Thứ Sáu, 23 tháng 11, 2018

Những bài thơ hay 306

ĐIỀU TÂM HUYẾT
Nhìn đời đâu cũng thấy hào hoa
Mấy người hiểu nó đã đâu ra
Đấu tranh hy sinh và xây dựng
Thành quả kết dần những ngày qua
Đời đã chẳng gì tự đến đâu
Mình làm, mới in dấu bền lâu
Hào hoa đâu thể cầu mang đến
Phấn đấu dần lên, bến chờ sau
Trải qua đời in dấu phong sương
Mới hiểu, tìm ra hướng con đường
Cuộc sống muôn ngàn phương trắc trở
Phải tự lo mình, chớ vấn vương
Con đường chân chính hướng từ xa
Buồn lòng nghĩ mãi đã không ra
Không hiểu điều cần qua và đến
Tầm với mình tuột bến rời xa
Đôi tay, nghị lực quả còn đây
Cầu mong chỉ có vậy tháng ngày
Lo sao cho mình đầy tâm huyết
Đời luôn vững bước biết đong đầy
Sưu tầm.
 vntst20183734_500
CHUYỆN HỌP HÀNH
Tuần xưa họp cỡ một đôi lần
Đã thấy hình như lấn cấn chân
Có nghĩ đâu rằng Thân ở Phố
Nhiều điều chẳng có chỗ so cân
Miên man hội họp lần đâu xuể
Đã cử ngày nào trễ được chân
Vận cuối năm về cân khó bước
Thôi đành bỏ đấy nước phân vân
Sưu tầm.

THĂM CÔ CHIỀU XUÂN MUỘN
Gió gợn chiều xuân vờn sợi bạc,
Gieo nỗi buồn man mác lòng con.
Thương Cô chân yếu vai mòn
Đã đôi thập kỷ mắt còn mẫn minh..
Niềm quan ái học sinh ngày đó,
Quyện tiếng Cô cười rõ chiều nay.
Đưa con về thuở thương hoài
Những giờ phụ đạo ôn bài khóa thi..
Chiếc xe đạp mini cọt két,
Nón che hờ Cô quẹt mồ hôi.
Phấn bay phủ bục Cô ngồi
Mở mang kiến thức sáng soi đường đời..
Kẻ vinh_nhục bạn ơi hẳn nhớ!
Người phú_bần ai nỡ đành quên?
Không Thầy đố mày làm nên
Tôn Sư Trọng Đạo là nền tiến thân..
Sưu tầm.

TRƯỜNG XƯA
Trường xưa về lại một chiều
Dậy hương kỷ niệm khiến liêu xiêu hồn...
Đây gốc phượng ngồi ôn thuở nọ
Ấy góc trường lọ mọ làm quen
Kịch vui vang dội tiếng kèn
Mặt mày hớn hở, vội  chen chúc nhòm...
Kìa cửa lớp còm nhom lão Tú
Tếu táo đời lủ khủ bày ra
Ghẹo hoài cái ả Hằng Nga
Làm cho cả lớp mặt sa sầm hoài...
Rồi thấy cô hằng ngày giáp mặt
Nhớ làm sao chân thật cõi lòng
Giờ đâu gặp lại mà mong
Thời gian vô định cứ sòng sọc phiêu...
Trường xưa về lại một chiều
Dậy hương kỷ niệm khiến liêu xiêu hồn...
Sưu tầm.

ƠN THẦY
ÂN phúc tâm Người dạy chúng con
THẦY luôn luận giảng thật mê hồn
RỘNG đường kiến thức nâng tài bộn
LỚN nẻo văn bài dậy giỏi khôn
NHƯ được đầu tư hoài khẳm vốn
TRỜI chuyền sáng tạo mãi đầy khuôn
BIỂN vàng khởi nghiệp nhờ tay uốn
NGHĨA ĐẠO HỒNG TƯƠI TỰA SUỐI NGUỒN
NGHĨA ngời đức hạnh loang từng bến
ĐẠO giáo dục cao nhiều lão luyện
XANH ngát trầm hương phủ vững bền
TƯƠI nồng cổ thụ tràn thương mến
TỰA lưng sách vở gắng đưa thuyền
SUỐI cả xưa rày luôn góp chuyện
NGUỒN dạy chính là những nhủ khuyên
ÂN THẦY RỘNG LỚN NHƯ TRỜI BIỂN
Sưu tầm.
2.
KHẮC DẠ ƠN THẦY
ÂN đức cao dày giáo dưỡng con
THẦY trao nét đẹp của tâm hồn
RỘNG tình với trẻ đang còn dại
LỚN trí gieo mầm sẽ được khôn
NHƯ vẫn vuông lòng đò chở khách
TRỜI tràn nắng để mãi tròn khuôn
BIỂN ơn tạc dạ hằng ghi nhớ
NGHĨA ĐẠO XANH TƯƠI TỰA SUỐI NGUỒN
NGHĨA tình cao cả vô bờ bến
ĐẠO đức cho trò ghi nhớ luyện
XANH sắc bạn bè tuổi hạ thương
TƯƠI màu phượng vỹ ngôi trường mến
TỰA dòng sữa mẹ đã nuôi con
SUỐI chảy hoà sông dường cuấn truyện
NGUỒN sáng khơi từ thuở ấu thơ
ÂN THẦY RỘNG LỚN NHƯ TRỜI BIỂN
Sưu tầm.
3.
CÔNG THẦY NHƯ TRỜI BIỂN
ÂN lớn lao dành cho chúng con
THẦY gieo văn -lễ điểm tươi hồn
RỘNG nhìn bốn hướng xua điều dại
LỚN nghĩ năm châu gặt trí khôn
NHƯ đã quên mình cho sự nghiệp
TRỜI còn lo mãi để thành khuôn
BIỂN lòng rộng lớn ghi thời đại
NGHĨA ĐẠO XANH TƯƠI TỰA SUỐI NGUỒN.
NGHĨA thầy như núi gieo bao bến
ĐẠO sáng giúp trò thêm chí luyện
XANH mãi niềm tin bạn hữu thương
TƯƠI hoài kỷ niệm cô thầy mến
TỰA vào kiến thức để ươm mầm
SUỐI lớn kỹ năng cho lắm chuyện
NGUỒN vốn càng dày dựng nghiệp vinh
ÂN THẦY RỘNG LỚN NHƯ TRỜI BIỂN
Sưu tầm.
4
ƠN THẦY
ÂN ấy bao ngày khắc dạ con
THẦY khơi khát vọng ẩn nơi hồn
RỘNG thêm sức mẹ dìu khi nhỏ
LỚN hiểu tình cha dạy lúc khôn
NHƯ ý vuông lòng thuyền gặp nước
TRỜI lồng sắc bởi đất tròn khuôn
BIỂN sâu núi thẳm nào đo được
NGHĨA ĐẠO XANH TƯƠI TỰA SUỐI NGUỒN
NGHĨA ơn dạy dỗ đò đầy bến
ĐẠO giữ văn rèn ta gắng luyện
XANH nét học trò dạ hoài thương
TƯƠI màu phấn bảng tim hằng mến
TỰA vào sách vở ý thơ loang
SUỐI đẩy dòng trôi xoay mọi chuyện
NGUỒN mở cho ta đầy trí thức
ÂN THẦY RỘNG LỚN NHƯ TRỜI BIỂN
Sưu tầm.
5.
THẦY ƠI
ÂN buổi ấy thời khắc dạ con
THẦY ơi sáng mãi ở trong hồn
RỘNG muôn màu rỡ chan đầy bể
LỚN vạn ánh ngời chất đẫy khuôn
NHƯ tỏa tâm lành trong dạ thảo
TRỜI lan trí hạnh giữa lòng khôn
BIỂN trần gian gợi ngàn tia hửng
NGHĨA ĐẠO XANH TƯƠI TỰA SUỐI NGUỒN
NGHĨA này tỏa sáng hoan ngời bến
ĐẠO ấy con nguyền tâm sẽ luyện
XANH cõi đan nồng sắc dịu êm
TƯƠI đời dệt đắm hương trìu mến
TỰA sông vạn thuở mãi lưu truyền
SUỐI mộng ngàn sau hoài nhớ chuyện
NGUỒN êm sự sống dậy lan chuyền
ÂN THẦY RỘNG LỚN NHƯ TRỜI BIỂN.
Sưu tầm.
6.
ÂN THẦY CÔ
ÂN trọng công dày dạy dỗ con
THẦy cô cực nhọc xác thân hồn
Rông lòng giáo dục đàn thơ dại
LỚN tiếng trau dồi trẻ khỏe khôn
NHƯ lạch với sông thông chảy nước
TRỜI gieo nắng tạo đổ vào khuôn
BIỂN văn sách vở người khai mở
NGHĨA ĐẠO XANH TƯƠI TỰA SUỐI NGUỒN
NGHĨA sư phụ mẫu to dài bến
ĐẠO lý ngàn đời ghi khắc luyện
XANH thẫm rừng cây dạ giữ bền
TƯƠI hồng tuổi trẻ lòng yêu mến
TỰA sông với lạch đẩy đưa đò
SUỐI chữ văn từ trao đổi chuyện
NGUỒN trí khai thông giảng dạy khuyên
ÂN THẦY RỘNG LỚN NHƯ TRỜI BIỂN
Sưu tầm.
 camhoa027_500
TIẾNG VỌNG TÌNH QUÊ
Lạc gót miền xa chửa kịp về
Lâu rồi vẫn vọng cảnh làng quê
Con đò chở khách người yêu nghiệp
Hạt thóc giùm nhau kẻ mến nghề
Sớm lạnh quây quần bên bếp lửa
Trưa nồng rải rác cạnh hàng tre
Dù mưa nắng đổ hoài muôn ngõ
Chẳng nhạt nhòa thương vẹn tứ bề
Sưu tầm.

HỌA MI...PHỐ và EM
Chớm đông về họa mi đang xuống phố
Trắng tinh khôi trong khúc hát giao mùa
Em một mình về ngang qua lối nhỏ
Thấy nao nao kỉ niệm cũ ngày xưa?
Phố vẫn thế ..ngủ bên thềm rêu cũ
Lũ sẻ nâu vẫn ríu rít tự tình
Nơi cuối đường heo may còn đang ngủ
Gió  bấc về làm lạnh  buốt môi xinh
Ừ..cũng đã qua bao mùa đấy nhỉ
Lối thu về..ta vẫn thấy nao nao
Thì cũng đã bao năm rồi chưa nghỉ
Khi đông về..chiếc lá vẫn ..lao xao
Để hôm nay nhìn Họa mi xuống phố
Vẫn thấy em tà áo trắng hôm nào
Ta vẫn bước trên con đường lá đổ
Thấy ...họa mi đong đầy những....xuyến xao
Sưu tầm.
 vntst20183589_500
ÁNH SAO KHUYA
Có một ánh sao khuya
Treo trên nền trời nhỏ
Nơi bình yên ở đó
Được gọi là quê hương
Có ai cuối con đường
Luôn chờ em không nghỉ
Chim họa mi tình ý
Đợi mùa gió thôi bay
Tóc em đã mượt dày
Chờ ai cài bông trắng
Sưu tầm.

Nam Mô A Di Đà Phật
Đã có bên mình chiếc võng thiêng
Thì đây sẵn giữa cõi vô biên
Giăng ngang qua đó nơi vườn tuệ
Ngắm ánh trăng thanh đón gió thiền.
Dưới mái hiên nhà ngửa mặt tằm
Lung linh sao ánh chiếu chân không
Ru con gió thoảng về vô thỉ
Thơm ngát thiên hương tươi mát trong.
Võng đến võng đi tiếng nhạt vàng
Vào nơi vũ trụ chẳng thời gian
Hiên hoa ngập lối chân như thể
Suối tịnh trào dâng mạch sống tràn.
Thương lắm trần gian chưa hiểu xa
Bôn ba tìm kiếm khắp muôn nhà
Xa đâu nào phải xa suy tưởng
Trong cái đi tìm đã cách xa.
Hôm nay xin gởi dệt ý mơ
Gửi về theo gió chốn xa mờ
Hòa lên tâm hỷ cho tan mộng
Hòa kiếp phú sanh chiếc võng hờ ..
Sưu tầm.

NGÀY TA LANG THANG
Ngày ta lang thang rời bến sông đời
Bỏ gánh tang bồng theo đám mây trôi
Bao nhiêu năm qua chìm trong mộng ảo
Đứng lại bên đường mặc gió mưa rơi
Rừng xưa hoang vu rụng đóa hoa sầu
Chiếc lá xa cành không biết về đâu
Bầy chim thiên di nhớ ngàn năm trước
Cũng muốn quay về để biết thương nhau
Còn nghe đâu đây loài dế giun nào
Ru hoài một đời khúc hát buồn đau
Hình như ai đang nhìn nhau tha thiết
Mong ánh trăng lành soi sáng đời sau
Còn bao nhiêu năm về đến quê nhà
Phủi hết bụi hồng cười một mình ta
Dòng sông oan khiên chưa từng quay lại
Con suối vô thường đón bước chân xa…..
Sưu tầm.

Nam Mô A Di Đà Phật
Con cám ơn Người về thăm hôm nay
Nguồn tỉnh thức tiềm năng bừng trổi dậy
Sức sống thiền tô thắm nhụy ngát hương
Những đóa hoa, từ mãnh đất thiện tâm
Sen bi trí của bốn phương thể hiện
Đây sen búp với nụ cười ước nguyện
Kết mây lành đức hạnh khắp mười phương
Ba ngàn Phật-sát dũng hùng hiễn lộ
Trong thể tánh chân không linh huyền diệu..
Sưu tầm.

TIẾNG VỌNG HỒN QUÊ
Lạc gót nhiều năm chửa kịp về
Trong lòng vẫn thắm đượm hồn quê
Con đò chở khách vì câu hẹn
Hạt gạo giùm nhau bởi tiếng thề
Sớm lạnh quây quần bên bếp lửa
Trưa nồng rải rác cạnh hàng tre
Dù mưa nắng đổ hoài muôn ngõ
Chẳng nhạt nhòa thương vẹn tứ bề
Sưu tầm.
 vntst20183452_500
CA NGỢI NHÀ GIÁO VIỆT NAM
Đời nhà giáo Việt rất quang minh
Đức đẹp, tâm trong, trọn nghĩa tình
Đào tạo nhân tài cho Tổ quốc
Trồng Người sự nghiệp đáng tôn vinh
Sưu tầm.

LƯA THƯA
Tám điều ứng xử đã làu chưa
Bảy bổng mất rồi giữa gió mưa
Sáu điệu ca hoài thêm ngáy ngứa
Năm làn dạo miết mãi đòng đưa
Bốn năm tục lụy đau lòng chứa
Ba cuộc trầm luân khó dạ vừa
Hai sắc trắng đen đời khó dựa
Một liều thoát khỏi khổ nàn xưa
………………….
Một liều thoát khỏi khổ nàn xưa
Hai bước chuồn xa nghĩ cũng vừa
Ba đoạn tiền tài luôn sấp ngửa
Bốn tầng danh vọng mãi cù cưa
Năm tòa bổng lộc thênh thang chứa
Sáu quãng lợi danh thỏa thích lừa
Bảy mộng mơ hoài tâm rực lửa
Tám điều ứng xử đã làu chưa
Sưu tầm.

ĐỦ CHƯA
Một kiếp con người đã đủ chưa
Hai đường lạc lối buổi chiều mưa
Ba đào sóng cả thuyền xoay lựa
Bốn ngã sông dài nước đẩy đưa
Năm ngóng mười chờ thêm tý nữa
Sáu mong chín đợi nói sao vừa
Bẩy ngày thương nhớ tim bừng lửa
Tám hướng quay về kỷ niệm xưa
………………..
Tám hướng quay về kỷ niệm xưa
Bẩy con tuấn mã đẹp như vừa
Sáu nàng tố nữ người xin hứa
Năm ngón tay hồng kẻ đón đưa
Bốn bận thề yêu còn vị sữa
Ba lần lỡ hẹn bởi trời mưa
Hai bên bác mẹ trầu cau sửa
Một kiếp con người đã đủ chưa
Sưu tầm.
 vntst20183549_500
TIẾNG VỌNG SẦU THAN
Tích tịch canh thâu cảnh Nguyệt tàn
Im lìm thả tiếng vọng sầu than
Bần thần xả nỗi niềm ngao ngán
Lẩm bẩm cầm canh khúc ngập tràn
Mãn buổi trên thuyền chơi mát nhỉ
Ngàn đêm tại bến gảy bừng hoan
Trên dòng trải mộng mà ai oán
Tích tịch canh thâu cảnh Nguyệt tàn
Sưu tầm

ĐỜN KÊU
Đơn kêu tích tịch giữa canh tàn.....
Gió thổi neo đò mãi thở than
Bụi lẫn thân bần tâm dưỡng tánh
Trăng treo ngọn trúc mộng hầu tràn
Trần gian giả tạm đeo chi nhỉ?
Trở gót mau rời khỏi lạc hoan
Rực rỡ ngày về mê chợt tỉnh
Đờn kêu tích tịch giữa canh tàn.....
Sưu tầm.

WOÁNH CỜ CHƠI  [Tập Cờ-Ngũ độ]
Sắp sẵn QUÂN cờ thỏa cuộc chơi
Nào ta tấn MÃ bạn xin mời
Hoành XA chiếm lộ xông hoài khởi
Dạt PHÁO toang bìa nổ mãi khơi
Ghểnh SỸ lên đầu che lại xới
Giàn VOI xuống cạnh để mong thời
Quan hùng TƯỚNG giỏi đâu thèm đợi
CHỐT một thân mình vẫn khỏe bơi
………………….
CHỐT một thân mình vẫn khỏe bơi
Trầm ngâm nghĩ ngợi TƯỚNG mong thời
Bình XA diệt láng tưng bừng khởi
Thượng MÃ tuôn nhào ngất ngưởng khơi
TỊNH giữa sa trường tâm trí gởi
Bền trong SĨ khí dạ gan mời
Liên hồi PHÁO nổ khuya là vợi
Sắp sẵn QUÂN cờ thỏa cuộc chơi
Sưu tầm.

HỌC WOÁNH CỜ
Bày QUÂN bố trận để cùng chơi
Tiến MÃ đầu tiên đối thủ mời…
Bình PHÁO rẽ ngang mong đắc lợi
Dâng XA phá dọc để vươn khơi
Biên nhào SỸ đội nào đâu... tới…
VOI dạt về biên đã có... thời…
Đại TƯỚNG cao mưu nhiều... kế bởi…
Vào cung hãm CHỐT chẳng còn bơi ?
……………………
Vào cung hãm CHỐT chẳng còn bơi ?
Võ TƯỚNG suy tư nhớ lại ... thời…
XA đẩy vào năm chờ vận mới
MÃ lùi vô tám đợi vươn khơi
TỊNH đầy ngoài ải sao còn đợi …
SĨ đủ trong thành chớ phải mời
PHÁO vẫy tay mừng… nay đã... đổi...
Bày QUÂN bố trận để cùng chơi…!
Sưu tầm.

TÌM “MỘT BÓNG MƠ”
Xao động, mặn mà, rất mộng mơ
Biển xanh , cát trắng , sóng hôn bờ
Xa nhau luống những buồn vô cớ
Biết vậy, cam...đành...chỉ ngẩn ngơ
Gió thoảng vu vơ khơi nỗi nhớ
Chạnh lòng, trách biển hát bâng quơ
Con tim trống trải hầu tan vỡ
Anh lại đi tìm “một bóng mơ”
Sưu tầm.

BIỂN TÌNH
Xao xuyến con tim những ước mơ
Biển tình ào ạt sóng ôm bờ
Gần nhau sao thấy lòng cô quạnh
Xa cách để rồi dạ ngất ngơ
Thấp thoáng bóng hồng đan cảnh nhớ
Chập chờn cánh nhạn vói tay quơ
Tàn đêm mộng ảo vô vàn cớ
Thôi thúc ta tìm “Một bóng mơ”
Sưu tầm.

ƠN NÀY ...
Không thầy đố mày làm lên
Nhắc ta đừng có quên ơn cô thầy
Con thuyền kiến thức chở đầy
Cô thầy vất vả vững tay lái chèo
Dù gian khổ dù gieo neo
Sóng to gió lớn vẫn chèo vượt qua
Mang hạnh phúc tới muôn nhà
Dâng cho đời cả tinh hoa tuyệt vời
ƠN NÀY ! Lớn lắm ai ơi
Ta mãi ghi nhớ muôn đời mai sau !!!
Sưu tầm.
camhoa024_500

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

sunrise.tqb@gmail.com