Thứ Bảy, 24 tháng 11, 2018

Thơ tình còn mãi 205

THỜI GIAN NÀO QUAY LẠI
Có những đêm giật mình rồi thức trắng
Nỗi buồn kia thầm lặng cứ bủa vây
Cơn gió thoảng chiếc lá nhẹ bay bay
Ngỡ bóng anh đêm nay về bên cạnh
Một mình em giữa đêm thâu lành lạnh
Bao suy tư cô quạnh nửa hồn đau
Kể từ ngày chúng mình chia tay nhau
Có tiếc nuối ngày sau nào quay lại
Tủi phận mình ngày xưa yêu khờ dại
Rồi một ngày tình ái vụt bay xa
Bây giờ anh cũng đã có người ta
Bước quay lưng tình xa chia đôi ngã
Anh luôn nói... yêu em là tất cả
Không bao giờ vội vã bước ngược nhau
Nào ngờ đâu ngõ ái nhạt phai màu
Bao yêu thương ngọt ngào vào quên lãng
Ở ngoài kia xuân đang về lãng đãng
Sao tình mình mang nặng nỗi niềm đau
Nhớ xuân nào mình ở cạnh bên nhau
Mà giờ đây chênh chao đầy nỗi nhớ!
Sưu tầm.
 vntst20183810_500
TUYẾT LẠNH MÙA ĐÔNG
ĐÔNG năm ấy tuyết rơi quá đổi
VỀ xứ người bao nỗi nhớ mong
LỆ nhòa tuôn đổ bên sông
ĐẪM dòng châu giọt, mênh mông đêm trường
BUÔNG câu vọng nghê thường khúc nhạc
RƠI trong đêm bài hát tình buồn
PHƯƠNG nào sương trắng vội buông
XA xăm mấy nẽo dặm muôn tìm Người
EM vẫn đợi ai ơi có nhớ ?
MÃI mong anh ở buổi tương phùng
KHÔNG thể lìa giấc mộng chung
NGƠI hoài suy nghĩ vẹn cùng sắc son
NHỚ lắm tơ lòng còn vương vấn
CHÀNG ơi sao tình vẫn xa vời
ĐÔNG VỀ LỆ ĐẪM BUÔNG RƠI
PHƯƠNG XA EM MÃI KHÔNG NGƠI NHỚ CHÀNG
Sưu tầm.

BỐN MÙA YÊU THƯƠNG
Em về gom sợi nắng vàng
Dệt thêm nhung nhớ mơ màng hạ say
Đường chiều mỏi cánh chim bay
Triền đê vắt vẻo gió lay hương thề
Gửi người nơi bến sông quê
Mùa hoa cải nở lối về tơ vương
Thu đong đầy những yêu thương
Ngọt ngào dấu ái thiên đường nhận trao
Hanh hao đông đến khi nào
Ấm vòng tay nhỏ xiết bao ân tình
Cùng người đón ánh bình minh
Xuân thêm rạng rỡ lung linh hoa đèn
Ta cùng vào cõi thần tiên
Bên nhau hạnh phúc trọn niềm hoan ca
Mùa yêu thương nhớ mặn mà
Cùng hòa lên bản tình ca thắm màu
Duyên trầu đẹp với tình cau...
Sưu tầm.
 vntst20183759_500
NghiÊng ChE
Em quay mặt lặng thinh chẳng nói
Năm tháng buồn trơ trọi vần thơ
Lá cành lìa cội xác xơ..
Mây bay lởn vởn bơ vơ trên đầu
Em quay mặt giận lâu có biết..?
Chữ thủy chung da diết tâm can
Nay đành chôn giấc mộng vàng
Đóa hoa héo hắt..bởi ngang trái tình
Em quay mặt nghiêng nhìn một chốn
Phía không anh ..bề bộn nhớ thương
Phong trần vạn nẻo đường trường
Chiều nay nặng gót..vấn vương tình buồn
Em quay mặt trào tuôn lệ nhỏ..!
Vần thơ yêu lấp ló từng chiều
Nhạc buồn ai hát phiêu diêu
Du dương dìu dặt..lời yêu đắng lòng
Sưu tầm.

KIẾP HỒNG NHAN
Chiều buồn trên ngón tay đan
Tình như sương khói mơ màng tình ơi
Trong khóe mắt trong nụ cười
Ta tìm về cõi chơi vơi ảo mờ
Đọa đày cả những ước mơ
Bắt bong bóng nước cuối bờ nhân sinh
Chỉ là một chốn điêu linh
Lần mò cặm cụi rập rình loãng tan
Chẳng than cái kiếp hồng nhan
Trăng treo nửa mảnh giữa ngàn phù du
Tình như một áng mây mù
Đem gói ghém cả tâm tư buông chùng
Nghẹn ngào một đóa phù dung
Chưa vui đã lạc bùng nhùng niềm đau
Yêu thương sao mãi nhụa nhàu
Cho lòng khắc khoải úa màu phôi pha
Đi tìm giữa cõi ta bà
Lời ân tiếng ái chốc đà bao năm.
Sưu tầm.

DỊU DÀNG HƯƠNG YÊU
Dịu dàng đôi má em hồng
Cho anh ngày nhớ đêm mong mỏi mòn
Dịu dàng một trái tim son
Cho anh thao thức vừa tròn năm canh
Dịu dàng giọng hát yến oanh
Đong cho nỗi nhớ vây quanh bên chàng
Dịu dàng ánh mắt mơ ngoan
Cho anh khao khát mênh mang biển tình
Dịu dàng một nụ cười xinh
Làm cho mai trúc muốn tình chung đôi
Dịu dàng em nhé tinh khôi
Dịu dàng em đến bên đời đầy hoa
Dịu dàng tình vẹn hai ta
Có nhau ta có bao la hương đời!
Sưu tầm.

TÌNH ANH
Như sương sớm ngoan hiền trên hoa cỏ
Gọi nắng hồng thêm mọng đỏ làn môi
Anh mang đến lời ru ngọt bên nôi
Cho tim côi thôi nghẹn ngào thổn thức
Tình anh đó như hạ vàng cháy rực
Và nồng nàn êm dịu lúc thu sang
Ấm miên man khi đông trải non ngàn
Cho rực rỡ xuân tràn trên lối mộng
Anh đã đến bên đời tràn gió lộng
Nâng cánh diều mơ ước mãi bay cao
Để bên em là yêu nhớ ngọt ngào
Không hư ảo giữa dòng đời cuộn xoáy
Tình anh đó cho em nhiều biết mấy
Biết ngóng trông biết khao khát đợi chờ
Biết vì người em viết những vần thơ
Dù câu chữ còn ngu ngơ ngây dại
Anh đã đến cho đời em trẻ lại
Xua ngày dài khắc khoải những niềm đau.
Sưu tầm.
 vntst20184028_500
MƯA CHIỀU...
Phố giao mùa mưa về như giăng lối
Xâu nỗi buồn em đếm chuỗi thời gian
Tay đan mưa nghe nỗi nhớ miên man
Em gom cả chiểu mưa vào thương nhớ
Mưa lại về nghe lòng thêm nức nở
Bởi nhớ người cho tim nhỏ hanh hao
Nhớ vòng tay trao hơi ấm ngọt ngào
Ru vai mềm ...để tim em thổn thức
Anh nơi ấy...có còn trong ký ức
Có nhớ chiều mưa đó ta chung đôi???
Tô nhớ thương nguyên vẹn nụ hôn môi
Vẽ cho em một bức tranh hạnh phúc
Để chiều nay em co mình tìm lục
Một bờ vai một ánh mắt nồng nàn
Chỉ còn mưa...với nỗi nhớ mênh mang
Và một trái tim hoang ...không bến đậu
Mưa của đời ...hay nỗi lòng chôn dấu
Để chiều nay như cào cấu tim em ???
Sưu tầm.

CHIỀU KHÔNG NHAU
Mưa lất phất rơi rơi ngoài phố nhỏ
Rải ướt lên môi đó những nồng nàn
Ta chẳng đến hong ân tình thắm đượm
Chiều không nhau, phố ngủ lắm hững hờ...
Còn giọt nắng lẻ loi nằm mệt mỏi
Bởi mưa về điểm lại chút phong sương
Nghe giấc điệp lấm lem vì nhựa sóng
Ào ạt tuôn , thấy nghèn nghẹn cõi lòng
Tay bỗng chạm vết thương mình, đau nhói!
Nó hằn sâu từ độ ấy, bao giờ?
Không lành lại để còn yêu lần nữa
Lỡ có người đang khuấy động, làm sao?
Thì thỏa nguyện cho tình đang tha thiết
Một mùa yêu... lầm lỗi, với muộn màng
Anh ghì siết, ngã trong vòng tay lạ
Thấy miên man ngọt _ đắng phủ quanh đời!
Sưu tầm.

MÙA ĐÔNG
Thu tàn chớm lạnh , trở gió đông
Cái lạnh làm cho má em hồng
Đêm nay em ngồi đang mơ mộng
Ước gì mình được bước sang sông
Đêm lạnh đêm buồn Đêm tàn đông
Có kẻ đêm nay thích lấy chồng
Chẳng biết bao giờ tình thơ mộng
Nên lòng thiếu nữ giữa đêm đông
Đêm đông Tội lắm anh biết không
Cô đơn lạnh lẽo má em hồng
Trong cảnh đêm buồn rất là lạnh
Trái tim đang độ nở xuân hồng
Đêm đông Có người đang ngóng trông
Đôi mắt thơ ngây má ửng hồng
Chắc hẳn trong lòng em đang ước
Có người trai trẻ rước sang sông
Sưu tầm.
 vntst20183420_500
CHỚM ĐÔNG
Chưa bao giờ nhớ em nhiều đến thế.
Phút giây nào cũng lặng lẽ ngóng trông.
Vần thơ buồn lăn lóc giữa chiều đông.
Bao ý tứ cũng cuộn dòng tuôn chảy.
Có phải chăng mùa đông về trở lại.
Gió heo may khắc khoải đến reo vần.
Nắng như còn ngần ngại chút thanh tân.
Nỗi nhớ em tím bầm chiều tăm sự.
Anh muốn gởi gió đầu mùa viễn xứ.
Đến bên em ru ngủ ấm môi nồng.
Gởi cho em chút nắng của mùa đông.
Về bên ấy ướp hồng thêm đôi má.
Mới chớm đông mà nhớ thương kỳ lạ.
Bài thơ tình vồn vã rạo rực mong.
Tay rung lên cảm xúc cứ thành dòng.
Muốn gởi em một mùa đông không lạnh.
Góc thư phòng bao đêm rồi cô quạnh.
Nhớ đông nào giá lạnh vẫn có em.
Đông nay về tìm cảm giác thân quen.
Tìm hơi ấm anh nhen lòng ấm lại.
Đông quê nhà nhớ thương người con gái.
Nên khóc thầm rơi vãi cả vằn thơ.
Chưa bao giờ đông khao khát mong chờ.
Nỗi nhớ em đến dại khờ nứt nẻ.
Bài thơ gieo nỗi niềm riêng quạnh quẽ.
Biết cùng ai chia sẻ nỗi cô đơn.
Mùa đông về thương nhớ cứ dập dồn.
Réo rắc mãi tiếng thơ buồn kỉ niệm.
Sưu tầm.

VƯƠNG TÌNH
Vương ái tình nợ ngàn kiếp đeo mang
Lang thang mãi chốn địa đàng tìm kiếm
Gom nhặt bao mối tình cho kỷ niệm
Rũ hương đời cho phù phiếm chơi vơi .
Gom nỗi nhớ vắt ngang ghánh cuộc đời
Đè nặng trĩu nỗi đầy vơi đêm lạnh
Đông tàn đêm trăng buông lơi khuyết mảnh
Soi cuộc đời bằng ngàn ánh sao khuya .
Giọt sương mai lăn qua đời tròn trịa
Mỏng manh nào đi về phía hoàng hôn
Tắt lửa yêu trong bếp đời bề bộn
Nhen nhóm tình trong gió cuốn cuồng phong .
Mang khát khao hơ trong đốm lửa lòng
Để quên nhớ bao niềm trong khờ dại
Thủa hoang sơ mối tình đầu hoang hoải
Trục càn khôn vẽ đôi dải ngân hà .
Để ngàn sao buông ánh vàng muôn toả
Soi đêm trường khi trăng úa tàn phai
Tình lên ngôi do duyên xưa hợp lại
Để dạt dào như hát mãi tình ca .
Sưu tầm.
 vntst20183500_500
THỦY CHUNG
Cây đa bến cũ năm xưa
Hai ta đã hẹn sớm trưa chung tình
Cho dù cuộc sống chúng mình
Phong ba bão tố mối tình không phai
Hẹn nhau xây đắp tương lai
Một căn nhà nhỏ ngày mai đón chờ
Cuộc đời đâu phải giấc mơ
Nhưng ta vẫn đợi Vẫn chờ bên nhau
Cho dù có bạc mái đầu
Nhưng ta sẽ đến bên nhau suốt đời
Sóng to vùi dâp cuộc đời
Nhưng ta mãi mãi không rời xa nhau
Trăm năm trong kiếp khổ đau
Nhưng tình yêu vẫn một màu nhớ thương
Đêm nay trời đổ mưa tuôn
Gửi người xa ấy tình thương trọn đời
Hoa tàn dù có rụng rơi
Nhưng ta mãi vẫn một đời bên nhau
Sưu tầm.

NHỚ THƯƠNG
Thương mà bỏ nhỏ lại bên đồi
Giận tím câu hờn vẫn ở môi
Lặng lẽ bên gò ngồi ngóng tới
Buồn trôi chiếc lá thổi xa vời
Thu tàn nuối tiếc lòng luôn gợi
Ủ úa đông về lặng lẽ trôi
Đứng ngắm mây ngàn thương nhớ tới
Nghiêng lòng chết lặng nhịp tim trồi
Sưu tầm.

CẢ ĐỜI CÓ NHAU
ANH sẽ mãi là người hạnh phúc
ƠI chàng ơi đôi lúc dỗi hờn
EM càng thấy nhớ nhiều hơn
ĐÃ lòng thề ước cảm ơn cuộc đời
NGUYỆN sánh bước bên trời cơ cực
CẦU bình an mọi lúc mang về
CHÚNG mình nối chỉ phu thê
MÌNH là chồng vợ gối kê tay nằm
SỐNG tình vẹn lo chăm con cái
ĐẾN tuổi già xích lại dựa nương
BẠC vai tóc ngả màu hường
ĐẦU giờ đổi trắng pha sương cả rồi
CÓ no đói ta ngồi tận hưởng
ĐÔI khi buồn ngũng ngượng từng câu
ANH ƠI EM ĐÃ NGUYỆN CẦU
CHÚNG MÌNH SỐNG ĐẾN BẠC ĐẦU CÓ ĐÔI.
Sưu tầm.

KHÔNG LẤY CHỒNG
Tôi quyết là không.. không là không
Từ nay tôi chẳng muốn lấy chồng
Nhưng bỗng chiều nay hồn thơ mộng
Trong lòng tôi lại.. muốn sang sông
Tôi bảo với tôi.. thôi Thế thôi
Nhưng lòng sao mãi cứ chơi vơi
Trái tim thơ mộng sao Thổn thức
Hay là tôi đã yêu mất rồi
Tôi thường nhắc nhở với cuộc đời
Rằng tình bạc trắng như màu vôi
Sẽ làm cho trái tim tan vỡ
Và mãi đau thương hết cuộc đời
Nhưng rồi một hôm chợt hồi sinh
Là hoa thắm đượm sắc hương tình
Trong cõi hồn mơ.. lòng thơ thẩn
Chợt thấy hoa tình giấc mơ xinh
Thế là tôi biết... tôi yêu rồi
Mà hương đượm mãi ở hồn tôi
Từ nay trên bến sông thơ mộng
Có lẽ là tôi... lấy chồng thôi...
Sưu tầm.
 vntst20183519_500
GỬI LẠI EM
Anh ngồi đây giữa bơ vơ thầm lặng
Giọt mưa buồn mằn mặn ướt bờ môi
Nhộn nhịp phố chiều sao thấy lẻ loi
Hồn trống vắng nghe đơn côi đến lạ
Đôi nhân tình dìu nhau trong êm ả
Mắt trao nhau hồn rộn rả cười vui
Nhìn lại anh..lòng chua xót ngậm ngùi
Bờ vai nhỏ còn vương nồng hương bưởi
Mái tóc huyền gối vào vai em tựa
Suốt một đời em hứa chẳng rời xa
Ước tình ta như nắng ấm kiêu sa
Lung linh sáng giữa trời hoa trải mộng
Sợ cho em..cho anh niềm hy vọng
Rồi một ngày tan vỡ mộng bể dâu
Giữa cuộc đời em cô lẻ âu sầu
Biết về đâu khi anh không còn nữa
Đừng trách anh nếu không tròn lời hứa
Em một mình không điểm tựa bơ vơ
Phút sau cùng anh gửi trọn vào thơ
Gởi lại em với tình thơ nồng ấm.
Sưu tầm.
 vntst20183532_500
Yêu anh mãi
Đừng nói thế ... làm tim em đau lắm
Dẫu tình thơ nhưng sâu đậm biết bao
Hứa với em hãy nở nụ cười nào
Không được nói những lời đau lòng đó
Biết rằng ta hai phương trời vò võ
Ước mơ rồi như gió thoảng mây bay
Nhưng cuộc đời trơ trếu cảnh lá lay
Càng muốn quên lòng lại càng thương nhớ
Em nào muốn mình không tròn duyên nợ
Buổi tao phùng gặp gỡ một lần thôi
Trọn vòng tay khao khát ấm bờ môi
Chỉ một phút ngắn ngủi thôi cũng đủ
Bài thơ anh chứa chang lời nhắn nhủ
Xót xa nào đếm đủ nhịp thời gian
Mắt em xanh mi ứa lệ đôi hàng
Thương người khách dọc đò ngang lỡ chuyến
Xin cho em được chấp tay cầu nguyện
Chút vô thường giữa trời biển mênh mong
Có ra sau em cũng sẽ bằng lòng
Yêu anh mãi không bao giờ thay đổi ...
Sưu tầm.

ANH ƠI ....
Đông chưa về sao nghe lạnh nơi tim
Lời thủ thỉ mãi ôm ghìm như trước
Đôi ta giờ đã không còn chung bước
Nhưng nhớ hoài thuở mơ ước xa xôi
Đông chưa về sao thấy lạnh tim côi
Nghe xao xuyến nhớ bồi hồi trong dạ
Khi đêm về lòng nhớ thương đến lạ
Mắt mi mờ tuôn lã chã dòng châu
Đông sắp về sao anh mãi nơi đâu
Để em nhỏ phải âu sầu nhung nhớ
Tiếng yêu đương sao vẫn hoài cách trỡ
Chia xa rồi em sợ lỡ duyên nhau
Đông về rồi con tim nhỏ buốt đau
Bởi thiếu vắng vòng tay nhau âu yếm
Giọng anh hát nghe êm đềm lưu luyến
Như ru em hoà quyện chẳng phai phôi
Gửi đến anh với muôn ngàn câu nói
Xoa dịu anh bởi nhiều nỗi đớn đau
Yêu thật nhiều nhưng biết phải làm sao
Đừng buồn nhé mình ngọt ngào trao gởi
Sưu tầm.

LÁ THU RƠI
Chiều buồn nhặt cụm lá thu rơi
Nhớ quá môi hôn rạng nụ ngời
Ngỡ đã liền cành duyên ấm áp
Nào ngờ lạc nhịp khúc chơi vơi
Cơn đau ngập ngụa hồn tàn úa
Bước ái chênh chao dạ rụng rời
Chỉ bởi lòng người như gió xoáy
Đành nhìn dĩ vãng vuột xa khơi
Sưu tầm.

THÚT THÍT
Tình nồng phút chốc bỗng rơi rơi
Hết khúc du dương lịm rạng ngời
Quãng vỡ miên man đau vợi vợi
Lòng đờ loạc choạc chợt vơi vơi
Bần thần trí óc bông lông khởi
Bối rối tim gan ngột ngạt rời
Nẻo phủ bầy hầy càng chới với
Tàn rồi ngoặt ngoẹo dạ khơi khơi
Sưu tầm.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

sunrise.tqb@gmail.com