
Mờ sương khói gợi hình nhân ảnh
Phảng phất bên mình giọng lãng thanh
Tình liêu ảo bóng hiện sau mành
Dạ nhớ nên là nghĩ quẩn quanh
Tưởng thấy nàng thơ về ngõ hạnh
Còn mơ dáng nguyệt phủ tim vành
Vầng trăng buổi gặp say hoài ánh
CÕI MỘNG EM LÀM ĐẮM CẢ ANH
Ủ mỗi ngày thêm thành sức mạnh
Mầm yêu nảy lộc tốt tươi cành
Thiếu nữ ngoan hiền đẹp ở tranh
Làm nghiêng đổ lũy ngất ngây thành
Anh hùng mấy thuở rơi đầu lạnh
Lãng tử bao thời lọt mắt xanh
Những áng thơ buồn chia sẻ quạnh
Nhiều câu nói ngọt gởi thêm lành
Thương hoài chỉ một đừng xa lánh
CÕI MỘNG EM LÀM ĐẮM CẢ ANH
Sưu tầm.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

sunrise.tqb@gmail.com