Thứ Hai, 31 tháng 12, 2018

Những bài thơ hay 364

MƯA VỀ ĐÊM
Bất chợt mưa về quãng nửa đêm
Ngoài song lá rụng đổ bên thềm
Âm thầm mãi gió lùa hơi thoảng
Sấm nổ cơn rền lạnh lẽo thêm
Tưởng những vòng tay đùa tóc mượt
Nghi từng nụ ái khoả môi mềm
Rồi bao mộng ước trào dâng để ...
Nỗi nhớ thương tràn một khoảng êm
Sưu tầm.
 vntst20182378_500
CHÍ CHIM BẰNG
Giữa ánh bình minh tỏa rạng ngời
Chim bằng vỗ cánh vượt trùng khơi
Kìa chao lãng tử vờn ma mị
Nọ với cung Hằng ghẹo lả lơi
Mãi ướp mơ màng cho dạ đẫm
Luôn tràn rộn rã thỏa lòng cơi
Tầng mây lượn khắp vùng biên ải
Phỉ sức hồn trai giữa nẻo đời
Sưu tầm.

LÁ BÀNG MÙA ĐÔNG !
Lá ngỏ tràn dâng vẫy gọi đồng
Xanh vàng lúa cuộn buổi chiều đông
Thềm say đất ngẫm trời rung động
Nụ tỏa cành lay nhánh xõa bồng
Quạnh quẽ tàn rơi ngời lửa đống
Im lìm gió thổi lặng triền sông
Chàng đi giá lạnh se lòng ..bỗng
Dạ ngẩn hồn ngơ nỗi nhớ ..chồng.
Sưu tầm.

HÃY BUÔNG
Tiếc rẻ làm gì hãy cứ... buông
Ngôi cao lộc cả chớ thèm thuồng
Tham si nịnh hót không người chuộng
Bất nhẫn cơ cầu chẳng kẻ thương
Hỉ xả từ bi nên dục dưỡng
Khoan dung hiếu nghĩa phải tăng cường
Nhân sinh cốt lõi tầm cao thượng
Cõi Phật thâm trầm thỉnh tiếng chuông .
Sưu tầm.
 vntst20184549_500
VUI CẢNH XUÂN (Thuận nghịch độc)
Ta vui cảnh sáng rực Xuân ngời
Thỏa đắm men nồng chén cạn vơi
Hoa trỗi đỏ sân ngời nụ thắm
Lá bừng xanh cổng biếc cành tươi
Qua đò ngóng đợi giờ thưa khách
Lại bến mong chờ lúc vãn người
Xa vẳng tiếng chuông chùa khẽ vọng
Tha buông hận oán xả ngàn cười
………………………….
Cười ngàn xả oán hận buông tha
Vọng khẽ chùa chuông tiếng vẳng xa
Người vãn lúc chờ mong bến lại
Khách thưa giờ đợi ngóng đò qua
Tươi cành biếc cổng xanh bừng lá
Thắm nụ ngời sân đỏ trỗi hoa
Vơi cạn chén nồng men đấm thỏa
Ngời Xuân rực sáng cảnh vui ta
…………………..
Cánh sáng rực xuân ngời
Men nồng chén cạn vơi
Đỏ sân ngời nụ thắm
Xanh cổng biếc cành tươi
Ngóng đợi giờ thưa khách
Mong chờ lúc vãn người
Tiếng chuông chùa khẽ vọng
Hận oán xả ngàn cười
…………………….
Xả oán hận buông tha
Chùa chuông tiếng vẳng xa
Lúc chờ mong bến lại
Giờ đợi ngóng đò qua
Biếc cổng xanh bừng lá
Ngời sân đỏ trỗi hoa
Chén nồng men đắm thỏa
Rực sáng cảnh vui ta
Sưu tầm.
 vntst20184303_500
MẾN CẢNH XUÂN (Thuận nghịch độc)
Ta mến cảnh xuân ánh sáng ngời
Thú vui thơ rượu chén đầy vơi
Hoa cài giậu trúc cành xanh biếc
Lá quyện hương xuân sắc thắm tươi
Qua lại khách chờ sông lặng sóng
Ngược xuôi thuyền đợi bến đông người
Xa ngân tiếng hát đàn trầm bổng
Tha thướt bóng ai mắt mỉm cười.
…………………………..
Cười mỉm mắt ai bóng thướt tha
Bổng trầm đàn hát tiếng ngân xa
Người đông bến đợi thuyền xuôi ngược
Sóng lặng sông chờ khách lại qua
Tươi thắm sắc xuân hương quyện lá
Biếc xanh cành trúc giậu cài hoa
Vơi đầy chén rượu thơ vui thú
Ngời sáng ánh xuân cảnh mến ta
…………………….
Cảnh xuân ánh sáng ngời
Thơ rượu chén đầy vơi
Giậu trúc cành xanh biếc
Hương xuân sắc thắm tươi
Khách chờ trông lặng sóng
Thuyền đợi bến đông người
Tiếng hát đàn trầm bổng
Bóng ai mắt mỉm cười
……………………..
Mắt ai bóng thướt tha
Đàn hát tiếng ngân xa
Bến đợi thuyền xuôi ngược
Sông chờ khách lại qua
Sắc xuân hương quyện lá
Cành trúc giậu cài hoa
Chén rượu thơ vui thú
Ánh xuân cảnh mến ta
Sưu tầm.
 vntst20184300_500
HỎI TRĂNG..
Trăng tròn soi dáng liễu
Ánh chiếu vạn trùng khơi
Ở nơi nào trăng ơi
Đêm này xin hội ngộ
Trăng rạng ngời thiên lộ
Cho chị Hằng rong chơi
Ghé mắt xuống cõi đời
Lung linh soi vòm lá
Trăng dịu dàng ẻo lã
Uốn cong khóe mi cười
Cho bao người nhân thế
Say trăng huyền trăng ơi
Trăng đầy rồi lại vơi
Tìm đâu người tri kỷ
Trăng mỉm cười ý nhị
Tri ngộ là nơi tâm..
Sưu tầm.

GIÓ BUỒN
MÂY hờn tủi vì không thấy nắng
BUỒN trong lòng bởi nặng tình mang
HỎI vì đâu nhạt sắc vàng
NẮNG như đã hết chứa chan ân tình
ĐI tìm ánh bình minh mỗi sáng
ĐÂU có ngờ sương cản từ xa
ĐỂ trong cơn gió nhạt nhòa
CHO dù biết nắng thiết tha không còn
GIÓ không thổi lên non xuống biển
CỨ nghẹn ngào bao tiếng thở than
NỖI đau tủi phận mơ màng
SẦU do cách biệt quan san đôi đường
RIÊNG cõi dạ vấn vương miền nhớ
MANG nặng tình duyên nợ từ lâu
MÂY BUỒN HỎI NẮNG ĐI ĐÂU
ĐỂ CHO GIÓ PHẢI NỖI SẦU RIÊNG MANG
Sưu tầm.
 vntst20183651_500
TA VỀ 6
Ta về ngất ngưởng nhậu cùng trăng
Đuổi gió xô mây ngắm chị Hằng
Sáng sớm mưa nhòa ... thây mặc kệ
Chiều tàn nắng nhạt ... chớ hay chăng
Bao người ... có muốn... thèm không được
Lắm kẻ ... thầm mơ ... ước chẳng bằng
Bể khổ trầm luân quăng góc xó
Ta về ngất ngưởng nhậu cùng trăng ...
Sưu tầm.

CON ĐƯỜNG TÌNH XƯA
Con đường mở ra trăm lối
Em đi về đâu? về đâu?
Đôi chân ung dung bước vội
Ai cho phương thuốc nhiệm màu?
Con đường hàng cây ôm nắng
Rung rinh chiếc lá vàng rơi
Ở giữa hai bờ lẻ , chẵn
Em lại buông câu hợt hời
Con đường ru mềm điệp khúc
Ca dao giai điệu mượt mà
Ngứa cổ con chim hì hục
Đào sâu nhung nhớ vụn ra
Con đường lưa thưa kỉ niệm
Anh khéo quên đi một người
Thế kỉ trăm năm tìm kiếm
Khi chiều tàn úa mộng tươi
Con đường buồn vương tà áo
Mai sau lá đổ ngập lòng
Mai sau ai còn nương náu?
Dòng sông dĩ vãng mênh mông
Con đường thời gian tắm gội
Cho cay và đắng giạt mau
Khi vén bức màn bóng tối
Tình ơi ấm áp không nào?
Sưu tầm.
vntst20182377_500
HƯ KHÔNG
Chỉ còn lại chút đông
Trên cây bàng lá đỏ
Nắng có hồng con ngõ?
Xuân có ngỏ lối về?
Từ heo may lê thê
Vỗ về , mưa giăng lối
Hương của thu vồi vội
Nhạt thếch nỗi , hanh hao
Rồi đông chẳng ngọt ngào
Cây bàng chờ lá rụng
Bước chân mùa dại vụng
Thành kí ức hư không
Chỉ còn lại chút đông!
Sưu tầm.

Nét Đẹp Bình Yên
Đêm khuya cảnh vật hữu tình
Bình yên khắc họa nét xinh dịu dàng
Chân trời trải rộng thênh thang
Tạo nên sắc thái mơ màng đáng yêu.
TRĂNG hồn nhiên chẳng mỹ miều
Mà NHƯ tiên nữ làm điêu đứng người
Kiêu kỳ TREO áo vàng tươi
Dễ thương giấu Ở nụ cười lịch thanh
Nghiêm trang ngự trị TRÊN thành
Dường đem nhẹ nhõm nuôi CÀNH vô ưu
Không khát vọng chẳng luyến lưu
Lấy Chân Thiện Mỹ dẹp cừu hận oan.
Tinh hoa ấp ủ trần hoàn
Dưỡng trau hình thể hiền ngoan tuyệt vời
Tâm thuần lương mãi rạng ngời
Trong ngần xán lạn cho đời ngợi khen.
Sưu tầm.
 vntst20183635_500
MƯA MÙA ĐÔNG
Cơn mưa về lặng kẽ
Tí tách đùa bên hiên
Tiếng giọt rơi thật khẽ
Chợt ướt mi mắt hiền
Mưa đông êm đềm quá
Chẳng ì ầm sấm reo
Không nhì nhằng chớp lóa
Hạt nước tròn trong veo...
Bông mai vàng ngơ ngác
Nụ đào khẽ rung rinh
Cánh mận rơi xao xác
Gốc một màu trắng tinh...
Mưa về trên xóm nhỏ
Tan giá lạnh mùa đông
Cỏ cây cùng hớn hở
Khẽ cựa mình đơm bông...
Mặt đất như bừng dậy
Rạo rực tràn sức xuân
Tim mình như tan chảy
Giữa không gian trong ngần...
Thì thầm như hơi thở
Mưa về giục mầm xinh
Mùa như đang trăn trở...
Xuân rất gần rồi nha!
Sưu tầm.

MƯA MÙA ĐÔNG
Cơn mưa về lặng kẽ
Tí tách đùa bên hiên
Tiếng giọt rơi thật khẽ
Chợt ướt mi mắt hiền
Mưa đông êm đềm quá
Chẳng ì ầm sấm reo
Không nhì nhằng chớp lóa
Hạt nước tròn trong veo...
Bông mai vàng ngơ ngác
Nụ đào khẽ rung rinh
Cánh mận rơi xao xác
Trải một màu trắng tinh...
Mưa về trên xóm nhỏ
Tan giá lạnh mùa đông
Cỏ cây cùng hớn hở
Khẽ cựa mình đơm bông...
Mặt đất như bừng dậy
Rạo rực tràn sức xuân
Tim mình như tan chảy
Giữa không gian trong ngần...
Thì thầm như hơi thở
Mưa về giục mầm xinh
Mùa như đang trăn trở...
Xuân rất gần rồi nha!
Sưu tầm.
 vntst20183671_500
ĐÊM NGUYỆN CẦU
Đã bao đêm em tự mình khẽ hỏi
Anh là gì ? mà say đắm cùng anh
Có phải chăng mỗi buổi sáng trong lành
Hạt sương rơi trên nhành cây lá mỏng.
Anh là gì ? mà tim em bừng nóng
Trút lửa tình say đắm lại nhớ thương
Bao lời hay cứ theo mọi nẻo đường
Gieo khát vọng dẫu chưa lần gặp mặt.
Anh là gì ? mà tơ duyên khép chặt
Bức sóng tình lại gầm thét dâng cao
Để cho em mãi ngây ngất đón chào
Rồi từ đó chẳng bao giờ quên được.
Anh là ai ? mà lương duyên thầm ước
Để cho em rạo rực nghĩ về anh
Đôi mắt kia như sóng bể trong lành
Xoa dịu mát khi màn đêm buông xuống.
Anh là ai ? mà tim em luống cuống
Bởi hương nồng xoa ấm tuổi xuân thì
Đứng lặng nhìn mà chẳng nói điều chi
Che mặt giấu nỗi niềm trong e thẹn.
Rồi chúng mình sẽ cùng nhau hò hẹn
Gởi trao nhau niềm hạnh phúc ngọt ngào
Hạnh phúc về nồng ấm biết là bao
ĐÊM CẦU NGUYỆN kết tình xây tổ ấm …
Sưu tầm.

DẤU CHÂN EM
Em qua sông tình yêu không ở lại
Cũng theo người vỗ cánh vội bay xa
Bước chân em mưa gió cũng xóa nhòa
Anh tìm mãi lạc dấu rồi đâu nữa .
 Con đường xưa  chung đôi em đã hứa
Yêu trọn đời yêu cả kiếp trăm năm
Mộng ước xưa đẹp tựa ánh trăng rằm
Giờ cũng vỡ chỉ còn trong tiềm thức .
Tình đang xanh em nỡ đành đoạn dứt
Kiếp anh nghèo em sợ cực bỏ anh
Gió thoáng qua sao lá vội lìa cành
Để thân cây trụi giữa đông lạnh  giá .
Ôi cuộc đời sao trớ trêu nghiệt ngã
Tình yêu người chỉ được giá bán mua
Tôi yêu em đâu dám để trêu đùa
Tình chân thật không mua nên thua cuộc .
Bởi thương em nên anh đành lệ nuốt
Đứng ngâm ngùi  tiễn biệt sáo sang sông
Mất em rồi tôi ngóng trông hình bóng
Cả  đời nầy khi đóng cửa trái tim ....
Sưu tầm.
 vntst20182341_500
HÔM NAY TÔI MUỐN KHÓC
Hôm nay tôi muốn khóc
Thèm gục đầu vai người
Để nước mắt tuôn rơi
Hả những ngày kìm nén.
Hôm nay tôi muốn khóc
Mạnh mẽ thế đủ rồi
Chỉ muốn một ngày thôi
Được để lòng yếu đuối.
Hôm nay tôi muốn khóc
Ngày mai tôi sẽ cười
Muốn mượn vạt áo người
Để mà lau nước mắt.
Sưu tầm.

NOEL ẤM ÁP
N hững buổi đông về tuyết lại rơi
O nline chúc bạn bốn phương trời
E dè chữ ái còn chưa tỏ
L ấp lửng câu tình vẫn ngại khơi
Ấ p nụ hoa hồng Xuân sẽ nở
M ơ đàn trẻ nhỏ Tết về chơi
Á nh sao hãy gửi niềm thương nhớ
P hảng phất bài ca chẳng rõ lời
Sưu tầm.
 vntst20182376_500
THANH HÓA LÀ QUÊ …!
Em có về thanh Hóa không em,
Xem lá sen “nhỏ” bằng rau má,
Có ngọn núi chênh vênh hòn đá,
Sự tích đời gọi Trống Mái làm duyên!
Em có về Thanh Hóa bình yên,
Có khe đá suốt ngày róc rách,
Có đàn cá nghiêng mình khe lách,
Ai thử một lần tấm tắc ngợi khen!
Em có về Thanh Hóa không em,
Tắm dòng sông mang nhiều kỳ tích,
Hàm Rồng ơi ngàn đời tinh nghịch,
Nhả Ngọc rồi còn tiếc mãi châu chi?
Em có yêu Thanh Hóa hãy về đi,
Ngắm Rừng Thông mấy cây lúp xúp,
Sông Cầu Bố tuổi thơ ta lặn hụp,
Nhỏ thế thôi nhưng Cầu Bố cơ mà!
Em có xem Thanh Hóa quê nhà,
Cầu vẹn nguyên nhưng vẫn là Cầu Ghép.
Vẫn còn đấy mối tình xưa rất đẹp
Đứng chờ chồng … người hóa đá Vọng Phu!
Em về đi, Pù Luông phủ mây mù,
Không nước mắt em cũnglà Trường Lệ,
Từ ngàn xưa và bây giờ vẫn thế,
Đến chẳng muốn về … sóng nước hóa Hòn Mê!
Em có xem … Thanh Hóa sẽ là quê…?
Sưu tầm.

HOA VÀNG TRÊN THẢM CỎ !
Khoe mầu tỏa rạng nắng chiều lơi
Nhí nhảnh đùa vui giỡn cuộc đời
Lộng lẫy vươn mình bên cỏ ngát
Say bồng tỏa nhụy óng vàng tươi.
Sưu tầm.
vntst20184293_500
ĐÊM THÁNH VÔ CÙNG
Ánh lửa soi ngời rực quãng không
Bài ca Thánh Lễ rộn vang đồng
Trời ban tặng Chúa từ hang cỏ
Buổi hạ sinh Người giữa tiết đông
Cứu rỗi muôn loài trong cảnh tội
Xin cầu vạn phước cả đời mong
An lành cuộc sống cho toàn cõi
Rực rỡ đèn hoa chén tửu hồng
……………………….
Rực rỡ đèn hoa nến đỏ hồng
Đêm trường đã hết cảnh chờ mong
Hồi chuông dõng dạc khua rền chốn
Chuỗi nhạc êm đềm khoả ấm đông
Khắp nẻo vui mừng ơn rạng cõi
Toàn gia phấn khởi mạ xanh đồng
Theo đường chỉ dẫn về bên Chúa
Ánh lửa soi ngời rực quãng không
Sưu tầm.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

sunrise.tqb@gmail.com