Thứ Năm, 13 tháng 12, 2018

Những bài thơ hay 320

ĐỢI CHỜ
Em đã dâng anh cảm hứng thơ
Con tim rung động đến vô bờ
Để chiều lặng lẽ đi thơ thẩn
Để sớm bâng khuâng đứng ngẩn ngơ
Để sóng xôn xao nơi biển mộng
Để dòng dào dạt chốn rừng mơ
Bóng trăng huyền ảo khi tròn khuyết
Tình cảm nên thơ lúc đợi chờ
Sưu tầm.
 vntst20183886_500
MÃI CHỜ
Thi sỹ nàng Thơ kết bạn thơ
Băn khoăn một nỗi cách đôi bờ
Cho lòng thổn thức, bồn chồn nhớ
Khiến dạ nôn nao,chẳng thể ngơ
Mong được tri âm hòa giấc mộng
Muốn cùng tri kỷ thỏa niềm mơ
Sao đành hờ hững khi cầm bút
Có thấu tình chăng, để mãi chờ !
Sưu tầm.

CON ĐƯỜNG KỶ NIỆM
Con đường thuở ấy vẫn từng qua
Thả bước cùng nhau ngắm nguyệt tà
Tiếng nhạc ngân lời êm ái nhủ
Cung đàn đảo phách dịu dàng ca
Cho hồn bỡ ngỡ vần thơ quyện
Để dạ bâng khuâng tiếng ái hòa
Kỉ niệm bao ngày tim ấp ủ
Theo dòng ký ức nỗi niềm pha...
Sưu tầm.

NHÀN NHÃ TƠ LÒNG
Quá vãng mơ hồ chợt thoảng qua
Làm tim nhói lặng giữa sương tà
Còn chi thuở mộng vui ngời lá
Cũng hết hôm tình ngợi diễm ca
Cuộc sống khôn lường đâu phước họa
Tình yêu chẳng thể mãi an hòa
Cầu mong hạnh phúc luôn nhàn nhã
Để phím tơ lòng rạng rỡ pha
Sưu tầm.
 vntst20183944_500
NỖI NHỚ THỀM ĐÔNG
Quặn nhớ con đường buổi ấy qua
từng hôm bước dạo lúc dương tà
Người đan quãng nhạc tình êm ả
Kẻ dệt cung đàn mộng huyễn ca
Gió cuộn hài đưa lồng ước thỏa
Sương vờn gót dạo ghép mơ hòa
Trời đông lành lạnh từng cơn thả
Nhịp thở ta mình quấn quyện pha.
Sưu tầm.

NÃO BÉ LẠI LEO CAO
Não bé leo thì lại quá cao
Thần kinh bị rối được thăng vào
Trò hề bán chức cơ đồ nhão
Kế hiểm mua quyền địa vị lao
Tội phạm như vầy ôi quyệt xảo
Công an kiểu đó thật xin chào
Còn bao nhiêu kẻ đang lờn láo
Đốt sạch trong lò chớ núng nao
Sưu tầm.

QUÁN ĐÊM
Lấp loáng đèn mờ giữa ngõ đêm
Lang thang quán vắng tạt ngồi thềm
Khều vài hạt lạc cơn thôi đói
Uống mấy bình trà bụng chợt êm
Vẫn những suy tư về để ngỏ
Rồi còn thách thức cộng lên thêm
Buồn vì bận rộn quên thơ phú
Muốn nốc cho say tĩ tã mềm.
Sưu tầm.
 vntst20183976_500
QUÁN NỬA KHUYA
Khuya choàng quán vắng giữa màn đêm
Tí tách mưa rơi gọi trước thềm
Góc nhỏ ly sầu khe khẽ nếm
Thơ buồn dạ nẫu dặc dằng êm
Mà nghe kỷ niệm luôn hoài đếm
Lại ước ân tình mãi đượm thêm
Giá được kề bên nàng tuyệt diễm
Tình đây rượu đó thỏa môi mềm
Sưu tầm.

TRỐNG TRẢI
Nhìn đường phố vắng suốt thâu đêm
Tiếng gió lao xao tạt lại thềm
Những nỗi ưu tư còn ngập nặng
Nhiều điều dấm dứt vẫn chưa êm
Hoa rơi lác đác hoa trôi mãi
Bút viết lờ đờ bút nhớ thêm
Ký ức tràn về tim loạn nhịp
Bao nhiêu nước mắt dịu lòng mềm
Sưu tầm.

NGHIỆP THƠ
Thậm khổ chan lòng những áng thi
Tiền đâu bạc chẳng nghĩa nhân gì
Sao hoài vướng bận không rời bỏ
Để mãi vương đầy lại khắc ghi
Bữa mộng hình ai lời muốn ngỏ
Ngày mơ dáng liễu dạ ôm ghì
Cười xong lệ nhỏ đời văn sỹ
Giữ nghiệp thêm sầu thấy thảm bi
Sưu tầm.

MẮC NỢ
Bao người mắc nợ với đường thi
Vẫn biết gầy hao ...chẳng được gì
Nghiện quá giờ đây sao thể bỏ
Say mèm ít nữa suốt ngày ghi
Đêm nằm bút vở khư khư giữ
Tỉnh giấc mực nghiên nghiến ngấu ghì
Đến bữa quên cơm là chuyện vặt
Nhưng vui lúc giận thỏa sầu bi !
Sưu tầm.
 vntst20182922_500
THƠ THẨN
Mê nàng quản trị xướng đề thi
Đối ngẫu lời trao chả đạt gì
Thổn thức đêm trường gieo họa nghĩ
Mơ màng giấc điệp vẽ vời ghi
Vần câu lãng tử dùng phung phí
Nỗi ý thuyền quyên thỏa nguyện ghì
Thả thính mong tình duyên hậu hĩ
Xin người trỗi dạ mở từ bi
Sưu tầm.

GÓP MẬT ĐƯỜNG THI[Ngũ độ]
Âm thầm góp mật cõi đường thi
Học hỏi người xưa tiếp những gì
Thể ghẹo tưng bừng luôn sẵn dí
Câu mừng sắc sảo vẫn hoài ghi
Triền miên diệu cảm mơ màng ký
Rộn rã hồng ân lả lướt ghì
Xã hội nay nhiều trơ tráo bỉ
Thêm vào thế sự nỗi hài bi
Sưu tầm.
 vntst20182935_500
MẸ [Ngũ độ]
Mẹ đã đi vào chốn ngủ đông
Làm con nuối lặng giữa thơ lòng
Còn đâu diệu cảm ngày mơ ước
Bỗng hết ân tình thuở vợi trông
Mãi nhớ chiều nao người dạ khổ
Hoài thương buổi khó mẫu lưng gồng
Giờ đây nẻo ấy đời cô quạnh
Có hiểu tim này rạn vỡ không
……………………..
Có hiểu tim này rạn vỡ không
Niềm đau giã biệt tái tê gồng
Lời ru vắng bặt hờn thăm thẳm
Giọng hát xa vời dỗi ngóng trông
Lại tưởng hình như người vẫn đó
Mà luôn cứ ngỡ mặt in lòng
Con hoài nhắc nhủ trong hồn mãi
Mẹ đã đi vào chốn ngủ đông
Sưu tầm.

NHỚ THƯƠNG MẸ
Nhớ Mẹ âm thầm giữa buổi đông
Dường nghe tiếng gọi khẽ nơi lòng
Bao ngày rã rượi chờ tim ngóng
Những tối tiêu điều ủ dạ trông
Thuở ấu thơ thường đôi sọt cõng
Thời niên thiếu vẫn một vai gồng
Đời bươn trải nhọc nhằn vương bóng
Cũng bởi con còn dại biết không
……………………..
Cũng bởi con còn dại biết không
Vì thương lũ trẻ cố lên gồng
Thân nghèo quá vãng nào mơ mộng
Tuổi xế bây giờ lại dõi trông
Mãi khắc tình sâu thầm gửi giọng
Hoài mang nghĩa cả chặt ghi lòng
Chân trời góc bể xa vời vọng
Nhớ Mẹ âm thầm giữa buổi đông
Sưu tầm.
 vntst20183103_500
HỜN
Vùng tim cảm xúc bỗng ơ hờ
Chẳng thiết tha gì nhạc lẫn thơ
Tẩy xóa hình dung từng ngưỡng mộ
Rời xa dáng vẻ đã tôn thờ
Thuyền neo lạc bến tiêu điều cảnh
Chỉ mắc sai guồng lạc lõng tơ
Trách để làm chi người bạc bẽo
Tình kia ngậm đắng bởi ta khờ.
Sưu tầm.

HEO MAY....
Tháng mười một, heo may về lạnh giá
Em nghiêng vai đón chút gió sang mùa
Tháng mười một, lạnh lòng nghe chợt nhớ
Người nơi nào... đã thấy mùa đông chưa ?
Tháng mười một , chiếc lá vàng sót lại
Lối đi xưa... cây trơ trụi vết buồn
Tình đã xa, một màu rêu xanh ngói
Tháng năm nào... phai dấu một chữ thương
Tháng mười một, lại một mùa hoa cúc
Cúc hoạ mi... trắng xóa cả nỗi niềm
Chút hương bay, kỷ niệm buồn rưng rức
Môi mắt nào... đã lạc phía hoàng hôn
Thì thôi nhé, khi hẹn thề đã lỡ
Cánh thiên di đã xa mãi không về
Ta buông tay... để quên lời hạnh ngộ
Mây của trời.... hãy để gió.... cuốn đi...!
Sưu tầm.
 vntst20183956_500
BIỂN THỞ
Em lắng nghe biển thở
Thì thào chiều vắng anh
Giữa nước, trời đều xanh
Thăm thẳm là em ở giữa
Bâng khuâng quá khi chiều đóng cửa
Đón hoàng hôn em chỉ có một mình
Nắng dịu dàng không tên
Và gió hát
Sóng một lòng đắm say bờ cát
Em bỗng thấy lẻ loi
Biển, biển ơi!
Mênh mang quá!
Sóng cũng biết bạc đầu thương nhớ
Biển cũng biết yêu bờ
Và em biết ước mơ
Biển nhẹ thở và tim anh đập
Cả hai cồn cào trong em – tiếng sóng
Còn em thật nhỏ nhoi
Bờ nóng hổi bờ môi
Để ngàn đời biển khát
Khi ai đó làm tim anh tan nát
Theo biển về với em.
Sưu tầm.

TÂM SỰ CỦA " NÀNG CỐI "
Rõ khổ thân em bởi cái chày
Thân to, khúc nhỏ, có nào hay
Mơ màng thúc mạnh lòng đau rát
Thoả mộng chơi vờn dạ ngất ngây
Sướng giã chàng đâm .. trời! Thấu ruột
Mê cầm thiếp chịu cảnh .. phồng tay
Nhiều khi hết việc hồn ngơ ngẩn
Xót cảnh tình duyên phận cối chày .
………………..
Cũng bởi tình duyên phận cối chày
Bao lần ướm thử phải cầm tay
Nhiều đâm dạ tủi , mơ màng chịu
Ít giã lòng buồn , ủ rũ cay
Sớm tối giao hoà đâu có ngại
Đêm ngày giữ nhịp thoả nồng say
Muôn đời vạn kiếp là như vậy
Sướng khổ thân em bởi cái chày !
Sưu tầm.
 vntst20184018_500
MÙA ĐÔNG & EM
Gom tất cả sợi nắng
Níu một sớm mùa đông
Giọt nắng hoá hư không
Gió lùa mây tan tác
Ơ kìa sao vội vã
Mây hồng khóc nhưng rồi
Chỉ biết nín thinh thôi
Sao vô tình như thế
Ta gặp nhau nào dễ
Giữa bể đời chông gai
Ngẫm giọt lệ trang đài
Thực hư nẻo trần khó
Em sẽ là cơn gió
Thoảng nhẹ chốn trùng khơi
Dạ nhắn nhủ đôi lời
Rằng vách ngăn lần nữa
Dìu nhau sóng biển hứa
Âm thầm viết bài ca
Tặng em buổi chia xa
Vỗ về hôn bờ cát.
Sưu tầm.

NHỚ MỘT DÒNG SÔNG
Dòng sông trôi bao thương nhớ
Về phương xa lắm chân trời
Để cho hàng dừa nghiêng xuống
Khóc hoài trong mỗi chiều rơi
Hồn ta nương về chốn ấy
Nhớ xưa đưa đón nhau về
Ngây thơ em hồng đôi má
Mưa làm em khóc não nề
Thuyền ai còn neo bến vắng
Bờ hoang hai đứa nghẹn ngào
Nghe trong lòng bao cay đắng
Cũng đành ôm khối tình đau
Còn không người em tóc ngắn
Bao năm lòng nhớ thương hoài
Còn mơ trường xưa áo trắng
Tìm đâu bóng dáng trang đài
Về đây ngồi nghe sông hát
Hương xưa bay mất lâu rồi
Về đây tìm đôi mắt biếc
Mà xưa ta lỡ thương rồi…
SƯU TẦM.
 vntst20183821_500
MONG NÀNG !
Sương đông cứ ngóng đợi trời vàng
Giá buốt ngày buồn đậm độ sang
Réo rắt chim ca tìm hỏi cửa
Lao xao bướm muốn trở về đàng
Đầu làng tiếng trống nghe kinh gọi
Cuối xóm lời thề vọng kệ vang
Bãng lãng chiều tàn trông ngắm tối
Mong anh hãy gắng chút cùng nàng.
Sưu tầm.

LÁ THU BAY
Gió cuốn rừng thu đẫm lá vàng
Cho người mộng ước mãi không sang
Còn đâu nghĩa ấy bên song cửa
Vẫn đó tình kia giữa địa đàng
Một kiếp xa rời ngơ ngẩn gọi
Hai đời cách biệt ngỡ ngàng vang
Đường xưa lối cũ buồn cho kẻ
Nhặt nhớ muôn phương gửi tặng nàng.
Sưu tầm.
vntst20183221_500
GỬI NẮNG CHO EM
Chẳng gửi nơi em chút nắng vàng
Ngoài này lạnh lắm tiết đông sang
Lào xào gió rít lung lay cửa
Lộp độp mưa rơi ướt át đàng
Phố vắng buông sương chiều lãng đãng
Đường buồn thả gót sớm lang thang
Trong anh mãi rỡ ràng nồng ấm
Chẳng gửi nơi em chút nắng vàng.
Sưu tầm.

TÂY BẮC !
Xa mờ cuộn khói phủ tràn sương
Cảnh sắc vườn ươm giỡn cạnh đường
Suối nhảy rừng trông đàn vượn xõa
Hoa cười nụ ngẫm nhánh đồi vương
Bồng say rượu đắm bên vòng lửa
Thắm đượm bò non giữa bản mường
Đỏ trắng vàng xanh cùng rộn rã
Xuân về mái tỏa vị nồng hương.
Sưu tầm.

SƯƠNG GIĂNG
Vô bờ nỗi nhớ mịt mù sương
Một tấm hình chung mấy đoạn đường
Lá thắm đưa duyên đường chỉ buộc
Tình nồng dẫn lối sợi tơ vương
Trăng cài rặng liễu trên thôn bản
Gió tạt rèm song dưới xóm mường
Biển cạn non mòn thương chẳng cạn
Ai làm Yến, Phượng nhớ quê hương.
Sưu tầm.

VÙNG Tây BẮC
Gió lộng mây lùa đã trải sương
Đìu hiu cảnh ngộ sát ven đường
Xa mờ núi dựng âm thầm xõa
Thẳng tít sông nằm lặng lẽ vương
Bản vắng hiu buồn không lũ vượn
Đồi hoang tẻ nhạt thiếu dân mường
Xanh rừng phủ lối miền hoang dã
Gió lộng mây lùa đã trải sương.
Sưu tầm.
vntst20183284_500
XUÂN VỀ BẢN
Xuân tràn xuống bản nắng lồng sương
Dốc núi cheo leo uốn lượn đường
Bỡ ngỡ đào khai chen đá điểm
Êm đềm mận hé trải làng vương
Cung đàn réo rắt nơi đầu bản
Tiếng cọn ngân nga nẻo cuối mường
Ngúng nguẩy em lườm mi sắc lẹm
Trăng tròn tuổi ngọc dạt dào hương
Sưu tầm.

CÔ LÁI ĐÒ
Dòng sông lặng ngắt như tờ,
Mến chào cô gái chèo đò trên sông.
Giữa miền sông nước mênh mông,
Đò chưa có khách em không chịu chèo.
Trời nay đang đổ gió heo,
Gió đông đẩy nhẹ mái chèo êm xuôi.
Đò em trên bến dạo chơi ,
Ngày đêm đưa khách về nơi quê nhà.
Em là cô gái thướt tha,
Trong tà áo mới nay ra chèo đò.
Ngân nga em cất câu hò,
Gọi bao lữ khách có đò em đây.
Một mình em dẻo đôi tay,
Chèo khua mái lá cả ngày lẫn đêm.
Dòng sông phẳng lặng êm đềm,
Có em chèo lái lại thêm rộn ràng.
Ai ơi có muốn vô làng,
Có em chèo lái đưa chàng qua sông.
Sợ gì sông nước mênh mông ,
Có em chèo lái anh không phải buồn.
Sưu tầm.
vntst20183984_500
Đèo Bảo Lộc
Bóng xe lóng lánh ánh thê lương
Thời khắc đêm khuya uẩn khúc đường .
Dốc dựa non cao bờ vực thẳm
Hồn say dịu dịu mộng đêm sương .
Một luồng sương bạc bỗng âm u
Lẻn cuốn vầng trăng tối mịch mù ,
Cuốn cả non cao bờ dốc rộng
Người như lơ lửng giữa vô hư .
Đèo lạ hình dung lũ yêu tinh
Một bàn tay lạnh trinh nữ tình
Âm thầm mơn trớn bên xương sống
Hơi lạnh đê mê rợn khắp mình...
Sưu tầm.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

sunrise.tqb@gmail.com