Thứ Tư, 12 tháng 12, 2018

Những bài thơ hay 312

Nam Mô A Di Đà Phật
Niệm góp tình thương của cuộc đời
Chân thành nối lại nước non khôi.
Niệm vinh truyền thống tâm từ hạnh
Ngó thẳng trao nhau một nụ cười.
Niệm buông thù hận xây cách ngăn
Giang sơn ai nỡ dệt lầm than.
Niệm thương bến hải hờn ly biệt
Đã mấy kiếp mang sóng ngập tràn.
Niệm bỗng ngày kia dậy khuất sầu
Chiến tranh chôn sống mảnh tình non.
Thôn xanh chết lịm màu hoa tím
Xơ xác cành khô gục giữa đường.
Niệm rũ điêu tàn ngăn lối đi
Lạnh lùng che phủ áng mây phi.
Xa xa còn lại lều tranh đổ
Nấm mộ bao xưa chẳng nói gì..
Nam Mô A Di Đà Phật
Sưu tầm.
 vntst20182691_500
KIẾP GIANG HỒ  [Giao cổ]
Thời gian đi miết mộng chưa đầy
Ngất ngưởng thân đời giữa tỉnh say
Ngoái lại đường xưa mù mịt vẫy
Trông về nẻo mới hững hờ vây
Trường giang oải bến bờ đâu vậy
Danh lợi chi nào trí não cay
Một nhúm lửa hùng ôi phải đậy
Tìm vui thơ thẩn để qua ngày
……………………
Tìm vui thơ thẩn để qua ngày
Đàn địch xua làn nước mắt cay
Dốc tửu bên triền hoang hoải dậy
Ca tình giữa gió ảo mờ vây
Trầm hương lỡ nỏ cần xưa ngoái
Chả thiết mai chờ áng nguyệt say
Sương bạc giang hồ tay trắng mãi
Thời gian đi miết mộng chưa đầy
Sưu tầm.

DA DIẾT
Lãng tử chàng ơi mộng mãi đầy
Hương lòng thuở ấy đượm nồng say
Lời thương vẫn dệt ngon ngào vậy
Điệu nhớ đang lồng ngọt thắm vây
Quãng hẹn sao trùm cơn giận lẫy
Nơi chờ lại chớm giọt hờn cay
Làm cho giọt mắt tràn lan gãy
Dạ trở hồn đêm rụng giữa ngày
…………………..
Dạ trở hồn đêm rụng giữa ngày
Xem nè gió bụi mắt nhòe cay
Từng cơn xé quặn vò môi quẫy
Mấy đợt se luồn cuộn tóc vây
Lối cũ ai chờ sương quyện đẫy
Thềm xưa kẻ đợi khói choàng say
Người đi cách nẻo còn không vậy
Lãng tử chàng ơi mộng mãi đầy.
Sưu tầm.

KHẮC TẠC ƠN DÀY
Buổi lại mùa qua vẫn nhớ thầy
Ơn dành nghĩa gửi ví ngàn mây
Bày ngôn dạy ngữ nào so khắc
Luyện nết rèn tâm đã kể ngày
Lúc khổ khi nghèo luôn vững dạ
Hôm buồn bữa mệt há chùn tay
Hoài tươi mãi thắm nơi hồn trẻ
Trí dưỡng tình vun chở nặng đầy
……………….
Năm dài tháng rộng mãi còn đây
Buổi lại mùa qua vẫn nhớ thầy
Nét chữ đường ngôn mà kẻ dạy
Câu tình tiếng ngãi của người xây
Còn thương lại xót thân mòn mỏi
Dẫu khổ dù đau dáng khọm gầy
Vất vả bơ phờ nhưng dạ vững
Mong về ngỏ gặp đến lòng ngây
…………………..
Cánh gãy đời hoen chịu lẻ bầy
Con khờ trẻ dại gắng vờn bay
Ngày trôi tháng đuổi còn mơ mẹ
Buổi lại mùa qua vẫn nhớ thầy
Dẫu gió dù sương nào lạnh bủa
Hay già hoặc xấu chẳng sầu vây
Hoài ghi mãi khắc ơn trời biển
Để sớm rồi hôm những tụ vầy
…………………..
Anh đoài gã bắc chị miền tây
Chỉ hắn mình tôi dạt vũng lầy
Để xót rồi thương nhìn bữa học
Thêm sầu đến tủi dõi hàng cây
Xuân về tết gọi hoài trông kẻ
Buổi lại mùa sang vẫn nhớ thầy
Giữ dạ ghì tâm ghìm cảm xúc
Ân gìn nghĩa tạc chẳng nào lay
………………
Dạ tủi lòng mơ mỗi tháng chày
Năng trồng gắng dệt để tình gây
Mà hôm lại sớm nhìn trang vở
Để bữa rồi khi mộng tiếng giầy
Nhủ trí rèn tâm làm việc nghĩa
Răn mình bảo bạn khắc lời hay
Mai này mốt nọ thành ông cả
Buổi lại mùa sang vẫn nhớ thầy.
Sưu tầm.
 vntst20184013_500
TÌNH THƠ BỐN MÙA ( Ô Thước Kiều - Thủ Nhất Thanh )
Xuân về gió lộng khẽ khàng lay
Xuân đến nâng ly, rượu giãi bày
Xuân gửi nàng thơ ngâm ái thệ
Xuân mời kẻ sĩ hoạ tình say
Xuân ơi lắm lúc sầu trăm bận
Xuân hỡi nhiều khi tủi vạn ngày
Xuân đã đâu còn ai vẫn đợi
Xuân về gió lộng khẽ khàng lay...
………………………
Hạ làm gió lộng buốt bờ vai
Hạ đến sầu ưu chợt thở dài
Hạ có hay chăng đời kẻ sĩ
Hạ nào thấu hiểu kiếp thân trai
Hạ gây ái luỵ lòng vương mãi
Hạ khiến tình si dạ nhủ hoài
Hạ đã đâu còn ai vẫn đợi
Hạ làm gió lộng buốt bờ vai...
Thu làm giá lạnh chốn bờ tây
Thu nỡ quên mau chuyện những ngày
Thu đến trao duyên tình thắm đượm
Thu về gửi phận ái nồng say
Thu buồn những lúc sương giăng cảnh
Thu tủi là khi gió quyện mây
Thu đã đâu còn ai vẫn đợi
Thu làm giá lạnh chốn bờ tây...
Đông tàn giá lạnh hững hờ ôi
Đông cứ qua đi hết thật rồi
Đông giữ thời gian không trở lại
Đông mang kỷ niệm khẽ buồn trôi
Đông làm lãng tử buông sầu nhớ
Đông khiến giai nhân thả tình phôi
Đông đã đâu còn ai vẫn đợi
Đông tàn giá lạnh hững hờ ôi...
Sưu tầm.

NGHỊ LỰC KIÊN CƯỜNG
Tôi từng khóc bởi thiếu giày mang
Đến lúc nhìn bao cảnh phũ phàng
Đấy vị không chân cười mạnh mẽ
Kia người khuyết tật sống hiên ngang
Dù trong khổ cực nào sai hướng
Mặc giữa sầu thương vẫn tỏ đàng
Ý chí kiên cường đâu khuất phục
Vươn mình đứng dậy sánh kim cang.
Sưu tầm.
 vntst20184006_500
OÁN THI KHÚC   ( Lục Bát Thuận - Nghịch Độc )
Ca lời đượm thắm yêu thương...
Xa xa hình bóng nhớ vương nao lòng
Tin hoài cứ mãi thầm trông
Mình bên hiu quạnh ngát hồng hương phai
Nhiều khi bởi nhớ thêm dài
Yêu thương nhoà mắt lệ ai trao người
Hoa ngời sắc mộc nào tươi
Trò chơi duyên nợ kẻ cười lòng đau
Tiền ơi! bể khổ thêm sầu
Khuyên ai đừng chớ hỏi câu, nơi tình
Rưng rưng khoé mắt buồn thinh...
………………..
Thinh buồn mắt khoé rưng rưng...
Tình nơi câu hỏi chớ đừng ai khuyên
Sầu thêm khổ bể... ơi tiền!
Đau lòng cười kẻ nợ duyên chơi trò
Tươi nào mộc sắc ngời hoa
Người trao ai lệ mắt nhoà thương yêu
Dài thêm nhớ bởi khi nhiều
Phai hương hồng ngát quạnh hiu bên mình
Trông thầm mãi cứ hoài tin
Lòng nao vương nhớ bóng hình xa xa
Thương yêu thắm đượm lời ca...
Sưu tầm.

ĐÊM BUỒN
Rượu bao nhiêu cho đủ
Thơ được bấy ngàn bài
Được mất chẳng riêng ai
Đường dài ta lặng bước
Đêm dài không ngủ được
Nhìn qua ô cửa buồn
Thấy chị nguyệt dần buông
Cười buồn ta hỏi nhỏ
Trăng ơi trăng ở đó
Sao không xuống cùng ta
Vui một tí thôi mà
Cho lòng ta thanh thản
Cuộc đời bao năm tháng
Vẫn chỉ mỗi ta sầu
Lặng im giữa đêm thâu
Khép mi sầu đẫm lệ...
Sưu tầm.
 vntst20183820_500
ĐÊM BUỒN .2
Đêm nằm nghe gió thổi
Ngoài trời đổ cơn mưa
Đau xót mấy cho vừa
Khi tình chưa lên tiếng
Yêu thương nơi cửa miệng
Sao không thốt nên lời
Tương tư chẳng hề vơi
Lặng bên đời người lạ
Ừ rằng ta ngốc quá
Ôm hoài mối tình si
Có chăng bởi chữ "vì"
Nên nhiều khi.. thôi kệ
Mặc cho đời vẫn thế
Có khác được đâu nào
Duyên - Nợ tựa chiêm bao
Ta gửi vào quên lãng...
Sưu tầm.

ĐÊM BUỒN 3
Lại thêm một đêm nữa
Ta tự hứa với lòng
Hỡi nỗi nhớ mênh mông
Xin cất vào dĩ vãng
Trời bao giờ mới sáng
Để ta tỉnh cơn mê
Bước chân thôi nặng nề
Rượu say lòng kẻ sĩ
Làn khói trong không khí
Điếu thuốc như vội tàn
Tựa như lời thở than
Chẳng muốn màng đến nữa
Quên đi bao câu hứa
Gạt hết những muộn sầu
Còn ta với đêm thâu
Gật đầu chào... bạn hữu !!
Sưu tầm.
camhoa003_500
ĐÊM BUỒN
Một mình bên chiếc bóng
Leo lét ngọn đèn mờ
Người thi sĩ mộng mơ
Cho nàng thơ say đắm
Trời bên ngoài lạnh lắm
Nàng hãy xuống cùng ta
Vui một tí thôi mà
Ảnh nguyệt tà e thẹn
Ly rượu sầu cạn chén
Cõi lòng ngẹn câu từ
Lão Bạch ngẩn suy tư
Đời chợt như huyễn mộng
Vạn bài thơ chất đống
Chẳng vơi nỗi tâm tư
Kiếp lãng du mệt nhừ
Dụng thi từ khắc hoạ...
Sưu tầm.

MƯA...
Mưa buồn nhỏ giọt trút niềm vơi
Mưa hoá tương tư dụng cảnh đời
Mưa khiến lòng đau mi ngấn lệ
Mưa làm dạ tủi mắt sầu khơi
Mưa nào hiểu được tình văn sĩ
Mưa có hay chăng mộng thiếu thời
Mưa đổ trường canh Lâu Vọng Nguyệt
Mưa buồn nhỏ giọt trút niềm vơi...
Sưu tầm.

THÚ VUI NHÀN
Đương thời ẩn sĩ thế mà quen
Mọt sách như ta thấu cảnh quèn
Sáng đến buông cần khi tĩnh lặng
Đêm về nhả chữ lúc bon chen
Nào đâu được mất cầu danh lợi
Há lại hơn thua cái sự hèn
Quạnh quẽ du miên đời chỉ vậy
Đương thời ẩn sĩ thế mà quen...
Sưu tầm.


MỘNG LUYẾN THƯƠNG
Tay nâng chén tìm vơi chốn mộng
Cõi dương trần lay động tình si
Một đời chẳng thẹn điều gì
Oán thay duyên phận gây chi não nùng
Hồng nhan ải anh hùng khó tránh
Lẽ vì thương hoá cảnh nặng tình
Trao chi một chút niềm tin
Để rồi lặng lẽ riêng mình cô đơn
Bao năm tháng trách hờn thiên mệnh
Quẳng gánh sầu nơi bến cô liêu
Có chăng giữ lại một điều
Trước là "vãn khứ" sau yêu "lặng thầm"
Nghĩ đến đó từ tâm thanh tịnh
Dứt duyên trần ta tỉnh cơn mê
Lão Thiên ngoảnh mặt ra về
Chào ngài ẩn sĩ thoát "mê" cõi phàm
Sưu tầm.
vntst20183772_500
MỘNG VÃN KHỨ 29
Thuyền mang nỗi nhớ khuất đi rồi
Thuyền để ta buồn ngấn lệ rơi
Thuyền tiễn giai nhân về chốn ấy
Thuyền đưa lữ khách tận chân trời
Thuyền gây cách biệt tình chưa dứt
Thuyền tạo xa lìa ái chẳng vơi
Thuyền giữa sương mờ ru huyễn mộng
Thuyền mang nỗi nhớ khuất đi rồi...
Sưu tầm.

MỘNG VÃN KHỨ.36
Chân trời lẻ bóng mỗi riêng ta...
Buốt lạnh đêm thâu mắt lệ nhoà
Rượu uống ngàn canh nơi cõi mộng
Thơ làm vạn buổi chốn trời xa
Nghe đâu tiếng nhạc ru bên gió
Lại thấy đàn ngân cạnh nguyệt tà
Sự thế luân hồi duyên hữu phận
Đi - Về một kiếp ngẫm thời qua !
……………..
Đi - Về một kiếp ngẫm thời qua !
Dụng tửu kề trăng luận chính - tà
Bạn hữu ngày xưa âu trở lại
Huynh đài một thuở cũng dần xa
Trao đi nỗi nhớ tình phai lãng
Gửi laị niềm vương ái nhạt nhoà
Vãn khứ u hoài say chợt tỉnh
Chân trời lẻ bóng mỗi riêng ta...
Sưu tầm.

VẤN CỐ NHÂN .
Lâu vọng nguyệt sương mờ giăng cảnh
Nhìn đâu đây ảo ảnh hiện về
Sơn trầy bảng gỗ buồn thê
Trên trăng dưới nước bộn bề tâm tư
Mây bên gió tưởng chừ bay vội
Kẻ tha phương lạc lối tìm quên
Luống gì chân cứng đá mềm
Bao năm trở lại tóc thêm ngã màu
Cố nhân oán tìm đâu tri kỷ
Đến Nguyệt lâu ngẫm luỵ cơn sầu
Rượu chưa ngấm dạ lòng đau
Tường rêu bàn mục người hầu chẳng ai !!
Nhớ cái thuở lưng nài một gánh
Cùng anh em theo chánh diệt tà
Thời gian thấm thoắt trôi qua
Người xưa hiện hữu như là mới đây
Tỉnh cơn mộng trăng gầy in bóng
Rượu cạn vơi thơ đọng chân tình
Bước đi siêu quẹo lặng thinh
Non cao trời rộng riêng "mình" với "ta"...
Sưu tầm.
 vntst20183772_500
VẤN CỐ NHÂN .2
Chiều thu gió thổi thoáng qua lầu
Lão Bạch trông về Vọng Nguyệt Lâu
Én liệng lơ thơ chừng rũ cánh
Chim bay lát đát thoắt chao đầu
Quê nhà bỏ lại ân tình cũ
Tổ ấm buông rồi nghĩa nặng sâu
Thức cảnh thi bình nơi viễn xứ
Chiều thu gió thổi thoáng qua lầu...
Sưu tầm.

VẤN CỐ NHÂN .3
Vọng Nguyệt Lầu ư ? kẻ ghé thăm
Bao năm trở lại bấy xa xăm
Nhìn quanh lặng bước người không nói
Ngó lại dừng chân chợt lặng câm
Lão vốn lưu nhân chẳng lối về
Chân mòn đi rốt phận cuồng mê
Đi tìm bạn hữu nơi tâm thức
Chợt bẽ bàng sao một kẻ hề
Vọng Nguyệt ta đây hận mất rồi
Ai mơ nguyệt ảnh , rượu buồn ôi !
Trời cho kẻ sĩ buông cây viết
Lão tặng cao xanh hoạ chữ "đời"
Kẻ mãi tìm trăng ở chốn nào
Ta buồn lại kiếm chốn lao xao
Sương giăng phủ kín mây che nguyệt
Tự hỏi thân già sống được bao... !!?
Sưu tầm.
 vntst20183796_500
VẤN CỐ NHÂN .4
Ta về ngẫm lại chuyện xưa
Những ôi cùng nhớ , trăng vừa lên cao
Nguyệt lâu mấy kẻ ra vào
Có chăng kẻ sĩ và bao chuyện buồn
Lầu phong nguyệt ánh trăng buông
Thi nhân - viễn khách ai buồn hơn ai
Nhâm nhi tửu đắng thở dài
Tam canh gà gáy ngâm vài câu thơ
Tiếc cái thuở - buổi mộng mơ
Huynh đài tỷ muội ai ngờ chia ly
Giận ta lắm mãi giữ ghì
Tâm tư vương vấn chân đi chân dừng
Quá khứ về , lệ trào rưng
Rượu cay thấu dạ người dưng thấu lòng
Đời thi sĩ hỏi buồn không !
Môi cười muốn nói ngập ngừng rồi thôi...
Đêm thinh vắng mỗi ta ngồi
Ngâm thơ với tửu bồi hồi khi say
Chuyện quá khứ đếm lại ngày
Bên lầu Vọng Nguyệt ai hay ta sầu...
Sưu tầm.

LỆ RƠI MÔI ĐẮNG TIM MỀM
ĐAU THƯƠNG KHẮC HOẠ BÊN THỀM THƠ CA "
LỆ vương đôi mắt u buồn
RƠI từng giọt đắng thơ buông vài dòng
MÔI mềm lệ nuốt vào trong
ĐẮNG cay chua chát tình hồng thoáng qua
TIM đau bởi tại người ta
MỀM lòng cũng chỉ vì là quá yêu
………………..
ĐAU thay cuộc sống trớ trêu
THƯƠNG yêu giờ đã như diều đứt dây
KHẮC trong tâm trí những ngày
HOẠ ra như thể đong đầy trong tâm
BÊN người em có nhớ thầm
THỀM xưa nẻo cũ xa xăm bóng hình
THƠ này anh viết cho mình
CA hoài một khúc tự tình khôn nguôi
Sưu tầm.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

sunrise.tqb@gmail.com