Thứ Ba, 27 tháng 11, 2018

Thơ tình còn mãi 233

ĐÔNG NHỚ
Đông về rồi... anh nơi đó có hay
Nơi chốn cũ...em phương này thương nhớ
Mình hai đứa tuy không tròn duyên nợ
Nhưng bóng hình...cứ ngự ở buồng tim !
Đông lạnh về...xao xuyến những nỗi niềm
Bao lưu luyến....ôm ghìm tình hoang dại
Dẫu rằng biết...yêu thương rời xa mãi
Cứ vương hoài...đọng lại giọt sầu ơi !
Đông lại về...kỷ niệm chẳng hề vơi
Đôi mình đã bên nhau đời say đắm
Ân với ái....trao hương tình sâu đậm
Nay hết rồi...buồn lắm phải không anh...?
Đông về chi...để giá lạnh bên mành
Gieo sầu nhớ....mối duyên lành dang dỡ
Trong rét buốt...nghe hồn sao nức nỡ
Hương yêu nào....như vừa trở về đây...!
Sưu tầm.
 vntst20182843
TÌNH LẶNG
Dây tình đã buộc suốt đời em
Khẽ tiếng thời gian trở lại thềm
Ấp ủ môi hồng mơ đẹp mãi
Mơ màng mắt đượm nghĩ nhiều thêm
Dù muôn trắc trở đường duyên nhạt
Vẫn chẳng chia lìa cuộc ái êm
Bởi trót yêu thầm anh nghệ sỹ
Trăng còn thức đợi dõi từng đêm
Sưu tầm.

YÊU THẦM
Những bởi chao hồn lạc mắt em
Mà sao lá khẽ nhẹ rơi thềm
Mây thì lả lướt âm thầm lạ
Gió cũng mơ màng khắc khoải thêm
Để bóng thời gian hoài mãi chậm
Hay màu kỉ miệm vẫn còn êm
Chiều buông thả nặng lòng xao xuyến
Ngỡ kẻ đang tìm lạc bước đêm
Sưu tầm.

TÌNH EM DUYÊN CHỊ!
Ngày hôm ấy mưa giăng đầy xóm nhỏ
Chuyến đò buồn tím đỏ cả hoàng hôn
Chị sang ngang trong dạ thấy bồn chồn
Em ở lại nghe ngõ hồn tê tái.
Cũng bởi tại một chuyện tình ngang trái
Trót đa mang chị em phải buồn lòng
Bến sông tương con nước chẳng xuôi dòng
Để duyên chị tình em nồng thêm nữa.
Chị ra đi để bao mùa hoa rữa
Cháy lụi tàn nắng lửa của thời gian
Em chênh chao ôm ước mộng nồng nàn
Như hư ảo ngàn trùng khơi xa thẳm.
Chị chắc hiểu tình em vương vấn lắm
Nay vẫn chờ trên bến lặng buồn trông
Em đớn đau khi chị bước theo chồng
Gạt nước mắt giấu bao điều vụng dại
Nếu chị buồn nơi xứ người hoang hoải
Em đau lòng thương mãi những chiều xưa
Chị bên người có nhớ buổi tiễn đưa?
Nụ hôn vội để nửa vầng trăng khuyết...
Sưu tầm.
 vntst20182704_500
LỠ! (tình không thể)
Em ở cuối làng,chị ở thôn trên
Say câu hát,say men tình lưu luyến
Buông tiếng đàn nghe em lòng xao xuyến
Khúc nhạc buồn,câu hát lá diêu bông.
Chị thoáng buồn,em mê mải ngóng trông
Đêm buông xuống nghe lòng mình thổn thức
Lời thương nhớ em đong đầy mơ ước
Chị khóc thầm,mình không được em ơi.
chuyện tình yêu không nói được ra lời
Nhưng đau đắu nỗi niềm thương da diết
Tối hôm nào chị hát bài trăng khuyết
Em chạnh lòng sao cho hết nhớ mong.
Chị bên chồng em ngơ ngác đứng trông
Ánh mắt buồn chị nhìn em không nói
Chuyện tình yêu hai người không dám hỏi
Đêm lại về lòng khắc khoải..... tương tư!
Sưu tầm.

CHỊ THEO CHỒNG!
Thân xứ lạ dấu mình trong đêm vắng
Tắm ban mai lo sợi nắng bạc tình
Chị ngả hồn hiến dâng nhịp tim xinh
Kể phong trần vội đắm mình rũ bỏ
Tím sầu giăng em đi về ngang ngõ
Hút mắt xa chị vò võ hao gầy
Bến đa đoan luôn chờ mãi ở đây
Chị nhớ không yêu lửa cháy tim này.
Siết ghì sâu ngày tháng uống Men say
Giàn trầu héo cau khô cay rụng tóc
Trăng cong khuyết oằn mình rơi lăn lóc
Chị theo chồng em cô độc trần gian.
Thân lữ thứ chẳng hạnh phúc nồng nàn
Gót phiêu hồng em mở lòng sẵn đợi
Bến tương phùng ta khát nồng dịu vợi
Ríu đôi chân ngã bến đời say nhau...
Sưu tầm.

YÊU THẦM
Nếu trần gian có lại được kiếp sau
Anh sẽ tìm em, ở hai đầu bến Ngự
Xin cho anh là một kẻ hành khất thứ
Lỡ chuyến đò tình, cúi xin cô chủ nhỏ được dừng chân.
Em đi qua anh chẳng để lại chút phân vân
Xin một chút thôi, hỡi người tình bé nhỏ!
Đôi mắt bồ câu, lời ngọt ngào thỏ thẻ
Muốn say đắm ngả nghiêng, cuốn hút anh không rời.
Hãy cho anh một chút lời buông lơi
Đùa giỡn thôi, cũng đủ anh hạnh phúc
Đôi mắt long lanh, dịu dàng mà nghiêm túc
Nhìn anh cười, anh thấy mình lạc lõng, cô đơn!
Sáu mươi năm, cuộc đời có thể hơn
Hãy để anh được ngắm nhìn em cười vui vẻ nhé!
Đừng trách anh yêu thầm rồi bỏ đi lặng lẽ
Rời xa anh, như làn khói rời xa tàu!
Sưu tầm.
 vntst20182655_500
KHƠI LỬA
Đông về rồi bầu trời như xuống thấp
Mây xám kéo về che kín cả trời xanh
Ngọn gió đi hoang, trơ trụi cây cành
Sương bảng lảng phủ tràn trên sông vắng.
Hàng cây kia đứng im lìm trầm lặng
Quá khứ hiện về chợt thấy bâng khuâng
Nén tâm tư nhẹ nhàng của tháng năm
Biến mùa đông thành ngọt ngào đằm thắm.
Chắt chiu giữ nồng nàn từng giọt nắng
Đông lạnh lùng không trống vắng bơ vơ
Đêm đêm về ấp ủ những giấc mơ
Gửi nơi ấy những mong chờ thương nhớ.
Đôi bàn tay vẫn âm thầm khơi lửa
Mong tình ta muôn thủa vẫn mặn nồng
Sưởi ấm tình qua giá rét đêm đông
Tim thổn thức hết lạnh lùng băng giá.!.....
Sưu tầm.

CÂU THỀ
Gửi những câu thề đợi mấy đông
Đường duyên cách biệt vẫn tươi nồng
Ngày xuân khắc khoải ong hờn gọi
Buổi hạ âm thầm bướm lẫy trông
Kẻ nghĩ mơ màng luôn ý hợp
Người say ấp ủ mãi tâm đồng
Tình yêu sẽ nở đầy hoa trái
Gửi những câu thề đợi mấy đông
Sưu tầm.

ÁNH TRĂNG VÀNG
Đêm ấy không mưa có trăng vàng
Dưới trời sương lạnh khói mơ tan
Tôi ngồi gép lại bao mảnh vỡ
Một mối tình xưa đã điêu tàn
Thủa ấy lòng tôi còn sắt son
Tình yêu ngày ấy chẳng hao mòn
Lá thư lần đầu ta trao tăng
Là chữ tình yêu rất sắt son
Nhưng đâu biết được nắng trên non
Sông sâu nước chảy đá cũng mòn
Mỗi tình thơ mộng ngày xưa ấy
Chẳng còn vỡ vụn những sắt son
Tôi về đem ép mối tình đời
Đem ép trong lòng trái tim côi
Cuộc đời tôi biết rằng tôi nhớ
Nhớ mãi người xưa hết một đời
Hôm nay ở dưới ánh trăng vàng
Một thời thơ mộng giấc mơ tan
Người xưa có biết tôi còn nhớ
Một mối tình duyên đã phai tàn
Sưu tầm.
 vntst20182841_500
NGẬM NGÙI !
Ấy là tôi nói chuyện xưa
Tôi thì mười tám em vừa lớn lên
Nhớ đầm ngào ngạt hương sen
Hái hoa đuổi bướm bên em ngày nào
Thế rồi em lớn hồng hào
Rất xinh ăn nói ngọt ngào có duyên
Làm tôi thổn thức con tim !
Ước mơ mãi được bên em sớm chiều !
Yêu em dù biết bao nhiêu !
Mà không dám nói một điều với em
Bao lần đợi ánh trăng lên
Định nói nhưng lại nhìn em rồi cười
Tháng năm cũng đã qua rồi
Và em cũng lấy một người nơi xa !
Trong đầm Sen vẫn nở hoa
Bâng khuâng kỷ niệm xót xa một thời !
Giá như nói được nên lời
Thì em là cả cuộc đời của tôi !
Sưu tầm.

MỘT MÌNH....!
Một mình trên phố em qua
Nắng nghiêng những sợi... la đà tóc mây
Ngập ngừng chiếc lá nhẹ bay
Mênh mang gió hát, vơi đầy vấn vương
Người ơi cả một trời thương
Đưa tay em vịn nỗi buồn nhớ anh
Bồng bềnh một áng mây xanh
Đôi chim én lượn, cho mình nhớ nhau
Hoàng hôn chở gió đi đâu
Người còn xa mãi, để sầu cho em
Cuộn tròn nỗi nhớ bao đêm
Mộng du em đã... đến bên anh rồi
Khẽ khàng hôn nhẹ lên môi
Một bờ mi khép... rã rời nồng say
Vòng tay xiết lấy vòng tay
Môi ngoan, mắt ướt... vơi đầy ái ân
Trao anh cả một vườn xuân
Trao anh hết cả ngại ngần thương yêu
Cho là cho đủ bao nhiêu ?
Chắc là em vẫn ... muốn nhiều mãi thôi
Nhớ sao ... nhớ quá ... người ơi... !
Sưu tầm.

ĐỪNG QUÊN NHÉ
Ta biết đời ta loanh quanh lạc lối
Quên mất đường nào tìm đến bên nhau
Ta biết đời ta bao nhiêu lầm lỗi
Ai đợi ai chờ trong giấc chiêm bao
Ta biết vì sao em đi ngày ấy
Thương nhớ nào nguôi từ lúc chia ly
Ta biết chiều qua em buồn biết mấy
Gió gọi mưa về tiễn một người đi
Gió ơi gió! Nhớ ai mà gió khóc
Mưa buồn ai mà mưa đổ tuôn rơi
Mưa ướt đẫm chiều rơi trên mái tóc
Rơi đầm đìa giọt lệ đắng trên môi
Gió ơi gió! Có thương loài hoa trắng
Sao quên về mê mãi kiếp rong chơi
Hồng nhan ơi! Chưa về thăm xóm vắng
Có một người hồn lạnh buốt chơi vơi…..
Sưu tầm.
 vntst20182658_500
CHIỀU HOANG....PHỐ
Mùa đã về Đông len vào nỗi nhớ
Khẽ chạm  vào loang lổ vết rong rêu .
Phố.. hanh hao..hoang vắng đường chiều
Nghe đâu đó chuông chiều ngân nga đổ
Hạt sương long lanh vương  trên thảm cỏ
Tiếng dương cầm khắc khoải khúc mưa  đêm.
Mảnh trăng non e ấp nép bên rèm.
Không gian lặng im.. tìm nơi nương náu
Đã qua rồi..ơi.. trăng non mười sáu
Phố..cựa mình bất chợt gọi tên nhau
Lá  bên thềm rơi rớt những niềm đau
Một nốt sầu buông vào đêm ..trăn trở
Đông đã về...phố rì rào nỗi nhớ
Gió trở mùa thấy nhớ một vòng tay.
Hoa sữa vương cho nỗi nhớ đong đầy
Thầm nhắc lại lời cỏ may ngày trước
Mùa đã về ...để đôi chân lạc bước.
Tím cả chiều hoang ..trên lối không nhau.
Sưu tầm.

KHÓ TRAO LỜI
Tường Vân tuyệt sắc vẫn đơn đời
 Muốn chọn ông chồng hãi lả lơi
Sợ nỡ yêu nhầm tim rỉ máu
Còn chưa hiểu rõ dạ xin trời
Thơ luồn dáng ngọc treo cùng nẻo
Gió gửi thân ngà giỡn tận nơi
Để đám mày râu vò võ đợi
Nhiều phan cổ nghẹn khó trao lời
Sưu tầm.

ĐOẠN CUỐI
Nguyện bước cùng ai cuối chặng đời
Cho dù tuyết lạnh bóng chiều lơi
Đường hoa nắng nhẹ dăm hàng trúc
Ánh mắt em xanh nửa khoảng trời
Bởi cánh chim bằng xuôi vạn nẻo
Nên tình lãng khách đỗ ngàn nơi
Vàng thu trắng hạ ngày trôi mãi
Nhỏ chẳng hờn Anh dẫu một lời...
Sưu tầm.
 vntst20182637_500
PHÚT CUỐI
Cầm tay dạo khắp nẻo đường đời
Dõi bướm hoa đùa cợt lả lơi
Bão lộng đâu màng đi cuối biển
Cuồng phong chẳng ngại đến cùng trời
An nhàn rảo bước trên vạn ngõ
Thoải mái du hành giữa ngàn nơi
Bỏ hết bao phiền lo nghĩ ngợi
Ngồi nghe sóng vỗ vọng vang lời...
Sưu tầm.

MÀU NẮNG
Tình thân đẹp nhất ở trên đời
Rực rỡ như màu của nắng lơi
Sớm hạ hoa cười bên ngưỡng cửa
Chiều thu gió lặng giữa khung trời
Em dìu khúc nhạc về muôn lối
Chị vẽ mây ngàn trải khắp nơi
Để quãng trần gian niềm mến đọng
Vần thương tỏa sáng dịu êm lời.
Sưu tầm.

TÌNH CUỐI
Hạnh phúc cho ta có một đời
Như là bóng trúc mặt hồ lơi
Yêu vùng nắng ấm đôi dòng thác
Hưởng ánh trăng thu một khoảng trời
Dẫu cách đôi nơi, tình vạn ý
Bên nhau sánh bước khắp ngàn nơi
Yêu hoài suốt kiếp không phai nhạt
Đoạn cuối “yêu thương” vẫn giữ lời.
Sưu tầm.

VÌ YÊU!
Cùng ai sẽ sống trọn bên đời,
Dẫu phải đêm ngày tuyết lạnh lơi!
Mệt mỏi vài hôm gần dãy trúc,
Sầu bi có bận giữa khung trời!
Hay là nhạt nhẽo tràn muôn nẻo,
Hoặc giả phai nhoà vãng khắp nơi!
Chỉ ước duyên tình luôn đẹp mãi,
Vì yêu nhỏ nhẹ lúc trao lời!!!
Sưu tầm.

KHÔNG LỜI...
Rồi em cũng đến cạnh bên đời
Đẫm nụ hôn nồng phút lả lơi
Để rượu từng đông mềm ngõ trúc
Và hương buổi hạ ấm khung trời
Đầu canh khúc nhạc tưng bừng chỗ..
Mãn giấc môi tình nhỏ nhẹ nơi..
Cả suối nguồn yêu ào ạt vỡ
Vòng tay ủ chặt dẫu không lời
Sưu tầm.
 vntst20182686_500
ĐƯỜNG YÊU
Tình anh nguyện ước mãi trong đời
Nghĩa bậu cho dù có lả lơi
Quãng mộng dìu nhau vào các cõi
Đường yêu chạm tới nửa lưng trời
Mai này dẫu lạc về phương ấy
Có thể ta cùng ở một nơi
Nhỏ hãy yên lòng chờ đợi nhé
Mình ơi vững dạ nhớ ghi lời.
Sưu tầm.

THÌ THÔI
Gió cuốn heo may lạnh cuối trời
Ai còn đứng đó ngắm thu rơi
Lá thư viết dở hờn trăng trối
Vế đối chưa xong uốt nghẹn lời
Có phải duyên đền ra mọi lối
Hay là nghĩa trả phải muôn nơi
Thì thôi thuyền cũ về sông mới
Ảnh chắc buồn thiu suốt cuộc đời
Sưu tầm.

GIÓ MÙA
Hà Nội rét rồi sương phủ kín tàng cây
Đông trở lạnh sắt se từng quán nhỏ
Gió heo may dặt dờ giăng buốt ngõ
Áo choàng em cũng lạnh lắm đây này
Nẻo anh về sương có phủ trùm vây
Đông có lại hỏi thăm người không thế
Sao nắng bảo lúc trở vào đêm để
Thấy người ta chẳng mặc áo khăn choàng
Tiết mùa này gió lạnh thổi lang thang
Đâu cũng có một vài cơn nổi giật
Dặn người ta nhớ giữ gìn cẩn thận
Kẻo thềm đông chuyển đến lạnh bây giờ.
Sưu tầm.

HÀ NỘI ĐÊM TRỞ GIÓ
Heo may lùa gió hỏi nhỏ rặng cây
Này còn nhớ mắt gầy ai dáng Nhỏ
Rồi tình tự hẹn nhau nơi đầu ngõ
Nắm tay dạo dạo phố giữa đông này
Anh đi rồi sợi nhớ cứ bủa vây
Ngủ ngoan nhé bây giờ là không thể
Đời sương gió anh đi ngày mai để
Nẻo đời rêu ngày kia tặng áo choàng
Anh đi rồi xin em chớ lang thang
Trên con phố lạnh lùng hương tóc rối
Mùa đông rét ngày kia anh nhận lỗi
Thương bóng người lặng lẽ giữa đông côi.
Sưu tầm.
 vntst20182710_500
BUỔI HẠ HỒI.
Lặng đứng tương tư buổi hạ hồi
Tim lùa ký ức thuở xa xôi
Còn vương kỉ niệm tình chưa trải
Lại ngóng hoàng hôn cảnh cũ trồi
Bởi lẽ tơ lòng in dấu đậm
Nên giờ xác phượng đốt hồn côi
Bao mùa nức nở ve sầu khóc
Cũng bấy ngày yêu phải lỡ rồi.
Sưu tầm.

LÃNG MẠN ĐÔNG
Anh hỡi vào đông lạnh trải này
Bên thềm lãng mạn gió heo may
Huyền lơi cảnh ấy trào mơ đẫy
Diễm lộng trời kia trỗi mộng đầy
Phím bổng cung lời mê đắm chảy
Đàn ngân điệp khúc lịm nồng say
Vần thơ cũng ngọt ngào như vậy
Vọng xuyến tâm hồn quấn đảo mây
……………………
Vọng xuyến tâm hồn quấn đảo mây
Tình trong điệu vũ cuộn cào say
Vành môi thắm nở niềm thương đẫy
Sóng mắt nồng khơi mộng ước đầy
Đó những hương ngào nơi dạ cháy
Đây từng sắc ngọt chốn lòng may
Hòa theo nhịp gió mùa tan chảy
Anh hỡi vào đông lạnh trải này.
Sưu tầm.
vntst20182692_500

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

sunrise.tqb@gmail.com