Thứ Hai, 31 tháng 12, 2018

Những bài thơ hay 366

GIÁNG SINH KẾT NỐI TÌNH NHÂN LOẠI
GIÁNG thế cưu mang kiếp phận người
SINH đầy hào khí ánh hồng rơi
KẾT giao nhân thế lời chân gọi
NỐI tiếp lương tri tiếng thật mời
TÌNH thắm ghi rằng trên cả lối
NHÂN sâu khắc đã khắp lâu đời
LOẠI đi ích kỷ, khơi nguồn sống
LỄ HỘI XÂY THÊM NGHĨA ĐẤT TRỜI.
Sưu tầm.
 vntst20185077_500
DẤU CHỈ TÌNH YÊU
GIÁNG để hoà chung với phận người
SINH làm giá chuộc buổi chiều rơi
KẾT muôn nụ ái niềm tin gửi
NỐI vạn mầm yêu điệu cảm mời
TÌNH trải tâm hiền bên quán đạo
NHÂN gieo ý thiện giữa hiên đời
LOẠI hờn bớt giận tìm tha thứ
CỨU THẾ BAN ƠN NGHĨA CHÚA TRỜI.
Sưu tầm.

TÌNH YÊU THIÊN CHÚA
GIÁNG tỏ thương yêu thể hiện Người
SINH thành khổ hạnh tuyết đông rơi
KẾT cùng sự sống niềm vui khởi
NỐI những mùa xuân nụ ái mời
TÌNH cảnh trần gian dầu tội lỗi
NHÂN duyên tạo hóa vẫn muôn đời
LOẠI trừ cái ác ban ngày mới
CỨU THẾ KHAI ÂN NGHĨA CHÚA TRỜI
Sưu tầm.

THÔNG ĐIỆP NIỀM TIN
GIÁNG xuống hồng ân cứu vớt người
SINH trong máng cỏ tuyết đông rơi
KẾT lòng bác ái niềm tin gọi
NỐI nhịp yêu thương ánh sáng mời
TÌNH rải ngày vui dài giọt nắng
NHÂN gieo mầm tốt đẹp hoa đời
LOẠI tà hưng thiện công bằng đến
CỨU THẾ BAN ƠN NGHĨA CHÚA TRỜI
Sưu tầm.
 vntst20185114_500
NGÔI HAI NHẬP THỂ
GIÁNG trần chuộc tội bởi bao người
SINH chỗ đồng hoang tuyết lạnh rơi
KẾT hợp Ngôi Ba cùng đổi mới
NỐI liền Thánh Ý với kêu mời
TÌNH trao sự thật nơi thiên hạ
NHÂN chứng niềm tin chốn cõi đời
LOẠI bỏ hư danh ban sự sống
CỨU TINH NHẬP THỂ ĐẾN TỪ TRỜI
Sưu tầm.

SỨ ĐIỆP GIÁNG SINH
GIÁNG xuống trần gian giúp đở người
SINH nằm máng cỏ, nhạc mừng rơi
KẾT lòng nhân ái niềm tin gọi
NỐI tiếng yêu thương đức trọng mời
TÌNH cảm dâng trào trên vạn lối
NHÂN từ tuông chảy khắp muôn nơi
LOẠI trừ ích kỷ hay thù hận
CỨU THẾ BAN ƠN NGHĨA CHÚA TRỜI
Sưu tầm.

SỨ ĐIỆP GIÁNG SINH
GÍANG hạ, Ngôi Hai tới cứu người
SINH trong hang đá, tuyết ngoài rơi
KẾT dây bác ái, vang lời gọi
NỐI sợi công bình, vọng tiếng mời
TÌNH thật, đường đi và sự sống
NHÂN lành, lối đến với cơ đời
LOẠI bao lỗi phạm trần ai mắc
CỨU THẾ BAN ƠN NGHĨA CHÚA TRỜI
Sưu tầm.
vntst20185090_500
ƠN BAN CỨU RỖI
GIÁNG ân Thượng Đế, vinh danh Người
SINH Chúa hài đồng lúc tuyết rơi
KẾT mối tin yêu lời Thánh giảng
NỐI dây thiện hảo đất Thiên mời
TÌNH thân quảng bá ươm mầm đạo
NHÂN ái bao dung dưỡng cội đời
LOẠI bỏ tà tâm đường đọa ngục
ƠN BAN CỨU RỖI NGÚT CAO TRỜI
Sưu tầm.

TRI ÂN
CHÂN thi xướng họa tỏ ơn người
THÀNH quả giao hòa suối nhạc rơi
CẢM nhận tình yêu Thiên Chúa tới
ƠN ban sự sống Phúc Âm mời
QUÝ huynh vẫy bút ngời ngày mới
BẠN hữu trao duyên thắm cảnh đời
HỌA tứ nồng nàn xuân phấn khởi
THƠ lòng thắm thiết tỏa ân trời.
Sưu tầm.

MỪNG NOEL
M ượt thắm khung trời giã nẻo đông
Ừ yêu sắc phả ngọt môi hồng
N gon ngào cõi ái tưng bừng bổng
G ọn ghẽ tình hương mải miết nồng
N ổi quãng nghê thường ngan ngát mộng
O m nguyền dạ khúc lửng lờ trông
E m về phấn lụa choàng qua cổng
L ộng lẫy sao đèn ngất ngưởng thông
Sưu tầm.
 vntst20185075_500
CHÚC MỪNG GIÁNG SINH
GIÁNG đỏ hoa đèn đỡ lạnh đông
SINH ra được sống cảnh tươi hồng
AN đời nguyện Chúa còn thương cảm
LÀNH tính ơn Trời vẫn bảo trông
HẠNH đến gia đình luôn thắm đượm
PHÚC trao số phận mãi thơm nồng
VUI ngày lễ hội đường đông đúc
VẺ đẹp muôn màu những nhánh thông
Sưu tầm.

TRAO LỜI
GIÁNG đèn dịu ấm xõa màn đông
SINH mộng bình yên thắm dịu hồng
AN tiếng trao về nơi biển ngóng
LÀNH câu gửi đến nẻo trời trông
HẠNH ngời tỏa ấm hương ngào đượm
PHÚC lộng xòa êm sắc diễm nồng
VUI giữa tiết trời hoan ấm cảnh
VẺ ngời say đắm ngọt ngào thông.
Sưu tầm.

MỪNG CHÚA GIÁNG SINH
Hoa đèn rực rỡ sáng ngàn nơi
Vẳng tiếng chuông ngân vọng ngút trời
Khấn nguyện cầu xin Người cứu rỗi
Lời ca hướng cõi Chúa rạng ngời
Hồng ân quyện khắp tình thương khởi
Phúc lộc chan hòa ái hữu khơi
Bốn biển thanh bình luôn dõi đợi
Mười phương hạnh phúc mãi yêu đời
……………………..
Mười phương hạnh phúc mãi yêu đời
Khắp nẻo thanh bình rạng rỡ khơi
Nước thịnh vang lời ca vọng khởi
Nhà vui vẳng tiếng nhạc vang ngời
Chào Xuân lữ khách quay về cội
Đợi Tết đàn chim én tỏa trời
Chúa đã ban tình thương mọi lối
Hoa đèn rực rỡ sáng ngàn nơi
Sưu tầm.
 vntst20185084_500
TRỘM BƯỞI
Trái bưởi ngon lành đẹp đẽ treo
Dù gai nhọn chĩa quyết tâm trèo
Bên vườn lão chủ trông nhà réo
Cạnh gốc con cầy giữ của theo
Tính kỹ đường lui tìm cửa ghẹo
Nhìn lâu chỗ tiến đặt chân khèo
Đôi làn nước ngọt hồ trong trẻo
Múi mọng thơm nồng bõ kẻ leo
Sưu tầm.

CẶP BƯỞI
Vườn em cặp bưởi nõn nà treo
Dẫu cổng rào cao cố gượng trèo
Giữ cửa cô nàng kêu gọi réo
Trông nhà lũ chó đợi chờ theo
Rình lâu chỗ đó thò tay ghẹo
Ngó kỹ đằng kia thọc cẳng khèo
Sữa ngot hai bầu mơn mởn béo
Thơm lừng mát rợi trẻ già leo
Sưu tầm.

TÌNH TREO
Tình em ngọt thảo trái bòng treo
Có mộng chàng ơi hãy gắng trèo
Dẫu cột sau nhà con ngỗng réo
Dù nuôi trước của chú cầy theo
Đà thương chớ thả lời ong ghẹo
Đã nhớ đừng gieo tiếng ỏng khèo
Kết nghĩa ta mình thơm ngọt trẻo
Cho nồng đắm quyện bõ ngày leo.
Sưu tầm.
vntst20182681_500
CHUYỆN GÁC BƯỞI
Đang tầm bưởi mọng chĩa cành treo
Gác cửa ngày đêm nhỡ trộm trèo
Lũ trẻ trâu còn toan tính ghẹo
Anh hàng xóm vẫn nậy xào theo
Từ khi dụng mãnh chuông ràng réo
Đến buổi nhìn cây trái rụng khèo
Thiết nghĩ chăng là do đụng nghẻo
Chi bằng bỏ mặc nó tìm leo
Sưu tầm.

THÁCH LEO
Nơi em bưởi mọng mỡ màng treo
Trơn lắm mà sao dám hỏi trèo
Lắm đứa còi to không vững réo
Bao thằng cu lớn chẳng bền theo
Làng trên vài kẻ đưa cây ghẹo
Xóm dưới mấy tên lấy gậy khoèo
Nom dáng đẫy đà da trắng trẻo
Bưởi đây thách lão nhẹ nhàng leo.
Sưu tầm.

TRÈO BƯỞI!
Tròn hai trái bưởi lắc lư treo
Múi mọng cùi lây dễ phải trèo
Kẻ mãi nhà sang bà vợ réo
Người xa chợ đến cháu con theo
Còn ham của lạ trườn chân dẹo
Tại hám đồ ngon ngã cẳng khèo
Muốn được nên đành ngon ngọt dẻo
Thay vì nhọc sức mấy ngày leo!
Sưu tầm.
 vntst20182673_500
CHINH PHỤC ƯỚC MƠ
Trăng già quá độ vẫn còn treo
Cảnh đẹp dù mơ cũng muốn khèo
Trước ngõ vườn quen người chẳng ghẹo
Sau rừng núi lạ kẻ hòng theo
Tình sâu mãi đợi tìm ai réo
Nghĩa nặng hoài trông kiếm nhỏ chèo
Cuộc sống bình yên giờ rõ nẻo
Gia đình hạnh phúc phải cùng leo
Sưu tầm.

ĐỌ BƯỞI
Ngỡ giống cô nàng đọ bưởi treo
Rào thưa nhảy tới vượt qua trèo
So bằng cũng rứa hoài mơ ghẹo
Bảo lệch răng mà vẫn thích theo
Lãng tử thầm mong nhìn mắt lẹo
Tình quân khẽ đụng với tay khèo
Thơm cùi ngọt nước ăn vừa dẻo
Dẫu biết gai nhiều chẳng ngại leo
Sưu tầm.

Giáng Sinh Của Em
Người đời miệng lưỡi chua cay
Vu em lấy trộm đôi giày vài trăm
Giang tay trời giáng em nằm
Máu em chẩy đấy vẫn hăm hăm vào
Một tay định nhấc lên cao
Dằn em xuống đất ai nào xót thương
Trăm chân vạn mắt qua đường
Thờ ơ lãnh cảm đứng rương mắt nhìn
Giầu sang chi mấy trăm nghìn
Em đâu có lấy mà vin cớ gì
Đời em đôi lúc có khi
Đói ăn trong sạch bước đi vững vàng
Giờ em máu đổ hai hàng
Chân tay co giật nằm ngang giữa đường
Thân em như gẫy cơ xương
Người ta vẫn trói như đương nhiên rồi
Họ nói em rách tanh hôi
Chân tay giơ bẩn cấm ngồi đằn ra
Em kêu họ cũng nhiếc la
Chân đấm tay đá chẳng tha chỗ nào
Máu em cứ thế tuôn trào
Mắt rưng ngấn lệ thấm vào ruột gan
Dân quây xúm xít nào can
Họ còn miệng lưỡi bồi than đổ dầu
Thật là em có lấy đâu
Mồ hôi kiếm bữa gầm cầu sạch tâm
Nhớ cha em nuốt âm thầm
Thương mẹ em vẫn mưa dầm mưu sinh
Đường đông phố xá một mình
Nào đâu có chút chân tình thương yêu
Nào người đạo đức cao siêu
Nói lời hay đẹp nói điều thiện tâm
Bấy lâu họ ngộ nhận nhầm
Tâm ta trong sạch tâm ta sáng ngời
Nhìn đây không nói nửa lời
Nghĩ sao vỗ ngực ở đời ra oai
Đẹp tốt không chỉ nói hoài
Phải bằng hành động ai ai kính nhường
Lên chùa lên miếu thắp hương
Chắp tay vái phật tâm vương mãng xà
Vậy làm ô uế phật gia
Đừng mang thân bẩn lên mà cầu xin
Như lai phật tổ luôn nhìn
Tuy không mà có muôn nghìn mắt tay
Việc ác nên sớm dừng ngay
Tu tâm tu tánh có ngày nhẹ căn
Sưu tầm.
 vntst20184132_500
BUỒN...
Có nổi buồn không thể gọi tên
Lòng bâng khuâng nổi niềm quên,nhớ...
Trăng chưa lên gió mây chờ đợi
Người không về vọng tiếng hời ru...
Ta lạc bước quay về chốn cũ
Con đường xưa ngập lá thu phai
Níu chân ta, đôi bờ cỏ dại
Ngậm ngùi thương_xa ngái tuổi thơ!
Thời gian hỡi! làm sao trở lại
Những ngày xưa_mái ấm, tình thân
Giờ hoang phế,tường hoang sân cũ
Ngõ buồn hiu, rêu phủ chân ai
Người đừng trách sao ta khờ dại
Dấu yêu nào, rồi cũng phai phôi
Đời hợp tan mây nước bèo trôi
"Được, mất" rồi cũng về cát bụi..
Sưu tầm.

TẠI SAO?
Khi mất nhau rồi mới hỏi tại sao?
Đồi núi sương giăng mây xám một màu...
Sao gió bên hồ chiều nay buốt lạnh,
Thông lặng buồn tênh con suối nghẹn ngào.
Khi đã nghìn trùng mới tiếc tại sao?
Không nắm bàn tay âu yếm ngọt ngào,
Không nói lời tình thiết tha thuở ấy...
Để hận ngàn thu đau xót cho nhau.
Khi đứng một mình trên phố mù sương,
Buồn ngẫn buồn ngơ xuôi ngược trên đường...
Đâu bóng người xưa đâu tà áo lộng?
Thầm hỏi tại sao lòng mãi vấn vương.
Khi ngồi trên đồi một thoáng về thăm,
Mấy đứa vong niên quán vắng trầm ngâm...
Không hiểu tại sao hồ khô cạn đáy?
Xe cắt ngang qua tựa vết dao đâm!
Khi nâng chén mừng huynh đệ gặp nhau,
Quấn quít bên nhau vồn vã mày tau...
Không hiểu tại sao cố ngăn ngấn lệ?
Giây phút chia tay lệ lại tuôn trào!
Khi một thằng về nhắc chuyện ngày qua,
Uống mãi không say một đám lính già...
Sao cứ nói hoài một thời tuổi trẻ?
Sao cứ không thôi ly tớ ly ta!
Cứ hỏi tại sao! Thao thức tại sao?
Núi cách sông ngăn ta cách xa nhau...
Sao vẫn chờ mong? Sao đầu nhuốm bạc?
Mà thuyền viễn xứ biền biệt phương nào?
Sưu tầm.

CHÚC MỪNG GIÁNG SINH
Cửa thánh chuông rền vọng khắp nơi
Sắc hương tỏa ngập ngát quanh trời
Đèn hoa hạnh phúc mơ màng bổng
Lửa ấm bình yên mộng xuyến ngời
Gió quyện hoan thềm lâng ý khởi
Mây hòa lộng chốn huyễn lời khơi
Sương luồn khẽ mảnh rơi làn đọng
Chúa trải lành ban phước diễm đời
……………………….
Chúa trải lành ban phước diễm đời
Mong toàn nhân loại hết sầu khơi
Niềm vui ngập đẫy nồng thơm khởi
Ý rạng tràn khuôn thắm rỡ ngời
Chúc mọi an lành chan ngập đất
Cầu muôn hạnh phúc tỏa dâng trời
Mùa hoan ấm dịu hương tràn tới
Cửa thánh chuông rền vọng khắp nơi.
Sưu tầm.
vntst20184818_500
TIỀN
Xã hội chi đây ? xã hội : Tiền
Cho dù ghẻ cũng hóa thành tiên
Nhìn thiên hạ diễn: tình ngang trái
Dõi thế nhân ca : kiếp lụy phiền
Lãng tử nhầm thời bi dĩ oán
Anh tài lỡ vận loạn trùng điên
Sầu dâng rượu đắng đời như mộng
Túy nhập tâm thi lộng giấc hiền
Sưu tầm.

Nợ Trần Duyên
Biết sẽ tường phân giải thế nào
Để người thấu hiểu thấp và cao
Từng phiên chợ sớm gầy thân liễu
Những buổi đường xa lạnh xác đào
Áo bạc bao mùa chân gót mỏi
Vai sờn mấy độ chuỗi ngày hao
Trần duyên một mảnh đời hoang phế
Vẫn gượng cười ru giấc ngọt ngào.
Sưu tầm.

PHẬN MÁ ĐÀO
Phận gái sinh ra biết thế nào.
Dám đâu kén chọn thấp hay cao.
Đâu ngại nắng hanh gầy guộc liễu.
Nào e sương giá nhạt phai đào
Khuya sớm xông pha, cò lặn lội
Tháng ngày vất vả, vạc hư hao
Giữ đức cùng con vun lấy gốc
Mong đến ngày mai, trái ngọt ngào
Sưu tầm.
vntst20182763_500
HOÀNG HÔN !
Mặt trời cuộn ngả dưới đồi nương
Giỡn đỏ vàng tươi đượm ánh hường
Lũng suối rừng xanh cùng bản thượng
Trăng ngàn rọi bóng tỏa tình thương.
Sưu tầm.

ÂN ĐIỂN
Giáng thế làm người lúc nửa đêm
Chuồng chiên máng cỏ lạnh hoang thềm
Vì thương tội lỗi lìa ngôi báu
Bởi cứu nhân loài bỏ điện êm
Gánh vác linh trình ban phép lạ
Hy sinh thập giá chết thân mềm
Ơn Ngài rộng lớn muôn trùng biển
Vạn cõi tôn thờ phước hạnh thêm ...
Sưu tầm.
vntst20185015_500
MẸ TÔI
Thương mẹ lắm sớm hôm tần tảo
Suốt cả ngày bán dạo khắp nơi
Buổi trưa đứng bóng mặt trời
Quảy đôi gióng gánh chợ đời bán mua
Vì cuộc sốnghơn thua khổ nỗi
Đổ mồ hôi đánh đổi chén cơm
Tuổi già nặng nhọc sớm hôm
Nghèo hèn tủi nhục mà ôm hận lòng
Cả đời mẹ long đong cơ cực
Vì đàn con rất mực thương yêu
Nắng mưa dầu dãi sớm chiều
Công việc tất bật nhiều điều lo toan
Nhìn thân thể héo hon tiều tụy
Thật đau lòng bi lụy xót xa
Bao năm nguời đã trải qua
Mỗi ngày mấy lượt đường xa gánh gồng.
Sưu tầm.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

sunrise.tqb@gmail.com