Thứ Tư, 26 tháng 12, 2018

Thơ tình còn mãi 269

Khúc Trường Canh
Gương soi cũ nét đàn bà
Thời con gái đã đi qua vội vàng
Giấc đời sớm chịu nhòa tan
Phong trần nếm trải gian nan cũng đầy
Theo ngày sóng gió vần xoay
Con tim khâu vá sạn chai vết hằn
Bạc đời mỏng cánh phù vân
Biển dâu biến đổi hồng trần chán chê
Nhặt gom bao nỗi ước thề
Vùi trong hố rác bên lề đầu môi
Lửa hương ngỡ tắt lâu rồi
Đêm nghe nửa mảnh xuân hồi khát khao
Giọt tình rịn bức yếm đào
Dòng xuân thủy mộng tràn đau giấc phàm
Ruột trì níu sợi trần kham
Lời nguyền kim cổ ai làm vỡ tan
Mộ sâu chôn nỗi đá vàng
Xin làm đá cuội bên chàng vọng phu.
Sưu tầm.
 vntst20183501_500
ĐÀNH SAO?
Duyên thề mộng thắm mãi ngàn sau
Thoảng chốc tình tan vỡ nhạt màu
Để ánh trăng buồn trôi quạnh quẽ
Cho đường phố tủi lặng chờ nhau
Xuân hờ hững đến người không lại...
Tết lạnh lùng qua kẻ chốn nào?
Chén rượu giao thừa cô lẻ dõi...
Quên lời ước hẹn... nỡ đành sao?
Sưu tầm.

Xin Anh Quay Về
Về đi anh lúc tan chiều
Cánh thư mắc võng căn lều ngủ quên
Con đường xưa chẳng đặt tên
Xa rồi bụi cát phủ lên rêu màu
Nếu khi nào đó vì nhau
Xin người hẹn giấc chiêm bao cùng về
Nhặt từng chiếc lá phu thê
Gói vuông vẹn lại câu thề hôm xưa
Về đi anh buổi giao mùa
Tiết đông se lạnh cợt đùa tóc mây
Về đi anh mộng sum vầy
Chiêm bao xin để kiếp này đừng xa.
Sưu tầm.
 vntst20183519_500
NẾU NHƯ
Nếu như ngày ấy đừng yêu
Thì đâu phải chịu bao điều luyến thương
Nếu như hoa vẫn khoe hương
Thì ong bướm nọ mãi vương vấn lòng
Nếu như thuyền cặp bến mong
Thì đâu dạ xót trĩu lòng hỡi anh
Nếu như tình cứ màu xanh
Thì tim em nguyện để dành người thôi.
Nếu như đừng có xa xôi
Thì đêm chung mộng đắp bồi ái ân
Nếu như trăng toả sáng ngần
Mây kia vén lối để gần sao khuya..
Sưu tầm.

PHIÊU BỒNG
PHIÊU bồng vạn nẻo kiếm nàng thơ
Lãng bạt thuyền chưa biết bãi bờ
Huyễn hoặc đâu hình trong nẻo nhớ
Mơ hồ hỏi bóng giữa đường mơ
Trăng ngàn núi thẫm hoài công với
Nguyệt ảo hồ xanh uổng phí chờ!
Mải miết đi tìm, duyên phận lỡ …
Sông đời chảy cuốn cuộc tình ngơ…
Sưu tầm.

NGƯỜI DƯNG !...
Này người dưng giữa đường sao đứng đó
Thấy em rồi còn ngó ngó lơ lơ
Tránh ra mau, em vấp té bây giờ
Đứng chình ình, đứng nhởn nhơ... ghét quá !...
Người dưng kia cấm nhìn em như thế
Ánh mắt cười như thể thấu tim em
Còn lâu nha, nếu muốn trở thành quen
Ghét cái mặt, tính bắt đền cho đã
Người dưng kia, vòng tay ôm chặt quá
Buông ra nào, em hóa đá mất thôi
Ghét lắm cơ, con tim cứ bồi hồi
Đêm tơ tưởng, nhớ đến người... ghét quá....
Người dưng kia, giữa biết bao người lạ
Đứng chắn đường để em ngã vào tay
Giữ chặt em khỏa lấp nụ hôn đầy
Để em say, lòng ngất ngây hạnh phúc.
Người dưng ơi, chúng mình nay cùng bước
Trong men tình, xây mộng ước dài lâu
Trời xe duyên gắn kết sợi chỉ mầu
Người dưng ơi, sao mến nhau... đến lạ !...
Sưu tầm.
 vntst20183322_500
ĐÊM GIÁNG SINH
Đêm dần khuya, ngoài trời sương xuống lạnh
Dõi mắt lặng nhìn bên cạnh đường xưa
Tan lễ rồi...trên phố vắng lưa thưa
Hàng thông rì rào đong đưa theo gió
Cảnh cũ thân quen bây giờ còn đó
Những năm dài lòng vò võ đợi mong
Hình bóng yêu thuơng ấp ủ trong lòng
Mùa đông đến em ngóng trông chờ đợi
Anh ở phương nào xa xôi diệu vợi
Ngăn cách nghìn trùng do bởi vì sao
Giáng sinh về gợi nhớ lắm năm nào
Tay đan tay mình dìu nhau song bước
Buổi đầu làm quen hồi hai năm trước
Trút cạn tâm tình hiểu được lòng nhau
Lời yêu thương đã hứa hẹn gửi trao
Đêm noel chờ nhau sao biền biệt.
Sưu tầm.

PHỐ CŨ CHIỀU MƯA BAY !
Phố chiều xưa mưa vội vã bay bay
Ta hò hẹn đẹp những ngày nồng ấm
Ngắm em cười tâm hồn in sâu đậm
Ngỡ đời này mãi mãi ấm vòng tay
Theo thời gian mấy mùa gió heo may
Mấy xuân đi tình ngập tràn cao vút
Có những chiều bên nhau ngồi chăm chút
Lời ngọt ngào ngùn ngụt lửa đam mê
Rồi một lần em quay gót về quê
Miền nắng gió bờ đê đồng xanh ngát
Để anh nhớ nổi nhớ dâng ào ạt
Chợt hiểu đời xao xác nếu thiếu em
Làm sao ngờ anh mãi mãi mất em
Lần đi ấy thế rồi em gác máy
Anh điên loạn cay đắng chìm dưới đáy
Đáy vực sâu tan nát cỏi đọa đày
Em trở về gặp lại hắn nồng say
Mối tình cũ của những ngày mới lớn
Anh rũ rượi với nổi niềm đau đớn
Tấm chân tình không nuôi lớn tình em
Đã lâu rồi giờ bắn tiếng mỏng mềm
Bảo cô đơn chập chờn từng đêm trắng
Màu mắt xưa còn đâu nồng hương nắng
Thôi cũng đành lằng lặng giữa dòng trôi !
Sưu tầm.
vntst20183286_500
KHÚC TƯƠNG TƯ
AI hỡi làm sao hết thẫn thờ
ĐEM lời dệt mãi khúc tình thơ
MỘNG khuya dạ vẫn hoài trăn trở
THẢ tối lòng luôn mãi dập dờ
LÊN quãng nguyện thề tim khẽ nhớ
ĐỒI nơi chốn hẹn mắt thầm mơ
ÁI duyên quyện bước nhau từ đó
ĐỂ LIỄU TƯƠNG TƯ MÃI ĐẾN GIỜ./.
Sưu tầm.

DỆT KHÚC TÌNH TANG
AI đẹp làm ta mãi phụng thờ
ĐEM lòng tưởng tượng kết vần thơ
MỘNG loang cảnh vật hồn chan chứa
THẢ đến ngàn sao trí dật dờ
LÊN cõi mộng tim bừng vũ khúc
ĐỒI tràn ái cảm lạc dòng mơ
ÁI ân nếu được thời xin hưởng
ĐỂ LIỄU TƯƠNG TƯ MÃI ĐẾN GIỜ
Sưu tầm.

LẠC CƠN SAY
Cảm xúc trào đốt khắc khoải buồng tim
Đan nỗi nhớ nén kìm trong giấc ngủ
Canh khuya vắng rưng rưng ngày tháng cũ
Đêm dần xa cạn ngấn bát giọt sầu
Ngỡ tưởng chừng ngăn lại được dòng châu
Hoen thăm thẳm trút đi bầu tâm sự
Bỗng gờn gợn chảy theo dòng quá khứ
Vẫn nặng mang cho phép thử trung hoà
Lời mĩ miều đưa cháy bỏng thăng hoa
Giấu tất cả mặn mà nơi vạt nắng
Biển dâng sóng cuộn lên chan vị đặm
Gió chiều xoay mây núi đẵm sát kề
Hoàng hôn dầy đượm cảm xúc u mê
Tiếng cọn nước tràn trề đưa len lỏi
Hương thoang thoảng dưới trăng ngà vồi vội
Khép hờ mi liệu gian dối một lần
Tiếng sáo tình bỗng khe khẽ vang ngân
Hồn thoát mộng giật mình là cõi thiếu
Nửa cách trở còn ngàn xa vợi diệu
Nửa đợi chờ chỉ hoá lạc giấc say.
Sưu tầm.
vntst20183195_500
HÌNH NHƯ….
Hình như vừa mới hôm qua
Một mình trong buổi chiều tà lang thang
Tình cờ tôi thấy được nàng
Che nghiêng nón lá vội vàng bước nhanh
Hàng cây rợp bóng lá xanh
Có bầy chim trắng trên cành ngọc lan
Ríu ra ríu rít hót vang
Như là vui lắm đón nàng về quê
Dừng chân đứng lại bên lề
Lặng nhìn cơn gió vỗ về tóc mây
Đường về qua mấy lùm cây
Thấy nhiều hoa tím rơi bay theo nàng
Tôi còn đứng lặng mơ màng
Bóng nàng đã khuất sau hàng tre gai
Ngẩn ngơ tà áo nhẹ bay
Hình như tôi đã thương ai mất rồi….
Sưu tầm.

THĂM HỎI  [Ô thước]
Em về xứ lạ có buồn không
Ta vẫn hằng đêm lạnh lẽo phòng
Thơ phú thêm dài câu ngóng đợi
Ân tình mãi cứ dạ hoài trông
Triền miên lối mộng hồi lâng ngát
Dai dẳng niềm mơ thuở thắm nồng
Mới đó mà sao dường ngút thẳm
Hoang lòng từ độ sáo chuyền sông
…………………
Từ độ xa người vắng bến sông
Sợ khơi kỷ niệm buổi hương nồng
Vẳng nghe chim cuốc rền thương cảm
Chợt thấy môi tình gợi ước trông
Đau đớn ơi nguyền tan tác mộng
Xót xa hỡi ái lẻ loi phòng
Vành tim nhắc mãi lời thăm hỏi
Xứ lạ em về có khổ không
Sưu tầm.
vntst20183174_500
NHẠT LÒNG
Chẳng biết mai này có gặp không
Hằng đêm quạnh quẽ chốn cô phòng
Chăn hờn để bóng buông hờ đợi
Gối dỗi sao người bỏ mặc trông
Ôm ấp môi tình ôm ấp mộng
Khát khao hương lửa khát khao nồng
Sâm thương cách biệt đôi bờ ngóng
Nhật nguyệt chia lìa mỗi khúc sông
…………………….
Chia lìa buổi ấy một dòng sông
Giữa cảnh hoàng hôn ái mặn nồng
Kỷ niệm quay về tha thắt ngẫm
Câu thề bỏ lại xót xa trông
Buồn đau mỗi khắc cô đơn phận
Khổ nhớ năm canh lạnh lẽo phòng
Lấy việc quên đời cho đỡ tủi
Thơ nào khỏa nấp nỗi lòng không
Sưu tầm.

KÝ ỨC MƯA
Mưa xuống lạnh, ngập tim lòng thương nhớ
Gởi niềm yêu bày tỏ chẳng hề nguôi
Se sắt hồn ảm đạm gió mưa ơi
Qua song cửa giá trời theo giọt rớt.
Phố cũ chiều nay làn mưa mọng nước
Ướt sũng tâm hồn trở ngược triền mơ
Ta dầm mình trong khúc nhớ vô bờ
Quay quắt lạnh giữa ơ thờ vô cảm.
Em hỡi Em, sao mãi hoài lãnh đạm
Có còn trong tâm khảm thuở yêu kiều
Có nhớ không, sợi nắng lóa trong chiều
Vương bờ tóc đẫm sắc kiều mộng mị.
Ta ngồi đây mơ tìm người tri kỷ
Giữa trang thơ thủ thỉ chuyện cau trầu
Em hiện về trong khúc háy Hoàng Lâu
Ta lịm ngất trước bể dâu ảo ảnh.
Dẫu tình nay đà khuất tàn tê lạnh
Cũng xin người giấu hạnh ngộ vào tim
Có một hôm sẽ cùng bước đi tìm
Niềm ái cảm mặn nồng trong quá vãng…
Sưu tầm.
 vntst20183212_500
LỠ LÀNG
Kỷ niệm giờ đây đã võ vàng
Nghe chừng điệu nhớ chẳng còn vang
Lời xưa vẫn chỉ toàn mang máng
Nẻo cũ âu là những trái ngang
Quạnh quẽ theo dần gây sạm tháng
Đìu hiu ướp mãi khiến lu hàng
Nào đâu có kẻ thường lai vãng
Tủi hận người thương chả ngó ngàng
Bão tố triền miên làm đứt quãng
Chi còn buổi ấy đẫm hào quang
Cho rằng ái cảm hoài dai dẳng
Đâu biết  tình yêu chẳng dễ dàng
Cứ thế mưa đời gây dạ hoảng
Nên rồi cuộc sống tựa đồng hoang
Làm cho trí não dường như quáng
Ôi nghiệt làm sao nuộc lỡ làng
Sưu tầm.

NẮNG QUÁI
Dấu yêu ơi! chiều nay đông chợt nắng
Giữa khung trời như bừng dậy sức xuân
Dế ngân nga trong như tiếng vĩ cầm
Đôi má ửng sắc hồng duyên dáng quá!
Nắng chiều nay có điều chi thật lạ
Hong ấm từng nhành cỏ với ngàn hoa
Bướm ong say nghiêng cánh trắng la đà
Nghe xao xuyến trái tim dồn nhịp đập!
Dấu yêu ơi lồng ngực kia có chật
Khi chữ tình bị chia lẻ nhiều ngăn?
Đã bao lần muốn hỏi lại băn khoăn!
Bên trong đó có tên mình không nhỉ?
Thương phận nữ chữ tình thua lý trí
Hứa rằng quên mà sao ý không nghe
Nắng giữa đông mà nóng rát như hè
Tim thắt nghẹn khi nhìn ai sánh bước!
Chắc chiều nay trở trời nên nắng quái!
Rất oi nồng khiến đầu óc cuồng quay
Đã hẹn rồi sao người chẳng đến đây
Ồ.. có lẽ nắng làm mình hoa mắt?
Dáng chiều nghiêng một bóng ta quay quắt!
Cơn gió lùa se sắt cả chiều đông
Muốn phiêu du như lữ khách tang bồng
Chôn vùi hết dĩ vãng buồn đau khổ!
Bóng người qua cứ mờ dần trên phố
Giọt nắng giờ như vỡ giữa hoàng hôn
Con mắt ngơ như một kẻ vô hồn
Liêu xiêu bước trong dáng chiều hiu hắt!
Sưu tầm.
vntst20183283_500
KHÓ SỬ
Cớ sao chắn lối em về
Chẳng quen sao lại tỉ tê gọi mời
Vô duyên chưa... Cái miệng cười
Ghét ghê cái mặt sắc tươi lạ lùng...
Tránh ra đi... đúng kẻ khùng
Kẻo tôi ăn vạ lại nhùng nhằng ra
Cô đơn thì mặc người ta
Có đâu ai khiến đợi mà đứng đây...
Sao còn cứ mãi giả ngây
Chẳng duyên chẳng nợ chớ bày đặt nha
Mỗi ngày hai bận đi qua
Ngỡ gần nhưng bỗng thấy xa vô cùng
Chẳng giám mơ, ngõ đường chung
Bởi ai cũng có một vùng trời riêng
Sao người lại cứ huyên thuyên
Lả lơi chi để cái duyên tội tình
Tránh ra đi .. Bởi chữ bình
Đừng gieo ai oán kẻo mình oan gia!
Sưu tầm.

HẠNH PHÚC LÀ GÌ ANH NHỈ
Hạnh phúc là gì anh nhỉ
Xa nhau một chút đã buồn
Thế gian vạn điều mật ngọt
Chẳng bằng một phút môi hôn
Hạnh phúc là gì anh nhỉ
Phải sau những chuỗi ngày dài
Bon chen giữa đời mệt mỏi
Tựa đầu, đã có bờ vai
Hạnh phúc là gì anh nhỉ
Đôi khi em tự hỏi lòng
Cuộc đời này thực sự ngắn
Chẳng đủ dài để yêu anh
Anh ơi hạnh phúc vốn dĩ
Khi em mệt mỏi cuộc đời
Người sẽ ôm em và nói
" Đừng buồn nhóc ạ, anh đây "
Hạnh phúc, chỉ cần giản dị
Bình yên như những ngày này
Mặc kệ cuộc đời bão tố
Chúng mình mãi tay trong tay..
Sưu tầm.
 vntst20183156_500
Nhớ thả phanh.
Hôm qua em dục anh dồn
Hôm nay lại ngứa bồn chồn nhớ anh,
Anh ơi nhớ nhất món hành
Nhớ lúc tàu chạy thả phanh ào ào
Hôm nay sao nhớ cồn cào
Cửa em ko khóa nhớ vào nghe anh,
Nhớ nhiều nên nước bao quanh
Anh đi hãy nhớ đi nhanh rồi về
Em căm ngày tháng lê thê
Em ghét cái cảnh phòng Khuê một mình!
Sưu tầm.

VỀ TÂY NINH
Mặt trời toả sáng lung linh
Miền Đông đất đỏ Tây Ninh Trảng Bàng
Buổi trưa dưới ánh nắng vàng
Phố đông xe cộ rộn ràng người qua
Đường dài hun hút còn xa
Hôm nay rảnh rỗi anh qua thăm nàng
Hỡi em mặc áo màu vàng
Nói năng nhỏ nhẹ dịu dàng khoan thai
Tóc dài buông xoã ngang vai
Mặt hoa da phấn có hai đồng tiền
Xinh tươi mà lại có duyên
Đêm mong ngày nhớ triền miên canh dài
Tình yêu chớm nở có hay
Mong sao số phận an bài mai sau
Thời gian thấm thoát qua mau
Tình chàng ý thiếp ngày sau mặn nồng .
Sưu tầm.
 vntst20183247_500
NGẮM NÀNG
Nàng ngồi đọc sách suốt đêm
Còn tôi thì cứ im lìm dõi theo
Tiếng chuông đã điểm canh hai
Tôi đưa mắt chụp hình hài vào tim
Nàng say tiểu thuyết ngồi im
Còn tôi thì cứ lặng im ngắm nàng
Ngoài trời là ánh trăng vàng
Sao nàng không chút tơ màng ngắm trăng
Thủy chung tôi cứ nhùng nhằng
Soi vào cửa sổ cùng trăng ngắm nàng
Qúa khuya tôi trở về làng
Cùng trăng thức trắng bàng hoàng cả đêm. !..
Sưu tầm.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

sunrise.tqb@gmail.com