Thứ Bảy, 8 tháng 12, 2018

Thơ tình còn mãi 246

BUỔI HỒNG HOANG.
Mặt trời lặng lẽ về đâu
Em còn đứng đó gom sầu vào tim
Hoàng hôn vừa khuất bên thềm
Gió lùa bóng tối cho đêm thật dài
Em còn mơ bóng hình ai
Liêu xiêu nếm giọt đắng cay quanh mình
Mơ màng một kiếp phù sinh
Lắng nghe từng nhịp tim mình rong rêu
Tình em như ngọn gió chiều
Cuốn trôi nỗi nhớ niềm yêu nguyện cầu
Tuổi đời chồng chất bấy lâu
Nặng quằn một kiếp buổi đầu hồng hoang.
Sưu tầm.
 vntst20183039_500
HỤT HẪNG
Em à vội vã đi đâu
Làm anh đứng mãi trên cầu nhói tim
Tình ta bỗng chốc đắm chìm
Hàn đông tuyết phủ lặng im kéo dài
Nỗi sầu biết ngỏ cùng ai
Hay là nhặt ánh trăng phai một mình
Dẫu rằng lạc bước nhân sinh
Nào đâu chịu cảnh ly tình phong rêu
Bước chân lặng lẽ dưới chiều
Cung đàn lỗi nhịp tình phiêu dưới cầu
Chỉ vì hụt hẫng quá lâu
Thành ra ảo mộng bí bầu tan hoang..
Sưu tầm.

XUÂN VỀ TRƯỚC NGÕ
Giỏ xe chở đầy hoa
Xuân đã về trước ngõ
Nàng mai vàng lấp ló
Cùng làn gió mơn man
Cành đào mãi trên ngàn
Cùng thi nhau đua nở
Đàn trẻ thơ hơn hở
Chạy nô đùa khắp nơi
Riêng em cứ bồi hồi
Chờ anh nơi đầu lối
Nhớ nụ hôn trao vội
Đến bây giờ chưa phai
Trên tay nhành hoa mai
Trên đường về bước vội
Em vui mừng lao tới
Hơi ấm vòng tay ôm
Sưu tầm.
 vntst20183045_500
CHẮC GÌ ANH CÒN NHỚ
Ta đã xa rồi phải không anh
Đường xưa  nắng đổ lá phủ thềm
Bàn tay không níu bàn tay kịp
Gió thoảng buông mảnh liễu rũ đêm
Chiều nay nhẹ bước qua lối nhỏ
Thẫn thờ nhặt mảnh vỡ rụng rơi
Bài thơ ngày cũ nay còn đó
Hồn lạc phiêu diêu bay cuối trời
Chắc gì bây giờ anh còn nhớ
Năm ngón tay ngoan trở gió chiều
Đường tơ mỏng mảnh đan áo lụa
Trả gió biển chiều trôi hắt hiu
Chắc gì bây giờ anh còn yêu
Bóng dáng qua song cửa mỹ miều
Sương khói về đêm nhòa sương khói
Lửa nhóm ven đường đâu dám khêu
Bây giờ xa nhau phải không anh
Lá hoa đã sẫm níu chi cành
Lời xưa bỏ ngõ đêm đông vắng
Cà phê nhạt màu hương hết thanh
Mai mốt rồi đây tay chia tay
Vầng trăng nhão bạc đổ sông dài
Lời đá trăm năm vùi giấc ngủ
Mộng cũ đâu rồi ai hỏi ai ?
Hoài Thơ.

ĐỔI THAY.
Bậu ấy quên rồi chẳng nhớ mong
Tìm vui gối lạ đổi thay lòng
Cho niềm uất hận trào ngăn lối
Khiến nỗi ê chề lặng ngáng song
Thước ngọc bây chừ ai gặt hái
Vàng khuôn thủa nọ kẻ vun trồng.
Vương miền gió bụi tình phai dấu
Kỷ niệm trông về ngán ngẩm không.
Sưu tầm.
 vntst20183733_500
TẠI Ai.
Cũng bởi người ta hết ngóng mong
Cho nên Nẫu mới đổi thay lòng
Bao năm kế cận tình không thắm
Mới thoáng xa rời ái chặn song
Mãi trách gió gây lên biển sóng
Luôn hờn mây phủ mất trăng trong
Đâu còn chi nữa mà hy vọng
Chỉ tại ai nào mải đếm đong.
Sưu tầm.

EM SẼ TRỞ VỀ.
Em nhé ngày mai hãy trở về
Sống cùng anh ở lại miền quê
Vui ngày lúa trổ nơi đồng ruộng
Tránh cảnh đua chen chốn bộn bề
Em sẽ vì anh nguyện trở về
Ta cùng đốt cháy những đam mê
Nụ hôn ấm lại ngày đông lạnh
Ánh mắt nồng yêu buổi nắng hè
Anh vẫn chờ em dưới gốc đề
Con đường thủa ấy bước sơn khê
Vòng tay đã lỡ mình buông tuột
Để tiếng chuông xa cũng não nề
Mình dắt tay nhau lại trở về
Cau trầu quấn quyện mộng phu thê
Không còn nỗi tủi sầu cô quạnh
Hạnh phúc trăm năm vẹn chữ thề.
Sưu tầm.
 vntst20183042_500
BẢN NHẠC BUỒN
Cây đàn nhẹ lướt thả từng âm
Bản nhạc sầu ngân dã tấu cầm
Chứa ẩn lời than còn lạ lẫm
Xen chìm tiếng hận lẫn hờn căm
Tình duyên cách trở đang thầu đậm
Ái phận vùi chôn phải lãng trầm
Bật phím cung hờn nghe bã nhẩm
Sao buồn tẻ nhạt hẫng hồn tâm...
Sưu tầm.

LẠNH NHẠT TÌNH XƯA
Ân tình hẫng biệt bỏ rời tôi
Đã biết người đi trả vọng lời
Lẳng lặng nhìn nhau rồi miễn nói
Âm thầm nghĩ bụng chẳng thèm coi
Vì đâu đến nỗi mà ghen lại
Để mất niềm tin nhiễu ngại hồi
Giả bộ như là ngơ lánh dỗi
Bao lần tẻ nhạt trắng thành vôi...
Sưu tầm.

BẠC BẼO
Nếu đã không tình nghĩa với tôi
Đừng nên xát mắm dậm thêm lời
Quay lưng chớ để người khinh miệt
Ngoảnh mặt đừng làm kẻ khó coi
Tiếng ước câu nguyền xin gửi lại
Lời chung chữ thủy chẳng mong hồi
Lầu son gác tía ai nào cưỡng
Bởi gặp đen lòng dạ trắng vôi.
Sưu tầm.
vntst20183603_500
ĐÔNG VỀ
Đông đã về anh hỡi có biết không
Lòng se lạnh khi tim còn khoảng trống
Mộng ước gởi đang tràn đầy hy vọng
Bóng hình anh mãi ngự trị tim hồng
Ngóng anh về cho thỏa nỗi nhớ mong
Vòng tay ấm ôm ghì không lạc lõng
Sóng trỗi dậy khi lửa tình cháy bỏng
Nồng nàn môi vị men ái phiêu bồng
Trông anh hoài lệ vương ướt mi cong
Song cửa nhỏ lạnh len cùng gió lộng
Bông sữa trắng rụng rơi đầy trước cổng
Dòng biển xanh bàng bạc ánh trăng lồng
Bỗng thả hồn đi lạc giữa mênh mông
Giọng ai hát ngọt ngào bên cánh võng
Ta tiễn biệt thu đi mà xúc động
Đọng sương mềm tình ướt nắng đâu hong
Sưu tầm.

ÁNH MỘNG
CHUYỀN khúc ru êm đẫm ngát lời
CÂU hò da diết vạn niềm khơi
HẠNH đan rạng rỡ màu môi khởi
PHÚC dệt bừng tươi vẻ mắt ngời
LÀM thắm cung tình êm lộng cõi
DUYÊN lành điệu ái ngọt hoan đời
ĐỢI thương quyện quấn vùng mơ hỡi
ÉN MỘNG CHAO NGHIÊNG ĐẮM NGÕ TRỜI
ÉN bay bổng lãng niềm hoan khởi
MỘNG trải nồng êm dào dạt tới
CHAO cảnh mây hòa đượm nẻo ơi
NGHIÊNG thềm gió quyện êm triền hỡi
ĐẮM say sắc dịu ánh dương ngời
NGÕ lịm hương lành tia nắng rọi
TRỜI đất xanh trong giữa vợi vời
CHUYỀN CÂU HẠNH PHÚC LÀM DUYÊN ĐỢI.
Sưu tầm.
 vntst20184176_500
MỘNG HOA
Em hòa quyện bước dạo cùng anh
Ghém nụ cười xinh dịu thắm mành
Thèm gió trải phiêu hồn đắm cảnh
Thẹn mây sà lãng mắt nồng tranh
Xem kìa mộng rót thơm tràn hạnh
Diễm hỡi tình chan ngọt đẫm lành
Rèm nguyệt tỏ say miền tối chảnh
Em hòa quyện bước dạo cùng anh
……………………………
Anh cùng dạo bước quyện hòa em
Chảnh tối miền say nguyệt tỏ rèm
Lành đẫm ngọt chan tình hỡi diễm
Hạnh tràn thơm rót mộng kìa xem
Tranh nồng mắt lãng xòa mây thẹn
Cảnh đắm hồn phiêu trải gió thèm
Mành thắm dịu xinh cười nụ ghém
Anh cùng dạo bước quyện hòa em.
Sưu tầm.

VẨY TAY CHÀO
Quá vãng người ơi lẩn chốn nào
Cho hồn buốt lạnh khổ làm sao
Vì đâu ái loãng sầu dang dở
Lại hắt tình đi đổ ngọt ngào
Hạnh phúc tan tành rơi vực thẳm
Canh trường thắc thỏm gọi người nao
Giờ đây tất cả dường vô vọng
Kỷ niệm đành cam lặng vẩy chào
Sưu tầm.
vntst20183214_500
KHÚC TÌNH ĐÔNG
Gió lạnh may về nữa chuyển đông
Tàn thu những rụng lá ngô đồng
Bên nhà lửa quyện đôi làn khói
Cạnh bãi sương tràn cả khúc sông
Vẫn gửi tình em dòng mực tím
Còn lưu nghĩa bạn bức thư hồng
Buông chiều gợi nỗi khơi màu nhớ
Bóng nguyệt mơ màng giữa cảnh không
Sưu tầm.

THẢM SẦU
Tí tách mưa rơi rớt cảnh sầu
Đêm buồn ủ rũ dưới màn ngâu
Niềm mơ muốn ngỏ nào ai thấu
Nỗi nhớ thèm trao bóng chả cầu
Để góc tình nhân vàng úa dậu
Cho thềm mộng ái rã mành thâu
Từ sâu thẳm dạ tàn hoang nẫu
Ngõ ái cằn trơ lụi thảm trầu
Sưu tầm.

GIỮ NỤ HƯƠNG ĐỜI
Khi từng nỗi nhớ dạt dào rơi
Hỡi cánh chim di nẻo gió trời
Có hiểu tình kia hoài vẫn khởi
Hay không ái nọ mãi chưa rời
Mây sầu lượn đến ngàn xa vợi
Nhạn lẻ bay về ngút dặm khơi
Giữ ái gìn thương đừng héo lụi
Làm sao để thắm nụ duyên đời./.
Sưu tầm.
vntst20184213_500
CUỐN ĐI
Kỷ niệm xưa buồn lỡ đánh rơi
Tìm đâu gió thả tận chân trời
Niềm tin đã hết mình thôi đợi
Nỗi nhớ còn không họ bỏ rời
Vụn vỡ câu thề quên bể suối
Chia lìa ngả ái biệt trùng khơi
Hương tàn lửa lụi ai đừng tới
Cất giữ vùi chôn của một đời
Sưu tầm.

GIỮ NHÉ TÌNH ƠI
Ái cảm xin đừng để rụng rơi
Mà nên rạng rỡ giữa lưng trời
Hoài ươm cuộc sống thêm ngào ngọt
Lại giúp vành tim thoát rã rời
Rộn rã khi nằm trong diễm ái
La đà lúc duỗi tận mù khơi
Tình yêu bừng nở niềm hy vọng
Thấu hiểu nhiều hơn lẽ cuộc đời
Sưu tầm.

NHỚ NỬA VẦNG TRĂNG
Triền miên sóng bạc giữa tơ trời
Văng vẳng ru à vọng luyến khơi
Mơ ánh dạt dào lâng réo điệu
Ước câu thơm thảo đượm loang đời
Tình mây ngào ngọt mơ màng chớm
Duyên gió êm đềm ấm áp rơi
Dốc cạn hương lòng tha thiết gọi
Áng trăng ngời loáng đậu môi cười
………………………
Chiếu trăng ngời loáng đậu môi cười
Nửa mảnh ôm mình nhớ ngút khơi
Chấp chới mơ huyền man mác cõi
Tình tang mộng ảo luyến lưu đời
Vờn hoa sưởi bóng lèn khúc trỗi
Ghẹo lá hong tình dậy phím rơi
Nhớ lắm ân nguyền ran nẻo mộng
Triền miên sóng bạc giữa tơ trời
Sưu tầm.
vntst20183816_500
CHỜ MỘT VẦNG TRĂNG
Ấp ủ nguyền ân một quãng trời
Mơ ngày hợp cẩn ngút trùng khơi
Mênh mang sóng nước hoà âm điệu
Ấm áp tình yêu thoả cuộc đời
Rót chén hoan nồng say vị toả
Nâng bầu hỉ diệu đắm lòng rơi
Ngân vang nốt nhạc màu chung thuỷ
Chấp chới vòng tay nở nụ cười
…………………….
Xiết chặt vòng tay nở nụ cười
Ta cùng thử thách vượt ngàn khơi
Hề chi vũ thuỷ chan đầy lối
Chẳng quản phong sương dội xuống đời
Bởi có niềm tin lòng nguyện giữ
Không còn nỗi khổ lệ tràn rơi
Từ nay hạnh phúc luôn về mãi
Ấp ủ nguyền ân một quãng đời
Sưu tầm.

NHỊP TÌNH CA
Ta hòa nhịp khẽ bản tình ca
Ca ngọt đẫm lời ái diễm xa
Xa quyện âm đàn trong gió lả
Lả đan vọng khúc giữa mây khà
Khà câu lịm đắm mơ màng phả
Phả tiếng say mềm huyễn ảo ra
Ra mãi dặm ngàn bay bổng nhá
Nhá đừng để lạc phím lòng ta
……………………..
Ta trải phím lòng đắm huyễn ca
Ca lời thương nhớ mảnh tình xa
Xa chiều mộng thắm hòa chan lả
Lả tối huyền mơ quyện quấn khà
Khà nữa cung nồng say lộng phả
Phả thêm khúc đượm xuyến ngời ra
Ra vào mỗi buổi bồng phiêu thỏa
Thỏa ngọt êm đềm cõi dạ ta.
Sưu tầm.
 vntst20183172_500
NGÀY VUI !
Lũy thỏa tre làng nụ thắm tươi
Vương bồng tóc xõa rạng môi cười
Đường cong lối dẫn trời mơ mộng
Dạ đẫm hồn dâng thiếp lả lơi
Đắm nghĩa đàn vang ngồi gặng hỏi
Say tình mõ vọng thỉnh ngân vời
Chàng ơi chốn hẹn câu thề ngỏ
Pháo đỏ xanh trầu sẽ đượm khơi
Sưu tầm.

RẤM RỨT
Rấm rứt trong tim tiếng gió lay
Lơ mơ ngóng kiếm khắp chân mây
Liên miên nước quấn bên song ướt
Tí tách mưa rơi đám ớt cay
Lấm tấm sương giăng sang xóm đó
Xa xăm nắng tháp đến trưa nay
Thênh thang ngóc ngách ghe bên ấy
Lếu láo cô em chếnh choáng say
Sưu tầm.
vntst20184279_500
MỘT THỜI ĐÃ XA
Ơ trăng lóng ngóng mới lung lay
Chắc chắn đêm qua nhớ áng mây
Tóc trắng se se loang vết xước
Môi xinh thút thít đắng men cay
Xôn xao cánh lá tươi rơi đó
Chất ngất con tim héo có hay
Cuối xuống gom hoa sang bến ấy
Tim đau gió khóc kiếp mê say
Sưu tầm.

SẦU ĐÔNG. ( Song ngư thanh )
Gió rít theo cơn tiếng lắt lay
Sương tan trắng xóa lấp che mây
Lưa thưa mấy đám cây măng đắng
Thấp thoáng ven sân gốc búp cay
Khóm trúc bên sông nghiêng chốn đó
Câu thơ lúc tối viết nơi đây
Trông trăng héo hắt trong đêm khuyết
Uống suốt đêm thâu chếnh choáng say .
Sưu tầm.

BỐI RỐI
Quấn quýt bên em ý trí lay
Bơ vơ dáng trúc bóng mong mây
Ăn năn thấy tiếng thương chua chát
Ấm ức trông duyên nhớ đắng cay
Thắm thiết câu thơ trao sớm ấy
Du dương khúc sáo réo trưa nay
Loanh quanh tính kế cho ai đến
Bối rối anh hôn cứ đắm say .
Sưu tầm.
vntst20184318_500
TRỞ GIẤC
Từng cơn gió mải luồn khe buốt lạnh
Giọt sương hoài tí tách nhịp đơn côi
Em trở giấc đêm giao mùa nhắn nhủ
Người trong tim nay đã cách xa rồi
Mi khép lại nghe niềm đau lẩn khuất
Chút dỗi hờn dằn vặt đã bao đêm
Người không hiểu hay mượn làm cái cớ
Mà nhẫn tâm bỏ má thắm môi mềm.
Sưu tầm.

HẠ VÀNG GỢI NHỚ SẦU ĐÔNG.
Những vạt nắng vàng hoe chớm hạ
Rắc lên hồng môi má thân thương
Hàng cây đổ bóng bên đường
Chiều nam gió thoảng ánh hường xốn xang.
Nhìn giọt nắng dang tay với nhớ
Mắt ai buồn gợi nhớ lao xao
Bâng khuâng thương dải yếm đào
Nắng nghiêng vành nón đậu vào vai em.
Ai đếm nổi nắng xem mấy hạt
Con đường nào trăm khát ngàn mong
Tơ vương phủ kín nỗi lòng
Hạ vàng nhớ quá sầu đông một chiều...
Sưu tầm.
vntst20182839_500

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

sunrise.tqb@gmail.com