Thứ Tư, 12 tháng 12, 2018

Những bài thơ hay 310

GIỮA THÀNH PHỐ TÌNH YÊU
Xin cùng đối mặt với xuân
Đừng như cơn bấc phong trần đi riêng
Gọi người, ngọn gió ra giêng
Cải ngồng gọi nắng cuối miền thẳm sâu
Nếu không ở bến giang đầu
Dù em ở bến giang đâu cũng về
Xuân còn mơ gió hàng tre
Nắng lên một tiếng tò he, ngỡ ngàng
Thưa em ….phố xá đàng hoàng
Nông thôn cũng đã rộn ràng ngõ xuân
Thì em… Lan.... Cúc hồng quần
Cả trời đất cũng rất cần thanh niên
Tam kỳ, đã thật là giêng
Con sông chạy dọc nhớ miền nước xuôi
Rước em guốc mộc lên đồi
Nghe gió Tam Phú xanh trời Tam Thanh
Dường như. Ai gọi tên anh
Và dường như nữa…tròng trành đôi chân
Và đêm trừ tịch đã gần
Tự nhiên ngã bốn rất cần… ngã ba
Tam kỳ, giữa cõi người ta
Lòng như pháo đã thành hoa mất rồi
Tình yêu dường cũng sinh sôi
Mùa đang vội vã ra chồi, đơm bông
Sưu tầm
 vntst20184026_500
LẼ NÀO
Đi qua đợi chờ đánh thức giọt mồ hôi
Anh hỏi em một câu bờ trên tóc rối
Những đường chỉ tay tìm ra nơi cư trú
Nỗi đau thất lạc dài đến mươi năm
Đấy là lúc gió mùa đông bắc
Làm tổ trên cánh áo mỏng tang
Mặc mưa làm gì tí tách
Mặc anh dại khờ đường bay muộn màng
Trể quá mươi năm không lời thông báo
Trẻ con đã vào vòng chơi luân hồi
Mặc mồ hôi ngủ quên trong từng gân máu
Em gõ làm gì cánh cửa mọt hát đồng dao
Còn gió kiểm tra mưa mùa đông sát hạch
Loài muỗi khôn ngoan hơn lũ chẫu chàng
Nỗi đau của giọt mồ hôi muộn màng
Lẽ nào em biết đươc ?
Sưu tầm.

LỜI CỦA MƯA
Tóc là nỗi nhớ của môi
Đằng sau giá rét là tôi yêu người
Trong tim ẩn hiện nụ cười
Trong đêm dấu một bầu trời rất xanh
Giá gì nỗi nhớ mong manh
Để không ai biết gì dành cho nhau
Thời gian ẩn mặt qua cầu
Cái cây kim phút còn lâu mới ngừng
Nên trời đất mãi rưng rưng
Mùa đông đâu đó bỗng dưng khóc thầm
Trái tim khe khẽ nẩy mầm
Đố ai biết đuợc ai thầm yêu ai
Một bầy con gái con trai
thiên tai mới hiểu thiên tài ở đâu
Đêm nhàu nát nhớ đêm thâu
Đôi môi nhớ tóc mắt sâu nhớ gì
Chia tay thương bàn chân đi
Ghế đá ở lại thầm thì cùng mưa
Sưu tầm.

TỪ NƯỚC GIỌT TRANH
Ba lô nặng trĩu trên lưng
Đường rực rỡ hoa rừng
Ruột tượng gạo căng phồng phía trước
Đi hành quân Không! Đi dạy
Tôi đã thấy mùa đông ở đấy
Những đứa trẻ chân trần còi cọc vàng da
Vẫn thắp lửa ngọn đèn hột vịt
Những đốm lửa và bầu trời khao khát
Dưới mái hiên trường tôi uống giọt nước tranh
Ngôi trường tốc mái đứng chênh vênh
Giữa đôi bờ đói cơm và khát chữ
Thương cô giáo chia hết thời thiếu nữ
Cho ngày đi đêm tới trống tan trường
Tôi, người thầy vẫn lặng lẽ phân thân
Lặng lẽ nắng và mưa ngày giáp hạt
Cháy lòng hiểu đằng sau từng mất mát
Con đò đời bơi chãi phía tươi xanh
Ngày tháng cũ rụng rơi từng cuống rạ
Hạt mầm bay cuồng nộ gió giông đời
Ai đứng hát ko một lời mặc cả
Nước giọt tranh có vị biển trầm luân
Có vị của mùa xuân đâu đó khóc
Áo ve. cà vạt mới đầu chải mượt
Rùng rùng xe phố xá xôn xao
Laptop trên tay bàn chân bương bã
Anh đến nơi nào Không!Đi dạy….
Mặt trận vẫn nhoáng nhoàng lửa cháy
Chiến trận xãy ra trong trái tim mình
Tôi muốn uống giọt tranh...
Sưu tầm.

NGHE TIẾNG GỌI
Học trò cõng chữ trên lưng
Mẹ ru con ngủ lưng chừng cung mây
Con đường mới đó giờ đây
Những con ngựa đã bứt dây về trời
b, c mưa rụng tơi bời
Còn a, á, â nón cời tả tơi
Thầy đi chăn thả cuộc đời
Đồng xanh lắm sói rong chơi bốn mùa
Đầy trời phượng vĩ cuộc đua
Trái tim rỉ máu mà mùa không tan
Lời ru chẳng tính tình tang
Dư âm tích tịch muộn màng theo sau
Còn ai gõ trẻ trên đầu
Cái tâm ở đấy cái tầm ở đâu
Xưa ru con chuyện cơ cầu
À ơi thành cuộc bể dâu mất rồi
Mái trường vẫn đó đơn côi
Giọng ai trong trái tim tôi ....gọi thầy...
Sưu tầm.
 vntst20183650_500
MẮT MÙA ĐÔNG
Còn đôi mắt ngủ trên vai
Còn đôi tay thức thương ai chưa về
Hương mùa vừa đủ gây mê
Một vầng trăng lỗi lời thề heo may
Gió còn tháo gở hàng cây
Lá và tôi với đường bay hai chiều
Mùa đông làm bức phù điêu
Trái tim chạm trỗ đủ điều , lắng nghe
Lắng nghe trời đất hát bè
Giọt mưa cứ mãi làm se sắt lòng
Xin còn một câu hát rong
Ngủ đi đôi mắt ngược dòng mùa đông
Nhớ xưa...tay bế tay bồng
Nhớ ....xưa hơn nữa là không có gì
Có chậm thì mùa cũng đi
Chậm hơn chút nữa ...Mà chi, thêm buồn
Sưu tầm.

THU KHÔNG
Nhặt chiếc lá nơi mùa thu chưa dến
Tàn đêm nay tin chắc sẽ thu về
Mây bất hạnh làm mưa ngoài ngõ vắng
Cơn mơ rêu chơm chớm khoắc khuya buồn
Thu mỏng tang như cánh nhỏ chuồn chuồn
Sự thất lạc bầu trời khung cửa hẹp
Nơi kéo thả lần đầu con dế khóc
Nơi tôi về và chổ ấy thu đi
Đừng làm mưa xanh mùa trăng vô vi
Anh còn đâu đồng cỏ vàng cơn khát
Quay về thôi đèn kéo quân phờ phạc
Khúc mùa thu người lớn trẻ con buồn
Chỉ còn mình ta ngồi lại hát suông
Bản đồng dao cho người năm mươi tuổi
Giữa nhân gian có một lần làm cuội
Một lần thu quay quắt giữa thu không
Đã về chưa lá vàng trong mênh mông
Không chắc chắn mùa thu còn đến kịp
Đêm khuếch đại giọt mưa làm áp thấp
Có lẽ nào như thế, lẽ nào thu..
Sưu tầm.

Em về sau một cơn mưa
Một hôm sáng nhớ chiều đi
Người không ở biết lấy gì là vui
Ngày quên một giấc ngủ vùi
Ly cà phê thức ngậm ngùi ban trưa
Em về sau một cơn mưa
Và sau cơn gió sợ mùa hạ sang
Gởi về quê mẹ bình an
Tường không rêu sợi nắng vàng mồ côi
Con đường song vỗ không thôi
Còn trong nhau một chỗ ngồi màu xanh
Chiều không gió cũng tròng trành
Nơi em gửi lại cho anh nghìn trùng
Lời ve náo loạn không trung
Phượng rưng rưng đỏ, anh rưng rức lòng.
Đưa em dưới một cầu vồng
Cơn mưa nhắn gửi mặn nồng riêng ai
Đưa em về kẻo chiều phai
Đôi vầng nhật nguyệt trên vai ngủ vùi
Sưu tầm.

MỘ GIÓ
Mẹ ru cho đến bao giờ
Đồng xanh tháng bảy gió vơ vét buồn
Mơ hồ trăng ấy đã suông
Gió là hội ngộ của cuồng điên xưa
Lạy trời tháng bảy đừng mưa
những ngôi mộ vẫn đong đưa gió trời
Có người áo lính đem phơi
Còn có người nữa rong chơi chưa về
Đừng dừng tao võng chiều quê
Để con nghe được sơn khê gọi mình
Chiến trường lùi tận vô minh
Mà sao ngọn lửa chiến chinh chưa tàn
Nấm mồ, giọt lệ nghĩa trang
Vàng tro thưở ấy mênh mang chân trời
Những ngôi mộ gió không lời
Làm mây vô định giữa đời, lang thang
Sưu tầm.
 vntst20182740_500
DÒNG SÔNG  PHÍA MẶT TRỜI
Khi ánh nắng đầu tiên gọi tên dòng sông
Khi tiếng hát đầu tiên gọi anh mênh mông
Có một lần mơ mình thức giấc
Cầm một bàn tay thơm thảo, bé con
Em lẫn lộn đêm tôi nơi dự báo có mưa
Nơi lầm lủi cuộc hành trình đơn độc
Nơi bước chân về và nghe ai bật khóc
Bé con, bé con sao chẳng phải là em
Ngày mệt nhọc đi qua nơi mất gió
Đôi mắt ai vẫy gọi mặt hồ đầy
Anh lang thang nghe giọt mồ hôi thở
Và em lần đầu hiểu được nắng mồ côi
Đừng bao giờ đánh rơi cơn mơ
Đời dễ vỡ dù cho là sương khói
Và những bức tường rêu, con mắt gió
Sẽ một lần bật khóc tiễn mùa đi
Sưu tầm

LỜI CỎ
Đêm khuya nằm nghe tiếng ai nói
đồng xanh, đồng xanh đàn sói chưa về
bầu trời hồn nhiên trang điểm góc mùa hè
loài ve mơ về cuộc chơi dang dỡ
là anh nuốt ánh sao rơi mà không điều ước
đêm bao giờ cũng vậy che lấp nỗi niềm
loài đom đóm thắp ngọn đèn sướt mướt
tìm chẳng hề ra chiếc bóng chính mình
là ai một giấc mơ trưa khi mặt trời ngái ngủ
nhánh rong tê tái con nước đã ròng.
Điều chính dòng sông cũng không thể hiểu
có một con thuyền no gió đã ra đi
em nghe gì dưới bóng mây đồng xanh
anh tập tểnh làm cừu non khát cỏ
và như thể chân trời đang bỏ ngỏ
rạ rơm chiều thôi theo khói bay lên
Sưu tầm.

TÌM XUÂN EM HÁT BÈ TRẦM
Mò từ đáy biển mò lên
Xuân thiên thu đã bỏ quên chốn nào
Nhân gian sóng gió ba đào
Đêm đêm ai với thét gào cuồng si
Đi tìm từ chổ bờ mi
Khóc gì cạn kiệt nỗi gì vô âm
Một đôi lá rụng âm thầm
Âm dương.Khép tán để mầm chịu đau
Anh vờ vịt nửa đêm thâu
Biết là xuân đến gọi nhau con đường
Đi trong hẽm phố hẽm phường
Chân sinh ra để vô phương tìm người
Vớt lên được một tiếng cừoi
Nhìn trong ha hả thấy rơi lệ thầm
Xuân về cư ngụ tại tâm
Xuân không về nữa là trầm hương bay
Đã sinh là nợ tháng ngày
Câu thơ là những đường cày dã tâm
Xéo dày.Em hát bè trầm
Tôi đi bè nứa lỗi lầm trăng treo
Đành thôi, có dạt cũng bèo
Mây trời vô tận Trôi theo làm gì....
Sưu tầm.
vntst20184023_500
XÓM XƯA, NGÀY NỌ...
Tam Kỳ, thời tiết đong đưa
Rất dư ngày nắng quá thừa ngày mưa
Vàng rơi đường nhuộm màu sưa
ấu thơ ngày nọ như vừa qua sông
Mà nghe con nước phiêu bồng
Dấu ngấn ngày lũ, cải ngồng gọi xuân
Biết yêu từ độ đông tàn
Anh làm lân xóm Tứ Bàn gọi em
Chờ nhau trừ tịch mưa mềm
Ngõ giếng Bốn Trụ hom hem tiếng gà
Tam kỳ có một sân ga
Gởi trời thương nhớ anh ra chiến trường
Tiễn người theo mãi mùi hương
Cái chân quê ấy như Trường Giang xanh
Như dòng Bàn Thạch loanh quanh
Mùa xuân trống giục là anh nhớ nhà
Sưu tầm.

MỘT MÙA XUÂN NỮA
Nén vào lửa.Chiều tương tư gió
rét càn khôn đâu của riêng mình
Em chớ dại.hớ hênh cành nọ
chút hoàng mai mở cửa ra giêng
nén vào nhau.Giả bộ ngoan hiền
nén vào lửa tàn tro dẫn độ
ôi mùa đã đi rồi để đó
gieo rắc gì biền biệt không tên
ngói âm dương không biết mình đêm qua xanh
như anh chẳng biết mình đêm qua ngói
sông đã chảy một lần gian dối
hiểu là xuân tường đã rêu rồi
Nén vào em, không được.Nén vào tôi
đỏ như mãn đình hồng đêm còn mơ thấy lửa
Nhớ câu, nhớ câu: Vó câu qua cửa
Một mùa xuân nữa đi luôn....
Sưu tầm.

MƯA ƠI
Mưa ơi ..mưa quá não nùng
lá vàng rơi rụng.. . chẳng chùng bước chân
Mưa ơi.....mưa gió..ngoài sân..
cũng làm xao xuyến....tần ngần..em đi
Mưa ơi.....mưa đến..làm chi..
cho em tôi khổ......làm gì..được đâu..
Mưa ơi.....mưa hãy..tạnh mau..
trời xanh mây trắng ...có nhau..cả ngày..
Mưa ơi....mưa có biết không?
ta luôn khao khát.....trong lòng..không mi.
Sưu tầm.

CUỘC SỐNG 2
Bao năm ngẫm nghĩ trong đời
Người ta ai cũng một thời mà thôi
Những khi đã lỡ buông trôi
Làm sao quay lại, mà đòi được sao
Đời ai cũng muốn vươn cao
Kể ra năng lực, ai nào giống ai
Kém hơn, phải trải đường dài
Khôn, lanh chắc lẽ chỉ vài nhịp chân
Thiên hạ ai cũng có phần
Đời luôn may rủi, so cân làm gì
Lo mình mỗi nẻo đường đi
Vững tâm tiến bước những khi lỡ làng
Cũng đừng tắt lối, sang ngang
Nhiều khi lạc bước, bẽ bàng lắm thay
Mộng mơ ai cũng mang đầy
Thiết thực cuộc sống, vận may quay về
Thói đời thường lắm khen chê
Vững tâm, theo bước bạn bè cùng lên
Đông người, ý chí lâu bền
Khó khăn chia sẻ, vững trên mọi đường
Thiếu gì những nỗi tai ương
Nhiều người chung gánh, dễ thường vượt qua
Mong rằng ai cũng hiểu ra
Cuộc sống tươi đẹp, chẳng xa với mình
Sưu tầm.

NGÀY NAY ĐỔI KHÁC
Khí hậu Miền Nam đã khác xưa
Mùa khô vẫn cứ lựa khó mưa
Không như lúc trước mùa mưa hết
Giọt nước mưa rơi biết sao vừa
Cứ nghĩ mùa khô ưa nắng nóng
Ai ngờ nước ngập giống mùa mưa
Làm sao giải nghĩa vừa mưa nắng
Chỉ biết rằng trời chẳng giống xưa
Sưu tầm.

Nam Mô A Di Đà Phật
Phật nhìn cuộc sống trần gian
Sinh lão bệnh tử muôn vàn khổ đau
Lại thêm tham vọng sang giàu
Tranh đua giành giật hại nhau khổ đời
Xót thương dòng lệ tuôn rơi
Tranh quyền đoạt lợi rối bời nhân gian
Tạo nghiệp đầy rẫy ngập tràn
Mai sau ắt phải khóc than không mời..
Hãy nhìn cuộc sống muôn nơi
Gieo nhân hái qủa tỏ tường ra sao
Chớ nên mang nghiệp ác vào
Tránh đâu cho khỏi tổn hao phước điền
Cầu mong ai cũng có duyên
Giác ngộ Phật tánh tâm hiền tinh khôi
Đạo đức không bị xa trôi
Từ bi niệm thiện, Phật cười như tâm..
Nam Mô A Di Đà Phật
 vntst20182742_500
CHIA TAY.
Con tầu chuyển bánh để  sân ga
Chạnh nỗi lòng ai buổi xế tà
Vội vã màn sương khoe ngõ nhỏ
Chần chừ vạt nắng ẩn thềm xa
Bao ngày giã biệt trăng còn trẻ
Mỗi độ cùng nhau bóng đã già
Nẻo ấy chàng đi nào dám hẹn
Đêm về thiếp tủi khóc người ta.
Sưu tầm.

CÁI SỰ ĐỜI...!
Khốn khổ con ơi cái sự đời,
Hôn nhau mắc cỡ ... chẳng dám phơi,
Hiên ngang giữa phố anh tè bậy,
Thiên hạ bao phen đã cạn lời!
Cái gì chết chóc sánh bằng bom,
Thiên hạ xúm quanh ... cũng chỉ dòm,
Lại ước ... giá mình cưa để bán,
Khinh thường bom lóe ... phận tối om...!
Rác thải xứ ta đổ ra đường,
Mặc đời ai ấy lỡ chân vương,
Sạch lấy nhà mình ... thây thiên hạ,
Chướng mắt lâu năm ... cũng hóa thường!
Một người ngửa cổ giữa phố đông,
Người sau cũng ngửa ... ý tương đồng,
Chẳng hỏi ... ngửa vì sao thế nhỉ?
Máu cam ... người trước ... vẫn chưa đông!
Tưởng rằng lộc Thánh có trong tay,
Dẫm đạp lên nhau ... chuyện trời đày,
Ai khóc ai la ... thời thây kệ,
Thánh nào ... Thánh chứng ... tội chúng bay!
Làng xóm thế rồi ... đến phố xa,
Văn hóa ... nơi đâu cũng là nhà,
Ra đường thấy trộm không dám thét,
Lạ kỳ ... văn hóa ... ở xứ ta...!
Chưa hết đâu con ... họ học cao.
Hợm đời nghiên cứu ... chuyện tào lao,
Họ nghĩ dân thường không hiểu biết,
Ăn môn ... ăn ráy ... nói như cào...!
Nông dân chế máy để giúp đời,
Ghế cao Tiến Sĩ ... phưỡn bụng chơi,
Chủ ở xứ mình ... lo quỳ Tớ,
Nhiều lắm con ơi ... chuyện ngược đời...!
Sưu tầm.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

sunrise.tqb@gmail.com