Giã biệt
Sang ngang người nỡ vội quên thề
Đường xa cách trở vướn nhiêu khê
Công danh ràng buột đi khó dễ
Ôn hoài chuyện cũ dạ tái tê
Nhắc lại chuyện xưa thấy bộn bề
Giờ bạn với tớ chẳng rủ rê
Còn đây vài nét xưa ngồi kể
Giã biệt vườn yêu biệt lối về
Võ Nhật Trường
Méo tròn vuông
Chẳng hiểu mấy lão sao quá già
Chữ viết bây giờ lạ quá ta
Bọn trẻ học sao bao điều lạ
Chẳng giống lúc xưa ta hát ca
Ê a vuông tròn sao viết lạ
Đọc rồi đọc lại khác nhau xa
Méo tròn vuông méo ôi lú lã
Cuộc sống muôn màu cứ đổi pha
Võ Nhật Trường
Xao xuyến miền quê.
Lãng đãng mây chiều phủ bóng anh
Gió đưa nhành liễu khẽ buông cành
Đồi thông vi vút heo may lạnh
Đò chiều lặng lẽ rời bến nhanh
Xa xa khói tỏa tan từng mảnh
Bên sông lấp ló những mái tranh
Xao xuyến bâng khuâng miền quê ảnh
Quyện lòng gởi nhớ cánh đồng xanh.
Võ Nhật Trường
Mộng
Rừng hoang xác lá rơi từng mảnh
Đóm sáng lập lè vọng suốt canh
Gió ru dìu dặt nghe buốt lạnh
Dáng em trắng tóa tựa mong manh
Ảo ảnh phiêu diêu đời một mảnh
TRăng tàn le lói ánh nguyệt xanh
Nhão bạc lênh đênh ru mộng ảnh
Hiên đời hiu quạnh lạc hồn anh
Võ Nhật Trường.
Chuyện cái khe
Dân ta vốn ngại chuyện cái khe
Mốt mới bên Tây lại thích khè
Lắm lúc cãi nhau đầu sức mẻ
Chỉ vì cái chuyện lộ đường khe
Mốt mới bây giờ chẳng thích che
Có đẹp có sang mới dám khè
Anh mê anh mệt em càng khỏe
Chẳng hiểu sao mà lọ chẳng khoe
Võ Nhật Trường
Tìm lại thuở vàng trăng
Mai anh về tìm lại thuở vàng trăng
Bên đầm hoang giọt sương đêm đỏng đảnh
Em có còn phiêu diêu tình mây gió
Hay dỗi hờn bỏ xó ngó lơ lơ
Mai anh về em có còn buông thơ
Trao yêu thương nồng nàn hương tình cũ
Em có còn như mộng tình ấp ủ
Phút ban đầu lưu luyến chẳng rời xa
Mai anh về bên ngõ vắng chiều tà
Khuya buồn rơi giọt cà phê đắng ngắt
Em có còn vô tư ôm đàn hát
Hay giận hờn rồi gạt bỏ tình anh
Mai anh về ! Dạo bước dưới nắng hanh
Vá mảnh tình đêm vàng trăng dang dở
Em có còn ấp iu tim lối nhỏ
Vẽ đôi mình sánh bước trọn đời nhau
Nhật Trường + HT
Ngộ
Ngộ ngộ nhỡ thời ngộ ngộ thơ
Đôi câu đối đối vẫn đợi chờ
Thi nhân họa bút tuông lời mở
Rạng rỡ ngời ngời rạng rỡ thơ
Võ Nhật Trường
Ngộ
Ngộ ngộ nhỡ thời ngộ ngộ thơ
Đôi câu đối đối mãi đợi chờ
Em xinh như mộng thơ như thở
Rảnh rổi đôi dòng buông ý thơ
Võ Nhật Trường
Men đắng
Uống rượu mà chi để lỡ làng
Duyên tình lận đận kiếp lầm than
Men đắng giải sầu đâu hết nạn
Nỗi buồn trống vắng mãi đeo mang
Khổ phận từng đêm để ngọc tàn
Hận đời đen bạc lệ chứa chan
Sa chân những lúc đang buồn chán
Cuối đời duyên phận biết có an
Võ Nhật Trường
Ô tô thời đại
Ô hay mốt mới Nhật nhập về
Vừa nhìn anh chị thích hả hê
Mặt tiền xả lũ khi buồn lẻ
Hậu thời quyến rũ bỏ bùa mê
Ô tô thời đại đâu chẳng thế
Đẹp thời dạo phố ối chàng phê
Tội cho tụi nhỏ nhìn rơi lệ
Tạo tác nhiên ai chắn lối về
Võ Nhật Trường
16-8-2018
Vần U
Theo cô đến lớp học vần U
Mới hay con chữ tít xoay mù
Kẻ đờ học mãi vẫn như cũ
Người khôn lắm lúc thấy ngờ ngu
Các cụ cho rằng học chưa đủ
Thầy u lại bảo học mờ lu
Cô trò vất vả đêm ngày nhủ
Con chữ thanh tao khoái gật gù.
Võ Nhật Trường
Mộng liêu trai
Ô kìa tiên nữ đến từ đâu
Lạc bước nhân gian đượm mối sầu
Đêm thu thao thức buồn in dấu
Ái mộng đầu đời mối tình sâu
Duyên tơ quấn quyện êm đềm thấu
Gởi nhớ cho ai mãi bền lâu
Ước hẹn mai sau chung bến đậu
Mong tình hoan hỷ thắm cau trầu
Võ Nhật Trường.
4.10.2018
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
sunrise.tqb@gmail.com