Thứ Tư, 19 tháng 12, 2018

Thơ tình còn mãi 252

ĐỢI NGƯỜI...
Ngóng đợi tin người mắt đẫm cay
Ngày nao gặp gỡ phố sương này
Nào hay bão dậy chim lìa tổ
Có ngỡ giông cuồng kẻ trắng tay...
Lặng lẽ chờ ai mòn mỏi tháng
Âm thầm dõi bạn héo hon ngày
Xuân về mấy bận tìm không thấy?
Rượu đắng riêng mình khật khưỡng say...
Sưu tầm.
 vntst20182683_500
YÊU MỘT NGƯỜI
YÊU ai lặng lẽ đến điên khờ
Yêu đắm say tình mộng kết tơ
Yêu mịt mù đêm trằn trọc nhớ
Yêu mê mải sáng quạnh quẽ chờ
Yêu người chẳng biết nên lầm ngỡ
Yêu họ nào hay cứ thẩn thờ
Yêu trả duyên ngàn năm vướng nợ
Yêu nào trọn ước để hoài mơ…
…………………………….
MỘT giây gặp gỡ vạn lần chờ
Một phút si tình quyện mối tơ
Một khóe môi cười đêm mãi nhớ
Một vầng mắt dõi sáng hoài mơ
Một ngày chẳng thấy tim rạn vỡ
Một buổi hoài trông trí thẩn thờ
Một thoảng hờn thôi lòng rối sợ
Một làn tóc xõa choáng hồn mơ…
……………………………………….
NGƯỜI dứt duyên đầu cắt đoạn tơ
Người cam bỏ mặc gã ngu khờ
Người đi để vạn niềm thương nhớ
Người ở thầm mang nỗi đợi chờ
Người mãi đô thành quên hẹn ước
Người còn xóm nhỏ trĩu hoài mơ
Người vui hạnh phúc, người tan vỡ
Người lệ sầu hoen ngóng thẩn thờ…
Sưu tầm.

TRỞ LẠI CHIỀU ĐÔNG..
Đêm cô phòng em lại nhớ về anh
Mùa NoEn cánh tay này ôm chặt
Dẫu chúng mình chỉ mới lần gặp mặt
Mà như là em đặt trọn từ lâu
Những giận hờn rồi cũng sẽ qua mau
Từng kỷ niệm khắc sâu vào tâm trí
Dù cách xa nhưng lòng em vẫn nghĩ
Hai đứa mình chung chí hướng cùng nhau
Dẫu biết rằng duyên chúng mình đến sau
Tình yêu trước hãy xem là kí ức
Ta cùng nhau đắp xây niềm hạnh phúc
Trọn đời này không để phút rời xa
Kể từ giờ hãy quên chuyện đã qua
Mình bên nhau thỏa bao ngày mong đợi
Rộn tiếng cười vang trong ngôi nhà mới
Khi tiết trời vừa mới bước vào đông..
Sưu tầm.
 vntst20183179_500
KHÉP LẠI CUỘC TÌNH
Dòng tin nhắn anh ơi khép lại
Kết thúc tình ngang trái về sau
Xé tan trang giấy nát nhàu
Quên đi tình ảo âu sầu ngày đêm
Trang nhật ký em thêm khoảng lặng
Nụ hôn đầu cũng chẳng mộng mơ
Từ nay nhung nhớ xa mờ
Cho hồn chết lịm ơ thờ tình xa
Bao dòng lệ tràn ra nuốt nghẹn
Đẩy ngược vào tròn vẹn thẳm sâu
Tiết thương ôm lấy âu sầu
Tình đầu vừa chớm lại mau chóng tàn
Lòng đau đớn tâm can nát vụn
Biết nói gì bủn rủn lời thương
Trời đông tê tái môi hường
Khóc tình chia cách hai đường ngược nhau
Sưu tầm.

MONG MỎI (Áp cú)
Mong nhớ ngập tràn chẳng đếm đong
Đong đưa giọt nắng buổi yêu nồng
Nồng nàn chén mật lời thương bóng
Bóng bẩy màu hoa tiếng cảm lòng
Lòng ngẩn ngơ hoài trông đợi sóng
Sóng nghiêng ngả mãi cuốn trôi dòng
Dòng theo nước chảy ra khơi rộng
Rộng mở con đường đến ước mong
Sưu tầm.

ĐẦY ĐONG
Mong tình duyên sẽ ngọt ngào đong
Đong nữa nhiều thêm giọt ấm nồng
Nồng đắm tươi ngời hoan ánh mộng
Mộng say rạng rỡ thắm hương lòng
Lòng ơi quãng nhớ trào dâng sóng
Sóng hỡi lời thương trỗi ngập dòng
Dòng gió ru nguyền lơi cánh võng
Võng thềm rót khẽ điệu hoài mong.
Sưu tầm.

KỶ NIỆM XƯA
Nhớ lắm em ơi nhớ những ngày
Buổi chiều hai đứa ngắm mây bay
Nghe tiếng chim trời kêu gọi bạn
Xao xuyến hồn ai muốn tỏ bày
Một thời hoa nắng đã trôi qua
Tình mộng còn đâu ước đậm đà
Người về phương ấy chân trời lạ
Tôi mãi trông chờ vời vợi xa
Chiều nay xóm vắng ai về tới
Nhắc chuyện ngày xưa của một thời
Để rồi hai đứa cùng im lặng
Trời cũng đau sầu ... đổ lệ rơi
Sáng mai ai lại về phương ấy
Hạnh phúc đang chờ có kẻ mong
Đêm nay thức trắng bên nhau để
Đốt cháy tâm tư ... cháy cả lòng
Sưu tầm.
vntst20183198_500
Lặng Lẽ
Nửa chén mạnh bà vội chuốc say
Đành quên giấc mộng ủ bao ngày
Đàn gieo bấy sợi cho hồn xót
Bút dặm đôi hàng để mắt cay
Niệm khúc tình xưa dòng lệ trải
Phổ cung nhạc cuối giọt thu bày
Chừng nao mới dịu vơi niềm nhớ
Lặng lẽ riêng mình bậu có hay.
Sưu tầm.

Nửa Khúc Tình Phôi
Một khúc tình thơ phổ lạc vần
Hay vì nguyệt lão kém băng nhân
Đường tơ mãi dệt chưa tròn nét
Mạch bút hoài khâu chửa vẹn phần
Để cách thu vàng phai giấc mộng
Cho mùa lá thắm bạc phù vân
Lòng em buồn đến bao giờ nhỉ ?
Hỏi kiếp trần vui đặng bấy lần!?
Sưu tầm.

Tiễn Bước Người Đi
Chén biệt ly sầu đã cạn vơi
Đường muôn dặm trở bước chân rời
Người như bóng nguyệt sa rừng thẳm
Kẻ giống con thuyền lạc biển khơi
Mộng cũ ngàn năm nào dám đổi
Thề xưa vạn kỷ cũng đâu dời
Mà sao bỗng chốc bình gương vỡ
Để máu tim hồng đỏ giọt rơi...
Sưu tầm.
hoahong157_500
BÌNH MINH
Vứt bỏ thời gian đẫy trọn bề
Khuya rồi phận liễu hóng triền đê
Trong lòng thổn thức tình sao kệ
Chốn dạ màng mơ nghĩa để kề
Lẳng lặng tơ trời buông bóng trễ
Im lìm dáng nguyệt phủ đường mê
Cầu cho ước mộng Anh cùng thể
Lại đón bình minh mỗi sáng về
Sưu tầm.

SẦU ĐÔNG
Nghe buốt giá..đông về ngõ vắng
Nằm một mình..dạ đắng râm ran
Đêm về nghe tiếng thở than
Từ trong cõi nhớ lệ tràn đẫm mi
Nhớ thời ý..thương thì quý báu
Bảng lảng tàn..đau đáu tìm nhau
Đêm về chui lén ngõ sau
Nức mùi hoa sữa đắm trao nụ hồng
Tình dậy sóng..hương nồng khó tả
Nén tình xa..cắn lá mong chờ
Thuở nào thương nhớ mộng mơ
Như kim châm”chít”từng giờ ngóng trông
Nay thì hết..còn mong gì nữa
Đông đang về đóng cửa ôm chăn
Đêm về vàng võ ánh trăng
Tình xưa lặng bóng, kim bằng đoạn giao
Đời là thế..làm sao biết được
Cảnh từ ly ngược bước mù khơi
Ai đi xa tít phương trời
Để đông xót đợi..đời rơi lệ sầu..
Sưu tầm.

TÌNH XA..
Hoàng hôn trên bến chiều tà
Hàng cây ngả bóng xa xa cuối trời
Bến sông có một bóng người
Cô liêu chờ đợi đò chiều sang sông
Nhớ ai đứng ngóng ngồi trông
Con tim trống trải chỉ mong một người
Xa xôi mãi tận chân trời
Mà tình như cứ ở nơi đáy lòng
Chiều buồn trải khắp bến sông
Nhớ sao nhớ quá mà không thấy về
Giờ đây cách trờ sơn khê
Nhưng tình xa vẫn đợi về bên nhau
Sưu tầm.
vntst20182021
TÌM CHỒNG..
Thời gian thì cứ dần trôi
Tình em đã mấy xuân rồi chờ mong
Đã qua mấy cuộc tuyển chồng
Đến nay vẫn cứ nằm không một mình
Như vườn hoa nở tươi xinh
Vẫn luôn mở cửa đón tình tứ phương
Anh nào thấy cảm thấy thương
Em xin chuẩn bị đệm giường đón ngay !!
Sưu tầm.

GIÓ BẠT CÀNH XIÊU ĐOÁ HỒNG
Nỗi Buồn Hẻm Nhỏ
Bóng đổ buồn xo
Gió đông thổi lạnh co ro
Em đâu? Kỷ niệm thơm tho cồn cào!
Còn đây nỗi nhớ
Trăn trở niềm đau
Lời yêu xưa vọng ngọt ngào
Em giờ xa vắng... chênh chao phương nào!
Ta mơ chăn chiếu
Bóng liễu nhạt nhoà
Áo hoàng hoa, dáng kiêu sa
Mùa thu hoang hoải, hồn thơ úa nhàu!
Tìm đâu dấu ái?
Tiếng nhái đêm mưa
Buồn thiu nhịp võng đong đưa
Em đi gót thuý dẫm bừa tim ta !
Tiễn tình mộ địa
Thấm thía trời đông
GIÓ BẠT CÀNH XIÊU ĐOÁ HỒNG!
Loã lồ con hẻm... lòng vòng hạt mưa!
Sưu tầm.

ĐÊM BUỒN CÔ LIÊU
ĐÊM buồn lặng viết tình thơ
TÀ dương ngóng đợi bên bờ rêu phong
MỘT mình rối cuộn tơ lòng
ÁNH trăng huyền ảo thả trong mộng vàng
SAO mi lẫn trốn thế gian
RƠI từng giọt đắng bẽ bàng nhói đau
NHỚ lời nguyện ước bạc đầu
THƯƠNG nàng thức trắng canh thâu tháng ngày
GỬI lời nhắn gió heo may
LẠI tìm chốn ấy vai gầy má xinh
QUÁN xưa vẫn đọng dáng hình
ĐỜI ta lận đận phiêu linh nỗi buồn
GIÓ ơi đừng đẩy lá tuôn
MƯA ơi ngừng đổ giọt buông giữa trời
ĐÊM TÀ MỘT ÁNH SAO RƠI
NHỚ THƯƠNG GỬI LẠI QUÁN ĐỜI GIÓ MƯA
Sưu tầm.
vntst20183157_500
HỒN VỠ ĐÊM ĐÔNG
Mưa vẫn rơi cho đêm sầu giá lạnh
Đông đã về, tuyết buốt giá hồn anh
Những kí ức chợt ùa về thật nhanh
Nhớ đông nào, những chiều mưa không tạnh
Trao môi nồng mặc bao kẻ chung quanh
Mưa ướt áo, lòng vẫn không thấy lạnh
Đời oan trái, hạnh phúc thật mong manh
Tình vỡ tan cùng tuyết buồn giá lạnh
Mưa rơi hoài làm tan nát hồn anh
Lê bước chân giữa đường khuya hiu quạnh
Tim rỉ máu biết nói sao cho đành
Đành âm thầm giữa đường phố vắng tanh
Nghe hồn vỡ cùng đêm đông giá lạnh.
Sưu tầm.

EM VẪN CHỜ
Thôi thì duyên đến em xin
Duyên đi em nhớ, duyên thừa em mong
Chút yêu thầm kín trong lòng
Duyên thì chẳng thấy chỉ mong chỉ chờ?
Để ngày ra ngẩn vào ngơ
Để buồn em viết câu thơ vội vàng
Ước gì đò cập bến ngang
Ước gì ai đến mở hàng tình em.?
Sưu tầm.

MỘNG DU
Hôm xưa người bỏ lại đây
Khăn thêu một ánh trăng gầy    
Mang về buồn trong cõi nhớ
Người đang lạc bước nơi này
Lung linh màu áo thơ ngây
Nghiêng vai hứng nụ hoa vàng
Trên cành mới vừa rơi xuống
Mặc con bướm trắng mơ màng
Ai đang chờ đợi mùa sang
Phố quen chân sáo trên đường
Đông về ai mua áo ấm
Tặng người e ấp sân trường
Hoa xuân còn đọng hạt sương
Môi son khăn áo lên chùa
Má hồng long lanh mắt biếc
Tìm nhau dù đã sang mùa….
Sưu tầm.
vntst20182078_500
ĐÔNG VỀ
Đông về phương ấy biết không em
Lạnh lẽo nào hơn gió lay rèm
Anh sưởi chính mình con tim nóng
Thơ tình thao thức... Giở lần xem.
Đêm nay ... ờ nhỉ đã bao đêm
Nghiêng về nơi ấy... Muốn kề bên
Người có như mình... Đêm có lạnh
Có ai nằm cạnh... Chớ gọi tên!
Tiếng mưa như tiếng gọi người thương
Nhớ lắm mưa ơi... Những canh trường,
Người vẫn bao ngày... Trong gối lẻ
Mưa ơi có tỏ... Chuyện yêu đương.
Đừng lạnh bên người nhé mưa ơi,
Hãy để riêng ra sưởi một đời,
Người đã lạnh lòng từ lâu lắm,
Dạ tàn ai gạt hạt châu rơi.
Lạnh có bao nhiêu... Để cho ta,
Đừng nghiêng về ấy... Lạnh người xa,
Ta lạnh quen rồi... Mưa cứ lạnh,
Thương lắm mưa ơi... Thế thật mà...!
Sưu tầm.

Cảm Lòng 1 Khúc Chinh Phu
Người khuất biệt mù xa bụi lốc
Gió hàn đông cuộn thốc xiêm y
Môi còn nóng giọt phân kì
Sương pha gót lạnh hài di nhọc nhằn
Đêm trở giấc môi mằn mặn nỗi
Nghiên bút rơi mực cõi lòng hao
Biết mây gió lạc phương nào
Thiếp nghe chín mối tơ xào úa thêm
Nơi chiến địa oai nghiêm có giữ
Phận cát đằng vẹn chữ tào khang
Mong người chốn đó bình an
Chí hùng rạng rỡ đẹp trang trí hiền
Thời ly loạn tan điền thương hải
Thiếp với chàng âu phải đành xa
Ngõ quyên rũ bóng hiên nhà
Biết rằng mai nọ đông pha trắng đầu
Thiếp đâu mộng công hầu khanh tướng
Chàng chẳng tham gấm trượng phù hoa
Đơn hàn một mái tiêu gia
Yến oanh sum hợp thế là trọn vui
Mộng đồ bá ai xui nên nỗi
Biển trầm mê buộc trói can qua
Máu xương nhuộm góc quê nhà
Tiễn người áo vải lạc ra chiến trường
Đêm giấc mộng an thường hồ điệp
Mượn giới tiên nối tiếp tình nhau
Hương xưa còn đọng chiến bào
Ngàn năm vẫn đó tình nào chưa phai.
Sưu tầm.
 vntst20182704_500
Như Vạt Trăng Mờ
Đời như giấc mộng tàn canh
Sầu pha tóc bạc phai nhanh khó ngờ
Người đi lạc mất câu thơ
Ta về nhặt bóng trăng hờ hững buông
Chén sương cạn nỗi vô thường
Nhớ người chín sợi tơ cuồn ruột đau
Tròn chưa ước hẹn tri giao
Ta làm bóng nguyệt bên rào vô ưu.
Sưu tầm.

NGHE MƯA...
Đêm nằm nghe tiếng mưa rơi
Trong em ngàn nỗi rối bời tim đau
Tiếng mưa lúc chậm lúc mau
Em cũng úa nhàu trong nỗi nhớ anh.
Đêm dài trằn trọc năm canh
Trái tim cũng thức để dành nhớ thương .
Sợi tơ tình... em lỡ vương
Nên giờ vò võ đêm trường tương tư.
Giấc mơ ảo ảnh thực, hư
Giày vò tim nhỏ nát nhừ vì đau.
Trái tim có tội gì đâu
Chỉ là khờ dại in sâu bóng hình.
Lỡ lỗi nhịp, lỡ say tình
Lỡ hy vọng... lỡ tự mình đa đoan.
Lỡ rồi... Không Biết ...Hoang Mang
Lỡ rồi ...Tim nhận bẽ bàng ,đớn đau.
Mưa rơi... Rơi mãi thật lâu ...
Theo nhau cùng với Tim sầu... Vỡ tan.
Sưu tầm.

LỐI MỘNG
Nhìn ghế đá nhớ ngày xưa bé bỏng
Lối nhỏ vào đời nép lá đợi nhau
Anh ru nhẹ đưa em đi tìm mộng
Kỉ niệm bay về tận phương trời nào?
Ôm tà áo nghe mùa thu tàn úa
Lá vàng theo ngọn gió cuốn giấc mơ
Đêm trở về khép hờ đôi cánh cửa
Mắt dõi theo muôn tia sáng dật dờ
Trang sách cũ luốc lem đôi dòng chữ
Màu thời gian không tắm rửa hoen mi
Trăm người đợi chờ, nghìn người lưỡng lự...
Vác trên vai một khối vụn tình si
Em vớt vát trong hang sâu , ngõ hẻm
Dấu chấm cuộc đời bẻ gãy làm đôi
Đạp cửa hư vô nhát dao ai chém?
Rụng cánh chiêm bao nhặt điệu rã rời
Mộng mọc cánh về chân trời có lẽ
Ghế đá xưa anh chẳng mon men về
Nắng phũ phàng rầu rầu vấp bờ té
Thấy u hoài dằn vặt những cơn mê
Sưu tầm.
 vntst20182094_500
XIN ĐỪNG XA...
Em cảm thấy bơ vơ lạc lõng
Chẳng còn anh làm nhõng nữa rồi
Như đông thiếu nắng mặt trời
Như sương muối buốt...rụng rời chân tay
Ừ thu cuối còn đầy khát vọng
Sao đông về như mộng tình phai
Nhớ thu tay nắm bàn tay
Trao nhau hơi ấm ngất ngây cõi lòng
Giờ xa vắng mông lung mộng mị
Có bao giờ anh nghĩ cho em
Một mình lạnh lẽo ngày đêm
Nên em khao khát em thèm dấu yêu
Anh xa mãi liêu xiêu nỗi nhớ
Bóng hình anh nức nở bồi hồi
Anh ơi em nhớ nụ cười
Ghim tim bỏng khát...sao người xa em
Anh có biết mộng mềm em trải
Chỉ anh thôi mê mải tháng ngày
Anh về má đỏ hây hây
Anh không về nữa...hao gầy lắm anh
Sưu tầm.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

sunrise.tqb@gmail.com