Thứ Tư, 12 tháng 12, 2018

Những bài thơ hay 313

VÃN MỘNG - HOẠ TÌNH THƠ
" ...Trăng tà vui chốn non cao...
Riêng ai chiếc bóng, gật chào tri âm "
………………………
Vọng Nguyệt mây giăng gió hững hờ
Khơi lòng ẩn sĩ thức tình thơ
Tam sinh luyến hận sầu khôn cạn
Vọng Nguyệt mây giăng gió hững hờ
Kẻ sĩ than ôi hoá dại khờ
Đem lòng mến mộ... nhỏ làm ngơ
Ngàn câu áng tự ngâm chum rượu
Kẻ sĩ than ôi hoá dại khờ
Bạch Phụng thiên thu mãi đợi chờ
Trên lầu Tửu Nguyệt hoạ tình mơ
Nàng sao thấu được lòng văn sĩ
Bạch Phụng thiên thu mãi đợi chờ
Vọng Nguyệt mây giăng gió hững hờ
Nao lòng khách trọ ngẫm bình thơ
Ô kìa ! Lão Bạch buồn chi đấy ?
Vọng Nguyệt mây giăng gió hững hờ
Sưu tầm.
 vntst20182922_500
SẦU THIÊN THU
Đặt bút ngâm thơ trĩu nặng sầu
Xuân về phát hoạ những niềm đau
Bao ngày Hạ chuyển tình phai dấu
Mấy độ Thu qua nghĩa nhạt màu
Kẻ sĩ hoài say thời mộng đẹp
Văn hào mãi luyến thuở còn nhau
Tàn Đông vấn hỏi ai người thấu
Đặt bút ngâm thơ trĩu nặng sầu
Sưu tầm.

MỘNG TÌNH DUYÊN
Tự vấn duyên mình khổ lắm không ?
Người xa cách trở rối tơ lòng
Ngày qua lặng lẽ mây bên núi
Tháng lại âm thầm gió cạnh sông
Đợi lúc sương lên lòng thắm đượm
Chờ khi nguyệt xuống dạ say nồng
Sầu gieo vãn kiếp hoài ru mộng
Bỏ mặc chân tình hoá đợi mong...
……………….
Bỏ mặc chân tình hoá đợi mong...
Tìm vui chén tửu thấu men nồng
Lời ca vọng mãi bao triền núi
Tiếng nhạc vang hoài khắp bể sông
Lãng tử buồn vương sầu chột dạ
Hồng nhan luyến nhớ tủi cay lòng
Đành thôi giã biệt nàng thơ hỡi
Tự vấn duyên mình khổ lắm không ?
Sưu tầm.

PHÚT NHÌN LẠI MÌNH
Ta đã chán cảnh đời vận bạc
Kiếp gian truân mất mát quá nhiều
Giờ đây lẻ bóng cô liêu
Đơn thân độc mã bao điều thị phi
Hỡi thế nhân còn chi Được - Mất
Ta mệt rồi sự thật đắng cay
Miệng đời ai có nào hay
Chữ sầu thi phú giải bày trong tâm
Có hay không âm thầm rủ bỏ
Ánh trăng thề ai tỏ lòng ta
Nâng ly cạn chén chẳng qua
Kém duyên vô phận thế là chia phôi
Danh vọng huyễn mà thôi chớ tiếc
Gánh thi sầu ai biết nào hay
Đến khi rời bút nghỉ tay
Hữu danh vô thực tháng ngày lặng trôi ...
Sưu tầm.
 vntst20182925_500
TỰ TRÀO...
Lãng mạn tựa lời thơ
Bồi hồi khi nức nỡ
Hoa hữu ý lặng thầm
Nước vô tình cứ ngỡ
Năm tháng đã dần phai
Mảnh tình sầu vương nợ
Ta chợt nghĩ về nàng
Dẫu trong mơ vẫn nhớ
Gió mãi về phương ấy
Mây vẫn bay hoài bay
Anh và em cũng vậy
Khi nào tay trong tay
Những đêm dài lạnh cóng
Hơi ấm chẳng cận kề
Thì thầm hoá tỉ tê
Bóng và người thi sĩ
Ôi bao điều vô vị
Giữa cõi tạm hồng trần
Cười cho mảnh tình chân
Đã bao lần ta ngốc
Cuộc đời ơi! đơn độc
Tựa bên ánh lửa hồng
Nhân thời há hiểu không
Đau lòng thay... có lẽ!
Những niềm vui như thể
Phút chốc cũng lụi tàn
Vẳng đâu tiếng thở than
Ta và nàng... xa lạ!
Ký ức buồn chấp vá
Ảo ảnh chợt hiện về
Môi lại đắng lạ ghê
Ấy thế mà ta vẫn...
Tình người, yêu và hận
Sự thế hoá vô thường
Duyên lạc bến yêu thương
Đường đời bao trải nghiệm
Kết thúc thôi tìm kiếm
Những thứ chẳng thuộc về
Huyễn mộng dài lê thê
Ngàn năm thề chôn chặt!!
Sưu tầm.
 vntst20183996_500
MỘNG VÃN KHỨ.44
Thăng trầm một kiếp vẫn riêng ta
Nghĩ lại buồn thêm mắt lệ nhoà
Mấy độ mây giăng tình cách trở
Bao mùa gió cuốn nỗi chia xa
Người ôm kỷ vật thời say đắm
Kẻ giữ thư xưa phút mặn mà
Vẫn thế thanh xuân nào trở lại
Thu tàn Hạ chuyển đón Đông qua
Sưu tầm.

CHỐN VUI NHÀN
Nối nghiệp nhân thời học sử kinh
Trong nhờ đục chịu vẫn làm thinh
Nào đâu mộng tưởng nơi sang quý
Chẳng dại mơ cầu chốn lợi vinh
Phận nhỏ niềm vui nào chắc chắn
Thân già phúc lộc há đinh ninh
Buông cần nhấp tửu ngâm thi phú
Bạch Phụng ơn nhờ đức thánh minh !
Sưu tầm.
 vntst20183808_500
TA LẠC RỒI...
Ta lạc rồi cái thuở tuổi hồn nhiên
Ngẫm suy nhiều nơi bình yên chẳng có
Duyên và nợ ôi những điều chưa tỏ
Lại trở về nơi góc nhỏ đơn côi
Ta lạc rồi đôi mắt lẫn bờ môi
Đời lữ thứ chân vẫn hoài đi mãi
Rượu kề thơ bao buồn vui si dại
Trọn kiếp người chữ "ái" hoá bi thương
Ta lạc rồi giữa sự thế nhiễu nhương
Nơi mà những tơ vương còn đọng lại
Khắc vào tim cho lòng thêm tê tái
Những chuyện buồn giữ mãi được gì chăng?
Ta lạc rồi giây phút cuối giá băng
Đứng nhìn ai mắt khép hờ chết lặng
Cảm nhận đi những thứ toàn vị đắng
Bởi cuộc đời chắc chắn có là bao
Ta lạc rồi giữa hàng vạn vì sao
Nơi có lẽ một ngày nào ta đến
Ôi cuộc đời! kẻ ngóng chờ thiên mệnh
Trọn kiếp người há cập bến yêu thương..
Sưu tầm.

SẦU THIÊN THU
Đặt bút ngâm thơ trĩu nặng sầu
Xuân về phát hoạ những niềm đau
Bao ngày Hạ chuyển tình phai dấu
Mấy độ Thu qua nghĩa nhạt màu
Kẻ sĩ hoài say thời mộng đẹp
Văn hào mãi luyến thuở còn nhau
Tàn Đông vấn hỏi ai người thấu
Đặt bút ngâm thơ trĩu nặng sầu
Sưu tầm.

CHỈ LÀ "BUỒN"
Buồn!
Lệ tuôn...
Tim lạnh buốt
Nỗi sầu ràng buộc
Bể mộng thuộc cơn đau
Có chăng bởi luyến tình đầu
Người vội ước kề nhau lần cuối
Kẻ tìm quên nơi vãn khứ dần nguội
Giai nhân hỡi! điều chi tiếc nuối
Hàng trăm buồn tủi luôn ghì
Ngày tiễn biệt "người đi"
Thì thầm miệng nói
Duyên qua vội
Bất hối...
Buồn!

Buồn!
Bất hối...
Duyên qua vội
Thì thầm miệng nói
Ngày tiễn biệt "người đi"
Hàng trăm buồn tủi luôn ghì
Giai nhân hỡi! điều chi tiếc nuối
Kẻ tìm quên nơi vãn khứ dần nguội
Người vội ước kề nhau lần cuối
Có chăng bởi luyến tình đầu
Bể mộng thuộc cơn đau
Nỗi sầu ràng buộc
Tim lạnh buốt
Lệ tuôn...
Buồn!
Sưu tầm.
 vntst20183957_500
TA VẪN CHỜ NGƯỜI...( Ô Thước Kiều - Thủ Nhất Thanh )
Ta nghĩ thời qua những chuyện buồn
Ta sầu chiếc bóng lệ trào tuôn
Ta nhìn sự thế bao người diễn
Ta ngắm trần dương lắm kẻ cuồng
Ta đã cho đi tình luyến bận
Ta nào giữ lại ái còn vương
Ta đời kẻ sĩ nàng sao hiểu
Ta lắm bôn ba kiếp dặm trường...
………………….
Vẫn thế riêng ta kiếp đoạ đầy
Vẫn hoài luyến mộng mối tình say
Vẫn thương dẫu biết người nơi ấy
Vẫn nhớ dù chăng kẻ chốn này
Vẫn kiếp cô phòng Xuân chuyển Hạ
Vẫn đời lẻ bóng tháng năm thay
Vẫn làm ẩn sĩ nơi thôn dã
Vẫn nghiệp văn chương hoạ giải bày...
…………………….
Chờ ai xướng hoạ áng thơ sầu
Chờ mãi sao người chẳng thấy đâu
Chờ lúc trăng lên lòng ước nguyện
Chờ khi sương xuống dạ mong cầu
Chờ nàng chốn ấy ngâm thi tự
Chờ nhỏ phương này ẩn hoạ câu
Chờ suốt bao năm mà vẫn đợi
Chờ trông một kẻ đã quay đầu...
…………………
Người thuơng nỡ vội bước quay đầu
Người để ta buồn lệ ngấn đau
Người hứa rồi quên niềm ước thệ
Người đi chẳng nhớ mối duyên trầu
Người gây ái luỵ thầm mong nhớ
Người khiến si tình luyến đợi nhau
Người hoá sầu ưu vào huyễn mộng
Người thương nỡ vội bước quay đầu..
Sưu tầm.
vntst20183821_500
SỰ ĐỜI..
Hạ bút xa rời những ý thơ
Gần ba chục tuổi chẳng như mơ
Văn chương nghiệp ấy thôi đành dại
Đạo nghĩa duyên này cũng ngó lơ
Dõi ánh trăng tà đời lẻ bóng
Trông về cánh nhạn kiếp chơ vơ
Dương trần tự ngẫm nay còn tớ
Lão Bạch - Thi Đàn - Vọng Nguyệt Lâu...
Sưu tầm.

CỐ NHÂN THÁN.3
Phù sinh một kiếp đã trôi qua !
Thoáng chốc bao năm ngẫm thật là
Cố hữu bôn ba thời dụng chữ
Quay đi ngoảnh lại chỉ riêng ta
Thành tâm dạ thấu ai người hiểu
Giả ý nào hay tánh thật thà
Tự vấn đường đời ngay thẳng dạ
Phù sinh một kiếp mấy ai qua ?
Sưu tầm.

CỐ NHÂN THÁN.4
Lánh tạm trần gian bởi hám nhàn !
Vô vi một cõi chẳng buồn than
Vài câu nghệch ngoạc âu nên chữ
Nhem nhúa đôi hàng dĩ phận an
Gác bút chênh vênh ai mặc thế
Nhìn đời lắm cảnh xót vô ngàn
Không ta thử hỏi bao người oán
Thức cảnh đương thời há phận an ?
Sưu tầm.
vntst20183868_500
CỐ NHÂN THÁN.5
Ta muốn mượn lời thơ vay tạm
Cõi nhân sinh ảm đạm u sầu
Nghỉ tay dừng bút chấm câu
Nhìn xem phong cảnh tửu lầu quạnh hiu
Trăng in bóng khơi điều suy nghĩ
Chuyện thế thời vốn dĩ ai hay
Bên thơ sáu vạn ngàn ngày
Hữu danh vô thực buồn thay kiếp người .
Sưu tầm.

CỐ NHÂN THÁN.6
Ngày về phong cảnh đổi thay
Cố nhân ai kẻ giải bày tâm tư
Hoạ thơ ẩn nghĩa vào từ
Nâng ly rượu đắng tựa như bạn hiền
Say thời say vận đảo điên
Tửu trung tự hữu thánh hiền hỡi nhân
Cuộc đời như thể cán cân
Bạn ta - ta bạn ân cần vậy thôi
Đến khi thiện - ác rẽ đôi
Mạnh ai nấy giữ chữ "tôi " riêng mình
Nhân thế cứ mãi lặng thinh
Ai người thấu cảnh bất bình hoạ thơ
Sưu tầm.

CỐ NHÂN THÁN.7
Tuổi xế chiều niềm vui nơi cõi tạm
Chút văn thơ chẳng hám lợi danh tài
Hỡi thế nhân ta thật sự là ai
Nâng chén rượu khi hình hài phai nhạt
Muốn ngừng thơ khi cõi lòng tan nát
Hoạ chi đây khi nốt nhạc nửa vời
Đời thăng trầm bên điệp khúc tình vơi
Đông se lạnh cho lòng khơi nỗi nhớ
Vẫn lời thi bên bao điều trăn trở
Hậu nhân gian ai có ngỡ ra rằng
Kết bài thơ ta chiếc bóng kề trăng
Nâng chén sầu cùng chị Hằng muôn kiếp .
Sưu tầm.
 vntst20183798_500
CỐ NHÂN THÁN.8
VÔ Vi thiết nghĩ tự tâm
ƯU Tư gác lại âm thầm vui thơ
MỘT Hai ba bốn năm chờ
CÕI Trần ta sống mộng mơ vui đời
RIÊNG Nỗi nhớ - Chẳng muốn khơi
MÌNH Thà sống cảnh gửi lời ẩn thi
NHỜ Mây gửi gió điều chi
THƠ Hay là bởi tâm vì nhân gian
ẨN Chút tình - hoạ oán than
NGỮ Âm thơ phú bạt ngàn ý hay
TÂM Tư dụng chữ giải bày
TÌNH Trong như đã lắc lay gió chiều
NHÂN "Vị Kỷ" há chăng điêu ?
GIAN Nan khổ ải bao điều ai hay...
Sưu tầm.

YÊU & HẬN
YÊU nàng tự hỏi lẽ vì đâu?
YÊU mãi ngàn năm hoá bạc đầu
YÊU bởi từ thương ai giữ chặt
YÊU vì chữ nghĩa kẻ hằn sâu
YÊU nhiều cũng vậy xin đành thế
YÊU lắm mà thôi chớ luỵ sầu
YÊU đến hơi tàn tâm vướng hận
YÊU nàng tự hỏi lẽ vì đâu ?
…………………
HẬN lão cao xanh, tự hỏi lòng !
HẬN tình bạc nghĩa há chờ mong
HẬN khi bến đợi.. người chăng đến
HẬN lúc thuyền đưa.. nhỏ lấy chồng
HẬN kiếp phù du duyên chửa tận
HẬN đời lữ thứ ái hoài trông
HẬN ôi! mực thấm lem dòng lệ
HẬN lão cao xanh, tự hỏi lòng !
Sưu tầm.
vntst20182934_500
THƯƠNG - ĐAU
Thương nhớ vô vàn biết để đâu
Thương ai đến nỗi bạc phơ đầu
Thương còn ủ dạ vùi thêm nẫu
Thương vẫn ghìm lòng nén lại sâu
Thương cả một đời không kể thấu
Thương luôn trọn kiếp mãi ôm sầu
Thương thuyền bão tố chưa về đậu
Thương nhớ vô vàn biết để đâu
………………
Đau thương giấu kín tận nơi lòng
Đau đáu nỗi niềm dáng đợi mong
Đau phút tạ từ duyên vỡ mộng
Đau hôm tiễn biệt ái theo chồng
Đau thờ thẫn bến nhìn theo ngóng
Đau xót xa thuyền ở lại trông
Đau bởi yêu thầm đang cháy bỏng
Đau thương giấu kín tận nơi lòng
Sưu tầm.

NHỚ – QUÊN
Nhớ người quay quắt biết tìm đâu
Nhớ buổi thề trao ngọt ái đầu
Nhớ mắt tình nương hồi chín nẫu
Nhớ làn trinh nữ thuở nồng sâu
Nhớ hình thanh thoát lèn mơ ngẫu
Nhớ tiếng thảo thơm át mộng sầu
Nhớ lắm ngày nao đùa trước giậu
Nhớ hoài thao thức cả mùa ngâu
……………………
Quên đi để mãi nhẹ tâm lòng
Quên hết khúc thề buổi ước mong
Quên nẻo ân tình bao khát vọng
Quên luôn kỷ niệm lắm đan chồng
Quên ngào ngọt ái đà tan mộng
Quên mệt mê lời khiến ngẩn trông
Quên một mùa thương đầy rát bỏng
Quên ai phụ nghĩa nỡ xoay dòng
Sưu tầm.
 vntst20183853_500
THƯƠNG VỢ.1
Ước nguyện cùng em sống trọn đời!
Yêu nàng vãn kiếp há nào vơi
Bên người hạnh phúc hoài lưu luyến
Cạnh nhỏ niềm vui mãi chẳng rời
Thuỷ hạ vô tình duyên vạn nẻo
Khuê lìa hữu ý nợ trùng khơi
Thiên trường địa cửu thề chung lối
Ước nguyện cùng em sống trọn đời!
Sưu tầm.
 vntst20183815_500
THƯƠNG VỢ.2
Vợ lão nào xinh được cái là...
Yêu chồng thấu cảnh nghiệp nho gia
Tam tòng nghĩ ắt trăm phần vẹn
Tứ đức suy âu trọn nghĩa mà
Cũng bởi thương nàng ai đổi khác
Hay do giận kẻ bướng thành ra
Từ nay Bạch Phụng xin quy ẩn
Sống cạnh hiền thê ngắm nguyệt tà...
Sưu tầm.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

sunrise.tqb@gmail.com