Chủ Nhật, 23 tháng 12, 2018

Thơ tình còn mãi 253

PHƯƠNG XA CÁCH BIỆT
Hôm nay gió lạnh
Thấy chạnh trong lòng
Bởi vì trời đã sang đông
Tay chân rát buốt má hồng nhạt phai
Mắt nai buồn bã
Hai ngã chia xa
Ngỡ rằng duyên thắm đậm đà
Nào ngờ xa cách tình ta nhạt nhòa
Phương xa cách biệt
Mãi miết nhớ nhung
Ước mơ suốt kiếp được cùng
Thời gian trôi mãi tương phùng về đâu?
Sông sâu ái bể
Không dễ mà dò
Hẹn thề rồi bỗng vòng vo
Gieo sầu gieo khổ buồn xo tim hồng
Ngóng trông cũng thế
Đâu thể trách ai
Yêu đương thuở ấy phôi phai
Chúc anh hạnh phúc cùng ai lâu dài.
Sưu tầm.
 vntst20184168_500
ANH NGHIÊNG NHÉ !!....
Em đâu muốn .mình nghiêng thành nghiêng nước
Hoa đồng quê. đâu dám ước. kiêu sa..
Em chỉ mơ .êm ấm. một mái nhà
Nơi lửa ấm. có mối tình .chân thật
Nếu tìm được. trái tim yêu .em cất
Chỉ em thôi. chẳng lạc mất cho ai
Để đêm đông. thôi tiếng nấc thở dài
Trong hiu quạnh .mưa buồn. rơi lã chã
Em rất muốn. anh nghiêng về. tất cả
Ngã về em. chẳng dựa dẫm. nơi đâu
Tim rung lên. choáng ngợp. mối tình đầu
Anh nghiêng nhé. ngã về em ..anh nhé !!...
Biển tình lớn. một con tim. nhỏ bé
Sóng tình to. bao kẽ...đã đau thương
Thuyền tình đi. ta chung bước chung đường
Anh nghiêng cả..vào đời em .anh nhé....
Sưu tầm.

THƠ VÀ EM
Đời buồn như một giấc mơ
Em buồn như một bài thơ rất buồn
Ngày ngày,tháng tháng,năm năm...
Em như duyên kiếp con tằm nhả tơ
Biết còn chi nữa mà chờ
Em như một mối duyên hờ... thế thôi
Mặc kệ ai...kệ mặc người
Cứ như hoa dại bên đời vấn vương
Tình trần ai xót thương em
Cho câu lục bát ướt mềm chiều mưa ?...
Vì băn khoăn ,còn đắn đo
Hai mươi năm thoáng chốc qua mất rồi
Tủi hờn dẫu mặn trên môi
Cái thời ngây dại có đòi được đâu ?
Rồi đây hoa sẽ phai màu
Cho câu thơ úa... thành câu thơ buồn
Em như cô bé lọ lem
Dõi theo hoàng tử sang sông vô tình ...
Trời làm nắng nhạt hoàng hôn
Ôm tim ứa lệ vô vàn vết đau...!!
Sưu tầm.
 vntst20184240_500
TIẾNG LÒNG
Lời anh nói khiến lòng em bồn chồn
Niềm yêu thương cứ xốn sang trong dạ
Ước bên anh tựa đầu vào vai ngả
Để nghe tim đập rộn rã tiếng yêu
Dấu yêu ơi! Em nhớ anh thật nhiều
Vẫn chờ đợi từng chiều nhìn sóng nước
Em ước mong mình bên nhau sánh bước
Bởi yêu xa mà chẳng được gần kề
Mỗi đêm khuya quạnh quẽ nơi phòng khuê
Em hờn tủi muốn vỗ về ôm ấp
Muốn thuyền tình anh quay nơi bến cập
Để chúng mình vun đắp tình yêu thương
Đông qua rồi ta dệt mộng uyên ương
Đón xuân đến cung đường đầy hoa nở
Em bên anh trong nụ cười rạng rỡ
Hạnh phúc này muôn thuở mãi lên ngôi!!
Sưu tầm.

XUYẾN XAO DẠT DÀO
Anh ơi Vương vấn
Mê mẩn không rời
Hoa hồng đẹp quá rong chơi
Lòng em lưu luyến bao lời xuyến xao
Cảnh nào cũng lạ
Thong thả tự do
Bấy lâu mơ ước tò mò
Giờ thì toại nguyện chẳng lo nghĩ gì
Mình đi hò hẹn
Duyên bén chao ôi
Tay vòng ấp ủ ươn chồi
Bên người mãi được lên ngôi ái tình
Lung linh sắc thắm
In đặm trong tim
Yêu thương dào dạt mặn mà
Ngọt ngào say đắm thiết tha dạ nay.
Sưu tầm.
 vntst20184244_500
SAO MÌNH CÒN TƯƠNG TƯ ?
Muốn đem chiều nắng xế
Về hong những dòng thư
Người ta hờ hững thế
Sao mình còn tương tư ?
Biết là không duyên nợ
Thì không thể chung đôi
Nhưng trời ơi , mình lỡ
Thương người ấy thật rồi
Biết là không thể cố
Nhưng đâu dễ dàng buông
Lá nhuộm vàng con phố
Bỗng dưng sỏi đá buồn
Gió đầu đông buốt giá
Thổi qua những hàng cây
Dẫu tình mong manh quá
Nỗi nhớ vẫn tràn đầy
Người ta đâu có lỗi
Nên đâu thể trách hờn
Chỉ tại mình nông nổi
Nên trọn đời cô đơn
Sưu tầm.

THẮM DUYÊN
CHỨA chất nhiều nồng nàn quen thuộc
CHAN nỗi niềm phút chốc lòng ai
MÔI hồng ái ngại trao dày
MỌNG bờ yêu mãi vẹn chung câu thề
MÁ ửng hồng trao về ước mộng
HƯỜNG sắc màu buông xuống hồn phiêu
TRUNG tình yêu bện sớm chiều
TRINH nồng nối mộng dạ xiêu ân tình
RẠO trong lòng lung linh êm ả
RỰC tim hồng giờ đã đắp bồi
TÌNH trao duyên thắm lên ngôi
YÊU nhau túc trực tim hồi xuyến xao
MẶN đằm thắm quyện trao nỗi nhớ
MÀ sao lòng bỡ ngỡ lời thương
CHỨA CHAN MÔI MỌNG MÁ HƯỜNG
TRUNG TRINH RẠO RỰC TÌNH YÊU MẶN MÀ
Sưu tầm.
 vntst20184996_500
ĐÔNG LẠNH SẦU THƯƠNG
Dấu yêu à ! Trời đã bước vào Đông
Tiết trời lạnh se nồng con tim nhỏ
Phương xa đó lòng em còn bỏ ngỏ
Hay then cài bởi gió lạnh mùa Đông
Dấu yêu à ! Nơi này vẫn ngóng trông
Vẫn in dấu bóng hồng em thuở nọ
Kỷ niệm đẹp mà lòng anh mãi nhớ
Để Đông về bỡ ngỡ mối tình sâu
Dấu yêu à ! Đông sẽ dài bao lâu
Cho nhung nhớ thôi âu sầu lo lắng
Anh vẫn biết tình em trong im lặng
Nhưng ngày dài chỉ nặng mang thương đau
Dấu yêu à ! Đông sẽ tàn qua mau
Xuân lại đến ươm màu đươm trẩy lộc
Hoa khoe sắc vươn mình cùng thảo mộc
Đón nắng hồng ánh ngọc giọt sương mai
Dấu yêu à ! Anh vẫn như người say
Hồn ngập lối ngấy ngây cùng nắng mới
Lòng thổn thức như mùa Xuân vừa tới
Vị hương nồng như mới thoảng đâu đây.
Sưu tầm.

CHUYẾN ĐÒ .. KHÔNG ANH
SƯƠNG rơi phủ màn đêm buốt giá
ƯỚT vai gầy, ướt cả áo em
LẠNH sao tím hết môi mềm
BÊN song ô cửa êm đềm nhớ nhung
THỀM xưa ấy ta chung lối mộng
NHUNG lụa giàu sống chẳng mơ cao
NHỚ khi hứng giọt mưa rào
ÁNH đèn mờ tỏ nhìn nhau thẹn thùng
TRĂNG lên nguyện chung đời son sắt
BUỒN vì ai chia cắt đôi đường
CŨNG đành xa xót nhớ thương
VỠ tan ly biệt.. vấn vương từng chiều
LÀM phận má hồng hiu hắt đợi
ĐÔI mắt sầu vời vợi ngóng trông
ĐÒ trôi sao mãi ngược dòng ?
NGANG qua chẳng ghé.. nước sông lặng thầm
TIỄN ai mây âm u giăng kín
BẬU ơi có gìn giữ chữ yêu
XA nhau , xa mãi bao chiều
RỒI tình tiếc nuối.. như diều đứt dây
HỎI tim côi ,đêm ngày trăn trở
NGƯỜI ơi.. người nhớ hãy quay về
CÓ em chờ đợi nơi quê
TIẾC bao kỷ niệm triền đê hẹn hò
DÒNG lệ rơi.. hỏi đò có nhớ
TRÔI chi hoài cách trở phương xa
BẾN nay vắng lặng người qua
CHỜ ai mòn mỏi.. sắc hoa ơ thờ
SƯƠNG ƯỚT LẠNH BÊN THỀM NHUNG NHỚ
ÁNH TRĂNG BUỒN CŨNG VỠ LÀM ĐÔI
ĐÒ NGANG TIỄN BẬU XA RỒI
HỎI NGƯỜI CÓ TIẾC DÒNG TRÔI BẾN CHỜ
Sưu tầm.
 vntst20183994_500
HƯ VÔ
Anh đâu rồi? Ngõ phố ấy buồn hiu
Hoa cau rụng trắng thêm trời thương nhớ
Môi xanh xao lắng đêm dài hơi thở...
Cung âm buồn...vỡ khúc hát xa đưa!
Anh chưa về? Đường khuya em ướt mưa
Căn gác trọ trống tênh làn hương ấm
Nghe bơ vơ vọng vang triền thăm thẳm
Gọi mùa xưa...đôi bóng lộng trăng thề...
Đời quá dài,anh ạ,đến lê thê!
Từ mở mắt rồi sâu vùi cát bụi
Lửa yêu đương lại sớm ngày tàn lụi
Cho rong rêu vạt tóc trắng ngang trời.
Bao nhiêu buồn đủ thắp trọn đêm rơi?
Bao nhiêu vui để gọi đời hy vọng?
Trần gian ơi,em trót nhiều mơ mộng!
Giữa đau thương tơ tưởng bóng tiên Hằng.
Đây! Đây rồi-mực lấm ý thơ giăng
Thi sĩ khóc trong niêm vần hỗn loạn
Ai ngân nga bổng trầm dăm trường đoạn
Hóa ra em ru chính trái tim mình...!!!
Sưu tầm.

GHEN VỚI NƯỚC
Anh ước mình hoá thành Giọt Nước,
Vuốt đường cong từ trước ra sau,
Làn da sẽ thấm thật mau,
Đường tơ kẽ tóc đậm sâu ân tình!
Cấm Nước đấy thình lình hôn má,
Bởi của nàng là cả của ta,
Chỉ là nhẹ lướt qua da,
Nhớ đừng ghẹo liễu trêu hoa làm gì!
Ta cấm Nước tình si ngơ ngẩn,
Đừng lập lờ đánh lận con đen,
Chảy qua ta cấm thầm khen,
Đường tơ mượt óng … mon men … chết đòn!
Phận của ngươi làm tròn đi nhé,
Đừng giả vờ mắt hé để xem,
Xuôi đi những nỗi khát thèm,
Bồng lai Tiên cảnh … ai đem cho người!
Làm sạch nàng … không lười nhé Nước,
Từ đằng sau ra trước nhớ chưa,
Xong rồi đừng có dây dưa,
Của ta cả đấy … môi đưa hương tình…!
Sưu tầm.
 vntst20184219_500
ĐỪNG ƯỚT MƯA ƠI
Bên ấy giờ này … tiếng dế có nỉ non,
Đừng thức nghe em … mỏi mòn nhung nhớ,
Anh thức mặc anh … dẫu là vô cớ,
Tay gối dưới đầu … em nhé đấy tay anh!
Bên ấy giờ này … đừng đếm giọt mưa tranh,
Hãy nghĩ rằng ta … cùng nhau sánh bước
Mặc kệ mưa rơi … mặc trời ướt nước,
Anh chắn lại rồi … mưa chẳng ướt em đâu!
Anh biết giờ này … bên ấy đã mùa ngâu,
Mưa cứ lê thê …cho dài nỗi nhớ,
Mưa cũng hờn ghen … nên thường vô cớ,
Kín cả khung trời … ý che lối em qua!
Mưa cũng hình như … muốn chia cắt hai ta,
Mưa đâu biết … càng thêm lòng se sắt,
Và như thế … hai ta càng gắn chặt,
Càng nhớ đong đầy … càng thấy khát khao hơn!
Anh biết giờ này … bên ấy sẽ đường trơn,
Bỏ guốc đi em … chân trần em bước,
Cỏ trước, sỏi sau … em qua cùng ngước,
Sỏi cũng nhẹ nhàng … đỡ lấy gót chân son!
Dấu chân em qua … bao nhiêu nhỉ đường mòn,
Mưa có nhạt phai … màu son môi ấy,
Son dẫu có phai … tình ta vẫn vậy,
Càng nhớ thêm nhiều … Mưa đừng ướt em tôi…!
Sưu tầm.

TRẢ...TRẢ HẾT...
Anh cứ bảo...em là tất cả
Bởi ta cùng hết dạ thương yêu
Chẳng ngờ bay vút...như diều
Tình ơi...sao nỡ lãng phiêu nơi nào...?
Em lặng lẽ...nuốt vào cay đắng
Trả lại anh sương trắng mùa đông
Trả anh bảy sắc cầu vồng
Trả anh một giấc mơ hồng ngày xưa
Trả anh đó...chiều mưa tầm tã
Trả cho nhau...chiếc lá tàn thu
Trả tim đã chót ngục tù
Trả lời ân ái...tiếng ru ngọt bùi
Trả...trả hết...niềm vui...mộng mị
Trả ân tình...vốn chỉ là mơ
Trả duyên nhạt thếch...dại khờ
Để cho cát bụi...phủ mờ dấu yêu
Sưu tầm.
 vntst20183985_500
BẾN MƠ
ANH đã hứa yêu hoài chẳng nhạt
LÀM cơn mưa dịu mát nắng hồng
SÓNG hờn xua đuổi ngày đông
LƯỢN lờ trước gió duyên nồng tim yêu
NGOÀI bến đợi dẫu nhiều cạm bẫy
KHƠI mái chèo đưa đẩy trùng khơi
ÔM con nước mãi chẳng rời
BỜ kia em đợi nào ngơi nhớ chàng
CÁT lấp lánh em mang góp lại
NHỎ bé nhưng cũng phải ghép thành
BÊN bờ mặc sóng tan nhanh
ĐỜI này khắc mãi duyên lành trong tim
LÀ thuyền nhỏ xuôi tìm tay lái
EM gặp nên sẽ mãi chẳng rời
ANH LÀM SÓNG LƯỢN NGOÀI KHƠI
ÔM BỜ CÁT NHỎ BÊN ĐỜI LÀ EM.
Sưu tầm.

ẢO VỌNG
ANH ngồi lặng lẽ dưới chiều mưa
VẪN nghẹn ngào trông kẻ dối lừa
MỘNG trải bơ phờ loang má đẫm
MƠ dồn lạnh lẽo nghiến đời thưa
VỀ đâu ngước cảnh thờ ơ nguyện
LỐI phũ phàng theo lại tưởng bừa
NHỎ nhẹ quay đầu thơ thẫn bước
EM còn ảo vọng nhuốm tình xưa ?
Sưu tầm.

RẢ RÍCH MƯA[Ngũ độ]
Quạnh quẽ hiên ngoài rả rích mưa
Mà đau lúc bị kẻ gian lừa
Tình ơi lại nỡ đày trôi nổi
Nẻo hỡi sao đành chịu thớt thưa
Tưởng mãi chung tình lâng tựa ước
Nào hay phản bội rát như bừa
Nhiều đêm khắc khoải sầu vô vọng
Kỷ niệm ru về những lối xưa
Sưu tầm.
 vntst20183940_500
BỨC THƯ TÌNH CUỐI.
Anh lại viết bài thơ tình trên giấy
Khi mùa đông run rẩy cả hồn thơ
Tiếng quốc kêu gọi bạn hết canh giờ
Mà khắc khoải hai bờ vai buốt lạnh
Ở nơi ấy em có còn hiu quạnh
Hay ấm êm hạnh phúc ở bên chồng
Quên sương chiều rơi ngập lối mùa đông
Ai vẫn đứng vẫn chờ ai chưa tới.
Chiều công sở chiếc lá rơi cũng vội
Dưới thềm mưa khắc khoải đợi nhau về
Trong căn phòng còn văng vẳng tiếng ve
Cánh phượng vĩ sang hè rơi ngập gốc.
Anh lại cất bài thơ tình trong góc
Góc con tim năm tháng đã úa nhàu
Kỷ niệm buồn chưa hết nhớ về nhau
Nhưng tình đã qua cầu theo nước chảy.
Anh lại viết bài thơ tình trên giấy.
Gửi tới em run rẩy cả hồn thơ...
Sưu tầm.

VƯỜN LAN
Em tìm về một chiều đông bâng khuâng
Chân lang thang bước qua từng góc phố
Ngang ngõ anh ! Nhánh lan vườn nở rộ
Đêm chợt về! Sương buốt lạnh căm căm
Em vẫn biết là nơi đó có anh
Anh vẫn thế tròng trành bao kỷ niệm
Với tay lên ! bấm chuông em tìm kiếm
Em lỡ đường ! Muốn trú ẩn một đêm
Sương nặng hạt rơi trên cánh tay mềm
Đêm Lan nở ! nụ rụng xuống từng cánh
Anh vẫn đấy ! Cơn gió khuya lành lạnh
Cúc còn cài chưa chạm dấu tay anh
Bước đi nhanh qua khỏi khu vườn anh
Tâm chắc chắn ! Biết là anh ở đó
Em thở nhẹ ! Trở gót ra góc phố
Căn nhà cũ nhòa cùng trang thơ cũ
Mong manh nhớ ! Nhặt cánh Lan tự nhủ
Phải cố vui ráng sống cho hết đời
Khi chơi vơi không nén lòng tìm tới
Nơi nhà cũ ! có trồng một vườn Lan
Sưu tầm.

NỢ TÌNH
Nợ tiền thì ta trả hết ngay
Nợ tình..trả..càng say đắm tình
đẹp sao cái nợ..Ta mình
cứ luôn khăng khít..như bình với hoa
Bình với hoa mặn mà sâu trước
Ta với mình giao ước trăm năm
sáng như một khối trăng rằm
mây cao trời rộng..bình nằm nhớ hoa
Vẫn biết rằng chia xa là nhớ
như tình yêu muốn thủa em ơi
anh ngồi anh đếm lá rơi
nhớ hoài em đó..bồi hồi con tim
Sưu tầm.
 vntst20184068_500
THƠ TÌNH CHO EM
Bài thơ tình anh viết tặng riêng em
Xua nỗi nhớ nhung khát thèm trỗi dậy
Dòng lệ chảy nhạt nhòa trên mặt giấy
Cháy bỏng linh hồn run rẩy nồng êm
Bài thơ tình anh viết suốt bao đêm
Gửi giọt tâm can khát mềm đôi lứa
Theo làn gió dạt dào trên gác cửa
Ánh nguyệt tàn suýt nữa cũng sầu rơi
Bài thơ tình lưu luyến mãi không vơi
Người quay gót ai rã rời thương nhớ
Định mệnh trớ trêu cho mình gặp gỡ
Khiến bây giờ nức nở khóc tình ta
Bài thơ tình anh viết những ngày qua
Trả cho em nỗi nhạt nhòa chan chứa
Từng canh vắng ru tình trên ánh lửa
Lại âm thầm và cháy nửa hồn thiêng..
BÀI THƠ TÌNH ANH CHỈ VIẾT TẶNG RIÊNG…EM..!
Sưu tầm.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

sunrise.tqb@gmail.com