Chủ Nhật, 25 tháng 11, 2018

Thơ tình còn mãi 226

KHÔNG EM
Không em
con phố bỗng buồn
Giọt thu rơi xuống
gió luồn lạnh băng
Không em
chẳng có đò ngang
Đôi bờ hai bến
cách ngăn nao lòng
Không em
con sóng bềnh bồng
Theo dòng nước chảy
mênh mông biển trời
Không em
trống vắng cuộc đời
Con tim héo hắt
chẳng rời ngóng xa
Không em
yêu dấu ngọc ngà
Bỗng dưng tối sẩm
mặn mà nhạt phai
Không em
giọt ngắn giọt dài
Giọt lay giọt lắc
miệt mài rụng rơi
Không em
vạn nhớ câm lời
Cuối thu mưa trắng
trùng khơi núi đồi
Không em
gan ruột bời bời
Câu thơ thương nhớ :
Thôi rồi...Giọt thu!..
Sưu tầm.
 vntst20184067_500
BÂY CHỪ... NHỚ KHÔNG !
Đà Lạt bây chừ
không biết ra răng
Dấu chân còn in cạnh hồ Than Thở
Thung Lũng Tình Yêu có ngồi trăn trở
Bên thác Cam Ly thu có rơi buồn.
Đà Lạt bây chừ
sương phủ hàng thông
Trên tháp Con Gà mây còn sắc trắng
Hoa phượng tím có còn khoe sắc nắng
Hay nhạt màu theo bóng dáng thu phai.
Đà Lạt bây chừ
thương Huế.. nhớ ai
Áo tím trang đài còn đâu Tôn Nữ
Nón lá che nghiêng tóc thề còn giữ
Giờ ở nơi mô...hay đã lu mờ.
Đà Lạt bây chừ
vẫn là xứ thơ
Trăm sắc đua chen muôn màu hoa nở
Không biết có ai chân hờ bỡ ngỡ
Đếm gót thu về duyên nợ ăn năn
Đà Lạt bây chừ..
Đà Lạt ra răng
Xứ sở sương mù bạt ngàn thông réo
Ai nằm lặng nghe gió về níu kéo
Thủ thỉ hoài thương ngọt lịm nhớ tình..!
Sưu tầm.

MÃI BẠC ĐẦU
Mà thôi đừng có dùng dằng
Ai đi đường nấy can ngăn làm gì
Im nghe hai chữ biệt ly
Tan theo bọt nước ôm ghì được không?
Ra về chân bước chênh chông
An tâm sao được quạnh trông xót lòng
Người ơi là phận má hồng
Gặp chi để nhớ ước mong thêm buồn!
Dang tay ôm ngọn gió luồng
Êm nghe sóng vỗ cội nguồn chữ yêu
Tự mình đứng dưới bóng chiều
Hỏi người Dưng ấy một điều mà thôi.
Ưa nhau không lẽ chia phôi
Ơn tình sâu nặng sao rời xa nhau
Ngẩng đầu đối diện mắt sầu
Gói tim buộc chặt bạc đầu có đôi.!
Sưu tầm.
 vntst20184053_500
TRỜI LẠNH RỒI
Trở gió rồi hôm nay trời lạnh đấy
Dấu yêu à hãy nhớ lấy lời anh
Nếu ra đường chớ có mặc phong phanh
Kẻo lại ốm làm lòng anh tê tái
Bởi cuộc đời vẫn còn nhiều ngang trái
Nên lòng anh luôn e ngại cho em
Cuộc sống này thì đầy rẫy rối ren
Những lọc lừa với bon chen nhiều lắm
Dẫu vẫn biết em là người cứng rắn
Nhưng vẫn cần người che chắn tựa nương
Nắm tay em trên khắp mọi nẻo đường
Để em khỏi vấn vương vì cô quạnh
Mới đầu đông mà trời sao trở lạnh
Gió sắt se sóng sánh quyện sương mờ
Anh gom vần viết vội mấy câu thơ
Kẻo nơi đó em đợi chờ thấp thỏm
Gần sáng rồi bếp nhà bên vừa nhóm
Trời đầy sương ... Đom đóm... Lập lòe bay !
Sưu tầm.

TRĂM NĂM LỤY MỘT CHỮ TÌNH
TRĂM ngàn nhớ người đi trở lại
NĂM tháng rầu phận gái truân chuyên
LỤY người để đẹp nhân duyên
MỘT lần mình đã câu nguyền gởi trao
CHỮ ân nghĩa ngọt ngào trỗi khúc
TÌNH trong tình chẳng lúc nhạt phai
NGÀN dâu nay vẫn giăng cài
NĂM chìm bảy nổi lấy ai trải lòng
SƯƠNG mờ bụi ruổi rong chửa hết
KHÓI phù vân mỏi mệt phong trần
NHỚ mùa cau rụng đầy sân
HÌNH hài em níu bước chân tôi rồi
BÓNG vương hình bóng bên đời
AI về trong buổi rạng ngời bình minh
TRĂM NĂM LỤY MỘT CHỮ TÌNH
NGÀN NĂM SƯƠNG KHÓI NHỚ HÌNH BÓNG AI.
Sưu tầm.
 vntst20182279_500
TRẮC TRỞ ...
Giọt nước mắt lăn dài trên má
Anh rồi đi...cũng trả tạ từ
Em buồn vỡ nát mộng thu
Anh ơi trở lại mà ru tim nồng
Nhớ nhiều lắm...em mong từng khắc
Bóng hình anh giăng mắc không thôi
Em yêu say đắm...nụ cười
Long lanh nắng tỏa đầy vơi sóng tình
Vô tình gặp bình minh...mải miết
Hẹn thề nhau một kiếp bên lâu
Nụ hồng trao gửi bắc cầu
Khắc nghi từng khắc tình đầu không phai
Đừng buông nhé...tháng ngày em đợi
Anh về nghe...và nói anh si...
Anh cởi nút thắt lâm li
Anh không trở lại...ướt mi em hoài
Sưu tầm.

LẠI MỘT MÙA NGÂU
Từ đây đến đấy gần lắm chứ
Một dòng tin nhắn, một cuộc phôn
Run lần từng phím, nhẩm từng số
Muốn bấm... Rồi thôi... Thôi thì hơn.
Từ đây đến đấy gần lắm chứ
Email - tia chớp xẹt ngang trời
Xưa như trái đất, sâu như biển
Lời chẳng nói ra Đã nghẹn lời
Từ đây đến đấy gần lắm chứ
Chẳng cách núi sông, chỉ cách lòng
Mùa Ngâu dằng dặc bao năm nhỉ
Đợi mãi Cầu Ô chưa bắc xong...
Sưu tầm.
vntst20182296_500
BIỂN VÀ EM
Sóng rì rào vỗ bờ cát yêu thương
Khi gió tắt biển dường như im lặng
Tình em mãi luôn nồng nàn sâu lắng
Chỉ anh thôi tình nghĩa nặng đong đầy
Dẫu đông về tiết lạnh giá bủa vây
Vẫn thấy ấm bờ vai gầy anh ạ
Bởi em hiểu tình anh là tất cả
Đậm hương yêu trong mùa hạ cháy bừng
Chẳng thể nào anh ngoảnh mặt dửng dưng
Men vị đắng anh đã từng nếm trãi
Sao lại nỡ để đời em lập lại
Phải không anh? Sẽ mãi mãi vẹn tình
Đông sẽ tàn trời hửng nắng bình minh
Hong tình ướt hai chúng mình kề tựa
Hai tim nhỏ sẽ cháy nồng hương lửa
Rót mật yêu tràn nhựa sống xây đời
Phút giây nào chẳng nguôi nhớ anh ơi
Đại dương rộng biển trời bao la đó
Cũng chẳng sánh bằng tình em gái nhỏ
Yêu anh nhiều sao ngỏ hết lời thương!!
Sưu tầm.

SAY.
Về đâu lối cũ vắng người thương
Nhỏ lệ đêm thâu khúc đoạn trường
Tàn canh gió lạnh trăm ngàn hướng
Đọc tửu tiêu sầu mong chẳng vướng
Nào nghề não dạ thêm vấn vương
Biết tỏ cùng ai những lạ thường
Say rồi men đắng lụy mùi hương
Đâu tìm ái ngọt mộng nghê thường.
Sưu tầm.

TRẦM LUÂN
Lòng này sầu mãi nào vơi
Say men tình vỡ, nghẹn mời mọc xưa
Cách xa duyên số như thừa
Mà không ngăn được nỗi thưa thớt lòng.
Thôi thì thôi, đã rỗng không
Cho hồn bạc trắng niềm mông quạnh nào
Trả em dáng đẹp chùng chao
Quạnh hiu ta một cõi xao xác sầu.
Em đi trả lại mưa ngâu
Để thêm giá lạnh giữa dầu dãi sương
Tình yêu ai biết mấy đường
Mà vun cho trọn mộng uyên ương đầu.
Thôi thì ngăn lại dòng châu
Cho đời sống nốt, thoát rầu rị xưa…
Sưu tầm.
 vntst20182303_500
GIẤC MƠ HOANG
Ánh trăng vàng bên song cửa đùa vui
Đêm thanh vắng em vùi trong giấc ngủ
Bầu trời sáng với muôn ngàn tinh tú
Giấc mơ hoang ấp ủ mối duyên tình
Hoàng tử chàng xuất hiện buổi bình minh
Khi sương sớm còn phơi mình trên lá
Tiếng chim sẻ líu lo vui rộn rã
Cảnh nên thơ, hoa lá đẹp muôn màu
Đến bên em nụ hồng thắm gửi trao
Với ánh mắt dạt dào ôi tha thiết
Anh khẽ nói tình yêu ta bất diệt
Dù ngàn năm vẫn da diết nồng nàn
Nghe tim mình rung động, dạ xốn xang
Mà nước mắt hai hàng đang tuôn đổ
Ta cùng nắm tay nhau qua giông tố
Còn sợ chi đau khổ bởi lỡ làng
Mãi đắm chìm trong giấc ngủ miên man
Thỏa ước nguyện muôn ngàn đêm trông ngóng
Tiếng gà gáy tàn canh em tỉnh mộng
Cố tìm anh ... lẻ bóng... mắt nhạt nhòa.
Sưu tầm.

LÀ DUYÊN PHẬN
Vốn dĩ chưa từng ngỏ hẹn tôi
Vườn dâu bãi mía vạt sông bồi
Ta thường ngắm cảnh mong thành một
Họ vẫn trao lòng để sánh đôi
Nguyệt vỡ hôm nào đau xót hỏi
Đường chia buổi ấy lặng im ngồi
Duyên trời đã định đâu hờn trách
Vốn dĩ chưa từng ngỏ hẹn tôi
Sưu tầm.
 vntst20182291_500
QUÊN.
Anh về lấy vợ chẳng cần tôi
Bỏ lại đằng sau thủa đắp bồi
Bóng nguyệt đêm tàn chia chác nửa
Sao trời tối sẫm cách ngăn đôi
Không hờn những bận bên cùng ngả
Chả trách nhiều khi cạnh muốn ngồi
Cảnh cũ người xưa đành lỗi đợi
Anh về lấy vợ chẳng cần tôi...
Sưu tầm.

KIẾP ĐẾN SAU
Ôi bao nước biếc non tình
Để anh ghi khắc bóng hình của em...
Trời cao muôn ánh sao đêm
Lung linh ngàn sắc sáng êm ngàn đời.
Nhưng thuyền lạc bến xa khơi
Để ta ngăn cách chơi vơi mịt mùng
Tương tư núp bóng trăng cùng
Tình em suốt kiếp mông lung dạ mòn...
Bầu trời mắc ánh sao non
Duyên em đã có lòng son hững hờ
Anh về lòng những bơ vơ
Trong đêm sâu thẳm tình chờ héo hon...
Duyên trời đã chấm cho con
Tại sao lại nỡ cách non ngăn hồ?
Lòng buồn khổ với hư vô
Còn em nơi ấy điểm tô duyên lành,
Duyên em an ấm đã đành
Trời xanh sao chẳng để anh quên nàng
Ngược còn đặt bước trái ngang
Khiến anh trăm mối đa mang dại khờ...
Biết rằng cũng chỉ là mơ
Mà sao tim cứ ngẩn ngơ thế này?
Ôi vui chi kiếp đọa đày
Để cho duyên đến đắng cay muộn màng,
Trong lòng buồn những lang thang
Trời ơi con đã lòng mang dạ sầu...
Thương mình là kiếp đến sau
Cố quên không nghĩ mà đau đớn tình.
Sưu tầm.
 vntst20182284_500
Khúc Nhạc Buồn
Lời bài hát lặng rơi nước mắt
Anh xa xôi em nhặt nỗi sầu
Mộng mơ ngày đó còn đâu
Tình yêu dang dở trong câu ca buồn
Đêm thanh vắng vang buông âm khúc
Đời vỡ tan đánh thức niềm riêng
Ưu tư lặng lẽ tìm vào
Giọt thương giọt nhớ chực trào tuôn ra
Lệ rơi xuống nhạt nhòa trên má
Nợ duyên rời xa quá nghẹn ngào
Thời gian không xóa phai màu
Anh ơi em vẫn ước ao anh về
Bao câu hứa lời thề theo gió
Thủy chung tròn người bỏ ra đi
Nhạt nhoà châu đổ bờ mi
Khúc nhạc tình ái ôm ghì đớn đau.
Sưu tầm.

CÔ ĐƠN
Đêm buồn biết nói cùng ai
Cô đơn đêm tối nơi đây một mình
Nhìn anh cũng khá minh tinh
Mà sao chẳng có ai rinh anh về
Một đời sống kiếp làm thuê
Chắc là như vậy em chê anh nghèo
Chén cơm nguội gói mang theo
Thì sao anh dám mà trèo lên cao
Thôi đành chấp nhận lao đao
Lang thang khắp chốn nơi nào cũng bươn
Chỉ vì manh áo chén cơm
Thì thôi chấp nhận cô đơn đến già
Ai cũng có mẹ có cha
Còn tôi vô phước nên là mồ côi
Nên đành chấp nhận lẽ loi
Nay đây mai đó biết nơi nào về.
Sưu tầm.

THIÊN THẦN NHỎ
Cảm ơn đời cho cuộc sống nở hoa ...
Nhưng em vắng thật là bao nhung nhớ
Từ kiếp trước đôi ta là duyên nợ
Nên bây giờ xin hãy chớ rời xa
Cảm ơn em như ngọn gió hiền hòa
Thêm dịu mát đi qua ngày nắng nóng
Thiên thần nhỏ với anh là cuộc sống
Suốt đời này yêu hình bóng em thôi
Cảm ơn thu khi hạ đã qua rồi
Nắng nghiêng nhẹ cho môi em tươi thắm
Nỗi nhớ thương không còn sâu thăm thẳm
Bên nhau rồi yêu lắm phải không em
Cảm ơn xuân đông đã khuất bên thềm
Không còn nữa những đêm dài lạnh giá
Thiên thần nhỏ chính em là tất cả
Có em rồi cuộc sống hóa ... như mơ
Sưu tầm.
 vntst20184019_500
CẢM ƠN ĐỜI
Cảm ơn đời đưa anh đến với em
Cho em thấy yêu nhiều thêm cuộc sống
Chỉ anh mới làm tim em rung động
Yêu dạt dào như sóng giữa đại dương
Cảm ơn anh đã đến bước chung đường
Người em đã thầm thương từ kiếp trước
Nay đã thỏa bên nhau ta có được
Những tháng ngày em mơ ước từ lâu
Cảm ơn anh mang đi hết u sầu
Còn đâu nữa những đêm thâu lẻ bóng
Bao dấu ấn cho hồn ta lắng đọng
Anh dịu dàng tiếp nhựa sống cho em
Ánh trăng kia đang chiếu rọi qua thềm
Cùng làn gió mang thêm làn hơi ấm
Chúng mình đã yêu nhau tình sâu đậm
Cảm ơn đời se duyên thắm đôi ta...
Sưu tầm.

ĐÔNG ĐỢI CHỜ AI
Tình yêu ấy bao giờ ta có được
Sánh nhau cùng sải bước vững niềm tin
Dẫu cách xa lòng hứa nguyện giữ gìn
Thề chung thủy, hy sinh và chấp nhận
Trong nghiệt ngã của dòng người chen lấn
Chợt thấy mình hối hận những ngày qua
Em trách em buông bỏ phút mặn mà
Để tê tái phôi pha chiều ước hẹn
Đông khắc khoải đợi chờ như kiềm nén
Phố hao gầy chưa vẹn buổi hoàng hôn
Mắt xa xăm thấy dạ bỗng bồn chồn
Đặt bút viết bài ngôn tình dang dỡ
Nơi góc nhỏ đậm sâu từng nỗi nhớ
Đẹp duyên đầu tiếng vợ gọi: mình ơi!
Anh choàng tay siết chặt mãi không rời
Đêm huyền diệu... tình rơi ngoài phố vắng!
Sưu tầm.
vntst20183276_500
SÀI GÒN ƠI
Sài gòn ơi ta đã ở bên nhau
Khi thành phố đèn hoa màu rực rỡ
Đôi ta đã trở thành duyên thành nợ
Đến muôn đời nỗi nhớ chẳng hề phai
Sài Gòn ơi nay thức trắng đêm dài
Anh không ngủ mơ hoài về em đó
Trong trống vắng anh thì thầm nho nhỏ
Yêu vô cùng em có biết không em
Sài gòn ơi sương ướt đọng bên rèm
Xin em chớ để sầu thêm ánh mắt
Tình ta đó ngàn năm luôn bền chặt
Xa nhau rồi nên ruột thắt từng cơn
Sài gòn ơi trong giấc ngủ chập chờn
Anh mơ thấy yêu em hơn nhiều nữa
Xin giữ mãi tình nồng say chan chứa
Yêu nhau rồi muôn thuở ... nhớ về nhau
Sưu tầm.

CON ĐƯỜNG KỶ NIỆM
Con đường thuở ấy vẫn từng qua
Thả bước cùng nhau ngắm nguyệt tà
Tiếng nhạc ngân lời êm ái nhủ
Cung đàn đảo phách dịu dàng ca
Cho hồn bỡ ngỡ vần thơ quyện
Để dạ bâng khuâng tiếng ái hòa
Kỉ niệm bao ngày tim mãi ủ
Theo dòng ký ức nỗi niềm pha...
Sưu tầm.
 vntst20184072_500
NHỚ AI NHỈ !
Bỗng nhớ chàng ơi buổi gặp đò
Sao lòng cứ nẫu ruột buồn lo ?
Bao ngày hỏi đợi anh về đó
Thỏa nỗi chờ mong luống hẹn hò
Bởi nỗi càng xa rồi lại nhớ
Lay bồng võng lắc chỉ mình co
Ồ hay thói mộng đâu mà ngỡ ?
Tưởng đã nồng say một chuyến đò
Sưu tầm.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

sunrise.tqb@gmail.com