Chủ Nhật, 30 tháng 12, 2018

Thơ tình còn mãi 280

Hương Xưa
Em về thắp mộng giữa sao đêm
Nhặt cánh sương rơi ngụ cỏ mềm
Vẽ khoảng trời thơ luôn ấm dịu
Cho dòng kỉ niệm chợt xanh êm
Trăng gầy bỗng chiếu vờn khe cửa
Gió thoảng đương qua cuộn lá thềm
Bản nhạc lòng xưa như dậy sóng
Hương tình tỉnh giấc dạt dào thêm .
Sưu tầm.

LẠNH LÙNG ĐÊM
Bởi mộng chưa tròn khắc khoải đêm
Sầu vương lệ nhỏ ướt mi mềm
Vườn yêu chửa thắm đà nghe nhạt
Lối mộng chưa nồng đã phủi êm
Để hững hờ duyên tàn ánh nguyệt
Làm ngơ ngẩn dạ ngóng bên thềm
Ngoài song gió lạnh hồn run rẩy
Khiến nỗi tơ lòng tủi thẹn thêm....
Sưu tầm.
 vntst20183998_500
RU TÌNH
Cái cảnh huy hoàng đã hẹn đông
Kìa ai lạnh lẽo nhớ thương chồng
Bơ phờ mộng lẻ từng đêm ngóng
Nhỏ nhẹ than dài những lúc trông
Mãi nghẹn ngào theo bầm má đỏ
Hoài ngơ ngẩn dạo ướt môi hồng
Khuê phòng vắng vẻ hồn phiêu lệ
Quạnh quẽ ru tình để bóng không.
Sưu tầm.

MEN SAY TÌNH NHỚ
Khung chiều buổi ấy dạo mùa đông
Bến hẹn ngày thương sẽ gặp chồng
Đắm lịm cơn tình hoan dạ ngóng
Say mềm cuộc ái thỏa lòng trông
Sao làm điệu nhớ rời tia mộng
Lại để lời thương rã ánh hồng
Mắt đượm li sầu môi rát bỏng
Ơi người cái cảnh có buồn không ./.
Sưu tầm.

SANG NGANG
Duyên mình chỉ đến vậy mà thôi
Cũng bởi đò sang bến đục rồi
Mộng mãi xuôi dòng ghen nước chảy
Mơ thì ngược sóng tủi bèo trôi
Chiều xem cảnh vật chìm bên núi
Buổi dõi hoàng hôn lặn phía đồi
Những trả tang bồng thân cát bụi
Cho tình lạc lõng kiếp mồ côi
Ngày nao ước hẹn giờ tan vỡ
Thuở nọ thề giao đã nát bồi
Lại tưởng ân nồng xanh sắc liễu
Đâu ngờ nghĩa nhạt trắng màu vôi
Tàn đông cứ nghĩ cành đâm lộc
Mãn hạ nào hay gốc nảy chồi
Nhật ký ơi người sao chẳng giữ
Nguyên còn ướp đẫm cả hồn tôi
Sưu tầm.
 vntst20183110_500
ĐÔNG ĐẾN
Đông đến rồi, mình hò hẹn đi em
Gió mùa về ai cũng thèm hơi ấm
Nhìn xem này, bờ vai anh thật rộng
Thử tựa vào đỡ trống trải hơn không
Gió cuối thu để se sắt môi hồng
Vui lên em, cho ấm nồng tuổi trẻ
Cuộc đời này mấy hơi mà lặng lẽ
Cứ yêu đi, chúng ta được phép mà
Hãy mỉm cười rạng rỡ tựa đóa hoa
Cứ hát ca, làm những điều em thích
Có anh rồi, đời không còn cô tịch
Xích lại gần trao hơi ấm yêu thương....
Sưu tầm.

TÌNH CÔI
VẦNG sáng đó lung linh huyền ảo
TRĂNG thượng tuần lấp ló vừa lên
MỘT khi không muốn gần bên
NỮA yêu trôi mất bồng bềnh chốn nao
NƠI xa ấy anh đà quên lảng
ĐÂU có còn nhớ đến người em
ĐỂ lòng sầu nảo hàng đêm
CHO buồn dày xéo lên thêm thân gầy
MỘT mối tình đớn đau tuyệt vọng
NỮA cuộc đời lầm lũi chờ ai
TRĂNG kia chiếu rọi hình hài
SẦU tư u uất canh dài đợi mong
CÔ quạnh quá héo mòn thân xác
ĐƠN lẻ buồn rã nát tình côi.
VẦNG TRĂNG MỘT NỮA NƠI ĐÂU
ĐỂ CHO MỘT NỮA TRĂNG SẦU CÔ ĐƠN
Sưu tầm.
vntst20182707_500
BẮT ĐỀN
Bắt đền cái lạnh đầu đông
Làm môi em nhạt phai hồng men say
Bắt đền ngọn gió heo may
Làm mi em ướt những ngày buồn hiu
Bắt đền ai hứa một điều
Làm cho em đợi bao chiều ngẩn ngơ
Sưu tầm.

ĐỀN EM
Đền em một nụ hôn nồng
Cho môi em đỏ, thắm hồng men say
Đền em một cái nắm tay
Cho em quên hết những ngày buồn hiu
Đền em anh hứa một điều
Xa nhau một kiếp mãi yêu trong lòng.
Sưu tầm.

ANH ĐỀN
Anh đền cái thủa má hồng
Tuổi xuân phơi phới mà không thấy gì
Khi xưa anh hứa câu ni
Để em chờ đợi lỡ thì xuân xanh
Bắt đền anh đó bức tranh
Hẹn em sẽ vẽ những nhành hoa tươi
Sưu tầm.

BẮT ĐỀN
Bắt đền ai đã tặng bông
Làm em ngơ ngẩn mơ nồng tình say
Bắt đền ai hái cỏ may
Kết vòng hoa đội đỡ ngày quạnh hiu
Bắt đền lòng ngả hồn xiêu
Bắt đền ai đã hứa yêu trọn đời.
Sưu tầm.
 vntst20183067_500
EM ĐỀN 2
Đền anh má thắm môi hồng
Như sen tinh khiết thắm nồng hương say
Đền anh cả cuộc đời này
Cho anh xóa bao ngày buồn thiu
Đền anh nhớ lấy một điều
Thủy chung giữ lấy tình yêu mãi còn.
Sưu tầm.

NỖI NHỚ
Người quên lời hứa lâu rồi
Vẫn mãi mình tôi mong đợi
Ừ buồn khiến dạ đơn côi
Thấu hiểu thu tàn đông tới
Mà anh vời vợi xa mờ
Đánh mất hững hờ quên lãng
Vô tình nhạt nhẽo thờ ơ
Nhận kiếp đời không ánh sáng
Để ai thao thức chờ trông
Gối mảnh vương nồng nín lặng
Sương tan lắng đọng hương đồng
Ngóng đợi bờ môi mặn đắng.
Sưu tầm.

NOEL NÀY VẮNG EM .
Mãi vọng đêm dài bản thánh ca
Lòng nghe trống trải ngỡ như là
Làn sương đã buốt còn tơi tả
Ngọn liễu đang mềm cũng xót xa
Vẫn tưởng ngàn kim luồn đáy dạ
Hoài mơ cảnh sáo đậu hiên nhà
Vườn xưa lá rụng hồn nghiêng ngả
Lặng lẽ trên đường một bóng ta .
Sưu tầm.
 vntst20183983_500
MUỐN ĐƯỢC CÙNG ANH
Muốn được cùng anh trải quãng đời
Xua ngày mệt mỏi trút sầu vơi
Bờ vai vững chải đêm làm gối
Quãng khó đành hanh dạ cảm lời
Sẽ viết bài thơ tình kỉ niệm
Luôn là hạnh phúc nhỏ hà hơi
Niềm vui rạng rỡ giăng màu mắt
Mãi nụ cười tươi toả sắc trời
Sưu tầm.

MÙA YÊU
Đâu chừng chỉ tháng nữa là xuân
Thoảng chốc dường nghe đã thật gần
Bỗng gợi năm rồi trong khoảnh khắc
Như còn cảnh ấy giữa thềm sân
Tình nhen chớm nụ ai vừa cảm
Gót cũng vào yêu dạ tỏ dần
Trải những êm đềm say lối mộng
Ta cùng kỉ niệm khúc mùa luân
Sưu tầm.

PHÔI PHA MÙA ĐÔNG

Mùa đông xưa bếp lửa hồng ấm áp
Mùa đông này đơn độc quả tim côi
Tuyết trắng bay lạnh lẽo khắp phương trời
Lá trên cành trơ cội khẽ khàng rơi
Vũ trụ chìm trong bóng tối chơi vơi
Trời ủ dột giữa bốn bề hoang vắng
Năm tháng trôi qua tim lòng dai dẳng
Tuyết rơi đầy nhuộm trắng mái đầu xanh
Mùa đông này cách biệt em và anh
Tuyết phủ lên đôi vai gầy giá lạnh
Mùa đông xưa chập chờn trong ảo ảnh
Khi chúng mình chia cách khoảng trời mây
Mùa đông này ta lạc mất vòng tay
Giọt nước mắt rơi lòng đầy sầu nặng
Con tim anh dường như đang hóa lặng
Tiếc nuối muôn phần khi vắng thiếu em
Đông xa rồi tình thưở ấy ấm êm
Hương tình cũ dẫu êm đềm cũng phải
Sao có thể ...thôi cũng đành dừng lại
Ta với mình duyên tiễn nợ rời xa
Mùa đông xưa hương lửa yêu mặn mà
Dòng kí ức thôi xin đừng ray rức
Khơi bếp lửa dư âm tìm hạnh phúc
Biết bao giờ hận tủi sẽ nguôi ngoai
Bến đục hay trong duyên tình rủi may
Sao nỡ mang hình bóng người đi mãi
Để ngàn năm ôm mối tình khờ dại
Bước sông hồ vùi lấp dấu chân hoang
Sưu tầm.
 vntst20184064_500
LỆ ĐỔ ĐÊM VẾ
Bờ mi nhỏ đêm dài sa ướt đẫm
Một ngày yêu sao đau khổ muôn chiều
Thôi ta về khép kín trái tim yêu
Cho ân ái khuất mờ xa bóng dạng
Tim nức nở dạ khơi sầu buồn chán
Gió thu hôn chuỗi tóc ái lệ tràn
Ôi ! duyên tình sao cay đắng chứa chan
Đời cô tịch biết bao giờ kết mộng
Dòng lệ đá lăn trên gò má ửng
Nỗi xuyến xao! Tuổi xuân úa sắc tàn
Nẻo đường đời hay ràng buộc trái ngang
Nhiều cay đắng phủ phàng duyên cô lẻ
Tình nửa đoạn bước đi về quạnh quẽ
Cõi hồn đơn lạnh lẽo biết bao bao chiều
Khơi nhuốm sầu thấm ướt lạnh hồn yêu
Luống mộng cảm rung hồn trong đêm tối
Ngã ba đường gót hồng chia hai lối…
Thuyền mộng mơ trôi dạt bến thương chờ
Ái ân đành em chuốc lấy bơ vơ
Bước lặng lẽ dấy lòng theo đá cuội
Sưu tầm.

PHỐ KHÔNG ANH
Em đã về, phố không còn anh nữa
Lạnh mùa đông buốt giá bờ vai gầy
Con đường cũ rụng rơi đầy xác lá
Con đường tình từng một thuở ta qua
Chiếc bàn nhỏ thân quen nơi quán cóc
Vẫn còn kia hai ghế trống chơ vơ
Tiếng nhạc nào ru hồn mình vào mơ
Đã im bặt ngẫn ngơ trong chiều vắng
Em đã về một trời hoang lạnh lắm
Bốn không gian quạnh vắng đến vô bờ
Biết tìm đâu những mùa cũ nên thơ
Chỉ có gió cơn từng cơn cuốn lá
Con phố nhỏ bổng hóa thành xa lạ
Không còn anh em lạc lõng giữa đời
Lòng hụt hẫng rơi chìm vào khoảng tối
Cúi gục đầu lặng đếm bước đơn côi.
Sưu tầm.
 vntst20183104_500
NGẬM NGÙI
Chiều qua xuống phố một mình
Tình cờ gặp lại người tình năm xưa
Ngỡ ngàng một thoáng như mơ
Nhìn nhau bối rối, ngẫn ngơ cõi lòng
Tưởng rằng xa cách nghìn trùng
Đại dương thăm thẳm mịt mùng chia phôi
Người đi ngày ấy lâu rồi
Mong gì gặp lại, tình thôi đã gầy
Tóc huyền chớm nhuộm màu mây
Còn trong ánh mắt đượm ngày yêu xưa
Cuộc đời còn lắm gió mưa
Hương yêu ngày cũ gió lùa xa xăm
Cố nhân ơi! Hỡi cố nhân
Tình xưa nghĩa cũ chỉ ngần ấy thôi
Quay đi chân bước bồi hồi
Ngoái đầu nhìn lại...ngậm ngùi quay đi!
Sưu tầm.


CHIA TAY RỒI
Chia tay rồi nghĩa là mình chấm hết
Đừng dại khờ đừng ngốc nghếch từng đêm
Ngồi ngẩn ngơ ôn kỷ niệm êm đềm
Đừng lặng lẽ vào xem trang facebook
Chia tay rồi kể giờ nầy chấm dứt
Cuộc săn tình ta đoạn kết từ đây!
Nhớ thương ơi ! dẫu đong mãi không đầy
Thuyền ái mộng ta quay chèo lui cuộc
Chia tay rồi đứng tiếc chi giây phút
Thuở ban đầu khi hạnh phúc bên nhau
Đọc làm chi những tin nhắn buổi đầu
Số điện thoại nhìn thật lâu không gọi
Chia tay rồi ngã ba đường rẽ lối
Nhạc quyện lòng nghe khúc hát từ ly
Lời dấu yêu đậm rõ nét sầu bi
Tiếng hờn giận dấy phồng trong ngăn phổi
Chia tay rồi là khúc duyên cũng lỗi
Người yêu ư .. tiếng gọi đã xa rồi
Đành quay lưng ngoảnh mặt lãng quên thôi
Giờ ta bỗng thành hai người xa lạ
Chia tay rồi là mỗi người mỗi ngã
Dẫu gặp nhau ta quên hẳn lời chào
Hỏi làm chi cho cho lòng dạ lao xao
Sợi ân ái cho rối sầu nghiệt ngã
Chia tay rồi sao mà ngăn cách quá
Sẽ quên thôi dù trong dạ chưa đành
Xóa đi vì hình ảnh rất mong manh
Trong kí ức tình xưa không tồn tại
Chia tay rồi không bao giờ trở lại
Mộng yêu đương ôi…chắp vá làm gì
Thôi ! giã hành trước lúc phút chia ly
Đem thư mộng đốt… trăng vàng chứng hộ./
Sưu tầm.
 vntst20183196_500
HỠI CỐ NHÂN
Cành khô lá úa bụi đời
Người tình năm cũ một trời nhớ thương
Đi tìm lại chút dư hương
Dưới hoa ngày ấy còn vương bên đường
Từ khi xa cách đôi phương
Tìm nhau trong mộng đêm trường mà thôi
Cố nhân hỡi cố nhân ơi !
Nhớ người năm cũ chiều rơi lại buồn.
Sưu tầm.

NHỚ MONG
Thương mắt biếc khóc hoài khô tuyến lệ..
Suối ảo hư khô cạn đã muôn chiều
Nhói trong lòng đau xót trái tim yêu
Chăn đơn lẻ lạnh lùng trong đêm vắng
Chiếu đợi chờ cô đơn âm thầm lặng
Sắc phai tàn lệ rỏ cặp mi cong
Ép lệ rơi Nửa chảy ngược vào lòng
Nửa Lệ nóng lăn tròn trên má đỏ
Ước chung đôi Thu vàng qua mấy độ
Ngón tay mềm tê lạnh dáng chờ mong
Nỗi nhớ thương xao xuyến tái tê lòng
Dạ thắt nở mỏi mòn trông cánh nhạn..
Sưu tầm.

NGUỜI DƯNG
Ô! Hay mới thật lạ lùng
Nguời dưng khác họ mà lòng nhớ thương
Tiếng mưa rã rích canh trường
Mưa gieo nỗi nhớ ngập hồn vì đâu
Vì Ai má thắm tươi màu
Oanh vàng thỏ thẻ từng câu từng lời
Mắt Ai đánh đắm hồn tôi
Để dài nhung nhớ một trời tương tư
Như rằng yêu tự ngàn xưa
Phải duyên xin được kết vừa một đôi.
Sưu tầm.
vntst20183198_500
TÌNH XA KHUẤT
Gom kỷ niệm vùi sâu đáy dạ
Để sương trời phủ lá mờ bay
Nồng say giấc mộng đêm ngày
Bây giờ gối lẻ người hay biết gì
Câu thề ước ôm ghì mãi chặt
Tình yêu đầu chia cắt làm đôi
Còn chăng giọt lệ khô rồi
Dư âm tình cũ lạc trôi cuối dòng
Sông Tương cạn sầu đong nỗi nhớ
Sóng lượn lờ không nỡ rời đêm
Hoa rơi hờ hững ven thềm
Xót thân cô lữ nặng thêm phiến sầu
Góc phố ấy buổi đầu hứa đợi
Dõi theo tình vời vợi phương nao
Giọt châu như chực tuôn trào
Bâng khuâng gió lạnh thét gào đêm thâu
Sưu tầm.

THƯƠNG EM
Này thương tiếng dạ ngọt ngào
Này thương lời nói nghe sao mặn nồng
Này thương đôi má em hồng
Thương mái tóc xõa bềnh bồng như mây
Này thương mắt biếc vai gầy
Thương bờ môi đỏ đông đầy nụ hôn...
Mai kia núi lở non mòn
Có về cát bụi cũng còn thương em...
Sưu tầm.
vntst20183227_500
NGÀN NĂM DUYÊN NỢ
Đã bao lần anh thầm hỏi tại sao
Cứ nghĩ đến nghe cồn cào trong dạ
ƠI nỗi nhớ sao mà tha thiết quá
Yêu em rồi ... tất cả ... chỉ mình em
Ở trong mơ anh thấy thật êm đềm
Hôn làn tóc thả êm xuôi theo gió
Và má thắm môi hồng tươi rực đỏ
Em nơi nào ... mong biết ... có tình anh ...
Cuối trời xa mây trắng vững xây thành
Trong sương sớm mong manh từng giọt nước
Em yêu hỡi bao giờ ta mới được
Về bên nhau chung ước dệt tơ hồng ...
Ở nơi nào ... em có biết cho không
Anh ao ước bắc cầu vồng em tới
Tuy cách trở quan san còn diệu vợi
Anh vẫn mơ vì bởi quá yêu rồi
Xin một lần hoa nở thắm trên môi
Cho anh được bồi hồi trong thương nhớ
Ngàn năm nữa anh vẫn chờ duyên nợ
Đón em về muôn thuở ... chẳng rời xa ...
Sưu tầm.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

sunrise.tqb@gmail.com