Thứ Năm, 27 tháng 12, 2018

Thơ tình còn mãi 273

NỖI NHỚ MÙA ĐÔNG
Cuối mùa đông ấy buổi mờ sương
Gió lạnh giăng giăng khắp phố phường
Anh nắm bàn tay truyền hơi ấm
Ngập ngừng khe khẽ nói lời thương.
Lúng liếng nhìn anh má ửng hường
Thoảng trong gió sớm một mùi hương
Nụ cười bẽn lẽn trên vai áo
Sau làm tóc rối ẩn trong sương.
Anh dắt em đi các nẻo đường
Thăm hồ trên núi nước như gương
Ngắm hoa đào nở bên chân thác
Nghe dòng suối hát khúc yêu đương.
Hỡi người lính trẻ chốn biên cương
Yêu anh chẳng ngại cách dặm trường
Phố núi cuối đông mờ sương lạnh
Vòng tay ấm áp quyện hồn thương.
Sưu tầm.
 vntst20183702_500
NỔI BUỒN ĐÊM ĐÔNG!
Đêm lặng lẽ, cuối mùa thu lá khóc,
Nghe não nề, cơn bấc gọi đông sang,
Nước mắt ta rơi ,theo nguyệt tận đêm tàn,
Ôi đau đớn, hơn ngàn câu ly biệt!
Đêm đã nuốt hồn ta, ai có biết?
Ta chết dần ,trong biển lệ huyết sa châu,
Người ở đâu? Người đang ở nơi đâu?
Ta xin chút, nhiệm mầu trong giấc ngủ!
Trăng đã khuyết nửa vành, sầu ủ rũ,
Ta nơi này, tâm sự vẫn mênh mông,
Anh về chưa ?Trời đã ngập gió đông?
Người xa xứ! Ơi người xa viễn xứ!
Có phải tình ta, như sương mù cỏ úa?
Đã tan thành mây khói buổi chia phôi?
Đêm chợt tắt, cơn gió nào khẽ thổi,?
Duyên nợ hết rồi, trả lại nửa bờ môi!
Sưu tầm.

SÓNG TRÀO
Nhìn mây lướt mộng đắm trên ngàn
Dạ hỡi nghe lòng đượm chứa chan
Bão ái giăng trào như thác loạn
Dông tình ập trỗi tựa sông tràn
Và mưa nhớ cũng cào nhanh tản
Cả gió thương cùng xiết mạnh đan
Trải khúc thơ nồng xao xuyến bản
Thành câu điệp ngữ mượt vô vàn.
Sưu tầm.

ƯỚC NGUYỆN
Đông về lạnh giá
Gió ngã hàng cây
Cùng nhau dạo chốn nơi này
Tim nghe rung động thoảng bay tóc huyền
Đèn xuyên bóng nhỏ
Trước ngõ trời đêm
Chuông thờ vọng tiếng êm đềm
Giáo đường cầu nguyện tình thêm trọn... Tình
Lung linh sắc thắm
Ta nắm chặt tay
Nhìn hoa tuyết trắng đan cài
Hoà vào khung cảnh toả say tuyệt vời
Anh ơi em ước
Mình được nên đôi
Rượu đào nhấc chén giao bôi
Bùng lên ngọn lửa bồi hồi ái ân
Đàn ngân trỗi nhạc
Khúc hát vang xa
Thánh đường rộn rã hoang ca
Mừng noel đến duyên ta mặn nồng.
Sưu tầm.
 vntst20182942_500
SAY TÌNH
Vầng trăng đẹp lung linh ngàn tinh tú
Thật tuyệt vời quyến rũ phải không anh
Tình đôi ta muôn thuở vẫn ngọt lành
Lời chung thủy yến oanh mong gì nữa
Ôi ngọt lịm vẫn thấy lòng chan chứa
Bờ vai gầy em tựa thật bình yên
Vòng tay anh ấm áp chẳng lụy phiền
Đưa em đến cảnh thiên đường anh nhỉ
Những ước hẹn thế nào là chân lý
Chẳng bận lòng suy nghĩ ở đâu xa
Ta bên nhau thắm thiết mãi mặn mà
Luôn ngào ngạt tình ta trong hạnh phúc. /.
Sưu tầm.

DUYÊN KIẾP
LÀM ... tội mà chi để phủ phàng
SAO... đành bỏ bạn bước sang ngang
GIỮ .. cung nhịp ái thôi đành lỗi
ĐƯỢC .. khúc nồng ân vẫn lỡ làng
NGƯỜI.. oán vang lời nơi nẻo vắng
TRONG.. sầu tiếng vọng chốn đường hoang
MỘNG .. thương ước hẹn hoài mơ tưởng
ĐỂ ĐƯỢC TÌNH YÊU DẪU BẼ BÀNG
Sưu tầm.
 vntst20182955_500
LUYẾN...
Đã biết chàng đi chẳng trở về
Cần gì ảo vọng nghĩa phu thê...?
Hoài mơ kỷ niệm ngày xưa cũ
Giấc mộng tàn phai...nẫu ruột hề
Khóc kẻ vong tình...dòng lệ đổ
Cười ta ái bỏ vẫn còn mê
Tơ lòng mãi rối...đầu thêm bạc
Nửa kiếp lường đâu...chữ hẹn thề...?
Sưu tầm.

HOA VÀNG GỌI TÊN
Hoa vàng cứ thế nâng niu
Mùi hương thiếu nữ chớm yêu tình hồng
Thế là chín nhớ mười mong
Ngày nao tình tự đem lòng nhớ ai?
Hoa vàng không dấu nhạt phai
Sừng trâu ai bẻ, những ngày mến nhau
Đắm mình trong cuộc bể dâu
Ai đem mật ngọt rót vào tai ai?
Hoa vàng mấy độ gió lay
Em còn khép nép nơi này hồn nhiên
Mở ra trăm lối , trăm miền
Ấy là một góc bình yên ta về!
Hoa vàng ủ mộng đam mê
Cửa tình em đã vụng về mở ra
Ngân nga khúc nhạc ngân nga
Tình rất gần , vội hóa xa bao giờ?
Hoa vàng mấy thuở nằm mơ?
Ôm nhau khéo léo môi hờ hừng đưa
Nắng mưa mặc kệ nắng mưa
Dĩ nhiên tình đã lưa thưa bóng gầy
Sưu tầm.
 vntst20182931_500
MƯA...
Mưa trút xuống bản nhạc buồn hòa dịu
Thoáng ngậm ngùi giai điệu chẳng thể quên
Giọt rơi điều trong ánh mắt gọi tên
Tiếng rả rít thềm bên hòa theo gió
Từng hạt mưa kéo dài qua phố nhỏ
Thấm vào hồn còn đó chút suy tư
Bao tháng năm nơi viển xứ xa mù
Còn nhớ không cơn mưa chiều phố cũ
Hai chúng mình chợt tìm nơi trú ngụ
Nép vào nhau tụ hơi ấm hong khô
Sấm chớp rền dần vào chốn hư vô
Mưa nhẹ hạt khách bộ hành bước vội
Chiều Đà Lạt hôm nay trời mau tối
Em trở về trong nỗi nhớ thiết tha
Mưa bụi mờ như tiển khách đường xa
Lời thương nhớ vỡ òa chưa kịp nói
Mưa chợt đến rồi chợt đi quá vội
Gởi vào lòng giai điệu mối tình xưa..
Sưu tầm.

SAY TÌNH
MEN nồng thắm em chưa nếm trải.
TÌNH Cách ngăn hoang hoải xa xăm.
CHƯA là duyên nợ trăm năm.
UỐNG ly rượu đắng âm thầm xót xa.
ĐÃ như thế chuyến phà lẻ bóng.
SAY ân tình ảo mộng vu quơ.
MÔI mềm biết tặng ai giờ.
HÔN Lên đôi má dại khờ em đi.
CHƯA biết được những gì ân ái
CHẠM vào nhau chớ ngại ngùng chi.
ĐÃ Yêu thì quyết ôm ghì .
NGÂY thơ chi mãi tuổi thì hết xuân.
NGẤT hồn gặp bân khuâng thổn thức.
LÒNG quyết yêu một mực cùng ai.
MEN TÌNH CHƯA UỐNG ĐÃ SAY.
MÔI HÔN CHƯA CHẠM ĐÃ NGÂY NGẤT LÒNG.
Sưu tầm.
 vntst20182930_500
NẮNG RƠI
Phố giao mùa hiu hắt vạt nắng mai
Lòng thầm ước vệt nắng dài óng nữa
Em khờ khạo lá thư gài khe cửa
Chợt bồi hồi xao xuyến giữa bâng khuâng
Tình nhạt phai cũng bởi chữ duyên phần
Mùa  khắc khoải nắng xa dần cuối phố
Yêu nhiều lắm dẫu ngang chiều mưa đổ
Vẫn tin rằng anh bến đỗ đời em
Nhưng mộng thường đôi lúc chẳng ru êm
Người thay đổi bước qua thềm hoa nắng
Em đứng đó ngỡ tim mình chết lặng
Biệt ly rồi còn mây trắng đợi ai?
Nỗi niềm riêng giấu trong tiếng thở dài
Qua ngày nắng ngọn cỏ may trốn biệt
Dấu yêu hỡi khúc nhạc buồn da diết
Vạt nắng rơi... chạm khẽ vết thương lòng
Sưu tầm.

ĐÊM NGUYỆN CẦU
Đã bao đêm em tự mình khẽ hỏi
Anh là gì ? mà say đắm cùng anh
Có phải chăng mỗi buổi sáng trong lành
Hạt sương rơi trên nhành cây lá mỏng.
Anh là gì ? mà tim em bừng nóng
Trút lửa tình say đắm lại nhớ thương
Bao lời hay cứ theo mọi nẻo đường
Gieo khát vọng dẫu chưa lần gặp mặt.
Anh là gì ? mà tơ duyên khép chặt
Bức sóng tình lại gầm thét dâng cao
Để cho em mãi ngây ngất đón chào
Rồi từ đó chẳng bao giờ quên được.
Anh là ai ? mà lương duyên thầm ước
Để cho em rạo rực nghĩ về anh
Đôi mắt kia như sóng bể trong lành
Xoa dịu mát khi màn đêm buông xuống.
Anh là ai ? mà tim em luống cuống
Bởi hương nồng xoa ấm tuổi xuân thì
Đứng lặng nhìn mà chẳng nói điều chi
Che mặt giấu nỗi niềm trong e thẹn.
Rồi chúng mình sẽ cùng nhau hò hẹn
Gởi trao nhau niềm hạnh phúc ngọt ngào
Hạnh phúc về nồng ấm biết là bao
ĐÊM CẦU NGUYỆN kết tình xây tổ ấm …
Sưu tầm.
 vntst20182942_500
CHỦ NHẬT BUỒN
Nắng nhạt nhoà hắt hiu chiều đông muộn
Lá khô vàng cơn gió cuốn hanh hao
Tháng cuối năm nỗi nhớ cũng ngọt ngào
Vương từng sợi lạc vào trong trăn trở
Phải chăng mình có duyên mà không nợ
Nên đời này cứ nhớ nhớ thương thương
Tưởng từ đây hai đứa được chung đường
Nào ngờ đâu đông dường như héo hắt
Bản nhạc kia vừa xướng lên đã tắt
Giận cung trầm héo hắt dỗi cung thanh
Gió ngẩn ngơ xua hạt nắng giăng mành
Thương chiếc lá chòng chành con đường vắng
Cafe đắng bỏ thêm đường vẫn đắng
Ghế chờ người phủ trắng bụi thời gian
Em đi đâu cho nỗi nhớ ngập tràn
Để mặc anh chứa chan niềm hy vọng
Chủ nhật buồn cửa nhà ai quên đóng
Kéo đông tàn... Lạnh cóng.... Cả vần thơ !
Sưu tầm.

Em Ơi Nổi Nhớ..
Gió ơi gửi gió vần thơ đây.
Nguyện cầu trái đất sẽ ngừng quay.
Để ta ở cạnh bên em mãi.
Cuộc đời còn lại hết nhảy bay.
Từng bước ru hồn theo áng mây.
Ngân vang giai điệu xót đêm dài.
Gợi nhớ bốn mùa trăng mờ toả.
Người  yêu  trong mộng ươm mắt say.
Người đó ta đây trong tầm tay.
Giáng tiên tha thướt bóng trăng gầy.
Tà áo nhẹ vương đong đưa gió.
Dõi mắt theo hoài  mây trắng bay.
ta nhớ em nhiều đăng đắng cay.
Kỷ niệm hôm nao buổi sum vầy.
Cafe in dấu ai âu yếm.
Phố Núi bên nhau đủ đoạ đầy.
Suong xuống bao trùm trắng đêm nay.
Tình gây nổi nhớ đành phơi bày.
Ai hà hơi ấm trong sương gió.
Trống vắng bờ vai lạnh lắm thay...
Sưu tầm.
 vntst20183060_500
Trả Nợ Luân Hồi
Em đi trả nợ luân hồi
Giọt mưa rớt xuống cho môi lạnh gầy
Mấy mươi năm ước một ngày
Chỉ là phút được xuôi tay trở về
Trả người xong đạo phu thê
Ngủ vùi một giấc khuôn lề bỏ buông
Em như cát bụi vô thường
Tỉnh say giọt lệ chút hương vị trần
Mai rồi tàn cuộc ái ân
Xuân đình khước biệt một lần mà thôi
Mạnh bà chén cạn phai phôi
Em về với kiếp luân hồi xa xưa
Sưu tầm.

THƯ GỬI EM
Dấu yêu ơi xin nhắn gửi đôi lời
Tình nồng thắm về nơi xa xôi ấy
Ngày đêm cứ tuôn trào như sóng dậy
Xa cách này ... biết mấy nỗi sầu đau ...
Trái tim anh luôn thắm đỏ một màu
Yêu em mãi đến ngàn sau cũng vậy
Tình yêu đó mong em yêu nhận thấy
Để đêm dài không run rẩy ... cô đơn
Dấu yêu ơi trong mộng chớ giận hờn
Anh sẽ đến như từng cơn gió mát
Trong tim tỏa hương tình thơm dào dạt
Và luôn mơ khao khát mối tình nồng
Thu qua rồi thì sớm đến mùa đông
Anh sẽ nối tơ hồng về thắm đỏ
Đem tất cả ân tình trao em đó
Bên nhau rồi hoa cỏ cũng xinh tươi
Mong em yêu luôn rộn rã tiếng cười
Đông lạnh giá ta cùng khơi bếp lửa
Cho nồng ấm tình ta luôn chan chứa
Trái tim hồng mở cửa đón yêu thương
Sưu tầm.
 caydep072_500
CÁCH NGĂN
Buổi ấy em về anh nhớ thương
Đêm sâu sầu muộn gối in sương
Nương hồn trôi nhẹ trong trăng sáng
Dưới bóng trăng mòn lòng vấn vương!
Buổi ấy em về để ngổn ngang
Lòng thương sầu nhớ với đa mang
Đây áng sông dài tình nửa khúc
Em ơi còn nhớ chuyến đò ngang?
Buổi ấy em về còn nhớ không?
Trời cao vô tận gió mênh mông
Kìa trong mây nước reo như suối
Cách núi xong rồi cách cả sông.
Buổi ấy em về tình dở dang
Mấy mùa chờ đợi mà chẳng sang
Ngăn sông cách núi còn như dễ
Nay cách ngăn lòng lệ chứa chan.
Sưu tầm.

NGƯỜI ẤY VÀ ANH
Người ấy đến gieo lòng em gió bão
Anh chìa vai để em tựa thân gầy
Không hẹn hứa những câu từ hư ảo
Chỉ khẽ khàng tay chặt nắm bàn tay.
Người ấy xéo trái tim em run rẩy
Anh ấp yêu như vật báu của mình
Kiên trì chữa vết thương đang sưng tấy
Để nụ cười lại rạng rỡ môi xinh.
Người ấy yêu, một tình yêu toan tính
Gieo hồn em bao ngờ vực hận thù
Anh nhẫn nại bao dung đã thức tỉnh
Cứu một người thoát khỏi kiếp mê u.
Em đã khóc quá nhiều cho chuyện cũ
Mà quên anh đang lo lắng đêm ngày
Sợ em mệt vì hàng đêm khó ngủ
Anh dịu dàng kể những mẩu chuyện hay.
Cảm ơn trời đã kịp cho em thấy
Tình yêu anh thật màu nhiệm diệu kì
Em đã hiểu và mừng vui biết mấy
Suốt đời này sẽ chẳng nói chia li.
Sưu tầm.
 vntst20183055_500
GIÁNG SINH BUỒN!
Nô en này chẳng sánh bước bên em
Buồn trống vắng len vào từng hơi thở
Không trách than chuyện tình nhiều trắc trở
Chuyện chúng mình duyên lỡ phải chia phôi
Nói gì đâu chuyện hạnh phúc lứa đôi
Em cũng không hứa hẹn câu chờ đợi
Thế là hết những tháng ngày mong mỏi
Nô en này khác với mọi năm xưa.
Không háo hức rạo rực đếm từng giờ
Cùng đón đợi chuông nhà thờ nguyện ước
Thánh đường xưa giờ mình anh dạo bước
Cầu an lành và chúc được bình an.
Gửi theo mây với gió vút lên ngàn
Tim đau nhói với muôn vàn thổn thức
Mắt lệ nhòa chẳng biết mơ hay thực
Giáng sinh buồn hạnh phúc vuột tầm tay.
Sưu tầm.

ANH CHỈ LÀ CƠN GIÓ .!
Anh chỉ là cơn gió
Thoáng qua cuộc đời em
Làm mát dịu trái tim
Đã bao ngày mệt mỏi
Giờ cơn gió hờn dỏi
Bay đi đến nơi nào
Để lòng em xuyến xao
Năm canh dài thao thức
Giấc ngủ chẳng được yên
Mông gió thôi dỏi hờn
Quay về nơi chốn xưa
Gió cùng em sớm trưa
Nhỏ to lời tâm sự
Gió ơi thôi hờn dỏi
Về với em gió ơi
Mình bên nhau mãi nhé
Đừng xa em gió ơi.!!
Sưu tầm.
 vntst20182996_500
NÓI ĐI ANH
Nói đi anh mình còn yêu không nhỉ
Hay xa rồi mộng mị tình ngày xanh
Trái tim em luôn luôn mãi sẳn dành
Là anh đó người em yêu duy nhất...
Sưu tầm.

SẦU TÌNH  [Ngũ độ]
Chiều hoang ủ giá quạnh bao đường
Khuất rẻo ân nguyền lạnh đẫm sương
Héo vọng tình nhân trời huyễn tưởng
Mù khơi kỷ niệm dốc vô thường
Hồng nhan buổi ấy sao mà sượng
Quá vãng hôm nào chợt tẻ vương
Giữa nẻo ta bà lâm nghiệp chướng
Đâu rồi xúc cảm lộng vầng dương
………………………
Đâu rồi xúc cảm lộng vầng dương
Hỡi nuộc tơ lòng bỏ vấn vương
Bởi nỗi tan tành duyên trúc phượng
Mà gây vỡ vụn khúc nghê thường
Làm cơn mộng diễm rời chênh hướng
Khiến quãng mơ ngời phải chạm sương
Cõi ái chi còn mê lịm hưởng
Chiều hoang ủ giá quạnh bao đường
Sưu tầm.
vntst20182989_500
TẺ BƯỚC
Nắng dịu dàng buông khẽ trải đường
Xem kìa nhuộm thẫm hạt mù sương
Miền trông mạnh gió xòe hoan lượng
Nẻo nhớ hường mây xõa lộng thường
Lối mộng lâng ngào hương dạ tưởng
Thềm mơ xuyến thảo sắc lòng vương
Bờ mong luyến nhẹ vần giao hưởng
Quãng nhạc dâng lời vút bổng dương
…………………….
Quãng nhạc dâng lời vút bổng dương
Cung chờ trỗi nhịp khúc huyền vương
Tình ơi dạ cháy bừng không tưởng
Mộng hỡi lòng xao xuyến lạ thường
Bước ngập ngừng trong bờ gió trượng
Đi ngờ nghệch giữa bậc ngàn sương
Nường mây giõi mắt trông hình tượng
Nắng dịu dàng buông khẽ trải đường.
Sưu tầm.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

sunrise.tqb@gmail.com