Thứ Tư, 26 tháng 12, 2018

Thơ tình còn mãi 270

NỖI ĐAU CÒN LẠI..!
Bình minh lên tôi lang thang vườn vắng
Thả hồn vào nơi sầu nặng bờ mi
Nỗi đau kia vẫn động lại những gì
Bên ngực trái có khi tim nhói thật
Tự hỏi mình sao đường tình quá chật
Buộc cõi lòng với chất ngất đắng cay
Tâm sự ai để hiểu nỗi đau này
Chân luôn bước mà không hay lạc lối
Có phải chăng ,đã yêu là mang tội ?
Ray rứt hoài trong mỗi tối cô đơn
Tim rạn nứt tự đau đớn tủi hờn
Luật của trời tình hơn thua là thế
Trách ai đây khi hồn đau nhỏ lệ
Vướng yêu rồi là bể khổ men cay
Phút cuối cùng đành chấp nhận buông tay
Bởi níu kéo làm chuổi ngày bất hạnh
Có ai hiểu đêm từng đêm hiu quạnh
Gió Đông về giá lạnh cả tâm cang
Đời dệt mộng.. nhưng mộng đã lỡ làng
Có ngờ đâu tình nát tan dâu bể
Sưu tầm.
 vntst20182967_500
THƠ TÌNH NGÀY MƯA
Mưa lăn qua mắt muôn hờn dỗi
Ta xa người chân rối đôi chân
Giọt sầu thế kỉ giăng giăng
Song song hai lối khăng khăng nỗi lòng
Mưa nhân thế bão giông ai oán
Cứ ê chề hạn hán đời nhau
Mưa nghiêng dáng ngọc đi mau
Mười năm sau , mười năm sau...não nề
Mưa cay đắng đề huề trăng gió
Những vòng tay bỏ ngỏ , vòng tay
Nhí nha nhí nhố với ai?
Tơ duyên trống rỗng chau mày rơi châu
Mưa kể chuyện bể dâu, dâu bể
Đời còn ai tử tế với mình?
Yêu em thích thú trộm nhìn
Vào mùa ân ái lặng thinh không lời
Mưa đeo khổ chơi vơi lấp ló
Gót chân mềm từ độ em xa
Ta mơ bóng dáng em qua
Làm thơ hối hả ngân nga một miền
Sưu tầm.

KÝ ỨC MƯA
Mưa xuống lạnh, ngập tim lòng thương nhớ
Gởi niềm yêu bày tỏ chẳng hề nguôi
Se sắt hồn ảm đạm gió mưa ơi
Qua song cửa giá trời theo giọt rớt.
Phố cũ chiều nay làn mưa mọng nước
Ướt sũng tâm hồn trở ngược triền mơ
Ta dầm mình trong khúc nhớ vô bờ
Quay quắt lạnh giữa ơ thờ vô cảm.
Em hỡi Em, sao mãi hoài lãnh đạm
Có còn trong tâm khảm thuở yêu kiều
Có nhớ không, sợi nắng lóa trong chiều
Vương bờ tóc đẫm sắc kiều mộng mị.
Ta ngồi đây mơ tìm người tri kỷ
Giữa trang thơ thủ thỉ chuyện cau trầu
Em hiện về trong khúc háy Hoàng Lâu
Ta lịm ngất trước bể dâu ảo ảnh.
Dẫu tình nay đà khuất tàn tê lạnh
Cũng xin người giấu hạnh ngộ vào tim
Có một hôm sẽ cùng bước đi tìm
Niềm ái cảm mặn nồng trong quá vãng…
Sưu tầm.
 vntst20183129_500
Gởi Trọn Mùa Thương
Thiếp vẫn từng đêm trắng võ vàng
Nghe luồng bấc lạnh thấm thềm hoang
Mùi hương bút lệ nhòa hiu hắt
Giọt đắng tình cay rớt khẽ khàng
Lá thắm chưa về cho mộng vỡ
Xuân hồng đã tắt để sầu mang
Dù trăm vạn nẻo đường xuôi ngược
Gói trọn mùa thương gởi đến chàng.
Sưu tầm.

TÌNH YÊU MÙA GIÁNG SINH
Giáng sinh về anh có nhớ em không
Trời rét ngọt mùa Đông như hờn lẫy
Sao mình mãi xa nhau nhiều đến vậy
Bản nhạc lòng run rẩy khúc ngân ca
Mối tình thơ đẹp tựa ánh trăng ngà
Lung linh toả ngàn hoa khoe sắc thắm
Dẫu cách trở xa xôi ngàn vạn dặm
Gom mặn nồng gửi gắm cả trời yêu
Đêm NOEL mơ ước cũng thật nhiều
Đan tay nắm hồn phiêu trong mê mải
Hương tình ngọt hoà chung men vị ái
Hạnh phúc này mãi mãi ngự tim côi
Giáng sinh về vun đắp mộng lứa đôi
Lời yêu tỏ bồi hồi chung nhịp bước
Mặc giông tố giữa dòng người xuôi ngược
Trọn kiếp này thệ ước chẳng phôi phai.
Sưu tầm.
 vntst20183256_500
TẶNG ANH HƠI ẤM QUÊ HƯƠNG
Tặng anh nè bản tình ca mùa Đông
Không dịu mát hương nồng như mùa Hạ
Chẳng vang vọng tiếng sáo diều êm ả
Lối em về tím cả một trời yêu
Tặng riêng anh nỗi thương nhớ đồng chiều
Bàn tay Mẹ với bao nhiêu vất vả
Cây khế ngọt đã bao mùa thay lá
Đợi anh về sai trĩu quả vàng ươm
Những cây xoan anh trồng ở trước vườn
Đông ghé lại cũng tơ vương mắt đỏ
Đợi xuân đến hoa tím vương đầy ngõ
Bầy em thơ xóm nhỏ thấy vui nhiều
Mai Anh về sửa lại mái tranh xiêu
Đền em nhé những chiều luôn ngóng đợi
Vườn ái đượm chung tay mình vun xới
Phương xa à người hỡi nhớ em chăng.
Sưu tầm.

GỬI MIỀN YÊU DẤU
Dấu yêu à biền biệt mấy mùa đông
Anh nhớ lắm thời ân nồng trăng hạ
Dù ngày tháng trôi dần trong êm ả
Lòng u buồn tím cả giấc mơ yêu
Nhớ về em tim quặn thắt muôn chiều
Ở nơi đó em bao nhiêu vất vả
Đành cam chịu chờ mùa xuân thay lá
Anh sẽ về thu quả ngọt vàng ươm
Hái trái thơm em rành dụm sau vườn
Mình se kết mối tơ vương vò võ
Người thương hỡi đừng sầu đôi mắt đỏ
Chờ ngày mai sáng tỏ sướng vui nhiều
Dẫu rằng nghèo vẫn ấm mái tranh xiêu
Anh đền hết những chiều em ngóng đợi
Lau mắt lệ nụ tình thêm phơi phới
Nhé em yêu thắng lợi đón anh về.
Sưu tầm.
 vntst20183273_500
CÓ PHẢI.
Có phải chiều xưa ở độ nầy
Ai ngờ lảng hẹn cũng từ đây
Rồi hôm lửa cháy chim rời tổ
Đến buổi tình say gã nhập bầy
Phận tủi đau hoài nơi bến nước
Duyên hờn xót mãi tận trời mây
Ân nồng quấn quyện giờ tan chẩy
Nhạt bóng giai nhân cảnh héo gầy.
Sưu tầm.

BIÊN CƯƠNG
gió bấc về lạnh lắm đó nghe em
Lính nơi đây trong khát thèm nhung nhớ
Canh thâu về biết bao nhiêu trăn trở
Giọt u sầu luôn nức nở trong tim
Nỗi khát khao và mơ ước luôn tìm
Giầy men tình ngọt lịm cả giấc mơ
Bao đêm rồi lòng anh mãi mong chờ
Con thuyền nhỏ cập bến bờ hạnh phúc
Yêu em nhiều vương đọng khúc tâm giao
Niềm mơ ước say xưa đến lúc nào
Đường chung bước ái nồng trao duyên thắm
Những lo lắng đắm chìm trong sâu thẳm
Giọt u buồn khắc khoải lắm suy tư
Đêm đơn lẻ buồng tim cũng nát nhừ
Anh sẽ gửi những cánh thư huyền thoại
Lửa tình nồng sưởi ấm cả đêm đông
Sưu tầm.
vntst20183362_500
LỠ DUYÊN
Thế là em sắp theo chồng
Ngày mai pháo nổ rượu hồng tiễn đưa
Thế rồi trời mới mờ sương
Ngày mai tôi tiễn người thương lấy chồng
Người ta pháo nổ rượu hồng
Còn tôi tan nát nỗi lòng tiễn em
Tưởng đâu trong cõi mơ tiên
Ngờ đâu mang nỗi đảo điên vì tình
Yêu em một nụ cười xinh
Nhưng rồi tôi phải thất tình vì yêu
Thương cho ngày tháng yêu kiều
Thương nhiều như vậy cánh diều đứt dây
Thôi thì cách biệt từ đây
Trăm năm xa cách tình này không quên
Ngày mai pháo đỏ nhuộm đường
Có người nhỏ lệ trên đường tiễn đưa
Sưu tầm.

ANH XIN LỖI ...
Anh xin lỗi hàng ngàn lần xin lỗi
Mong em yêu tha thứ tội một lần
Đừng nghi ngờ rồi để dạ phân vân
Em không nói anh thêm phần đau khổ ...
Dù ngàn vạn phong ba hay bão tố
Cũng nên dành một bến đỗ bình yên
Bờ biển kia chờ đón bóng con thuyền
Xin đừng có ra đi triền miên mãi
Đông giá lạnh tim hồng thêm tê tái
Sao không hề nhìn lại bến bờ xa
Ở nơi đây bãi cát trắng hiền hòa
Luôn trông ngóng thiết tha hình bóng cũ ...
Rồi xuân đến vầng trăng non sẽ nhú
Trăng sao về ấp ủ cả giấc mơ
Dấu yêu ơi anh vẫn mãi đợi chờ
Xin tha thứ cho vần thơ viết lỡ
Hãy nối lại một vòng tay thương nhớ
Cho ân tình duyên nợ mãi ngàn sau
Giận hờn chi cho tình thắm ... phai màu
Xin em chớ ... làm anh ... đau thêm nữa ...
Em vẫn biết tình anh luôn chan chứa
Đến muôn đời vạn thuở chẳng phôi phai
Nói đi em xin chớ lặng im hoài
Lời tha thứ ... cho ngày mai lại sáng ...!
Sưu tầm.
 vntst20183054_500
EM XIN ANH
Anh vẫn biết phía đông còn tỏa rạng
Vết cứa này năm tháng chẳng mờ phai
Anh làm em cứ đau khổ mãi hoài
Xong vẫn vậy anh sai rồi xin lỗi
Em yêu lắm có làm gì nên tội
Mà tối ngày chịu nỗi khổ cùng anh
Anh làm cho cơm chẳng ngọt canh lành
Cứ như vậy xuân xanh đi mấy nỗi
Em yếu đuối chứ không hề nông nổi
Vẫn một lòng giám hờn dỗi chi đâu
Anh cứ gieo cho tim úa nhạt màu
Tình em vẫn đậm sâu và tha thiết
Anh đã hứa không làm em mỏi mệt
Nhưng quên rồi câu kết lỗi lại xin
Lần này thôi anh ơi nếu còn tình
Thì đừng để em môi xinh đẫm lệ
Em cũng hiểu sống trên đời đâu dễ
Hoa héo rồi thì không thể nở tươi
Sớm anh ơi đừng làm mất tiếng cười
Xuân sắp đến hong phơi tình cho ấm
Tình em đó ngàn năm còn sâu đậm
Không phai màu mà ngấm mãi vô tim
Và hôm nay em không thể đứng nhìn
Tha thứ đó ... nhớ ghim ... vào trong dạ.
Sưu tầm.

NOEL VỀ
Noel về… em lại nhớ anh hơn
Nay phố nhỏ hình như hờn ai đó
Cứ im lặng không thoảng mùi hương cỏ
Có lẽ nào cũng hiểu rõ hồn hoa.
Noel về… vẫn cách trở tình ta
Thương nhớ lắm mỗi chiều tà khép lại
Cứ tựa cửa dõi về nơi xa ngái
Chắc giờ nầy anh cũng vậy phải không ?
Noel về… mang kỷ niệm ra hong
Niềm sâu lắng vẫn còn trong tiềm thức
Của mùa qua dư âm còn rạo rực
Khiến tim hồng như buồn thật làm sao.
Noel về… thật sự muốn gửi trao
Niềm yêu dấu quyện ngọt hương nồng ấm
Nhưng chẳng thể bởi mênh mông ngàn dặm
Nên ta đành ướp mộng thắm vào thơ.
Noel về… xin tặng những giấc mơ
Thật say đắm cho bến bờ hạnh phúc
Bình an nhé ! đợi mùa sau hoa cúc
Nở ươm vàng đôi mai trúc bên nhau
Sưu tầm.
 vntst20183116_500
THUYỀN RỜI BẾN MỘNG
NẾU khi ấy đừng nên hẹn ước
NHƯ hôm nào bước ngược ta đi
THUYỀN trôi sóng chẳng ôm ghì
GẶP nhau rồi cũng chia ly bẽ bàng
BẾN vẫn đợi đò ngang rẽ nước
MONG chờ hoài cũng được gì đâu
THÌ thôi chôn chặt khối sầu
ĐÂU còn như thuở hoạ câu nối vần
XÓT rơi lệ bao lần vắng bóng
DẠ âm thầm khát vọng mơ xưa
TRĨU tâm giọt úa hương thừa
LÒNG nghe giá lạnh đêm mưa gió gào
HỠI yêu dấu ngày nao trải lối
ANH vắng rồi trăng rọi bên song
NẾU NHƯ THUYỀN GẶP BẾN MONG
THÌ ĐÂU XÓT DẠ TRĨU LÒNG HỠI ANH?
Sưu tầm.

Vẹn Giấc Xuân Chờ
Biệt cách trùng xa bước dặm dài
Câu thề thiếp chẳng dám đơn sai
Dầu khi gió tạt hao màu liễu
Hoặc lúc sương gieo rũ nét ngài
Mộng kết tơ vàng xinh nghĩa trúc
Duyên luồng chỉ thắm đẹp tình mai
Ngày kia pháo nhuộm sang mùa cưới
Hạnh phúc nào vương nhẹ gót hài.
Sưu tầm.
vntst20183278_500
TÌNH CỦA RIÊNG EM 3
Anh đừng buồn vì em dệt vần thơ
Lòng thương nhớ từng giờ thêm nhớ nữa
Yêu mãi nhé màu tình không héo úa
Mộng con tim đắm một thuở yêu người
Hay cuộc tình em vẽ chẳng còn tươi
Sao đắng quá ngậm cười trong nước mắt
Từng mảnh vỡ anh đã cùng em nhặt
Lùa xót xa làm gió mát nỗi lòng
Đời chúng mình những phận buồn long đong
Phải cố sống giữa dòng trôi nghiệt ngã
Bao ước muốn trở thành xa xôi quá
Đường anh đi chịu tất cả đau sầu
Có những chiều trời buồn đổ mưa ngâu
Rơi từng giọt ai oán sầu nhân thế
Hay vì bởi tình yêu đành chia rẽ
Cho chúng mình hai ngả để xa nhau.
Sưu tầm.

CHÚT NẮNG ƯU TƯ
Em biết mình là vệt NẮNG nhỏ nhoi
Sẽ ôm phận không đua đòi thái quá
Trái tim gửi nơi bến bờ xa lạ
Chút mặn nồng nhận lã chã sầu tuôn
Gió nhẹ mơn hoang hoải NẮNG u buồn
Tình phai nhạt để hoàng hôn mờ tím
Thu rời rã ái ân hờ chết lịm
Hạ bùi ngùi lá rụng kín ưu tư
Có còn chăng hơi thở ấm hiền từ
Khép mi nhỏ yêu dường như vụt tắt
Hồn cảm thấy vô hình ai siết chặt
Xin một lần cởi nút thắt bâng quơ.
Sưu tầm.
 vntst20183269_500
SẦU  [Thuận Nghịch độc]
Lầu thương úa rã mộng thơ tàn
Lặng ước mơ tình xót thở than
Đau đớn vẳng lời cung buốt dậy
Thảm thê buồn phận nẻo tê tràn
Sầu loang ảo cảnh ngùi xa vắng
Khổ lặng mê nguồn tủi trái ngang
Châu lả khiến người tâm đảo lộn
Cầu mong mãi đượm ủ hương nàng
…………………………
Nàng hương ủ đượm mãi mong cầu
Lộn đảo tâm người khiến lả châu
Ngang trái tủi nguồn mê lặng khồ
Vắng xa ngùi cảnh ảo loang sầu
Tràn tê nẻo phận buồn thê thảm
Dậy buốt cung lời vẳng đớn đau
Than thở xót tình mơ ước lặng
Tàn thơ mộng rã úa thương lầu
Sưu tầm.

VỌNG NGUYỆT LẦU
Lầu nguyệt vọng khuya cảnh úa tàn
Cuộc đời đeo khổ tiếng thầm than
Đau lòng tự khóc mi buồn phủ
Tủi phận mình rơi lệ ứa tràn
Sầu vạn có hay mùa gió trở
Héo nghìn thêm nữa buổi chiều ngang
Châu thờ thẫn chảy tuôn gò má
Cầu để mãi yêu nguyện nhé chàng
……………………..
Chàng nhé nguyện yêu mãi để cầu
Má gò tuôn chảy thẫn thờ châu
Ngang chiều buổi nữa thêm nghìn héo
Trở gió mùa hay có vạn sầu
Tràn ứa lệ rơi mình phận tủi
Phủ buồn mi khóc tự lòng đau
Than thầm tiếng khổ đeo đời cuộc
Tàn úa cảnh khuya vọng nguyệt lầu
Sưu tầm.
vntst20183152_500
KÝ ỨC MƯA
Mưa xuống lạnh, ngập tim lòng thương nhớ
Gởi niềm yêu bày tỏ chẳng hề nguôi
Se sắt hồn ảm đạm gió mưa ơi
Qua song cửa giá trời theo giọt rớt.
Phố cũ chiều nay làn mưa mọng nước
Ướt sũng tâm hồn trở ngược triền mơ
Ta dầm mình trong khúc nhớ vô bờ
Quay quắt lạnh giữa ơ thờ vô cảm.
Em hỡi Em, sao mãi hoài lãnh đạm
Có còn trong tâm khảm thuở yêu kiều
Có nhớ không, sợi nắng lóa trong chiều
Vương bờ tóc đẫm sắc kiều mộng mị.
Ta ngồi đây mơ tìm người tri kỷ
Giữa trang thơ thủ thỉ chuyện cau trầu
Em hiện về trong khúc háy Hoàng Lâu
Ta lịm ngất trước bể dâu ảo ảnh.
Dẫu tình nay đà khuất tàn tê lạnh
Cũng xin người giấu hạnh ngộ vào tim
Có một hôm sẽ cùng bước đi tìm
Niềm ái cảm mặn nồng trong quá vãng…
Sưu tầm.
 vntst20182959_500
VỀ ĐI ANH
Noel này anh có trở về không
Cầu tình bắc trên dòng sông còn đó
Với bóng dáng một người con gái nhỏ
Vẫn đêm ngày cứ vò võ đợi mong.
Về đi anh cho rực ấm mùa đông
Cùng dạo phố ngắm hàng thông lóng lánh.
Khăn quàng cổ em giả vờ như chảnh
Tựa thuở đầu ta dưới ánh trăng đêm.
Về đi anh Kẻo nỗi nhớ dài thêm
Rồi thấm đẫm cả giọt mềm môi mắt
Khiến má thắm cũng tàn phai tái nhạt.
Bản ca tình chẳng thể hát trong khuya.
Về đi anh Cho thôi cảnh cắt chia
Bình minh nở đón từng tia nắng mới
Tim rộn rã mình cùng vui phấn khởi
Thật yên bình chẳng chấp chới mông lung.
Về đi anh Cho thỏa ước mộng chung
Hoàng hôn khép nhánh lan rừng ta ngắm
Niềm vui tỏa buông ra từ sâu thắm
Hạnh phúc... nồng nàn... đằm thắm.... dịu êm.
Sưu tầm.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

sunrise.tqb@gmail.com