Thứ Sáu, 7 tháng 12, 2018

Thơ tình còn mãi 243

TÌM LẠI ĐƯỢC GÌ
Chợt nhớ lại thuở nào tình nồng mặn
Cùng bên nhau xây giấc mộng tương lai
Ngày nối ngày, đêm tiếp với đêm dài
Ta trao nhau ân tình nhiều mơ luyến .
Rồi thời gian, bão giông đà xoay chuyển
Sấm sét cuộc đời làm tắt lịm niềm yêu
Chúng mình xa nhau, lạc bước muôn chiều
Tình phút chốc trở thành là kỷ niệm.
Ta trở lại chỉ còn là khâm liệm
Thoáng mắt buồn khi dấu cũ tàn phai
Tâm tư sầu gởi đến cõi lòng ai
Để biết được tình này chưa hề mất.
Em hỡi Em, triền xưa màu tím ngắt
Thoáng trách hờn trong gió lộng chiều sương
Thề hẹn xưa ôi rã nát trăm đường
Còn chi nữa mà vương buồn tim mãi…
Sưu tầm.
 vntst20183060_500
NẾU EM HIỂU......
Nếu em hiểu .vào một chiều .êm ả
Hồn dịu êm. thả theo áng. mây trôi
Bướm cùng hoa. đùa giỡn. ở trên đồi
Gió nhẹ thổi. mây hồng trôi .lơ đảng.
Nếu em hiểu. tình yêu là lãng mạn
Vầng trăng thu .trên biển vắng. dịu hiền
Bao nhớ nhung. như sóng dậy. triền miên
Chỉ chấm dứt. khi biển tình. khô cạn....
Nếu em hiểu. thật yêu. không thể chán
Mong thời gian....mãi nán lại..bên nhau
Ngàn vì sao. lấp lánh đủ sắc màu
Tình như chiếc ..lá xanh. đầy sức sống....
Em sẻ hiểu. ly tan. là khoảng trống
Lá thôi xanh. lá rũ chết .úa vàng
Em gieo sầu .tim anh sẽ. vỡ tan
Bao đau đớn .vết hằn sâu. tâm khảm
Em có hiểu.? xuân.tàn. trong ảm đạm
Bầu trời đen. mây u ám. bủa vây
Hồn ngẩn ngơ. lạc lỏng cỏi. đọa đày
Tình yêu chết.. tim nầy ..em cướp mất..
Tim đã chết .tình sau .không còn thật..
Chẳng còn rung..đúng cung bậc. yêu xưa
Vẫn đập đây. nhưng nó .chỉ bằng thừa
Không tìm lại ..dư hương xưa ..được nữa!!......
Sưu tầm.

LỠ MỘT LẦN YÊU
TÌNH đã thắm...trọn trao tim đỏ
YÊU vô vàng chỉ có anh thôi
KHI thương chẳng nghỉ xa xôi
ĐÃ dâng hiến cả...đời tôi cho người ...!
TRÓT ngây dại...tin lời ong bướm
MANG tủi hờn sầu nhuộm đời hoa...
MUỐN bôi xoá những mặn mà
QUÊN bao cay đắng....xót xa người dành...!
LÀ những buổi...buông mành say đắm
LÚC ân nồng hương đậm chứa chan...
TA đâu ngờ phải lỡ làng
CÀNG thương...càng oán, giận chàng phụ vong !
NHỚ chi mãi...cho lòng thổn thức
THÊM sầu vương lệ chực tuôn tràn....
TÌNH YÊU KHI ĐÃ TRÓT MANG
MUỐN QUÊN LÀ LÚC TA CÀNG NHỚ THÊM.
Sưu tầm.
 vntst20183176_500
NƠI EM THẤY BÌNH YÊN
Cảm ơn anh... người chẳng ở cạnh bên
Nhưng vẫn đủ... cho em thêm nghị lực
Bởi nhiều lần... em tưởng mình kiệt sức
Nhưng lại thấy yên bình khi em nghĩ về anh.
Cảm ơn anh...luôn cho em niềm tin
Để bước tiếp... dù đường không bằng phẳng.
Nhưng em tin... một điều thật kỳ diệu.
Là bên anh... NƠI EM THẤY BÌNH YÊN...
Sưu tầm.

NGỌT NGÀO TIẾNG CHỊ
Gọi CHỊ ơi em thấy thêm gần gũi
Lòng bâng khuâng mỗi lúc chị đi về
Ngày xa chị sao em thấy dài ghê
Hai tư tiếng mà lê thê đến thế
Mỗi lần qua ngắm chị ngồi trên ghế
Lòng tha thiết muốn gọi tiếng chị ơi
Nếu như em có điều ước trong đời
Thì em ước bên chị thêm nhiều nữa
Em thương lắm khi chị bên song cửa
Mắt đăm chiêu nhìn khoảng trống xa xăm
Mùa đông về lạnh lẽo những khi nằm
Thương chị lắm mà sao em lần lữa
Thầm mong sao trái tim kia mở cửa
Đón em vào sưởi ấm một bờ vai
Rồi mai sau những ngày rộng tháng dài
Xao xuyến gọi EM ơi thêm gần gũi.
Sưu tầm.
 vntst20183620_500
NẮNG CÓ VÀNG TRÊN MỖI BƯỚC EM QUA?
Em bước nhẹ trên con đường ngập nắng
Gió trầm mình sợ rối tóc thơ ngây
Mây thôi biếc sợ mắt buồn chẳng đặng
Vì niềm vui đâu đó mới đong đầy
Này hoa cỏ đừng ru tình nồng mãi
Đừng vì yêu mà ríu rít bên đời
Kẻo nhút nhát nên nàng thơ thấy ngại
Con đường về nắng cũng đỏ chơi vơi
Nơi em đến là nơi tôi hạnh phúc
Lối em về là cánh cửa đêm mưa
Nên xin gió hãy thôi xà xuống ngực
Lỡ ai nhìn thì phố vắng người thưa
Tay em níu vầng mây trời xuống thấp
Cánh Nhạn chiều đi lạc bởi vì em
Trong câu hát tôi sợ người đi mất
Để tôi chờ mòn mỏi dấu chân quen
Em đâu biết mùa thu còn thổn thức
Nắng có vàng trên mỗi bước em qua
Tôi chỉ biết em là mùa duy nhất
Mùa yêu thương mang cháy bỏng đậm đà.
Sưu tầm.

CÒN ĐÂY NỖI NHỚ
Nếu nắng mà,,,còn hờn ghen môi em
Thì anh nguyện sẽ trêu đùa với nắng
Nhớ về em trong đêm khuya tĩnh lặng
Nụ hôn ai,,,giờ mặn đắng hồn anh
Nếu mưa buồn trong khóe mắt long lanh
Thì anh nguyện xua tan đi tăm tối
Đám mây đen,,,của một thời lầm lỗi
Đã làm anh hối hận lắm người ơi.
Mong bên em cho đến hết cuộc đời
Nhưng ông trời bắt đôi mình xa cách
Mà anh đâu,,,dám giận hờn oán trách
Chỉ âm thầm bộc bạch với màn đêm.
Còn đâu nữa những kỉ niệm êm đềm
Vui bên nhau ta quên đi ngày tháng
Giờ tất cả đã chìm vào dĩ vãng
Dù nắng mưa,,,màng chi nũa đâu em.
Sưu tầm.
vntst20183668_500
LỆ TRONG TIM
Trái tim này da diết vẫn nhớ mong.
Nhưng có lẽ chẳng bao giờ em biết
Yêu em lắm không nghĩ gì hơn thiệt
Thầm trách ai kia chỉ biết giận hờn
Có biết rằng anh đang rất cô đơn
Nơi xa ấy có người đang vui vẻ
Mưa rơi rớt thấy lòng thêm quạnh quẽ
Có lẽ chỉ anh mơ đến êm đềm
Giam cầm anh vào giữa lúc màn đêm
Một nỗi nhớ chẳng khác nào tù ngục
Nếu có thể anh muốn mau kết thúc
Giấc mơ hoa đã bất chợt úa màu
Nên đành lòng cứ thế nhận nỗi đau
Vì anh biết kiếp này mình đến trễ
Đêm cô lẻ trái tim anh đẫm lệ
Ở bên người em có nhớ anh không
Sưu tầm.

MÀ TÔI VẪN LÀ THỢ SĂN
chiều xuân bây giờ vàng lắm
nên trời vẫn thút thít mưa
lối ngõ tình em còn đóng
cho tôi vào nhớ bốn mùa
saigon lúc nào cũng nắng
buồn ngày tôi tập yêu em
bây giờ nhớ em kinh khủng
trời thương nhỏ hột mưa mềm
saigon không xuân cũng xỉn
ngây ngây như mắc phải bùa
cứ say rồi say hết biết
yêu em như thế đủ chưa
saigon xuân không bất chợt
cho tôi gói một chút tình
xin em nhớ đừng bỏ bớt
và xin cũng đừng cho thêm
saigon hôm nay dễ ghét
không thơ như sáng hôm nào
phố dài chưa đi đã mệt
tôi buồn không hiểu tại sao
saigon như tên đao phủ
chặt hết lối nẻo tìm em
tôi trốn vào tim mà ngủ
may ra còn biết nơi tìm
dừng trước nhà em vì nhớ
xuân tôi lọ mọ đến rồi
cuộc tình của tôi tươi rói
quanh năm tôi chẳng cần phơi
tôi như con chim vỗ cánh
nát lòng khi phải bay đi
thôi thì để em hiển thánh
tôi về phương đó mà quỳ
ngày xuân bây giờ lạ lắm
không ai đi phố một mình
đã qua cái thời cổ tích
mà tôi vẫn là thợ săn
Sưu tầm.
vntst20184277_500
ĐÒ CHIỀU
Chờ anh đã muộn quá đi rồi
Luống tuổi em đành bỏ mặc thôi
Nỗi khổ còn đeo tình có lỗi
Niềm đau mãi đọng nghĩa xa bồi
Vì ai lỡ bước thuyền chờ tới
Chỉ kẻ ngăn đường bến thả trôi
Có gặp thề xưa lời sẽ chối
Lòng đây trĩu nặng chẳng vãn hồi .
Sưu tầm.

LẤM BỤI ĐƯỜNG QUÊ
Thổn thức từng canh trống điểm trường
Tô hồng nét vẽ dạ hoài vương
Vì say lội suối không buồn khổ
Bởi mộng trèo non chẳng lạ thường
Sớm buổi chong đèn thêu nỗi nhớ
Khuya ngày khởi bút giử lời thương.
Lồng trang nhật ký tình sâu nặng
Gót mỏng về quê lấm bụi đường .
Sưu tầm.
vntst20184278_500
THƯƠNG
Gắng giữ cho mình trọn hiếu thương
Trầm tư liễu rũ mộng đêm trường
Khuya về áo não hồn trăn trở
Sáng dậy âu sầu dạ vấn vương
Lỡ hứa bao ngày mong chị hiểu
Đành ôm mấy buổi đợi anh tường
Lâu rồi vọng ảo nào đâu biết
Nhạt nhẽo câu thề chẳng sắc hương .
Sưu tầm.

HOA GẠO....
Cuối mùa hoa gạo rụng bến sông
Em gái làng tôi đi lấy chồng
Có người trai đứng trông theo mãi
Nức nở trong lòng em biết không
Từ khi em vội bước qua cầu
Hoa gạo bao mùa nối tiếp nhau
Nhớ thương kìm nén trong ký ức
Sương trắng dần thêm bạc mái đầu
Chỉ trách mình không gặp duyên may
Đường xưa còn đó tôi còn đây
Những lời yêu dấu sao không ngỏ
Như gió vô tình gió cứ bay
Rồi cũng vô tình em gặp tôi
Tóc đen giờ đã bạc quá rồi
Mấy chục năm qua tôi còn nhớ
Nghẹn ngào thăm hỏi mấy câu thôi
En vô tình còn tôi thì mong
Xa em tôi vẫn nhớ trong lòng
Thời gian ước gì quay trở lại
Lời yêu tôi ngỏ em nhận không?
Sưu tầm.
 vntst20183144_500
BỜ BIỂN MÙA ĐÔNG
Bên bờ biển đông về em đợi
Biển xanh xanh vời vợi tình anh
Đông về giá buốt lạnh tanh
Bên bờ biển vằng mà đành chơi vơi
Sóng dạt dào trùng khơi xa thẳm
Gió bấc về lạnh lắm anh ơi
Tình đẩu muốn thốt nên lời
Suốt đêm vò võ buồn lơi cõi lòng
Khắc khoải năm canh mong gắn bó
Cứ hiện về lấp ló ngoài hiên
Tình ta trổi dậy không quên
Vũng Tàu biển hẹn tình duyên đợi chờ
Phố biển Vũng Tàu nên thơ hoa lệ
Biển thì thầm chẳng kể ngày đêm
Phương xa người có nhớ em
Đêm đêm chờ đợi êm đềm giấc mơ
Sưu tầm.

D U Y Ê N P H Ậ N
Đã biết đằng kia cạn lửa tình
Nên thời lãnh đạm khép hồn xinh
Nhờ mây cõng gió trao lời thỉnh
Gửi nguyệt cài thư xoã ái trình
Giận để buồng gan nhàu bến tĩnh
Thương vùi cuống dạ nẫu bờ thinh
Màn đêm lặng lẽ thêm trầm tính
Gói những niềm riêng tủi phận mình .
Sưu tầm.

TÌNH CAY ĐẮNG
Trời âu gói chặt những ân tình
Thiếu nữ môi hường tuổi ngọc xinh
Hảo hớn anh hùng mong rước thỉnh
Nhân tài kiệt xuất nguyện theo trình
Tâm buồn quạnh quẽ miền yên tĩnh
Dạ tủi âm thầm chốn lặng thinh
Kỷ niệm ngày xưa dù dẫu tính
Vì đâu xót phận nỗi duyên mình
Sưu tầm.
vntst20182920_500
MONG TÌNH
Em rời vỡ mộng tím hoàng hôn
Để nhớ hằng đêm cuộn sóng dồn
Bậu bước bên người vui nói nhộn
Anh ngồi lối cũ ngậm ngùi chôn
Thu rồi lá đổ tràn muôn chốn
Hạ mới lòng đau rệu rã hồn
Chợt thấy tình yêu về thức thổn
Trong niềm kỷ niệm một mình ôn
Sưu tầm.

THÔI ĐỪNG NGHIÊNG NỬA TRĂNG ƠI
KẺO LÀM ĐAU DẠ GIỮA TRỜI ĐẦY SAO
THÔI anh nhé mình không duyên nợ
ĐỪNG trách hờn nức nở sầu bi
NGHIÊNG sang nơi ấy thầm thì
NỬA hồn khép lại những gì đã trao
TRĂNG sáng tỏa lạc vào bến khác
ƠI còn đâu ngơ ngác thủa nào
KẺO rồi hờn dỗi chiêm bao
LÀM gì tim nhỏ thêm xao xuyến lòng
ĐAU thương hỏi xiết vòng ký ức
DẠ bần thần bờ ngực đầy vơi
GIỮA đêm nói cũng cạn lời
TRỜI khuya sương lạnh chơi vơi nỗi niềm
ĐẦY hoài bão liên miên chợt nhớ
SAO bỗng nhiên dang dở mộng đời
THÔI ĐỪNG NGHIÊNG NỬA TRĂNG ƠI
KẺO LÀM ĐAU DẠ GIỮA TRỜI ĐẦY SAO.
Sưu tầm.
 vntst20183129_500
THƠ TÌNH ĐÔNG
Đông về lạnh gió heo may
Trời đêm trăng lướt đưa mây mơ màng
Cỏ Hồng ngát toả hương lan
bài thơ em viết gửi chàng nơi xa
Bao mùa lá đổ thu qua
Lá vàng ngưng rụng người ta chẳng về
Tiết trời đông ngập làng quê
Nắng vàng cũng nhạt không hề lá thơ
Đêm về ngủ mộng cùng mơ
Biết người nơi ấy bây giờ ra sao
Nhờ mây gửi chút nắng đào
Cho người hâm nóng ngọt ngào giấc Đông
Hôm nay gió lạnh nỗi lòng
Phòng đơn gối chiếc trời Đông sương mờ
Nặng lòng nhắn ít dòng thơ
Người ơi!bến nhớ đợi chờ thuyền thương.
Sưu tầm.

MỘNG
Mắt huyền đưa nhẹ hồn phiêu
Đường cong lả lướt nghiêng chiều nàng ơi
Môi son mắt biếc rạng ngời
Mồng cong chân thẳng chơi vơi chút tình
Điệu đà sắc thắm hồng xinh
Miệng cười tươi tắn dáng hình ngẩn ngơ
Nhẹ nhàng tiếng ngọt hồn mơ
Say lòng quân tử đợi chờ nghìn năm !
Sưu tầm.

KHÓC CƯỜI TRÊN NẾN
Rằng em có buổi quên về
Áo theo sương trắng lòng mê cõi người
Bước ra thảng thốt tiếng cười
Bước về quên cả phận đời sắt son
Kể chi ngày tháng vuông tròn
Nhớ chi những chuyện thuở còn yêu thơ
Một đêm thuyền đã xa bờ
Ngàn đêm câu hát hững hờ sơn khê
Bao giờ đi hết cơn mê
Hư vô sẽ gặp ngày về lãng quên
Cho anh một dạ đáp đền
Thủy chung còn đốt nến lên khóc cười !
Sưu tầm.
vntst20182833_500
TẦN HOÀI DẠ VŨ
Em đi dệt nắng chưa về
Lỡ mê bóng lá ủ ê xứ người
Lụa đêm thêu dệt nụ cười
Bỏ quên nhan sắc biếng lười môi son
Hai vai gánh chữ vuông tròn
Bẵng quên bờ dậu hoa vàng ngày thơ
Chiều nao sáo đã xa bờ
Trăm năm tình rũ thẫn thờ nhiêu khê
Em vòng đi hết cõi mê
Phù du mắc nạn lời thề bỏ quên
Nửa vần trăng khuyết anh đền
Thắp em ngọn nến đặt lên nụ cười
Sưu tầm.

TRĂNG CHẾT BÊN ĐỒI
Em nhớ chăng mùa trăng đổ ven sông
Sầu nặng hạt rơi trong lòng hai đứa
Nhớ chút nắng cuối ngày thoi thóp thở
Nợ duyên ta đi ở cũng không đành
Đường tơ mỏng nụ cười chỉ nửa vành
Thương đời chim trong chiều lên tiếng khóc
Thương đời em biết yêu là tang tóc
Mùa ngược mùa trằn trọc đến và đi
Muốn ân sủng cho lệ khỏi ướt mi
Nhưng thật sự trong lòng ta đau lắm
Muốn mở cửa từ bi tận sâu thẳm
Dìm hồn ta dưới đáy mộ hoang tình
Thì thôi em duyên không thuộc về mình
Vầng trăng chết bên đồi như đã chết
Tiễn đưa em một lần rồi đoạn tuyệt
Tình chúng mình đã cạn kiệt từ đây
Nghĩa trăm năm nước mắt chừ phủ dày
Hoàng hôn biệt đọa đày người bước lạc
Nổi niềm sầu đông lạnh từng cơn rét
Gió ngang đồi ! Tiễn di hài của trăng
Sưu tầm.
 vntst20183263_500_01
NÓI VỚI ANH
Em vẫn biết khóc có dẫu ngàn lần
Chim của trời vẫn bay về tổ ấm
Đêm quốc kêu tiếng thê lương bạc phận
Suối ngọt mềm hát điệp khúc tri âm
Ngày mai thế và ngày kia cũng thế
Hết mùa xuân đến hạ thu đông tàn
Đời con người ai cũng từng dâu bể
Số phận đời kể đủ cả nghìn trang
Vết miên trường vùi tình đau tê buốt
Bờ mi cong lệ chảy suốt bốn mùa
Tim rướm đau một đời anh lỡ vuột
Nặng ân tình nào đong đếm hơn thua
Biển sẽ hát ngàn năm tình vĩnh cữu
Khác gì đâu sóng vẫn vỗ từng chiều
Trăng lặn khuất tàn canh sau chén tửu
Cuộc người rồi sống chết cũng bấy nhiêu
Sưu tầm.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

sunrise.tqb@gmail.com