Thứ Tư, 12 tháng 12, 2018

Những bài thơ hay 315

BẰNG LÒNG
Nghèo mong sẻ ngọt lẫn chia bùi
Của thiếu nhưng tình thuận sẽ vui
Chớ nghĩ vàng phô rồi nghiệp mở
Đừng mơ nghĩa tạm để duyên vùi
Tâm trừ kế hiểm mình không thẹn
Nết bỡn mưu hèn bọn chẳng khui
Gắng luyện bình thân đời hết mỏi
Hùa cơn tấp tửng khiến danh chùi .
Sưu tầm.

MẸ HÃY YÊU ĐI!
Con đã lớn rồi … mẹ của con,
Bao năm ở vậy giữ lòng son,
Con đã hiểu rồi bao đêm trắng,
Bóng trước gương soi … dạ mỏi mòn!
Con đã hiểu rồi mẹ chôn sâu,
Những phút trào dâng … nhẹ lắc đầu,
Không thể vì mình … con lạnh giá,
Ngực trần … môi hé … mắt mưa ngâu!
Con lớn thật rồi … mẹ hãy tin,
Con hiểu góc riêng … mẹ hãy tìm,
Một góc cho đời môi thắm lại,
Dẫu là hình bóng … để trong tim!
Mẹ hãy yêu đi … một lần thêm,
Một lần ai đó gối tay êm,
Ai có thể cười khi mẹ đã,
Vì đứa con yêu … lẻ môi mềm!
Mẹ hãy đưa tay để người ta,
Một lần người nói … họ xót xa,
Mẹ đừng nghĩ rằng con bé bỏng,
Đôi bóng dựa nhau lúc tuổi già!
Chim đã bị thương … sợ cành cong,
Mẹ giấu vết thương tận đáy lòng,
Đâu phải ở đời ại cũng vậy,
Ở đời giếng đục … giếng lại trong!
Con hiểu vì sao mẹ dạy con,vntst20183169_500
Phụ nữ trước sau phải vẹn tròn,
Đạo lý ở đời con phải thế,
Trước đời con mẹ …. hãy còn non!
Sưu tầm.

DÒNG TRÔI THEO CÕI VÔ THƯỜNG
NỢ TRẦN NẾU HẾT XIN VƯƠNG PHẬT VỀ .
Thu đi rồi Đông gõ cửa dừng chân
Lá trút hết cây bần thần cô quạnh
Thân gầy guộc dòng nhựa von đặc quánh
Gió khẽ ru se se lạnh đầu hồi
Mùa thiệp hồng họ nâng rượu giao bôi
Ươm mầm sống đợi mùa Xuân bung nở
Kệ vũ trũ xoay vòng đời đã lỡ
Nhịp hoà theo cái nợ phải gắn kề
Không gian nào dấu cảm xúc u mê
Còn chất chứa lối về trong tĩnh lặng
Ừ là vậy cái chia ly mặn đắng
Hợp rồi tan ta chẳng thế níu gần
Cánh hoa tàn lòng dặn hết phân vân
Dõi muôn kiếp hồng trần là đen bạc
Theo cái mệnh dẫu rằng sinh rồi thác
Vẫn mỉm cười cõi an lạc dừng chân .
Sưu tầm.

TÔI ĐI RAO MUA TRỜI THU
Lần nào đó chạm tay vào Thu!..
Lần đó mây bay, gió vù vù...
Đưa hai tay bắt Thu nhè nhẹ
Xong từ từ...tha thả riêng tư!
Sau đó chưa lần chạm vào Thu
Muốn hay không phải mua vào bù!
Đôi lần bắt Thu đã tinh ý...
Kẻ trộm mình chỉ bỏ hoang vu.
Đếm từng ngày mọi thứ chơ vơ
Ngó tiếng Thu sắc mặt lặng lờ
Như vạn kiếp Ta - Thu thù hận
Mãi chia lìa hạn vận ngủ mơ
Sưu tầm.
 vntst20183181_500
GIỮ MÃI CHỮ TÂM
Sáng lại Người khơi nguồn lửa ấm
Đêm về thắp sáng giữa nhân tâm
Còn bao nghịch cảnh lòng trăn trở
Vẫn cứ gieo mầm dệt khúc ngâm
Nghĩa Thầy ghi sâu từ thuở bé
Tình Cô khắc dạ lớn âm thầm
Lòng đau nét chữ giờ nghe rối
Chớ để "VUÔNG,TRÒN" át chữ TÂM.
Sưu tầm.

CHỮ TÂM
Sáng lạn nguồn khơi vẫn ước thầm
Là người thắp lửa nghĩa cùng ân
Gieo vào trang giấy bao nồng ấm
Giắc hạt mầm xinh tiếng nhạc trầm
Nghĩa nặng ơn thầy hoài dạ ngẫm
Tình cô ghi khắc mãi đời ngâm
Uốn từng nét mực lời trong trẻo
Dạy nếp vuông tròn một chữ TÂM.
Sưu tầm.

CHỮ TÂM QUÝ NHẤT
Con người quý nhất vẫn là TÂM.
Cái tự bên trong khó thể nhầm.
Những thói giả hình mau tắt ngấm,
Bao điều chân thật mãi vang âm.
Đừng theo ác độc! lòng suy gẫm.
Hãy sống yêu thương! tự nhủ thầm.
Giã biệt dương trần không vướng bận,
Sau cùng còn lại vẫn là TÂM.
Sưu tầm.

QUYẾN RŨ!
Nghĩa bạn tình Thầy một chữ tâm
Vân Nguyên xướng họa cứ ầm ầm
Khơi nguồn cảm hứng bừng hơi ấm
Động não hăng say thắp lửa tầm
Giữ đạo Tam Cương lòng mãi ngấm
Theo đời Tứ Đức trí cao thâm
Lên Phây cứ đọc và suy ngẫm
Phận gái hiền ngoan quyến rũ thầm.
Sưu tầm.
 vntst20183206_500
THIÊN ĐƯỜNG
Tự nhiên ta muốn lên trời
Để xem cuộc sống đổi đời ra sao
Thấy ai cũng cứ ước ao
Được lên trên đó là vào cõi tiên
Đúng là vừa thấy mê liền
Hào quang rực rỡ ánh đèn sáng choang
Sao trời lấp lánh ngập tràn
Khắp nơi đàn hát thơ văn rộn ràng
Ngoài kia sóng cuộn sông hằng
Bọt tung trặng xoá ánh trăng mơ màng
Từng đàn tiên nữ bay ngang
Thiên nga từng cặp dịu dàng trên sông
Thảo nguyên đồng cỏ mênh mông
Từng đàn bạch mã vui trong nắng vàng
Lên đây mới thấy ngỡ ngàng
Mọi người bình đẳng ngang hàng với nhau
Ở đây không phải lo âu
Cuộc đời sung sướng khổ đau không còn
Thiên đường hội tụ linh hồn
Những người đức độ đổ dồn về đây
Cuộc sống sung sướng đủ đầy
Chúa trời ban phát nơi đây công bằng
Hiểu rồi ta cũng mơ màng
Tung tăng vui ở thiên đàng nghỉ ngơi
Ở đây sống thọ đất trời
Ớ đây mới chính là nơi đổi đời
Ta đi đến khắp mọi nơi
Đễn đâu cũng được chào mời vào chơi
Cuổi cùng ta đã hiểu rồi
Thiên đường vẫn có luật trời giới nghiêm
Cấm yêu để khỏi làm phiền
Cấm không ai được kết duyên vợ chồng
Thiên đường ý thức toàn không
Không ghen,không tức,không còn cạnh tranh
Đổi đời thấy rõ dành dành
Nhưng ta không thích nên đành chia tay
Sống dưới mặt đất mới hay
Yêu ,buồn , thương, ghét làm say lòng người
Mới làm nên những tiếng cười
Nhưng dòng nước mắt tạo nên nỗi niềm
Thiên đường mơ ước tự nhiên
Ai mơ ai mộng thì rèn Đức đi
Còn ta chả thích tý gì
Sống sao thoải mái có gì tính sau
Chẳng gì mà phải sợ đâu
Còn nơi âm phủ ta cầu được đi ,,,
Sưu tầm.

BÌNH YÊN
Ta về với dãy thảo nguyên xanh
Để được cùng nhau kết mộng lành
Cưỡi ngựa ven đồi xem tuyết trắng
Rong thuyền giữa biển vớt trăng thanh
Ngoài xa thế cuộc không màng đến
Chốn cũ vàng kim chẳng giật dành
Sớm vẫy mây bay hồng tám cõi
Khuya dìu nguyệt thẹn suốt năm canh!
Sưu tầm.
 vntst20183219_500
MỘNG BÌNH YÊN
Bát ngát nơi này những khoảng xanh
Chồi non ấp ủ giấc mơ lành
Êm đềm cỏ ngủ trên đồi vắng
Lặng lẽ mây đùa ngọn gió thanh
Nắm chặt tay mình thong thả dạo
Rời xa cõi thực đớn đau dành
Men tình nảy nở cùng năm tháng
Mãi mãi vui vầy đến triệu canh.
Sưu tầm.

NHẠT MÀU THU CŨ
Đừng gọi nữa lời nồng nàn tha thiết
Mùa Thu xưa giờ đã khuất xa rồi
Chỉ còn lại mênh mông miền hối tiếc
Mây của trời cùng làn gió xa trôi.
Đừng đợi nữa trăm năm lời hẹn hứa
Đá có mòn tình cũng vẫn chung đôi
Đông lạnh giá tim không buồn thắp lửa
Để bước đời thầm lặng nỗi đơn côi.
Bờ vai nhỏ chất chồng nhiều oan trái
Định mệnh nào xui ta chạm vào nhau
Hai lối rẽ niềm đau còn rớt lại
Lời tạ từ héo hắt vạn ngày sau.
Trang tình ái có bao nhiêu chấm nhỏ
Người phũ phàng gạch xóa chấm đời ta
Mộ thời gian còn xanh màu lá cỏ
Chút niềm riêng chiều Thu nhạt vỡ òa...
Sưu tầm.

TẠM BIỆT BUỒN
Tiếc nuối lâu nay đã miệt mài
Môi mềm mím chặt hủy online
Bao ngày chả thấy bè thêm chữ
Lắm buổi không hay bạn nối bài
Lúc trước thầm mong chờ kết bạn
Sau thì ngán ngẩm muốn chia tay
Mi tràn nước mắt lòng đau đớn
Rứt ruột gan đành tạm bái bai
……………………….
Rứt ruột gan đành tạm bái bai
Phiền chi lão sẽ nối chung bài
Giao lưu lục bát quàng say vị
Xướng họa thi đàn nắm chặt tay
Tháng Hạ từ xinh, lời tốt giũa
Ngày Đông chữ đẹp, ý hay mài
Thôi nè, nhịn khóc hồn tươi tỉnh
Cảm động…tim hồng ấn đỏ lây…
Sưu tầm.
 vntst20183870_500
CẢM TÁC KHAY TRÀ !
Nhâm nhi chén mạn hương nồng
Nóng chua chát ngọt say bồng dạ ghê
Sáng trà vị cuốn cùng thê
Như đôi cá lượn nhắc lời thề xưa
Bạn tôi dăm đứa ban trưa
Ăn xong đối ẩm đâu chừa..vận gieo
Bèo trôi lỗi bệnh càng leo
Vui bình bữa tối trọn vèo...tứ thơ...
Sưu tầm.

HƯƠNG TRÀ
Trà ngon hương ngất ngây say
Vị chua chát đắng tình xây chữ nồng
Con đò lẽo đẽo qua sông
Tôi ngồi cùng bạn nẩy bồng vận gieo
Sớm hôm tứ vẫn còn nghèo
Chiều nhìn làn nước trong veo nẩy vần
Nghĩa tình tôi bạn chung ngân
Trèo đèo lội xuôi thả vần thơ gieo
Sưu tầm.

KHÚC TIÊU SẦU
Tôi đàn bạn gảy những chiều Đông
Trỗi dậy trong đêm tỏa núi đồng
Tiếng nổi vang xa ngàn bể rộng
Lời êm vọng đến triệu non bồng
Hồn say mặc khách tình bay bổng
Dạ buốt tao nhân ái đẫm nồng
Kẻ sĩ âm thầm theo ảo mộng
Giao hòa bản tấu gởi hư không
Sưu tầm.

TRẮNG TÌNH!
Đêm nay trắng cả cõi lòng
Trắng trăng trắng mộng trắng đong nỗi niềm.
Hoa mai lạnh trắng ngoài hiên
Nghiêng nghiêng mây trắng bồng bềnh gió lay.
Bạc đầu vẫn trắng đôi tay
Trắng từ mùa trước hạ nay trắng về.
Người buồn sương trắng não nề
Địa đàng trắng lối sơn khê... trắng tình.
Sưu tầm.
vntst20183856_500
NÉT NGUYỆN NGÀY XANH
Trở ngược thời gian thuở học trò,
Vô ưu vô lự chẳng âu lo.
Cơm ngày hai buổi chưa lau mỏ
Sách vở kê đầu ngái phí pho..
Thấp thoáng vài năm tuổi trổ giò,
Thư sinh_thiếu nữ thích tương so.
Nhu mì, cáu kỉnh đôi tim nhỏ
Lỗi nhịp sai kì lại ốm o..
Hội họp_chia phôi bến với đò,
Đường đời vạn nẻo lắm quanh co.
Hành trang kiến thức vơi đầy đó
Đánh đổi gạo tiền cũng ấm no..
Nét nguyện còn lưu quyển hẹn hò,
Kẻo bần hay phú dẫu quan to.
Không quên gốc phượng sân trường đỏ
Kỷ niệm ngày xanh thuở học trò..!
Sưu tầm.

ĐÊM
Dế khảy cung đàn ngạo giữa đêm
Ngoài kia gió lạnh, lạnh lùng thêm
Âm thầm trước cảnh cơn sầu níu
Quạnh quẽ căn phòng nỗi nhớ chêm
Chiếc lá cong mình sun cuống bẹ
Vầng trăng trúng bệnh ngã chân thềm
Ngồi nghe lững thững thời gian nảy
Để xót xa quàng giọt đắng nêm.
Sưu tầm.

HONG SỢI NẮNG CHIỀU
Chiều về đem nắng ra hong
Hoàng hôn nơi ấy người mong ước gì?
Ngày xưa xa lắm đường đi
Tuyết rơi trở lạnh cũng vì nhớ thương.
Vô tình qua ngõ vấn vương
Ngẩn ngơ từ độ sông Tương hẹn hò
Lưng chừng làm lỡ chuyến đò
Lưng chừng lá rụng câu hò trôi theo...
Sưu tầm.
 vntst20183848_500
TÌNH CHẾT THEO MÙA ĐÔNG
Chiều phai giọt nắng cũng u buồn
Nhạt nhẽo loang màu lấp lửng tuôn
Quạnh vắng mình ta tìm cảnh cũ
Tơi bời một bóng giũ hồn suông
Sầu riêng lắng đọng đau tình vỡ
Nỗi nhớ vơi đầy tủi nguyệt buông
Kỷ niệm tàn mau lòng mãi luyến
Còn chi mộng thắm bỗng tan nguồn
Sưu tầm.

LẶNG LẼ CHIỀU MƯA
Lặng lẽ chiều giăng những giọt buồn
Rơi nhòe cửa sổ nạo nề tuôn
Mình côi chén ướp nhìn mưa lạnh
Bóng lẻ ta ngồi uống rượu suông
Não nuột đàn khơi vần ái nhủ
Âu sầu nhạc khảy tiếng lòng buông
Lầu cao khắc khoải hồn cô lữ
Vị đắng nào ai rõ ngọn nguồn.
Sưu tầm.

NHỚ ĐÈO LE !
Đêm hành quân vượt dốc Đèo Le
Tĩnh lặng không gian khắp bốn bề
Bỗng pháo địch gầm trời loé sáng
Đất như rung chuyển chớp xanh lè
Quân ta nhanh chóng tản vào khe
Phải lấy xong gạo mới trở về
Pháo đã chuyển làn theo hướng khác
Đồng đội tôi ba đứa chẳng về
Gạo nặng trên vai lòng tái tê
Ruột đau nhìn bạn đã không về
Giá được đi tìm thằng giặc ác
Cho nó no đòn mới hả hê
Đã hết chiến tranh tôi trở về
Cùng gia đình sống với làng quê
Vẫn không quên được đêm hè ấy
Trong tôi còn mãi dốc Đèo Le
Ước gì trở lại một lần thôi
Để được viếng thăm đồng đội tôi
Thắp nén nhang thơm ngồi nhớ lại
Sinh tử bên nhau đã một thời !
Sưu tầm.
 camhoa012_500
GỞI MÂY
Mây bay với gió nơi nào
Trăng giờ lạnh giá trên cao một mình.
Trăng buồn, nên chỉ lặng thinh
Vắng mây, trăng tủi phận mình cùng sao.
Mây bay bay mãi nơi nào.
Hỏi mây có biết, trăng bao đợi chờ.
Dù mây chẳng biết chẳng ngờ
Mây bay đi mất, trăng bơ vơ tìm.
Nỗi buồn, trăng ép vào tim.
Rưng rưng hạt ngọc ghép tìm vần thơ.
Cung Hằng,trăng chỉ khép hờ.
Sợ Mây mệt mỏi trăng chờ đợi mây.
Dù mây đi khắp đó đây
Thì trăng vẫn đợi! Đong đầy tình trăng
Mây ơi! Xin hãy nhớ rằng
Tình trăng lấp lánh đêm rằm trung thu.
Sưu tầm.

BIẾT LÀM SAO ?
Em ngồi gặt giũ ở cầu ao
Bỗng thấy người qua vội ngẩng chào
Ngớ ngẩn vì đây…chàng thuở nọ
Âm thầm tại đấy…kẻ ngày nao
Niềm vui thổn thức và lo ngại
Kỷ niệm màng mơ lẫn nhớ trào
Bởi lẽ thời gian dài vắng mặt
Nên giờ lỡ vận biết làm sao...?
Sưu tầm.
vntst20183832_500
ĐỊNH NGHĨA VẦN THƠ
Vần thơ nó ở tâm hồn
Câu từ tỏ ý dập dồn trong tim
Lời thơ như những cánh chim
Bay đi muôn ngả ta tìm người yêu
Vi vu tựa tiếng sáo diều
Bổng trầm lên xuống làm siêu hồn người
Vần luật cũng thấy buồn cười
Tuân theo quy tắc của người nghĩ ra
Nhiều khi hạn chế ý ta
Muốn bầy tâm tỏ chẳng ra câu từ
Cho nên ngắc ngứ ậm ừ
Chào nhau vài chữ cứ ư trong mồm
Thơ tình cóc nhảy lồm cồm
ý câu nghĩa chữ như tôm uốn mình
Thôi đành phải viết trí tình
Luật vần cách điệu cho tình lên hương
Cho người đọc hiểu còn thương
Bình câu ý nghĩa làm gương soi đời.!
Sưu tầm.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

sunrise.tqb@gmail.com