Thứ Hai, 19 tháng 11, 2018

Những bài thơ hay 281

KỶ NIỆM HỒ TÂY
Một mình thả bước nhẹ lê
Còn in bóng dáng trên đê sông hồng
Hồ Tây một sáng đầu đông
Heo may se lạnh mênh mông nắng vàng
Mặt hồ nước biếc mênh mang
Hàng cây soi bóng lá vàng buông rơi
Nỗi lòng cảm thấy chơi vơi
Khi xa lòng thấy bồi hồi không quên...
Mặt hồ tây phẳng dịu hiền
Ngắm hồ xanh biếc đi liền chiều thu
Xa xa là dãy mù u
Hàng cây soi bóng vàng thu nắng chiều
Nhớ về những tháng năm yêu
Còn mang kỷ niệm những chiều bên nhau
Tình đầu đã vội qua mau
Những năm tháng ấy trước sau vẫn còn
Hồ tây in đậm mốc son
Hàng cây vẫn đó đâu còn Tình xưa
Những lời hứa hẹn tiễn đưa
Mà sao còn vẳng như vừa mới đây
Em đi du học bên tây
Quên đi kỷ niệm tháng ngày bên anh
Tình đầu là thế mong manh
Năm mươi năm ấy chiến tranh xóa nhòa
Tình đầu giờ đã đi qua
Mỗi người một chốn sao mà gặp nhau
Kỷ niệm in đậm nỗi đau
Bơ vơ sao biết chờ nhau bên hồ..
Sưu tầm.

MÙA ĐÔNG NHỚ THẦY XƯA
MUỐN một lần về dòng sông ấy
SANG bến đò còn thấy người xưa
THÌ trời cũng đổ cơn mưa
BẮC cầu nỗi nhớ thầy xưa chẳng còn
CẦU trời đất đời con nhớ mãi
KIỀU câu thơ một dãi ân tình
MUỐN lòng giữ chặt đinh ninh
CON mang theo suốt nghĩa tình thầy trao.
HAY biết mấy lời nào sánh nổi
CHỮ yêu thương kết nối bao đời
PHẢI đâu ai dễ đổi dời
YÊU thương cao ngất ngời ngời ân sư
LẤY nhân đức thay từ cường bạo
THẦY dạy con nhân đạo bao điều
MUỐN SANG THÌ BẮC CẦU KIỀU
MUỐN CON HAY CHỮ PHẢI YÊU LẤY THẦY..
Sưu tầm.

CHỐN QUÊ NHÀ
Khoảng hẫng thu rời giá lạnh ta
Thời gian giã biệt chốn quê nhà
Năm cùng tháng tận mong nhiều qủa
Tết cận đông tàn gửi những hoa
Điểm cũ người ơi còn đợi nhá
Đường xưa bạn hỡi nhớ thay là
Nơi về vẫn mộng lòng mơ hả
Bởi lẽ sao đành chẳng ngại xa
Sưu tầm.

NHỚ VỀ PHƯƠNG ẤY
Đông về giá lạnh cõi hồn ta
Cũng mấy năm trôi bởi vắng nhà
Chẳng biết vườn chanh đà đóng nụ
Hay vì nắng hạn đã tàn hoa
Người xưa chốn cũ còn không nhỉ?
Chữ hẹn lời yêu vẫn.. hoặc là?
Nén nặng trầm tư hằn đọng mắt
Mơ màng bóng dáng kẻ miền xa.
Sưu tầm.

MƯỢN BỜ VAI
Mấy ngày nay quá mệt
Chỉ muốn ngả nhẹ đầu
Ngủ một giấc thật sâu
Trên bờ vai ai đó...
Ngoài kia còn sóng gió
Trong lòng bão chưa tan
Ngày hôm qua bất an
Ngày mai còn sợ hãi
Không gì là mãi mãi
Chuyện nào cũng qua thôi
Ngày nay mệt quá rồi
Bờ vai ơi...cho mượn ?
Sưu tầm.

LẬP ĐÔNG
Thu đi níu lại không thành
Lá vàng rụng xuống sắc xanh da trời
Muốn quen nhưng lại kiệm lời
Làm sao quay lại cái thời sắc xuân
Vô thường vốn cõi phong trần
Nhân gian giữ lấy chữ nhân mặn mà
Trông người lại nghĩ đến ta
Không hơn chẳng kém cũng là ổn thôi
Nhưng mà chớ bạc như vôi
Đầu đông dịu mát ta ngồi viết thơ.
Sưu tầm.

NHỚ BẠN
Tao ôm đàn và hát cho Mày nghe.
Nghĩa Trang Trường Sơn bốn bề yên vắng.
Ngôi sao đỏ sáng trên ngôi mộ trắng.
Nghĩa trang buồn thẳng tắp những hàng bia.
Trời trong xanh và cái nắng ngoài kia.
Không ngăn được cảm tình tôi với bạn.
Tao,Mày thân nhau trên chiến trường bom đạn.
Điếu thuốc tàn hai đứa vẫn chia đôi.
Mày vào đây từ miền Bắc xa xôi.
Tuy chưa quen nhưng cùng chung chiến đấu.
Mày đọc tao nghe thư tình người yêu dấu.
Hẹn ngày về hai đứa sẻ ...nên duyên.
Nhưng ở chiến trường khói lửa triền miên.
Một mảnh bom thù găm vào ngực bạn.
Khi "xung phong" thì xá gì bom đạn...
Tao đắp cho Mày nấm mộ giữa rừng sâu.
Mấy mươi năm chiến cuộc...bể dâu.
Rừng xơ xác ngày xưa giờ xanh trở lại.
Tao đi tìm Mày ...Tao đi tìm mãi...
Tìm cho được Mày dù rừng rậm,suối sâu.
Chiến tranh hết rồi trên quê Mẹ từ lâu.
Tao đưa Mày về nghĩa trang Mày yên nghỉ.
Nhớ Mày..Tao lại đến đây... thủ thỉ
Hát cho Mày nghe bài Mày thích ngày xưa...
"...Quê hương anh nước mặn đồng chua.
Làng tôi nghèo đất cày lên sỏi đá.
Anh với tôi đôi người xa lạ.
Từ phương trời góc biển chẳng hề quen nhau.
Đêm nay rừng hoang sương muối.
Nằm cạnh bên nhau chờ giặc tới...
Đầu súng trăng treo...."
Sưu tầm.

ÂM THANH LÀNG QUÊ
Rì rào đồng lúa bao la
Ầm ào sóng biển khơi xa vọng về
Vi vu diều sáo triền đê
Líu lo chim hót nhạc quê êm đềm
Lao xao hoa lá bên thềm
Nước reo tí tách nhảy thêm giọt lành
Gió ru liễu rủ buông mành
Tiếng gà cục tác lá chanh gọi mời
Cuốc kêu chó sủa inh trời
Rào rào máy gặt thóc phơi khắp làng
Khúc khích cười nói nhẹ nhàng
Mấy cô con gái cùng chàng thôn Đông
Xôn xao đò lách bến sông
Dân ca ấm mượt mênh mông tình người
Vui vẻ mặt sáng rạng tươi
Còi xe hối hả đỏ cươi bếp hồng
Quê hương đẹp lắm trời đông
Bức tranh sinh động hương đồng làng quê
Sưu tầm.

GẶP LẠI TRI ÂM
Bạn đến chơi nhà quá đỗi vui
Bao năm chả gặp, nếp nhăn rùi
Trà thơm một ấm lời thăm hỏi
Riệu nhạt đôi vò chuyện tới lui
Tớ khởi câu thơ liền vỗ ngực
Nàng ngâm đoạn phú chợt rung đùi
Hàng trăm kỉ niệm, thời xuân sắc
Kể lại hai người bỗng thốt..Ui..!!
Sưu tầm.

TRĂNG GIÀ
Đối ẩm tình già ngẫm lại vui
Tràn ly tửu đắm ngọt chan bùi
Chè thơm thảo rót dành riêng bạn
Chén dở dang đành để lại tui
Xướng hoạ thơ đề ân nghĩa gửi
Bình ngâm nhạc khởi tháng năm vùi
Mà xua hết thảy bao niềm nỗi
Nhớ buổi cầu hôn bỗng ngậm ngùi
Sưu tầm.

CÓ THẤU LÒNG TA
Thôi rồi giấc mộng hỏi còn đâu
Chỉ lắng vào tâm một nỗi sầu
Xoá bỏ câu thề chôn nghĩa nặng
Quên tìm chữ hẹn lắp tình sâu
Vầng dương giã biệt trong ngày cuối
Ánh nguyệt lìa xa giữa buổi đầu
Miệng vẫn tươi cười chân nhảy nhót
Nhưng lòng tắt nghẹn đã từ lâu
Sưu tầm.
 vntst20184006_500
HUYỄN MƠ
Quãng ái bây giờ tận đẩu đâu
Chiều nghiêng kỷ niệm tái tê sầu
Vì sao vạt nhớ đành hoang hoải
Đến nỗi trăng thề phải lụn sâu
Hỡi mộng mơ nào quên nẻo cuối
Làm dang dở ấy lạc hương đầu
Thời gian có ngược dòng xưa cũ
Thỏa mãn tim lòng lịm biếc lâu
Sưu tầm.

DU LỊCH SƠN ĐOÒNG
Dừng chân lặng ngắm cảnh Sơn Đoòng
Thạch nhũ ai vừa nẻ cái toong
Đá sững sờ xây hình bẹ chổi
Đường thăm thẳm tạo vết xe goòng
Người kêu chỗ ấy như lòng chảo
Kẻ nói bên này tựa đít xoong
Lạy thánh kỳ quan đừng tả bậy
Lên tàu kẻo lỡ chẳng còn boong.!
Sưu tầm.

SAY XE
Chiều nay ghé lại chỗ thôn Đoòng
Tổ chức du hành, lãnh đạo Toong
Ổng choáng nôn ra đầu ghế nhựa
Bà say oẹ xuống cuối thân Goòng
Mà vin chắc chắn không cần chậu
Nếu đựng e rằng cũng phải Xoong
Bơi tuyến đường xa nhiều uẩn khúc
Nhưng nào cản được kẻ vào Boong
Sưu tầm.

SỐ TÌNH
Mưa rơi héo hắt một màu rồi
Có nhớ lời thề hẹn trọn đôi
Bốn tiết chiều tàn luôn ngóng đợi
Ba trăng gió táp vẫn chờ ngồi
Năm canh lảo đảo hồn rời rã
Sáu khắc bần thần dạ lạc trôi
Bảy tủi mười sầu đêm thức trắng
Sơn khê chín cách vạn bồi hồi
Sưu tầm.
 vntst20183935_500
HỒNG MÔI
NHẤT định tình yêu lả lướt rồi
NHỊ lòng chắc sẽ chẳng thành đôi
TAM đèo kết dạ ân nguyền xối
TỨ hải cùng nhau ái cảm ngồi
NGŨ khúc mơ màng chan chứa trỗi
LỤC làn phảng phất mượt mà trôi
THẤT kinh sư tử ghen mờ lối
BÁT chén tùm lum lượm mấy hồi
Sưu tầm.

MÃI VỌNG
Mộng nhạt duyên phai héo úa rồi
Tình nồng đã gãy chẳng chung đôi
Chênh chao góc phố bùi ngùi tưởng
Lững thững ven sông lếch thếch ngồi
Mãi nghĩ dòng đời như gió cuốn
Hoài ngờ khúc ái tựa hoa trôi
Trăm năm biết có lần trùng hiệp
Dệt lại câu thương phút đáo hồi
Sưu tầm.

LẠC BẾN MƠ
Thôi níu chi người những sợi tơ
Êm tan giữa kiếp bụi sương mờ
Mưa rây cõi nhớ đôi hàng lệ
Tôi khóc cuộc tình một áng thơ
Vạn bước chia ly đường gió trải
Ngàn phương cách biệt mộng hoa chờ
Chiều nay cải rũ triền sông lạnh
Cánh úa bay đầy lạc bến mơ...
Sưu tầm.

TÁI TÊ
Muôn đời cứ ngỡ dệt hồng tơ
Chẳng đoán tình yêu sẽ mịt mờ
Vẫn mãi trau bồi duyên nghĩa vợ
Đâu ngờ gãy rụm cả dòng thơ
Làm thêm tiếc mộng thời nhung nhớ
Lại khiến hờn ai thuở đợi chờ
Trắng mắt đêm trường tê lỡ dở
Đau lòng kỷ niệm đã tàn mơ
Sưu tầm.

XAO XUYẾN...
Nghiêng chiều giọt nắng trải vàng tơ
Dãy núi làn mây phủ trắng mờ
Ngắm cảnh ngây tình phiêu nẻo ái
Trông người ngẩn dạ hé vần thơ
Lầu trên nhạc trỗi mơ màng đợi
Sảnh dưới đàn khơi rạo rực chờ
Chén rượu nâng mời chàng lãng tử
Chân về thực khách ủ hồn mơ..
Sưu tầm.

VŨ KHÚC ĐÊM TRĂNG
Vầng trăng dịu toả rớt hoang miền
Lộng lẫy yêu kiều dáng uyển tiên
Váy liễu choàng lơi ngà ngọc thể
Làn mây xoã mượt tóc tơ huyền
Đan hoà tiếng nhạc cung trầm bổng
Vũ điệu nghê thường nét thản nhiên
Lãng tử ngây nhìn tim chết lịm
Mà nghe nhẹ trút những ưu phiền
Sưu tầm.

DIỄM HUYỀN
Gió gạn hình trăng đổ xuống miền
Đan vào ngưỡng cửa mấy hồi liên
Làm cho thổn thức nơi lòng diễm
Khiến để cuồng quay nẻo dạ hiền
Khúc nhạc êm nồng say mắt biển
Lời thơ thắm ngọt đắm hồn nhiên
Hòa trong điệu vũ mơ màng hiện
Mộng trải cùng đêm rộn rã nghiền.
Sưu tầm.

THẢ MỘNG ĐÊM TRĂNG
Ngần trăng sáng tỏa rọi ba miền
Giấc ngủ thu hường dạ mãn liên
Nhuỵ ngắm hoài trông hồn thoảng diễm
Hình xem mãi ngọa trí xuôi hiền
Tran nồng bản tấu say hòa quyện
Hợp xướng bài ca dẫn hiển nhiên
Ngọt lắm êm đềm mê mải diễn
Cùng thơ thả mộng góp vui nghiền
Sưu tầm.

ẢO KHÔNG
Ảo ảo không không bám khó rời
Hư hư thực thực hỏi sao vơi
Sân si nặng nợ đeo muôn kiếp
Dục vọng đa mang đuổi cả đời
Thế thái buồn phiền hoen lệ đọng
Dương gian oán trách đẫm châu rơi
Ung dung trút gánh sầu tàn vợi
Lững thững buông tay rảo đỉnh trời.
Sưu tầm.

SẮC KHÔNG
Không không sắc sắc nọ đừng rời
Buổi ngỏ lòng thiền đáy nước vơi
Lững thững thu say buồn mấy khắc
Xanh xao lá úa rụng ngàn đời
Vì tình phải để con tim khóc
Bởi cảnh đành nhìn giọt lệ rơi
Nỡ đã gieo duyên mình hội ngộ
Hay chăng ý tốt gởi về trời
Sưu tầm.

CHƠI VƠI
Ngắm tán Thu đi bỗng rã rời
Chìm quầng ảo ảnh thoáng chơi vơi
Hương xưa có thấu lòng sầu bạn
Mắt biếc hay chăng mộng lạc đời
Tủi thuở Đông sang dìu gió rít
Buồn lòng Hạ giận thả hoa rơi
Mang theo xác lá lềnh bềnh nổi
Thả mảng Xuân trôi phía cuối trời
Sưu tầm.

XIN NÁU CỬA THIỀN
Giũ bụi trần ai lánh cửa thiền
Quay đầu bỏ lại giấc thùy miên
Kìa trong cõi mộng nào vương tủi
Ấy giữa đường tu chẳng nhuộm phiền
Nếu mảnh ân nhòe xô ngõ tịnh
Xin niềm nghĩa thắm ủ lòng kiên
Ngày sau có lỡ về qua nẻo
Những vết sầu bi khỏi lụy miền.
Sưu tầm.

Giác ngộ
Lá khẽ rụng qua miền
Sân chùa đã tịnh kiên
Ngoài hiên thầy vẫn độ
Trước cổng dạ đang phiền
Bướm đậu nhành ban trúc
Ong vờn cánh mộc miên
Và ta dường giác ngộ
Có lẽ sẽ theo thiền.
Sưu tầm.

GIÁC NGỘ.....
Địa pháp thiên nhi vãng cảnh thiền
Tịch hề trác việt ngỡ tàm nhiên
Ưu đàm nở rộ tiêu tan khổ
Mõ tự vô vi cảm hoá phiền
Ngũ uẩn sanh nhân bồi nhược tiểu
Nhất thì giũa đạo khởi trung kiên
Sắc như thực sắc chơn như thực
Thọ tức thị không giải thoát miền.
Sưu tầm.


CẢNH ĐIỀN VIÊN
Nay về vui thú cảnh điền viên
Hữu hảo nghe tin ghé hỏi liền
Những buổi bờ ao cùng thả lưới
Ven đầm cá lóc rủ nhau xiên
Đầy ly rượu ngọt chan tình thắm
Đậm chén trà thơm đãi bạn hiền
Cuộc sống an nhàn thêm mộc mạc
Yên bình cứ ngỡ cõi bồng tiên...
Sưu tầm.

NGỘ ĐOÀN VIÊN
Quê nhà rộn rã ngộ đoàn viên
Thắm thiết làm sao khúc ruột liền
Đã hết bao ngày trong cảnh mịt
Qua rồi bộn tháng giữa đời xiên
Nồng thương quấn quýt loang tình đượm
Diễm ước tràn lan thỏa mộng hiền
Cuộc sống an bình vui ruộng rẫy
Trần mà được thế khác gì tiên
Sưu tầm.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

sunrise.tqb@gmail.com