Thứ Bảy, 24 tháng 11, 2018

Thơ tình còn mãi 211

ĐÃ LỠ YÊU RỒI
Đã lỡ yêu rồi biết làm sao
Trong tim thơ mộng dòng máu đào
Đã trót trao người tình thơ mộng
Nên giờ nhung nhớ ... nhớ biết bao
Đã lỡ yêu rồi tình trăng sao
Người ấy ra đi từ hôm nào
Sao lòng của ta còn thương nhớ
Đêm buồn Nhìn lên ảnh trăng sao
Đã lỡ một lần đã yêu nhau
Là thương là nhớ buổi ban đầu
Ai Gieo thương nhớ vào sâu thẳm
Để trái tim buồn ta nhớ nhau
Đã lỡ yêu rồi biết về đâu
Đêm đông Gió lạnh Trái tim đau
Anh ơi có biết em đang nhớ
Nhớ lắm trong lòng em quặn đau
Sưu tầm.
 vntst20183064_500
MỐI TÌNH SÔNG QUÊ..
Em đi mười tám đôi mươi,
Giờ đây chắc cũng nhạt mùi tóc tơ,
Giọt sầu anh lấp lối mơ,
Nhắn cùng cơn gió đợi chờ trăm năm,
Tối đêm khát một vầng trăng,
Là em mây gió, ngại ngần nụ hôn,,
Lá rơi chảy tận cuối nguồn
Chiều đông giăng mắc ngõ hồn tái tê
Tóc phai mầu nhớ câu thề
Kẻ buồn bến đợi người chê xóm nghèo
Duyên người em đã đậu neo
Tình ta thủa ấy bọt bèo lắm sao?
Trăng rơi đáy nước hư hao,
Em đi bỏ lại lời chào biệt ly,
Vỡ tan em có đau gì,
Chỉ người ở lại ôm ghì nhớ thương,
Sông quê một thuở còn vương,
Sóng tình vỗ nhịp đêm trường chơi vơi,
Sưu tầm.

DUYÊN PHẬN
ĐỜI đưa mãi theo dòng vô định
EM một mình tựa cánh bèo trôi
NHƯ thuyền không lái nỡ rồi
GIÓ đưa chảy siết biết trôi nơi nào
SƯƠNG giăng mãi bến sao chẳng thấy
NGÀN muôn trùng mấy bận hao gầy
TRĂM ngàn sóng lớn bủa vây
CAY trào lệ đắng nát đầy niềm riêng
NGÀN tiếng than phủ dầy thân gái
ĐẮNG một mình chẳng được êm đềm
NGẬP dòng lệ nhỏ đêm đêm
TRÀN theo nỗi nhớ như nêm nát lòng
NỖI buồn này khắc trong tim nhỏ
ĐAU không ngừng sóng gió nào tan
ĐỜI EM NHƯ GIÓ SƯƠNG NGÀN
TRĂM CAY NGÀN ĐẮNG NGẬP TRÀN NỖI ĐAU !
Sưu tầm.
 vntst20182940_500
BIỂN TÌNH
Một bóng hình in đậm trái tim côi
Hoàng hôn phủ cứ bồi hồi thương nhớ
Dẫu ngàn dặm biển tình xa cách trở
Trọn niềm thương em lỡ hứa trao người...
Đã bao ngày ươm mộng thắm xinh tươi
Muốn nũng nịu được cười bên anh mãi...
Người iu hỡi! Ngàn trùng em chẳng ngại
Yêu thiết tha yêu mãi tới muôn đời...
Lão Nguyệt hờn bày xa cách hai nơi
Gom dịu ngọt anh gọi lời chan chứa
Tình yêu ấy thắp tim em ngọn lửa
Nét chung trinh em hứa chẳng thay lòng...
Người yêu à! Xin giữ trọn niềm mong
Phút gặp gỡ xiết vòng tay yêu dấu
Ngày Hạnh phúc thuyền hoa neo bến đậu
Mối duyên thơ giai ngẫu đẹp đôi mình..
Chuỗi đợi chờ trĩu nặng trái tim xinh
Như gom cả bóng hình anh trong đó
Và nguyện mãi là người yêu bé nhỏ
Trọn đời này ...em chỉ có anh thôi...!!!
Sưu tầm.

CỐ NHÂN
Anh em giờ còn hai tiếng "cố nhân"
Bao yêu thương, ái ân chưa kịp đủ
Mà tình kia vội cuốn theo cơn lũ
Cho rã rời, ủ rủ một kiếp hoa
Anh về vui hạnh phúc với người ta
Bưng chén cơm em chan hòa nước mắt
Ôm đau thương, trái tim côi quặn thắt
Mộng mơ xưa nay vụt tắt chẳng còn
Ngày tháng sầu thân xác đã héo hon
Lê chân bước trên lối mòn xưa cũ
Sao chẳng thương còn gieo cơn vần vũ
Khắp đất trời như phủ một màu tang
Tình yêu mình lắm nghịch cảnh trái ngang
Từng đêm vắng khóc than hoài rơi lệ
Quên tình anh bằng mỏ kinh tiếng kệ
Cố chôn vùi câu thệ nguyện, ái ân
Anh em giờ còn hai tiếng "cố nhân"
Sưu tầm.
 vntst20184091_500
NGỌT THƯƠNG
Những phút tâm tình chợt cảm thương
Đời trao mộng ước cõi vô thường
Hay từ vạn kiếp mình tơ tưởng
Để mãi bây giờ dạ vấn vương
Phủ khẽ khàng môi bờ ái ngượng
Nhìn ngơ ngẩn mắt vạt hoa hường
Vì yêu cảm xúc làm sao cưỡng
Khoảng khắc bên chàng ngọt đẫm hương
Sưu tầm.

THẦM THƯƠNG
Bao mùa xướng họa đã thầm thương
Nỗi cảm niềm yêu rất lạ thường
Lặng lẽ đêm nằm ôm ấp tưởng
Bơ phờ sáng dậy nghỉ hoài vương
Nhìn trông dáng vẻ đài trang ngượng
Dõi đợi hình dung ảnh sắc hường
Dục mãi trào dâng lòng khó cưởng
Ân tình ước thỏa ngọt ngào hương
Sưu tầm.

VỌNG KHÚC
Hãy ngủ đi chàng nguyệt sáng đêm
Nàng thơ khẽ gọi bước lên thềm
Trao lời dỗ ái luôn nồng đượm
Ngả gối ru tình mãi dịu êm
Giấc mộng đang về che nỗi khổ
Niềm đau khép lại ủ thân mềm
Rồi mai sẽ ổn đừng thao thức
Những giọt ân tình để ấm thêm
Sưu tầm.

TRIỀN MƠ  [Ngũ độ]
Trăng nhòm xuống cửa gọi tình đêm
Phảng phất huyền mê ngã lộng thềm
Chợt thấy tim lòng bao thỏa mãn
Ran ngời hạnh phúc giữa nồng êm
Rồi ươm mộng thắm choàng mơ lả
Lại xõa hồn thơm phủ ước mềm
Quãng nhớ vun đầy trong tưởng lịm
Cho triền ái cảm ngọt ngào thêm
Sưu tầm.
 vntst20183157_500
HƯƠNG NHỚ
Đan mùi hương nhớ phả vào đêm
Gió hỡi hòa chung rũ xuống thềm
Để khúc mơ màng chan đẫy dịu
Cho lời mộng huyễn tỏa tràn êm
Đừng xao lãng nhớ làm thân rã
Chớ hợt hời thương khiến dạ mềm
Hãy trải niềm mơ đầy quãng ái
Cung tình chắc sẽ rạng ngời thêm.
Sưu tầm.

NHỚ MÃI
Chiều dần xuống nguời ơi nhớ lắm
Tấm chân tình in đậm trong đêm
Không gian tĩnh lặng êm đềm
Thả hồn vào mộng lòng thêm yên lành
Nơi hò hẹn trăng thanh gió mát
Hai ta cùng dào dạt hương say
Mến thuơng trỗi dậy từng ngày
Ở nơi phương ấy có hay mơ màng
Ôm hình bóng đêm càng hữu hiện
Thuơng yêu nhiều bởi chuyện ngày qua
Tình yêu nồng thắm thiết tha
Bao nhiêu kỷ niệm đậm đà không quên
Những ngày tháng lênh đênh xa vắng
Vương vấn lòng sâu nặng tơ vương
Từ nay nguyện một con đường
Trọn đời gắn bó mến thương nhau hoài.
Sưu tầm.


CHỜ NHAU
Chờ nhau mãi suốt đời không đổi
Chỉ thầm mơ cùng lối chung đường
Từng đêm thổn thức nhớ thương
Dù bao cay đắng đoạn trường khó khăn
Thương nhau lắm ngày hằng mong đợi
Tình chúng mình giữ tới hôm nay
Gửi trao cho trọn kiếp này
Biết là nghịch cảnh anh đây vẫn chờ
Đêm thao thức tuởng mơ ngày ấy
Cơn gió lùa động đậy ngoài hiên
Canh khuya nghĩ ngợi man miên
Chạnh lòng nhung nhớ ưu phiền năm canh
Em có hiểu tình anh chan chứa
Bởi tại vì lời hứa hôm nao
Thôi đành chấp nhận thương đau
Đường đời hai ngả tình trao gửi tình.
Sưu tầm.
 vntst20182951_500
ĐÔNG VỀ
Đông đã về nơi đó lạnh không em
Heo may thổi buốt qua từng nỗi nhớ
Nhìn lá rụng thấy lòng mình trăn trở
Thương về em chới với giữa mùa Đông
Gió giao mùa em có thấy buồn không
Nơi miền xa anh nhớ em nhiều lắm
Muốn gửi em tia nắng hồng đằm thắm
Gói tình anh về phía ấy quê nhà
Em biết không khi Thu đã chia xa
Đông lạnh giá buông sầu nơi phố nhỏ
Anh khắc khoải trong tiết trời trở gió
Thẫn thờ nhìn thu lặng lẽ qua dần
Chiều thao trường rong ruổi bước hành quân
Lòng chênh chao khi hoàng hôn nhạt nắng
Em có biết nơi phương trời xa vắng
Có một người thầm mong ngóng trời xuân.
Sưu tầm.

THẦM ƯỚC (câu khoán mượn)
THẦM ước ao chúng mình gặp gỡ
MONG mỏi rằng mãi ở bên nhau
TRONG tim nhuộm thắm một màu
CÕI trần tạm bợ...có đâu muộn phiền
VÔ vàn trong mối duyên tương ngộ
HÌNH bóng anh luôn nhớ vô cùng
CHỢT sao lòng thấy mung lung
NHƯ đang cách trở nghìn trùng vợi xa
NGƯỜI thương có đậm đà sâu nặng
ĐẾN cùng em cho nắng tỏa đầy
TUYỆT vời hương nhụy quyện bay
TÌNH yêu gõ cửa tỏ bày đôi câu
LỜI hứa hẹn từ lâu ấp ủ
CHI mà quên chốn cũ thanh bình
THẦM MONG TRONG CÕI VÔ HÌNH
CHỢT NHƯ NGƯỜI ĐẾN TUYỆT TÌNH LỜI CHI.
Sưu tầm.

TÌNH YÊU HỌC TRÒ
Hè về kỉ niệm trổi trong tôi
Dẫu biết tình kia kí ức rồi
Phượng vĩ chưa trao vì bối rối
Thơ tình chẳng gửi bởi bồi hồi
Đôi lần gặp mặt lời chưa tỏ
Mấy bận nhìn nhau khó hé môi
Chín tháng trôi qua như gió thoảng
Tình này vẫn nhớ mãi không thôi!
Sưu tầm.

MỐI TÌNH QUÊ
Nước tháng chín dâng tràn ngập ruộng
Qua chống xuồng giăng cuộn lưới thưa
Trời chiều lác đác hạt mưa
Lén nhìn bên ấy, luống dưa Bậu trồng
Bậu bẽn lẽn ửng hồng đôi má
Tính thật thà trong dạ càng thương
Lòng Qua cứ mãi vấn vương
Ước mơ chung lối, chung đường được không?
Nếu bằng lòng tơ hồng dẫn lối
Ta cùng nhau sớm tối sẻ chia
Sắt son một dạ không lìa
Dù cho trắc trở chẳng chia đôi đường?
Bậu thương Qua can trường, chịu khó
Lo làm ăn mưa gió đâu màng
Qua về sắm cặp nhẫn vàng
Phải duyên chồng vợ Qua sang Bậu chờ
Qua với Bậu bây giờ đã hiểu
Chuyện mối mai Qua liệu cho xong
Đôi ta đẹp mối tình nồng
Chọn ngày tháng tốt tơ hồng thắm duyên!
Sưu tầm.
 vntst20183239_500
KHI EM SAY
Nhấp chén đắng, bờ môi em uống cạn
Nghe chát nồng, chẳng ngọt tựa môi ai
Nâng chén lên, em muốn uống thật say
Để quên đi bao đắng cay, bi lụy
Một tình yêu từng tràn đầy thi vị
Bổng chốc hóa thành khúc nhạc bi ai
Em uống đây, cho qua hết đêm nay
Để sáng mai tất cả là quá khứ
Trong cơn say em sẽ quên mọi thứ
Quên ái ân, tình tự của đêm nào
Môi ngọt ngào, âu yếm nụ hôn trao
Quên khát khao men tình trào dậy sóng
Hình ảnh anh cứ hiện về trong mộng
Rượu cay nồng em chợt tỉnh, chợt mê
Trong cuồng say em thét gào như để
Quên cuộc đời... sao không thể quên anh?
Sưu tầm.

YÊU THƯƠNG
Tim vẫy gọi ân tình da diết
Ươm tháng ngày diễm tuyệt bồng lai
Tình tang giữa cánh nguyệt đài
Hoa e ấp nụ, gió mài miệt yêu.
Tim lả bóng thiên kiều ái cảm
Nhuốm tâm tình nồng mặn trầu cau
Mùa thương đẫm nhuỵ sắc màu
Hồng duyên Nguyệt lão phau phau trắng ngần.
Tim ngát đượm tình chân vạn thuở
Kể từ khi gặp gỡ triền mơ
Khúc lòng diễn đạt thành thơ
Vắng nhau một phút lại thờ thẫn tim.
Tim giữa Net nổi chìm lắm đoạn
Hiệp tim lòng nối khoảng bờ xa
Cùng nhau kết mộng giang hà
Nhờ duyên tiền định khiến tha thiết hoài…
Sưu tầm.

MÙA ĐÔNG KHÔNG LẠNH!
Trái đất vô tình cứ thản nhiên quay
Mặc thế thái nhân tình say nghiêng ngả
Đông đã sang lá vàng rơi lả tả
Để trong chiều thấy bước lạ chân quen
Đây tháng mười vẫn rạo rực hơi men
Ngây ngất dạ khi nắng mềm chớm nhạt
Ánh mắt em khiến lòng ta khao khát
Vẫn ấm nồng trong bát ngát hương yêu
Gió bấc hanh tô ửng má mĩ miều
Trong đáy dạ có đôi điều muốn ngỏ
Bỗng tương tư chứa đầy trong tim nhỏ
Chuyện ân tình thật khó nói nên câu
Tiễn thu đi nghe dạ chút u sầu
Xao xuyến nhớ buổi đầu ta gặp gỡ
Tiếng yêu đương ấm trong từng nhịp thở
Để tâm hồn nảy nở những mầm thương…
Sưu tầm.
vntst20183249_500
NGÀY XƯA CHƯA NÓI
Ngày xưa chưa nói yêu em
Cái thời nhút nhát ngày đêm rụt rè
Giấu bông hoa phượng mùa hè
Lòng nghe xao xuyến xác ve rụng đầy
Ngày xưa chẳng dám nắm tay
Gót giầy rách vội đường say mờ mờ
Thế là chạm ngõ bơ vơ
Vô tri cục đá lăn bờ tri âm
Ngày xưa đôi lúc chôn chân
Đứng như một kẻ tần ngần ngộ ghê
Khen ai bày vẽ vụng về!
Mắt rưng rưng lệ bốn bề thành sông
Ngày xưa trăm nhớ ngàn mong
Xa lơ xa lắc nửa vòng tay ngoan
Vội vàng anh vốn vội vàng
Con cua lại thích bò ngang lẽ đời
Ngày xưa anh chẳng hôn môi
Ngoảnh đi ngoảnh lại nghe vời vợi đau
Cỏ cây mọc nhánh thương đau
Tinh cầu bé dại tan mau thuở nào?
Sưu tầm.

SỢI NHỚ SỢI THƯƠNG
Anh nè có thấy vui không
Khúc tình phím trải say nồng nhớ thương
Điệu ai thắm ngọt má hường
Diễm hồng môi mắt thơm vương lộng chiều
Ơi à gió cuộn lãng phiêu
Có nghe lòng ấm lúc chiều mộng hây
Nắng mơ dịu tỏa hương đầy
Hoàng hôn chạm khẽ tóc mây gọi về
Đêm buông xõa ngập luống thề
Dấu yêu thềm ước trăng mê đỉnh ngời
Gió lay cánh mỏng bên trời
Mộng ơi hãy để ngọt lời cùng đêm
Khúc tình êm thắm đẫm mềm
Người vui gió cũng quyện thêm ngọt ngào
Lối về thôi chẳng buồn chao
Hồn đan trải bước xuyến xao nhạc tình.
Sưu tầm.

NƠI TA VỀ
Nơi Ta về là biển lớn Ta yêu …
Là nơi sông tụ hội biết bao điều
Nghe sóng vỗ miên man tình rọi chiều
Thấp thoáng hồn tim một dáng kiều.
Nơi Ta về kỷ niệm cứ trào dâng
Một chút mưa lòng tím nỗi bâng khuâng
Em có còn thơ ngây hoài quanh quẩn
Hay bụi đời đà nhem lấm gót chân?
Nơi Ta về có đồng lúa nương khoai
Sao mà giờ chẳng thấy bóng một ai
Tần ngần dạo bước tìm xa ngái
Hương của ngày nao liệu có còn bay ?
Nơi Ta về tím nỗi nhớ khôn nguôi
Thấp thoáng vành tim ẩn một dáng người
Ơi mùa thường cũ có còn chờ đợi
Một thuở nhìn nhau, lịm ngát cả đời…
Sưu tầm.
 vntst20182955_500
MÙA PHAI
Gác lạnh may lùa gió thoảng đây
Đìu hiu lối cũ mảnh trăng gầy
Đông về tuyết phủ đèn khuya vắng
Sợi nhớ dâng tràn léo ngập dây
Có phải đường tơ đã nhạt màu
Duyên hờ nghĩa bạc ..ước chi cau ?
Ân tình đoạn nghĩa lìa đôi hẳn
Phím lỡ chùng dây bạc mái đầu
Khắc khoải ghì tim dạ xót đau
Cho đời bóng đổ nghĩa phai màu
Hoài thương lẳng lặng đêm trăng náu
Vọng gác im lìm cảnh chiếc thâu
Chát đắng men đời dốc cạn ly
Dạ nghiêng nhấp cạn tim xót ghì
Gom sầu gói chặt đêm hoài niệm
Góc phố điêu tàn lạnh khúc bi.
Sưu tầm.

EM ĐI BỎ LẠI
Em đi bỏ lại dòng sông
Thương con nước lớn , nước ròng ngủ quên
Bốn mùa thao thức gọi tên
Ván thuyền chưa đóng hớ hênh nỗi niềm
Em đi bỏ lại trăm miền
Ca dao , cổ tích ...sầu riêng nghiêng sầu
Một chùm vụn vỡ bể dâu
Một mùa thần thoại phép màu hóa thân
Em đi bỏ lại góc sân
Khoảng trời chim én bay gần , bay xa
Một trăm giọt nắng ru ca
Với muôn hờn dỗi lệ sa nghẹn ngào
Em đi bỏ lại trăng sao
Và hành tinh lạ thi nhau trêu cười
Đoạn đường lứa tuổi đôi mươi
Ngại ngùng va chạm bờ môi ngại ngùng
Em đi bỏ lại nghìn trùng
Lá rơi vào cõi mông lung vô thường
Đa đoan chỉ rối tơ vương
Một bờ suối tóc ta thương nhớ hoài
Em đi bỏ lại mây bay
Lạnh lùng lê gót đắng cay ngập lòng
Cuộc đua nhặt nốt số không
E dè đè bóng lông bông e dè
Sưu tầm.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

sunrise.tqb@gmail.com